cobexiteen
30-05-2009, 10:13 PM
...Lần đầu tiên bước chân ra khỏi nhà để lên thành phố đi làm cảm giac thật lạc lỏng khi không có ai bênh cạnh, he0 đang học lớp 11 nhưng do hoàn cảnh thôi he0 phải nghĩ học để đi làm giúp ba mẹ phần nào, lúc anh he0 về nói he0 phải nghĩ học để đi làm thật sự he0 rất bùn nhưng biết làm sao khi gia đình he0 khó khăn, he0 ko mún mẹ phải đi làm cho he0 ăn học. mùng 10 tết he0 theo anh trai lên thũ đức, he0 xin vào làm 1 công ty tư nhân do he0 ko đủ tuổi mà, bước vào công ty lần đầu he0 rất sợ những người xung quanh ai cũng nhìn he0 bằng ánh mắt rất lạ lẵm.... coi như he0 chẵng thể nào quay lai thời áo trắng, he0 đã khóc thật nhiều nhưng ko dám cho ai biết. ngày đầu tiên đi làm he0 để quên thẽ ỡ phòng he0 phải mượn xe đạp hỳ hục về lấy nhưng cũng trễ giờ làm, he0 bị chưỡi nhiều nữa hu huhu. ngày thứ hai he0 đi làm thì đễ mất thẽ xe đạp cũa nhõ gần phòng he0 phãi ở lại đọi người ta trong công ty về hết he0 mới được về, còn ngày thứ ba he0 muốn nằm gục xuống bàn làm việc vì từ trước tới giờ he0 đâu đứng nhiều như thế... nhưng he0 vẫn cố gắng he0 cãm nhận mình đã lớn thật rồi ko còn khóc nhè mõi khi bị chưỡi ,hơn 1 tháng he0 đều phải tăng ca đến 8h mới về, he0 rất mệt nhưng he0 đã kiếm được tiền gữi cho mẹ he0 rất vui, trong cuộc sống cỡ tuổi he0 ai ai ăn học còn he0 thì đi làm he0 nghĩ sao trên đời thật bất công sao người thì lại giàu đến thế mà ko chịu học hành còn người mún đc hoc mà ko đc đi , heo bùn nhưng he0 ko khóc cuộc đời cũng như những ng trong công ty đã làm cho he0 rèn luyện he0 trỡ nên cứng gấn hơn. he0 thay đồi nhiều, he0 biết tự lo cho bản thân. he0 ước trên đời đừng có 1 ai bỏ dở tương lai như he0 he0 he0 bùn bùn lắm....!