Xem đầy đủ chức năng : Tuyển tập thơ Aleksandr Sergeevich Pushkin
Má Lúm
18-05-2009, 07:28 AM
Đôi điều về tác giả : Aleksandr Sergeevich Pushkin - Александр Сергеевич Пушкин (1799 - 1837)
http://www.thivien.net/authors/ap8.jpgỞ Matxcơva, trên đại lộ Tverskaia, một trong những đại lộ chính của thủ đô nước Nga, sừng sững tượng đài nhà thơ Nga vĩ đại Aleksandr Sergeevich Pushkin. Pushkin, “mặt trời của thi ca Nga” , người đứng đó, trầm mặc, kiêu hãnh. Cho dù thời thế đổi thay, lòng người thay đổi, thì dưới chân tượng đài đá xám này chưa bao giờ thiếu những đóa hoa tươi.
Gần hai thế kỷ qua đi, những vần thơ khẳng khái, mê say ngày nào đã làm nên một tượng đài khác nữa tưởng nhớ nhà thơ – tượng đài vững chắc trong lòng người – tượng đài thi ca “cao hơn cả trụ thờ Aleksandr đệ Nhất”.
Pushkin sinh ngày 6-6-1799 tại Matxcơva, trong một gia đình không giàu có nhưng danh giá. Dòng họ Pushkin là dòng họ có tiếng, như sau này chính nhà thơ đã nói: “Tên tuổi tổ tiên tôi thấp thoáng trong lịch sử…”. Tự hào về dòng dõi quý tộc của mình, nhà thơ tương lai cảm nhận về lịch sử bằng tình cảm trân trọng sâu sắc và tìm hiểu lịch sử Nga như một sự nghiệp của nhân dân vĩ đại, bắt nguồn từ những giá trị nhân bản sâu xa và tiếp nối đến muôn đời. Điều ấy sau này thể hiện rất rõ trong các tác phẩm văn học sử của ông như “Người da đen của Piotr đệ Nhất”, "Bi kịch Boris Godunov" (1825), "Truyện của Belkin" (1830), "Người trạm trưởng", "Trường ca kỵ sĩ bằng đồng" (1833), và rất nhiều thi phẩm khác.
Thời ấu thơ, trong gia đình, cậu bé Sasha (tên thân mật của Aleksandr) không được cha mẹ để tâm cho lắm bởi cậu tỏ ra khá .. lập dị, hơi khó hiểu với những thiên hướng thi sĩ của mình. Chỉ có hai người phụ nữ gần gũi cậu và là hai người để lại ảnh hưởng sâu sắc đối với cuộc sống nội tâm của nhà thơ tương lai – đó là bà ngoại Maria Alekseevna Gannibal (1745-1818) và bà vú Arina Rodionovna Iakovleva (1758-1828).
Những ngày ấu thơ thân ái, khi cậu bé được cuộn mình trong chiếc giỏ khâu lớn của bà ngoại, được nghe những bài hát cổ xưa nức nở trong chiều đông tuyết giá mà bà vú Arina thường hát bằng giọng khe khẽ buồn rầu… đã để lại trong tâm hồn thơ trẻ một thế giới đầy nhạc và thơ. Nhiều thi phẩm của Pushkin sau này viết về thiên nhiên Nga cũng thấm đẫm một nỗi buồn trong sáng, xuất phát từ nỗi sầu dịu dàng trong những bài dân ca cậu nghe thời nhỏ ấy:
Trên con đường mùa đông vắng vẻ
Cỗ xe tam mã băng đi
Nhạc ngựa đều đều buồn tẻ
Dịu dàng khắc khoải lòng quê
Bài ca của người xà ích
Có gì phảng phất thân yêu:
Như niềm vui mừng khôn xiết
Như nỗi buồn nặng đìu hiu
…
Sầu lắm. Nhina, đường xa vắng
Ngủ quên, bác xà ích lặng im
Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm
Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng
(Con đường mùa đông – 1826)
Trong bài “Buổi tối mùa Đông”, nhà thơ đã âu yếm nói với bà vú già – “người bạn lòng tri kỷ” của mình:
Ngoài trời đầy gió bão
Tuyết lốc quay mịt mờ
Khi gầm như mãnh thú
Khi gào như trẻ thơ
Hỡi bạn lòng tri kỷ
Những ngày thơ cơ hàn
Rượu đâu? Ta mang cốc,
Rượu vào nỗi buồn tan..
Hát con nghe khúc hát
Có con chim sơn tước
Sống lặng lẽ ngoài khơi
Hát cho con khúc hát
Có cô gái sớm mai
Ra ngoài trời quẩy nước
(Buổi tối mùa đông, 1825)
Còn một người nữa cũng đóng góp phần quan trọng trong sự hình thành một trái tim nhạy cảm của nhà thơ – đó là người chú họ xa, Nikita Kozlov, người thường cùng cậu lang thang trên các đường phố Matxcơva khi cậu đôi chút lớn lên.
Ba người này là những người nuôi dưỡng hồn Nga trong Pushkin, đối lập lại với kiểu giáo dục quý tộc của gia đình thời ấy là .. quẳng cậu bé cho hết gia sư này đến gia sư khác người Pháp mà cậu không mấy thích thú. Những tác phẩm đậm chất Nga của Pushkin về sau hẳn đã bắt nguồn từ thuở thiếu thời êm ấm ấy. Không phải ngẫu nhiên mà nhà văn Nga Nikolai Gogol (1809-1852) đã từng thốt lên: “Pushkin là một hiện tượng đặc biệt, và có thể là một hiện tượng duy nhất của hồn Nga. Trong con người này, thiên nhiên Nga, tâm hồn Nga, tiếng Nga, tính cách Nga được phản ánh một cách trong sáng, bằng một vẻ đẹp trong sáng, tưởng như một bức tranh phong thủy hiện lên trên nền một tấm kính trong veo”…
Những thi phẩm xuất phát từ hồn Nga như “Kazak”, “Nàng niên cá”, “Những người di-gan”, “Evgheny Onegin”… là những ví dụ hùng hồn nhất cho nhận xét này.
Đương nhiên, cũng phải nói rằng, Pushkin đã may mắn được sinh ra trong một gia đình yêu văn thơ. Cha mẹ cậu thường xuyên tiếp đón những nhân vật có tiếng trong làng văn nghệ thời bấy giờ, như Karamzin , Derzhavin, Bogdanovich, Krylov… Năm lên 8, Pushkin đã viết những vần thơ đầu tiên và thậm chí viết cả những bài thơ trào phúng bằng tiếng Pháp để chọc giận những gia sư người Pháp của mình!
Nhưng cậu chỉ thực sự nghiên cứu thơ ca có hệ thống và sâu sắc từ khi nhập học vào trường Litsee được mở ở Hoàng Thôn ( Tsarskoe Selo) – một ngôi trường nhỏ dành cho các con em gia đình quý tộc sa sút - từ năm 1811. Do giỏi tiếng Pháp và am tường thi ca Pháp, cậu có biệt danh là “Người Pháp” và luôn luôn dẫn đầu trong các cuộc thi trong trường.. Thời gian này, cậu bé đã sớm “kết bạn” với một nhóm các nhà thơ Nga, và chịu ảnh hưởng của họ rất lớn, đặc biệt là Zhukovsky, Viazemsky và Volter. Cậu đi theo con đường thi ca vô thần và có thiên hướng trào phúng, châm biếm giống như Volter.
Năm 15 tuổi, Pushkin chính thức được coi là nhà thơ khi bài thơ “Gửi nhà thơ- bạn tôi” của cậu được đăng trên tạp chí “Tin tức châu Âu”, số tháng 7-1814.
Kết thúc Litsee vào năm 1817, Pushkin đã tỏ ra rất xuất sắc trong cuộc thi tốt nghiệp với bài thơ: “Vô tín ngưỡng”. Bấy giờ, trong ban giám khảo có rất nhiều thành viên của hội văn học “Armazas” . Một người trong số họ nhận xét: “Một cậu bé 18 tuổi đời, lần đầu tiên được sổ lồng đến với tự do, với trí lực thi ca bay bổng, lại mang dòng máu châu Phi sôi sục trong người, ở thời đại này, khi mà ý niệm về tự do đang dào dạt nhất, thì hỏi làm sao cậu ấy không thể trở thành một người theo chủ nghĩa tự do được chứ?”
Và quả đúng như vậy. Sau khi về Peterburg làm việc tại Ban cán sự ngoại giao, Pushkin không ngừng viết những bài thơ ca ngợi tự do và miệt mài làm thơ trào phúng. Tác phẩm lớn nhất thời kỳ này của nhà thơ là “Ruslan và Lutmila” (1820). Thi phẩm đã trở thành đề tài tranh luận cho chính giới và nhà thơ bị “đuổi khéo” ra khỏi thủ đô, đến Kavkaz, rồi sau đó xuống miền Nam, đi Krym, chuyển tới Kishiniov, Odessa… Thời kỳ “Nam tiến” này đem lại cho ngòi bút của nhà thơ chất lãng mạn say đắm đã làm nên một Pushkin – nhà thơ tình yêu- cho thế giới. Trong chúng ta, hẳn nhiều người còn nhớ những vần thơ yêu “âm thầm, không hy vọng”:
Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
(Tôi yêu em – 1929)
và day dứt ngày đêm, có chút dỗi hờn, tủi phận:
Một chút tên tôi đối với nàng
Sẽ chìm như tiếng sóng buồn tan
Âm thầm mòn mỏi bên bờ vắng,
Như tiếng đêm thâu lạc giữa ngàn.
(Một chút tên tôi đối với nàng -1830)
và xôn xao, mong nhớ:
Cả hồn anh bỗng dưng tỉnh giấc
Trước mắt anh em lại hiện lên,
Như hư ảo mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Trái tim lại rộn ràng náo nức
Và trái tim sống dậy đủ điều
Cả thiên thần, cả nguồn cảm xúc
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu.
(Gửi…, 1825)
Thế nhưng, ngoài trái tim trẻ đang sôi nổi yêu đương, trong Pushkin còn định hình dần một thế giới quan mới mẻ: nhà thơ kết bạn với những người “tháng Chạp” . Nhà thơ yêu quý họ bằng cả tâm hồn chân thực, trẻ trung của mình, bất chấp việc phong thanh biết họ là những người của hội kín và đang mưu tính những việc động trời.
Năm 1823, khi làm việc ở Odessa, do bất đồng quan điểm với cấp trên, Pushkin bị gửi về Mikhailovskoe vào tháng 8 năm 1824 và bị quản thúc ở đó. Ngày 14 tháng 12 năm 1825, khi xảy ra cuộc khởi nghĩa tháng Chạp, Pushkin không hề tham gia vào bất kỳ một hành động nào của nhóm tháng Chạp. Zhukovsky, người bạn lớn của nhà thơ, bấy giờ có viết cho Pushkin: “Cậu không bị lôi kéo đấy chứ? Nhưng sao trên mỗi một tờ truyền đơn của nhóm khởi nghĩa đều in thơ của cậu. Đó thật là phương cách tồi tệ để kết thân với chính phủ đấy!”
Thực ra, Pushkin hoàn toàn không tham gia những hội kín này, nhưng nhà thơ có tình cảm sâu sắc với những người Tháng Chạp. Ông từng gọi họ là “bạn bè, những người anh em, đồng chí”, vì thế, khi được tin họ bị hành hình, Pushkin rất đau lòng. Và cuối cùng, nỗi đau ấy đã bật lên trong bài thơ “Tiên tri”:
“Hỡi tiên tri, hãy mau mau đứng dậy
Hãy mở mắt, hãy nghe, hãy thấy
Hãy làm theo ý nguyện của ta
Đi khắp năm châu bốn bể gần xa
Đem lời lẽ đốt cháy lòng thiên hạ”
Chỉ bấy giờ, nhà thơ mới cảm thấy thực sự muốn tham gia vào cuộc cách mạng này, một cách rất cảm tính, nhưng đầy cuồng nhiệt và đau xót. Pushkin cảm thấy trách nhiệm của một nhà thơ, như một nhà tiên tri trong xã hội, phải biết dùng thơ để chiến đấu, để thúc giục lòng người đến với niềm phóng khoáng đang gọi mời ngây ngất.
Nga Hoàng mới lên lúc ấy đương nhiên đã để ý đến Pushkin và những vần thơ tự do của nhà thơ trẻ. Trong một lần Pushkin tiếp kiến Nga Hoàng, Nikolai đệ Nhất đã tuyên bố nửa đùa nửa thật: “Ta sẽ là người kiểm duyệt thơ anh. Hãy gửi cho ta những gì anh viết”. Câu nói ấy có thể coi là đùa nếu nhớ đến bài thơ: “Gửi người kiểm duyệt thơ” của Pushkin, sáng tác cách đó vài năm. Đồng thời, đó là một sự thật. Tất cả những thi phẩm của Pushkin về sau đều được trình lên Nga Hoàng “xem xét”. Và thơ của Pushkin ngày càng khó được in ấn hơn!
Thế nhưng, chuyện in hay không in đối với nhà thơ vĩ đại nhất nước Nga đâu còn là vấn đề, khi mà thơ của ông thấm đẫm tình yêu và hồn Nga. Kể cả khi đã chết đi rồi thì trái tim yêu của nhà thơ vẫn đập, vẫn sống trong từng vần thơ nóng bỏng. TRong bài thơ “Trên đồi Gruzi đêm xuống” (1829), nhà thơ từng nói rằng trái tim ông cháy và yêu chỉ bởi một điều “không thể sống mà không yêu” được!
Tình yêu sâu sắc đối với người vợ trẻ xinh đẹp Natalia Goncharova đã khiến Pushkin đối mặt với cái chết trong trận đấu súng. Và nước Nga, vào ngày 10-2-1837, đã mất đi một nhà thơ vĩ đại, người đã đặt nền móng cho một nền văn học Nga mới và thứ tiếng Nga hiện đại.
“Pushkin là tất cả của chúng ta, là đại diện cho tinh thần, nét đặc sắc của chúng ta – những gì còn lại sau khi chúng ta đối mặt với những điều xa lạ, với một thế giới khác!” - nhà thơ Nga Apollon Grigoriev (1822-1864) đã có lý khi viết về Aleksandr Sergeyevich Pushkin như vậy.
Bài thơ lớn cuối cùng trong đời mình nhà thơ đã viết như một lời định mệnh, vừa kiêu hãnh, vừa tự tin, và cho đến bây giờ, cho đến mai sau, vẫn mãi là chân lý:
“Ta đã dựng cho ta đài kỷ niệm
Không bởi sức tay người ! Đường tới viếng
Cỏ không trùm mất dấu bước thế nhân,
Đỉnh tháp ngang tàng sẽ ngẩng cao hơn
Cả trụ thờ Alecxanđrơ đệ nhất
Nơi đàn thơ thiêng liêng ta không chết!
Hồn ta còn sống mãi chẳng tiêu tan
Và trên đời dù chỉ còn một thi nhân
Danh tiếng ta vẫn còn vang mãi mãi.
…”
(Trích bài thơ “Tượng đài”, 1836)
Thụy Anh, 3-2008.
Những câu thơ trích trong bài do Thúy Toàn dịch.
- o 0 o -
Tổng hợp thơ Aleksandr Sergeevich Pushkin
Number
19 tháng 10 năm 1827 - 19 октября 1827 (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4713297&postcount=29)
A
"Anh đây, Inezil" - "Я здесь, Инезилья" (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4431647&postcount=2)
B
Bên đoá hồng - О дева-роза (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4705826&postcount=27)
Bông hoa nhỏ - Цветок (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4698250&postcount=26)
Buổi sáng mùa đông - Зимнее утро (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4460876&postcount=9)
C
Ca sĩ - Певец (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4752447&postcount=35)
Chiếc khăn san màu đen - Черная шаль (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4764064&postcount=38)
Chiếc xe đời - Телега жизни (http://www.matnauhoctro.com/4rum/showpost.php?p=4748481&postcount=33)
Con chim nhỏ - Птичка (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4490925&postcount=11)
Cửa sổ - Окно (http://www.matnauhoctro.com/4rum/showpost.php?p=4717312&postcount=30)
D
Đ
Đám mây đen - туча (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4595796&postcount=19)
Đêm - Ночь (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4760307&postcount=37)
Điềm báo - Приметы (http://www.matnauhoctro.com/4rum/showpost.php?p=4722961&postcount=31)
E
Em từ giã dải bờ đất khách - Для берегов отчизны дальной (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4501693&postcount=12)
F
G
Gửi... - К*** (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4783284&postcount=40)
Gửi cô gái ngoại quốc - Иностранке (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4435809&postcount=6)
H
Hết rồi, tình đã vỡ tan - Все кончено: меж нами связи нет (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4531223&postcount=14)
I
K
Khi ôm trong vòng tay - Когда в объятия мои (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4682893&postcount=24)
Không, không, tôi không nên... - Нет, нет, не должен я, (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4756160&postcount=36)
L
Lá bùa hộ mệnh - Талисман (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4793380&postcount=41)
Lá thư bị đốt cháy - Сожженное письмо (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4669291&postcount=23)
Lời nguyện cầu - Заклинание (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4448050&postcount=7)
Lời tự thú - Признание (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4549288&postcount=15)
M
Mong ước - Желание (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4566844&postcount=17)
N
Nếu đời nỡ dối lừa em... - Если жизнь тебя обманет (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4506958&postcount=13)
Người tù - Узник (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4690974&postcount=25)
Những câu chuyện thần thoại Noel - Сказки Noël (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4800002&postcount=42)
O
P
Q
"Quạ bay đến bên quạ" - "Ворон к ворону летит" (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4639240&postcount=21)
R
S
Sông Đông - Дон (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4432608&postcount=4)
Sống lại - Возрождения (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4473175&postcount=10)
T
Thay lời mùa đông - Заменить словами зима Александр Пушкин (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4748947&postcount=34)
Thiên tình sử - Романс (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4434074&postcount=5)
Thu vàng - Унылая пора... (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4580287&postcount=18)
Tỉnh giấc - Пробуждение (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4456911&postcount=8)
Tôi đã thôi ước mơ - Я пережил свои желанья (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4651346&postcount=22)
Tôi lại về thăm - Вновь я посетил (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4614633&postcount=20)
Tôi yêu em - Я вас любил (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4432147&postcount=3)
Trái tim tôi tưởng đã quên... - "Я думал, сердце позабыло" (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4558194&postcount=16)
Trước cô nàng - Пред испанкой (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4708125&postcount=28)
Tu viện trên đỉnh núi - Монастырь на казбеке (http://www.hoahoctro.com/4rum/showpost.php?p=4770287&postcount=39)
U
Ư
Ước vọng - Желание (http://www.matnauhoctro.com/4rum/showpost.php?p=4745605&postcount=32)
V
X
Y
Má Lúm
18-05-2009, 07:38 AM
- o 0 o -
"Anh đây, Inezil" - "Я здесь, Инезилья"
(Người dịch: Thái Bá Tân)
"Я здесь, Инезилья"
Я здесь, Инезилья,
Я здесь под окном.
Объята Севилья
И мраком и сном.
Исполнен отвагой,
Окутан плащом,
С гитарой и шпагой
Я здесь под окном.
Ты спишь ли? Гитарой
Тебя разбужу.
Проснётся ли старый,
Мечом уложу.
Шелковые петли
К окошку привесь…
Что медлишь?.. Уж нет ли
Соперника здесь?..
Я здесь, Инезилья,
Я здесь под окном.
Объята Севилья
И мраком и сном.
"Anh đây, Inezil"
Anh đây, Inezil
Đứng chờ em như cũ
Cả thành phố Xevil
Đang chìm trong giấc ngủ
Dưới cửa sổ phòng em
Cùng ghita và kiếm
Anh đang đứng chờ em
Không ngại ngần nguy hiểm
Em ngủ ư? Ghita
Sẽ làm em tỉnh dậy
Nếu cũng tỉnh ông già
Thì kiếm anh chờ đấy
Thòng dây xuống, nhanh lên
Hãy cột vào cửa sổ
Sao chậm thế, hay em
Có chàng nào trong đó?
Anh đây, Inezil
Đứng chờ em như cũ
Cả thành phố Xevil
Đang chìm trong giấc ngủ
- o 0 o -
http://i178.photobucket.com/albums/w268/_LiL_bI_/Pic/i_love_you.jpg
Tôi yêu em - Я вас любил
Я вас любил
Я вас любил: любовь еще, быть может,
В душе моей угасла не совсем;
Но пусть она вас больше не тревожит;
Я не хочу печалить вас ничем.
Я вас любил безмолвно, безнадежно,
То робостью, то ревностью томим;
Я вас любил так искренно, так нежно,
Как дай вам бог любимой быть другим.
***
Tôi yêu em
(Người dịch: Thuý Toàn)
Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
***
Dịch nghĩa
Tôi đã yêu em: tình yêu hãy còn, có lẽ là
Trong lòng tôi (nó) đã không tắt hẳn;
Nhưng thôi, hãy để nó chẳng quấy rầy em thêm nữa.
Tôi không muốn làm phiền muộn em bởi bất cứ điều gì.
Tôi đã yêu em lặng thầm, không hy vọng,
Bị giày vò khi thì bởi sự rụt rè, khi thì bởi nỗi hờn ghen.
Tôi đã yêu em chân thành đến thế, dịu dàng đến thế,
Cầu Chúa cho em vẫn là người được yêu dấu như thế bởi người khác.
- o 0 o -
http://img512.imageshack.us/img512/8038/russianlandqj0.jpg
Sông Đông - Дон
Дон
Блеща средь полей широких,
Вон он льется!.. Здравствуй, Дон!
От сынов твоих далеких
Я привез тебе поклон.
Как прославленного брата,
Реки знают тихий Дон;
От Аракса и Евфрата
Я привез тебе поклон.
Отдохнув от злой погони,
Чуя родину свою,
Пьют уже донские кони
Арпачайскую струю.
Приготовь же, Дон заветный,
Для наездников лихих
Сок кипучий, искрометный
Виноградников твоих.
Sông Đông
(Người dịch: Phạm Thị Phương)
Ngời lấp loáng giữa đồng mênh mông
Kìa dòng chảy !.. Xin chào, sông Đông!
Từ chốn ngụ cháu con ngươi tít tắp
Ta đến đây ngả mũ xin chào.
Khắp nguồn sông ai mà chẳng biết,
Đông êm đềm là anh cả uy danh;
Từ Arắcx và Ơphrát
Ta đến đây ngả mũ xin chào.
Tung bờm gió những con tuấn mã,
Về nghỉ chân sau cuộc đua tranh
Uống dòng chảy Arpatrat,
Hít hương nồng vị đất thân quen.
Nào xắng xở, nào Đông yêu quý,
Thết các chàng kị sĩ oai phong
Men sủi bọt tan như nghiền nát
Cất từ đồng nho rộng mênh mông.
1829
- o 0 o -
http://ngoisao.net/news/hau-truong/2007/07/3b9bf816/xin_400704050932700314907.jpg
Thiên tình sử - Романс
Романс
Под вечер, осенью ненастной,
В далеких дева шла местах
И тайный плод любви несчастной
Держала в трепетных руках.
Всё было тихо — лес и горы,
Всё спало в сумраке ночном;
Она внимательные взоры
Водила с ужасом кругом.
И на невинном сем творенье,
Вздохнув, остановила их...
«Ты спишь, дитя, мое мученье,
Не знаешь горестей моих,
Откроешь очи и тоскуя
Ко груди не прильнешь моей.
Не встретишь завтра поцелуя
Несчастной матери твоей.
Ее манить напрасно будешь!..
Стыд вечный мне вина моя,—
Меня навеки ты забудешь;
Тебя не позабуду я;
Дадут покров тебе чужие
И скажут: ,,Ты для нас чужой!"—
Ты спросишь: „Где ж мои родные?"
И не найдешь семьи родной.
Мой ангел будет грустной думой
Томиться меж других детей!
И до конца с душой угрюмой
Взирать на ласки матерей;
Повсюду странник одинокий,
Предел неправедный кляня,
Услышит он упрек жестокий...
Прости, прости тогда меня.
Быть может, сирота унылый,
Узнаешь, обоймешь отца.
Увы! где он, предатель милый,
Мой незабвенный до конца?
Утешь тогда страдальца муки,
Скажи: „Ее на свете нет —
Лаура не снесла разлуки
И бросила пустынный свет".
Но что сказала я?.. быть может,
Виновную ты встретишь мать,
Твой скорбный взор меня встревожит!
Возможно ль сына не узнать?
Ах, если б рок неумолимый
Моею тронулся мольбой...
Но, может быть, пройдешь ты мимо —
Навек рассталась я с тобой.
Ты спишь — позволь себя, несчастный,
К груди прижать в последний раз.
Закон неправедный, ужасный
К страданью присуждает нас.
Пока лета не отогнали
Беспечной радости твоей,—
Спи, милый! горькие печали
Не тронут детства тихих дней!»
Но вдруг за рощей осветила
Вблизи ей хижину луна...
С волненьем сына ухватила
И к ней приближилась она;
Склонилась, тихо положила
Младенца на порог чужой,
Со страхом очи отвратила
И скрылась в темноте ночной.
Thiên tình sử
(Người dịch: Nguyễn Mộng Sinh)
Một buổi tối mùa thu mưa ảm đạm
Ở nơi xa thiếu phụ cúi đầu đi
Ghi trong tay run rẩy một hài nhi
Kết quả của mối tình bất hạnh
Yên lặng quá chung quanh, trong đêm lạnh
Những cánh rừng, ngọn núi ngủ từ lâu
Nàng dừng chân và lo sợ ngẩng đầu
Mắt sâu thẳm đăm đăm nhìn đêm tối
Khi dừng lại ở hài nhi vô tội
Nàng thở dài ngao ngán phút giây lâu:
"Ngủ đi con của mẹ, mối u sầu
Con không biết những nỗi niềm đau khổ
Lúc mở mắt, ngày mai, trời sáng tỏ
Con đói lòng không thấy sữa mẹ đâu
Con sẽ không bắt gặp cái hôn đầu
Con mẹ đây, một con người bất hạnh
Con sẽ hoài công khóc trong mưa lạnh
Chịu sự dày vò tủi nhục tháng năm...
Con sẽ quyên bóng dáng mẹ âm thầm
Nhưng còn mẹ, mẹ nhớ con mãi mãi
Khi người lạ cho con nơi nương lại
Họ nói rằng: "Mi không phải con ta!"
Gia đình thân yêu, tìm mãi không ra
Con tự hỏi: "Mẹ cha mình đâu nhỉ?"
Giữa những trẻ thơ vui đùa hoan hỉ
Con đắm mình trong suy tưởng vấn vương
Tâm hồn con nhức nhối đau thương
Khi bắt gặp sự nuông chiều mẫu tử
Khắp mọi chốn, con là người tư lự
Cúi thấp đầu trước miệng thế ba hoa
Khi nghe lời xỉ mắng quá chua ngoa
Đừng giận mẹ, con ơi, đừng giận mẹ!
Cũng có thể đáp lòng mong con trẻ
Một ngày kia con sẽ gặp cha
Anh ở đâu, kẻ phản bội hiền hoà
Không quên được của đời em mãi mãi?
Khi xoa dịu lòng người cha khổ ải
Hãy nói rằng: "Mẹ đã mất từ lâu
Nỗi biệt ly dày xéo trái tim đau
Nên mẹ bỏ thế giới này trống rỗng"
Cũng có thể, đừng buông lơi hy vọng
Rồi mai đây con gặp mẹ giữa đường
Cái nhìn con chan chứa yêu thương
Chẳng lẽ mẹ không nhận ra con nữa?
Ôi giá như đất trời phù hộ
Cho những con người sống với niềm tin...
Nhưng biết đâu con đi chẳng ngoảnh nhìn
Để mẹ ôm mối hận lòng đứng mãi!
Hãy cho mẹ, lúc này con đang ngủ
Ôm chặt con, lần cuối, sát trong lòng
Toà án cuộc đời oan nghiệt xử xong
Khép mẹ con ta vào vòng khổ ải
Lúc năm tháng chưa đuổi đi xa mãi
Ngủ đi con, những khổ hạnh buồn đau
Không giết được cả tâm hồn con trẻ!"
Bỗng bất chợt sau rừng thưa trăng hé
Sáng lều tranh cách thiếu phụ không xa
Nàng nhón chân nhẹ tiếng đến thềm nhà
Tay ôm chặt đứa hài nhi vô tội
Nghiêng mình xuống, nhẹ tay nàng đặt vội
Đứa con thơ bên ngưỡng cửa lạnh lùng
Rồi quay đi, sợ hãi giật mình run
Nàng biến mất trong đêm dày tăm tối.
- o 0 o -
Gửi cô gái ngoại quốc - Иностранке
Иностранке
На языке, тебе невнятном,
Стихи прощальные пишу,
Но в заблуждении приятном
Вниманья твоего прошу:
Мой друг, доколе не увяну,
В разлуке чувство погубя,
Боготворить не перестану
Тебя, мой друг, одну тебя.
На чуждые черты взирая,
Верь только сердцу моему,
Как прежде верила ему,
Его страстей не понимая.
Gửi cô gái ngoại quốc
(Người dịch: Tạ Phương)
Tôi đang viết những vần thơ chia tay,
Bằng thứ tiếng em không rành rẽ
Có thể sẽ gây những hiểu lầm thú vị
Chỉ mong em hiểu thấu một điều này:
Tôi vẫn biết khi mình chưa tàn tạ
Phút chia xa tình cảm dẫu tổn thương
Thì với em, tôi một lòng ngưỡng mộ
Chỉ với em, tôi mơ tưởng, vấn vương...
Khi em hướng tới những hình bóng khác
Hãy tin, em, duy nhất trái tim tôi,
Như em đã hằng tin, dù chẳng biết
Những đam mê dằn vặt nó trong đời.
- o 0 o -
http://i178.photobucket.com/albums/w268/_LiL_bI_/Pic/img4145awl1.jpg
Lời nguyện cầu - Заклинание
Заклинание
О, если правда, что в ночи,
Когда покоятся живые,
И с неба лунные лучи
Скользят на камни гробовые,
О, если правда, что тогда
Пустеют тихие могилы, —
Я тень зову, я жду Леилы:
Ко мне, мой друг, сюда, сюда!
Явись, возлюбленная тень,
Как ты была перед разлукой,
Бледна, хладна, как зимний день,
Искажена последней мукой.
Приди, как дальная звезда,
Как легкой звук иль дуновенье,
Иль как ужасное виденье,
Мне все равно, сюда! сюда!..
Зову тебя не для того,
Чтоб укорять людей, чья злоба
Убила друга моего,
Иль чтоб изведать тайны гроба,
Не для того, что иногда
Сомненьем мучусь... но, тоскуя,
Хочу сказать, что все люблю я,
Что все я твой: сюда, сюда!
Lời nguyện cầu
(Người dịch: Thuý Toàn)
Ôi, nếu thực là trong đêm sâu vắng
Khi trần gian tất cả ngủ bình yên
Và từ trời cao muôn ánh trăng vàng
Tràn lai láng trên những hàng bia đá,
Ôi, nếu thực là trong giây phút đó
Những mồ sâu lặng lẽ bỗng trơ hoang
Hỡi Lâyla, anh kêu gọi, chờ em
Hãy bay tới cùng anh, Lâyla hỡi!
Hãy về đây, về đây, Lâyla hỡi!
Hãy hiện lên, hỡi bóng dáng thân yêu
Giống như em hiện trước giờ vĩnh biệt,
Và nhợt nhạt, lạnh băng ngày đông rét,
Và thảm thê vì đau đớn cuối cùng.
Hãy về đây như ngôi sao xa lắc,
Hay như cơn ác mộng hãi hùng
Cơn gió thoảng qua hay một tiếng bâng lâng,
Gì đi nữa, không sao, Lâyla hỡi!
Hãy về đây, về đây, Lâyla hỡi!
Anh gọi em không để trách ai kia,
Kẻ độc ác đã giết người bạn quý,
Hay là để biết những điều huyền bí
Dưới mồ sâu, hay là để đôi khi
Anh khổ đau vì một nỗi hoài nghi...
Nhưng, buồn bã, em ơi, anh muốn nói,
Rằng dù sao nay anh vẫn yêu em,
Rằng anh vẫn của em, Lâyla hỡi!
Hãy về đây, về đây, Lâyla hỡi!
- o 0 o -
http://fc01.deviantart.com/fs8/i/2005/332/9/9/release_by_jaysu.jpg
Tỉnh giấc - Пробуждение
Пробуждение
Мечты, мечты,
Где ваша сладость?
Где ты, где ты,
Ночная радость?
Исчезнул он,
Веселый сон,
И одинокий
Во тьме глубокой
Я пробужден.
Кругом постели
Немая ночь.
Вмиг охладели,
Вмиг улетели
Толпою прочь
Любви мечтанья.
Еще полна
Душа желанья
И ловит сна
Воспоминанья.
Любовь, любовь,
Внемли моленья:
Пошли мне вновь
Свои виденья,
И поутру,
Вновь упоенный,
Пускай умру
Непробужденный.
1816
Tỉnh giấc
(Người dịch: Lê Đức Thụ)
Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâu
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tối
Sao em đi vội
Ôi, giấc mơ tiên?
Để anh ở lại
Bốn bề màn đêm.
Quạnh hiu tỉnh giấc
Chăn gối xung quanh
Và đêm lặng ngắt
Thoắt thôi lạnh mình
Thoắt thôi bay mất
Bao giấc mơ tình!
Nhưng hồn đầy ắp
Ước muốn còn xanh
Muốn đi đuổi bắt
Hoài niệm trong mơ
Lời cầu hãy nhận
Tình yêu, tình yêu
Cho tôi được thấy
Giấc mơ hồi nàọ
Khi bình minh tới
Lòng đầy hân hoan
Sẵn sàng tôi chết
Trong giấc mộng tình
- o 0 o -
http://saigontimesusa.com/bai/vanchuong/images/buoisangmuadong.jpg
Buổi sáng mùa đông - Зимнее утро
Зимнее утро
Мороз и солнце, день чудесный!
Еще ты дремлешь, друг прелестный -
Пора, красавица, проснись:
Открой сомкнуты негой взоры
Навстречу северной Авроры,
Звездою севера явись!
Вечор, ты помнишь, вьюга злилась,
На мутном небе мгла носилась;
Луна, как бледное пятно,
Сквозь тучи мрачные желтела,
И ты печальная сидела -
А нынче... погляди в окно:
Под голубыми небесами
Великолепными коврами,
Блестя на солнце, снег лежит;
Прозрачный лес один чернеет,
И ель сквозь иней зеленеет,
И речка подо льдом блестит.
Вся комната янтарным блеском
Озарена. Веселым треском
Трещит затопленная печь.
Приятно думать у лежанки.
Но знаешь: не велеть ли в санки
Кобылку бурую запречь?
Скользя по утреннему снегу,
Друг милый, предадимся бегу
Нетерпеливого коня
И навестим поля пустые,
Леса, недавно столь густые,
И берег, милый для меня.
1829
Buổi sáng mùa đông
(Người dịch: Thúy Toàn)
Băng giá và mặt trời, ngày tuyệt đẹp.
Còn ngủ ư, ơi người bạn diễm kiều? -
Dậy đi em, hỡi người đẹp thương yêu
Mở đôi mắt còn say nồng mệt mỏi;
Hãy hiện ra như ngôi sao chói lọi
Miền Bắc phương chào buổi sáng Bắc phương!
Mới chiều qua, em nhỉ, bão cuồng điên,
Một màn tối dăng đầy trời mờ mịt,
Mảnh trăng lu sau mây chì đen kịt
Vàng vọt soi như một vết ố hoen,
Và em ngồi ngơ ngẩn những buồn thương
Còn giờ đây... qua song, em nhìn đó:
Nắng sớm rọi tuyết tưng bừng rực rỡ
Trải mênh mông những tấm thảm tuyệt vời.
Dưới trong xanh thăm thẳm của vòm trời,
Rừng quang quạnh riêng mình in vệt thẳm,
Tùng xanh lá hiện qua làn nhũ mỏng,
Sông nhỏ trôi lấp lánh dưới lần băng.
Khắp căn phòng ánh hổ phách tràn lan,
Bếp lò sưởi củi phừng phừng đượm lửa,
Tiếng lách tách nổ nghe vui giòn giã.
Thú làm sao nằm ngẫm nghĩ trong chăn!
Nhưng này em, em thấy có nên chăng
Ra lệnh đóng ngựa hồng vào xe trượt?
Trên mặt tuyết ban mai ta nhẹ lướt.
Em thân yêu, ta phó mặc ngựa phi,
Bốn vó câu hăm hở cứ lao đi,
Ta thăm lại những cánh đồng hoang vắng.
Những thửa rừng mới đây còn xanh thẳm,
Và dải bờ thân thiết với lòng anh.
- o 0 o -
Sống lại - Возрождения
Возрождения
Художник-варвар кистью сонной
Картину гения чернит
И свой рисунок беззаконный
Над ней бессмысленно чертит.
Но краски чуждые, с летами,
Спадают ветхой чешуей;
Созданье гения пред нами
Выходит с прежней красотой.
Так исчезают заблужденья
С измученной души моей,
И возникают в ней виденья
Первоначальных, чистых дней.
1819
Sống lại
(Người dịch: Tạ Phương)
Một hoạ-sĩ-dã-man cầm cây cọ ngái ngủ
Xoá bức tranh của hoạ sĩ tài danh
Rồi sau đó vẽ lên bừa phứa
Bức tranh vô nghĩa của mình
Nhưng màu sắc lạ theo năm tháng
Cứ bong dần thành vẩy, rụng tả tơi;
Và bức vẽ của thiên tài thuở trước
Lại hiện ra vẻ đẹp ngời ngời.
Rồi sẽ tiêu tan mọi điều lầm tưởng
Trong tâm hồn quá mệt mỏi của tôi
Thay vào đó sẽ hiện lên hình ảnh
Của những ngày đầu trong trắng đẹp tươi.
- o 0 o -
http://i3.photobucket.com/albums/y64/emhat/BayDiCanhChimBien.jpg
Con chim nhỏ - Птичка
Возрождения
В чужбине свято наблюдаю
Родной обычай старины:
На волю птичку выпускаю
При светлом празднике весны.
Я стал доступен утешенью;
За что на бога мне роптать,
Когда хоть одному творенью
Я мог свободу даровать!
1823
Con chim nhỏ
(Người dịch: Thúy Toàn)
Nơi đất khách quê người tôi tôn kính
Tục ngàn xưa thân thiết của cha ông:
Trong ngày hội tưng bừng đầu xuân thắm
Trả tự do cho chim nhỏ giam lồng
Tôi cảm thấy lòng mình đầy an ủi
Còn việc chi mà phải trách ông xanh:
Khi có thể đem tự do kia tới
Trao tặng cho dù chỉ một kiếp sinh!
- o 0 o -
Em từ giã dải bờ đất khách - Для берегов отчизны дальной
Для берегов отчизны дальной
Для берегов отчизны дальной
Ты покидала край чужой;
В час незабвенный, в час печальный
Я долго плакал пред тобой.
Мои хладеющие руки
Тебя старались удержать;
Томленье страшное разлуки
Мой стон молил не прерывать.
Но ты от горького лобзанья
Свои уста оторвала;
Из края мрачного изгнанья
Ты в край иной меня звала.
Ты говорила: «В день свиданья
Под небом вечно голубым,
В тени олив, любви лобзанья
Мы вновь, мой друг, соединим».
Но там, увы, где неба своды
Сияют в блеске голубом,
Где тень олив легла на воды,
Заснула ты последним сном.
Твоя краса, твои страданья
Исчезли в урне гробовой —
А с ними поцелуй свиданья...
Но жду его; он за тобой...
(1830)
Em từ giã dải bờ đất khách
(Người dịch: Thúy Toàn)
Em từ giã dải bờ đất khách
Để trở về chốn cũ xa xôi
Trong giây phút buồn đau nhớ mãi
Đứng trước em anh mặc lệ rơi
Hai tay anh cứng đờ lạnh giá
Níu giữ không đành để em đi
Anh thổn thức: em đừng vội vã
Cắt phút giây đau đớn biệt ly!
Nhưng làn môi đắng em vội rứt
Bỏ cái hôn đau khổ xót xa
Em gọi anh về miền đất khác
Bỏ quê hương đầy ải mịt mờ
Em thủ thỉ: ngày mai gặp lại
Dưới bầu trời muôn thuở ngát xanh
Dưới bóng cây ô liu mát rượi
Ta sẽ hôn nhau lại, hỡi anh!
Nhưng chao ôi, nơi đầy nắng chói
Vòm trời cao thăm thẳm biếc xanh
Nơi trên nước ô liu ngả bóng
Em đã ngủ yên giấc ngàn năm
Và nhan sắc, nỗi niềm đau khổ
Em đem đi dưới khắp áo quan
Đem đi cả chiếc hôn hội ngộ...
Nhưng anh chờ; còn nợ đó, hỡi em!
- o 0 o -
Nếu đời nỡ dối lừa em... - Если жизнь тебя обманет
Nếu đời nỡ dối lừa em...
(Người dịch : Thụy Anh)
Nếu đời nỡ dối lừa em
Đừng hờn, đừng giận mà thêm âu sầu
Ngày buồn bình thản đương đầu
Ngày vui lại đến mang màu sáng tươi
Con tim đập nhịp xa vời
Nay thời hiu hắt, mai thời đáng yêu
Sẽ trôi qua hết mọi điều
Chỉ là khoảnh khắc.. rất nhiều mến thương
Если жизнь тебя обманет
Если жизнь тебя обманет,
Не печалься, не сердись!
В день уныния смирись:
День веселья, верь, настанет.
Сердце в будущем живет;
Настоящее уныло:
Всё мгновенно, всё пройдет;
Что пройдет, то будет мило.
- o 0 o -
http://www1.istockphoto.com/file_thumbview_approve/82686/2/istockphoto_82686_broken_wine_glass.jpg
Hết rồi, tình đã vỡ tan - Все кончено: меж нами связи нет
Все кончено: меж нами связи нет
Все кончено: меж нами связи нет.
В последний раз обняв твои колени,
Произносил я горестные пени.
Все кончено — я слышу твой ответ.
Обманывать себя не стану вновь,
Тебя тоской преследовать не буду,
Прошедшее, быть может, позабуду —
Не для меня сотворена любовь.
Ты молода: душа твоя прекрасна,
И многими любима будешь ты.
1824
Hết rồi, tình đã vỡ tan
(Người dịch: Xuân Diệu)
Hết rồi - tình đã vỡ tan
Anh hôn lần chót đôi bàn chân em
Những lời chua xót thốt lên -
Anh nghe lời đáp của em: - Hết rồi
Anh không còn tự dối thôi
Nỗi sầu anh chẳng trọn đời dõi em
Chuyện tàn có thể anh quên
Tình yêu không thể đáp đền cho anh!
Trẻ trung hồn lại đẹp xinh
Mai em được biết bao tình mến yêu.
- o 0 o -
http://www.tintuconline.com.vn/vn/print/Library/Images/17/2009/03/12/tuthutoi.jpg
Lời tự thú - Признание
Признание
Я вас люблю, хоть и бешусь,
Хоть это труд и стыд напрасный,
И в этой глупости несчастной
У ваших ног я признаюсь!
Мне не к лицу и не по летам...
Пора, пора мне быть умней!
Но узнаю по всем приметам
Болезнь любви в душе моей:
Без вас мне скучно,- я зеваю;
При вас мне грустно,- я терплю;
И, мочи нет, сказать желаю,
Мой ангел, как я вас люблю!
Когда я слышу из гостиной
Ваш легкий шаг, иль платья сум,
Иль голос девственный, невинный,
Я вдруг теряю весь свой ум.
Вы улыбнетесь - мне отрада;
Вы отвернетесь - мне тоска;
За день мучения - награда
Мне ваша бледная рука.
Когда за пяльцами прилежно
Сидите вы, склонясь небрежно,
Глаза и кудри опустя,-
Я в умиленьи, молча, нежно
Любуюсь вами, как дитя!..
Сказать ли вам мое несчастье,
Мою ревнивую печаль,
Когда гулять, порой в ненастье,
Вы собираетеся в даль?
И ваши слезы в одиночку,
И речи в уголку вдвоем,
И путешествия в Опочку,
И фортепьяно вечерком?..
Алина! сжальтесь надо мною.
Не смею требовать любви.
Быть может, за грехи мои,
Мой ангел, я любви не стою!
Но притворитесь! Этот взгляд
Все может выразить так чудно!
Ах, обмануть меня не трудно!...
Я сам обманываться рад!
Lời tự thú
(Người dịch: Tạ Phương)
Tôi yêu em - dù hoá dại hoá điên
Dù đau khổ, bẽ bàng không hy vọng,
Tôi sẵn lòng quỳ nhận dưới chân em
Điều bất hạnh nỗi dại khờ cay đắng,
Không còn hợp với tuổi đời, danh tiếng
Đến lúc tôi cần biết sống khôn hơn,
Nhưng tôi hiểu qua rất nhiều triệu chứng,
Trái tim tôi đang mắc bệnh ái tình,
Khi vắng em - tôi mệt mỏi chán chường,
Khi em đến - lại buồn, tôi chịu đựng,
Không nén nổi - muốn thốt lời ngẫu hứng:
Thiên thần ơi, ôi biết mấy yêu thương!
Khi tôi nghe bên phòng khách cách tường,
Tiếng xiêm áo, tiếng chân em nhè nhẹ
Và giọng nói ngây thơ trong trẻo thế
Bỗng thấy mình như mất cả trí khôn,
Khi em cười - tôi rạng rỡ tâm hồn
Em ngoảnh mặt - khiến lòng tôi buồn tủi,
Vì trọn một ngày khổ đau mệt mỏi,
Phần thưởng em trao: bàn tay thương yêu,
Lúc em ngồi cần mẫn trước khung thêu,
Vóc thon thả, hơi ngả mình lơi lỏng,
Đôi mắt ngọc, mái tóc xoăn rủ xuống,
Tôi lặng im, như đứa trẻ, đắm nhìn,
Có nên nói chăng về nỗi buồn ghen,
Về bất hạnh trong lòng tôi day dứt -
Em sửa soạn đi chơi xa những lúc
Trời tối sầm, ảm đạm, gió từng cơn ?
Và giọt lệ em nhỏ giữa cô đơn,
Và lời nói nơi chỉ còn hai đứa,
Và chuyến đi miền quê đáng nhớ,
Và một chiều vọng tiếng piano ...
Alina! Mong em hãy thương cho,
Tôi không dám cầu xin em tình ái!
Có lẽ bởi chất chồng nhiều tội lỗi,
Thiên thần ơi, tôi đâu xứng tình em!
Nhưng xin em hãy cứ giả vờ thêm!
Ánh mắt ấy chứa bao điều huyền bí ...
Ôi, lừa dối tôi nào khó,
Tôi vốn đang muốn tự dối mình!
- o 0 o -
http://img.yobanbe.zing.vn/file_uploads/blog/bigs/2008/10/23/blog_yobanbe12247616761402.jpg
Trái tim tôi tưởng đã quên... - "Я думал, сердце позабыло"
"Я думал, сердце позабыло"
Я думал, сердце позабыло
Способность легкую страдать,
Я говорил: тому, что было,
Уж не бывать! уж не бывать!
Прошли восторги, и печали,
И легковерные мечты...
Но вот опять затрепетали
Пред мощной властью красоты.
1835
Trái tim tôi tưởng đã quên...
(Người dịch: Vũ Thế Khôi)
Trái tim tôi tưởng đã quên
Thói thường đau khổ, buồn phiền tình si
Tưởng rằng điều đã qua đi
Không thì trở lại, không khi vấn hồi
Sướng vui, buồn khổ trải rồi
Cũng rung động tuổi bồi hồi mộng mơ
Bóng uy sắc đẹp non tơ
Tim không cưỡng nổi, bất ngờ xốn xang...
- o 0 o -
http://fc04.deviantart.com/fs24/p/2007/332/7/76b625e11e4e80b2.jpg
Mong ước - Желание
Желание
Медлительно влекутся дни мои,
И каждый миг в унылом сердце множит
Все горести несчастливой любви
И все мечты безумия тревожит.
Но я молчу; не слышен ропот мой;
Я слезы лью; мне слезы утешенье;
Моя душа, плененная тоской,
В них горькое находит наслажденье.
О жизни час! лети, не жаль тебя,
Исчезни в тьме, пустое привиденье;
Мне дорого любви моей мученье -
Пускай умру, но пусть умру любя!
Mong ước
(Người dịch: Thụy Anh)
Cứ lê bước những ngày dài mệt mỏi
Mỗi phút giây tôi sống trên đời
Nhân đôi lên nỗi đau đớn tình phôi
Và khuấy động lòng người bao khát khao rồ dại
Nhưng tôi nén lòng im không thốt lời oan trái
Chỉ lệ trào lệ nóng vỗ về tôi
Tâm hồn này say đắm nỗi sầu rồi
Trong lệ đắng tìm được nguồn hoan lạc
Ơi mỗi giờ khắc của đời tôi đang sống
Hãy bay đi ta chẳng tiếc chi người
Hãy biến mất trong đêm bóng ma trống rỗng
Tôi chỉ cần niềm day dứt ái tình tôi
Nếu phải chết xin được chết với trái tim yêu không lúc nào nguôi…
- o 0 o -
http://www.artbymimi.com/images/abstracts/Abstract%20Autumn%20Trees_right_lg.jpg
Thu vàng - Унылая пора...
Унылая пора...
Унылая пора! Очей очарованье!
Приятна мне твоя прощальная краса —
Люблю я пышное природы увяданье,
В багрец и в золото одетые леса,
В их сенях ветра шум и свежее дыханье,
И мглой волнистою покрыты небеса,
И редкий солнца луч, и первые морозы,
И отдаленные седой зимы угрозы.
1833
Thu vàng
(Người dịch: Hồ Quốc Vĩ)
Thu buồn, - cặp mắt đắm say,
Tôi yêu sắc đẹp em ngày chia phôi.
Thiên nhiên tàn úa bỗng tươi,
Rừng thay áo mới, cả trời vàng au.
Ồn ào hơi gió thở mau,
Bầu trời gợn sóng như màu khói sương.
Vài tia nắng hiếm nhớ thương
Sợ mùa đông sớm quen đường đến nhanh.
Đắm trong yên tĩnh ngọt lành,
Tôi quên thế giới thức thành tiếng thơ.
Tâm hồn xáo động ngẩn ngơ,
Tơ lòng run rẩy, mộng chờ đợi ai.
- o 0 o -
http://www.bshung.com.vn/icms/news/pics/sFN/a%202%20may%20den%205.jpg
Đám mây đen - туча
туча
Последняя туча рассеянной бури!
Одна ты несешься по ясной лазури,
Одна ты наводишь унылую тень,
Одна ты печалишь ликующий день.
Ты небо недавно кругом облегала,
И молния грозно тебя обвивала;
И ты издавала таинственный гром
И алчную землю поила дождем.
Довольно, сокройся! Пора миновалась,
Земля освежилась, и буря промчалась,
И ветер, лаская листочки древес,
Тебя с успокоенных гонит небес.
1835
Đám mây đen
(Người dịch: Thúy Toàn)
Đám mây rớt của bão giông tản mạn
Một mình ngươi vun vút trên thanh không
Một mình ngươi giăng bóng đen ảm đạm
Một mình ngươi làm ủ dột ngày hồng
Vừa mới đó ngươi bao trùm tứ phía
Quanh mình ngươi quấn quít những chớp lòe
Và ngươi thét tiếng sấm rung kỳ lạ
Và ngươi mưa sũng mặt đất khát khô
Thôi đủ rồi, cuốn đi! Thôi đã hết
Mặt đất bừng tươi, giông tố đã qua
Và ngọn gió vờn lộc non lá biếc
Đuổi nhà ngươi khỏi trời đất lặng tờ
- o 0 o -
http://aycu17.webshots.com/image/19736/2003628858324781118_rs.jpg
Tôi lại về thăm - Вновь я посетил
Вновь я посетил
...Вновь я посетил
Тот уголок земли, где я провел
Изгнанником два года незаметных.
Уж десять лет ушло с тех пор — и много
Переменилось в жизни для меня,
И сам, покорный общему закону,
Переменился я — но здесь опять
Минувшее меня объемлет живо,
И, кажется, вечор еще бродил
Я в этих рощах.
Вот опальный домик,
Где жил я с бедной нянею моей.
Уже старушки нет — уж за стеною
Не слышу я шагов ее тяжелых,
Ни кропотливого ее дозора.
Вот холм лесистый, над которым часто
Я сиживал недвижим — и глядел
На озеро, воспоминая с грустью
Иные берега, иные волны...
Меж нив златых и пажитей зеленых
Оно, синея, стелется широко;
Через его неведомые воды
Плывет рыбак и тянет за собой
Убогий невод. По брегам отлогим
Рассеяны деревни — там за ними
Скривилась мельница, насилу крылья
Ворочая при ветре...
На границе
Владений дедовских, на месте том,
Где в гору подымается дорога,
Изрытая дождями, три сосны
Стоят — одна поодаль, две другие
Друг к дружке близко, — здесь, когда их мимо
Я проезжал верхом при свете лунном,
Знакомым шумом шорох их вершин
Меня приветствовал. По той дороге
Теперь поехал я и пред собою
Увидел их опять. Они всё те же,
Все тот же их, знакомый уху шорох —
Но около корней их устарелых
(Где некогда все было пусто, голо)
Теперь младая роща разрослась,
Зеленая семья; кусты теснятся
Под сенью их как дети. А вдали
Стоит один угрюмый их товарищ,
Как старый холостяк, и вкруг него
По-прежнему все пусто.
Здравствуй, племя
Младое, незнакомое! не я
Увижу твой могучий поздний возраст,
Когда перерастешь моих знакомцев
И старую главу их заслонишь
От глаз прохожего. Но пусть мой внук
Услышит ваш приветный шум, когда,
С приятельской беседы возвращаясь,
Веселых и приятных мыслей полон,
Пройдет он мимо вас во мраке ночи
И обо мне вспомянет.
1835
Tôi lại về thăm
(Người dịch: Thúy Toàn)
...Tôi lại về thăm
Mảnh đất ấy đã hai năm qua thoáng
Tôi đã sống đời tù đày giam cấm
Mười năm rồi từ ấy đã trôi qua
Đối với tôi đời thay đổi gớm ghê
Và chính tôi theo luật chung cũng đổi
Nhưng dĩ vãng nơi đây còn bổi hổi
Cả hồn tôi vang dội tiếng ngày xưa
Tưởng chừng như đâu vừa mới chiều qua
Giữa rừng thưa mình tôi còn thơ thẩn
Này đây là ngôi nhà giam cấm
Tôi đã sống qua cùng nhũ mẫu mến thương
Người khuất rồi không còn nữa phòng bên
Tiếng chân người gieo nặng
Không còn nữa sự chăm lo đằm thắm
Đây đồi cây thuở ấy toi thường ra
Ngồi lặng nhìn hồ nước và tưởng mơ
Về bờ xa về những cồn sóng khác
Giữa lúa vàng và cỏ xanh bát ngát
Hồ mênh mông nước biếc một màu xanh
Chiếc thuyền chài lặng lẽ khua giầm
Kéo theo tấm lưới gai cũ rách
Qua mặt nước âm thầm bí mật
Dọc thoe bờ thoai thoải những làng thôn
Sau thôn làng cối xay gió nghiêng nghiêng
Cơn gió thoảng cánh quay đi uể oải
Nơi con đường dẫn dần lên đỉnh núi
Trên biên cương trại ấp của cha ông
Gội gió mưa sừng sững ba cỗi tùng
Một cỗi đứng chơ vơ hai cỗi nọ
Gần bên nhau đứng song song một chỗ
Ở nơi đây những buổi sáng trăng suông
Lỏng dây cương tôi ruổi ngựa trên đường
Ngọn tùng ấy cất tiếng reo chào đón
Chúng vẫn đây vẫn tiếng reo âu yếm
Nhưng dưới chân của chúng đã cỗi già
(Thuở ngày xưa trống trải chẳng có chi)
Nay đã mọc rừng non xanh mơn mởn
Bầy trẻ nhỏ như một nhà đầm ấm
Dưới bóng trùm của chúng đứng chen vui
Còn đằng kia đứng đơn độc ngậm ngùi
Bạn của chúng như một chàng ế vợ
Và quanh đó vẫn như xưa trống trải
Chào các ngươi thế hệ trẻ chưa quen
Ta không được thấy buổi mai sung sức
Bọn các ngươi một ngày lớn vọt
Vượt qua đầu những bạn cũ quen ta
Che khuất đi những đỉnh ngọn cây già
Không cho khách lại qua trông thấy
Nhưng cháu ta lòng tràn đầy sảng khoái
Từ cuộc vui nhà bạn có về qua
Hãy cho nó được nghe trong đêm tối
Tiếng các người được niềm nở reo ca
Và qua đây nó sẽ nhớ tới ta
- o 0 o -
http://www.maivoo.com/pictures_fullsize/5/rxfzv1249022347.jpg
"Quạ bay đến bên quạ" - "Ворон к ворону летит"
"Ворон к ворону летит"
Ворон к ворону летит,
Ворон ворону кричит:
Ворон! где б нам отобедать?
Как бы нам о том проведать?
Ворон ворону в ответ:
Знаю, будет нам обед;
В чистом поле под ракитой
Богатырь лежит убитый.
Кем убит и отчего,
Знает сокол лишь его,
Да кобылка вороная,
Да хозяйка молодая.
Сокол в рощу улетел,
На кобылку недруг сел,
А хозяйка ждет милого
Не убитого, живого.
1828
"Quạ bay đến bên quạ"
(Người dịch: Tạ Phương)
Quạ bay đến bên quạ
Kêu quàng quạc, hỏi nhau:
Bữa trưa ăn nơi đâu,
Trong chúng ta ai biết?
Quạ kháo quạ, rối rít:
Sẽ có bữa no say:
Trên đồng, dưới bóng cây,
Một tráng sĩ nằm chết.
Vì sao? kẻ nào giết?
Chỉ chim ưng biết thôi:
Đó, ngựa chàng bên đồi
Và cô chủ trẻ tuổi...
Chim ưng bay vào rừng,
Kẻ thù trèo lên ngựa,
Cô chủ nhỏ rưng rưng
Chờ hắn bên bậu cửa...
- o 0 o -
http://www.vtv6.com.vn/images/Uocmo2306..jpg
Tôi đã thôi ước mơ - Я пережил свои желанья
Я пережил свои желанья
Я пережил свои желанья,
Я разлюбил свои мечты;
Остались мне одни страданья,
Плоды сердечной пустоты.
Под бурями судьбы жестокой
Увял цветущий мой венец -
Живу печальный, одинокой,
И жду: придет ли мой конец?
Так, поздним хладом пораженный,
Как бури слышен зимний свист,
Один - на ветке обнаженной
Трепещет запоздалый лист!...
1821
Tôi đã thôi ước mơ
(Người dịch: Thái Bá Tân)
Tôi đã thôi ước mơ
Đã không còn hy vọng
Chỉ còn lại bây giờ
Là nỗi buồn trống rỗng
Hoa đời tôi lại tàn
Trong bão đời khắc nghiệt
Tôi sống buồn cô đơn
Chờ: phải chăng sắp chết ?
Tôi như chiếc lá gầy
Treo trên cành trơ trọi
Vàng, bé nhỏ, lắt lay
Đợi mùa đông gió thổi
- o 0 o -
http://img.yobanbe.zing.vn/file_uploads/blog/bigs/2008/06/10/blog_yobanbe12131082981402.gif
Lá thư bị đốt cháy - Сожженное письмо
Сожженное письмо
Прощай, письмо любви! прощай: она велела...
Как долго медлил я! как долго не хотела
Рука предать огню все радости мои!..
Но полно, час настал. Гори, письмо любви.
Готов я; ничему душа моя не внемлет.
Уж пламя жадное листы твои приемлет...
Минуту!.. вспыхнули! пылают - легкий дым,
Виясь, теряется с молением моим.
Уж перстня верного утратя впечатленье,
Растопленный сургуч кипит... О провиденье!
Свершилось! Темные свернулися листы;
На легком пепле их заветные черты
Белеют... Грудь моя стеснилась. Пепел милый,
Отрада бедная в судьбе моей унылой,
Останься век со мной на горестной груди...
1825
Lá thư bị đốt cháy
(Người dịch: Thúy Toàn)
Vĩnh biệt lá thư tình! Thôi vĩnh biệt:
Ý nàng đây. Sao ta mãi phân vân?
Bàn tay ta sao mãi chẳng muốn buông
Niềm vui sướng của ta cho ngọn lửa?...
Nhưng đủ rồi! Phân vân làm chi nữa.
Cháy đi thôi, thư ủ ấp yêu đương!
Lòng ta yên rồi chẳng chút vấn vương.
Này ngọn lửa tham tàn đang sắp cuốn
Những trang giấy thư em... Xin chút gượm!
Bốc lửa rồi! Làn khói nhẹ vẩn vơ
Tan nhòa cùng lời cầu nguyện của ta.
Hình chiếc nhẫn ước thề trên xi gắn
Đã biến mất, xi chảy sôi... Ôi thần thánh!
Thế là xong! Than giấy mỏng cuộn tròn,
Trên tàn than trắng dấu nét thiêng liêng...
Cả lồng ngực của ta dường thắt lại,
Hãy lưu mãi giữa lòng ta quằn quại,
Hỡi niềm vui chua xót của đời ta,
Cuộc đời buồn, ôi thân thiết tàn tro.
- o 0 o -
http://i178.photobucket.com/albums/w268/_LiL_bI_/gift/Romantichugfrombackward.jpg
Khi ôm trong vòng tay - Когда в объятия мои
Когда в объятия мои
Когда в объятия мои
Твой стройный стан я заключаю
И речи нежные любви
Тебе с восторгом расточаю,
Безмолвна, от стесненных рук
Освобождая стан свой гибкой,
Ты отвечаешь, милый друг,
Мне недоверчивой улыбкой;
Прилежно в памяти храня
Измен печальные преданья,
Ты без участья и вниманья
Уныло слушаешь меня...
Кляну коварные старанья
Преступной юности моей
И встреч условных ожиданья
В садах, в безмолвии ночей.
Кляну речей любовный шепот,
Стихов таинственный напев,
И ласки легковерных дев,
И слезы их, и поздний ропот.
Khi ôm trong vòng tay
(Người dịch: Văn Khôi)
Khi ôm trong vòng tay
Thân hình em thon thả
Và lời tình đắm say
Anh nồng nàn thổ lộ
Em im lặng nghĩ suy
Tấm thân mềm thanh tú
Cố thoát vòng cuồng si
Đáp lời anh bày tỏ
Chỉ mỉm cười hoài nghi
Trong tâm khảm khắc ghi
Tiếng đồn anh trăng gió
Em nghe anh hững hờ
Chẳng nhiệt tình chăm chú
Anh đắng cay nguyền rủa
Tuổi xuân lầm lỗi xưa
Cùng hẹn hò gặp gỡ
Trong vườn khuya lặng tờ
Nguyền rủa trò tình tự
Cùng réo rắt tiếng thơ
Nguyền rủa tình kỹ nữ
Cùng mơn trớn lẳng lơ
Cùng xì xầm thế sự
- o 0 o -
http://files.myopera.com/icoffee/blog/t%C3%B9.bmp
Người tù - Узник
Узник
Сижу за решеткой в темнице сырой.
Вскормленный в неволе орел молодой,
Мой грустный товарищ, махая крылом,
Кровавую пищу клюет под окном,
Клюет, и бросает, и смотрит в окно,
Как будто со мною задумал одно.
Зовет меня взглядом и криком своим
И вымолвить хочет: «Давай улетим!
Мы вольные птицы; пора, брат, пора!
Туда, где за тучей белеет гора,
Туда, где синеют морские края,
Туда, где гуляем лишь ветер... да я!...»
1822
Người tù
(Người dịch: Thúy Toàn)
Tôi ngồi sau chấn song ngục lạnh
Chú đại bàng non trẻ trong lồng
Bên cửa sổ anh bạn buồn chớp cánh
Rỉa miếng mồi thịt máu đỏ loang
Rỉa, rồi bỏ, rồi nhìn qua ô cửa
Như cùng tôi chung một tâm tư
Và ánh mắt, và tiếng kêu giục giã
Như cùng tôi muốn nhủ: "Ta bay đi!
Bay, bay đi, ta loài chim tự do!
Bay về miền núi ngời sau mây xám
Bay về vùng nước biển xanh phẳng lặng
Bay về nơi chỉ có gió... và ta...!"
- o 0 o -
http://i640.photobucket.com/albums/uu122/dm-closeup/Hoa%20la%20co/HoaSQTu.jpg
Bông hoa nhỏ - Цветок
Цветок
Цветок засохший, безуханный,
Забытый в книге вижу я;
И вот уже мечтою странной
Душа наполнилась моя:
Где цвёл? когда? какой весною?
И долго ль цвёл? И сорван кем,
Чужой, знакомой ли рукою?
И положен сюда зачем?
На память нежного ль свиданья,
Или разлуки роковой,
Иль одинокого гулянья
В тиши полей, в тени лесной?
И жив ли тот, и та жива ли?
И нынче где их уголок?
Или уже они увяли,
Как сей неведомый цветок?
1828
Bông hoa nhỏ
(Người dịch: Nguyễn Minh Đức)
Tôi bỗng thấy một bông hoa khô úa
Quên trong trang sách, đã bay hương
Từ đó lòng tôi bao chan chứa
Tràn ngập niềm mơ ước lạ thường:
Hoa nở nơi nao? Xuân nào vậy?
Nở có lâu không? Ai hái đi?
Một bàn tay lạ hay quen đấy?
Hoa đặt vào đây có chuyện gì?
Hoa kỷ niệm ngày vui xum họp?
Hay một chiều bất hạnh chia ly?
Hay buổi dạo chơi lang thang cô độc?
Dưới bóng rừng cây, đồng nội im lì?
Chắc chàng còn sống? Nàng sống chứ?
Không biết bây giờ họ nơi nao?
Hay cả hai người cùng tàn rũ?
Như bông hoa bí ẩn ngày nào?
- o 0 o -
http://i6.photobucket.com/albums/y241/hopbich/hong.jpg
Bên đoá hồng - О дева-роза
О дева-роза
О дева-роза, я в оковах;
Но не стыжусь твоих оков:
Так соловей в кустах лавровых,
Пернатый царь лесных певцов,
Близ розы гордой и прекрасной
В неволе сладостной живет
И нежно песни ей поет
Во мраке ночи сладострастной.
1824
Bên đoá hồng
(Người dịch: Thúy Toàn)
Bên đoá hồng kiêu kỳ
Có con chim hoạ mi
Loài danh ca sơn cước,
Ngọt ngào lên tiếng hót:
"Nàng hồng ơi, nàng hồng!
Ta trong xiềng trong xích
Nhưng lòng ta thoả thích
Vì xiềng xích của nàng".
Chim hoạ mi hót vang
Nhởn nhơ trong nô lệ
Trên bụi cành nguyệt quế,
Cạnh đoá hồng đẹp xinh
Trong bóng đêm hữu tình.
- o 0 o -
http://www.biethet.com/images/27_5_2009_content/24_239943_1247560135-anh-da-nhin-em-nhu-the-5.jpg
Trước cô nàng - Пред испанкой
Пред испанкой
Пред испанкой благородной
Двое рыцарей стоят.
Оба смело и свободно
В очи прямо ей глядят.
Блещут оба красотою,
Оба сердцем горячи,
Оба мощною рукою
Оперлися на мечи.
Жизни им она дороже
И, как слава, им мила;
Но один ей мил — кого же
Дева сердцем избрала?
«Кто, реши, любим тобою?» —
Оба деве говорят
И с надеждой молодою
В очи прямо ей глядят
1830
Trước cô nàng
(Người dịch: Tạ Phương)
Trước cô nàng hiền thục
Là hai tráng sĩ trẻ trung
Cả hai tự tin kiêu hãnh
Đăm đắm nhìn cặp mắt nhung
Cả hai ngời lên vẻ đẹp
Cả hai rực lửa trong tim
Cả hai đặt tay săn chắc
Lên chuôi giá lạnh thanh gươm
Họ quý nàng hơn mạng sống
Như vinh quang họ hằng yêu
Nhưng cô nàng chỉ có một
Biết tim cô chọn chàng nào?
Hãy nói, yêu ai, cô gái?
Cả hai cùng giục vội vàng
Và cùng hi vọng ngập tràn
Họ nhìn thẳng vào mắt đẹp.
- o 0 o -
19 tháng 10 năm 1827 - 19 октября 1827
19 октября 1827
Бог помочь вам, друзья мои,
В заботах жизни, царской службы,
И на пирах разгульной дружбы,
И в сладких таинствах любви!
Бог помочь вам, друзья мои,
И в бурях, и в житейском горе,
В краю чужом, в пустынном море
И в мрачных пропастях земли!
1827
19 tháng 10 năm 1827
(Người dịch: Việt Thương)
Cầu trời phù hộ, bạn tôi ơi,
Trong mọi lo âu của cuộc đời,
Tiệc tùng phóng đãng tình thân hữu,
Trong cả tình yêu đẹp tuyệt vời!
Cầu trời phù hộ, bạn tôi ơi,
Trong lúc buồn đau bão mịt trời,
Trong hang đen tối lòng sâu đất
Và vùng xa lạ, giữa biển khơi.
- o 0 o -
http://www.datxanh.com.vn/datxanh/data/library/KGS_CuaSo_01.jpg
Cửa sổ - Окно
Окно
Недавно темною порою,
Когда пустынная луна
Текла туманною стезею,
Я видел - дева у окна
Одна задумчиво сидела,
Дышала в тайном страхе грудь,
Она с волнением глядела
На темный под холмами путь.
"Я здесь!" - шепнули торопливо.
И дева трепетной рукой
Окно открыла боязливо...
Луна покрылась темнотой.
"Счастливец! - молвил я с тоскою, -
Тебя веселье ждет одно.
Когда ж вечернею порою
И мне откроется окно?"
Cửa sổ
(Người dịch: Lê Đức Thụ)
Khi trời vừa mới tối
Trăng tựa sa mạc hoang
Sương đẫm đường như gội
Bên cửa sổ thấy nàng
Ngồi đăm chiêu tư lự
Nỗi sợ ngực phập phồng
Hồi hộp nhìn đường tối
Sau núi, lòng mông lung
"Anh đây!" - tiếng thì thào
Tay run run cô gái
Cửa sổ mở hắn vào
Màn đêm trăng khép lại
"Hắn hạnh phúc làm sao!
Tôi thốt lên buồn bã
Cho đến tận hôm nào
Cửa cho tôi mới mở?"
- o 0 o -
http://tintuconline.vietnamnet.vn/Library/images/10/2009/08/ngay21/3.jpg
Điềm báo - Приметы
Приметы
Я ехал к вам: живые сны
За мной вились толпой игривой,
И месяц с правой стороны
Сопровождал мой бег ретивый.
Я ехал прочь: иные сны...
Душе влюбленной грустно было,
И месяц с левой стороны
Сопровождал меня уныло.
Мечтанью вечному в тиши
Так предаемся мы, поэты;
Так суеверные приметы
Согласны с чувствами души.
1829
Điềm báo
(Người dịch: Thái Bá Tân)
Khi anh đi đến nhà em, mặt trăng
Từ phía phải luôn nhìn anh vui vẻ
Nhiều suy nghĩ và nhiều giấc mộng mơ màng
Cũng vui vè bám theo anh như thế
Khi anh rời khỏi nhà em - rất lâu
Từ phía trái trăng nhìn anh im lặng
Nhiều giấc mơ, nhiều ý nghĩ buồn rầu
Lại bay đến, bám theo anh dai dẳng
Biết làm sao, vẫn thế các nhà thơ
Thường đa cảm tin vào điều tự nghĩ
Các tình cảm luôn đổi thay, bao giờ
Cũng đem gắn với cảnh ngoài tùy ý
- o 0 o -
http://vanthang.vnweblogs.com/gallery/9229/previews-med/157599-1a04%5B1%5D.jpg
Ước vọng - Желание
Желание
Я слезы лью; мне слезы утешенье;
И я молчу; не слышен ропот мой,
Моя душа, объятая тоской,
В ней горькое находит наслажденье.
О жизни сон! Лети, не жаль тебя,
Исчезни в тьме, пустое привиденье;
Мне дорого любви моей мученье,
Пускай умру, но пусть умру любя!
1816
Nguồn: Thơ trữ tình A.X.Pushkin (Tạ Phương tuyển dịch)
Ước vọng
(Người dịch: Tạ Phương)
Tôi nhỏ lệ; những giọt lệ an ủi tôi.
Tôi im lặng; lời ta thán của tôi chẳng ai nghe thấy.
Tâm hồn tôi chìm ngập nỗi buồn
Sung sướng đắng cay cũng chìm trong ấy.
Ơi giấc mộng đời! Hãy bay đi, ta không tiếc nữa,
Những bóng ma trong đêm tối hãy biến tiêu;
Ta quý nỗi khổ đau của ái tình muôn thuở
Cho ta chết đi, nhưng được chết khi yêu!
- o 0 o -
http://img223.imageshack.us/img223/4061/merecentzb1bu9.jpg
Chiếc xe đời - Телега жизни
Телега жизни
Хоть тяжело подчас в ней бремя,
Телега на ходу легка;
Ямщик лихой, седое время,
Везет, не слезет с облучка.
С утра садимся мы в телегу;
Мы рады голову сломать
И, презирая лень и негу,
Кричим: пошел! ....
Но в полдень нет уж той отваги;
Порастрясло нас; нам страшней
И косогоры и овраги;
Кричим: полегче, дуралей!
Катит по-прежнему телега;
Под вечер мы привыкли к ней
И, дремля, едем до ночлега —
А время гонит лошадей.
1823
***
Chiếc xe đời
(Người dịch: Thuý Toàn)
Trên xe dù có nặng
Vó ngựa vẫn băng băng
Thời gian tóc hoa râm!
Tay cương ngồi chễm chệ
Sáng ra lên xe ngồi
Đời xông pha bươn bả
Khinh nhác lười, nhàn nhã
Hò vang: "Mau đi thôi!"
Đến trưa chí nhụt rồi
Thấy rãnh hào lòng nản
Nhìn núi đồi đâm hoảng:
- Đồ ngu, chầm chậm thôi!
Chiều đã dần dần quyen
Tà tà đến quán trọ
Mặc cho bánh xe lăn, -
Thời gian xua vó ngựa.
Messenger..
09-11-2009, 10:30 AM
http://i270.photobucket.com/albums/jj90/DoanN/In_the_Snow_by_hello_big_fish.jpg
Заменить словами зима
...............................Александр Пушкин
Они не любят весну
Цветы, которые цветут и в спешке,
Для однажды умереть ...
Они не любят лето
Вс бликов дождь торопится Chang
Также не люблю осень
Не отвлечения собственных одно синее небо ...
Они проходят как зима ...
Депозиты от солнца ..
Золотая осень листья каждая,
Хотя в мае ветра может ударом свинья ...
Солнечный завтра рано менять самобытности каждого сердца ...
Он будет проходить через
Очарование весны
Жаркое лето
Катушка осень очень странно
....
Для детей
Зимние будет стоить
Любовь нетронутым спокойно говорить
Чт Солнечный Four Seasons отправить Е.М. в глаза ...
Thay Lời Mùa Đông
Em đừng như mùa xuân
Vội vàng hoa nào cũng nở,
Để cùng tàn lụi một lần...
Em đừng như mùa hạ
Nắng chói chang mưa ào ạt đến
Cũng đừng như mùa thu
Chẳng của riêng ai trời xanh đắm đuối...
Em hãy như mùa đông...
Nắng trầm tư..
Vàng rơi từng chiếc lá,
Dù tháng năm gió heo may thổi cả...
Để nắng sớm mai thay sắc mọi lòng...
Anh sẽ đi qua
Cái quyến rũ mùa xuân
Cái nóng bỏng mùa hạ
Cái xôn xao của mùa thu rất lạ
...
Đến bên em
Se giá mùa đông
Tình yêu nguyên vẹn say thầm lặng
Thu nắng bốn mùa gửi lại mắt em trong ...
[ST]
...
- o 0 o -
http://www.video4viet.com/news/2009/03/17/images/3C5718_semeoa1.jpg
Ca sĩ - Певец
Певец
Слыхали ль вы за рощей глас ночной
Певца любви, певца своей печали?
Когда поля в час утренний молчали,
Свирели звук унылый и простой
Слыхали ль вы?
Встречали ль вы в пустынной тьме лесной
Певца любви, певца своей печали?
Следы ли слез, улыбку ль замечали,
Иль тихий взор, исполненный тоской,
Встречали вы?
Вздохнули ль вы, внимая тихий глас
Певца любви, певца своей печали?
Когда в лесах вы юношу видали,
Встречая взор его потухших глаз,
Вздохнули ль вы?
Ca sĩ
(Người dịch: Phạm Thị Phương)
Rừng nghe chăng sau rừng khuya giọng hát
Ca sĩ tình yêu, ca sĩ muộn phiền?
Lúc ban sớm giữa đồng im ắng,
Réo rắt buồn tiếng sáo dương gian
Từng nghe chăng hỡi bạn?
Từng gặp chăng giữa rừng sâu cô tịch
Ca sĩ tình yêu, ca sĩ muộn phiền?
Nhận ra chăng nụ cười, ngấn lệ,
Hay ánh sầu đáy mắt đăm đăm,
Từng gặp chăng hỡi bạn?
Thở dài chăng, tuân lời thầm gọi
Ca sĩ tình yêu, ca sĩ muộn phiền?
Khi bắt gặp trong rừng chàng trẻ tuổi,
Gặp mắt nhìn u tối xa xăm,
Thở dài chăng, hỡi bạn?
1816
- o 0 o -
http://thugian.com.vn/uploads/news/Image/2008/04/26/b.JPG
Không, không, tôi không nên... - Нет, нет, не должен я,
Нет, нет, не должен я,
Нет, нет, не должен я, не смею, не могу
Волнениям любви безумно предаваться;
Спокойствие мое я строго берегу
И сердцу не даю пылать и забываться;
Нет, полно мне любить; но почему ж порой
Не погружуся я в минутное мечтанье,
Когда нечаянно пройдет передо мной
Младое, чистое, небесное созданье,
Пройдет и скроется?.. Ужель не можно мне,
Любуясь девою в печальном сладострастье,
Глазами следовать за ней и в тишине
Благословлять ее на радость и на счастье,
И сердцем ей желать все блага жизни сей,
Веселый мир души, беспечные досуги,
Всё — даже счастие того, кто избран ей,
Кто милой деве даст название супруги.
1832
Không, không, tôi không nên...
(Người dịch: Vũ Thế Khôi)
Không, không, tôi không nên, không dám, không thể
Lại si mê tình ái đắm say
Sự bình yên tôi nghiêm giữ từ nay
Quyết không cho trái tim này bốc lửa
Thôi đã đủ, tôi không yêu nữa...Nhưng cớ sao
Tôi không thể trong giây lát ước ao
Khi tha thướt tình cờ qua trước mặt
Một bóng hồng xinh tươi, trinh bạch
Thoáng qua rồi biến mất?...Sao không thể thẫn thờ
Ngắm nhìn trinh nữ, lòng khao khát vẩn vơ
Mắt dõi theo và cầu mong lặng lẽ
Hạnh phúc, niềm vui cho giai nhân tươi trẻ
Thầm chúc nàng mọi lạc thú trên đời
Tâm hồn vui tươi, nhàn hạ thảnh thơi
Cầu hạnh phúc cho cả người nàng sẽ chọn
Người may mắn được gọi nàng: "vợ tôi"
- o 0 o -
http://i488.photobucket.com/albums/rr250/lamgiatrang66/2328366118_919cd739e6_o.jpg
Đêm - Ночь
Ночь
Мой голос для тебя и ласковый и томный
Тревожит позднее молчанье ночи темной.
Близ ложа моего печальная свеча
Горит; мои стихи, сливаясь и журча,
Текут, ручьи любви, текут, полны тобою.
Во тьме твои глаза блистают предо мною,
Мне улыбаются, и звуки слышу я:
Мой друг, мой нежный друг... люблю... твоя... твоя..
1830
Đêm
(Người dịch: Hoàng Thị Vinh)
Gọi em tha thiết dịu dàng
Đêm đen lặng lẽ mơ màng xôn xao
Bên giường ngọn nến gầy hao
Thơ anh thắp lửa hoà vào êm êm
Dòng sông tình, đong đầy em
Chao nghiêng ánh mắt, bóng đêm vỡ oà
Ánh cười-nốt nhạc ngân nga:
Anh yêu có biết em là...của anh !
- o 0 o -
Chiếc khăn san màu đen - Черная шаль
Черная шаль
Гляжу, как безумный, на черную шаль,
И хладную душу терзает печаль.
Когда легковерен и молод я был,
Младую гречанку я страстно любил;
Прелестная дева ласкала меня,
Но скоро я дожил до черного дня.
Однажды я созвал веселых гостей;
Ко мне постучался презренный еврей;
"С тобою пируют (шепнул он) друзья;
Тебе ж изменила гречанка твоя."
Я дал ему злата и проклял его
И верного позвал раба моего.
Мы вышли; я мчался на быстром коне.
И кроткая жалость молчала во мне.
Едва я завидел гречанки порог,
Глаза потемнели, я весь изнемог...
В покой отдаленный вхожу я один...
Неверную деву лобзал армянин.
Не взвидел я света; булат загремел....
Прервать поцелуя злодей не успел.
Безглавое тело я долго топтал,
И молча на деву, бледнея, взирал.
Я помню моленья.... текущую кровь....
Погибла гречанка, погибла любовь!
С главы ее мертвой сняв черную шаль,
Отер я безмолвно кровавую сталь.
Мой раб, как настала вечерняя мгла,
В дунайские волны их бросил тела.
С тех пор не цалую прелестных очей,
С тех пор я не знаю веселых ночей.
Гляжу, как безумный, на черную шаль
И хладную душу терзает печаль.
1820
Chiếc khăn san màu đen
(Người dịch: Thúy Toàn)
Lòng đau xé, tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn san
Ngày tôi còn trai trẻ sống lang thang
Yêu nồng thắm một cô nàng Hy Lạp
Cô gái đẹp cũng yêu tôi thắm thiết
Nhưng không lâu tôi gặp vận rủi ro...
Một lần kia họp bè bạn gần xa
Tên Do Thái ở đâu cũng mò đến
"Ngài cũng bạn ở đây vui chè chén
(Nó rỉ tai) con Hy Lạp phản rồi!"
Tôi thưởng tiền rồi tống hắn đi ngay
Và cho gọi tên người nhà tin cẩn
Trên mình ngựa chúng tôi lao phóng thẳng
Nỗi thương đau thầm nén lặng trong lòng
Tôi run lên, đôi mắt bỗng tối sầm...
Khi thoáng thấy bóng nhà quân phản phúc
Chốn phòng riêng một mình tôi lẻn bước...
Thằng Acmen ôm con bé đang hôn
Lòng sôi lên, loảng xoảng vút đường gươm...
Quân khốn kiếp... chiếc hôn còn chưa dứt...
Tôi di chân lên xác không đầu tóc
Tái mặt đi lặng lẽ đứng nhìn nàng
Nhớ lời van và... máu lại chảy tràn...
Cô gái chết và ái tình rũ chết!
Tháo chiếc khăn của nàng trên mái tóc
Tôi hằm hằm lau máu đẫm trên gươm
Khi bóng chiều mờ mịt nặng nề buông
Sai đầy tớ ra Đanai vứt xác
Từ ngày đó không còn hôn mắt đẹp
Không còn chờ những buổi tối hân hoan
Lòng đau xé, tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn san
- o 0 o -
http://tapchinhavan.vn/UserFiles/Image/13.jpg
Tu viện trên đỉnh núi - Монастырь на казбеке
Монастырь на казбеке
Высоко над семьею гор,
Казбек, твой царственный шатер
Сияет вечными лучами.
Твой монастырь за облаками,
Как в небе реющий ковчег,
Парит, чуть видный, над горами.
Далекий, вожделенный брег!
Туда б, сказав прости ущелью,
Подняться к вольной вышине!
Туда б, в заоблачную келью,
В соседство бога скрыться мне!..
1829
Tu viện trên đỉnh núi
(Người dịch: Thuý Toàn)
Núi giữa núi, riêng ngươi cao nhất
Đỉnh hùng vĩ của ngươi, Cazbec
Toả hào quang chói lọi muôn đời
Như con thuyền bơi giữa lưng trời
Tu viện của ngươi nằm trong mây khói
Ẩn hiện trên đỉnh núi chơi vơi
Ôi, chốn xa xăm lòng hằng ao ước!
Giá được lên trên đỉnh tự do kia!
Gửi gắm lại một lời từ biệt
Với khe ngàn tù túng giam ta
Lên tăng phòng trong tu viện mây nhòa
Bên Thượng Đế ta làm người hàng xóm!...
_7:30_PM_
14-12-2009, 03:09 AM
- o 0 o -
http://img255.imageshack.us/img255/5808/514524745mz6.jpg
Gửi... - К***
К***
Я помню чудное мгновенье:
Передо мной явилась ты,
Как мимолетное виденье,
Как гений чистой красоты.
В томленьях грусти безнадежной,
В тревогах шумной суеты,
Звучал мне долго голос нежный
И снились милые черты.
Шли годы. Бурь порыв мятежный
Рассеял прежние мечты,
И я забыл твой голос нежный,
Твои небесные черты.
В глуши, во мраке заточенья
Тянулись тихо дни мои
Без божества, без вдохновенья,
Без слез, без жизни, без любви.
Душе настало пробужденье:
И вот опять явилась ты,
Как мимолетное виденье,
Как гений чистой красоты.
И сердце бьется в упоенье,
И для него воскресли вновь
И божество, и вдохновенье,
И жизнь, и слезы, и любовь.
1825 - Tuyển tập Puskin
Gửi...
(Người dịch: Thúy Toàn)
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Giữa day dứt sầu đau tuyệt vọng,
Giữa ồn ào xáo động buồn lo
Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng,
Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.
Tháng ngày qua. Những cơn gió bụi
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
Nhoà tan rồi bóng dáng nguy nga.
Giữa cô quạnh âm u tù hãm
Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.
Cả hồn anh bỗng bừng tỉnh giấc
Trước mắt anh em lại hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Trái tim lại rộn ràng náo nức
Và trái tim sống dậy đủ điều
Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu.
Gửi...
(Người dịch: Hàn Sa)
Khoảnh khắc diệu kì vẫn còn ghi nhớ
Thuở ban đầu em xuất hiện trước tôi,
Như ảo ảnh vụt bay qua trí nhớ
Như nữ thần của sắc đẹp tinh khôi.
Giữa day dứt bởi sầu bi nghẽn lối
Giữa ưu tư trong ồn ã hư vô,
Giọng em ngân - ôi êm ái vô bờ
Nét kiều diễm trong mơ tôi vẫn đợi.
Năm tháng trôi. Cơn bão lòng dữ dội
Xóa nhòa đi những mộng ước ban sơ,
Giọng em ngân tôi quên tự bao giờ
Quên cả những nét thanh cao vời vợi.
Chốn thâm sơn, cõi lưu đày tăm tối
Lặng lờ trôi ngày tháng cuộc đời tôi,
Vắng sự tôn thờ, thiếu nguồn cảm hứng
Vắng tình yêu, sự sống với lệ rơi.
Tâm hồn tôi lại bừng lên phơi phới:
Thêm một lần em xuất hiện trước tôi,
Như ảo ảnh vụt bay qua trí nhớ
Như nữ thần của sắc đẹp tinh khôi.
Tim lại đập với niềm hoan hỉ mới
Vì trái tim tất cả đã hồi sinh,
Cả sự tôn thờ, cả niềm cảm hứng
Cả lệ rơi, sự sống với tình yêu.
(Dịch tại St. Petersburg, 3/6/2002)
* Puskin tặng Kerơnơ, một nhà thơ nữ đã gặp ở kinh đô Pêtécbua năm 1819. Năm 1825, Kerơnơ về thăm nhà ở Trigôxki, nơi nhà thơ thường lui tới trong thời gian bị đi đày ở Mikhailốpkôiê, hai người lại gặp nhau... Khi Kerơnơ ra đi, Puskin tặng nàng bài thơ này làm kỷ niệm.
- o 0 o -
http://images4.dantri.com.vn/Uploaded/yennh/T5.08/sinh-no23508-11.jpg
Lá bùa hộ mệnh - Талисман
Талисман
Там, где море вечно плещет
На пустынные скалы,
Где луна теплее блещет
В сладкий час вечерней мглы,
Где, в гаремах наслаждаясь,
Дни проводит мусульман,
Там волшебница, ласкаясь,
Мне вручила талисман.
И, ласкаясь, говорила:
"Сохрани мой талисман:
В нем таинственная сила!
Он тебе любовью дан.
От недуга, от могилы,
В бурю, в грозный ураган,
Головы твоей, мой милый,
Не спасет мой талисман.
И богатствами Востока
Он тебя не одарит,
И поклонников пророка
Он тебе не покорит;
И тебя на лоно друга,
От печальных чуждых стран,
В край родной на север с юга
Не умчит мой талисман....
Но когда коварны очи
Очаруют вдруг тебя,
Иль уста во мраке ночи
Поцалуют не любя -
Милый друг! от преступленья,
От сердечных новых ран,
От измены, от забвенья
Сохранит мой талисман!"
1827
Lá bùa hộ mệnh
(Người dịch: Văn Khôi)
Nơi biển ngày đêm sóng dạt dào
Bọt tung trắng xoá trùm bờ cao
Vằng vặc trăng ngân soi ấm áp
Màn đêm yên ả ru ngọt ngào
Nơi trong cung cấm chúa dân Hồi
Đêm ngày đùa cợt gái xinh tươi
Một ngày cánh tay mềm nàng tiên nữ
Lá bùa hộ mệnh đã trao tôi
Nàng kề sát môi, giọng dịu êm:
"Anh gắng giữ gìn lá bùa em
Bởi tình nồng cháy em trao đó
Cùng phép nhiệm màu xưa bí truyền
Bùa em chẳng phù anh thoát được
Bão táp, phong ba, nấm mồ sâu
Đầu anh đòn thù kia hiểm độc
Chẳng thể chở che tránh nổi đâu
Bùa em không thể thoả lòng mong
Vàng bạc châu báu của phương Đông
Chẳng ban cho anh đàn đệ tử
Phục tùng ngoan ngoãn tháng năm ròng
Bùa em không thể chắp cánh bay
Đưa anh thoát chốn sâu ải đày
Từ Nam về lại phương trời Bắc
Ngã vào thân thương những vòng tay
Nhưng nếu ả nào mắt hiểm thâm
Khiến anh mê mẩn tận thâm tâm
Kề làn môi nồng hôn đắm đuối
Mà tình trong tim vẫn lặng câm -
Thì anh yêu dấu, mảnh bùa em
Cứu anh thoát khỏi tình dối gian
Khỏi phút đắm say cùng tội lỗi
Khỏi vết thương lòng, khỏi lãng quên
- o 0 o -
http://files.myopera.com/TRANONG/blog/Pere%2520noel.bmp
Những câu chuyện thần thoại Noel - Сказки Noël
Những câu chuyện thần thoại Noel
(Người dịch: Thuý Toàn)
Hoan hô! Nhà độc tài du đãng
Cưỡi ngựa phi nhanh về nước Nga
Đấng cứu thế khóc ré lên thê thảm
Cả nhân dân theo Chúa khóc òa
Mẹ Maria vội ôm Người nựng nạt:
"Đừng khóc, con, đừng khóc, thiên thần:
Ngáo ộp này - vua Nga - ngáo ộp!"
Vua bước ra dõng dạc truyền rằng
"Hỡi nhân dân của cả nước Nga
Hãy biết rằng toàn thế giới đã biết:
Ta đã may chiến phục cho ta
Theo kiểu nước Áo, theo kiểu Đức
Hãy vui lên, dân chúng, hãy vui lên
Ta no, ta khỏe, ta béo tròn
Bọn viết báo ngợi ca ta trên báo
Ta uống, ta ăn, ta hứa hão
Và việc công ta chẳng nhọc nhằn
Hỡi nhân dân, hãy biết thêm rằng
Rồi mai kia ta còn quyết định
Đưa tên Laprôp về hưu
Tống cổ tên Xôt đi chữa bệnh
Thay tên Gotgon bằng luật hình
Và rủ lòng từ bi của kẻ quyền binh
Cho con người quyền của chính mình
Đứa bé vui sướng quá
Bỗng nhẩy cẫng trên giường
"Điều đó có thực chăng,
không đùa, chứ mẹ?"
Bà mẹ vỗ về bé:
"À ơi, nhắm mắt đi
Được vua kể cho nghe
Chuyện thần thoại hay tuyệt
Thôi ngủ đi, ngủ đi!"
Сказки Noël
Ура! в Россию скачет
Кочующий деспот.
Спаситель горько плачет,
За ним и весь народ.
Мария в хлопотах Спасителя стращает:
«Не плачь, дитя, не плачь, сударь:
Вот бука, бука — русский царь!»
Царь входит и вещает:
«Узнай, народ российский,
Что знает целый мир:
И прусский и австрийский
Я сшил себе мундир.
О радуйся, народ: я сыт, здоров и тучен;
Меня газетчик прославлял;
Я пил, и ел, и обещал —
И делом не замучен.
Послушайте в прибавку,
Что сделаю потом:
Лаврову дам отставку,
А Соца — в желтый дом;
Закон постановлю на место вам Горголи,
И людям я права людей,
По царской милости моей,
Отдам из доброй воли».
От радости в постеле
Запрыгало дитя:
«Неужто в самом деле?
Неужто не шутя?»
А мать ему: «Бай-бай! закрой свои ты глазки;
Пора уснуть уж наконец,
Послушавши, как царь-отец
Рассказывает сказки».
- o 0 o -
http://www.maivoo.com/pictures_fullsize/6/crmlb1253437627.jpg
Những con quỷ - Бесы
Бесы
Мчатся тучи, вьются тучи;
Невидимкою луна
Освещает снег летучий;
Мутно небо, ночь мутна.
Еду, еду в чистом поле;
Колокольчик дин-дин-дин...
Страшно, страшно поневоле
Средь неведомых равнин!
"эй, пошел, ямщик!.." - "нет мочи:
коням, барин, тяжело;
вьюга мне слипает очи;
все дороги занесло;
хоть убей, следа не видно;
сбились мы. что делать нам!
в поле бес нас водит, видно,
да кружит по сторонам.
посмотри: вон, вон играет,
дует, плюет на меня;
вон - теперь в овраг толкает
одичалого коня;
там верстою небывалой
он торчал передо мной;
там сверкнул он искрой малой
и пропал во тьме пустой".
мчатся тучи, вьются тучи;
невидимкою луна
освещает снег летучий;
мутно небо, ночь мутна.
сил нам нет кружиться доле;
колокольчик вдруг умолк;
кони стали... "что там в поле?" -
"кто их знает? пень иль волк?"
вьюга злится, вьюга плачет;
кони чуткие храпят;
вот уж он далече скачет;
лишь глаза во мгле горят;
кони снова понеслися;
колокольчик дин-дин-дин...
вижу: духи собралися
средь белеющих равнин.
бесконечны, безобразны,
в мутной месяца игре
закружились бесы разны,
будто листья в ноябре...
сколько их! куда их гонят?
что так жалобно поют?
домового ли хоронят,
ведьму ль замуж выдают?
мчатся тучи, вьются тучи;
невидимкою луна
освещает снег летучий;
мутно небо, ночь мутна.
мчатся бесы рой за роем
в беспредельной вышине,
визгом жалобным и воем
надрывая сердце мне
1830
Những con quỷ
(Người dịch: Tạ Phương)
Mây vần vụ đầy trời;
Khuất mây, ánh trăng soi
Nhờ nhờ trên thảm tuyết;
Đêm mờ mờ, rét mướt.
Xe bon trên đồng hoang,
Nhạc ngựa reng-reng-reng...
Không dưng lòng sợ hãi
Giữa cánh đồng chưa quen!
- Đi thôi, bác xà ích!
- Ngựa mệt nhoài, thưa ông,
Mắt tôi cũng tịt mít
Trong bão giông và tuyết
Tràn ngập mọi nẻo đường,
Xe chệch hướng. Trên đồng
Như có quỷ dẫn lối,
Rắp tâm đưa lòng vòng.
Kìa, nhìn xem, chúng đang
Khạc nhổ vào tôi đấy,
Giờ lại gắng xô đẩy
Cho ngựa sụt hố lầy;
Chúng nhô trước tôi đây
Như mốc đường lạ lẫm,
Mắt lập loè sáng lạnh
Rồi biến trong màn đêm.
Đầy trời mây vần vụ;
Mây che mờ ánh trăng;
Cánh đồng hoang tuyết phủ
Dưới trăng càng mênh mang.
Sức chúng tôi đã kiệt,
Tiếng nhạc cũng thốt dừng,
Ngựa khựng... - Kìa trên đồng,
Gốc cây hay sói đó?
Bão khóc than, giận dữ;
Ngựa thính thở phì phò;
Lũ quỷ đã lảng xa
Riêng mắt còn ánh lửa;
Ngựa lại bước tong tả;
Tiếng nhạc reng-reng-reng...
Tôi thấy quỷ quần tụ
Trắng nhợt nhoà đồng hoang.
Chúng quay cuồng, bất tận,
Xấu xí, chẳng giống nhau,
Như lá cây tháng một,
Dưới ánh trăng đục ngàu...
Chúng bị đuổi đi đâu?
Cớ sao kêu thảm thiết?
Hay chúng chôn ma chết?
Hay phù thuỷ cưới chồng?
Đầy trời mây vần vụ;
Mây che mờ ánh trăng;
Cánh đồng hoang tuyết phủ
Dưới trăng càng mênh mang.
Lũ quỷ chạy từng đàn
Trên khoảng không vô tận,
Tiếng kêu réo não nùng
Xé tim tôi cô quạnh...
- o 0 o -
http://xinhxinh.com.vn/UserFiles/image/2009/072009/30/Giang%20Mi/4.jpg
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa - Не пой, красавица, при мне
Не пой, красавица, при мне
Не пой, красавица, при мне
Ты песен Грузии печальной:
Напоминают мне оне
Другую жизнь и берег дальный.
увы! напоминают мне
твои жестокие напевы
и степь, и ночь - и при луне
черты далекой, бедной девы!..
я призрак милый, роковой,
тебя увидев, забываю;
но ты поешь - и предо мной
его я вновь воображаю.
не пой, красавица, при мне
ты песен грузии печальной:
напоминают мне оне
другую жизнь и берег дальный.
1828
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
(Người dịch: Hoàng Trung Thông)
Quạ bay đến bên quạ
Kêu quàng quạc, hỏi nhau:
Bữa trưa ăn nơi đâu,
Trong chúng ta ai biết?
Quạ kháo quạ, rối rít:
Sẽ có bữa no say:
Trên đồng, dưới bóng cây,
Một tráng sĩ nằm chết.
Vì sao? kẻ nào giết?
Chỉ chim ưng biết thôi:
Đó, ngựa chàng bên đồi
Và cô chủ trẻ tuổi...
Chim ưng bay vào rừng,
Kẻ thù trèo lên ngựa,
Cô chủ nhỏ rưng rưng
Chờ hắn bên bậu cửa...vNgười đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.
Ôi khúc ca tàn bạo của nàng
Làm tôi càng thêm nhớ lại
Chốn thảo nguyên đêm tối dưới trăng
Hình bóng người trinh nữ xa xăm, đầy thương hại.
Bao hình ảnh không phai mờ, êm ái
Giáp mặt nàng tôi đã quên đi
Nhưng nàng hát - trước mắt tôi đã lại
Biết bao nhiêu bóng dáng hiện về.
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.
* Mùa hè năm 1828, Puskin thường ra ngoại ô nghỉ và gặp nhạc sĩ nổi tiếng M.I.Glinka (1804-1857) ở đó. Có một lần Glinka đánh một bản đàn theo khúc điệu Gruzia mà A.X.Gribêôđốp (1795-1829) đã mang từ Kapkaz về cho Puskin nghe và nhà thơ đã viết lời cho khúc nhạc này.
- o 0 o -
http://www.baoanhdatmui.vn/vcms/media/photos/2007/6/cm279/13/4.jpg
Tượng đài - Памятник
Памятник
Я памятник себе воздвиг нерукотворный,
К нему не зарастёт народная тропа,
Вознёсся выше он главою непокорной
Александрийского столпа.
Нет, весь я не умру - душа в заветной лире
Мой прах переживёт и тлeнья убежит -
И славен буду я, доколь в подлунном мире
Жив будет хоть один пиит.
слух обо мне пройдёт по всей руси великой,
и назовёт меня всяк сущий в ней язык,
и гордый внук славян, и финн, и ныне дикий
тунгус, и друг степей калмык.
и долго буду тем любезен я народу,
что чувства добрые я лирой пробуждал,
что в мой жестокий век восславил я свободу
и милость к падшим призывал.
Веленью бoжию, о муза, будь послушна,
Обиды не страшась, не требуя венца;
Хвалу и клевету приeмли равнодушно
И не оспаривай глупца.
1836
***
Tượng đài
(Người dịch: Lê Đức Thụ)
Ta xây cho mình tượng đài trí tuệ
Dòng người viếng thăm tuôn chảy về đây
Tượng đài đầu bất khuất thẳng ngay
Vươn cao hơn trụ đài Alexandrer đại đế
Không! Ta không chết, hồn đàn thơ nhân ái
Chẳng thành tro bụi, không huỷ hoại biến bay
Quang vinh ta mãi chói ngời lòng nhân loại
Dù một nhà thơ còn sống giữa đời này
Tiếng tăm dội vang nước Nga vĩ đại
Người Phin, Tác ta - bạn của thảo nguyên
Con cháu Slavơ, Tungu man dại
Sẽ gọi tên ta ngôn ngữ trăm miền
Ta sẽ mãi được nhân dân yêu quý
Bời đàn thơ ta ca ngợi tự do
Khơi bác ái giữa bạo tàn thế kỷ
Gợi nhân từ đến với phận rủi ro
Ôi nàng thơ! Hãy lắng nghe thiên mệnh
Nguyệt quế không màng, hờn giận không hay
Khen chê người đời dửng dưng đón nhận
Và không luận bàn với kẻ ngu say
- o 0 o -
http://thaibinhtv.vn/uploads/Image/canh-dong-hoa-tim-dai.jpg
Người gieo giống tự do trên đồng vắng - Свободы сеятель пустынный
Свободы сеятель пустынный
Свободы сеятель пустынный,
Я вышел рано, до звезды;
Рукою чистой и безвинной
В порабощенные бразды
Бросал живительное семя —
Но потерял я только время,
Благие мысли и труды...
Паситесь, мирные народы!
Вас не разбудит чести клич.
К чему стадам дары свободы?
Их должно резать или стричь.
Наследство их из рода в роды
Ярмо с гремушками да бич.
1823
Người gieo giống tự do trên đồng vắng
(Người dịch: Hoàng Trung Thông)
Là người gieo giống tự do trên đồng vắng
Tôi ra đi từ sáng sớm tinh mơ
Bàn tay tôi trong trẻo ngây thơ
Gieo mầm sống trên luống cày nô dịch
Nhưng tôi chỉ phí thời gian vô ích
Cả tư tưởng và việc làm thiện chí của tôi
Nhân danh than bình, cứ gậm cỏ đi thôi!
Tiếng vinh dự không thể làm tỉnh giấc
Tự do đâu cho một bầy súc vật?
Chúng chỉ cần cắt xẻo, cạo lông
Đời nối đời, di sản chúng nó chung
Là ách nặng đeo chuông và roi vọt.
- o 0 o -
http://i11.tinypic.com/4tase2w.jpg
Những dòng thơ viết trong đêm không ngủ - Стихи, сочиненные ночью во время бессонницы
Стихи, сочиненные ночью во время бессонницы
Мне не спится, нет огня;
Всюду мрак и сон докучный.
Ход часов лишь однозвучный
Раздается близ меня,
Парки бабье лепетанье,
Спящей ночи трепетанье,
Жизни мышья беготня...
Что тревожишь ты меня?
Что ты значишь, скучный шепот?
Укоризна или ропот
Мной утраченного дня?
От меня чего ты хочешь?
Ты зовешь или пророчишь?
Я понять тебя хочу,
Смысла я в тебе ищу...
1830
Những dòng thơ viết trong đêm không ngủ
(Người dịch: Thúy Toàn)
Tôi thao thức, nến đèn tắt cả;
Mộng buồn tênh, tăm tối khắp nơi
Chỉ có tiếng đồng hồ cô lẻ
Vẳng đều đều bên cạnh giường tôi.
Tiếng chuyện phiếm các nàng tiên nữ,
Tiếng bước đời chuột xám chạy qua
Tiếng xao xuyến đêm dài thiếp ngủ...
Cớ sao ngươi day dứt lòng ta,
Có nghĩa gì tiếng thì thào tẻ ngắt ?
Lời than vãn hay là lời trách móc
Của một ngày ta đã bỏ trôi qua ?
Hay là ngươi muốn đòi hỏi gì ta
Ngươi gọi ta hay là ngươi báo mệnh ?
Ta muốn hiểu được ngươi cho tường tận,
Ta muốn dò tìm ý nghĩ trong ngươi...
- o 0 o -
http://files.myopera.com/phuongtamdinh/blog/hoadao.jpg
Mùa xuân mùa của tình yêu... - Весна, весна, пора любви
Весна, весна, пора любви
Весна, весна, пора любви,
Как тяжко мне твое явленье,
Какое томное волненье
В моей душе, в моей крови...
Как чуждо сердцу наслажденье...
Всё, что ликует и блестит,
Наводит скуку и томленье.
Отдайте мне метель и вьюгу
И зимний долгий мрак ночей.
***
Mùa xuân mùa của tình yêu...
(Người dịch: Thuỵ Anh)
Mùa xuân mùa đẹp của tình yêu
Mà sao lòng nặng nỗi tiêu điều
Rã rời ngơ ngác trong tâm trí
Hồn lười chẳng thiết thú vui chi
Những gì xinh đẹp của mùa Xuân
Cứ ngời lên sáng cứ bâng khuâng
Chỉ làm tôi thấy thêm buồn chán
Mệt mỏi vô ngần bước thế nhân
Hãy giả lại tôi cơn bão tuyết
Cuồng phong cuồn cuộn ở bên lòng
Và màn đêm dằng dặc mùa Đông!
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.