PDA

Xem đầy đủ chức năng : Không gia đình ___Hector Malot



m2mnamtuocbongtoi
25-04-2009, 03:16 AM
Tải về tại đây (http://www.fileden.com/files/2007/10/22/1531372/Khonggiadinh_Hoahoctro.zip)

pass giải nén : www.hoahoctro.com


Nhân vật chính của truyện là cậu bé Rémi. Rémi được cha mẹ nuôi là ông bà Barberin nhặt được bên đường và đem về nuôi. Bà Barberin thương Rémi như con ruột và rất chiều chuộng cậu, dù nhà rất nghèo, tài sản lớn nhất chỉ có một con bò mà Rémi quý như người bạn. Ông Barberin là thợ mỏ, xa nhà luôn luôn. Tính ông cục cằn và ông luôn tìm cách tống Rémi đi để khỏi tốn cơm nuôi. Sau khi ông Barberin bị tai nạn và không được đền bù gì, cảnh nhà càng túng thiếu. Một ngày, ông Barberin bày mưu lừa vợ đi vắng cả ngày, trong khi đó ông đưa Rémi đến quán rượu bán cho một ông già chủ gánh xiếc rong tên là Vitalis.


Vitalis đối xử nghiêm khắc với Rémi, nhưng cũng rất tử tế với cậu. Vitalis dạy Rémi đọc và luyện cho cậu diễn kịch. Đoàn xiếc lang thang gồm Vitalis chuyên hát và đánh phong cầm, ba con chó (Capi, Zerbino và Dolce) và con khỉ Joli - Cœur diễn trò, nay thêm Rémi chuyên đóng vai ngốc. Miếng ăn của cả đoàn đều trông chờ những ngày đẹp trời, tìm được những nơi đông dân, nơi mà đám đông hào phóng cảm động và thích thú với màn biểu diễn sẽ ném cho họ những đồng tiền lẻ. Một ngày nọ, trong khi đang diễn, một viên cảnh sát xuất hiện, bắt Vitalis phải đeo rọ mõm cho chó xiếc. Vitalis nhất quyết cãi lại và bị bỏ tù một tháng.


Trong thời gian đó, Rémi dẫn gánh xiếc đi lang thang, sắp chết đói thì gặp hai mẹ con bà Milligan và Arthur. Bà Milligan khi đó đang cho cậu con trai ốm yếu Arthur ngồi trên thuyền đi dọc bờ sông để chữa bệnh. Hai mẹ con rất yêu quý Rémi và giữ cậu cùng đoàn thú lại để giải trí cho Arthur. Khi Vitalis được ra tù, bà Milligan ngỏ ý giữ Rémi lại làm con nuôi, nhưng Vitalis không muốn Rémi sống trong nhung lụa, nhàn nhã. Cả đoàn lại lên đường đi Paris. Giữa mùa đông, Joli - Cœur bị cảm lạnh chết, gánh xiếc mất đi một diễn viên, một người bạn. Thế rồi trong một đêm bão tuyết, cả đoàn bị kẹt trong túp lều giữa rừng, hai con chó bị sói tha đi. Chỉ còn Vitalis, Rémi và con chó Capi khôn ngoan còn lại...



Những trích dẫn đặc sắc / Những lời nhận xét đặc biệt về sách

Tôi là một đứa trẻ người ta nhặt được.

Nhưng cho tới lúc tám tuổi tôi vẫn tưởng rằng tôi có một người mẹ bởi vì mỗi lúc tôi khóc lại có một người đàn bà nhẹ nhàng ôm siết tôi trong hai cánh tay và ru tôi khiến nước mắt tôi ngừng chảy.




Khi tôi đi ngủ không bao giờ bà không đến ôm hôn tôi và khi gió tháng mười hai làm tuyết dán chặt vào các tấm kính cửa sổ trắng xóa bà nắm lấy hai bàn chân tôi và cứ ngồi sưởi ấm chân tôi trong hai bàn tay bà, vừa hát cho tôi nghe một bài hát mà đến nay tôi còn nhớ lõm bõm vài câu. Khi tôi cãi nhau với một đứa bạn bà lại bảo tôi kể cho bà nghe những nỗi buồn của tôi để tìm lời an ủi hoặc thừa nhận tôi có lý.

Kiến Sờ
27-04-2009, 09:19 AM
Thanks M2M nhiều á. Nhiều lần muốn đọc quyển này rồi cơ - vì được Mami khuyên nên đọc :sr:

jainie
09-05-2009, 07:27 PM
Thanks bạn nhé, quyển này hồi trước mình mới đọc được một nửa :D

Trang Sassy
09-05-2009, 09:17 PM
Đang tìm mua quyển này ở ngoài hiệu sách mà ko có :D

Crystal_gold
12-05-2009, 06:58 AM
Trước đây, khi mình còn học tiểu học, bố mình có mua cho mình cuốn "Không gia đình" nhưng do lúc ấy mình chưa biết "cảm thụ văn học" nên cứ để sách linh tinh, bây giờ, khi tìm lại chẳng thấy sách đâu nữa. Uổng quá!!! :buctoc: