Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Bạn đã dành cho gia đình những gi???



pePooh
19-03-2009, 02:26 AM
Có bao giờ bạn tự hỏi như thế? Có bao giờ bạn tự suy ngẫm :

Khi còn nhỏ...

Bạn sẵn sàng nhường nhiều thứ lớn hơn cái kẹo cho đứa bạn ngồi cùng bàn nhưng đôi khi lại tranh giành đến đánh nhau với đứa em gái chỉ vì một chỗ ngồi

Bạn có thể hăng hái làm một đầu bếp "Siêu hạng" trong chuyến cắm trại dã ngoại của lớp nhưng không nhắc nổi tay chân vào bếp nhặt rau giúp mẹ.Bạn xem đó là việc đương nhiên mẹ phải làm

Bạn thường sa sầm mặt mày,thậm chí nổi xung lên vì những lời trách cứ,răn dạy của cha mẹ,dù đúng nhưng sau đó bạn lại quên ngay như chưa từng được nghe

Bạn đã từng lưỡng lự xoa dầu cho mẹ khi mẹ cảm thấy mệt nhưng lại quên mất rằng mẹ đã từng thức thâu đêm để canh giấc ngủ cho bạn mỗi khi bạn " trái gió trở trời".

Khi lớn lên...

Bạn quá bận rộn với công việc,ngày nào cũng đến tối khuya mới về,ăn uống vội vàng rồi đi ngủ mà đôi lúc đã quên hỏi thăm mẹ vì đã chong đèn thức chờ cơm bạn.

Bạn đã từng khó chịu vì cha mẹ mình có lúc lẩn thẩn,"Già hoá trẻ con"nhưng lại quên mất chính vì một phần vất vả nuô dưỡng bạntrưởng thành mà cha mẹ bạn mới "đi về hướng ngược lại" với bạn như vậy đấy.

bạn thường không bao giờ để ý rằng những lúc bạn buồn bả,thất bại,mẹ luôn ở bên cạnh,chở che,năng đỡ bạn.và dường như bạn cho rằng mỗi ngày việc bạn nhìn thấy mẹ là một điều hiển nhiên.


Khi bạn rời xa Gia Đình

Bạn bắt đầu hiểu cha mẹ đã vất vã,khó nhọc thế nào để nuôi bạn khôn lớn.

Bạn hối hận vì đã cư xử không phải khi cha mẹ trách cứ mình

Bạn cảm thấy tiếc nuối vì đã đánh mất biết bao phút giây sum họp đần ấm của gia đình.

Bạn nhận ra mình thật vô tâm vì chưa bao giờ thực tâm giúp đỡ mẹ trong công việc gia đình.

Bạn có lúc sẽ nhận ra là mình đã sai khi đặt cha mẹ ra khỏi thế giới riêng của mình chỉ vì một suy nghĩ hết sức ngược chiều:"Cha mẹ không hiểu con!".

Chỉ khi bắt đầu làm cha,làm mẹ bạn mới thấu hiểu làm đáng sinh thành khó đến nhường nào.Khi những đứa con xinh xắn của bạn lớn lên,bạn mới thấy không dễ dàng để làm bạn với chúng.Và khi đã bước vào cuộc sống rùi,bạn mới hiểu sẽ rất khó có được những giây phút vui vầy cạnh những đứa em như xưa.Nhưng hình như tất cả đã muộn,ba mẹ bạn hoặc đã già, hoặc đã đi xa mãi mãi.Bạn không thể tìm lại được những năm tháng hạnh phúc ấy.
Có những lúc bạnvô tình đặt gia đình ở một vị trí rất bình thường trong trái tim bạn.Chỉ khi thật sự mất đi điều gì,bạn mới thấy điều đó là quan trọng.Sẽ đến một ngày những phút giấy bình dị nhất bên gia đình sẽ không còn nữa .Bạn ngoảnh đầu tiếc nuối ư?Sẽ không còn kịp!


Bạn hãy dành nhiều thời gian cho gia đình để yêu thương và cảm nhận đầy đủ những nhọc nhằn của mẹ,những nghiêm khắc của cha hay cái nhõng nhẽo của những đứa em ,vì có thể một lúc nào đó,sẽ không còn thời gian để quay lại được nữa.

*P/S: Đã bao lần chúng ta tự cho phép mình lãng quên những điều thật sự quan trọng ấy!Nếu như chúng ta cảm nhận được rằng:" Mỗi ngày trôi qua rất nhanh và là khỏng thời gian vô cùng ý nghĩa,khi đó chúng ta sẽ trân trọng từng khoảng khắc và sống trọn vẹn từng phút giấy"


[search in The Stories of Life]

mưa_buồn
19-03-2009, 03:56 AM
Bài viết có ý nghĩa lắm , thankx bạn

Ai cũng biết là gia đình quan trọng nhất nhưng hầu hết tất cả đều ko có thời gian dành cho gia đình...

cafe135
19-03-2009, 04:08 AM
Tui biết cha mẹ mình đã khổ cực và chịu nhiều tủi nhục nữa để cố kiếm tiền cho tui và em ăn hoc. Lúc nhỏ tui thấy được và đã tự nhủ với lòng mình dù thế nào cũng cố gắng học, cố gắng thành tại Lớn lên học thi da tới nơi tới chốn nhưng chưa có tiền để lo cho cha mẹ, buồn lắm lại cứ tiếp tục thấy cha mẹ mình khổ cực tiệp Đau lòng hơn và tui lại tiếp tụ bước tiếp con đường học vấn bởi cái nghề nó k cho tui tạo dựng sự nghiệp chỉ bấy nhiêu
Rồi tui không biết nó sẽ tơi đâu tui chỉ biết tới đâu tính tới đó, mặc dù tui không muốn xa cha mẹ mình, lần này phải cố gắng nhiều hơn nữa nhưng không biết có được k. Con Xin Ơn trên phù hộ

thienthantim
01-04-2009, 01:05 AM
:bicycle:Chị ưi,bài viết nì của chị đã làm bé thấu hỉu nhìu điều,bé thí mình đúng là đã wá vô tâm và ích kỉ,mong sao bé sẽ sống ngoan và bít wan tâm đến cha mẹ mình hơn nữa,sẽ cố gắng hỉu cha mẹ hơn là đòi hỏi cha mẹ phải hỉu mình.:so_funny:Bé cảm ơn chị nhìu^^:bicycle:

khói lam chiều
06-04-2009, 06:31 AM
Không dám đọc hết bài này , bởi trong cuộc sống thấy mình còn có lỗi với quá nhiều người, nhất là đối với gia đình. Càng nghĩ càng thất vọng về bản thân.