PDA

Xem đầy đủ chức năng : Trò chơi 7 ngày ^.^



beyeuchu
09-03-2009, 09:08 PM
- Em thích anh!
- Biết.
- Thế anh có thích em k?
- K rõ.
- Mình chơi 1 trò chơi nhé!
- Trò gì?
- Trò chơi 7 ngày.
- Luật chơi thế nào?
- Trong 7 ngày em sẽ là bạn gái của anh & nếu sau 7 ngày anh vẫn k thích em thì coi như em thua.
- Thế thua thì sao?
- Vĩnh viễn biến mất!

I/
- “Sáng nay anh sang chở em đi làm nhé!”. - “Tại sao?”. - “Vì trò chơi đã bắt đầu”. - “Nửa tiếng nữa sẽ sang”.
- “Tối nay mình đi ăn kem nha!”. - “Tại sao?”. - “Vì trò chơi đã bắt đầu”. - “7h30”.
11pm
- “Ngủ ngon… xxx”. - “Sao k nhắn lại?”. - “Tại sao?”. - “Vì trò chơi đã bắt đầu”. - “Ừh thì ngủ ngon!”.

Em: Hôm nay bọn mình đã bắt đầu hẹn hò, mặc dù em biết anh k hề hứng thú với những việc ấy hoặc thậm chí là cảm thấy em rất phiền phức nhưng việc anh đồng ý bắt đầu trò chơi “vớ vẩn” này của em thì cũng đã khiến em rất vui rồi.
Anh: Chả hiểu tại sao lại tham gia cái trò “ngu ngốc” của con bé ấy. Cũng may là chỉ 7 ngày.

II/
- “Em đang đứng trước nhà anh”. - “Làm gì?”. - “Mở cửa rồi sẽ biết”.
- Điên àh? Sáng sớm sang đây làm gì?
- Mang thức ăn sáng cho anh.
- Ai nhờ thế?
- K ai cả.
- Cứ để đấy!
- Anh ăn cho nóng nhé, kẻo nguội lại k ngon.
- Rồi! Thế giờ đi đâu đấy?
- Đi làm.
- Đi bằng gì?
- Bằng chân.
- Đợi đấy, chở đi cho, đúng là phiền phức.
- Hì hì…
11pm
- “Ngủ ngon…. xxx”. - “G9”.

Em: Hôm nay chắc anh bực mình lắm vì em sang phá giấc ngủ của anh. Lúc anh ra mở cửa mà mặt mày cau có kinh khủng. Nhưng hôm nay lại vui hơn hôm qua vì anh đã chủ động chở em đi học & đã reply tin nhắn ngủ ngon của em mà k cần em phải nhắc. Vui!
Anh: Con bé ấy “hâm” thật, mà kể ra cũng chu đáo phết. Mà con gái đứa nào chả như đứa nào nhỉ? Àh, mà hôm nay mới phát hiện con bé ấy cười trông cũng xinh xinh.

III/
- “Em đang đứng trước nhà anh”. - “Ừh”.
- Mua gì đấy?
- Ăn đi rồi biết.
- Đã ăn chưa?
- Ai? Àh… chưa!
- Ăn cùng đi.
- Hì hì…
- Đừng cười như thế nữa, trông ngớ ngẩn lắm!
- “Tối nay lại ăn kem nhé!”. - “Sao ăn mãi thế?”. - “Em thích”. - “Ừh, thế thì đi ăn 1 mình đi, bận rồi!”. - “Oh!”
11pm
“Ngủ ngon… xxx”. - “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
11:15pm
- “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
11:30pm
- “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
00:00
- Alo... Anh có bị làm sao k? Sao em gọi cho anh mãi mà k được? Có làm sao k hả anh? Có…
- Này, có thôi ngay đi k? Sao lại cứ rối rít cả lên thế hả?
- Vì em lo cho anh.
- Điên àh? Có gì mà phải lo, đừng có vớ vẩn như thế nữa, trước giờ chả cần ai lo cả.
- Em xin lỗi!

Em: Hôm nay em bị trộn lẫn giữa niềm vui & nỗi buồn. Em vui vì sáng nay anh k còn cảm thấy sự xuất hiện của em là phiền phức nữa & anh đã bắt đầu để ý đến em. Dù anh bảo là em cười rất ngớ ngẩn nhưng điều đó còn khiến em vui hơn tất cả mọi lời khen. Đến tối thì anh từ chối đi ăn kem cùng em, hơi buồn 1 tẹo nhưng điều khiến em buồn nhất chính là những lời nói của anh khi em gọi cho anh. Thật sự em đã rất lo lắng khi gọi mãi cho anh mà chẳng được, em sợ anh gặp phải chuyện gì đấy. Anh chắc k biết rằng khi nghe giọng nói của anh em đã nhẹ nhõm như thế nào nhưng có lẽ điều đó khiến a khó chịu lắm. Ừh, mà có lẽ em phiền phức thật.
Anh: Điện thoại hết pin thôi mà sao cứ làm ầm ĩ lên thế nhỉ??? Mà lúc nãy... hình như... con bé khóc thì phải... mình làm con bé ấy khóc àh??? Mà mình đã làm gì cho con bé ấy khóc thế nhỉ??? Nếu như lúc nãy chỉ cần bảo với nó là điện thoại hết pin thì nó đã k khóc thế kia.

IV/
- “Em đang đứng trước nhà anh”.
- Vào đi!
- Anh ăn đi!
- Ừh!
- Chở đi làm nhé!
- Hôm nay em muốn thả bộ đi làm.
- Ờ…
- “Có muốn ăn kem k?”. - “K anh ạh, hôm nay em mệt & k muốn ra khỏi nhà”. - “Ừh”.
11pm
- “Ngủ ngon… xxx”. - “Ừh, em cũng ngủ ngon nhé!”.

Em: Hôm nay em thoáng thấy trong người có chút mệt mỏi. K phải em ốm mà là cảm giác mệt mỏi của con tim. Tối qua em đã buồn, khóc rất nhiều & sáng nay, khi gặp anh em cũng chẳng biết nên cư xử thế nào. Em ngốc anh nhỉ, chúng ta chỉ đang chơi 1 trò chơi thôi mà đúng k anh? Mà trò chơi thì làm sao lại có nước mắt hả anh?
Anh: Mắt cô bé hôm nay hơi đỏ & sưng thì phải. Mà hôm nay cô bé ấy lạ, chẳng ríu rít như mọi ngày mà cứ sao sao ấy. Hình như mình quen với hình ảnh một cô bé hay nói hay cười mất rồi thì phải. Có chút lo rồi đấy!

V/
- “Sang chở đi ăn sáng rồi đi làm nhé!”…
- “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau” (19 lần trong suốt 1 ngày).
- “Ngủ ngon em nhé!”…

Em: Cả ngày hôm nay em đã off máy điện thoại, em suy nghĩ mãi về hành động này của mình, vì em chỉ có 7 ngày, 7 ngày để khiến anh thích em nhưng em lại lãng phí 1 ngày như thế này có đáng k. Và cuối cùng em vẫn làm vì em nghĩ chúng ta cần 1 dấu “lặng”, anh àh. Lặng để đủ dũng cảm đi tiếp hoặc là sẽ bỏ cuộc. Lục lọi lại những tin nhắn trong mấy ngày qua, em chợt phát hiện, mỗi 1 ngày, tin nhắn ngọt ngào hơn 1 chút & ngày hôm qua, lần đầu tiên anh gọi em bằng “em” thay cho cách nói chuyện trống không mọi khi. Một nụ cười giữa những giọt nước mắt.
Anh: Hôm nay cô bé bị gì thế nhỉ? Cả ngày nay chẳng thấy mặt mũi đâu cả. Hôm qua bảo ốm k biết hôm nay đã đỡ chưa nữa? Sao lại k mở cả máy điện thoại thế kia? Hay là chạy sang nhà cô bé nhỉ? Tự nhiên có 1 cảm giác là lạ. Ừh, thì lạ, đã quen rồi hình ảnh cô bé với nụ cười rất xinh cùng goi thức ăn trước nhà mỗi sáng, đã quen với tin nhắn ngủ ngon mỗi đêm… hình nhu… có chút… nhớ.

VI/
- “Em đang đứng trước nhà anh”.
- Làm sao thế? Sao cả ngày qua gọi mãi mà chẳng được? Có thế nào cũng phải nói 1 tiếng chứ hả.
- Hì hì…
- Sao lại cười ngớ ngẩn thế kia?
- Hôm qua là 1 ngày “Lặng”, anh àh!
- Ngày lặng???
- Ừh, người ta thường có những ngày “Lặng” như thế khi yêu nhau.
- Để làm gì?
- Để nhận ra sự quan trọng của nhau.
- …
- Thôi anh ăn sáng đi!
- Ừh, thế hôm nay có lại muốn thả bộ đi làm nữa k?
- Hì hì…
- Đồ ngốc!
- Em ôm anh được k?
- Ờ…
- Thế anh có cảm nhận được gì k?
- K rõ…
- Chắc là chưa đủ.
- Sao?
- Àh, k sao cả. Hết ngày mai trò chơi sẽ kết thúc.
- Ờ…
11pm
- “Ngủ ngon anh nhé… xxx”. - “Ừh, em cũng ngủ ngon nhé… x”.

Em: Hôm nay em đã cảm nhận được rằng tình cảm anh dành cho em đang thay đổi, mổi ngày nhiêu hơn 1 chút thí phải nhưng mà liệu tình cảm đó đủ chưa anh? Đủ để anh thích em & đủ để chúng ta thành 1 đôi k anh? Ngày mai nữa thôi là trò chơi sẽ kết thúc. Kết quả sẽ là gì hả anh??? Em có phải biến mất k???
Anh: Lúc cô bé ấy ôm mình tự dưng lại có 1 cảm giác là lạ, tựa hồ như có luồng điện chạy ngang, có chút ấm áp. Tự dưng bây giờ lại thèm cái cảm giác ấy, lại thấy chút nhớ. Chuông điện thoại báo có tin nhắn, hộp thư đã chật kín, có nên xóa hết tin nhắn của cô bé hay k nhỉ? Àh, k, cứ để đấy. Hình như mình thích cô bé rồi thì phải. Mà có thật là thích k hay cũng chỉ là cảm xúc thoáng qua??? Mơ hồ quá!

VII/
- “Hôm nay em có 1 kế hoạch thú vị cho cả 2 chúng ta”. - “Gì thế”. - “Sang đón em sẽ rõ”. - “Tinh vi” .
- Sao? Kế hoạch thế nào?
- Hì hì...
- Đi xem phim nhé!
- Xem phim???
- Ừh!
- Tại sao lại xem phim?
- Vì đây là ngày cuối cùng của trò chơi.
- Ờ…
- Ăn tối nhé!
- Ăn tối???
- Ở đâu?
- Nhà em.
- Nhà em?
- Ừh, em sẽ nấu cho anh 1 bữa ra trò.
- Thế có ăn được k đấy?
- Hì hì… k chết đâu mà sợ.

- Có ngon k?
- Tạm được.
- Thế là k ngon àh?
- Vớ vẩn, đã bảo là tạm được mà.
- Ờ… anh có thể…
- Có thể gì chứ?
- Cầm tay em 1 lần được k?
- Ờ...
- Có cảm nhận được gì hay k?
- K rõ.
- Có thể trả lời khác đi được k?
- K biết nữa.
- Có thể ôm em 1 lần được k?
- Ờ…
- Có cảm nhận được gì hay k?
- Uhm…
- Lại là k rõ đúng k?
- Ờ…
- Thôi trể rồi, anh về đi.
- Ờ...
- “Trò chơi kết thúc rồi đấy”. - “Ừh”. - “Thế anh đã thích em chưa?”. - “Hôm nay mệt nhiều rồi, đi ngủ đi, mai anh sang chở đi làm”. - “Nhưng trò chơi đã kết thúc rồi mà”. - “Đã bảo đi ngủ đi mà, sao bướng thế?”. - “Hì hì... ngủ ngon anh nhé... xxx”. - “Ngủ ngon, love… x”♥.

vances
11-03-2009, 12:27 AM
Bóc tem nha!!
Ui!!! thật cảm động ...... nhưng ko bít mình có làm được như cô bé đó ko???????????

Mắt ướt_31
11-03-2009, 04:45 AM
ngưỡng mộ cô bé trong truyện wa'. Thik nhất ngày "lặng" của cô pé ấy ! Chợt nhận ra, mình cũng phải nên học hỏi từ cô pé ấy.
P/s : tk bạn nha, câu truyện hay và có ý nghĩa thật !

nhok_ly_3962
11-03-2009, 06:19 AM
hjx.....................hjx...................hjx. .................cảm xúc này là của beyeuchu thật đó hả???? nếu thật thì hay quá oy` vì cuối cùng nhok đã tìm thấy 1 cô bé giống mình..................hjhj....................mà hôk phải của bạn thì cũng hôk sao cả mình vẫn làm bạn đc mà................hjhj và thanks bạn rất nhiều vì đã tahy mình viết ra cảm xúc 1 tuần wa khi đc ở bên anh............................nhưng tiếc là bây h khi anh nhận ra thì đã quá muộn oy`...............................bé đã và đang ở 1 nơi rất xa........................làm sao đây anh???????????????chẳng lẽ thật sự cô bé mãi mãi hôk thể đc ở bên anh sao chỉ vì cô bé đã hôk kịp đợi đến ngày thứ 7..............................bé xin lỗi nhưng.................................bé hôk muốn mất đi anh.................................làm sao đây????????????

ntbha2006
12-03-2009, 05:33 AM
có những chò chơi tưởng chừng như vô vị nhưng kết thúc của nó lại là cả một niềm vui lớn.... mình ước gì mình có thể giống như cô bé trong chuyện ấy.... vô tư... nhí nhảnh... và rất hiểu đạo lí....

nhok_ly_3962
12-03-2009, 07:21 PM
Ny cảm thấy rất thú vị nhưng liệu có quá đáng khi ta chỉ cho tình yêu thử thách bằng 1 trò chơi ko.
Ny đang hiểu sai cuộc chơi nảy mất oy`...........................đây hôk phải là 1 trò chơi bình thường mà nó rất đặc biệt................. vì tình yêu vốn dĩ là 1 vòng tròn nên sẽ hôk tìm thấy điểm đầu và điểm kết thúc............... trò chơi này cũng vậy, Ny sẽ hôk tìm thấy kẻ thắng , ng thua đâu...........................mà tất cả dù thắng hay bại đều sẽ nở nụ cười hạnh phúc.......................hỉu hôk?????????????????

stupid_1301
17-03-2009, 08:57 AM
Như truyện ý nhỉ? Mình rất thích những cảm xuc đó. Mình là boy nên hỉu tại sao con trai lun ngốc thế. Trong chuyện tình cảm thường hay ngốc thế mà. :D
Mình mong trò chơi tình yêu đó sẽ kết thúc. Hết 7 ngày của trò chơi thì sẽ ko là trò chơi nữa mà nó trở thành hiện thực. ^^

Mắt ướt_31
20-03-2009, 01:47 AM
và ở ngoài đời có nhìu ng ứng dụng cái trò chơi 7 ngày này chưa nhỉ? Liệu kết quả của nó có luôn như mong đợi ko?

đoạt mạng tình yêu
20-03-2009, 10:48 AM
em nghĩ chúng ta cần 1 dấu “lặng”, anh àh. Lặng để đủ dũng cảm đi tiếp hoặc là sẽ bỏ cuộc


đọc câu chuyện như thế này, cô bé có sự kiên trì vãi:clap: cũng vì sự kiên trì đó mà cô bé đã thắng được trò chơi:haha:

Cyclone*
22-03-2009, 08:24 PM
Và cuối cùng em vẫn làm vì em nghĩ chúng ta cần 1 dấu “lặng”, anh àh. Lặng để đủ dũng cảm đi tiếp hoặc là sẽ bỏ cuộc.

Một dấu lặng.. có giống như nghỉ lấy sức trong môn chạy việt dã không nhỉ.. Mệt rồi, sẽ nghỉ. Yêu rồi, sẽ cần những khoảng lặng

Những khoảng lặng cho suy nghĩ, những khoảng lặng cho hồi tưởng, và.. những khoảng lặng cho một nguồn sinh lực mới.... :)


Cố bé đó rất kiên trì :)

denynguyenphi
09-10-2009, 04:04 AM
khi có ty trước mắt ta ko hề biết đó là yêu khi nó biến mất ta lại tìm kiếm

b3kut3_d3gh3t
09-10-2009, 06:31 PM
-reng....reng....reng.....alô....alô....ai vậy........
-Àh Sang hã...em nà
- Em nào..
-Lan đó
-Àh em điện có gì không
- Anh đã đi học chưa
-rồi có gì ko
-.....
Nghe được tiếng anh em vui lắm hình như trong lòng em anh vẫn luôn chiếm một vị trí nào đó rất quan trọng. Em thích anh đã 3 năm rồi anh nhĩ và cũng không biết bao nhiêu lần nói thích anh nữa. Nhưng rồi anh chỉ cười xoa đầu bảo em còn con nít hay đơn giản anh bảo anh đả có bạn gái. Anh còn nhớ cái ngày hôm đó không ngày mà anh bảo em cùng đi chơi với anh đó. Em đã gật đầu đồng ý ngay. Hôm đó là ngày em vui nhất đó. Em được anh kể biết bao là chuyện của anh được anh nắm tay em và ôm em thật chặt vào lòng em còn nghe được cả hơi ấm từ anh. Em ước gì giây phút ấy sẽ mãi không bao giờ mất anh nhĩ. Và em chĩ muốn được nghe tiếng anh như thế này mãi .....
- này có gì không em
-vì em nhớ anh nên điện
-vậy thôi anh cúp máy nha
- dzạ
Anh tắt máy rồi tiếng tút tút kéo dài mà em vẫn chưa muốn tắt điện thoại đi. Thật là ngốc anh nhĩ. Em bấm nhanh dòng tin nhắn :" anh trọ ở đâu vậy em qua anh nha bên đây buồn lắm em không quen ai hết ". Em biết anh sẽ không bao giờ nhắn tin trả lời lại em đâu. Nhưng sao lòng em vẫn chờ vẫn cứ cố nhũ rằng biết đâu anh sẽ nhắn lại. 1 ngày rồi một ngày nữa vẫn không thấy anh trả lời vậy thôi để em nhắn cho anh :
-" anh àh...cho em xin mỗi ngày một tin nhắn nha "
Ngày đầu tiên :" anh đang làm gì vậy bên em buồn lắm bên anh thế nào vui không " 2h30 pm
Ngày thứ hai : "anh ăn gì chưa em mới đi làm về bây giờ em mới biết đi làm vui thật đấy " 7h30 pm
Ngày thứ ba :"Chúc anh ngủ ngon.." 9h pm
Ngày thứ tư : " anh đã ngủ chưa nói chuyện với em chút nha " 9h pm
Ngày thứ năm: "hôm nay em có 2 tấm vế xem ca nhạc anh có muốn xem không em không đi đâu anh đi cùng với bạn anh nha " 9h pm
Ngày thứ sau :" Ngày mai là em khai giảng rồi anh chừng nào mới khai giảng.." 9h pm
Ngày thứ bảy : " Anh có nhớ Như không có buồn không em nhớ nhà lắm....anh nhắn lại cho em nhé !! " 9h pm
........
Em không dám nhắn cho anh vào buổi sáng rằng " anh dậy chưa " vì em sợ khi sáng anh thấy tin nhắn của em anh sẽ cáu gắt vậy là anh mất đi một ngày vui vẻ của anh. Em củng không dám nhắn cho anh vào buổi trưa vì em sợ anh sẽ bực bội sẽ lại thấy khó chịu khi nhận dc tin nhắn của em. Em chỉ dám nhắn máy cho anh vào buổi tôi trước khi anh đi ngủ. Lúc đó dù có nhận được tin nhắn của em dù anh có cáo gắt có bực bội thì cũng đã qua một ngày. Cứ để cho mọi bực bội của ngày được trút đi như thế anh sẽ ngủ ngon hơn như thế ngày mai bắt đầu sẽ đẹp hơn. Đã bảy ngày rồi anh vẫn không nhắn lại cho em tin nhắn nào cả. Em đã biết trước điều đó rồi. Nhưng em không dám không dám điện cho anh. Chỉ biết im lặng chờ từng dòng tin nhắn anh sẽ nhắn lại cho em. Cứ tưởng mãi điều đó chỉ là vô vọng nhưng hôm nay em đã thấy điện thoại mình reo lên. Anh điện cho em...tim em giật thót lúng túng....
- Alô em nghe
-em trọ một mình àh
-dạ vâng
-anh ở chỗ củ ở với bạn cũng không buồn lắm
- dạ vâng
- nói chuyện với anh hồi hộp thế cơ àh - anh cười
- dzạ không àh mà vâng
-khi nào rãnh anh sẽ qua dẫn em đi chơi
-thật sao anh
-uhm mà có cần vui đến vậy ko
-hjhj
- còn giờ thì em đừng nhắn cho anh nữa anh sẽ ko trả lời đâu
-tại sao...
-anh có bạn gái rồi em ko nhớ àh ngủ ngon nha em
-nhưng......tút tút tút
Cứ tưởng em đã được anh dành cho em một vị trí khác trong lòng anh. Nhưng thay vì vậy anh dập tắt mọi hy vọng trong em. Em biết chứ biết anh đã có bạn gái. Nhưng mà em thích anh trước cô ấy mà. Suốt 3 năm qua anh điều như vậy và lần này cũng vậy. Có phải em không thích hơp với anh hay chính vì anh nghĩ em còn nhõ ko thể lo lắng cho anh như bao người con gái khác. Không em lớn rồi. Em đã là sinh viên rồi mà anh. Em nghe tim mình nhói và em khóc. Em những tưởng cứ nhắn tin cho anh mỗi ngày anh sẽ nhớ đến em mỗi ngày một ít. Nhưng không có lẽ em nên biết anh chỉ luôn xem em là một người bạn...
Minh đã cố đả cố gắng rất nhiều. 3 năm qua chưa bao giờ mình nghĩ rằng sẽ thôi không nghĩ đến anh ấy. Một người dịu dàng lại vui tính. Thế nhưng dù mình có cố gắng bao nhiêu thì đó cũng ko bao giờ đến dc trái tim anh. Ước chi mình được như bạn cuối cùng thì anh ấy cũng yêu bạn....không biết đến khi nào mình sẽ được như vậy...

for_you
09-10-2009, 06:58 PM
Tại sao người đến với tôi trong vội vã trao biết bao yêu thương khờ dại để một ngày ta chia ly tình ai mang đau đớn xót xa? Nó đã trở thành một phần trong tôi mà sao.......................??

buzzbuzz0000
10-10-2009, 03:59 AM
^^ ty cũng đẹp lém mà

holilihan2
10-10-2009, 07:35 AM
- Em thích anh!
- Biết.
- Thế anh có thích em k?
- K rõ.
- Mình chơi 1 trò chơi nhé!
- Trò gì?
- Trò chơi 7 ngày.
- Luật chơi thế nào?
- Trong 7 ngày em sẽ là bạn gái của anh & nếu sau 7 ngày anh vẫn k thích em thì coi như em thua.
- Thế thua thì sao?
- Vĩnh viễn biến mất!

I/
- “Sáng nay anh sang chở em đi làm nhé!”. - “Tại sao?”. - “Vì trò chơi đã bắt đầu”. - “Nửa tiếng nữa sẽ sang”.
- “Tối nay mình đi ăn kem nha!”. - “Tại sao?”. - “Vì trò chơi đã bắt đầu”. - “7h30”.
11pm
- “Ngủ ngon… xxx”. - “Sao k nhắn lại?”. - “Tại sao?”. - “Vì trò chơi đã bắt đầu”. - “Ừh thì ngủ ngon!”.

Em: Hôm nay bọn mình đã bắt đầu hẹn hò, mặc dù em biết anh k hề hứng thú với những việc ấy hoặc thậm chí là cảm thấy em rất phiền phức nhưng việc anh đồng ý bắt đầu trò chơi “vớ vẩn” này của em thì cũng đã khiến em rất vui rồi.
Anh: Chả hiểu tại sao lại tham gia cái trò “ngu ngốc” của con bé ấy. Cũng may là chỉ 7 ngày.

II/
- “Em đang đứng trước nhà anh”. - “Làm gì?”. - “Mở cửa rồi sẽ biết”.
- Điên àh? Sáng sớm sang đây làm gì?
- Mang thức ăn sáng cho anh.
- Ai nhờ thế?
- K ai cả.
- Cứ để đấy!
- Anh ăn cho nóng nhé, kẻo nguội lại k ngon.
- Rồi! Thế giờ đi đâu đấy?
- Đi làm.
- Đi bằng gì?
- Bằng chân.
- Đợi đấy, chở đi cho, đúng là phiền phức.
- Hì hì…
11pm
- “Ngủ ngon…. xxx”. - “G9”.

Em: Hôm nay chắc anh bực mình lắm vì em sang phá giấc ngủ của anh. Lúc anh ra mở cửa mà mặt mày cau có kinh khủng. Nhưng hôm nay lại vui hơn hôm qua vì anh đã chủ động chở em đi học & đã reply tin nhắn ngủ ngon của em mà k cần em phải nhắc. Vui!
Anh: Con bé ấy “hâm” thật, mà kể ra cũng chu đáo phết. Mà con gái đứa nào chả như đứa nào nhỉ? Àh, mà hôm nay mới phát hiện con bé ấy cười trông cũng xinh xinh.

III/
- “Em đang đứng trước nhà anh”. - “Ừh”.
- Mua gì đấy?
- Ăn đi rồi biết.
- Đã ăn chưa?
- Ai? Àh… chưa!
- Ăn cùng đi.
- Hì hì…
- Đừng cười như thế nữa, trông ngớ ngẩn lắm!
- “Tối nay lại ăn kem nhé!”. - “Sao ăn mãi thế?”. - “Em thích”. - “Ừh, thế thì đi ăn 1 mình đi, bận rồi!”. - “Oh!”
11pm
“Ngủ ngon… xxx”. - “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
11:15pm
- “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
11:30pm
- “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau”.
00:00
- Alo... Anh có bị làm sao k? Sao em gọi cho anh mãi mà k được? Có làm sao k hả anh? Có…
- Này, có thôi ngay đi k? Sao lại cứ rối rít cả lên thế hả?
- Vì em lo cho anh.
- Điên àh? Có gì mà phải lo, đừng có vớ vẩn như thế nữa, trước giờ chả cần ai lo cả.
- Em xin lỗi!

Em: Hôm nay em bị trộn lẫn giữa niềm vui & nỗi buồn. Em vui vì sáng nay anh k còn cảm thấy sự xuất hiện của em là phiền phức nữa & anh đã bắt đầu để ý đến em. Dù anh bảo là em cười rất ngớ ngẩn nhưng điều đó còn khiến em vui hơn tất cả mọi lời khen. Đến tối thì anh từ chối đi ăn kem cùng em, hơi buồn 1 tẹo nhưng điều khiến em buồn nhất chính là những lời nói của anh khi em gọi cho anh. Thật sự em đã rất lo lắng khi gọi mãi cho anh mà chẳng được, em sợ anh gặp phải chuyện gì đấy. Anh chắc k biết rằng khi nghe giọng nói của anh em đã nhẹ nhõm như thế nào nhưng có lẽ điều đó khiến a khó chịu lắm. Ừh, mà có lẽ em phiền phức thật.
Anh: Điện thoại hết pin thôi mà sao cứ làm ầm ĩ lên thế nhỉ??? Mà lúc nãy... hình như... con bé khóc thì phải... mình làm con bé ấy khóc àh??? Mà mình đã làm gì cho con bé ấy khóc thế nhỉ??? Nếu như lúc nãy chỉ cần bảo với nó là điện thoại hết pin thì nó đã k khóc thế kia.

IV/
- “Em đang đứng trước nhà anh”.
- Vào đi!
- Anh ăn đi!
- Ừh!
- Chở đi làm nhé!
- Hôm nay em muốn thả bộ đi làm.
- Ờ…
- “Có muốn ăn kem k?”. - “K anh ạh, hôm nay em mệt & k muốn ra khỏi nhà”. - “Ừh”.
11pm
- “Ngủ ngon… xxx”. - “Ừh, em cũng ngủ ngon nhé!”.

Em: Hôm nay em thoáng thấy trong người có chút mệt mỏi. K phải em ốm mà là cảm giác mệt mỏi của con tim. Tối qua em đã buồn, khóc rất nhiều & sáng nay, khi gặp anh em cũng chẳng biết nên cư xử thế nào. Em ngốc anh nhỉ, chúng ta chỉ đang chơi 1 trò chơi thôi mà đúng k anh? Mà trò chơi thì làm sao lại có nước mắt hả anh?
Anh: Mắt cô bé hôm nay hơi đỏ & sưng thì phải. Mà hôm nay cô bé ấy lạ, chẳng ríu rít như mọi ngày mà cứ sao sao ấy. Hình như mình quen với hình ảnh một cô bé hay nói hay cười mất rồi thì phải. Có chút lo rồi đấy!

V/
- “Sang chở đi ăn sáng rồi đi làm nhé!”…
- “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện k liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau” (19 lần trong suốt 1 ngày).
- “Ngủ ngon em nhé!”…

Em: Cả ngày hôm nay em đã off máy điện thoại, em suy nghĩ mãi về hành động này của mình, vì em chỉ có 7 ngày, 7 ngày để khiến anh thích em nhưng em lại lãng phí 1 ngày như thế này có đáng k. Và cuối cùng em vẫn làm vì em nghĩ chúng ta cần 1 dấu “lặng”, anh àh. Lặng để đủ dũng cảm đi tiếp hoặc là sẽ bỏ cuộc. Lục lọi lại những tin nhắn trong mấy ngày qua, em chợt phát hiện, mỗi 1 ngày, tin nhắn ngọt ngào hơn 1 chút & ngày hôm qua, lần đầu tiên anh gọi em bằng “em” thay cho cách nói chuyện trống không mọi khi. Một nụ cười giữa những giọt nước mắt.
Anh: Hôm nay cô bé bị gì thế nhỉ? Cả ngày nay chẳng thấy mặt mũi đâu cả. Hôm qua bảo ốm k biết hôm nay đã đỡ chưa nữa? Sao lại k mở cả máy điện thoại thế kia? Hay là chạy sang nhà cô bé nhỉ? Tự nhiên có 1 cảm giác là lạ. Ừh, thì lạ, đã quen rồi hình ảnh cô bé với nụ cười rất xinh cùng goi thức ăn trước nhà mỗi sáng, đã quen với tin nhắn ngủ ngon mỗi đêm… hình nhu… có chút… nhớ.

VI/
- “Em đang đứng trước nhà anh”.
- Làm sao thế? Sao cả ngày qua gọi mãi mà chẳng được? Có thế nào cũng phải nói 1 tiếng chứ hả.
- Hì hì…
- Sao lại cười ngớ ngẩn thế kia?
- Hôm qua là 1 ngày “Lặng”, anh àh!
- Ngày lặng???
- Ừh, người ta thường có những ngày “Lặng” như thế khi yêu nhau.
- Để làm gì?
- Để nhận ra sự quan trọng của nhau.
- …
- Thôi anh ăn sáng đi!
- Ừh, thế hôm nay có lại muốn thả bộ đi làm nữa k?
- Hì hì…
- Đồ ngốc!
- Em ôm anh được k?
- Ờ…
- Thế anh có cảm nhận được gì k?
- K rõ…
- Chắc là chưa đủ.
- Sao?
- Àh, k sao cả. Hết ngày mai trò chơi sẽ kết thúc.
- Ờ…
11pm
- “Ngủ ngon anh nhé… xxx”. - “Ừh, em cũng ngủ ngon nhé… x”.

Em: Hôm nay em đã cảm nhận được rằng tình cảm anh dành cho em đang thay đổi, mổi ngày nhiêu hơn 1 chút thí phải nhưng mà liệu tình cảm đó đủ chưa anh? Đủ để anh thích em & đủ để chúng ta thành 1 đôi k anh? Ngày mai nữa thôi là trò chơi sẽ kết thúc. Kết quả sẽ là gì hả anh??? Em có phải biến mất k???
Anh: Lúc cô bé ấy ôm mình tự dưng lại có 1 cảm giác là lạ, tựa hồ như có luồng điện chạy ngang, có chút ấm áp. Tự dưng bây giờ lại thèm cái cảm giác ấy, lại thấy chút nhớ. Chuông điện thoại báo có tin nhắn, hộp thư đã chật kín, có nên xóa hết tin nhắn của cô bé hay k nhỉ? Àh, k, cứ để đấy. Hình như mình thích cô bé rồi thì phải. Mà có thật là thích k hay cũng chỉ là cảm xúc thoáng qua??? Mơ hồ quá!

VII/
- “Hôm nay em có 1 kế hoạch thú vị cho cả 2 chúng ta”. - “Gì thế”. - “Sang đón em sẽ rõ”. - “Tinh vi” .
- Sao? Kế hoạch thế nào?
- Hì hì...
- Đi xem phim nhé!
- Xem phim???
- Ừh!
- Tại sao lại xem phim?
- Vì đây là ngày cuối cùng của trò chơi.
- Ờ…
- Ăn tối nhé!
- Ăn tối???
- Ở đâu?
- Nhà em.
- Nhà em?
- Ừh, em sẽ nấu cho anh 1 bữa ra trò.
- Thế có ăn được k đấy?
- Hì hì… k chết đâu mà sợ.

- Có ngon k?
- Tạm được.
- Thế là k ngon àh?
- Vớ vẩn, đã bảo là tạm được mà.
- Ờ… anh có thể…
- Có thể gì chứ?
- Cầm tay em 1 lần được k?
- Ờ...
- Có cảm nhận được gì hay k?
- K rõ.
- Có thể trả lời khác đi được k?
- K biết nữa.
- Có thể ôm em 1 lần được k?
- Ờ…
- Có cảm nhận được gì hay k?
- Uhm…
- Lại là k rõ đúng k?
- Ờ…
- Thôi trể rồi, anh về đi.
- Ờ...
- “Trò chơi kết thúc rồi đấy”. - “Ừh”. - “Thế anh đã thích em chưa?”. - “Hôm nay mệt nhiều rồi, đi ngủ đi, mai anh sang chở đi làm”. - “Nhưng trò chơi đã kết thúc rồi mà”. - “Đã bảo đi ngủ đi mà, sao bướng thế?”. - “Hì hì... ngủ ngon anh nhé... xxx”. - “Ngủ ngon, love… x”♥.

hay lắm, có ai tình nguyện làm vậy tui cũng tình nguyện yêu lun.:so_funny:

b3kut3_d3gh3t
10-10-2009, 08:25 AM
thế nếu em chịu thì sao anh cho em biềt địa chỉ đi hay số dt :))