PDA

Xem đầy đủ chức năng : mảnh ghép rời rạc(đang khjn=>ko nên đọc, kảm ơn)



shmily_sily
02-02-2009, 05:18 AM
pj giờ đầu óc trống rỗng wa => chẳng thể nào hiểu nổi mình đang nghĩ gì, đang viết gì. Hoàn toàn TRỐNG RỖNG. Cứ đánh phím, thế thôi. Mặc kệ!!!! Thật sự chán ghét hết mọi thứ!!!!!!!!
mún khóc quá, khóc, được không nhở??? :stress: :alone1:
GIỐNG NHƯ CHỈ KÒN MÌNH TA, 1 MÌNH TA TỒN TẠI TRÊN THẾ GIỚI NÀY VẬY???

shmily_sily
02-02-2009, 05:39 AM
uh!!! thì khóc được ùi đó!!! rồi sao nữa??? người ta thường nói: khi khóc ra được ta sẽ quên hết mọi thứ!!! mình ..... làm sao ko thôi nghĩ về nó chứ!!! đã cố rồi và câu trả lời là:KHÔNG BAO GIỜ!!! Thế đấy, đối với ta sự thật luôn là như vậy, ko thể khác được, giống như 1 quy luật í nhở??? Oh!!! hình như có đôi chút khác biệt:
-quy luật thì chẳng bao giờ thay đổi, kòn ta... sao nhỉ....
-quy luật thì luôn rõ ràng,kòn ta... đôi lúc ko định hình nổi mọi thứ trong mình
(ta, ngốc thật, chẳng hỉu được thế nào là quy luật, mà kũn pày đặt pàn luận,NGỐCCCCC!!!!
nhưn pit ta đang pùn, đừng chấp nhé!!!

shmily_sily
13-04-2009, 05:03 AM
Monday!:rang::rang::rang:

Một khởi đầu mới, một suy nghĩ mới, kon người mới!

Mong mọi thứ thật bình yên!


GHI CHÚ:

1. kố lên nào! gần thi rồi còn gì ! thế mà vẫn có một kon mèo lười hay ngủ nướng! (huhu, tự tưởng tượng lúc nào ngủ là hong đc ăn=>tỉnh ngủ,^^).

2. PÀI TẬP.....PPPP!!!! ( 1 đống lun, sao cái danh sách nì kứ dài ngoẵn như thế nhỉ, giá như nó chẹp chẹp như mí cái ăn đc í nhỉ,:so_funny::so_funny::so_funny: giải quyết nhanh gọn liền!!!) ---->ăn nữa, hix, mập wa rồi!!! ơh! nhắc mí nhớ: "kul-meo-beo =kon mèo béo" ko nhẩy??? , thắc mắc::thắc mắc::thắc mắc!

3. ko đc siên chat chit hoài như thế ( tội lỗi! tội lỗi! <= mục đích pan đầu là lên học kơ đấy! (tự nhủ:ko phải dzo mình<---- ai pỉu trang ôn thi kứ quá tải làm chi, trong khi đó mình là kon ngừ pít tiết kiệm thời gian---->bật nick <= khởi đầu của một đứa trẻ hư,>.<, mờ mình kó còn trẻ gì cho kam).
4. LỊCH KIỂM TRA: -thứ 4 (tiết 5): Toán (mặt phẳng)
-thứ 7: +tiết 3:Hóa (kim loại +nhận biết)

+ tiết 4: Lí ( thuyết TDH+ pxạ )


+tiết 5: AV( ko biết gì) HUHU! KỐ GẮN::KỐ GẰN::KỐ GẮN::
AHAHAH.........................HHHHH!!!!!!
Góc riêng: dzạo này làm biến wa! ko viết gì hết! đi về tới nhà ngủ lun! ( một nhân tố mới cho "sự mập", ^^)
thôi kệ, copy mí pài hay dzô lưu pút, khi nào có thời gian suy ngẫm!


Về năm tháng:

Khi ta ba mươi, nỗi buồn tuổi hai mươi sẽ không trở lại.

Khi năm mươi nhớ về sinh nhật tuổi ba mươi, sao đẹp đẽ thế

Khi chín mươi chín, nghĩ về cả cuộc đời mình đã bình yên trôi qua, có lẽ sẽ vui mừng cười hỉ hả như tên trộm chưa từng bị tóm.

Hãy tin vào cuộc sống và thời gian,

Cho dù cuộc sống có thể sẽ không tạo được cho ta niềm vui mớinhưng thời gian
cũng giúp ta xoá hết tất cả mọi nỗi đớn đau.
*****
Kul ui! kul có tin mí thứ đó ko?? em, tất nhiên là tin rầu! Sự thiệt hiển nhiên, chả cần ai nói kũn biết!
Nhưn đó chỉ là lí thuyết thui ha kul! Cuộc sống còn nhiều điều mà em chưa biết! Chắc chắn sẽ có va vấp!
ko sao <----- em sẽ đối mặt hết!
HAHA!!! EM LÀ HERO KỦA MỌI THỜI ĐẠI!!!:so_funny::so_funny::so_funny:
http://thiep123.com/thiep_thu_nhac.php?thu_id=104320

shmily_sily
14-04-2009, 06:14 AM
http://thiep123.com/thiep_thu_nhac.php?thu_id=104310

shmily_sily
15-04-2009, 05:03 AM
http://thiep123.com/thiep_thu_nhac.php?thu_id=104366

girl chán đời
15-04-2009, 05:22 AM
bạn giống tui we',đôi khi t hem hĩu minh nghĩ j` nữa.........,làm wen địtuw tưởng lớn gặp nhau ùi

shmily_sily
15-04-2009, 11:56 PM
Em bảo ...
Nếu một ngày của anh bắt đầu bằng những lo toan bộn bề.
Những nhọc nhằn buông rèm trước khuôn mặt anh...
Hãy để em được ở ngay bên anh, với chiếc quạt của DỊU DÀNG xua bớt đi những khó khăn ấy... chỉ để một ngày của anh vẫn còn bóng của YÊU THƯƠNG.
Và anh đã ra đi...

Em lặng người bên những nỗi đau trong một căn gác nhỏ, có một ô cửa sổ, mà phía bên kia là một ngọn đèn và một tầng phượng đỏ... lúc nào cũng rực cháy trong suốt những ngày bên em.
Và rồi em cũng hạnh phúc...
Em lại chẳng bảo gì anh, hay là em bảo rồi mà anh quên nhỉ?
À, hình như em có nói: "Nếu một ngày, anh không muốn làm gì, không muốn mơ gì, không có ai... hãy nhớ rằng có một người bất cứ lúc nào cũng mong chờ anh, và chỉ chọn anh cho cuộc đời mình.

Em thật ngốc...
Anh chẳng thể làm được điều đó... hay hoặc giả là cái ngày em nói, nó khó đến lắm...
Vì anh cũng đã ra đi rồi...
Con đường anh đi có nhiều lối rẽ về em lắm... nhưng anh, chắc là với cái bản tính bướng bỉnh đến ngu ngốc của mình... anh sẽ không quay về đâu...
Biết đến ngày nào em mới hạnh phúc...?



Em lặng lẽ bên ô cửa sổ, gấp cho anh những giấc mơ

Em gấp cho anh chín trăm chín mươi chín con hạc giấy để bảo anh: Nếu anh có một GIẤC MƠ.
Hãy liên tục nghĩ về nó và hãy để em lát dần từng viên gạch trên con đường anh thực hiện giấc mơ đó.
Và anh đã ra đi, để lại em với một mùa hoa loa kèn trắng.
Vất vả lắm nhưng rồi em cũng hạnh phúc.

Em đọc ở đâu đó và bảo:
Nếu một ngày anh muốn khóc, gọi em! Em chẳng hứa sẽ làm anh cười, nhưng em có thể khóc cùng anh! Nếu một ngày anh muốn trốn chạy, hãy gọi em! Em chẳng hứa sẽ giữ nổi anh ở lại, nhưng em biết em có thể chạy cùng anh! Nếu một ngày anh chẳng muốn nghe ai nói, gọi em! Em hứa sẽ yên lặng... yên lặng. Còn nếu một ngày... anh gọi em... mà chẳng thấy câu trả lời... hãy đến bên em... vì biết đâu, em đang cần anh.
Và một ngày, em ra đi, thật xa, chẳng kịp cho anh gọi em một lần nào. Và giờ, em vẫn chưa trở về!

Em bảo:
Nếu một ngày anh mỏi mệt, và muốn buông tay... hãy nắm tay em thật chặt... để em, em sẽ là người buông tay.
Và em đã buông tay.
Anh chợt thấy mình nhỏ bé... nhưng chắc là tốt thôi... mặc dù xót xa chẳng phải một cái gì dễ chịu đựng.

Em bảo:
Này chàng trai, anh hãy tránh xa em ra nhé, ta chẳng sinh ra cho nhau, và trên suốt con đường em đi, chẳng có lấy một cái biển báo nào mang tên anh. Tránh xa em ra nhé!
LẶNG THINH.
Rồi em nhào vào anh, ôm thật chặt, một nụ hôn nhẹ lên má, một cái hít thật sâu...

EM NHỚ ANH!

( huhu, hôm nay bận quá, copy kí nì dzô)

shmily_sily
23-05-2009, 08:03 AM
ĐỒNG HỒ CÁT: KHI THỜI GIAN ĐẾM NGƯỢC!!!

Thứ năm!
Đáng nhẽ em cho phần này ra sau nhưng BỨC XÚC quá nên em cho ra đầu tiên(chẳng theo trình tự một cái thư gì cả)
Hôm nay, em đã cất đi lòng tự trọng của mình nhắn tin cho kul á. Thật ra là rất lo, sợ kul ko trả lời.(mà thật ra em cũng hum hỉu tại sao em hủm đc nt cho kul). Khi ko kòn đủ thờy gian thỳ ngta có thể bỏ qua tất cả. Em nghĩ thế!
+cuối cùng thỳ cũng đc tìm lại cảm giác hay hay khi chia sẻ những thứ em trải qua.( thật ra em chỉ nói ra khi em thấy tin tưởng thôi)
+woa! 'sau bao ngày xa cách' em vẫn thấy kul dzui tính như hùi xưa, ko thay đổi gì mấy. (nhưng kũn hủm pằn em, hehe)
+cảm nhận: đây là lần đầu tiên em đc người khác 'tán', thấy kũn hay hay, kũn hồi hộp chút chút, tim kũn run lên chút chút(cho dzù em chẳng pao giờ tin dzô mí cái tình yêu ảo, vớ vẩn, nhưng mà muốn thử, kì cục thiệt). Cơ mà cách tán gái của kul kũn giống phim HQ kinh. Rồ-man-tịc nhắm á(trừ kái pài 'lời nguyền'-pài này chẳng hợp tẹo nào). Mí lại, đoạn kết ko hay nhắm. Đáng nhẽ phải:
>. Đề xuất 1: phải để người ta kảm động rơy nước mét, xong mí nói: em à, em là kô gái thứ... n anh tán pằn kách này rùi á! (nhẹ nhàng để lại ấn tượng sâu sắc hơn, hehe)
>. Đề xuất 2: dù sao thỳ kó thêm người iu quý mình kũn tốt hơn chứ, nếu kul hủm thik đi nữa thỳ kũn kệ chứ( thực sự là em hơi pị SOCK khi kul nói mí lời đó, nhưn mà em vẫn kứ muốn dối pản thân: kul là người tốt, vì em ko kòn thời gian mà).
=> vì tất kả mí điều nói trên: em lấy rẻ kul 1 đề xuất 10$ thui( giá cực kì hữu ngị ùi á). Đảm pảo lần sau tán đứa khác hịu quả hơn cho koi.


21.5.09
Tự dưng dạo này thấy thời gian trôi nhanh quá. Còn 1 tháng nữa, mọi thứ sẽ hoàn toàn đổi khác, sẽ trở về với guồng quay vốn có, như cái thưở ban đầu. Đúng ko nhỉ? Mong được thế... Nhé???
"đừng để mọi thứ vụt qua mình rồi mới hoảng hốt nhận ra nó quan trọng với bản thân tới cỡ nào"-sao mình ko thích câu này sớm hơn ta. Thấy đúng thiệt chớ pộ. Có lẽ pi giờ sự tiếc nuối đang gặm nhấm mình( chắc là quả páo, huhu).
Mặc kệ, cuộc sống với mình giờ là 1 chuỗi những dự định, sẽ làm cho bằng hết. Cầu mong ko còn điều gì tồi tệ hơn xảy ra.
DẸP hết! Pắt đầu cuộc chạy đua nào( hủm phải đua xe âu).
>1. Nhắn tin cho kul(hoàn thành).
>2.Trưa, tải 1 ít nhạc dzô di động cho má(nhạc già í, cực ghét loại này nhưng vẫn làm). Cuối cùng mọi thứ thành ra bung bét, máy vi tính thỳ giựt giựt, dđ thỳ hư phải mang đy sửa( mí kon virut làm như đóy lắm í, kái gì kũn gặm, ghét). Cóp nhạc ra USB, khi nào rảnh, tải lại( ko hoàn thành mờ kòn tốn $, khùng hơn là tự dưng thích nge nhạc già ầu-chẳng teen giề kả, mí lại mình kũn già ầu, khữa khữa)
>3. Kí này wan trọng nhất. Cực kì vui khi chụp đc mí tấm hình chung dzí mí ứa wỉ sứ trong lớp mặc dù giả vờ nhàm mặt ngầu(hehe). Hy vọng đó là kỉ niệm, sẽ ko ai wên mình.(kũn may là mí ứa dzẫn tỏ ra bình thường). Thật sự...muốn đy ngang cuộc đờy ko dấu vết, nhưng khó wá.

Hôm nay tạm thế này đã nhan? Chắc tại vì: pị t/d phụ kủa 'dưa pở' kul cho em ăn, kũn ngon, haha.(mặc dù pít nó hủm tốt cho s/k)