nAvY
26-12-2008, 04:51 AM
Tôi gặp em, lần đầu gặp em, vào một buổi chiều nắng vàng hoe.Em vui vẻ đón nhận tôi , thực sự thích thú , chắc em cũng thích tôi, tôi nghĩ vậy . Em ko đẹp , ừ , thực sự ko đẹp phải công bằng mà nói như vậy mặc dù tôi rất thích em.Em có dáng người thấp bé, nhỏ xíu và đáng yêu lắm.Nước da em trắng nhưng vì ham chơi quá , nắng làm da em đen sạm đi nhiều rồi.Tóc em dài hơn nửa lưng nhưng đc tỉa lại còn mỏng lắm , em hay cột tóc để tự nhiên sau gáy.Tôi lại đặc biệt thích đôi mắt em.Mắt em ko đẹp, ko to , ko long lanh nhưng rất có “hồn”.Đôi mắt ấy sáng lung linh nắng, nắng nhảy múa trong đôi mắt em những điệu hát rộn ràng.Có lúc tôi thấy nắng xanh, lúc lại là nắng van.Ko xác định được.Đôi mắt ấy hút hồn tôi.Hiền đến lạ.Yêu đến lạ.À, đôi mắt em ít khi nào ngấn lệ , hiếm khi tôi thấy em khóc vì em chỉ cười , em quên khóc mất rồi.Tôi còn nhớ một lần em khóc là vì em làm mẹ giận, em học hành ko ra gì hết , em ko chịu ăn uống, mẹ khóc, em cũng khóc.Lần đó, em khóc bù lu bù loa, khóc thỏa cơn “ghiền”.Lúc em khóc chẳng đẹp chút nào nên em chỉ khóc trước mặt tôi mà ko phải là ai khác cả.Tôi hạnh phúc khi em chia sẻ với tôi lúc em buồn, tôi xin nhấn mạnh em chỉ thích khóc trước mặt tôi.Tôi hãnh diện vì điều đó.
Em là một nữ sinh trung học, em hay mặc áo dài đi học.Em học hành cũng có thể xem là tạm được nếu em ko ham chơi , ko mê những buổi chiều đi shop,ko mê viết blog thì chắc em đã học giỏi hơn nhìu.Em còn thích mùi hương của nước hoa Fantasy của Brit.Tôi biết khá nhiều về em, nhiều hơn em nghĩ.
Em hay cười.Sáng gặp tôi, em cười xinh tươi.Lắm lúc chưa thoát khỏi giấc mơ đẹp của mình, em chưa tỉnh nỗi.Mẹ gọi em, em hay vùng vằn với mẹ và mẹ hay nhéo yêu vào má e một cái thật yêu .Em đi học ngoan em nhé.Chào em.
Trưa, gặp tôi.Em đã thấm mệt vì em nhỏ bé quá học vài tiếng đồng hồ ở trường thì đã mệt rồi.Nhưng em vẫn cười, cười nhẹ nhàng, nhẹ hơn cả gió.Em cười đẹp lắm em à.Gặp tôi 1 chốc là em lại đi học.Em học nhiều lắm.Tiếc là tôi ko hỏi em , có mệt ko em, ko, hỏi thế thì thừa quá.Em vừa về là nhảy lên giường ngay.Em mệt lắm.Tội thân em.Tôi phải hỏi em là có ai lo lắng cho em mỗi khi em mệt mỏi thế này ko em ? có ai ko em.Em mệt nhưng em cứ hay cười một mình lắm , chẳng hiểu em nữa.Chào em, người con gái tôi yêu.
Chiều, gặp tôi.Em cười mãn nguyện: phù , xong một ngày vất vả, mệt nhọc.Em nằm cuộn tròn trên chiếc giường quen thuộc, trải tấm ga màu trắng , màu trắng tinh khôi.Em thích chụp hình cùng tôi lúc e rãnh rỗi.Ừ, thì đúng rồi , vì em cười rất đẹp đúng ko em ? Đẹp theo cách của riêng em ko đủ sức quyến rũ nhưng cũng đủ làm đôi mắt ai mỏi mòn.Em học bài ngoan nhé em.Chào em, người con gái có nụ cười đẹp
Tối, trước khi ngủ, em lại cười với tôi.Cười duyên dáng.Lúc này trông em thoải mái lắm.Xong một ngày làm việc mệt mỏi rồi mà, một ngày vui đúng ko em? Em thích nằm lăn dài trên giường , em thích màu trắng của tấm ga.Với em, màu trắng là màu đẹp nhất vì nó ko có tì vết , nó trong sáng , trong sáng đến mức ko cần phải gột rữa thêm nữa.Em rất thích màu trắng.Em ngủ như một đứa trẻ, thoải mái , vô tư.Ngủ ngoan em nhé.
Tôi yêu em, thích ngắm nhìn em.Em cũng thích ngắm nhìn tôi.Tôi tìm thấy trong em yêu thương, tràn ngập ko vương ưu phiền, lo âu.Em có nắng.Nắng là em, rạng ngời, đôi khi hay nỗi cáu rồi lại được làn mưa dịu dàng xoa dịu.Như ai đó đã làm như vậy với em: dỗ em hết cáu.Tôi ghen với ai đó , em à.Tôi nghĩ mãi, nghĩ nhiều về em lắm.
Em hay cười thật nhưng nụ cười ấy sao cứ nhạt dần, nhạt dần vàng úa mất rồi, ko đẹp như nắng nữa.Nhưng ko phải lúc nào cũng thế , có lúc nụ cười em lại vàng hoe , à không là vầng rực , rạng ngời đến nỗi làm át đi cái lại của những cơn mưa bất chợt .Đẹp đến nỗi mây đen cũng kém cỏi, nhường bước để nụ cười em lung linh cùng nắng.
Nhưng hôm nay lại khác , chính vì cái sự khác này mà tôi lại đau đến thế này đây, đau đớn đến tột cùng.Chắc em yêu ai khác rồi , ừ , em đã tìm thấy người em yêu.Người nào đó có thể làm e vui , em cười , em hờn giận.Người mà hay ở bên em nói chuyện cho em nghe chứ ko như tôi chỉ biết ngắm nhìn em.Chắc em yêu thiệt rồi , lẽ nào là vậy , tôi chẳng muốn tin, thực sự tôi ko muốn chấp nhận.Lòng tôi vụn vỡ mất rồi , từng vết nứt chảy máu ko ngừng , ko ngừng…Máu đẹp thật, màu đỏ, từng giọt một.Tôi sống được, tôi có một linh hồn là nhờ em gửi cho tôi.Và nếu em ko cười thì sao hả em.Chắc tôi chết em ơi.
Em ko cười với tôi.Chắc vì em yêu ai đó, em giận người ta hay người ta giận em.Tôi biết ko đơn giản như thế.Em bị tổn thương chỉ có thể như thế em mới đau như vậy.Em mới ko cười với tôi.
Em à! Hôm nay em sao thế em.Có gì vậy em . Sao em ko cười nữa.Em nói tôi nghe đc ko em.Đôi mắt rực nắng , và rất có hồn ,em đánh rơi ở đâu vậy em.Tôi nhìn thấy trong đôi mắt em có tuyết rơi, tuyết rơi mòn mỏi trên những cánh đồng xanh màu.Hôm nay em saoo vậy. Ko nhìn tôi như mọi ngày .Tôi lo cho em lắm
Em ko cười với tôi.Gương mặt em nhợt nhạt xanh đi.Tôi thích gương mặt em trắng mịn như cánh hoa hồng trắng.Hôm nay , cánh hoa hồng ấy rơi khỏi bông hoa xinh đẹp mất rôi.Giờ nó ở đâu vậy em ? Sao vậy em ? Sao em thay đổi vậy em.
Em ko cười với tôi.Tôi nhìn thấy đôi môi em rạn nứt, khô đi , chắc là em ít uống nước đúng ko , em lười dùng son dưỡng môi hả em.Tôi còn nhìn thấy đôi môi em có vương chút bụi trần, chắc em đau lắm.Làn da mỏng trên môi em sẽ chảy máu nếu nó cứ tiếp tục thế này, rạn nứt…Em mím chặt môi lại, em cố dồn nén một cái gì đó, đau đau đau lắm.Vì lý do gì mà phải như thế vậy em ? Đôi môi rạng rỡ ngày nào giờ mím chặt lại rồi thì làm sao còn có thể cười nữa đây em ? Tôi lo em sẽ gục ngã
Em ko cuời với tôi.Mấy hôm nay có gió chướng.Chắc em lạnh đúng ko ? Thế có ai bên cạnh em ko ? có ai bên em mong chờ một mùa xuân mới ko? Có ai cùng em đón chờ một tuổi mới ko ? Hình như em thức khuya lắm. Tôi đoán vậy.Em nhớ ai hả em , em yêu rồi.Em đã thay đổi.
Em ko cười với tôi .Có một thứ chất lỏng trong suốt, trong suốt, tôi muốn nhấn mạnh là nó trong suốt .Đẹp lắm, long lanh, rơi xuống sàn nhà.Đau, vết thương trong em đag chảy máu.Em cố giấu tôi, nó cứ chảy máu ko ngừng .Em ko thể nào dồn nén đc nữa, nó bộc phát ra chảy thành dòng trên cánh hoa hồng màu trắng đó.Chảy thành từng giọt, từng giọt trong suốt.
Em ko cười với tôi.Tôi nhớ em nhưng ko phải em lúc này – người con gái đang đứng trước mặt tôi.Mà là em, người hay cười với tôi, người con gái có nụ cười đẹp như nắng vậy.Giờ em đâu rồi hả em.Tình yêu của tôi, em chết rồi sao.Hay em đang ngủ, hay em còn mải mê dạo chơi mà quên mất đường về.Có ai đó bên em lúc này ko? Lúc em buồn , em đau, em bị tổn thương, vết thương đang chảy máu.
Em ko cười với tôi.Về di em.Về nhà đi em.Trời nắng gắt.Mẹ chờ cơm em đó em.Mẹ mòn mỏi mong chờ em mà ko thấy và tôi cũng vậy. Mòn mỏi mong chờ em.Tôi yêu em.Nhưng em ko yêu tôi, em ko thể nào yêu tôi, nếu em nói em yêu tôi thì chỉ là giả dối.Em đã yêu người khác rồi thì làm sao yêu tôi đc nữa.
Ừ , em ko cười với tôi.Đôi mắt em , đôi mắt tuyệt đẹp đó nhắm lại mất rồi.Đôi môi em cũng mím chặt lại mất rồi thì làm sao mà cười đc nữa chứ.Thôi thì tôi cho là em đã chết cho nhẹ lòng và tôi sẽ gieo mình em nhé.Có lần em nói với tôi , khi em kiệt sức, khi em bế tắc , em hết lựa chọn , em bị bỏ rơi , em sẽ làm điều đáng sợ nhất: em sẽ gieo mình .Tôi thích như em
Em đang ko cười với tôi
Em vẫn ko cười với tôi
Thôi nào em, tôi van em đấy .Em cười đi em nhé.Để tôi thấy nụ cười em lần cuối.Vì tôi, vì một linh hồn luôn yêu em, yêu đôi mắt em, nụ cười em.Hãy cười để linh hồn tôi đc thanh thản , yên bình.Hãy cười để tôi biết em vẫn hạnh phúc bên người em yêu.
Em cười, nụ cười vẫn vẹn nguyên.Tôi nhìn thấy đôi mắt em, đôi môi em.Nắng vẫn lung linh kìa em .Hẹn ước của em vẫn sáng lung linh đó thôi.Đừng buồn nữa nghe em.Có lúc cũng phải có tuyết chứ thế mơí cần người sưởi ấm chứ em.Đâu thể vui mãi đc.Ừ thì đâu vui mãi được
Nhưng em à , nụ cười em vẫn đẹp, đôi mắt em vẫn có nắng…vẫn vậy thôi chỉ có điều là ko còn như ngày nào nữa.Em thay đổi: đôi mắt em đã vương muộn phiền , ưu tư.Em thay đổi : đôi môi đã có chút tì vết , đôi môi ko mảy may vẩn đục giờ ko còn nữa.
Và tôi ko còn yêu em nữa
Tôi chết
Tôi sẽ gieo mình e nhé
[ Lời tâm tình của một chiếc gương đã thành những mảnh vỡ ]
Em là một nữ sinh trung học, em hay mặc áo dài đi học.Em học hành cũng có thể xem là tạm được nếu em ko ham chơi , ko mê những buổi chiều đi shop,ko mê viết blog thì chắc em đã học giỏi hơn nhìu.Em còn thích mùi hương của nước hoa Fantasy của Brit.Tôi biết khá nhiều về em, nhiều hơn em nghĩ.
Em hay cười.Sáng gặp tôi, em cười xinh tươi.Lắm lúc chưa thoát khỏi giấc mơ đẹp của mình, em chưa tỉnh nỗi.Mẹ gọi em, em hay vùng vằn với mẹ và mẹ hay nhéo yêu vào má e một cái thật yêu .Em đi học ngoan em nhé.Chào em.
Trưa, gặp tôi.Em đã thấm mệt vì em nhỏ bé quá học vài tiếng đồng hồ ở trường thì đã mệt rồi.Nhưng em vẫn cười, cười nhẹ nhàng, nhẹ hơn cả gió.Em cười đẹp lắm em à.Gặp tôi 1 chốc là em lại đi học.Em học nhiều lắm.Tiếc là tôi ko hỏi em , có mệt ko em, ko, hỏi thế thì thừa quá.Em vừa về là nhảy lên giường ngay.Em mệt lắm.Tội thân em.Tôi phải hỏi em là có ai lo lắng cho em mỗi khi em mệt mỏi thế này ko em ? có ai ko em.Em mệt nhưng em cứ hay cười một mình lắm , chẳng hiểu em nữa.Chào em, người con gái tôi yêu.
Chiều, gặp tôi.Em cười mãn nguyện: phù , xong một ngày vất vả, mệt nhọc.Em nằm cuộn tròn trên chiếc giường quen thuộc, trải tấm ga màu trắng , màu trắng tinh khôi.Em thích chụp hình cùng tôi lúc e rãnh rỗi.Ừ, thì đúng rồi , vì em cười rất đẹp đúng ko em ? Đẹp theo cách của riêng em ko đủ sức quyến rũ nhưng cũng đủ làm đôi mắt ai mỏi mòn.Em học bài ngoan nhé em.Chào em, người con gái có nụ cười đẹp
Tối, trước khi ngủ, em lại cười với tôi.Cười duyên dáng.Lúc này trông em thoải mái lắm.Xong một ngày làm việc mệt mỏi rồi mà, một ngày vui đúng ko em? Em thích nằm lăn dài trên giường , em thích màu trắng của tấm ga.Với em, màu trắng là màu đẹp nhất vì nó ko có tì vết , nó trong sáng , trong sáng đến mức ko cần phải gột rữa thêm nữa.Em rất thích màu trắng.Em ngủ như một đứa trẻ, thoải mái , vô tư.Ngủ ngoan em nhé.
Tôi yêu em, thích ngắm nhìn em.Em cũng thích ngắm nhìn tôi.Tôi tìm thấy trong em yêu thương, tràn ngập ko vương ưu phiền, lo âu.Em có nắng.Nắng là em, rạng ngời, đôi khi hay nỗi cáu rồi lại được làn mưa dịu dàng xoa dịu.Như ai đó đã làm như vậy với em: dỗ em hết cáu.Tôi ghen với ai đó , em à.Tôi nghĩ mãi, nghĩ nhiều về em lắm.
Em hay cười thật nhưng nụ cười ấy sao cứ nhạt dần, nhạt dần vàng úa mất rồi, ko đẹp như nắng nữa.Nhưng ko phải lúc nào cũng thế , có lúc nụ cười em lại vàng hoe , à không là vầng rực , rạng ngời đến nỗi làm át đi cái lại của những cơn mưa bất chợt .Đẹp đến nỗi mây đen cũng kém cỏi, nhường bước để nụ cười em lung linh cùng nắng.
Nhưng hôm nay lại khác , chính vì cái sự khác này mà tôi lại đau đến thế này đây, đau đớn đến tột cùng.Chắc em yêu ai khác rồi , ừ , em đã tìm thấy người em yêu.Người nào đó có thể làm e vui , em cười , em hờn giận.Người mà hay ở bên em nói chuyện cho em nghe chứ ko như tôi chỉ biết ngắm nhìn em.Chắc em yêu thiệt rồi , lẽ nào là vậy , tôi chẳng muốn tin, thực sự tôi ko muốn chấp nhận.Lòng tôi vụn vỡ mất rồi , từng vết nứt chảy máu ko ngừng , ko ngừng…Máu đẹp thật, màu đỏ, từng giọt một.Tôi sống được, tôi có một linh hồn là nhờ em gửi cho tôi.Và nếu em ko cười thì sao hả em.Chắc tôi chết em ơi.
Em ko cười với tôi.Chắc vì em yêu ai đó, em giận người ta hay người ta giận em.Tôi biết ko đơn giản như thế.Em bị tổn thương chỉ có thể như thế em mới đau như vậy.Em mới ko cười với tôi.
Em à! Hôm nay em sao thế em.Có gì vậy em . Sao em ko cười nữa.Em nói tôi nghe đc ko em.Đôi mắt rực nắng , và rất có hồn ,em đánh rơi ở đâu vậy em.Tôi nhìn thấy trong đôi mắt em có tuyết rơi, tuyết rơi mòn mỏi trên những cánh đồng xanh màu.Hôm nay em saoo vậy. Ko nhìn tôi như mọi ngày .Tôi lo cho em lắm
Em ko cười với tôi.Gương mặt em nhợt nhạt xanh đi.Tôi thích gương mặt em trắng mịn như cánh hoa hồng trắng.Hôm nay , cánh hoa hồng ấy rơi khỏi bông hoa xinh đẹp mất rôi.Giờ nó ở đâu vậy em ? Sao vậy em ? Sao em thay đổi vậy em.
Em ko cười với tôi.Tôi nhìn thấy đôi môi em rạn nứt, khô đi , chắc là em ít uống nước đúng ko , em lười dùng son dưỡng môi hả em.Tôi còn nhìn thấy đôi môi em có vương chút bụi trần, chắc em đau lắm.Làn da mỏng trên môi em sẽ chảy máu nếu nó cứ tiếp tục thế này, rạn nứt…Em mím chặt môi lại, em cố dồn nén một cái gì đó, đau đau đau lắm.Vì lý do gì mà phải như thế vậy em ? Đôi môi rạng rỡ ngày nào giờ mím chặt lại rồi thì làm sao còn có thể cười nữa đây em ? Tôi lo em sẽ gục ngã
Em ko cuời với tôi.Mấy hôm nay có gió chướng.Chắc em lạnh đúng ko ? Thế có ai bên cạnh em ko ? có ai bên em mong chờ một mùa xuân mới ko? Có ai cùng em đón chờ một tuổi mới ko ? Hình như em thức khuya lắm. Tôi đoán vậy.Em nhớ ai hả em , em yêu rồi.Em đã thay đổi.
Em ko cười với tôi .Có một thứ chất lỏng trong suốt, trong suốt, tôi muốn nhấn mạnh là nó trong suốt .Đẹp lắm, long lanh, rơi xuống sàn nhà.Đau, vết thương trong em đag chảy máu.Em cố giấu tôi, nó cứ chảy máu ko ngừng .Em ko thể nào dồn nén đc nữa, nó bộc phát ra chảy thành dòng trên cánh hoa hồng màu trắng đó.Chảy thành từng giọt, từng giọt trong suốt.
Em ko cười với tôi.Tôi nhớ em nhưng ko phải em lúc này – người con gái đang đứng trước mặt tôi.Mà là em, người hay cười với tôi, người con gái có nụ cười đẹp như nắng vậy.Giờ em đâu rồi hả em.Tình yêu của tôi, em chết rồi sao.Hay em đang ngủ, hay em còn mải mê dạo chơi mà quên mất đường về.Có ai đó bên em lúc này ko? Lúc em buồn , em đau, em bị tổn thương, vết thương đang chảy máu.
Em ko cười với tôi.Về di em.Về nhà đi em.Trời nắng gắt.Mẹ chờ cơm em đó em.Mẹ mòn mỏi mong chờ em mà ko thấy và tôi cũng vậy. Mòn mỏi mong chờ em.Tôi yêu em.Nhưng em ko yêu tôi, em ko thể nào yêu tôi, nếu em nói em yêu tôi thì chỉ là giả dối.Em đã yêu người khác rồi thì làm sao yêu tôi đc nữa.
Ừ , em ko cười với tôi.Đôi mắt em , đôi mắt tuyệt đẹp đó nhắm lại mất rồi.Đôi môi em cũng mím chặt lại mất rồi thì làm sao mà cười đc nữa chứ.Thôi thì tôi cho là em đã chết cho nhẹ lòng và tôi sẽ gieo mình em nhé.Có lần em nói với tôi , khi em kiệt sức, khi em bế tắc , em hết lựa chọn , em bị bỏ rơi , em sẽ làm điều đáng sợ nhất: em sẽ gieo mình .Tôi thích như em
Em đang ko cười với tôi
Em vẫn ko cười với tôi
Thôi nào em, tôi van em đấy .Em cười đi em nhé.Để tôi thấy nụ cười em lần cuối.Vì tôi, vì một linh hồn luôn yêu em, yêu đôi mắt em, nụ cười em.Hãy cười để linh hồn tôi đc thanh thản , yên bình.Hãy cười để tôi biết em vẫn hạnh phúc bên người em yêu.
Em cười, nụ cười vẫn vẹn nguyên.Tôi nhìn thấy đôi mắt em, đôi môi em.Nắng vẫn lung linh kìa em .Hẹn ước của em vẫn sáng lung linh đó thôi.Đừng buồn nữa nghe em.Có lúc cũng phải có tuyết chứ thế mơí cần người sưởi ấm chứ em.Đâu thể vui mãi đc.Ừ thì đâu vui mãi được
Nhưng em à , nụ cười em vẫn đẹp, đôi mắt em vẫn có nắng…vẫn vậy thôi chỉ có điều là ko còn như ngày nào nữa.Em thay đổi: đôi mắt em đã vương muộn phiền , ưu tư.Em thay đổi : đôi môi đã có chút tì vết , đôi môi ko mảy may vẩn đục giờ ko còn nữa.
Và tôi ko còn yêu em nữa
Tôi chết
Tôi sẽ gieo mình e nhé
[ Lời tâm tình của một chiếc gương đã thành những mảnh vỡ ]