chjcky
22-11-2008, 12:53 AM
Có bao giờ bạn từng nghĩ rằng, lá sẽ ra sao khi rời xa cây, gió sẽ hạnh phúc khi có được lá chăng, và cây sẽ như thế nào khi đánh mất đi người mình yêu nhất . Tất cả những ai từng yêu thích câu chuyện, chẵc hẳn rằng đều muốn dõi theo cuộc tình của ba nhân vật để đi tìm câu trả lời :
" lá đã lìa xa cây là vì gió cuốn lá bay đi, hay là vì cây không muốn giữ lá ở lại "
(-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-)
Khi em rời xa tôi, tôi mới biết tôi yêu em đến dường nào, tôi mới biết được em thật sự quan trọng đối với tôi như thế nào. Mất em, tôi dường như đánh mất đi cả chính bản thân mình . Tôi không còn là tôi của ngày trước, cái vẻ mặt cao ngạo của 1 thằng " cây " đã không còn, nhiều lúc tôi căm ghét chính bản thân mình. Nhưng tôi biết làm sao để quên được em, quên được những kỷ niệm đẹp em đã dành cho tôi - Tôi biết làm sao để níu em về lại bên mình, không lẽ tôi phải ủy lụy chạy đến cầu xin tình yêu của em, nói lên lời yêu muộn ấy . - Nhưng không, cái tự tôn của thằng đàn ông không cho phép tôi làm vậy, vì dù sao tôi vẫn là tôi - Tôi không để em thấy mình hèn kém như vậy, vì em đã từng yêu 1 thằng cao ngạo mà . Rồi khi chợt nghĩ lại, tôi tự chửi thầm mình " mày có ngu đến nỗi vậy không, trong tình yêu mà cũng có chuyện thấp hèn àh, mày không dẹp bỏ được cái tự tôn của mày hay sao?" - rồi cũng từ đấy, tôi tự trả lời mình rằng " thì sao chứ, nếu mày có dẹp bỏ tự tôn của mày thì cô ấy sẽ quay về với mày à, mày đã từng làm cô ấy tổn thương như thế nào, mày nhớ không, không phải một lần, mà là rất nhiều,rất nhiều lần cô ấy đem nước mắt vào tình yêu mà cô ấy dành cho mày . Mày buông tha cô ấy đi có được không . Và nếu như cô ấy không chấp chuyện cũ, nhưng còn thằng gió thì sao? - nó nhìn mày bằng cặp mắt như thế nào " .
Cứ nhiều lần như thế, nên tôi dẹp hẳn ý định níu kéo em về . " lá đã lìa xa cây, là vì gió cuốn lá bay đi, hay là vì cây không muốn giữ lá ở lại bên mình ".
Cuộc đời có đôi khi muốn thì chưa chắc đã được . LÁ, anh vẫn yêu em, quan điểm của em đã đúng " có 1 ngày em sẽ làm thay đổi được anh" và ngày ấy đến rồi . Có lẽ anh sẽ thay đổi cách nhìn của mình, anh sẽ có khái niệm đúng hơn về xấu - đẹp, sẽ không như trước nữa " Tôi cặp pồ với em ư? - để những người bạn gái trước của tôi cười vào mặt tôi àh, để chúng nó thốt lên " thằng chảnh, anh từng đối xử với tôi như thế nào,bây giờ anh yêu một người như thế đấy....chúc mừng, anh đã gặp quả báo "
Cái ý nghĩ như thế sẽ không xuất hiện trong đầu tôi nữa,vì tôi đã hoàn toàn thay đổi.
" Lá- cảm ơn và xin lỗi em"
---------------------------------------------------------------------------------
Tâm sự của Lá
Từ ngày tôi và anh xa nhau,tôi dường như không quên được gương mặt,nụ cười nửa miệng đầy cao ngạo và tự tin ấy. Tôi biết dù có bên cạnh Gió, nhưng trái tim tôi vẫn thuộc về cây . Tôi có quá cố chấp hay không, yêu một người, dù biết rằng người ấy không yêu mình . Tôi tự huyễn hoặc chính mình rằng " tôi vẫn sống mà không cần bám díu vào anh ", nhưng đó chỉ là cái ngụy biện . Tôi không sao tránh khỏi nhưng cảm xúc thật của mình, những cảm xúc bấy lâu nay cứ đè nén không thốt ra được .
Tôi cần gì ? - Ngay cả bản thân tôi còn không có câu trả lời xác đáng, trong tôi luôn có những mâu thuẫn " liệu tôi có nên quay về bên cây hay không ? Nếu tôi quay về, thì anh ấy có là của tôi hay không? Hay anh ấy chỉ mải mê rong ruổi với những cuộc tình của mình mà bỏ quên tôi ? Liệu tôi có đủ can đảm để đối mặt với sự thật rằng anh ấy không yêu tôi ? Liệu nước mắt tôi sẽ còn rơi vì anh ấy? " - Bấy nhiêu thắc mắc mà tôi không có đủ tự tin để trả lời, vì anh ấy khó hiểu lắm, ngông nghênh và cao ngạo . Theo như tính cách của anh ấy, khi tôi quay về thể nào cũng bị mang ra trách móc là phản bội, nếu tôi có giải thích gì đi chăng nữa thì anh ấy cũng bảo ' nếu mình không muốn thì chẳng ai có thể mang mình đi ". Vì vậy mà tôi rất nản lòng, tôi từng nghĩ sẽ có 1 ngày làm anh ấy thay đổi - nhưng tôi đã không làm được. Rồi chợt 1 suy nghĩ khác lóe lên trong tôi, tôi tự hỏi " tại sao mình không chấp nhận thực tại? Ở bên cạnh người vì mình, yêu mình, quan tâm lo lắng cho mình. Gió đã tốt với tôi như thế, thì tôi còn muốn gì hơn nữa! Trong khi tự biết mình chẳng xinh đẹp gì, nhưng lại không biết chấp nhận thực tại . "
Nhưng tình yêu là vậy, tôi thà chấp nhận hy sinh bản thân mình vì Cây mà không cần nhận lại, nó cũng giống như tất cả những gì Gió đã làm cho tôi. Nếu được lựa chọn, tôi sẽ quay về bên cây để được làm 1 chiếc lá dựa dẫm như ngày nào .
Tôi phải biết làm sao đây ? giữa nên và không nên . Mong rằng anh sẽ hiểu.
---------------------------------------------------------------------------------------------
Lời của gió
Từ ngày tôi được em chấp nhận tình cảm của mình, đáng lẽ tôi phải nên vui mừng đấy chứ . Nhưng không hiểu sao, tôi lại cảm thấy ray rức và có lỗi với em . Có lẽ em không ngờ được rằng tôi đến với em không phải vì xuất phát từ tình yêu, mà tôi làm thế để trả thù đội trưởng . Tôi ganh tị với tất cả những thứ anh ta có, nên tôi quyết định cướp đi thứ quý giá nhất của anh ấy là em. Nhìn vào cử chỉ của anh ấy, cách anh ấy quan tâm đến em . Tôi thừa biết rằng anh ấy yêu em như thế nào, nhưng em thì không nhận ra điều đấy, vì em cứ mặc cảm với vẻ bề ngoài của mình . Và ngay cả chính bản thân anh ấy cũng không dám nói yêu em. Nhờ vậy mà tôi có cơ hội cướp em về từ tay anh ấy . Nhưng tại sao hôm nay tôi lại phải ngồi hàng giờ để đấu tranh tư tưởng với chính bản thân mình, vì tôi biết tôi đã thực sự yêu em .
Khoảng thời gian ở gần em, tôi đã yêu cái tính cách hồn nhiên ấy . Tôi phát hiện ở em một cái gì đấy tinh khiết như pha lê, và có lẽ đó cũng là nguyên nhân tại sao đội trưởng yêu em nhiều như vậy .
Nhưng tôi biết làm sao hơn, khi niềm vui và hạnh phúc tôi mang cho em chỉ có bấy nhiêu . Tôi không muốn thấy nụ cười gượng gạo của em khi ở bên tôi, tôi không muốn em phải tập tành sự dối trá ấy . Có lẽ tôi sẽ nói ra sự thật cho em biết, và chấp nhận buông tay để em trở về với người mang lại cho em hạnh phúc thật sự . Còn tôi, có lẽ Gió vẫn là Gió, chỉ để vô tình lướt qua giúp họ nhận ra tình yêu đích thực . Ai cũng xứng đáng để có một tình yêu đích thực, và tôi cũng vậy . Cái thuộc về tôi không phải là khoảnh khắc ngắn ngủi này, mà nó là một khoảng trời mênh mông vô hạn . Tôi tin chắc rằng mình se tìm được một người yêu mình như lá yêu cây, có lẽ tôi sẽ thay đổi vì xung quanh mình bất chợt có một ai đấy là Mây mà tôi không nhận ra được .
Có lẽ một ngày nào đấy, cả 3 chúng tôi sẽ gặp mặt nhau tại sân trường cũ . Nơi mà lá vẫn nằm trên cây, để chỉ họ rằng mây và gió cũng quấn quýt bên nhau .
Dù gì đi nữa, tôi cũng tự tin mà nói rằng mình là người chiến thắng . Cho dù tôi không thắng đội trưởng, nhưng tôi có thể chiến thắng cái sự hẹp hòi, ít kỷ trong tôi để có thể viết lên một tình yêu tên buông tay
http://http://blog.360.yahoo.com/blog-WIQyM7k6eqiLMTWvrBDp_I6F
chjcky
" lá đã lìa xa cây là vì gió cuốn lá bay đi, hay là vì cây không muốn giữ lá ở lại "
(-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-)
Khi em rời xa tôi, tôi mới biết tôi yêu em đến dường nào, tôi mới biết được em thật sự quan trọng đối với tôi như thế nào. Mất em, tôi dường như đánh mất đi cả chính bản thân mình . Tôi không còn là tôi của ngày trước, cái vẻ mặt cao ngạo của 1 thằng " cây " đã không còn, nhiều lúc tôi căm ghét chính bản thân mình. Nhưng tôi biết làm sao để quên được em, quên được những kỷ niệm đẹp em đã dành cho tôi - Tôi biết làm sao để níu em về lại bên mình, không lẽ tôi phải ủy lụy chạy đến cầu xin tình yêu của em, nói lên lời yêu muộn ấy . - Nhưng không, cái tự tôn của thằng đàn ông không cho phép tôi làm vậy, vì dù sao tôi vẫn là tôi - Tôi không để em thấy mình hèn kém như vậy, vì em đã từng yêu 1 thằng cao ngạo mà . Rồi khi chợt nghĩ lại, tôi tự chửi thầm mình " mày có ngu đến nỗi vậy không, trong tình yêu mà cũng có chuyện thấp hèn àh, mày không dẹp bỏ được cái tự tôn của mày hay sao?" - rồi cũng từ đấy, tôi tự trả lời mình rằng " thì sao chứ, nếu mày có dẹp bỏ tự tôn của mày thì cô ấy sẽ quay về với mày à, mày đã từng làm cô ấy tổn thương như thế nào, mày nhớ không, không phải một lần, mà là rất nhiều,rất nhiều lần cô ấy đem nước mắt vào tình yêu mà cô ấy dành cho mày . Mày buông tha cô ấy đi có được không . Và nếu như cô ấy không chấp chuyện cũ, nhưng còn thằng gió thì sao? - nó nhìn mày bằng cặp mắt như thế nào " .
Cứ nhiều lần như thế, nên tôi dẹp hẳn ý định níu kéo em về . " lá đã lìa xa cây, là vì gió cuốn lá bay đi, hay là vì cây không muốn giữ lá ở lại bên mình ".
Cuộc đời có đôi khi muốn thì chưa chắc đã được . LÁ, anh vẫn yêu em, quan điểm của em đã đúng " có 1 ngày em sẽ làm thay đổi được anh" và ngày ấy đến rồi . Có lẽ anh sẽ thay đổi cách nhìn của mình, anh sẽ có khái niệm đúng hơn về xấu - đẹp, sẽ không như trước nữa " Tôi cặp pồ với em ư? - để những người bạn gái trước của tôi cười vào mặt tôi àh, để chúng nó thốt lên " thằng chảnh, anh từng đối xử với tôi như thế nào,bây giờ anh yêu một người như thế đấy....chúc mừng, anh đã gặp quả báo "
Cái ý nghĩ như thế sẽ không xuất hiện trong đầu tôi nữa,vì tôi đã hoàn toàn thay đổi.
" Lá- cảm ơn và xin lỗi em"
---------------------------------------------------------------------------------
Tâm sự của Lá
Từ ngày tôi và anh xa nhau,tôi dường như không quên được gương mặt,nụ cười nửa miệng đầy cao ngạo và tự tin ấy. Tôi biết dù có bên cạnh Gió, nhưng trái tim tôi vẫn thuộc về cây . Tôi có quá cố chấp hay không, yêu một người, dù biết rằng người ấy không yêu mình . Tôi tự huyễn hoặc chính mình rằng " tôi vẫn sống mà không cần bám díu vào anh ", nhưng đó chỉ là cái ngụy biện . Tôi không sao tránh khỏi nhưng cảm xúc thật của mình, những cảm xúc bấy lâu nay cứ đè nén không thốt ra được .
Tôi cần gì ? - Ngay cả bản thân tôi còn không có câu trả lời xác đáng, trong tôi luôn có những mâu thuẫn " liệu tôi có nên quay về bên cây hay không ? Nếu tôi quay về, thì anh ấy có là của tôi hay không? Hay anh ấy chỉ mải mê rong ruổi với những cuộc tình của mình mà bỏ quên tôi ? Liệu tôi có đủ can đảm để đối mặt với sự thật rằng anh ấy không yêu tôi ? Liệu nước mắt tôi sẽ còn rơi vì anh ấy? " - Bấy nhiêu thắc mắc mà tôi không có đủ tự tin để trả lời, vì anh ấy khó hiểu lắm, ngông nghênh và cao ngạo . Theo như tính cách của anh ấy, khi tôi quay về thể nào cũng bị mang ra trách móc là phản bội, nếu tôi có giải thích gì đi chăng nữa thì anh ấy cũng bảo ' nếu mình không muốn thì chẳng ai có thể mang mình đi ". Vì vậy mà tôi rất nản lòng, tôi từng nghĩ sẽ có 1 ngày làm anh ấy thay đổi - nhưng tôi đã không làm được. Rồi chợt 1 suy nghĩ khác lóe lên trong tôi, tôi tự hỏi " tại sao mình không chấp nhận thực tại? Ở bên cạnh người vì mình, yêu mình, quan tâm lo lắng cho mình. Gió đã tốt với tôi như thế, thì tôi còn muốn gì hơn nữa! Trong khi tự biết mình chẳng xinh đẹp gì, nhưng lại không biết chấp nhận thực tại . "
Nhưng tình yêu là vậy, tôi thà chấp nhận hy sinh bản thân mình vì Cây mà không cần nhận lại, nó cũng giống như tất cả những gì Gió đã làm cho tôi. Nếu được lựa chọn, tôi sẽ quay về bên cây để được làm 1 chiếc lá dựa dẫm như ngày nào .
Tôi phải biết làm sao đây ? giữa nên và không nên . Mong rằng anh sẽ hiểu.
---------------------------------------------------------------------------------------------
Lời của gió
Từ ngày tôi được em chấp nhận tình cảm của mình, đáng lẽ tôi phải nên vui mừng đấy chứ . Nhưng không hiểu sao, tôi lại cảm thấy ray rức và có lỗi với em . Có lẽ em không ngờ được rằng tôi đến với em không phải vì xuất phát từ tình yêu, mà tôi làm thế để trả thù đội trưởng . Tôi ganh tị với tất cả những thứ anh ta có, nên tôi quyết định cướp đi thứ quý giá nhất của anh ấy là em. Nhìn vào cử chỉ của anh ấy, cách anh ấy quan tâm đến em . Tôi thừa biết rằng anh ấy yêu em như thế nào, nhưng em thì không nhận ra điều đấy, vì em cứ mặc cảm với vẻ bề ngoài của mình . Và ngay cả chính bản thân anh ấy cũng không dám nói yêu em. Nhờ vậy mà tôi có cơ hội cướp em về từ tay anh ấy . Nhưng tại sao hôm nay tôi lại phải ngồi hàng giờ để đấu tranh tư tưởng với chính bản thân mình, vì tôi biết tôi đã thực sự yêu em .
Khoảng thời gian ở gần em, tôi đã yêu cái tính cách hồn nhiên ấy . Tôi phát hiện ở em một cái gì đấy tinh khiết như pha lê, và có lẽ đó cũng là nguyên nhân tại sao đội trưởng yêu em nhiều như vậy .
Nhưng tôi biết làm sao hơn, khi niềm vui và hạnh phúc tôi mang cho em chỉ có bấy nhiêu . Tôi không muốn thấy nụ cười gượng gạo của em khi ở bên tôi, tôi không muốn em phải tập tành sự dối trá ấy . Có lẽ tôi sẽ nói ra sự thật cho em biết, và chấp nhận buông tay để em trở về với người mang lại cho em hạnh phúc thật sự . Còn tôi, có lẽ Gió vẫn là Gió, chỉ để vô tình lướt qua giúp họ nhận ra tình yêu đích thực . Ai cũng xứng đáng để có một tình yêu đích thực, và tôi cũng vậy . Cái thuộc về tôi không phải là khoảnh khắc ngắn ngủi này, mà nó là một khoảng trời mênh mông vô hạn . Tôi tin chắc rằng mình se tìm được một người yêu mình như lá yêu cây, có lẽ tôi sẽ thay đổi vì xung quanh mình bất chợt có một ai đấy là Mây mà tôi không nhận ra được .
Có lẽ một ngày nào đấy, cả 3 chúng tôi sẽ gặp mặt nhau tại sân trường cũ . Nơi mà lá vẫn nằm trên cây, để chỉ họ rằng mây và gió cũng quấn quýt bên nhau .
Dù gì đi nữa, tôi cũng tự tin mà nói rằng mình là người chiến thắng . Cho dù tôi không thắng đội trưởng, nhưng tôi có thể chiến thắng cái sự hẹp hòi, ít kỷ trong tôi để có thể viết lên một tình yêu tên buông tay
http://http://blog.360.yahoo.com/blog-WIQyM7k6eqiLMTWvrBDp_I6F
chjcky