Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Em đã thay đổi con người anh.....



nhimxip0
11-10-2008, 08:49 AM
EM ĐÃ THAY ĐỔI CON NGƯỜI ANH.......
Tác giả: Nhimxip0 ( nhím )
-----o0o-----
Nó tên Thái,17t.Nó là một thằng con trai đào hoa phong nhã. Nhà nó giàu, bố mẹ nó là giám đốc 1 công ty lớn, gia đình giàu nhất nhì của Sài Gòn. Nó đẹp trai, nên nhiều đứa con gái theo đuổi. Vì thế mà nó trở nên kiêu căng, chẳng xem ai ra gì. Nhưng nó biết hầu hết mọi người nể nó, thương yêu nó vì nó giàu, nó đẹp. Chứ thực ra nó chẳng có gì tốt cả. Học thì dở, nhờ bố mẹ nâng đỡ để đc lên lớp, tính tình thì kênh kiệu. Vì ko đc dạy dỗ tốt nên nó hay trốn học, nổi tiếng là dân chơi sành điệu của Sài Gòn. Nó hay tham gia vào những cuộc đua xe overnight, những buổi chơi thâu đêm ở quán bar...Nó nghĩ cuộc sống của nó nếu ko có những thứ đó sẽ cô độc, sẽ chết dần chết mòn như những thằng mọt sách, ko biết đến nhiều thú vui của chốn trần gian này. Nó nghĩ ba mẹ nó đã giàu rồi, thì chẳng cần phải học làm gì, có tiền là có tất cả, sau này nó kế nghiệp ba mẹ, gia sản ba mẹ dành cho nó sẽ làm nó sống sung sướng đến cuối đời. Nên nó ung dung chơi bời, dạo quanh những vũ trường mỗi đêm, còn thành tích học tập thì càng ngày càng tuột như chiếc xe ko phanh, tương lai thì mờ mịt.
Một tối nọ, nó nhận đc một cuộc điện thoại của lũ đua xe bạn nó. Nó hào hứng dắt con xe đua mà nó ưng ý nhất ra, lau chùi lại rồi vội vàng phóng đến địa điểm đua xe. Đến nơi thì bạn bè của nó đã đến đông đủ cả. Nó lôi ra một xấp tiền, đưa cho thằng Thành, trọng tài của cuộc đua giữ. Xong nó leo lên chiếc xe của mình, tiến đến vạch xuất phát. Nó rồ ga lấy le với lũ con gái ăn chơi đang đứng bên đường cổ vũ. Đám con gái ý hét lên tưởng như đã đc nó để ý. Thằng Thành đứng bên đường, cạnh vạch xuất phát, miệng đếm thật to: " 1, 2, 3, GO! "
Nó rồ ga phóng đi thật nhanh. Lạng lách, đánh võng... Nó đang đứng thứ 2 cuộc đua, vì nó còn có một đối thủ đáng gờm đang dẫn trước. Đó là Phương. Phương cũng đẹp trai, con nhà giàu và cũng là dân chơi như nó. Nó và Phương luôn chiến đấu với nhau trong mọi lĩnh vực ăn chơi. Và lần này có Phương đua xe cùng, nó quyết định phải thắng. Nó tiếp tục rồ ga, lạng lách qua những con đường và vượt qua Phương. Nó thấy vui mừng khi nó đã vượt qua thằng Phương một khoảng khá xa. Nó tiếp tục giữ vững khoảng cách, lâu lâu ko quên quay lại xem Phương đi đến đâu rồi. Và tất nhiên là Phương cũng ko vừa, luôn bám sát nó. Trời xui đất khiến thế nào, Phương bỗng phóng lên, vượt qua mặt nó, nhưng vô tình quẹt vào tay lái nó, làm nó loạng choạng, té xuống và lỡ đè lên một cô gái đi xe đạp cùng chiều. Nó cảm thấy trời đất quay cuồng. Mọi người túm tụm lại xem nó và cô gái đó có sao ko. Nó hơi choáng váng, nhưng vẫn ngồi dậy đc. Nó định lấy xe đuổi theo thằng Phương, ánh mắt nó bỗng liếc qua cô gái tội nghiệp đang nằm dưới đường. Trên trán cô gái có một dòng máu chảy xuống. Cô gái hình như đã ngất đi. Bỗng dưng nó thấy mình phải có trách nhiệm với cô gái này, nó ẵm cô lên, bỏ mặc chiếc xe yêu quý, nó kêu taxi và đưa cô đến bệnh viện. Đến nơi, nó liền đưa cô vào phòng cấp cứu. Sau 30 phút ngồi chờ, bác sĩ đi ra và hỏi:" Anh có phải người nhà bệnh nhân không? ". Nó gật đầu đại, rồi hỏi bác sĩ về tình hình của cô ý. Bác sĩ nói cô ấy ko sao, chỉ bị trầy xướt, đầu va chạm nhẹ nên mới chảy máu. Nó thở phào nhẹ nhõm vì cô ấy không có gì nghiêm trọng. Nó làm vài thủ tục xong rồi chạy ngay vào thăm cô gái. Cô vẫn còn hôn mê, có lẽ vì quá sợ hãi nên ngất lâu như thế. Nó nhìn kĩ khuôn mặt cô, một khuôn mặt đẹp nhưng lạnh lùng. Nó bị vẻ đẹp của cô cuốn hút, nó nhìn cô, đờ người ra. Giờ nó cũng ko biết làm gì. Nó chỉ biết ngồi đợi cô tỉnh dậy và xin lỗi.
...2 tiếng đồng hồ trôi qua...
Nó gục đầu bên giường cô mà ngủ vì đã cảm thấy mệt mỏi. Tự dưng nó cảm giác có bàn tay ai đang sờ lên má nó. Nó giật mình tỉnh giấc. Nàng đã thức dậy. Nó nở một nụ cười gượng, tay thì gãi đầu chưa biết nói sao. Nàng mỉm cười lại và mở lời trước: " Anh đã đưa em đến đây hở? " Nó gật đầu tắp lự. Nàng nắm lấy bàn tay nó, nói cảm ơn nó rất nhiều. Tay nàng thật ấm áp. Nàng nhờ nó đi gọi điện cho gia đình đến đón. Nó gọi điện xong, quay lại với nàng. Nàng tên là Thơ, một cái tên thật dễ thương. Nàng nhỏ hơn nó một tuổi. Nàng nói chuyện rất hài hước, vui vẻ. Tính cách nàng ko lạnh lùng như vẻ đẹp của nàng như nó nghĩ. Dù vậy, nó vẫn thấy trong ánh mắt đằm thắm của nàng có nét ưu sầu. Đang nói chuyện thì ba mẹ nàng đến. Ba mẹ nàng nhìn nó với ánh mắt hơi ngạc nhiên. Nàng đã giới thiệu nó với ba mẹ. Nàng nói:" Ba mẹ, đây là anh Thái, người đã cứu con đó ". Nó chợt sững người lại khi nghe chữ "cứu". Chính nó đã làm nàng như thế này cơ mà. Nó ko dám mở miệng nói sự thật. Nó sợ nàng ghét nó, vì trong lòng nó tự nhiên thấy muốn đc làm quen với nàng, đc nói chuyện với nàng nhiều hơn. Ba mẹ nàng bước đến cảm ơn nó rối rít. Nó cười một cách khổ sở. Nó quyết định giấu chuyện nó làm nàng thế này đi. Để nó có đc nhiều thời gian với nàng.Nó xin số điện thoại của nàng rồi cùng ba mẹ nàng đi làm thủ tục cho nàng xuất viện...
Ba mẹ nàng đón nàng về trước rồi, chỉ còn nó lang thang đi khỏi bệnh viện. Nó kêu taxi quay lại nơi nó **ng nàng. Nhờ có một người tốt bụng ở đó giữ giúp nó chiếc xe của nó và của nàng. Nó alô cho thằng chiến hữu của nó, Trí, bảo nó đến và đem xe nàng về nhà nó giữ giúp, rồi sáng mai nó sẽ gọi điện để nàng đến lấy. Thằng Trí đến, nó hỏi suốt về mọi chuyện. Nó cũng thật thà kể cho thằng Trí biết. Sau khi biết nó sợ ko dám cho nàng biết là nó đã **ng nàng, thằng Trí chốt lại một câu: " Chắc mày bị tiếng sét ái tình oánh trúng rồi." Nó im lặng ko nói. Có thể thằng Trí đúng...

Sẽ post tiếp nếu nhận đc nhận xét của mọi ng`

Wei.Zhi
11-10-2008, 02:05 PM
temzz !
mớy post có 1 đoạn thì chưa nhận xét jì nhìu đc đâu Nhím :D

.:.HolloW.:.
11-10-2008, 02:31 PM
.......aaaaaaaaaa...:hum:.... hay lắm !!!!!tiếp đi nhím :dance:
có HolloW ủng hộ nà :vui:

nhimxip0
11-10-2008, 07:57 PM
Sáng, nó dậy thật sớm. Nó nhìn cái đồng hồ của mình, ngạc nhiên vì ko ngờ mình lại có thể tự dậy sớm như thế. Nó cảm thấy thoải mái trong lòng. Nó đang nghĩ đến nàng. Lục túi quần, nó lấy tờ giấy ghj số điện thoại nàng ra, vơ lấy điện thoại bấm liên tục. Nó chờ đợi nàng bắt máy, trong lòng nôn nao. " Alô " " Giọng nàng thỏ thẻ bên kia đầu dây. Nó bỗng lắp bắp:" À...à...anh là Thái nè em ". Nàng hỏi:" Ý anh Thái đó à, gọi em có chi ko anh?". Nó trả lời là muốn em đến nhận lại xe của em. Nàng hẹn nó ở Gloria Jean lúc 4h chiều, nó ừ ừ đại. Nó chả biết Gloria Jean là cái nơi quái nào. Nó alô cho thằng Trí, hỏi liền:" Trí, mày biết Gloria Jean là cái quán nào ko, nàng sắp hẹn tao đến để lấy xe ở đó." Trí tỏ ra cái gì cũng biết, đáp lời nó:" Thằng này, dân chơi Sài Gòn mà chẳng biết gì cả, cái quán Gloria Jean đó nằm trên đường...phường...quận... Nhớ chưa mày!" Nó trả lời:" Biết rồi, mày coi thường tao thế, tại trước giờ có đi mấy cái quán như thế bao giờ đâu, nghe qua là biết dành cho con nhà gia giáo vào đấy rồi, tao thì ma giáo chứ có gia giáo đâu mà vào đấy, chỉ thích đi vũ trường thôi mày ạ." Trí nói câu cuối:" Ờ ờ, thôi, cúp máy nhớ, chúc mày lucky ở cuộc hẹn nghiêm túc đầu tiên của mày nhá!"...
Nó suy nghĩ...Trước giờ hẹn hò với gái thì nhiều, mà chẳng ai là nghiêm túc cả. Ko ai có thể làm nó thấy vui vẻ hơn Thơ. Nàng vui tính, nói chuyện cởi mở, nàng làm nó muốn ở bên nàng chỉ để nghe thấy tiếng nàng nói mà thôi. Nó kinh ngạc vì chính mình, ko ngờ mình có thể suy nghĩ về một cô gái nhiều như thế dù chỉ một lần gặp mặt...
Hôm nay nó ko đi long nhong ngoài đường với lũ bạn nữa. Nó nằm lì trong phòng, khi thì suy nghĩ về nàng, khi thì online chơi game cho đỡ buồn. Mấy đứa bạn cùng hội ăn chơi với nó gọi điện thoại cho nó liên tục, nó cũng ko buồn bắt máy. Nó muốn cả ngày hôm nay dành cho người nó thấy là đặc biệt nhất bây giờ: Nàng.
1 giờ trưa, nó ăn vội chén cơm rồi phóng lên xe. Nó đi đến siêu thị. Nó muốn lựa một bộ cánh mới để đến gặp nàng. Đi vòng vòng hết shop này đến shop khác, nó chẳng tìm đc bộ nào ưng ý. Bộ này thì lòe loẹt quá, bộ kia nhìn giống dân...cô hồn quá...v...v... Nó chợt đứng lại và suy nghĩ:" Sao mình giống con gái thế nhỉ?" Nhưng nó mặc kệ. Cuối cùng, nó quyết định ko mua gì cả. Về nhà, nó lục lại đống đồ cũ, lấy ra cái áo thun màu đen và cái quần jean cũng màu đen nốt. Đây là bộ đồ mà ngày xưa nó thích nhất, nhưng vì sau này thành dân chơi, nó đã cất bộ này đj, thế vào những bộ đẹp hơn nhiều. Nó tự tay ủi bộ đồ đó. Bà người làm nhìn nó với ánh mắt...ko thể lạ hơn nữa. Bà ấy nghĩ hôm nay chắc trời có mưa to gió lớn lắm, vì có bao giờ thấy cậu chủ tự ủi đồ đâu nhỉ. Toàn ngồi một chỗ chỉ tay năm ngón mà thôi.
4h đã đến, nó chạy chiếc xe đạp của nàng đến chỗ hẹn, nó nghĩ tý nữa nó sẽ đi về bằng taxi. Vì đây là loại xe đạp dành cho con gái chạy, màu hồng, nên ra đường ai cũng nhìn nó như người ngoài hành tinh. Nó ngượng đỏ mặt, nhìn đường mà chạy, chẳng dám nhìn xung quanh vì nó sợ bắt gặp những ánh mắt hình...viên kẹo nhìn thẳng vào nó.
Đã đến Gloria Jean. Nó đưa mắt nhìn quanh khắp quán, ko thấy nàng đâu. Nó gửi xe rồi ngồi vào bàn đợi nàng đến. 5 phút sau, nàng đã có mặt ở cửa quán. Nàng vừa bước vào vừa nở nụ cười với nó. Nàng kéo ghế ngồi xuống trước mặt nó, hồn nhiên hỏi:" Anh tới lâu chưa? Em xjn lỗi vì đến trễ nhe." Nó cười ngại ngùng rồi đáp:" Ko sao đâu em, anh cũng mới tới thôi." Nàng kêu bồi bàn đến rồi gọi một li cafe sữa đá, nhiều sữa. Nó thì gọi một li cafe đá ít đường. Nó chợt buột miệng hỏi:" Sao em lại thích cafe sữa đá?" Nàng hồi tưởng lại ký ức năm xưa, lòng nghẹn ngào trả lời nó:" Trước đây, em từng yêu một người. Người ấy rất thích cafe sữa đá, em thì lại ghét, chỉ thích uống cafe đá ít đường như anh thôi. Nhưng vì một lần em và anh ấy cãi nhau, anh ấy lao ra đường ko để ý xe cộ, bị một chiếc xe hơi đâm vào. Lần đó, em theo anh ấy tới bệnh viện, trên đường đi anh ấy nói:" Tình yêu có khi ngọt ngào như cafe sữa nhưng trong vị ngọt ấy vẫn thoáng có vị đắng của cafe. Anh mong em đc hạnh phúc, nơi thiên đường anh sẽ cầu chúc cho em. Hãy sống tốt và nhớ là trong tim anh mãi...mãi...có...e..." Trả lời xong, nàng rơi lệ. Nó lúng túng xjn lỗi, rồi tìm khăn giấy lau cho nàng. Kiếm đc khăn giấy, nó bẽn lẽn đưa ra cho nàng. Nàng nhìn vẻ mặt bối rối của nó mà thấy buồn cười quá, cười khúc khích:" Mặt anh lúc bối rối nhìn dễ thương quá." Nó đỏ mặt lên, ko dám nhìn thẳng vào mặt nàng. Bất giác nàng nắm lấy bàn tay nó, nói nhẹ nhàng:" Cảm ơn anh đã lắng nghe câu chuyện của em, trước giờ em chưa hề kể nó cho một ai, em muốn giữ kín trong lòng bí mật này, nhưng ko hiểu sao hôm nay em lại muốn kể cho anh, và điều anh lắng nghe đã làm lòng em nhẹ hơn rồi." 2 bàn tay ấm áp của nàng nắm và mơn trớn bàn tay nó. Nó thấy mắc cỡ và có tý hạnh phúc. Nó nghĩ:" Mình đang tiến đến trái tim của nàng chăng?"
Nó và nàng vừa uống nước vừa huyên thuyên đủ chuyện. Chuyện trên trời dưới đất, chuyện gì cũng có. Bỗng nó lắp bắp hỏi nàng một câu:" Em...nè, cho anh hỏi, mẫu bạn trai...của em là thế nào?". Nàng vô tư trả lời nó:" Em chỉ cần người đó chung thủy, ko ăn chơi và học khá, để sau này còn có một cái nghề là đc rồi và điều quan trọng hơn cả là...yêu em thật lòng, ko bao giờ thay đổi." Mẫu bạn trai của nàng ko trúng cái nào vào nó cả. Chỉ có cái yêu thật lòng thì còn...hên xui. Nàng bất ngờ hỏi ngược lại:
" Sao anh lại hỏi vậy?
" À...à...ko có gì đâu em, anh...hỏi cho biết ý mà.
" Thiệt ko? " Nàng nhìn nó ra vẻ ko tjn lắm.
" Thiệt...thiệt mà em.Hì... " Nó vừa nói vừa cười nhẹ, nó ko ngờ lần đầu tiên nó " cà lăm " trước một người con gái như vậy.
" Hì, nãy giờ ngồi cũng lâu rồi, anh với em đi dạo quanh hóng mát nhe " Nàng nhoẻn miệng cười.
" Đc thôi. Để anh tính tiền " Nó gọi bồi bàn đến tính tiền rồi đi với nàng ra bãi đậu xe.
Nàng nhìn quanh, hỏi nó:" Anh Thái, anh đi bằng xe gì đến đây vậy?". Nó trả lời là đi bằng xe của nàng, vì nếu đi xe nó thì làm sao mang xe nàng đến. Chút nữa nó sẽ về bằng taxi. Nàng nghe xong, bụm miệng cười. Nó ko hiểu, hỏi tại sao. Nàng trả lời:" Hì hì, anh là con trai mà lại đi xe con gái, đã vậy xe em còn màu hồng nữa. Ra đường chắc nhiều người nhìn anh lắm ha." Nó xấu hổ muốn chết, cứ mong có cái nắp cống nào mở để nó chui tọt xuống liền. Nó đỏ mặt im lặng, dắt xe nàng ra. Nàng hình như nhận ra là nó xấu hổ, nên bước tới xjn lỗi nó. Nó vẫn im lặng. Ra đến lề đường, nó lên xe rồi đợi nàng ngồi lên, ko nói ko rằng 1 tiếng. Nàng thấy nó giận ghê quá, nên làm liều hun phớt lên má nó một cái. Hun xong, nàng nhí nhảnh hỏi nó:" Hết giận đc chưa nè, em xjn lỗi mà." Rồi làm mặt cún con với hai mắt to tròn, nhìn nàng đáng yêu ko tả đc. Mặt nó đã đỏ nay càng đỏ hơn, đỏ hơn cả trái cà chua nữa. Nó cười, một nụ cười thật lòng đầu tiên. Nàng leo lên xe, khẽ để tay lên lưng nó. Nó thấy lòng có cảm giác hạnh phúc lạ kỳ.
Nó chở nàng đi dạo vòng vòng. Nàng cứ như con nít, chỉ trỏ lung tung. Trong lòng nó tự nhiên dâng lên một cảm giác sung sướng. Nó muốn che chở cho nàng, muốn nhìn ngắm vẻ đẹp con nít này của nàng mãi mãi. Đang suy nghĩ vu vơ, nó ko để ý xe đằng trước. Đến khi nghe nàng nhắc, kéo nó về thực tại, thì nó mới để ý, vội thắng gấp lại. Vì nó thắng quá gấp, nên làm nàng sợ, ôm nó thật chặt. Nó ngạc nhiên, lần đầu tiên có người ôm nó, làm nó run. Đến khi nó đã chạy xe lại bình thường, nàng vẫn ôm chặt nó, dựa đầu vào lưng nó như đang ngủ. Nó gọi:" Thơ, em sao vậy?". Nàng giật mình, vội buông nó ra rồi trả lời:" Dạ ko sao, tại...em sợ thắng gấp, sợ xảy ra chuyện gì, em xin lỗi..." Nó ko trả lời, tiếp tục đạp. Trong lòng nó nghĩ:" Sao mày ngu thế Thái ơi, biết vậy đừng hỏi để nàng đừng buông ra...ôm mày tiếp chứ...Ngu quá đi thui!"
Bỗng bụng nó kêu ọc ọc...Nó ko thấy cũng biết nàng đang cười vì âm thanh lạ lùng phát ra từ bụng nó. Nó nghĩ thầm:" Ko biết hôm nay là ngày quái gì mà sao nhìu chiện xấu hổ thế ko biết. Chắc bị sao quả tạ chiếu trúng rồi." Nó muốn la lên thật to để hết nỗi bực bội trong lòng. Nàng ngồi sau, nghĩ cũng tội nó, đạp xe chở nàng đi tùm lum, mệt ướt hết lưng áo nên mở lời:
" Anh nè, em đói bụng, anh đưa em đi ăn đi anh.
" Em muốn ăn gì nè? " Nó mừng quá, hỏi liền luôn.
" Để coi...em muốn ăn gà rán, đc ko anh?
" Đc chứ. Để anh coi gần đây có quán KFC nào ko đã.
Đạp một hồi nó mới thấy có một quán KFC. Nó và nàng cùng đi đến quầy gọi món ăn. Nó chọn món gà rán truyền thống, nàng cũng thế. Nó và nàng ngồi vào chỗ. Nàng giả vờ cũng đói lắm, ăn ngấu nghiến. Nó vừa ăn vừa nhìn nàng, chút chút lại phì cười vì cái cách ăn con nít của nàng. Nàng ngẩng đầu lên, nhìn nó khó hiểu, rồi lại cắm cúi ăn. Nó cũng ăn cho xong. Ăn xong, nó trả tiền và đưa nàng về nhà. Nhà nàng có 2 tầng, nhìn rất rộng, có lẽ nàng là con nhà khá giả, nhưng ko giàu như nhà nó. Nàng chào nó rồi bước vào nhà, ko quên tặng nó thêm một cái hun nhẹ trên má thay cho lời chúc ngủ ngon. Nó nghĩ chỉ cần mỗi ngày có một nụ hun như thế thì dù có động đất nó cũng ngủ như chết.
Nó gọi taxi. Ngồi trên taxi mà nó cứ mơ mộng. Nàng đã thật sự làm trái tim bấy lâu nay hóa đá của nó rung động rồi. Nó chắc chắn, nó thích nàng nhiều lắm.
Về nhà nó chạy tót lên phòng online. Lúc nãy nàng đã cho nó nick chat của nàng. Nó add vào liền...Nó lấy tờ giấy ghj nick ra, gõ từng chữ...love_angel863...Đúng là con gái. Cái gì cũng dính đến love. Add xong, nó đc nàng add lại liền. Hóa ra nàng có onl. Nó nhìn kĩ contact của nàng, sao giống của nó thế nhỉ, chỉ khác một chút xíu thôi. Nàng pm cho nó:
" ™HappyStar™: Ai vậy ta?
" ™LuckyStar™: Em phải ko Thơ? Là anh, Thái nè em.
" ™HappyStar™: Ý anh Thái đó à? Giờ này còn online hở?
" ™LuckyStar™: Giống em thôi mà. Ko ngủ sớm mai mặt đầy mụn cho coi.
" ™HappyStar™: >"< anh chọc em hoài. Em giận anh giờ đó.
" ™LuckyStar™: Thui anh xin lỗi, đừng giận mà. Mai anh đền cho cây kẹo há.
" ™HappyStar™: Đc òy. Tạm tha tội cho anh. Nhớ đó, kẹo. À mà thui, kem ih, em thích kem hơn. Ăn kem xong ùi mua kẹo cũng đc :))
" ™LuckyStar™: Em ăn nhìu quá, mà ăn toàn đồ nóng ko. Giống heo ghê.
" ™HappyStar™: Á à...dám nói em giống heo nha...ghét anh luôn. Po po xì.
" ™LuckyStar™: Thui, giận hoài dễ bị đau tim đó.
" ™HappyStar™: Mà sao anh để tên njck giống em quá. Bắt chước người ta à?
" ™LuckyStar™: Em bắt chước anh thì có, anh để vầy từ lâu rùi.
" ™HappyStar™: Xý.........>:P
.....
Nó và nàng cứ chat cho đến khuya thật khuya mới chịu đi ngủ. Nó nằm xuống giường mà lòng vui lắm. Nó suy nghĩ mơn man rồi thiếp đi lúc nào ko hay...

sillyrain05
11-10-2008, 07:58 PM
Nội dung cũng ổn nhưng mà không nên vik tắt bạn nhé:D
như "đc",và "ko" nì ^^"...vốn dĩ chẳng sao nhưng mà không vik tắt thì người ta dễ có ấn tượng với bài vik của bạn hơn thôi mà^^"
chúc may mắn và rất hân hạnh được làm quen:sr:

.:.HolloW.:.
12-10-2008, 02:58 AM
.....:timup::timup::timup::timup:.....
lãng mạn quá :hum::hum:

gooddythin_nd1996
12-10-2008, 10:30 PM
về sau thể nào Thái cũng thay đổi tính cách cho coi!

nhimxip0
14-10-2008, 10:01 PM
Sáng nay là thứ 2, nó dậy thật sớm. Nó oánh răng rửa mặt, xong tự nhiên nó lấy bộ đồng phục ra, mặc vào rồi đi đến trường. Vì là thứ 2 nên trường có lễ chào cờ. Nó bước xuống dưới sân mà cảm thấy có nhiều ánh mắt nhìn nó. Nó nổi tiếng trong trường là không bao giờ đi học. Nó nhìn quanh, nhiều con mắt nhìn chằm chằm vào nó. Khi thấy nó lạnh lùng nhìn lại thì họ mới nhìn đi chỗ khác. Thằng được coi là nhiều chuyện nhất trong lớp nó " Thiện la toáng lên:" Thái đi học tụi bây ơi! Hôm nay có sóng thần động đất bão tố ập vào Sài Gòn rồi! Sơ tán đi tụi bây!". Nó tới túm lấy cổ áo thằng Thiện rồi hét:" Mày nói gì lung tung vậy, bộ tao không phải là người à, đi học không được sao?". Thằng Thiện lắp bắp trả lời:" Tao...tao xjn lỗi...tha...cho tao...tao không quậy mày nữa...".
Chưa đến giờ tập hợp nên nó thơ thẩn trong sân trường. Mỏi chân, nó kiếm một cái ghế đá ngồi. Nó nhìn vào sân trường, nhiều đứa con gái đi qua và nhìn nó, bàn tán chỉ trỏ. Nó trừng mắt nhìn mấy nhỏ đó. Mấy đứa ấy chạy té khói vì sợ. Bỗng nó nhìn thấy một bóng dáng quen quen trong sân trường, nhìn ai như là nàng. Nó định chạy đến hỏi, nhưng lại đấu tranh tư tưởng:" Lỡ không phải thì sao, lúc đó quê lắm. Mà không sao, mình đẹp trai vầy nè, có hỏi nhầm thì nhỏ đó cũng tưởng mình để ý nó thui. Có sao đâu mà lo." Nghĩ là làm, nó liền bước theo cô nàng nó nghĩ là nhỏ. Đến gần, nó khẽ vỗ vai cô nàng. Nàng quay lại. Nó sững người. Trước mắt nó không phải Thơ yêu dấu mà là một...girl mặt đầy tàn nhang và mụn. Nó lắp bắp:" À...à...xjn...lỗi nha...tui nhầm người". Rồi mau chóng dzọt lẹ. Nó quay lại nhìn nhỏ ý lần cuối, nhỏ ý tủm tỉm cười với nó, làm nó muốn...nôn ọe. Vì quá hoảng hốt nên nó không để ý, đâm sầm vào một girl khác đang mang cặp. Tập sách rơi vãi xuống đất. Nó lúng túng cúi xuống nhặt, nhưng sơ ý nên đầu nó và đầu nhỏ đó đụng nhau cái cốp. Nó lí nhí trong miệng:" Xin lỗi!" Rồi cúi xuống nhặt tập tiếp. Nó nhìn sơ qua cái nhãn trên cuốn tập..." Khánh Thơ " à...tên nghe quen nhỉ...Xong nó ngẩng lên nhìn cô gái. Nó kinh ngạc khi thấy cô gái...đó là...nàng! Nàng đang mỉm cười với nó. Nó ngờ nghệch mỉm cười lại. Nàng nhìn nó rồi hỏi:" Sao anh còn ngồi đó, trống đánh rồi kìa. Ngồi dậy nhanh lên." Nó vội nhặt hết tập sách đưa cho nàng rồi đứng dậy. Nó hỏi:
- Ủa, em học trường này à?
- Chứ không lẽ em mặc áo dài đi chơi sao? " Nàng trả lời một cách hài hước.
- Ờ...ừhm...Lớp em tập trung ở đâu?
- Dạ bên kia kìa. Thôi lũ bạn em gọi rồi. Em về lớp nha anh.
- Ừ ừ.
Nàng bước về nơi lớp nàng đứng. Hóa ra lớp nó và lớp nàng đối diện nhau. Bình thường mỗi khi chào cờ nó hay ngồi dưới bét. Nhưng hôm nay khác. Nó chen lên đầu, hối lộ mấy thằng boy để nhường chỗ cho nó. Nó thấy nàng rồi. Nàng đang 888 với lũ bạn. Gớm, nàng nói hết công suất của cái miệng. Hic, nếu nàng mà biết nó đang nghĩ xấu nàng chắc nàng sẽ xé xác nó mất. Nó ngồi ngắm nàng...Lúc nàng cười trông nàng thật dễ thương. Nụ cười của nàng thật trong sáng. Dường như nàng cũng có cảm giác có ai đang nhìn mình. Nàng quay qua quay lại như tìm kiếm gì đó. Rồi nàng thấy nó. Hai ánh mắt chạm nhau, nó cười nhẹ. Nàng giơ 2 ngón tay lên rồi cười lại với nó. Bây giờ nó thích nàng hơn bất cứ lúc nào. Nó muốn được đi chơi, được bảo vệ nàng. được mãi nhìn ngắm vẻ con nít của nàng như lúc này. Nó mãi nhìn nàng mà quên cả tiếng cô tổng phụ trách kêu đứng dậy chào cờ. Đến khi thằng đằng sau vỗ vào vai nó nó mới thức tỉnh. Nó không ngờ vẻ đẹp và tâm hồn trong sáng thánh thiện của nàng lại làm nó say đắm đến vậy. Nó quyết định phải tìm hiểu thêm về nàng. Khi ra về, nó gọi thằng Thiện ở lại, dúi vào tay Thiện tờ 50k, bảo nó tìm cách biết mọi thông tin về nàng cho nó. Thằng Thiện nhìn nó rồi nói:" Hơ, công tử Thái bây giờ đã biết " iu " rồi à? Mà tìm hiểu tất tần tật mọi thông tin mà có...năm chục, bèo quá đại ca.". Nó nắm cổ áo thằng Thiện lại, ghé sát vào tai nó và gằn giọng nói rõ từng tiếng:" được, mày muốn thêm tiền thì tao cho thêm. Nhưng với một điều kiện, mày không được nói cho ai biết về chuyện này, không thì tao lấy lại gấp đôi tiền tao đưa mày và đánh mày bầm dập. Nghe rõ chưa?" Thằng Thiện sợ quá, dạ dạ rồi cầm tiền nó mới đưa thêm, nói thêm một câu trước khi dzọt:" Vậy anh Thái cho em xjn 1 tuần nhá, sau 1 tuần em sẽ có đầy đủ thông tin cho anh.
Cảm ơn các bạn đã ủng hô........mình sẽ cố gắng thêm........

.:.HolloW.:.
15-10-2008, 02:35 AM
........:timup:......:timup:.....:timup:......

cogaihaycuoi
15-10-2008, 03:01 AM
Tiếp nữa nghe bạn... thanks

gooddythin_nd1996
15-10-2008, 09:03 AM
thanks bạn vì đã post 1 câu chuyện đầy chất lãng mạn!

misamila
18-10-2008, 09:52 PM
truyen hay lam!nhung ban viet chu mau do kho doc qua!minh fai boi den de doc do!doi mau chu dươc ko ban????^____________________^