PDA

Xem đầy đủ chức năng : Quên được thì quên



hoahongxula
28-09-2008, 06:54 PM
uh nhỉ, đã bao lần tự nhủ thầm câu nì, quên được thì quên, nhưng có lẽ như người ta vẫn nói, càng cố quên thì lại càng nhớ... thôi thì cứ nhớ vậy, thì đến bao giờ sẽ quên...

Nhớ... nhớ nhiều lắm... nhớ mỗi bữa trưa mình đi ăn lunch cùng nhau, em cứ dỗi hờn khi anh để em đợi... 5 phút để anh chạy ra xe đổi sách... để rồi anh lại ôm ghì em vào lòng bẹo nhẹ vào má và bảo "knuckle head"

Nhớ... nhớ nhiều lắm... nhớ mỗi sáng anh lại nhắn tin hỏi em đã đến trường chưa... rồi hôm nào em có lớp trễ anh lại nhắn tin gọi em dậy sớm để chắc chắn rằng em ko viện cớ trễ để nhịn bữa sáng... đến trường anh lại nhường parking cho em vì anh bảo... "lazy butt... I know u never want to walk"

Nhớ... nhớ nhiều lắm... nhớ những đêm em thức khuya học bài... anh ko nhắn tin cho em để em lo học bài sớm rồi đi ngủ... sáng hôm sau anh lại đến lớp đưa cho em cofffee... mặc dù anh vẫn luôn trả lời khi em đòi cofffee... "no babe coffee is not good for u"

Giờ thì ko còn gì nữa rồi anh nhỉ, chẳng còn ai nhắn tin cho em năn nỉ em uống thuốc, chẳng còn ai nhắn tin em mỗi sáng với 1 dòng tin nhắn cố định "good morning baby how r u", chẳng còn ai nhường parking cho em để em đỡ phải vác cái cặp nặng gần bằng em và đi bộ cả đoạn đường dài, chẳng còn ai gọi em là "knuckle head" và cũng chẳng còn ai để mà nhắc em ko được bỏ bữa mỗi buổi sáng. Em tự trách mình quá trẻ con để đánh mất 1 tình yêu đẹp. Em đã từng nói "ur the most beautiful thing ever happened to me, I will never let you go" nhưng em đã để anh đi... đi mãi ra khỏi đời em...

1 lời cuối em cũng ko thể nói với anh "i love you hunni...goodbye..."

trangkute244
28-09-2008, 08:46 PM
thật sự bạn đã có một mối tình đẹp, vì sao nó lại tan vỡ thế?/ Vì bạn hay vì người kia = }

hoahongxula
28-09-2008, 08:52 PM
cuộc tình của mình quả thật là rất đẹp, nghe cứ như là 1 giấc mơ ko có thật, nhưng cuối cùng nó cũng chẳng kéo dài được, có lẽ là do cả hai, mà đôi khi bất đồng ngôn ngữ dẫn đến ko hiểu nhau nên cuối cùng là để tình yêu vụt mất :(

hoahongxula
30-09-2008, 06:52 PM
hôm nay lại trở bệnh... đau đớn... ước gì em có anh như ngày xưa... em sẽ nằm cuộn tròn lại trong lòng anh... và anh sẽ ôm em thật chặt anh nhỉ... ngồi cầm hũ sao anh thức cả đêm xếp cho em mà nước mắt cứ chực trào ra... nỗi đau thể xác và tâm hồn hư hao làm em gục ngã... nằm tắt đèn mở nhạc lớn lên để ko ai nghe... ko ai thấy em đang yếu đuối... những tiếng nấc trào nghẹn trong cổ họng nhưng em vẫn cố dằn xuống...
mùa thu đã trở lại rồi anh ạ... mùa thu lãng mạn nhưng mùa thu cũng rất buồn... những con gió nhiều lúc đùa vào tóc em càng làm em nhớ anh nhiều hơn... nhớ những lần ta bên nhau... anh hay luồn tay vào tóc em đùa nghịch... nhớ để làm gì nữa anh nhỉ... chúng ta như hai đường ray xe lửa... một lần giao nhau để rồi mãi mãi là hai đường thẳng song song ko có điểm cắt...thôi anh ạ... quên được thì quên mà phải ko...

"níu kéo ko vơi được gì... chỉ khiến tim đau lần nữa... hết rồi những dấu yêu xưa......................"

siêu lì lợm
01-10-2008, 06:28 AM
cuộc tình của mình quả thật là rất đẹp, nghe cứ như là 1 giấc mơ ko có thật, nhưng cuối cùng nó cũng chẳng kéo dài được, có lẽ là do cả hai, mà đôi khi bất đồng ngôn ngữ dẫn đến ko hiểu nhau nên cuối cùng là để tình yêu vụt mất :(


lì lợm hiểu được cảm giác của hoa hồng...

sống trên đất nước người...

thật khó tìm người mình thân thiết...

có đi chăng cũng không thể nào giống như người cùng xứ sở...

những culture, tradition and buồn nhất là bất đồng ngôn ngữ...

khó hiểu rõ nhau...khó phân bày giải thích...

cuộc đời vốn bao điều trái ngang bé vi à<<giống như lời nói của bài rap em đã hát>>...

em cô gắng lên, đường đời con dài :flower: sau cơn mưa trời lại sáng.vui lên bé nhé...

hoahongxula
01-10-2008, 12:09 PM
:) cám ơn anh, SLL. HH đã và đang cố gắng rất nhiều, sắp tu thành chánh quả rùi, hihihi, quả thật quen với người ko cùng xứ sở thì khó thật, nhưng sẽ thấy người ta thương và chịu khó hiểu mình nhiều hơn. Mấy đêm HH học bài muộn ngủ ko đủ giấc, tiếng Anh nó cứ bay đi mất, muốn nghĩ ra 1 từ để nói cũng khó khăn, nhưng him vẫn cố nhẫn nại ngồi nghe HH than thở cho hết, buồn anh nhỉ.

hongbiet
02-10-2008, 03:50 AM
Hi HH, cũg thật tình cờ khi hb biết bạn, bạn là người đã júp 1 người bạn gửi đến hb 1 món wà tinh thần rất ý nghĩa, cám ơn hh nhiều nhé, jọng of bạn rất trog trẻo and ấm cúng, hb ấn tượng lắm ! Mà cũg thật tình cờ khi đi loanh wanh 1 hồi lại vào đây đọc nk of bạn...tự nhiên lại muốn chia sẻ zới HH :) quên đc thì quên..còn nhớ lúc mình chia tay zới người ấy, mình có zới him, em sẽ wên, but him nói zới hb, tại sao fải wên hả em? wên: nghe sao mà bạt bẽo wá, anh nghĩ là đừng nên wên mà hãy cố gắng bước wa để rồi đi tiếp, ban đầu mình cũg cố wên but sao càng muốn wên thì lại càng nhớ, nhớ nhiều hơn nữa ! 2 đứa mình chia tay nhau cũg do bất đồng but bất đồng về wan điểm sốg, chắc có lẽ từ nhỏ him đã sống ở Mỹ nên suy nghĩ thoáng hơn hb, dzậy là hog tìm ra điểm chung để rồi xa nhau mặc dù tụi mình đã là bạn thân gần 10 năm, bây jờ thì hb hiểu có những zui zẻ, những iu thương đôi khi ngắn ngủi but cũg đủ làm cho mình cảm thấy rất hp dù cho 2 đứa hog còn thuộc về nhau nữa, HH nhỉ? Bạn đừng buồn nhiều nữa nhé, if có nhớ thì cứ để trái tim mình nhớ, íu đuối thì hãy cứ để nó íu đuối, khóc đc thì càng tốt, như dzậy sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn, thoải mái hơn, hb chúc bạn sẽ có đủ niềm tin and nghị lực để vượt wa những khó khăn trog cuộc sống nhé ! :)

Bé Yêu Anh
02-10-2008, 07:52 AM
Bài viết hay quá.