PDA

Xem đầy đủ chức năng : Lá thư cuối cùng của bạn tôi



minh820977
14-09-2008, 10:23 AM
Hôm nay tôi muốn gửi lời chào cuối cùng cho bạn tôi , Đặng Tiểu Sơn .
Cậu ấy là 1 người bạn mà toàn thể lớp 11A1 (2008-2009) sẽ mãi không bao giờ quên .
Tôi mãi nhớ cái sự hài hước , vui vẻ , nhiệt tình của cậu . Đôi khi cậu chọc mọi người nhưng nó lại luôn làm người ta vui vẻ . Cậu là người bạn mà tôi cảm thấy thân thiết nhất , hợp ý nhất . Ngày hôm nay tôi buồn vì sự mất mát của cậu , và rồi những ngày sau tôi sẽ buồn thêm vì sự thiếu vắng của cậu . Lớp sẽ vắng 1 người , thiếu 1 tính cách . Còn tôi cảm giác mình đã mất đi 1 kí ức , 1 cái gì đó trong mình .
Một phần tôi buồn cho cái nguyên cậu chết , nếu cậu chết vì tai nạn tôi nghĩ mình sẽ đỡ shock hơn , nhưng tại sao cậu lại tự tử , cậu thì đã đi còn tôi lại có 1 cảm giác tội lỗi , cảm thấy 1 sự bất lực của chính mình , tôi hay nói chuyện tâm sự với cậu , cho đến tận khi sát giờ cậu chết tôi vẫn nói chuyện với cậu mà không nhận ra được 1 điều gì khác lạ ở cậu . Có lẽ tôi quá thờ ơ , tôi không quan tâm tới cậu sao !
Những ngày tới khi không có cậu , tôi nghĩ đến 1 sự cô đơn , không biết cậu đã đi đâu nhưng tôi biết cậu không còn có thể nghe lời tôi nói nữa
Vào lần nói chuyện cuối cùng sát giờ cậu làm điều ấy , dù cậu đã kêu tôi qua nhưng tôi lại bận không qua được , rồi tôi lại thoát nick sớm , tôi đã bỏ cậu lại 1 mình , ngay khi có thể cậu muốn tôi qua kéo cậu khỏi vũng lầy này . Thật sự , Tôi cảm thấy mình đã có tội !
Trong 1 khoảnh khắc tôi đã rất giận cậu , hận cho cái hành động điên khùng của cậu , oán cái suy nghĩ yếu ớt và sai lệch của cậu , cậu không còn thương gia đình nữa sao hay cậu ghét họ mà làm thế . Người khác sẵn sàng làm mọi thứ để được sống thì cậu lại tìm mọi cách để chết , chẳng lẽ mọi người chưa bao giờ cho cậu 1 niềm vui nào đáng sống sao , tình thương gia đình trong lá thư đó lại đi ngược với mọi hành động của cậu . Tôi không hiểu gì về cậu cả !
Nhưng rồi tôi lại cảm thấy đáng thương thay cho cậu !
Còn về lá thư tôi có đánh lại post lên cho nhưng ai muốn chia sẻ nỗi buồn cùng cậu .
"Cha mẹ !
Khi cha mẹ đọc được bức thư này thì con đã không còn trên đời này nữa . Con biết nếu con ra đi bố mẹ sẽ giận con lắm nhưng con chỉ biết chọn con đường này nữa thôi . Con cảm thấy mình rất có lỗi với cha mẹ , bạn bè . Cha mẹ yên tâm , con ra đi không phải vì tức cha mẹ đã chửi con , la mắng con hôm qua , con đã đi nhờ xe bạn và bị công an bắt . con đã nói cho cha mẹ và cha mẹ mắng con rất nhiều . Nhưng thật ra con không hề giận cha mẹ , cái chết của con đã được nghĩ cách đây 5 ngày rồi , tức vào thứ tư vừa rồi . Sau khi đi học về , con đã nghĩ muốn chết . Cha mẹ biết nguyên nhân tại sao không . Chắc cha đã quá quen với thầy Dũng – dạy môn Công Nghệ . Đối với con , ông ấy không là một thầy giáo . Trong lần dạy đầu tiên, con đã nói chuyện trong lớp và thầy đã gọi con đứng dậy và đuổi con ra khỏi lớp . Hôm đó , con đã không ra . Và 2 tuần sau , cũng tiết đó con phải ra đứng ngoài lớp chỉ vì 1 lần nói chuyện mà thầy đã không cho con học tiết thầy . Một người thầy mà đi dạy không mang một thứ gì liên quan đến việc dạy , lên bục giảng chỉ với 2 bàn tay không . Khi trống tùng thì hăm hở chạy ra khỏi lớp . Con rất ghét thầy ! Vì vậy con đã muốn chết . Trong mấy ngày nay con đã suy nghĩ tìm một cái chết thật nhẹ nhàng , con đã chuẩn bị một chách chu đáo , cẩn thận . Sao cho mình chết chứ không phải sống dở chết dở . Con rất có lỗi với cha mẹ , con đã không giúp cho cha mẹ điều gì mà còn làm khổ cha mẹ , con biết cha mẹ rất thương con , chăm sóc , lo lắng cho con . Con nhớ cha đã chiều con , chỉ mong sao con được vui ,chu đáo lo lắng cho con trong việc học , nhiều lần cha đã trằn trọc không ngủ được vì lo lắng cho con ! Con biết ! Mẹ , mẹ là người đã lo lắng cho con về tinh thần lẫn vật chất . Mẹ đã dạy con nhiều điều , bênh cho con những lúc cha chửi con , chia sẻ với con nhiều điều . Mẹ luôn lnuo6 lo cho con cái ăn , cái mặc cho được so với bạn bè . Có lẽ vì thế mà con than với mẹ hơn cha . Con biết cha mẹ đã đặt niềm tin vào con rất lớn , cha mẹ luôn mong con học thành đạt , có công việc làm đầy đủ . Nhưng con đã làm thất vọng với cha mẹ , cái chết của con chắc cha mẹ rất đau xót , nhưng thôi cha mẹ hãy quên đi , hãy xem cha mẹ không có con đi . Cha mẹ hãy tập trung tất cả vào Dung , hãy kèm cặp , chăm lo cho nó . Cố gắng kèm cặp nó trở thành một người tài giỏi như cậu Thắng , để không phụ long bố mẹ . Con chỉ mong vậy thôi ! Con cũng muốn cha mẹ hãy chuyển lời của con với lớp , với những đứa bạn của con . Trước tiên là Thọ , “tao xin lỗi vì đã làm mất xe mày , tao đã ra đi mà không nói lời gì với mày , nhưng mày yên tâm , tao sẽ lấy lại xe cho mày , mà cũng đúng , lỗi là do tao làm tao phải chịu nhưng tao chỉ mong sao mày hãy tha lỗi cho tao , tạm biệt mày” “với cả lớp , mình yêu quý các bạn nhiều lắm . Trong các năm học của mình , năm lớp 10 và 11 là năm để lại ấn tượng sâu sắc nhất với mình . Mọi người trong lớp ai cũng tốt với mình , mọi người luôn đoàn kết với nhau , không sống chia rẻ . Mình chỉ mong các bạn trong lớp hãy cố gắng học hành chăm chỉ để trở thành một người tốt , có địa vị trong xã hội . Lời cuối cùng mình muốn nhắn với các bạn : Dù mọi việc có đi đến đâu chăng nữa , các bạn luôn phải đứng lên , đừng khuất phục trước nó”
Cha mẹ hãy gửi lời xin lỗi của con với ông bà , dì cậu , mọi người trong gia đình , họ hang “con yêu mọi người nhiều lắm” “cậu Thắng , con yêu cậu nhiều lắm , con biết cậu là người lo cho con rất nhiều . Cậu là người mà con phải noi theo , cậu muốn con thành đạt như cậu . Nhưng con đã có lỗi với cậu . Cho con gửi lời tới ông bà ngoại “ông bà ơi con là một đứa cháu vô phúc phải không ? Con là một đứa cháu phụ bạc . Nhưng con không còn con đường nào khác ngoài cái chết . Xin ông bà hãy tha thứ cho con”
Thôi , có lẽ con viết tới đây đủ rồi . Cuộc đời của con đến đây là hết . Tạm biệt mọi người ."
Nếu bài post của tôi có không vừa lòng mọi người thì xin cứ nói

chipheodangghet_kr
14-09-2008, 11:04 AM
Không biết có vừa lòng ai hay không nhưng có một cái gì buồn trong tôi.
Vừa post bài bên " tán dóc " tếu vài câu rồi đi ngủ. Kéo chuột đi rồi " Lá thư..." làm tôi muốn biết. Sự thật là gì? Chỉ tò mò thôi. Tôi không nghĩ mình đang đọc một lời " Một lời chăng chối cuối cùng ".
Ngón tay tôi đang run khi gõ từng nét chữ.


Bạn ấy đã đi rồi. Xin được gửi tới bạn lời nguyện cầu an lành nơi chín xuối.Bởi những người thân yêu chẳng bao giờ quên bạn. Những người bạn chẳng bao giờ quên một con người luôn " Nhiệt tình ,hài hước , vui vẻ ".

Mong tất cả các bạn trong 4rum này ngày hôm này , giờ phút này trước khi chìm vào giấc ngủ hãy gửi đến bên người bạn muộn màng ấy lời chia sẻ cho tâm hồn sớm siêu thoát.

Ps bạn : Đừng buồn nữa , thời gian sẽ soa dịu vết thương lòng dẫu biết là rất khó khăn nhưng còn phía trước. Hãy cùng nhau sát cánh , sẻ chia để hiểu thêm những người bạn của mình.
Mong rằng ban cán sự lớp và mỗi thành viên trong lớp biết làm gì để gia đình bạn nguôi ngoai nỗi nhớ khi bạn ấy đã đi xa.
Bạn ấy sẽ mãi ngủ ngon...........

m2mnamtuocbongtoi
14-09-2008, 11:20 AM
1 bức thư khá hay và đấy ca,r xúc . Nhưng mà chủ nhân của bức thư này hok bít còn trên đời này nữa hok nhy? .......... mong rằng bạn ấy vẫn ở trên cõi đời này để đc thấy ngay` mai .
P/S nan? thật sự ............... :D

bé...cọt
14-09-2008, 07:21 PM
tại sao bạn ấy lại dại dột đến thế. tôi có quen một người mắc căn bệnh khủng khiếp là ung thư đó. nhưng bạn biết ko tôi chưa bao giờ thấy bạn ấy buồn cả. cậu ấy luôn cười và luôn làm người khác cười. cậu ấy chiến đấu với cái chết, làm cho nó tranhs xa cậu ấy.

chipheodangghet_kr
14-09-2008, 09:39 PM
Lướt web lại thấy cái này . Híc buồn thiệt .

4 - Báo viết em tên là Hồ Phi Hiền, học sinh lớp 6, người dân tộc. Sau khi đi học về, Hiền giúp mẹ mang lúa đi xay xát. Trong khi chờ đến lượt, Hiền sang quán bà Quang xem trò chơi điện tử. Thấy quán vắng người nhưng lại có rổ tiền xu bên cạnh, Hiền vốc một nắm cho vào túi và bị phát hiện.


Em Hồ Phi Hiền

Tại công an xã, Hiền xin lỗi bà Quang, khai nhận lấy cắp 47 ngàn đồng. Người mất cắp nói Hiền khai thiếu (dù không biết thiếu bao nhiêu!), đe doạ tố cáo trước đây đã từng bị mất 2,4 triệu. Công an quyết định điều tra tiếp tục.

Hôm sau, khi mẹ Hiền chuẩn bị đưa con lên làm việc với công an, thì cậu bé 11 tuổi, vốn là học sinh ngoan, đã uống cạn chai thuốc diệt cỏ! Uống để bảo toàn danh dự.

Để nói với người lớn như từng than với bạn: “Mình chỉ lấy chừng ấy thôi, sao người lớn chẳng chịu tin. Nếu công an bắt phải bồi thường 2,4 triệu nữa, thì mẹ mình lấy tiền đâu để trả?” Cái chết như vậy có làm ai xốn xang?

Bớt chợt hôm nay tôi bỗng nhớ mênh mang những người xa lạ, mênh mang cái cảm giác mà tôi đã lấy đặt tên cho bài viết…

Theo Việt Linh (Zing, SGTT)
___Biết nói gì đây . ở mảng nào của cuộc sống cũng còn những mảnh đời éo le . Chúng ta nếu có muốn làm dc gì dù là nhỏ nhoi thôi Nhưng tội nghiệp hơn. Chúng ta lại không ở bên họ đúng lúc họ cần .
Có một cách mà chúng ta làm dc . Ngay bây giờ hãy cố gắng lắng nghe họ nói . Thử nhìn vào mắt họ dù chỉ một lần . Bạn đang nghĩ gì thế ? mắt họ có màu đỏ , hôm qua lại ko ngủ dc rồi ? vì sao thế ? những ngươif gần mình nhất ý . Đừng cố tìm cố lo lắng nhưng cái sa xôi .Thiển nghĩ như thế có khi lại tốt _______________

minh820977
15-09-2008, 02:59 AM
đó là bạn tui ở Biên Hoà mà cái này đăng lên 1 vài cái diễn đàn bị delete mất , tức ghê , làm như có 1 số người ko chịu chấp nhận sự thật hay sao ấy , mà chuyện này sắp được đưa lên báo rùi , hôm qua nhà báo có đến phỏng vấn tui

ngaydepxinh
16-09-2008, 12:55 AM
Tôi hiểu được nỗi lòng của bạn, tôi cũng đa từng bị một cú sock như bạn. Người hàng xóm của tôi nhưng tôi coi người đó như người thấn trong gia đình cũng đã ra đi một cách đột ngột như vậy. Tôi đứng đó nhìn ánh mắt người đó nhìn tôi mà tôi không làm gì được. Nhưng tôi cũng thấy người bạn của bạn thật đáng trách tất cả chưa phải la đã hết. có chuyện gì xảy ra thì chúng ta vẫn có thể tìm lối thoát khác. Trên đời nầy không có con đường cụng

mưa_buồn
17-09-2008, 04:27 AM
Có một chút đồng cảm...nhưng cũng có một tí thất vọng...:rain:...một lí do chết quá ư là "..."...:rain:....
Đôi khi cuộc sống khiến con người ta chán nản và nảy sinh ra những ý nghĩ sai lệch...

minh820977
18-09-2008, 02:50 AM
này ai đăng bài này qua diễn đàn khác thì ghi rõ nguồn nha , lướt mạng 1 hồi ra 1 đống web copy , nên ghi rõ nguồn để tránh có gì sai lệch

langtungheo...
19-09-2008, 12:58 AM
này ai đăng bài này qua diễn đàn khác thì ghi rõ nguồn nha , lướt mạng 1 hồi ra 1 đống web copy , nên ghi rõ nguồn để tránh có gì sai lệch

Bài này là bài nào ??????????????

Ai đăng ??

Ở đâu ?

Trích dẫn ra.

mây_trắng
19-09-2008, 02:10 AM
một ý nghĩ quá là tồi dù mình cũng có 1 tí đồng cảm ,nhưng bạn ấy làm vậy thì bạn ấy được gì ,sự thảnh than theo ý bạn ấy nghĩ ư..............không.......đó là 1 sự mất mát khi tỉnh dậy mà ko thấy đựơc ban mai..mà chỉ là một màu đen hun hút ,.....khi không có bạn bè để chia sẻ ,....không có bố mẹ để được yêu thương ,......không có tất cả ,....tất cả có được chỉ là nỗi đau và nước mắt.
P/S:minh à ,bạn rất đau khổ khi mất bạn và khi bạn nghĩ lỗi ấy lại có 1 phần của mình ,nhưng dù cho bạn của bạn được cứu sống thì nếu mình là bạn thì mình sẽ cho cậu ấy một cái tát thật đau ,thật đau để cậu ấy tỉnh lại sau cái ý nghĩ điên rồ của mình.........................nhưng bây giừo có lẽ điều đó trở nên vô nghĩa.......................

langtungheo...
19-09-2008, 02:24 AM
P/S:minh à ,bạn rất đau khổ khi mất bạn và khi bạn nghĩ lỗi ấy lại có 1 phần của mình ,



Tôi chưa thấy M82 thể hiện một dòng súc cảm nào sau hàng loạt những reply của mem HHT.
Ai cũng biết bạn ấy đã ra đi. Đúng hay sai? Bây giờ nói có vớt lại được đâu. M82 cùng các bạn của bạn ấy đang làm gì cho người thân nguôi ngoai sau cơn sốc ấy.

Chẳng lẽ không t/s được ở đây. Có hướng nào đi cho các bạn làm tròn bổn phận là người bạn của người quá cố. Các Mem có thể chia sẻ dùm mà

TinTin@!$$$
20-09-2008, 09:53 AM
Không bít nói gi???????
Chỉ thấy rất tiếc rất giận cái cậu bạn đã tự tử đó, mà cũng thấy thương thấy tội cậu í thội! Một cái chết thật tệ
Với tôi đó là một cái chết lãng xẹt, Có lẽ cậu ấy gặp quá nhiều rắc rối trong cộc sống, quá nhiều áp lực mmà không biết giải toả như thế nao??? VÀ chỉ một chút sai lầm thôi Cậu ấy lại tự kết thúc cuộc đời mình bỏ lại bạn bè và bố mẹ những người iu quý
Thật buồn

hotaru_216
20-09-2008, 08:44 PM
Chỉ vì như thể mà chết thì...............chắc tôi cũng đã chết đi mấy lần rồi.

Đọc bài này, nói thật, tôi thương cảm thì ít mà thấy giận thì nhiều. Chết thì dễ chứ sống ko dễ chút nào , nhưng như vậy đâu có nghĩa là gặp chuyện sẽ bưông xưôi như thế này. Nhưng bây giờ, dù có nói gì đi nữa, người đã đi rồi ko thể quay trở lại. Chỉ mong sao, đừng ai có những ý nghĩ sai lầm và tìm đến cái chết một cách dễ dàng như vậy.

Dù sao, tôi cũng xin gửi lời chia bưồn đến gia đình và bạn bè của cậu ấy.

minh820977
20-09-2008, 10:58 PM
Dù sao người đã mất luôn là người thiệt , vì vậy chúng ta không nên trách cậu ấy , mà dạo này nhà trường với nhiều người lớn luôn cho em ấy là 1 HS hư , nhưng hãy nghĩ lại xem , không phải cái gì cũng tự nhiên mà có đâu.

beiudanh
22-09-2008, 08:18 AM
Cuộc sống lúc nào cũng có đủ ngọt ngào và đắng cay. Nhưng có những người chấp nhận và sống hòa thuận với nó, có người thì không? Nhưng việc đáng trách là họ đã chọn con đường cùng... tại sao lại tự cho rằng mình không còn lối thoát nào khác... thật sự khó mà tha thứ và cảm thông cho những người như vậy... họ ra đi mà không hề biết rằng cha mẹ, người thân, bạn bè họ còn đau khổ gấp trăm lần họ...

spacy1272
22-09-2008, 12:07 PM
Khi đọc bài viết này, tâm trạng chùng xuống hẳn, và chợt nhận ra xung quanh ta còn rất nhiều người đang đau khổ. Giá như khi bạn ấy đang mất phương hướng, có người nào bên cạnh và ủng hộ, thì có lẽ bạn ấy đã không có những suy nghĩ dại dột.
Mình xin gởi đến lời phân ưu và chia buồn đến gia đình và bạn bè của người quá cố. Xin bạn đừng quá đau lòng, và cố gắng hoàn thành những tâm nguyện của bạn ấy trước lúc ra đi.
Xin thành thật chia buồn...