khanhhoa1988
24-08-2008, 02:33 AM
Ta đã yêu...
Từng cơn gió khẽ rung cành lá...
từng nụ cười khẽ lặng nhành hoa...
từng tiếng nói văng vẳng nơi xa...
có một người vẫn sống không nhà...
không có nhà không phải vì không có nhà...
không có nhà vì bão tố phong ba...
vì cuộc đời muốn thử thách lòng ta...
ta bước đi vì anh em ta bước...
sống ở đời không bao giờ nhìn ngược...
sống bạc nhược thì đừng đứng cạnh ta...
ta tự hào vì có một người cha...
yêu thương con hơn tất cả trên đời...
rồi tự hào vì người mẹ tuyệt vời...
đã cho con niềm tin vào cuộc sống...
sống trên đời không chỉ mơ với mộng...
sống là hành động mới lồng lộng khí anh hùng...
để hôm nay bước đi giữa muôn trùng...
đã trải qua tận cùng cơn sóng gió...
vầng trán ta rỉ từng dòng máu đỏ...
ta nhỏ máu vì bạn bè thân yêu...
để hôm nay đứng giữa cơn gió chiều...
ta loay hoay mà chính ta ko hiểu...
ta ko hiểu chính vì ta đã yêu...
Từng cơn gió khẽ rung cành lá...
từng nụ cười khẽ lặng nhành hoa...
từng tiếng nói văng vẳng nơi xa...
có một người vẫn sống không nhà...
không có nhà không phải vì không có nhà...
không có nhà vì bão tố phong ba...
vì cuộc đời muốn thử thách lòng ta...
ta bước đi vì anh em ta bước...
sống ở đời không bao giờ nhìn ngược...
sống bạc nhược thì đừng đứng cạnh ta...
ta tự hào vì có một người cha...
yêu thương con hơn tất cả trên đời...
rồi tự hào vì người mẹ tuyệt vời...
đã cho con niềm tin vào cuộc sống...
sống trên đời không chỉ mơ với mộng...
sống là hành động mới lồng lộng khí anh hùng...
để hôm nay bước đi giữa muôn trùng...
đã trải qua tận cùng cơn sóng gió...
vầng trán ta rỉ từng dòng máu đỏ...
ta nhỏ máu vì bạn bè thân yêu...
để hôm nay đứng giữa cơn gió chiều...
ta loay hoay mà chính ta ko hiểu...
ta ko hiểu chính vì ta đã yêu...