PDA

Xem đầy đủ chức năng : tình yêu ở lại



DarkMythology
18-08-2008, 05:24 AM
Em tựa đời mình vào những cánh chim.
Phấp phỏm, chông chênh ngay trong những điều rất thật.
Chim trĩu cánh bay đi trong u uẩn.
Sợ góc sân, sợ cả những mảnh trời.

Em đặt hồn mình lên gác nhỏ chơi vơi.
Miền cổ tích một thời e ấp.
Tiếng phong linh leng keng biết tim mình còn đập.
Hoa Khế tím dại mình khắc khoải những ngày xưa.

Em kéo lệ nhoà theo những cơn mưa.
Những cơn mưa dài nối liền trời và đất.
Nỗi buồn bơ vơ gồng mình đứng chật.
Dành chỗ cho vui, cho hạnh phúc, nụ cười…

Em xoá đi những chấm lửng trong đời.
Xoá những giọt thời gian ngập ngừng trong đáy mắt.
Biết cô đơn là khoảng chân không khiến tim mình se thắt.
Lạnh tê người nghe tiếng lá chạm sương!

Em sưởi ấm mình bằng ngọn nến yêu thương.
Niềm tin ơi, dành cho người, ở lại.
Quên tất cả đắng cay, giận hờn, buồn tủi.
“Chỉ thấy trời ôm bổng đất lên!”*

Catherine
18-08-2008, 06:53 AM
Em vẫn thường nhớ lại những ngày xưa
Tuổi hồn nhiên nghe mưa lùa qua kẽ lá
Tuổi mộng mơ hồng xinh đôi má
Cổ tích tình đầu ngọt mát con tim

Em vẫn thường về với quá khứ lặng im
Không thanh âm dù vô vàn gió thổi
Hoa khoe sắc trên biếc xanh cây cối
Nhưng quanh em lặng lẽ đến se lòng.

Em tự hỏi mình đã đánh mất nhớ mong
Trong vô tâm và bộn bề cuộc sống
Dưới chân em đất mở ra thật rộng
Nhưng lại thấy mình không có chỗ nương thân.

Em cố về tìm lối cỏ mùa xuân
Hương hoa xưa tan thành sương và khói
Trái tim em chỉ lặng im không nói
Cho đến hôm nay, đã hoá đá mất rồi.

_Catherine_