PDA

Xem đầy đủ chức năng : Gửi người con gái tôi ko yêu..........



nghilang_91
04-08-2008, 08:30 AM
...Buồn và có lẽ hơi hụt hẫng một chút.... bởi vì cảm giác hụt hẫng đối với mình đã quá quen thuộc rồi... nó ko còn làm mình quặn thắt lên như trước nữa... làm điều đó chính là đã tự nói rằng tôi đành chấp nhận sự thật vậy... tôi nản lòng thật rồi... mọi nổ lực tung ra... mọi cố gắng cũng chỉ như giã tràng xe cát... cuối cùng chỉ còn biết tìm cách nào cho mình té bớt đau một chút thôi... vũng bùn ngày nào như chẳng còn muốn kéo mình xuống đáy nữa... nhiều cảm giác ập đến một lúc... những hình ảnh như một đoạn phim quay chậm... thật chậm từ từ ùa về tâm trí... ko có can đảm lắc mạnh đầu để xua chúng đi sao... tại sao cứ để những điều đó tràn ngập trong kí ức, tâm trí mãi làm gì...

..."mà từng thu chết từng thu chết. Vẫn giấu trong tim bóng một người"... vang trong tôi như tíêng chuông nguyện hồn... lời nào thay cho tiếng giã biệt đây... tôi đã đi rồi, chẳng thèm ngoảnh đầu lại nữa đâu... tôi sẽ đi thật xa nơi đó... nơi giấc mộng vỡ tan và hy vọng bị dập tắt.... thẳng tay, nhẹ nhàng... cuộc chia tay này diễn ra chỉ đơn giản như một phép trừ vậy thôi... nhẹ nhàng lạnh lùng và dứt khoát... chẳng cần nói thêm gì... chẳng còn điều gì cần thiết để nói nữa... tất cả đã được tôi nói lên bằng ánh mắt cử chỉ của mình trong suốt thời gian qua..... rồi tôi đi.... nghe gió lùa vào tóc... nghe tình mình theo gió cuốn xa đi....

...mà sao tôi lại gặp em làm chi chứ... giữa lúc bối rối như vầy.... phải chi ta đừng quen nhau, đừng tình cờ một lần trên mạng ảo... đừng viết một phong thư... thì em đâu phải gánh chịu nổi đau này thay cho tôi chứ... như chàng thương binh vừa trở về từ sa mạc của ái tình... người đón chờ lại là một người ko quen biết... tôi bíêt làm gì đây ngoài việc cảm kích em việc đã làm thùng rác cho tôi trút bỏ hết nỗi thương đau này... em bé dại thì biết được bao nhiêu cơ chứ... nỗi đau toi nhẹ bớt... em càng rời xa hơn tuổi thơ hồn nhiên của mình....... sao em lại nói thế với tôi.... mình quen nhau có bao lâu mà lại còn cách biệt... tôi là con trai nhưng cũng sợ lời ong bướm chót lưỡi đầu môi... nhưng ko ngờ em lại khóc... khóc than cho thân tôi hay cho thân em... tội nghiệp cho em... tội nghiệp cho tôi... chúng mình đều bị mắc kẹt trong chiếc lưới ái tình.... hai trái tim mắc cạn nhưng chẳng cùng nhịp đập... em tự hỏi có bao giờ mình là của nhau... tôi trả lời khi thời gian xoá nhoà những vết sẹo.....

...nhưng tôi nói với em một điều... em có lẽ là điều đẹp đẽ nhất trên đời còn sót lại đấy em ơi... tấm thân tàn của tôi có mấy ai từng thương tiếc mà bây giờ em lại khóc than cho tôi... có mấy ai quan tâm tới cảm nhận của tôi như em... người con gái xa lạ ạ....

...có lẽ bây giờ em đã ngủ rồi... giấc ngủ em cách tôi cả trăm cây số và đầy nhưng mộng ước bình yên... khác với tôi kẻ đa tình khốn khổ... tôi xin em đấy... những điều ta nói với nhau mong em đừng cho là sự thật.... vương vấn vào tôi rồi em sẽ chuốt lấy đau thương thôi... bởi vì tôi ko chắc mình sẽ làm gì được cho em ngoài việc biết ơn em sâu sắc.... đã lắng nghe và sẽ chia cùng tôi... những nỗi buồn, những tâm sự... đã khóc giùm tôi giọt nước mắt mặn lời.... đã nói giùm tôi những lời yêu thương mà tôi mong được nghe từ một đôi môi khác... tôi cảm ơn em nhiều lắm... hãy ngủ ngon em nhé... và đừng mơ thấy tôi trong giấc ngủ an lành......

...Tôi xin lỗi em, N ạ... tôi chẳng biết nói điều gì khác ngoài câu nói ấy... tôi biết mình đã làm em buồn nhưng có lẽ nỗi buồn của em cũng sẽ trôi qua mau thôi... nó ko thể dày vò hành hạ em như những điều tôi đang chịu đựng... qua cơn đau này em sẽ chẳng còn nhớ đến tôi đâu.... bây giờ tôi chỉ muốn mình tự do như con chim trời thôi... tôi ko dám làm cánh bướm kia nữa... chẳng dám ghé lại bên bông hoa nào nên xin em đừng níu giữ.... những lời tôi nói ngẫm lại sao quá nhẫn tâm nhỉ.... nhưng tôi buộc phải nói thế thôi, xin em hiểu cho tôi..... tôi từng chịu nhiều nổi đau.... tôi biết nó đau thế nào.... tôi ko nỡ để em giống như tôi..... nếu như cứ lún sâu vào vũng bùn ko lối thoát này.... tôi cũng đã từng vùng vẫy trong vũng bùn ấy biết bao lâu rồi... và tôi đã chết trong ấy.... linh hồn tôi có được giải thoát ko tôi cũng chẳng biết..... nhưng xác thân này đã mệt mỏi lắm rồi....

...Đêm qua em có khóc ko..... tôi ko dám mở wc vì sợ mình lại bối rối... mong rằng em ko khóc... có gì đáng để khóc đâu... em hãy sống vì mình, như vậy ko phải là ích kỉ mà thật sự em đang làm cho những người quan tâm em bớt đi lo lắng đó... tôi ko dám nói mình quan tâm em đâu... tôi có quen em đâu... tôi có biết những điều kia có phải là sự thật.... tôi chỉ tin những giọt lệ long lanh kia thôi nhưng tôi lại ko muốn thấy chúng....

...Đêm nay tôi sẽ ko lên mạng đâu... em đừng chờ tôi nhé...câu chuyện tôi kể em nghe có lẽ đã kết thúc rồi... bất hạnh nếu như ko thể nào tránh khỏi thì chúng chỉ nên rơi xuống đầu một kẻ thôi... đó là tôi.... em chỉ là người xa lạ, đừng ngốc nghếch đứng ra cùng tôi... trai tim em bé bỏng làm sao chịu nổi những bất hạnh của số phận như tôi... trai tim tôi chai lỳ khô cứng... em đừng lo sợ nó sẽ ngừng đập nếu một ngày đó đến....

...Em đừng nói những điều tôi ko muốn nghe... đừng chỉ trích những điều em ko biết chỉ vì tôi.... làm thế tôi ko thích đâu... có lẽ tôi vẫn còn chìm trong vũng bùn kia thì phải... em đừng tìm cách kéo tôi ra ko khéo em lại ngã xuống thì khổ cho hai ta....

...tôi nói bao điều như thế cũng chỉ vì muốn tốt cho em... tôi ko nỡ xoá nick em đi cũng ko nỡ nhìn thấy em mỗi lần onl lại đăm đắm 1 câu status chờ tôi.... tôi chỉ còn cách ko lên mạng thường xuyên nữa.... ko phải chỉ vì tránh mặt em mà vì nơi đó ko còn gì cho tôi luyến tiếc... chắc chắn một thời gian em sẽ quên thôi.... còn những phong thư nếu em gửi thì tôi cũng mừng lắm... ít ra cũng ko lo lắng bằng cảm giác trò chuyện trực tiếp với em.... thôi... chào em nhé... tôi chỉ có 1 bài thơ tặng em thôi...

Tôi và em hai trái tim bé nhỏ
Đường đời rộng sao cứ vướng vào nhau
Tôi vô tình nên cũng lướt đi mau
Mà đâu biết phía sau mình ánh mắt...

Thôi em về đi người tình giấu mặt
Trái tim tôi mỗi bước một hoang đàng
Trái tim em là một thời thanh sắc
Hà cớ gì lại mắc cạn cùng nhau

Xin em đấy đời tôi lắm khổ đau
Kiếp thi sĩ trời cho đầy khổ lụy
Cả cuộc đời đi suốt toàn mộng mị
Chẳng điều chi che chở được cho em

Thôi em đừng khóc lệ ướt thêm
Giấc mộng nào cách xa hàng cây số
Tôi đem nhốt trái tim mình đúng chỗ
Giấc ngủ em còn biết đến yên bình

Thôi em đừng nói chuyện nghĩa tình
Tôi chẳng nghe đâu, đời toàn đen bạc
Người ham vui chỉ tìm nơi hoang lạc
Tình nghĩa giờ như cát bụi vướng chân

14/7/08 (tặng N)

(tâm sự có lẽ hơi dài nhỉ ^^ nên xin cảm ơn nếu bạn đã đọc tới đây ^^, chúc ngủ ngon)

nhocyeube
06-08-2008, 07:41 AM
nhóc à, nhóc viết bức thư này cho ai vậy???? Nhóc nói gì bé ko hiểu? N là ai?? >"<.... còn làm thơ cho người ta nữa chứ, vậy mà nói chỉ làm cho mỗi mình bé, xạo quá đi à........
"nơi giấc mộng vỡ tan và hy vọng bị dập tắt " cửa nhà bé mà nhóc dám nói vậy sao??????????

THANH THAT
06-08-2008, 09:30 AM
CÓ PHẢI BÀI NÀY NGHIALANG VIẾT KHÔNG? VÀ CÓ PHẢI LÀ NGHIALANG SINH NĂM 91 KHÔNG? NẾU THẬT THÌ QUẢ TÌNH TT PHẢI PHỤC VỀ CÁCH VIẾT VĂN THƯ TINH CẢM CỦA NGHIALANG Á.:clap: VIẾT HAY LẮM:clap:

Miss.Ka
06-08-2008, 11:20 PM
cố Gắng,...............Cuộc Sống là Chiếc vòng bảy Màu

nghilang_91
07-08-2008, 05:37 AM
nhóc à, nhóc viết bức thư này cho ai vậy???? Nhóc nói gì bé ko hiểu? N là ai?? >"<.... còn làm thơ cho người ta nữa chứ, vậy mà nói chỉ làm cho mỗi mình bé, xạo quá đi à........
"nơi giấc mộng vỡ tan và hy vọng bị dập tắt " cửa nhà bé mà nhóc dám nói vậy sao??????????

trời đất ơi.... ai cho bé đường dẫn vào web này thế????? lại thằng mập nhiều chuyện phải ko??? Bức thư này nhóc viết trong blog rồi mà, bộ bé ko đọc hay sao mà qua đây..... nhóc viết vậy thôi chứ có ý gì đâu..... lâu lâu bé làm nhóc buồn thì nhóc lại như thế ấy mà ^^

@thanh that: hic, tên mình là nghilang mà, đừng viết nhầm thành nghialang nghe kì quá bạn ơi ^^. Uhm.... bạn đoán đúng òi, nghilang sinh năm 91, bài này nghilang viết trong blog của mình, buồn buồn post qua đây chơi thôi ^^

nhocyeube
09-08-2008, 05:32 AM
nhóc ơi........ có nhiều chuyện bé ko cố tình làm nhóc buồn đâu.... chỉ tại bé vô tâm quá thôi, bé ko nghĩ tới cảm nhận của nhóc........ bé sống mà thấy mình hồn nhiên quá, khổ cho nhóc thôi, bé xin lỗi nhóc...

Pha Lê Tím
09-08-2008, 06:31 AM
Đừng nói "ko yêu" hãy nói "ko thể yêu" người ta sẽ bớt đau hơn đó.

cherish eyes
10-08-2008, 12:02 AM
nếu ấy ko muốn kéo con bé ấy xuống bùn tại sao ko nhảy lên :icry: nếu bé ấy tự nguyyẹn nhảy xuống bùn cùng ấy thì ấy có cùng bé ấy nhảy ra kỏ thử xem , chẳng gì là ko thể cả

nghilang_91
10-08-2008, 12:09 AM
vũng bùn của tôi, tôi ko nhảy ra được....... chỉ tội nghiệp cô bé ấy thôi.... tôi ko muốn cô ấy nhảy xuống bùn chung với tôi đâu....... vài lời cay đắng cho một lần rồi thôi....

gooddythin_nd1996
10-08-2008, 04:24 AM
công nhận bạn viết thư dài thật, nhưng mình vẫn đủ kiên nhẫn để đọc. Bạn không muốn kéo cô ấy xuống vũng bùn nhưng cô ấy lại muốn xuống vũng bùn cũng bạn thì sao? Bạn đừng chỉ vì một lần chia tay mà để cô ấy đau khổ. Bạn hãy mở rộng lòng ra, còn không mình nghĩ bạn sẽ là một người ích kỷ đó

nghilang_91
12-08-2008, 07:33 AM
nhưng mà bạn ạ, bạn thử nghĩ đi, chẳng lẽ mình nỡ lòng nào để cô ấy khổ chứ.... tấm lòng mình, mình ko thể làm được gì nữa rồi.... nó khép lại mãi hay nó có còn mở ra được nữa ko mình cũng ko biết..... chuyện của mình, mình chịu đựng đã lâu... mình biết mức độ trầm trọng của nó đến đâu.... còn mình và cô ấy thì chỉ mới đôi ba lần.... chắc ko làm cô ấy buồn lâu đâu.....

nhocyeube
13-08-2008, 09:17 AM
ý, tấm lòng nhóc khép lại hồi nào vậy ta ~^^~... sao thiên bình như nhóc mà cũng biết thiếu vắng tình cảm sao??? bé hok tin nhé^^

nghilang_91
17-08-2008, 07:17 AM
trời đất, bữa nay bé còn bày đặt làm thày bói nữa chứ^^ bói sao hay dzậy, biết tui thiếu vắng tình cảm nữa cơ chứ

tieuduong
18-08-2008, 09:45 PM
Vũng bùn thì sao? Cậu nghĩ mình ko thể ra khõi nó sao.Vâng có thể cậu sẽ ko ra khõi được nơi đó khi cậu nghĩ mình sẽ ko ra được , cậu nghĩ cậu sống một mình được sao?Cậu ko cần sự wan tâm cuả người khác sao?.. tất cả cậu ko cần vì cậu nghĩ đó là chuyện của cậu nhưng cậu nghĩ lại đi ,...
Cậu làm thế cũng chỉ để che đậy sự yếu đuối của chính cậu mà thôi , cậu rất sợ bị tổn thương vì cậu yếu đuối nếu ko vì thế thì cậu sẽ ko nói ra những lời như thế , nếu cậu đau khỗ thật sự thì cậu ko thể nào nói ra những lời đó nổi đâu. Có thể tôi ko bik gì về cậu nhưng tôi bik cậu đang cần bảo vệ, cậu cần cô bé âý bên cạnh cậu ,cậu cần sự wan tâm cuả tất cả mọi người , cậu rất cần... rất cần....nhưng vì cậu tự ái mà thôi , tự ái cuả cậu wá lớn...Đúng không.Vậy cậu hãy cố gắng nhé đến khi nào ko thể , đến khi nào hơi thở cậu chĩ còn là khoảng thì hãy thôi cố gắng cậu nhé!!!! Cậu làm được mà.

nhocyeube
19-08-2008, 08:06 AM
người ta nói đúng rồi phải hok nhóc..... người ta nói yếu đuối.... nhóc cũng tự nhận mình yêu đuôi... nhưng mỗi khi bên cạnh bé nhóc lại là người mạnh mẽ.... còn sau lưng bé, bé làm cho nhóc khóc sau lưng bé có phải ko..... những điều nhóc ko nói với bé nhưng nhóc lại đi nói với người khác... bé ko giận nhóc, cũng mừng vì nhóc có người chia sẽ... nhưng bé vẫn mong mình là người chia sẻ cũng nhóc những vui buồn ko chỉ là những vui buồn của bé mà còn những vui buồn của nhóc nữa..... nhóc có hiểu ko???

nghilang_91
21-08-2008, 07:35 PM
bé à, bé có biết nhóc cảm thấy thế nào ko??? đôi khi nhóc ước mình như cơn gió nhưng nhóc thực sự thấy bé mới là một cơn gió, chẳng thể nào nắm bắt được..... bé là vậy, nhóc biết trách ai bi giờ chứ.... sắp tới nhóc đi rồi, bé ở lại mạnh giỏi nghen

nhobuon_luonnhoanh
21-08-2008, 10:55 PM
đọc xong bức thư dài mấy cây số đó ,chỉ có thể nói với nghilang rằng bạn rất ác

tình cảm của một người con gái bạn có thể lấy đó ra đùa,chỉ là một cái thùng rác thì thật sự bạn thật tệ
và mình cảm thấy N thật đáng thương

nghilang_91
30-08-2008, 12:16 AM
"chiếc thùng rác"... đó là cách tôi thường nói về mình trước đây. Đã từng có một người mang bao nhiêu là phiền muộn, tôi đã bằng lòng làm chiếc thùng rác cho người ta vứt bỏ những thương đau. Chia sẻ những tâm sự. Rồi một ngày tôi nhận ra mình yêu người con gái ấy. Rồi trái tình ko thành, tôi với người đó chỉ có thể là bạn bè với nhau. mấy năm nay tôi vẫn như vậy. Biết bao lần tôi hy vọng và thất vong. Biết bao lần tôi gặp những người con gái ko quen trên mạng ảo. Ko biết bao nhiêu lần tôi kể họ nghe câu chuyện của mình. N cũng vậy, tôi nghĩ cô bé ấy cũng như những người con gái khác thôi, ghé lại đời tôi như một cơn gió thoảng.... nổi đau tôi ko ngại cứ giải bày cho đến khi tôi sợ.... tôi sợ N ko như những người con gái khác...

yeu_anh_4ever
30-08-2008, 03:25 AM
người ta yêu bạn
hết lòng vì bạn
chuyện bạn nói hok mún người ta rồi cũng ngã xuống bùn như bạn thật ra chỉ do bạn ngụy biện cho sai lầm của mình
đã sai thì phải dũng cảm sửa chứ đừng như vậy

nghilang_91
30-08-2008, 07:35 AM
sửa bằng cách nào hả bạn, trái tim tôi quả thực ko thể nào dành cho cô ấy, quả thật tôi sai lầm khi tâm sự những điều lẽ ra chỉ nên giữ cho riêng mình.... bây giờ tôi chỉ muốn cô ấy quên tôi, tiếp tục cuộc sống của cô ấy, như vậy thì có gì là sai lầm chứ, có gì là nguỵ biện chứ.......

nghilang_91
28-11-2008, 12:33 AM
và bây giờ có lẽ em đã hiểu rồi phải ko N... buồn em đã hết, buồn tôi biết bao giờ tan đây......

kisskindkid
28-11-2008, 04:12 AM
Những điều tôi sắp nói có lẽ sẽ làm bạn khó chịu lắm và cho rằng tôi là kẻ không biết gì, không hiểu gì mà comment lung tung.
Bạn thật "mắc cười", lý do mà bạn đưa ra thực tế là một lời ngụy biện( nhận xét nghe phản động quá nhỉ). Lời nói của một người ăn cá mắc xương và không bao giờ dám ăn cá. Bạn hỏi buồn của bạn biết bao giờ tan? Sao bạn không hỏi rằng bao giờ bạn để cho nó tan?
Tôi không phải là người theo chủ nghĩa lạc quan hay to hồng cuộc sống. Tôi không hoàn toàn hy vọng ở tình yêu hay một người mà ông trời dành riêng cho tôi trên cõi đời này. Nhưng không vì thế tôi làm cho cuộc sống của tôi thành đau khổ. Ai mà không từng đau khổ khi mọi việc không như mình mong đợi, khi cầm trên tay tấm vé một chiều, và biết rằng chiều ngược lại không bao giờ có. Một câu nói cổ lỗ sỉ, khi bạn thử thì có thể thành công hoặc thất bại còn khi không thử htì chắc chắc sẽ thất bại.( xin lỗi tôi không thích dùng chữ yêu). Bạn có thể trả lời tôi rằng, thà khép mình để không phải đau trong những phép thử ấy. Nhưng thực tế bạn có vui hơn không, có thật sự vui không, hay chỉ là một lớp vỏ bọc cho vết thương không bao giờ lành, vỏ bọc không thể bảo vệ vết thương suốt đời, phải chữa trị nó. Để một ngày, bạn nhìn vào đó và mỉm cười, ừ trải nghiệm. Bạn đã được " yêu người khác", và bao người muốn "được yêu bạn" sao bạn không cho họ sự công bằng ấy nhỉ?
Bạn có thể trả lời tôi, yêu tôi là đau khổ là bất hạnh, tôi không xứng!
Xin lỗi, bạn đã không cho người khác thử điều mà họ nghĩ họ có thể vượt qua nhưng vậy không phải là bảo vệ người ta mà là khiến họ chới với, khiến họ mất đi một cơ hội để cùng bạn cố gắng đi qua nỗi đau ấy. Bạn có quyền ấy nhưng như thế là đã bất công với chính bạn ( cái tôi của bạn đang mong được thay đổi ấy, cái tôi bạn đã dìm nó vào rất sâu rất sâu) và cả người ấy.
Bạn có quyền chọn một bàn tay mà bạn tin tưởng, nhưng đừng lạm dụng quyền đó mà phủ nhận tất cả bàn tay đang chìa ra kia đều không thể làm gì được. Ai biết được sức mạnh của đôi bàn tay bé nhỏ ấy. Ai đoán trước được điều gì sẽ xày ra?
Khép mình không là cách bảo vệ tốt nhất, mà dám đối mặt để không sợ hãi khi gặp trắc trở, khi đó bạn không cần màn chắn và che đậy. Bạn là chính bạn.
Tôi không có thời gian suy nghĩ nhiều và chăm chút cho lí lẽ của mình. Chỉ là một kẻ nhiều chuyện bắt gặp mình trong quá khứ. Có thể sai, mà cũng có thể đúng. Mà cũng có thể không là gì cả

lar_go
29-11-2008, 07:33 AM
biết nói gì hơn nhỉ bạn viết thật là hay và nghilang đáng là 1 người đàn ông
nếu người đó được hạnh phúc nghilang cũng cảm thấy lòng mình hạnh phúc
yêu yêu một người mà ko đem đến cho người ấy hạnh phúc thì hãy để người ấy một lối thoát nhé

nghilang_91
29-11-2008, 10:22 AM
cảm ơn Kisskindkid về những lời chân thành đó, cảm ơn bạn đã chỉ lối cho mình, mình chẳng qua là chỉ yêu thương 1 người và dành quá nhiều tình cảm nên cảm thấy lòng ko dứt ra dc... có lẽ rồi một ngày đẹp trời nào đó mình thức dậy và nhận ra tất cả tình cảm ấy chỉ còn là quá khứ và mình sẽ tìm đến những cánh tay đưa ra cho mình nắm... mong rằng đó sẽ là một ngày ko xa, có thể ko xa.... 1 tuần, 1 tháng 1 năm hay là 1 đời cũng hok biết....

BeUBuon
29-11-2008, 09:27 PM
Tinh bạn có thể trở thành tinh yêu. Nhưng tinh yêu có có thể trở về với tình bạn. KHó lắm!