PDA

Xem đầy đủ chức năng : [Twoshot] "666"



[Lady] Eric [V.Pi]
29-06-2008, 12:40 AM
[Twoshot] "666"

Tác giả: [Lady] Eric [V.Pi]
Rating: T
Note: Một câu chuyện nhỏ ... dành tặng truyện "Khách Sạn Ma" mà tớ thích ^^".
Thể loại: Nhát ma + tình cảm.

-***-

Ở trên một ngọn đồi cao và bị che khuất bởi những cái cây to của khu rừng, Khách Sạn "Today" luôn mang một cái vẻ cổ kính và âm u. Hàng tháng, khách sạn chỉ treo biển thêu đúng một nhân viên. Người này được trả tiền rất cao chỉ để đặt đồ ăn trước cửa căn phòng ''666" ... "Không ai được vào phòng"- đó là quy định mà người quản lý đưa ra cho nhân viên của mình ... Đồn rằng có một con ma bên trong căn phòng, đã từng có một sinh viên lén mở cửa nhìn vào, những gì anh ta nhìn thấy khiến bản thân bị hoảng loạn, điên dại....!

----

...Quán Cafe ...

"Ma ..!?" - tôi ngạc nhiên trước câu nói vừa thốt ra từ chính miệng thằng bạn thân của mình. -"Mày mà cũng tin ba cái chuyện nhảm nhí đó sao !?"

"Không, đấy là chuyện có thật mà, tại mày là sinh viên từ dưới quê mới lên nên chưa nghe đó thôi, chứ chuyện này "nổi tiếng" lắm rồi !" - thằng Cường tặc lưỡi rồi đốt một điếu thuốc lá.

"Nhưng tao tưởng người thành thị chẳng bao giờ tin ba cái chuyện này chứ ... !?" - tôi vẫn chưa hết ngạc nhiên, có lẽ tôi thật sự là một kẻ lạc hậu như thằng Cường từng nói.

"Tao nghe dân trong xóm tao kể hoài...Mà mày có nghĩ là có ma trong đấy không !?"

"Tao không biết, cái tao quan tâm bây giờ là tìm một công việc làm. Tháng này tao kẹt tiền sách vở, chẳng biết có gửi về cho mẹ được đồng nào không này ..." - tôi uể oải đáp ...

Tôi là sinh viên Năm Thứ Hai đang theo học ngành luật. Đúng là tháng này mới nhập học, phải chi tiền sách vở nên bây giờ tôi chẳng còn dư tiền để gửi về cho mẹ ...

"Này cậu em ... " - tôi nhìn ra sau, một người phụ nữ trung niên với mái tóc dài đen óng vừa gọi tôi ...

"Vâng, có gì không chị ...!?"

"Có phải cậu em đang tìm một công việc làm ...!? Chị còn một chỗ trống cho phục vụ tại Khách Sạn của chị, cậu em muốn làm không ?"

"Ôi trời, thật không chị ? Vâng, vâng em nhận ạ ... !!!" - tôi mừng rỡ reo lên !

"Cậu em có muốn xem trước chỗ làm không !?"

" Vâng !"

" Này, khoan đã mày ! Không phải cô ta vừa nói là có việc làm tại một khách sạn hả !?" - thằng Cường vội níu tay tôi lại.

"Ôi dào, mày cứ lo hão. Có việc làm là được rồi, tao làm chứ có phải mày làm đâu !" - tôi phì cười trước câu nhắc nhở của thằng Cường.

....

Chúng tôi để chiếc xe buýt dừng lại trước đầu một con đường lớn. Tôi thắc mắc tại sao chị ấy không để xe chạy vào trong luôn, một con đường rộng rãi thế này mà ... !?

"Vào nào, đến cuối đường thì cậu em sẽ thấy một cái khách sạn."

"Khách sạn tên gì vậy chị !?"

Chị ấy thoáng sững sờ, hoặc có thể là bối rối ...

"Em không cần quan tâm đến điều đó ... "

...

Đấy là một khách sạn lâu năm, cách trang trí nội thất cho tôi cảm giác đây giống một Hoàng Cung thu nhỏ của một vị vua vậy. Trải thảm đỏ, tường sơn màu vàng và hoa văn hình một con rồng trải dài bốn bức tường khiến tôi càng cảm thấy: đây nhất định là một Hoàng Cung !

"Công việc của cậu là bưng đồ ăn đến cho khách ..." - chị ấy giảng giải cho tôi từng bước của công việc mà tôi phải làm, đồng thời cũng dắt tôi đi khắp khách sạn để thăm quan.

Đây là một khách sạn rộng lớn, thậm chí có thể rộng hơn cả New World đấy chứ ( theo trí tưởng tượng phong phú của pé nài thì thế ... !).

"Mà em tên gì ấy nhỉ .. ? Chị quên mất rồi ... "

"Tuấn ạ !" - tôi hăng hái đáp.

"Được rồi, khi nào cậu có thể bắt đầu làm việc !?"

"Ngay ngày mai được không ạ ...!?"

"Tốt ..!"

"Em thấy khách sạn này lớn quá ... lại vắng nữa ... "

" À ừ ... thật ra thì nó cũng không phải để cho khách du lịch thuê, chị cũng nói với ông ta là đừng có xây ngôi nhà lớn thế này cho con bé đấy ...!"

"Con bé ... !?"

"Thôi ... không có gì đâu, em đừng quan tâm nhiều ! Ngày mai nhớ giờ này mà tới làm nhé, và đừng để xe buýt chạy thẳng vào khách sạn, người ta không thích thế đâu..."

" Vâng ... "

Thật sự là rất kì quặc đấy !

Khách sạn mà không để khách thuê phòng !?

Không cho xe buýt chạy thẳng vào !?

Và "con bé" là ai !?

Có lẽ người thành thị có cái tính kì cục thật nhỉ ... !?

...Ngày thứ nhất ...

Hôm sau, đúng giờ, tôi có mặt trước cửa khách sạn. Đã đến đây lần thứ hai, tôi vẫn cảm thấy lạnh toát người trước cái vẻ cổ kính và u ám của nó. Bên trong khách sạn vắng tanh, không có một ai trừ chị quản lý.

Vừa thấy tôi, chị ấy niềm nở bảo:

"Cậu tới đúng giờ lắm. Bây giờ đi thay đồng phục rồi chị giao việc ..."

...

"Bây giờ cậu đem khay thức ăn này cho phòng 666 ... cứ mỗi ngày ba lần, đặt trước cửa cho khách và nghiêm cấm đừng bước vào phòng ..." - nói rồi, chị ấy bỏ xuống bếp. Để lại bên cạnh tôi là mâm thức ăn nóng hổi và vô vàng câu hỏi, nếu không tính tới việc hoảng sợ ...

Phòng 666 ...!?

Mỗi ngày mang ba bửa !?

Đặt trước cửa phòng !?

Không được vào phòng ... !?

Sao mà giống câu chuyện thằng Cường nó kể thế ...!? Không lẽ vụ ma cỏ đấy là có thật ... !?

...!?

Căn phòng 666 nằm cuối cùng của dãy hàng lang tầng hai, đi hết dãy hành lang thì phải quẹo vào một góc nhỏ bên trái - nơi đấy có căn phòng 666.

Số của căn phòng này màu đỏ, trái hẳn với màu xanh của những căn phòng khác. Cánh cửa còn được sơn màu đen nhưng đã bạc màu, chiếc thảm trước cửa là một thứ mà tôi trông ngộ nhất. "Get Out" ... trông nó giống một tấm thảm tự làm thì đúng hơn, vì chẳng ai làm một tấm thảm với chữ "Get Out" đấy cả ... !

Tôi nhún vai rồi đặt mâm cơm lên chiếc thảm. Sợ hay không thì cũng ráng làm cho xong chuyện, chủ yếu là tiền thù lao ... nhưng nếu đây thật sự là khách sạn trong câu chuyện thằng Cường kể ... thì có khi nào trong căn phòng đấy là ma ... !?

Ma thì đâu cần ăn cơm !?

Và cái khách sạn này chẳng nằm trên một ngọn đồi như thằng Cường kể ... !

< Két ...>

Tôi hoảng hồn núp ra sau bức tường và chong mắt đứng nhìn cửa căn phòng bật mở.

Một cô gái với mái tóc đen dài che khuất nửa khuôn mặt, cô đưa tay nhấc mâm cơm và bưng vào phòng ... Đấy là một con ma sao ... !?


...Ngày thứ hai ...


Hôm nay tôi đến sớm hơn ... chỉ mong gặp đượcc chị quản lý để hỏi chuyện ..

Vừa bước vào khách sạn, tôi đã trông thấy chị ấy đang ngồi nói chuyện với một người đàn ông. Ông ta mập với cái đầu hói, chếic áo khoác bằng lông thú khiến tôi có cảm tưởng đây là một người rất giàu có.

"Tôi nghĩ là ông nên thôi đi ... " - tôi chợt khựng lại ngoài cửa, vội nép sau bước tường và lắng nghe từng lời -"Cậu sinh viên lần này sẽ là người cuối cùng ... ! Tôi không muốn làm hại ai nữa !!!"

"Cô nghĩ tôi muốn sao ... nhưng đó là con gái tôi, tôi phải giúp nó hoàn thành tâm nguyện trước khi chết ! Cho nó một nơi yên tĩnh và không bị ai quấy rầy..." - ông ấy gần như khóc nấc lên ...

"Ông chính là người đã tung ra lời đồn về khách sạn, để không ai dám vào đây !? Có đúng không ... !? Và cũng chính ông đã khiến cậu sinh viên trước đó bị điên dại ... ! Có phải không !?" - chị quản lý gần như thét lên, chị dọng bàn và chỉ thiếu chút "kích động" nữa là tát vào mặt người đàn ông nọ.

"Đó là ..."

"Là con gái ông ... tôi hiểu..." - chị ấy thở dài rồi buông người xuống chiếc ghế sofa gần đấy ... đầy mệt mỏi ... !

Thật sự thì có chuyện gì vậy ... !?

Tôi đẩy cánh cửa kính, bước vào khách sạn. Vừa thấy tôi, chị quản lý hốt hảo nhìn người đàn ông đấy.

"Chào ... chào Tuấn, cậu tới sớm nhỉ ... !?"

"Vâng, em có một số chuyện cần hỏi nên ... mong chị không phiền ... "

"Không, không ! Đây là ông Minh, chủ khách sạn này ... còn đây là cậu Tuấn, nhân - viên - mới !" - chị ấy gằn rõ từng chữ cuối ... rốt cuộc có chuyện gì vậy ..!?

" Em muốn hỏi chị ... có phải có một cô gái ở trong phòng 666 vậy ... !?"

Chị ấy nhìn tôi, đầy sững sờ ...



< To Be Cont >

_Smile_oftear_
29-06-2008, 02:04 AM
poc tem !!Lại 1 tác phâm nữa của lady gây sự tò mò cho mình =_=
Cậu bé này thật ngốc vì đã nói thảng luôn ra việc mình nhìn thấy cô gái .
Post nhanh nha lady (ghét sự tò mò )

[Lady] Eric [V.Pi]
29-06-2008, 03:51 AM
Smiley thấy truyện của tớ vậy có ổn ko ..!? ^^" ---> Cái này có 2 chap àh ... post nhanh thì còn jì nữa đâu :so_funny:

_Smile_oftear_
29-06-2008, 04:10 AM
Truyện rất ổn nên post nhanh lên =__=

[Lady] Eric [V.Pi]
29-06-2008, 07:52 AM
Cái truyện này thì phải chờ rồi ... có hai chap mà post một lúc hết 2 chap thì kòn jì nữa đâu :so_funny:

mưa_buồn
29-06-2008, 07:13 PM
trời .....:rain:....níu chỉ có hai chap thì post lun ih , chớ để chờ hoài , chắc hồi hộp mà chik quá ...

Chap đầu "hơi bị" bí ẩn nhỉ , xem chap sau , thực hư câu chiện thế nào ...

S.S.S
29-06-2008, 10:27 PM
post nhanh đi ss Lady
truyện của ss hay thiệt
^^ :D

[Lady] Eric [V.Pi]
30-06-2008, 02:25 AM
Trệuyn này sáng tác shong hết rồi nhưng mờ post một lúc hết luôn 2 chap thì ... kết thúc nhanh vậy sao đc :khocnhe:

S.S.S
30-06-2008, 03:03 AM
không sao mà
post típ chap cuối lun đi ss
để mọi người khỏi chờ (_ _")

-‘๑’-Poly ốc♥ღ♥
30-06-2008, 03:49 AM
mỏ m,àn có 1 chap àh ta , we' ít T.T

thanhvy1413
30-06-2008, 04:21 AM
TO LADY:bạn post truyện nhanh lên nhé!mình nóng lòng đợi chap típ theo của bạn đó!nhanh lên nha "CĂN PHÒNG SỐ 666_CON SỐ CỦA QUỶ ?

happydoll
30-06-2008, 04:40 AM
truyện của bạn khá hay đó!
Mau post chap 2 đi, hồi hộp wa'!

S.S.S
30-06-2008, 07:50 AM
Sao lại là khá hay ?
Theo trình độ và suy nghĩ của Nhi thì nó là hay lắm gòy ^^
Fan của ss Lady lun nzá !!!

[Lady] Eric [V.Pi]
30-06-2008, 07:54 AM
@ Nhi: hì, thankz Nhi nhưng mà tớ thấy bạn í nói đúng, truyện tớ ko thể wá hay đc, chỉ "khá hay" thôi là vinh dự lắm rồi ^^"

S.S.S
30-06-2008, 08:02 AM
cho emlàm fan ss nzá ^^

[Lady] Eric [V.Pi]
30-06-2008, 11:00 PM
Tội nghiệp cái fic này, view chưa đến 100 mà đã phải kết thúc ^^"


-***-

Chị quản lý và ông Minh sửng sờ nhìn tôi ... một cách kinh ngạc ...

Ông Minh tiến lại gần tôi, hỏi:

"Cháu ... cháu đã vào phòng sao ... !?" - tôi trông thấy gân trên mặt ông ấy nổi lên trên trán ... ông ấy đang giận dữ sao ... !?

"Không ... cháu ... " - tôi biết mình vừa nói một câu có thể làm mất công việc tuyệt vời ở đây, rõ là thằng ngốc mà ! - ''Cháu nghe chú nói với chị quản lý ...."

"À ... ừ ... " - trông ông Minh có vẻ dịu lại, vổ nhẹ lên lồng ngực, ho khan vài tiếng rồi bước ra khỏi cửa khách sạn.

Còn lại mình tôi và chị quản lý, chị chẳng nói gì nhiều, chỉ ra hiệu cho tôi đi thay đồng phục.

... Ngày thứ ba ...

Tôi đặt mâm cơm trên tấm thảm, nhưng không gõ cửa. Chỉ đứng đấy nhìn, nếu bây giờ tôi đẩy cửa vào ... thì sao ...!? Tôi có bị ma bắt, hay bị đuổi việc hoặc bị làm cho điên dại hay không ... !?

"Sao không vào ... ?''

Tôi ngạc nhiên, cô gái đấy không ở trong phòng và đang đứng ngay sau lưng tôi... !

Hoảng sợ ...

Run rẩy ...

"Phải làm sao !?" - đó là tất cả những gì tôi nghĩ ...

"Sợ ma à ... !? Hay sợ ... tôi !"

Mái tóc cô dài ra, quấn lấy người tôi. Cô ấy tiến tới, dí sát mặt cảu mình vào tôi ...

Hoảng sợ ...

Run rẩy ...

"Tha cho tôi ...!" - tôi run rẩy đáp...

"Tha thứ ... vậy ai tha thứ cho tôi ... !?"

....

Một căn phòng rộng lớn nhưng tối om, tôi không thấy gì cả ... !

Ánh sáng ... tôi cần ánh sáng ... ai đó cho tôi chút ánh sáng ... !

"Tối quá nhỉ ... đau không ... ?"

Đau ... !?

Ai vậy ...!?

Sao lại nói ..."đau" ....!?

"Aaaaaaaahhhhhhhhhhh!"

...

"Tuấn ! Tuấn ! Mày nghe tao nói gì không... !? Tao đã bảo mày đừng đi làm ở đấy mà ! Bây giờ thế này thì biết làm sao lo cho mẹ của mày dưới quê đây ... !"

Nước mắt lăng dài trên khuôn mặt thằng bạn thân ...

Đây là bệnh viện ư !?

Sáng quá ... Tôi không thích ánh sáng ... !

"Tao làm sao vậy Cường !?" - tôi ráng thốt lên vài tiếng.

"Mày bị .... cưa mất hai chân ... không biết ai làm, người ta thấy mày nằm trên nghĩa địa ... người canh nghĩa địa đưa mày vào bệnh viện ... !"

"Tao ... Tao ... Chân tao ! Chân tao ! Trả chân cho tao ! Trả đây !" - tôi gào lên...

-------------~"Tha thứ ... Vậy ai tha thứ cho tôi ... !?"~-------------

...

"Như tôi đã nói ! Đây là nhân viên cuối cùng, tôi sẽ không làm ở đây nữa ... !"

"Ừ ..." - ông Minh thở dài đáp.

Đợi chị quản lý đẩy cửa ra khỏi phòng. Ông mới ngả người ra sau ghế...

Văn phòng ông rộng lớn, bàn làm việc nằm sát cửa sổ, tiện cho ông ngắm cảnh bên ngoài.

"Quá mệt mỏi rồi ... Con đến đấy ư ... !? Vậy sao không đưa ta đi, đó chẳng là điều con muốn sao ... Được tha thứ ... !?"

Một cô gái với khuôn mặt bỏng nát như bị tạt a-xít tóm lấy chân ông. Ông không ngạc nhiên ... cũng chẳng hoảng sợ ... Ông đã chờ giây phút này từ lâu ...!?

"Tha thứ ... Vậy ai tha thứ cho tôi ... !?"

Những lọn tóc cuốn lấy người ông ... Và đó là kết thúc ... !?

....

Note: "Một câu chuyện dựa trên Khách Sạn Place tại Long Hải. Hiện Khách Sạn này vẫn còn nằm trên đỉnh đồn, đã được niêm phong và có bốn ngôi miếu ở ở bốn góc, chính phủ buộc phải công nhận đây là một ngôi nhà ma có thật của Việt Nam... Có thể đây là một cái kết thúc không thoả đáng, không rõ ràng với một số người nhưng với tôi - nó là một cái kết... kết thúc của một phần mở đầu ... "

mưa_buồn
01-07-2008, 12:45 AM
hix phù ....

Câu chiện ma này có thật hở ...rợn người nhỉ ....:rain:....

Tội nv trong truyện quá , bị mất hai chân ....:rain:.......

[Lady] Eric [V.Pi]
01-07-2008, 12:49 AM
Hỳ... truyện ko có thật, chỉ dựa trên 50% của chiện ma có thiệt tại Long Hải. Đi du lịch thì cứ hỏi khách sạn Place tại Long Hải, nhìu khi hướng dẫn viên bik. Đó là nơi con gái của chú Hoả - một ng` rất giàu thời xưa sống ... cô ấy bị bệnh jì ấy, em quên rồi ...

_Smile_oftear_
01-07-2008, 01:02 AM
Anh chàng này ngốc quá đi mất , ko biết mà an phận !
KO dc rùng rợn như mình tưởng =_= Nộ dung truyện ko rõ ràng lắm , cũng ko có chi tiết nào để mà suy luận .
Nhưng lady cho kết thhucs rồi , may wa' >__< (ko chắc chết vì tò mò )

[Lady] Eric [V.Pi]
01-07-2008, 01:05 AM
@ Smiley: Lady thik vik truyện ma nhưng íu tim lắm, vik nhìu về ma chỗ Khách Sạn Place sợ nó nỗi giận, về ám Lady chết

happydoll
01-07-2008, 01:13 AM
truyện hay, truyện hay. Thực ra thì mình cũng thấy ko thoả mãn vs cái kết thúc này!
Nhưng chuyện kinh dị thường chỉ để lại cái kết thúc mở, mà nó thì làm mình vẫn ko ngừng cảm thấy tò mò

nh0c_vip
01-07-2008, 04:21 AM
truyện hay zữ. nếu mà đọc buổi tối chắc sợ chết mất. mỗi tội hơi ngắn sao tg ko vít (phịa) dài dài một chút đọc cho nó đã