Xem đầy đủ chức năng : bại trận
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 04:45 AM
Tùng đám lá giày rung lên vì sợ hãi, gió lớn quá. Tôi thấy chúng thật bé nhỏ, hình như chẵng bao giờ lớn nỗi. Sinh ra, lớn lên và tàn úa.............đó là quy luật tất yếu mà làm sao có thể cãi lại....từng cái lá trứng cá tung lên, cuối cùng cũng buông mình sà vào lòng đất.....lại trở về như phút ban đầu ấy.
Mưa rơi........lách cách......trong cơn mưa còn heo hắt vài giọt nắng nhẹ.....chói chang........
Thế nào mới là kết thúc........tôi hỏi tất cả mọi người thế nào là kết thúc......đau không....
Cảm giác như thế nào..........thất vọng,......lẩn trốn,.............trốn tránh.............
nói như vậy là xong sao.......chẵng còn có ích gì cả............sức tôi cạn kiệt rồi.
Tôi thất bại rồi. Mọi chuyện đã kết thúc...................dễ dng bỏ cuộc vậy sao?
yinyue
16-06-2008, 04:53 AM
Lâu rồi mới gặp thi thi kieu trang. Cảm nhận cuộc sống qua từng cơn gió với quy luật sống còn của những chiếc lá...... cũng thú vị đấy. Nhưng tạo hóa đã vậy rồi. Dù đau đớn hay tuyệt vọng thì cũng phải chấp nhận.
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 05:08 AM
Lâu rồi mới gặp thi thi kieu trang. Cảm nhận cuộc sống qua từng cơn gió với quy luật sống còn của những chiếc lá...... cũng thú vị đấy. Nhưng tạo hóa đã vậy rồi. Dù đau đớn hay tuyệt vọng thì cũng phải chấp nhận.
Đùng là lâu lắm không gặp lại anh...............vẫn như vậy thôi.......
Tạo hóa ban cho ta tất cả những gì cần có,..............chỉ biết chấp nhận thôi sao,........như thế thì có uổng phí không................bại trận, đau và chấp nhận..........còn gì để làm nữa không?
vthong1992
16-06-2008, 05:10 AM
Sống không thể thực hiện điều mình "yếu quý" , sống chỉ biết đứng nhìn những điều thất bại lớn dần thì còn đau hơn là chết.
Từng chiếc lá giá úa theo thời gian , từng cơn gió thoảng qua và vụt tắt.Tất cả đều không quan trọng ,không đau đớn !Bởi chiếc lá đã có những ngày tháng lớn theo những chiếc lá khác và bởi có người nói,nghĩ "cái cây này thật đẹp và xanh quá !".Đôi lúc chỉ cần như vậy là đã đủ rồi.
Sống có thể làm được điều mình thích thì dù khó khăng cách mấy vẫn có thể nở nụ cười , nụ cười hạnh phúc nhất của bạn
yinyue
16-06-2008, 05:12 AM
Không hoàn toàn là chấp nhận tất cả. Nhưng nếu là quy luật thì ko thể kháng lại. Quy luật luôn hồi mà cũng như con người sinh lão bệnh tử. Và muôn vạn vật cũng vậy. Điều quan trọng là ta phải biết đứng lên sau những lần vấp ngã.
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 05:17 AM
Không hoàn toàn là chấp nhận tất cả. Nhưng nếu là quy luật thì ko thể kháng lại. Quy luật luôn hồi mà cũng như con người sinh lão bệnh tử. Và muôn vạn vật cũng vậy. Điều quan trọng là ta phải biết đứng lên sau những lần vấp ngã.
Đó là tất cả những điều muón nói......dù cho kết quả có chán ngắt đến đâu đi nữa.........cảm giác thất bại thật là đau.............nhưng đó chỉ là một phần của tạo hóa............nếu có thể thua thì cũng có thể thắng.............nếu có té thì vẫn có thể cười hạnh phúc..................và..............nếu có thể chạy trốn thì vẫn có thể tìm lại chính mình.
vthong1992
16-06-2008, 05:21 AM
Đó là tất cả những điều muón nói......dù cho kết quả có chán ngắt đến đâu đi nữa.........cảm giác thất bại thật là đau.............nhưng đó chỉ là một phần của tạo hóa............nếu có thể thua thì cũng có thể thắng.............nếu có té thì vẫn có thể cười hạnh phúc..................và..............nếu có thể chạy trốn thì vẫn có thể tìm lại chính mình.
Tóm tắt cho gọn thì:
"Quan trọng không phải bạn sẽ nhận được điều gì mà quan trọng bạn đã làm điều đó như thế nào"
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 05:26 AM
Tóm tắt cho gọn thì:
"Quan trọng không phải bạn sẽ nhận được điều gì mà quan trọng bạn đã làm điều đó như thế nào"
Vậy bạn đã làm điều đó như thế nào?............bạn đã từng là kẻ bạn trận chưa.................tôi nghĩ thì điều quan trọng nhất là bạn cảm giác được đau đớn thật sự....nếu tôi chưa biết thì tôi sẽ tập, tập dần dần để biết được cái cảm giác đó........như thế nào nhỉ............để biết cách đứng dậy.
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 05:38 AM
Sống không thể thực hiện điều mình "yếu quý" , sống chỉ biết đứng nhìn những điều thất bại lớn dần thì còn đau hơn là chết.
Từng chiếc lá giá úa theo thời gian , từng cơn gió thoảng qua và vụt tắt.Tất cả đều không quan trọng ,không đau đớn !Bởi chiếc lá đã có những ngày tháng lớn theo những chiếc lá khác và bởi có người nói,nghĩ "cái cây này thật đẹp và xanh quá !".Đôi lúc chỉ cần như vậy là đã đủ rồi.
Sống có thể làm được điều mình thích thì dù khó khăng cách mấy vẫn có thể nở nụ cười , nụ cười hạnh phúc nhất của bạn
>>>>>>> cái cây có thể dễ dàng nhận được lời khen như vậy...............còn đối với tôi, để có được lời khen như vậy thật đâu có dễ chút nào.......(^_0)
vthong1992
16-06-2008, 05:38 AM
Vậy bạn đã làm điều đó như thế nào?............bạn đã từng là kẻ bạn trận chưa.................tôi nghĩ thì điều quan trọng nhất là bạn cảm giác được đau đớn thật sự....nếu tôi chưa biết thì tôi sẽ tập, tập dần dần để biết được cái cảm giác đó........như thế nào nhỉ............để biết cách đứng dậy.
Chắc không phải là 1 câu tóm gon,dễ hiểu lắm
Bạn làm 1 bài kiểm tra nhưng lại không hiểu bài,sợ thua kém nên phải nhờ vả bạn bè.nếu bạn là người " thích mình nghĩ về mình ra sau hơn là người khác nghĩ mình thế nào" thì sẽ rất bức xúc.Không phải vì mình kém học thức mà vì mình kém sự tự lực. Thà thất bại với sự thật còn hơn là nhận cái thánh công giả dối.
Nếu không hiểu " điều gì là quan trọng nhất , kết quả hay cách làm !?" thì sẽ không bao giờ hiểu điều bạn muốn nói "Nếu không biết thất bại và đau đớn sẽ chẳng bao giờ hiểu giá trị của thành công thực sự"
yinyue
16-06-2008, 05:39 AM
Không ai là đã ko từng thất bại. Nhưng thất bại nó đến ko ai biết trước được. Đừng tạo áp lực cho mình như vậy.
Đúng là cảm giác của sự thất bại sẽ là đau đớn và buồn chán nhưng cũng tùy từng mức độ bạn thân iêu. Hãy luôn đứng lên nào.
Chiếc lá cuối cùng đôi khi sẽ ko phải là cuối cùng nếu ta ko nghĩ nó là chiếc là cuối cùng. Nó sẽ mãi còn xanh trên cành khi mùa xuân lại sang.
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 05:44 AM
Chắc không phải là 1 câu tóm gon,dễ hiểu lắm
Bạn làm 1 bài kiểm tra nhưng lại không hiểu bài,sợ thua kém nên phải nhờ vả bạn bè.nếu bạn là người " thích mình nghĩ về mình ra sau hơn là người khác nghĩ mình thế nào" thì sẽ rất bức xúc.Không phải vì mình kém học thức mà vì mình kém sự tự lực. Thà thất bại với sự thật còn hơn là nhận cái thánh công giả dối.
Nếu không hiểu " điều gì là quan trọng nhất , kết quả hay cách làm !?" thì sẽ không bao giờ hiểu điều bạn muốn nói "Nếu không biết thất bại và đau đớn sẽ chẳng bao giờ hiểu giá trị của thành công thực sự"
>>>>>>>>>>>>bạn có hiểu không? tôi đang học hỏi đây.......sẽ lắng nghe và học hỏi.
vthong1992
16-06-2008, 05:45 AM
>>>>>>> cái cây có thể dễ dàng nhận được lời khen như vậy...............còn đối với tôi, để có được lời khen như vậy thật đâu có dễ chút nào.......(^_0)
Cái cây được khen vì nó khiến mọi người được vui , được hạnh phúc khi nhìn màu xanh mát của nó.Nếu yếu ớt từ lúc sinh ra thì làm sau có bây giờ.Bạn cũng vậy!Hãy cố làm những điều bạn yêu quý , trân trọng được hạnh phúc.Cố gắng thật trân thành như chiếc lá chỉ làm đúng điều nó muốn (lớn lên và cung cấp oxi).Đó chình là giá trị của niềm vui thật sự
yinyue
16-06-2008, 05:48 AM
Nói tóm lại một câu là chủ nhà đang có tâm sự nếu có gì thì hãy nói ra.
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 05:52 AM
thất bại do mình gây ra, hậu quả do mình nhận lấy........không đau thì làm sao mà bỏ............không khóc thì làm sao mà lớn lên được.
Cái gì là quan trọng.................kết quả hay cách làm.....................không ai chắc chắc, không ai biết được.............tôi không muốn chú tâm vào việc đó,.........tôi không muốn bị gò ép trong sự chọn lựa.
chủ nhà biết nói gì đây nhỉ.........chẵng có gì là quan trọng, không gì cả........................đang buồn mà.......
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 06:00 AM
Cái cây được khen vì nó khiến mọi người được vui , được hạnh phúc khi nhìn màu xanh mát của nó.Nếu yếu ớt từ lúc sinh ra thì làm sau có bây giờ.Bạn cũng vậy!Hãy cố làm những điều bạn yêu quý , trân trọng được hạnh phúc.Cố gắng thật trân thành như chiếc lá chỉ làm đúng điều nó muốn (lớn lên và cung cấp oxi).Đó chình là giá trị của niềm vui thật sự
Cái cây cho dù yếu ớt vẫn được chăm sáoc cẫn thận..........cố gắng vừa thôi......mình là con người mà.............lở đuối sức thì cha94ng làm sao mà cố nói.
vthong1992
16-06-2008, 06:14 AM
Cái cây cho dù yếu ớt vẫn được chăm sáoc cẫn thận..........cố gắng vừa thôi......mình là con người mà.............lở đuối sức thì cha94ng làm sao mà cố nói.
thất bại do mình gây ra, hậu quả do mình nhận lấy........không đau thì làm sao mà bỏ............không khóc thì làm sao mà lớn lên được.
Cái gì là quan trọng.................kết quả hay cách làm.....................không ai chắc chắc, không ai biết được.............tôi không muốn chú tâm vào việc đó,.........tôi không muốn bị gò ép trong sự chọn lựa.
Mình đau để hướng đến điều "mong ước" thì nổi đau thật vui (Học Tiếng Nhật Thật Là Khó nhưng thật là vui vì mình cố gắng học để có thể có 1 ước mong tự lập tự lập bên Nhật)
Mình đau để có cái cớ tránh xa điều mình không thích thì là nổi đau lớn nhất.Đau không phải vì nó thật sự rất đau mà vì mình không thể nói điều mình muốn (Muốn nói với ba mẹ rằng không thích học thêm , cố gắng học tìm lúc thích hợp nói sau cho ba mẹ không cho học thêm nữa).Nếu bạn không đứng lên chống lại điều mình "không thích" là "sai" thì sẽ không bao giờ thực hiện cũng như dám nói điều mình "thích" "đúng
Cái cây có thể được chăm sóc tốt nhờ người khác , còn chúng ta phải chăm sóc điều mình "mơ ước" đó chính là "làm những thứ mình yêu quý được hạnh phúc" như vậy là đủ rồi.Còn kết quả thì chắc chắn 1 điều bạn nhận được "Bạn đã rất giỏi để giữ vững được ước mơ của bạn"
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 07:44 AM
Mình đau để hướng đến điều "mong ước" thì nổi đau thật vui (Học Tiếng Nhật Thật Là Khó nhưng thật là vui vì mình cố gắng học để có thể có 1 ước mong tự lập tự lập bên Nhật)
Mình đau để có cái cớ tránh xa điều mình không thích thì là nổi đau lớn nhất.Đau không phải vì nó thật sự rất đau mà vì mình không thể nói điều mình muốn (Muốn nói với ba mẹ rằng không thích học thêm , cố gắng học tìm lúc thích hợp nói sau cho ba mẹ không cho học thêm nữa).Nếu bạn không đứng lên chống lại điều mình "không thích" là "sai" thì sẽ không bao giờ thực hiện cũng như dám nói điều mình "thích" "đúng
Cái cây có thể được chăm sóc tốt nhờ người khác , còn chúng ta phải chăm sóc điều mình "mơ ước" đó chính là "làm những thứ mình yêu quý được hạnh phúc" như vậy là đủ rồi.Còn kết quả thì chắc chắn 1 điều bạn nhận được "Bạn đã rất giỏi để giữ vững được ước mơ của bạn"
có những điêu là không thể.................đó chỉ là sự đấu tranh trong y tưởng.
vthong1992
16-06-2008, 07:58 AM
có những điêu là không thể.................đó chỉ là sự đấu tranh trong y tưởng.
hm.. nếu muốn là người học hỏi những điều trong cuộc sống thì cần những bước cơ bản ( có lẽ không nên nói , tự nhìn ra sẽ hay hơn.)
1.Nếu thật sự bạn có suy nghĩ thì sẽ biết cái nào có thể thành sự thật và cái nào không. (Nếu có suy nghĩ chắc không cần bước này vì không ai nói cũng tự biết)
2.Tìm hiểu chắc chắn mình thích nó hay không.(Cái này quan trọng vì nó ảnh hưởng đến mọi việc sau này )
3.Đấu tranh thực hiện nó đến cùng.( đấu tranh trong y tưởng của bạn nói)
Tóm lại:
nếu muốn học hỏi , cảm nhận cuộc sống đừng bao giờ xem suy nghĩ, hành động của người khác chỉ theo 1 khía cạnh.Có nhiều điều không thể thấy mà tự nhận ra.:hiepsi:.Bởi nhiều điều nếu nói ra sẽ mất đi giá trĩ của nó :hiepsi:
mưa_buồn
16-06-2008, 09:24 AM
Bà này , bà sao thế?....:rain:....đọc tin nhắn với mấy câu cm của bà mà tui cứ tưởng bà sắp đi tự tử cơ đấy...:rain:....sao nghe chán đời thế hở bạn già....
*ßại trận?.....
Tui đã từng bại trận , rất lâu rồi...nhưng tui còn nhớ lúc đó tui buồn lắm , xung quanh tui không có một người bạn nào cả , không ai nâng đỡ tui đứng dậy.......nhưng cũng đến lúc tui nhận ra là tui phải tự mình để đứng dậy và bước đi , không ai nâng đỡ , phải dựa vào sức mình , đó là chuỗi ngày cô đơn , u ám nhất trong tuổi thơ của tui...
Bây giờ nhìn lại , bại trận có gì là ghê gớm lắm đâu...chỉ là "thành công bị trì hoãn"....
nếu bại trận trong cuộc sống , ta có thể tự mình đứng dậy , nhưng nếu bại trận trong chính bản thân thì xem như gục ngã....
Cuộc sống là vậy mà , bại trận , nếu không đứng dậy thì xem như kết thúc....
vthong1992
16-06-2008, 09:34 AM
Bà này , bà sao thế?....:rain:....đọc tin nhắn với mấy câu cm của bà mà tui cứ tưởng bà sắp đi tự tử cơ đấy...:rain:....sao nghe chán đời thế hở bạn già....
*ßại trận?.....
Tui đã từng bại trận , rất lâu rồi...nhưng tui còn nhớ lúc đó tui buồn lắm , xung quanh tui không có một người bạn nào cả , không ai nâng đỡ tui đứng dậy.......nhưng cũng đến lúc tui nhận ra là tui phải tự mình để đứng dậy và bước đi , không ai nâng đỡ , phải dựa vào sức mình , đó là chuỗi ngày cô đơn , u ám nhất trong tuổi thơ của tui...
Bây giờ nhìn lại , bại trận có gì là ghê gớm lắm đâu...chỉ là "thành công bị trì hoãn"....
nếu bại trận trong cuộc sống , ta có thể tự mình đứng dậy , nhưng nếu bại trận trong chính bản thân thì xem như gục ngã....
Cuộc sống là vậy mà , bại trận , nếu không đứng dậy thì xem như kết thúc....
Đề tài này vòng quanh tam quốc cũng chỉ 1 vấn đề
"Thất bại cũng có nghĩ là bại trận nhưng không có nghĩ là chấm hết với người biết hi vọng và tin tưởng vào những điều đúng với chình mình"
Ai chưa hiểu gì thì xin nói lên :hiepsi: (Chiều giờ 1 đề tài mà giải thích mỏi cả tay..... :hiepsi: )
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 07:23 PM
Đề tài này vòng quanh tam quốc cũng chỉ 1 vấn đề
"Thất bại cũng có nghĩ là bại trận nhưng không có nghĩ là chấm hết với người biết hi vọng và tin tưởng vào những điều đúng với chình mình"
Ai chưa hiểu gì thì xin nói lên :hiepsi: (Chiều giờ 1 đề tài mà giải thích mỏi cả tay..... :hiepsi: )
điều đúng với chính mình là gì...........là điều mình cho là đúng................chỉ mình cho là nó đúng..............mình nghĩ thế và làm.............không nghe lời ai sất........
thi_thị_kiều_trang
16-06-2008, 07:30 PM
Bà này , bà sao thế?....:rain:....đọc tin nhắn với mấy câu cm của bà mà tui cứ tưởng bà sắp đi tự tử cơ đấy...:rain:....sao nghe chán đời thế hở bạn già....
*ßại trận?.....
Tui đã từng bại trận , rất lâu rồi...nhưng tui còn nhớ lúc đó tui buồn lắm , xung quanh tui không có một người bạn nào cả , không ai nâng đỡ tui đứng dậy.......nhưng cũng đến lúc tui nhận ra là tui phải tự mình để đứng dậy và bước đi , không ai nâng đỡ , phải dựa vào sức mình , đó là chuỗi ngày cô đơn , u ám nhất trong tuổi thơ của tui...
Bây giờ nhìn lại , bại trận có gì là ghê gớm lắm đâu...chỉ là "thành công bị trì hoãn"....
nếu bại trận trong cuộc sống , ta có thể tự mình đứng dậy , nhưng nếu bại trận trong chính bản thân thì xem như gục ngã....
Cuộc sống là vậy mà , bại trận , nếu không đứng dậy thì xem như kết thúc....
Tôi có bị sao đâu..đời thế tôi còn yêu lắm....tử làm gì......................
Buồn quá nhỉ,....khi những lúc thất bại thảm hại nhấ lại không ai ở quanh mình. Có thể nó chỉ là thành công bị trì hoãn.............nhưng dài lắm, với được nó thật chẵng dễ.
bại trận là do mình gây ra mà......phải tự giải quyết lấy thôi........đau cho chừa.
vthong1992
16-06-2008, 09:02 PM
Phải công nhận càng nghe bài của kiều trang càng thấy sầu , tốt nhất là đừng nghe ai hết tự mình học hỏi thì tốt hơn .Đọc bài viết là đủ thấy tậm trạng không hay rùi , không thể nghe;đọc được điều gì người khác đâu .
Mình là dạng người khó nghe lời , chỉ nghe những điều mình cho là đúng là thích .Nhưng nếu không phải là người dễ thấu hiểu sự đơn (đa cảm) thì từ "đúng" sẽ đa phần là "sai" .
Mình nói " đúng và thích" thì phải hiểu rằng "đúng với lương tâm,mà lương tâm thì dù kết quả ra sau cũng không khiến ai phải buồn ,khổ " . Đừng nghĩ tiêu cực quá!Không ai bắt bạn nghe lời , bạn có quyền nghe hoặc không cũng như có quyền nghĩ nó xấu hay tốt .nhưng đừng nghĩ tiêu cực (trái với lương tâm) khiến người khác vạ lây.
"Sống chỉ nghĩ đến mình cũng không sau , sống mà chỉ nghĩ xấu cho người khác thì không nên sống"
Chưa chắc, thi sĩ Xuân diệu đã từng viết :
"Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng :bay: đi".
Nhà thơ muốn níu giữ lại những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời, hok chịu làm kẻ bại trận. Vậy chúng ta thì sao, luôn tự nhận mình mới hơn, sẽ tốt hơn những người đi trước, mà lại có cái suy nghĩ chờ cái gì đến rồi sẽ đến, đi rồi sẽ đi, vậy còn có gì nghĩa lý của cuộc đời chứ? :vui: :vui: :5: suy nghĩ lại đi hếy :hihi:
vthong1992
17-06-2008, 05:08 AM
Chưa chắc, thi sĩ Xuân diệu đã từng viết :
"Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng :bay: đi".
Nhà thơ muốn níu giữ lại những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời, hok chịu làm kẻ bại trận. Vậy chúng ta thì sao, luôn tự nhận mình mới hơn, sẽ tốt hơn những người đi trước, mà lại có cái suy nghĩ chờ cái gì đến rồi sẽ đến, đi rồi sẽ đi, vậy còn có gì nghĩa lý của cuộc đời chứ? :vui: :vui: :5: suy nghĩ lại đi hếy :hihi:
Hiện tại chứng minh cho những thứ đã qua là quá khứ
hiện tại chứng minh cho những thứ thay đổi là tương lai
Quá khứ là cánh cửa để vào cuộc sống , sàn nhà là hiện tại để ta đi đến căn phòng ta muốn trong tương lai .Có thể ta vấp té ở cửa nhưng không vì thế mà ta sẽ mãi vấp té suốt sàn nhà và cũng không phải vì ta vấp té suốt sàn nhà mà ta không thể đến cửa
Nếu trong lòng ta luôn kiên định "Chỉ cần ta thật sự thích là được" thì không có gì khiến ta phải từ bỏ đều thích" đó!!!!
@kieu trang:bạn muốn 1 cuộc sống hạnh phúc phải không!?Hãy tin và luôn giữ gìn nó , có lẽ sẽ rất lâu nhưng nếu thật sự tin tưởng thì sẽ không có "thất bại" .
bạn ý hok hỉu ý tớ :nooo: Hate
vthong1992
17-06-2008, 09:55 PM
bạn ý hok hỉu ý tớ :nooo: Hate
Mình hiểu ý bạn , bạn muốn nói nhữ điều của Quá khứ là động lực giúp tương lai và hiện tại vững chắc hơn .Hi vọng những điều đẹp đẽ của quá khứ sẽ mãi không phai mờ .
Mình chỉ lấy điều ấy để diễn đạt ộng hơn thui.Cho người đọc dễ hiểu hơn
thi_thị_kiều_trang
18-06-2008, 02:18 AM
Chẵng có gì là quá lớn, chẵng có thứ gì là lớn lao. Chợt nhớ và chợt nghĩ ngợi......tự nhiên thấy ình già quá,........chỉ nói những thứ không đâu.
Thất bại ngay trong suy nghĩ thì có gì mà đáng nói,.........tự mình không nỗ lực để vượt qua, tự mình không biết phấn đấu cho bản thân, đó là điều đáng ghét nhứt.
Quá khứ và tương lai rất quan trọng, nhưng không còn đủ giá trị dành cho cuộc sống. Cái quan tâm là hiện tại, là thời điểm này. Nếu không có thì lấy đâu mà tương lai phía trước, để có giờ mà hồi tưởng ở phương xa.
Chộn rộn, tất bấc...............lại thấy mình là người nhỏ nhen nhứt...........mọi thứ hãy trỡ về bình thường thôi.
vthong1992
18-06-2008, 03:30 AM
Chẵng có gì là quá lớn, chẵng có thứ gì là lớn lao. Chợt nhớ và chợt nghĩ ngợi......tự nhiên thấy ình già quá,........chỉ nói những thứ không đâu.
Thất bại ngay trong suy nghĩ thì có gì mà đáng nói,.........tự mình không nỗ lực để vượt qua, tự mình không biết phấn đấu cho bản thân, đó là điều đáng ghét nhứt.
Quá khứ và tương lai rất quan trọng, nhưng không còn đủ giá trị dành cho cuộc sống. Cái quan tâm là hiện tại, là thời điểm này. Nếu không có thì lấy đâu mà tương lai phía trước, để có giờ mà hồi tưởng ở phương xa.
Chộn rộn, tất bấc...............lại thấy mình là người nhỏ nhen nhứt...........mọi thứ hãy trỡ về bình thường thôi.
Trở về bình thường nhưng đừng quên "phải làm mọi cách nở nụ cười" khi kết thúc cái bình thường mà kiều trang "muốn" đó .:hiepsi:
Mình hiểu ý bạn , bạn muốn nói nhữ điều của Quá khứ là động lực giúp tương lai và hiện tại vững chắc hơn .Hi vọng những điều đẹp đẽ của quá khứ sẽ mãi không phai mờ .
Mình chỉ lấy điều ấy để diễn đạt ộng hơn thui.Cho người đọc dễ hiểu hơn
BẠn hỉu ý tớ? thật hok nhở >"< sao cứ thấy nó khang khác:meo: Nhưng nói chung là Chúng ta, mỗi người đều có thể chiến thắng tương lai nếu bạn có tầm nhìn hôm nay
P/s: hì, ju bạn vthong1992 ý nhìu :vui: :vui:
Times là 1 dòng chảy vô biên theo chiều tuyến tính mà mỗi khoảnh khắc qua đi hok bao zờ trở lại. Trong hiện tại đã nhìn thấy mầm mống của quá khứ và lường trước tương lai. BẠn thi_thị_kieu_trang and vthong1992 có nghĩ gì khi đọc những dòng trên hok??
vthong1992
19-06-2008, 10:53 AM
Times là 1 dòng chảy vô biên theo chiều tuyến tính mà mỗi khoảnh khắc qua đi hok bao zờ trở lại. Trong hiện tại đã nhìn thấy mầm mống của quá khứ và lường trước tương lai. BẠn thi_thị_kieu_trang and vthong1992 có nghĩ gì khi đọc những dòng trên hok??
Quá khứ trôi qua không thể lấy lại được .Vì vậy!Hiện tại này ta hãy cố gắng làm cho tương lai phía trước thật có ý nghĩ để quá khứ đi qua không phải là điều nuối tiếc .
Vì vậy mình luôn nói rằng:Làm những điều mình cho là thích là đúng với lương tâm
"Cố gắng làm những điều bạn cho là thích,là đúng ;đừng để kết thúc là sự nuối tiếc và hối hận"
Quá khứ trôi qua không thể lấy lại được .Vì vậy!Hiện tại này ta hãy cố gắng làm cho tương lai phía trước thật có ý nghĩ để quá khứ đi qua không phải là điều nuối tiếc .
Vì vậy mình luôn nói rằng:Làm những điều mình cho là thích là đúng với lương tâm
"Cố gắng làm những điều bạn cho là thích,là đúng ;đừng để kết thúc là sự nuối tiếc và hối hận"
Cùng 1 ý nhưng tớ diễn đạt bằng thơ :hihi:
Tôi nối tương lai với những thời
Xa xăm lùi mãi biết bao thôi
Một tay cố giữ ngày hok đứng
Tay khác dâng hoa góp chợ đời.
(Phạm Đình Tân_Dâng thơ)
heosua228
20-06-2008, 03:16 AM
Theo mình thua cuộc ko có nghĩa là bại trận đâu! mà đó là mình chấp nhận quay đi rùi nhìn lại đẻ tìm kiếm sự chiến thắng. nếu bạn nhìn đời bằng cặp mắt màu hồng thì chĩ có từ chiến thắng chứ ko có từ thất bại trong từ điển của tuổi chúng mình:hiepsi::hiepsi::hiepsi:
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.