_Juliet_
03-06-2008, 06:37 PM
Có lẽ ngay từ đầu tôi đã sai khi chấp nhận lời yêu anh !! Quá vội vàng để tìm đến 1 nơi khác bình yên hơn cho trái tim mình !!
Anh đã cho tôi 1 khởi đầu thật hạnh phúc để rồi ngay lúc này đây, ngay lúc mà tôi nhận ra mình cần anh nhất, anh lại trốn tránh tôi !! Tại sao chứ, rất nhiều câu hỏi nhưg ko hề có đáp án đag hiện ra trog suy nghĩ của tôi !! Phải chăg anh là ng ích kỷ??? Anh chỉ nghĩ đến mình mà ko thèm đoái hoài j` đến ng mà đã có lúc anh nói anh yêu rất nhiều??? Jờ nghĩ lại sao thấy nhói đau quá, cứ cảm thấy đó chỉ là lời nói dối từ ng mà tưởg chừg sẽ đem lại cho tôi 1 cách sốg khác, ko bi luỵ như chính bản thân đã từng như thế !! Tôi có nên trách anh hay ko??? Trách anh sao vội thay đổi, trách anh tại sao lại cho tôi thêm 1 vết thương nữa Anơi trái tim mình !! Có bao jờ anh nghĩ cho tôi chưa, ko, 1 lần cũg ko !! Anh lạnh lùg hay tại tôi ko xứg??? Anh tàn nhẫn hay tại tình yêu của tôi dành cho anh chưa đủ???
Tôi thấy ngạt thở bởi tình cảm này quá. Tôi đã quá tin, đã quá yêu, đã quá hi vọg ở nó vậy mà jờ đây nó cho tôi đc j` nào, nhìn lại thì chỉ toàn nước mắt, đau đớn, cô đơn, hụt hẫng. Tôi thật sự quá ngu ngốc, đã 1 lần tổn thươg bởi cái gọi là sự tin tưởg vô điều kiện vào đối phươg nhưg vẫn để mình fạm sai lầm 1 lần nữa !! Và jờ đây tôi sốg như 1 kẻ mất phươg hướg !! Ai sẽ júp tôi sau cái ngã này đây !!
Dù 2 đứa ko ai nói với ai lời nào nhưg tôi bít ngăn thứ 5 trog tim anh, nơi mà anh nói khi yêu tôi anh đặt tên tôi ở đó, đã ko còn hình bóg tôi nữa !! Có lẽ ngay từ đầu tôi nên nhận ra điều đó !! Anh khác tôi lắm, anh chiếm trọn trái tim tôi, còn tôi, chỉ tồn tại ở 1 góc nhỏ dư thừa của trái tim anh, khi đã ko cần đến thì có thể vứt bỏ 1 cách quá dễ dàg, xót xa thế đấy. Lun tự hỏi, tôi có thể xoá tên anh khỏi tim tôi dc ko??? Câu trả lời vẫn chỉ có 1 nhỉ !! Ko !!
Nếu là tôi của 1 năm trước thì có lẽ tôi đã khóc hết lòg mình mất rồi, nghĩ cũg lạ thật, chỉ lần này thôi, ko rơi dù chỉ là 1 jọt nước mắt. Jờ đây, trog tôi chỉ hiện hữu 1 điều rõ nét nhất : sự trốg trãi đến đág sợ !! Tôi thấy sợ chính bản thân mình !! Giá như tôi khóc dc thì hay bít mấy nhỉ???
Tôi đã cười, cười thay cho nước mắt, thay cho đau đớn, thay cho hụt hẫng, thay cho xót xa và thay cho tất cả !! Cười 1 cách khinh bỉ....
Anh đã cho tôi 1 khởi đầu thật hạnh phúc để rồi ngay lúc này đây, ngay lúc mà tôi nhận ra mình cần anh nhất, anh lại trốn tránh tôi !! Tại sao chứ, rất nhiều câu hỏi nhưg ko hề có đáp án đag hiện ra trog suy nghĩ của tôi !! Phải chăg anh là ng ích kỷ??? Anh chỉ nghĩ đến mình mà ko thèm đoái hoài j` đến ng mà đã có lúc anh nói anh yêu rất nhiều??? Jờ nghĩ lại sao thấy nhói đau quá, cứ cảm thấy đó chỉ là lời nói dối từ ng mà tưởg chừg sẽ đem lại cho tôi 1 cách sốg khác, ko bi luỵ như chính bản thân đã từng như thế !! Tôi có nên trách anh hay ko??? Trách anh sao vội thay đổi, trách anh tại sao lại cho tôi thêm 1 vết thương nữa Anơi trái tim mình !! Có bao jờ anh nghĩ cho tôi chưa, ko, 1 lần cũg ko !! Anh lạnh lùg hay tại tôi ko xứg??? Anh tàn nhẫn hay tại tình yêu của tôi dành cho anh chưa đủ???
Tôi thấy ngạt thở bởi tình cảm này quá. Tôi đã quá tin, đã quá yêu, đã quá hi vọg ở nó vậy mà jờ đây nó cho tôi đc j` nào, nhìn lại thì chỉ toàn nước mắt, đau đớn, cô đơn, hụt hẫng. Tôi thật sự quá ngu ngốc, đã 1 lần tổn thươg bởi cái gọi là sự tin tưởg vô điều kiện vào đối phươg nhưg vẫn để mình fạm sai lầm 1 lần nữa !! Và jờ đây tôi sốg như 1 kẻ mất phươg hướg !! Ai sẽ júp tôi sau cái ngã này đây !!
Dù 2 đứa ko ai nói với ai lời nào nhưg tôi bít ngăn thứ 5 trog tim anh, nơi mà anh nói khi yêu tôi anh đặt tên tôi ở đó, đã ko còn hình bóg tôi nữa !! Có lẽ ngay từ đầu tôi nên nhận ra điều đó !! Anh khác tôi lắm, anh chiếm trọn trái tim tôi, còn tôi, chỉ tồn tại ở 1 góc nhỏ dư thừa của trái tim anh, khi đã ko cần đến thì có thể vứt bỏ 1 cách quá dễ dàg, xót xa thế đấy. Lun tự hỏi, tôi có thể xoá tên anh khỏi tim tôi dc ko??? Câu trả lời vẫn chỉ có 1 nhỉ !! Ko !!
Nếu là tôi của 1 năm trước thì có lẽ tôi đã khóc hết lòg mình mất rồi, nghĩ cũg lạ thật, chỉ lần này thôi, ko rơi dù chỉ là 1 jọt nước mắt. Jờ đây, trog tôi chỉ hiện hữu 1 điều rõ nét nhất : sự trốg trãi đến đág sợ !! Tôi thấy sợ chính bản thân mình !! Giá như tôi khóc dc thì hay bít mấy nhỉ???
Tôi đã cười, cười thay cho nước mắt, thay cho đau đớn, thay cho hụt hẫng, thay cho xót xa và thay cho tất cả !! Cười 1 cách khinh bỉ....