PDA

Xem đầy đủ chức năng : Mẹ!



LIBRA*
02-06-2008, 03:12 AM
Mẹ! Con biết mẹ luôn lo cho con, luôn mong những điều tốt đẹp cho con. Với mẹ con lúc nào cũng là một đứa-bé-chưa-đủ-khôn-lớn cần phải được chở che. Con hạnh phúc vì điều đó. Con yêu mẹ vì những điều cả đời mẹ đã làm cho con mà hok bao giờ con có thể đếm được. Bởi vậy lúc nào con cũng phải dặn lòng mình là nhớ lấy những điều đó mà đền đáp cho mẹ, nhớ mà mang trong mình cái nghĩa vụ làm một đứa con ngoan của mẹ, luôn nghe theo tất cả những điều mẹ mong ở con. Con biết những điều mẹ làm vì con là lo lắng của mẹ, là thương, là yêu của mẹ, là kì vọng của mẹ. Nhưng mẹ có nhớ con đã là một đứa đã 18 tuổi rồi hay hok? Đã biết tự đứng vững trên đôi chân của mình rồi hay hok?

Vậy thỳ.... mẹ ơi!

Đến bao h thỳ mẹ mới thôi những kỳ vọng lớn và nặng nề...

Đến bao h thỳ mẹ mới thôi soi xét bạn bè con, phản đối những lựa chọn của con, quan tâm quá mức tới những mối quan hệ của con...

Đến bao h thỳ mẹ mới thôi ép con vào cái vòng quay học-ăn-chơi-ngủ hiền lành mà mẹ đặt ra...

Đến bao h mẹ sẵn sàng để nghe con nói, bình tĩnh và tin tưởng...

Đến bao h thỳ mẹ biết con đã học cách tự đương đầu, tự quyết định cuộc sống của con, dặn mình fải tự bước đi, tự đứng lên khi vấp ngã...

Đến bao h thỳ mẹ biết con đã là một đứa con gái 18 tuổi, cần được mẹ yêu thương, dịu dàng...

Những sự cố gắng của con, mẹ luôn fủ nhận. Lúc nào cũng cần fải cố, fải cố hơn nữa.

Tại sao mẹ hok thay những lời đó bằng những lời động viên chứ hok fải lời răn đe quát tháo?

Con không giỏi giang j` đâu, con cũng chẳng fải máy câu thành tích, chẳng fải đứa để mẹ kì vọng lớn đâu.

Con mệt mỏi lắm rồi! Con căng thẳng lắm rồi! Con hok muốn thêm bất cứ áp lực nào nữa cả!

Con biết điều quan trọng nhất với con bây giờ là j`. Con đã lớn, con biết những j` con nên làm và con sẽ cố gắng để làm được...Con, vẫn rất cần được mẹ yêu thương, [nhưng] với một cách khác hơn, khi mà đứa con gái này của mẹ đã 18 tuổi!

Con chỉ cần mẹ luôn tin tưởng và ủng hộ con...

Xin mẹ đấy, đừng tạo cho con thêm áp lực nữa. Không con muốn buông xuôi mất :(

_sailamvanlaanh
02-06-2008, 03:18 AM
Ực !
những ai còn cha mẹ , đừng nên làm cho cha mẹ phải buồn.! ( mô phật )

lừa_đảo_tiểu_thư
02-06-2008, 03:41 AM
Phải !!!!!!!!!!!!! Mẹ lúc nào cũng thương yêu chúng con,lúc nào cũng mong những điều tốt nhất tới cho chúng con nhưng mẹ ơi mẹ có biết.............

18 tuổi con cần có chút tự do trong các mối quan hệ.

18 tuổi con cần có những lựa chọn cho riêng mình.

18 tuổi con cần có những bí mật cần phải cất giữ cho riêng con.

18 tuổi con cần có những va chạm thực tiễn trong cuộc sống.

18 tuổi còn cần sự tin tưởng trong từng quyết định của con.

18 tuổi con cần có sự ủng hộ chứ không phải sự cấm đoán.

Và mẹ ơi..............................

Có bao giờ mẹ nghĩ rằng mẹ càng cấm con sẽ càng làm tới?

Có bao giờ mẹ nghĩ con sẽ tìm mọi cách để có thể làm những việc con muốn mẹ mẹ không ủng hộ?

Có bao giờ mẹ nghĩ rằng con không thể tâm sự mọi chuyện của con vơi mẹ vì khi đó sẽ toàn những lời răn đe,dọa nạt,quát tháo của mẹ?

Có bao giờ mẹ nghĩ rằng con hư vì mẹ đã o bế con quá mức?

Và con tự hỏi..........những thành tích học tập mà con phải cố gắng từng ngày để có thể lấy được kia có phải là thứ duy nhất mẹ cần ở con??????????? những lời khen rằng con ngoan ngoãn mà mọi người nói về con chính là yêu cầu mà mẹ bắt con phải thực hiện và tuân theo???????????

Con chẳng cần biết người ta nói về con ra sao.............con chẳng cần biết người ta nghĩ gì về con...........nhưng mẹ cần và quan tâm tới những thứ đó và con chính là cái máy được huấn luyện và cài đặt để làm những việc đó...........làm một cái máy thì chẳng có cảm giác nên nó sẽ làm những chuyện đó tốt nhưng con là con người, con biết suy nghĩ và cảm nhận nên việc đó chẳng dễ dàng đâu ,mẹ ơi !!!!

Lúc nào mẹ cũng bắt con nhỏ nhẹ,thục nữ.Lúc nào mẹ cũng muốn con phải khéo léo trong việc ăn nói để người ta nghĩ con khôn ngoan...........

Nhưng...........

Con vốn chẳng phải là một đứa con gái ngoan hiền như thế...........con biết rõ điều này và mẹ cũng thế........con chẳng phải hay mong muốn là một người thảo mai..........nên con xin mẹ..........đừng bắt con phải sống như cách mẹ mong muốn...........đừng bắt con phải sống không đúng với con người thật của con..........mệt mỏi lắm mẹ ơi !!!!!!!!!!!!!!

giÓ
02-06-2008, 03:47 AM
vợ anh đã bắt đầu trưởng thành rồi, nhưng anh khuyên em hãy nhìn sự việc dưới một góc độ khác, dưới góc độ một người mẹ, em sẽ thấy hiểu hơn, anh thèm một người mẹ như mẹ của em lắm:so_funny:

8xloverock
02-06-2008, 11:17 AM
Khi xưa ta bé, mẹ chăm ta từng tí, từng tí một, chuyện ngủ, chuyện ăn , chuyện tắm giặt, ta coi đó là chuyện đương nhiên và chẳng thèm cảm ơn mẹ câu nào. Dưới sự chăm sóc ân cần của mẹ ta lớn lên từng ngày. Không đơn thuần chỉ là pha nước cam cho ta uống những buổi học khuya hay vá lại cho ta tấm ao ta vô tình làm rách trong lúc đá banh, tình yêu thương của mẹ thể hiện ngay cả trong tiếng la mắng, khi ta đi chơi về muộn, không làm bài tập bị điểm kém , hay là bắt nạt em trai. Lúc đó ta chưa đủ lớn để biết đó là tình yeu, ta giận , ta dỗi, ta trách mẹ không thương ta , ta ước ngày nào đó mở mắt ra sẽ không thấy mẹ, để ta có thể tha hồ đi chơi, tha hồ phạm lỗi mà không sợ.
Thế rồi, điều ước đó thành sự thật, như một phép màu. Ta đang sống một cuộc sống không có mẹ,một cuộc sống không bị kèm cặp, cuộc sống mà ta có toàn quyền quyết định, ta có thể ngủ nướng đến 12h trưa , có thể bỏ bữa thoải mái, có thể cả tuần không giặt quần áo mà không ai nói gì, có thể tham dự các cuộc vui thâu đêm suốt sáng, để rồi.....
Giờ ta ngồi đây, cạnh cái PC vô cảm ,ta nhớ me, ta thèm được mẹ chăm sóc, thèm được ăn bát mì mẹ nấu cho những buổi học đêm thế này, thậm chí ta còn thèm được nghe mẹ mắng...., ta ước mẹ xuất hiện trước mặt ta như ngày nào,để cho ta có thể ôm mẹ vào lòng. Nhưng điều ước đã không trở thành sự thật.