ume
28-05-2008, 11:14 PM
ây' có biết hwa, hnay tớ nhớ ấy lắm k?
ấy có biết tớ đi 1 m` ra chỗ tớ và ấy đã từng đứng ăn kem?
tớ đứng đấy 1 m, ăn tận 3 kái kem, ăn xong ,càng thấy nhớ ấy hơn.
mỗi ngày đi qua sân trường, nhìn thấy xe của ấy,chỉ thấy xe của ấy thôi, chẳng thấy ấy đâu cả, càng làm tớ nhớ ấy hơn.tớ chỉ biết cố đi thật chậm,biết đâu ấy sẽ bước ra từ cánh cửa đó. biết đâu tớ lại được nhìn thấy ấy, thấy dáng người cao2, quen thuộc đó, biết đâu nhỉ..tớ nhớ ấy quá.
nhớ nụ cười của ấy, nhớ dáng đi của ấy, nhớ cách ấy nhìn tớ và vẫy tay, nhớ những lúc tớ nhìn ấy và nghĩ" hnay ấy mặc áo sơ mi,nhìn người lớn lắm"..tớ chỉ biết khóc lúc tớ nhớ ấy thôi, vì tớ chẳng dám nt cho ấy nhiều, dù ấy nói là lúc buồn hay vui, hãy nói cho ấy biết,nhưng tớ làm sao đủ can đảm mà nói rằng" ấy ơi, hnay tớ buồn lắm, tớ buồn vì tớ nhớ ấy quá"..làm sao tớ có thể?
ấy nói là nếu thix ai thì cứ nói ra, thế tớ nói ra rồi, ấy lại im lặng thì sao? tớ sợ lắm, tớ cứ thế này thôi, tớ chỉ biết chờ đợi ,cố gắng, cố gắng vun đắp cho tb đbiệt giữa tớ và ấy'
bjờ ấy đang làm j? tối qua tớ cứ vừa học vừa ngồi chờ tn của ấy,muốn được đọc dòng chữ ấy gửi "đừng thức khuya wa' nhé" ," phải chăm chỉ học nhé" ,"chịu khó học nhé","trời hơi lạnh, nhớ mặc áo ấm nhé" ,"
tớ đang bước đi, đúng rồi, bước đi trên con đường của tớ, ấy có muốn bước đi cùng tớ k? nếu có, hãy nắm tay tớ, và cùng tớ bước đi nhé,dù trc' kia tớ nói,ấy thix tớ hay k, tớ với ấy có đến với nhau được hay k, thì trên mọi con đường tớ bước, luôn có hình ảnh ấy,làm sao quên được h/a của ng mìh iu thương trong suốt khoảng thời gian ấy.nhưng bây h tớ với ấy là " bạn" .tớ hphúc , tự hào về điều đó, tớ sẽ gạt nước mắt đi, vì khóc, thì sẽ làm nhoè mắt, sao nhìn thấy được con đường mình bước đi. đúngk?
tớ ôn thi tốt, tớ chăm chỉ,tớ học vì tớ là trc' hết, tớ học vì lời hứa với LAB,vì mđ của tớ,tớ học vì k muốn phụ công chăm sóc của gđ tớ, ... và 1 điều cũg quan trọng k kém, tớ học vì,,tớ hứa với ấy rồi nhỉ? ấy cũng hay nhắc thế với tớ nhỉ?
uh, bi h tớ đi ngủ 1 chút,chiều sẽ dậy học thật chăm.đi qua đó...tớ nhớ ấy!
ấy có biết tớ đi 1 m` ra chỗ tớ và ấy đã từng đứng ăn kem?
tớ đứng đấy 1 m, ăn tận 3 kái kem, ăn xong ,càng thấy nhớ ấy hơn.
mỗi ngày đi qua sân trường, nhìn thấy xe của ấy,chỉ thấy xe của ấy thôi, chẳng thấy ấy đâu cả, càng làm tớ nhớ ấy hơn.tớ chỉ biết cố đi thật chậm,biết đâu ấy sẽ bước ra từ cánh cửa đó. biết đâu tớ lại được nhìn thấy ấy, thấy dáng người cao2, quen thuộc đó, biết đâu nhỉ..tớ nhớ ấy quá.
nhớ nụ cười của ấy, nhớ dáng đi của ấy, nhớ cách ấy nhìn tớ và vẫy tay, nhớ những lúc tớ nhìn ấy và nghĩ" hnay ấy mặc áo sơ mi,nhìn người lớn lắm"..tớ chỉ biết khóc lúc tớ nhớ ấy thôi, vì tớ chẳng dám nt cho ấy nhiều, dù ấy nói là lúc buồn hay vui, hãy nói cho ấy biết,nhưng tớ làm sao đủ can đảm mà nói rằng" ấy ơi, hnay tớ buồn lắm, tớ buồn vì tớ nhớ ấy quá"..làm sao tớ có thể?
ấy nói là nếu thix ai thì cứ nói ra, thế tớ nói ra rồi, ấy lại im lặng thì sao? tớ sợ lắm, tớ cứ thế này thôi, tớ chỉ biết chờ đợi ,cố gắng, cố gắng vun đắp cho tb đbiệt giữa tớ và ấy'
bjờ ấy đang làm j? tối qua tớ cứ vừa học vừa ngồi chờ tn của ấy,muốn được đọc dòng chữ ấy gửi "đừng thức khuya wa' nhé" ," phải chăm chỉ học nhé" ,"chịu khó học nhé","trời hơi lạnh, nhớ mặc áo ấm nhé" ,"
tớ đang bước đi, đúng rồi, bước đi trên con đường của tớ, ấy có muốn bước đi cùng tớ k? nếu có, hãy nắm tay tớ, và cùng tớ bước đi nhé,dù trc' kia tớ nói,ấy thix tớ hay k, tớ với ấy có đến với nhau được hay k, thì trên mọi con đường tớ bước, luôn có hình ảnh ấy,làm sao quên được h/a của ng mìh iu thương trong suốt khoảng thời gian ấy.nhưng bây h tớ với ấy là " bạn" .tớ hphúc , tự hào về điều đó, tớ sẽ gạt nước mắt đi, vì khóc, thì sẽ làm nhoè mắt, sao nhìn thấy được con đường mình bước đi. đúngk?
tớ ôn thi tốt, tớ chăm chỉ,tớ học vì tớ là trc' hết, tớ học vì lời hứa với LAB,vì mđ của tớ,tớ học vì k muốn phụ công chăm sóc của gđ tớ, ... và 1 điều cũg quan trọng k kém, tớ học vì,,tớ hứa với ấy rồi nhỉ? ấy cũng hay nhắc thế với tớ nhỉ?
uh, bi h tớ đi ngủ 1 chút,chiều sẽ dậy học thật chăm.đi qua đó...tớ nhớ ấy!