Xem đầy đủ chức năng : Coffee Capuchino
nhoc_loc_choc15
31-03-2008, 04:22 PM
Ǫƒé Ǫ¶°üçh¡ñ°
Trong mắt mọi người, anh là người đàn ông lý tưởng, đẹp trai, có sự nghiệp ổn định, tính tình vui vẻ. Có lẽ tôi yêu anh vì điều đó. Tôi không xinh đẹp và cũng chẳng kiêu sa. Với tôi, anh là tình yêu đầu tiên.
Còn với anh, chẳng thể đếm được tôi là người yêu thứ bao nhiêu! Đã có lúc tôi tự đặt cho mình câu hỏi: liệu tôi có phải là người cuối cùng bên anh không? Tôi miên man trong dòng suy nghĩ đó, cứ suy nghĩ và rồi dằn vặt chính mình…
Một buổi sáng, ngồi một mình trong góc quán café quen thuộc, Sài Gòn mưa, đã một tuần tôi và anh không gặp nhau. Chiếc điện thoại rung lên, có tin nhắn mới, từ một số điện thoại rất lạ: cô bé! Lại uống café 1 mình phải không? Vẫn là ly capuchino quen thuộc ngày nào…
Tôi sững sờ, là ai đây? Là ai mà biết tôi thích café capuchino và thói quen ngồi một mình khi trời mưa. Nhưng tôi lại không muốn biết chính xác người gửi tin nhắn cho tôi là ai. Mỉm cười,tôi reply tin nhắn: ừ, vẫn vậy thôi, thói quen mà, không thay đổi được…
Cứ như thế, mỗi buổi sáng, tôi đều nhận tin nhắn từ số máy lạ đó, không hỏi quá nhiều, cũng chẳng cần biết tôi là ai, những câu chuyện không có chủ đề. Đôi khi chỉ là vài lời bình cho bộ phim mới đang chiếu ở rạp, hay một ca khúc mới của ca sĩ nào đó. Tôi đặt cho "người bí ẩn" ấy một cái tên cũng là món đồ uống tôi yêu thích: Capuchino.
Con người bí ẩn ấy đã lôi tôi ra khỏi những suy nghĩ về tình yêu hiện tại của mình! Tôi vẫn gặp anh, nụ hôn anh dành cho tôi vẫn ngọt ngào và không biết từ khi nào tôi sống đơn giản hơn với những gì mình đang có.
Những lúc cô đơn, áp lực cuộc sống, hay cãi nhau với anh tôi lại nhắn tin cho người bí ẩn, chỉ để chia sẻ mà thôi! Tôi kể cho Capuchino nghe về tình yêu của mình, những tâm sự mà chưa bao giờ tôi nói ra với người yêu của tôi. Tôi cảm thấy thoải mái, thật dễ chịu khi có một người lắng nghe mình than thở và không phán xét điều gì, cho dù câu chuyện của mình thật vớ vẩn.
Tôi kể cho Capuchino rằng tôi thích được tặng hoa hồng vào những hôm trời mưa và ngồi nghe bài hát Bức thư tình đầu tiên với người yêu. Tôi thích sưu tập ốc biển, bởi mỗi con ốc đều có một âm thanh khác nhau và tôi cho rằng đó chính là lời tỏ tình của biển…
Capuchino là bí mật của riêng tôi vì thế đọc tin nhắn xong tôi xóa ngay...
Tôi và anh cãi nhau, chẳng có lý do nào, anh nói chúng tôi nên có một thời gian để tìm hiểu nhau nhiều hơn, thời gian tới không gặp nhau là tốt nhất. Nếu là ngày trước thì tôi đã khóc và đau khổ lắm, nhưng không hiểu sao lúc đó tôi đã mỉm cười, tôi thấy anh nói đúng. Tôi kéo ghế đứng dậy trước, đi nhanh ra ngoài và tối đó tôi đã không nhắn tin cho Capuchino…
Hai tuần sau, anh gọi điện hẹn tôi và tôi cũng nhận được một tin nhắn từ Capuchino. Capuchino muốn chúng tôi gặp nhau, tôi từ chối, thật lòng tôi biết mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm, và tôi quyết định sẽ gặp anh.
Đẩy nhẹ cửa bước vào quán café quen thuộc, không thấy anh, tôi tìm cho mình một góc ngồi và vẫn ly Capuchino. Nhạc vẫn du dương bài Bức thư tình đầu tiên. "Khi anh đưa mắt nhìn em qua tấm gương…” tôi nhắm mắt lại, lắng nghe, và “Cô bé! Lại uống café 1 mình phải không? Vẫn là ly capuchino quen thuộc ngày nào"…
Giật mình… là anh… Trên tay anh là một bó hồng đỏ thắm, “ngạc nhiên lắm phải không em, em vẫn thích được tặng hoa hồng vào ngày mưa mà. Anh xin lỗi vì đã làm một phép thử với em, và anh biết mình yêu em nhiều lắm, trở về bên anh chứ cô bé thích capuchino”. Lời anh nhòa đi trong những giọt nước mắt của tôi…
nhoc_loc_choc15
01-04-2008, 12:26 AM
Những con hạc giấy
Theo truyền thuyết, khi bạn tặng người mình yêu 1000 con hạc giấy do chính tay bạn gấp, bạn và người ấy sẽ hạnh phúc bên nhau. "Hạc Giấy" . Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao chân tình. Tôi biết một chàng trai đã gấp 1000 con hạt giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn nhưng họ vẫn luôn hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng phải đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy đễ cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người. Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty riêng của mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà người yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
Một ngày mưa tầm tả, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như ngày xưa nữa,rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng.
Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm đổi thay nụ cười ấy, đag dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình.
Vì vậy, nàng quyết định xa anh. Nàng mong ước cha me sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn .
Những çâu trả lời man nhứt thía kỉ đây
G¡rl— Em là mối tình thứ mấy của anh?
ß°ÿ— Không phải là đầu tiên ,chưa chắc là cuối cùng ,dĩ nhiên hok fai là "duy nhất",nhưng là mãi mải
G¡rl—Tại sao anh iu em?
ß°ÿ—Nếu bik tại sao thì anh đã bik cách ngừng iu em rồi
G¡rl—Anh có phải là người chung thủy hok?
ß°ÿ— Hok.Nếu anh chung thủy anh đã hok fản bội lại người phụ nữ từng là duy nhất của đời anh để way sang iu em (mẹ anh)
G¡rl—Nếu em ko xinh/giỏi..như bây giờ liệu anh có iu em hok?
ß°ÿ— hok.Lúc đó em đâu còn là em nữa
G¡rl—Em sẽ nhận lời iu anh nếu anh dám nhãy xuống hồ này vỳ em
ß°ÿ—Hok.Anh hok muốn em iu 1 thằng ngu
G¡rl—Hok biết sau này anh và em ai chết trước ha?
ß°ÿ—Hy vọng là em.Anh hok muốn em phải chịu đựng cảm giác đau khổ khi phải sống trên đời chỉ có 1 mình
G¡rl—Bạn bè anh có ủng hộ chúng ta quen nhau hok?
ß°ÿ—Dĩ nhiên là hok.Yêu em ,anh hok còn tâm trí và thời gian để nghĩ tới bạn bè nữa
G¡rl—Trước đây anh có từng nghĩ sẽ iu 1 người như em hok?
ß°ÿ—Hok.Thậm chí hok dám nghĩ đến điề cao xa như thế
G¡rl—Anh ghet' đi shopping với em lắm phải hok?
ß°ÿ—Phải. Trong 1 khoảng thời gian đó ,nếu ta vào wán cà phê anh sẽ nói đc 1 ngàn câu "Anh iu em"
G¡rl—Khi nói anh iu em anh có lừa dối em hok?
ß°ÿ—Có.Thật sự là "Anh rất iu em"
G¡rl—Anh có nhớ em khoảng 10 phút 1 lần hok?
ß°ÿ—Chứ 10 phút đó anh biết làm ji`
Ngôn Ngữ Tỳh iÊu
Hai người yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình nhà cô gái. Họ cho rằng chàng trai không xứng đáng với địa vị của gia đình cô và họ sẽ không tha thứ cho cô nếu tiếp tục có quan hệ với anh ta.
Mặc dù cô gái rất yêu chàng trai, nhưng khi hai người gặp nhau cô luôn hỏi: "anh có yêu em nhiêu không?". Cô hay bực bội do chàng trai không trả lời như ý cô mong muốn. Và áp lực của gia đình khiến hai người bất hòa. Cô thường trút giận lên chàng trai.
anh tốt nghiệp và quyết định đi du học. Trước khi ra đi, anh đã cầu hôn: "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không giỏi nhưng tất cả những gì mà anh biết là anh yêu em. Về phía gia đình, anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ?". Cô gái ưng thuận và với sự quyết tâm của chàng trai, cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Trước khi chàng trai đi học, hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội trong khi anh tiếp tục học ở nước ngoài. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua những lá thư và điện thoại. Tuy có khó khăn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.
Một ngày nọ, cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy, cô thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc, cô muốn làm cho mẹ yên lòng nhưng những gì cô có thể thốt ra chỉ là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói. Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã gây tổn thương não của cô và khiến cô không thể nói được nữa. Cô suy sụp mặc dù cha mẹ cô động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ biết khóc trong thầm lặng.
Xuất viện về nhà, tình trạng của cô cũng chẳng thay đổi gì. Mỗi khi có tiếng điện thoại reo, cô có cảm giác như từng nhát dao đâm vào tim. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốn trở thành gánh nặng của anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không còn đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa. Cô gửi lại anh chiêc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và gọi biết bao cuộc điện thoại nhưng cô không trả lời và chỉ khóc. Cha mẹ cô quyết định chuyển nhà, hy vọng rằng cô sẽ thật sự quên những gì đã xảy ra để có thể sống yên ổn. Cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến và cho hay anh đã trở về. Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không còn nhận được tin tức gì của anh.
Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ. Khi mở thiệp cưới cô thấy tên mình trong tấm thiệp. Ngước lên, cô thấy anh đang đứng trước mặt. Chàng trai dùng cử chỉ nói với cô gái: "Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này, chỉ để em hiểu rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Hãy cho anh có cơ hội nói với em rằng anh yêu em". Anh lồng chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng nụ cười đã trở lại trên môi cô gái.
Đừg buồn nữa em...
Giả vờ mình yêu nhau. Anh nhé!!
Giả Vờ đụng khẽ tay anh. Nhưng anh phải giữ tay em lại, thật lòng đấy nhé em sẽ làm như vô tình ngồi sát bên anh. Nhưng anh cứ ôm em-Giả Vờ sợ mất em anh nhé.
em sẽ cố tình im lặng. Để anh cuống hỏi “em đâu oj`…”,thật lòng được hok anh?
em sẽ Giả Vờ đau chân để tụt lại phía sau. Nhưng anh phải đợi, đợi em nghiêm túc ấy. Và rụt rè đề nghị: Thôi, hay là để anh cõng…
Lên xe bus em làm như bùn ngủ. Biết em Giả Vờ rồi nhưng đừng nhích bờ vai khỏi mái đầu em.
Giả Vờ mình yêu nhau anh nhá. Để em được ghen tuông, ghen tuông “hợp pháp” mấy phút thôi. em sẽ hỏi về một người con gái nào nào đó, rằng ai cho anh như thế.Giả Vờ đi anh nha, và cái nhói đau trong em rất thật…
Giả Vờ đặt môi lên gò má em thôi nhá, cho hơi thở ấy khiến em bối rối biết bao nhiêu.
Giả Vờ anh giơ cao lên một món quà bắt em cố với! Để em thấy mình còn một cái gì cần hướng đến bằng tất cả niềm háo hức của 1 đứa con nit'.
Giả Vờ nói thix em. Vì có ai đánh thuế một câu nói đâu anh?? Và em cũng chỉ định Giả Vờ là mình đang được yêu nhiều lắm…
Giả Vờ níu kéo em khi em nói: Có lẽ đã tới lúc em đi! Nhưng anh phải hứa cái siết tay Giả Vờ của anh đủ mạnh. Đủ mạnh…
Tất cả chỉ Giả Vờ thôi. em hua' sẽ không tin là thật. Nước mắt pe' rơi cũng đâu là thật. Tại con gì bay vào mắt em thôi
Và cuối cùng em đã Giả Vờ voi' anh là em không thix anh.Sự thật là em thix anh biết bao nhju .anh biết không?
Lời tỏ tình của các girls for boys
Yêu là cho hay nhận ?
Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.
Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.
Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.
Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.
Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"
Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"
Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!
Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.
Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.
Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.
Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.
Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.
Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.
Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.
Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.
nhoc_loc_choc15
28-04-2008, 01:05 AM
Có một vải điều muốn chia sẻ với các bạn ..........
Có một người bạn, đã đưa cho An bài này. Đó là một mảnh giấy được cắt vội từ một tờ báo nào đó, và An đã suýt không cầm được nước mắt khi đọc nội dung. An nghĩ mình nên chia sẽ nó cho mọi người ....ít ra nó cũng là một bài học của cuộc sống !
LỖ NHỎ ĐẮM THUYỀN
Trên sườn núi Long’s Peak ở bang Colorado (Mỹ) có một cây đại thụ khổng lồ bị tàn phá còn trơ lại mỗi một khúc thân . Những nhà thực vật học đoán cây đó sống khoảng 400 năm . Hồi Columbus đặt chân lên đất El Salvador nó đã có rồi , và khi những tu sĩ tới gây dựng sự nghiệp ở Plymouth , nó mới sống được nửa đời của mình .
Trong đời sống dài đằng đẵng suốt bốn thế kỷ đó , nó bị sét đánh 14 lần và trải qua biết bao nhiêu lần tuyết băng , giống tố mà vẫn sống . Về sau , nó bị một đàn sâu đục khoét hết lớp vỏ này đến lớp vỏ khác , mỗi ngày gặm nhấm từng chút một liên tiếp không ngừng .
Dần dần cây cổ thụ bị mục ruỗng và ngã đổ . Một cây cổ thụ khổng lồ chống chọi bền vững với thời gian , với sấm sét , với giông tố mà rốt cuộc lại bị hạ vì những con sâu tí hon , nhỏ xíu , có thể bẹp nát giữa hai đầu ngón tay …
Nhiều người chúng ta cũng từng vinh quang chiến thắng được sấm sét , giông tố , vượt qua cả những chuyện trời long đất lở trong đời , để rồi bị những phiền muộn , giận hờn vật vãnh , tầm thường đánh gục. Nhừng điều vụn vặt ấy khác chi những con sâu nhỏ kia có thể phả hủy cuộc sống của chúng ta từng ngày . Vì thế , đừng bao giờ để những con sâu ấy len lỏi trong tâm hồn , khi chúng ta có thế bóp bẹp chúng chỉ bằng hai đầu ngón tay !
gaubien812
28-04-2008, 01:12 AM
đọc những câu truyện như này thấy nó ý nghĩa lắm
và lại mất 1 khoảng time để suy nghĩ về nó
:D
nhoc_loc_choc15
28-04-2008, 01:47 AM
đọc những câu truyện như này thấy nó ý nghĩa lắm
và lại mất 1 khoảng time để suy nghĩ về nó
Lúc đó tớ đang buồn, đọc xong tớ thấy.....<ko tả nổi> ^^
nhoc_loc_choc15
28-04-2008, 01:53 AM
hok hiểu sao ng` ta thik những truyện vui mà mình lại chỉ thik những truyện buồn
Tùy người và cũng tùy tâm trạng thôi ^^ ! Nhưng truyện buồn cũng có những cái hay , những bài học hay của nó ! Tớ cũng thích đọc truyện buồn lắm ^^ !
golem
28-04-2008, 11:03 PM
bạn ơi có thể post tip may truyện này không golem rất thích mấy truyện như vầy không quá dài nhưng lại để lại những suy ngẫm rất sâu sắc
lừa_đảo_tiểu_thư
29-04-2008, 12:20 AM
truyện buồn luôn làm cho con người ta suy nhĩ lại về những hành động mình đã làm trong quá khứ và từ đó người ta sống một cuộc sống tốt hơn và vui hơn vì thế mình thích truyện buồn .thanx Nhoc đã post nhé .
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.