_Smile_oftear_
07-05-2008, 09:41 PM
Cái ưu điểm duy nhất của tôi là dc sinh ra trong một gia đình giàu có.Ngoai thứ đó tôi chắng có cái gì đặc biệt cả.Ngoại hình tầm thường , học tập thuộc loại trung bình , ko có nắng khiếu gì và còn rất yếu trong giao tiếp.
Sống trong một gia đình ko có hạnh phúc , bố mẹ ko yêu nhau thật lòng , một cuộc hôn nhân mang tính chính trị. Thế nên tôi luôn có cảm giác ngôi nhà này giống như 1 tòa lâu đài của bà chúa tuyết hơn là 1 gia đình.
Tôi rất khó giao lưu kết bạn , lúc nào cũng lủi thủi một mình. Vì tôi chẳng có gì đặc biệt mà , xấu xí , ngốc nghếch và vụng về , ko bị đem ra làm chủ đề làm trò cười là may rồi.Ngắm nhìn những người bạn đang vui chơi ngoài sân mà tôi thèm dc như thế. Chỉ một người bạn thôi cũng được , chỉ cần 1 người bạn thật sự quan tâm đến tôi thôi. 2 năm trôi qua , người bạn ấy đã ko đến.
Năm cuối cấp 2 , tôi cảm thấy yêu đời hơn với 1 thứ tình cảm lần đầu tiên có trong tôi , người ta vẫn nó là tinh yêu , mặc dù đó chỉ là tình yêu đơn phương. Cậu ấy chuyẻn vào lớp tôi hồi đầu năm.Cậu ấy trông khá đẹp trai ,tốt bụng , học rất giỏi và cũng rất quậy.Ngay lập tức cậu ấy nhận dc rất nhiều tình cảm của các bạn gái.Và tôi cũng ở trong số đó.Tôi cảm thấy lớp học ko còn tẻ nhạt như trước khi có sự xuất hiện của cậu ấy.
Mùa thu năm ấy , lá phong rụng thật nhiều sắc đỏ của nó rực rỡ và nồng cháy như tình cảm của tôi dành cho cậu ấy vậy. Chỉ có nó mới biết tình yêu đơn phg của tôi. Ước gì những chiếc lá phong đang xoay xoay trong gió kia , bay đến chỗ cậu ấy và thay tôi nói rằng : Tôi yêu cậu ấy !!!Yêu biết chừng nào.
Hè đến , cả lớp tôi sẽ phải chia tay nhau và cậu ấy cũng phải chuyển lên Ha nội. Tôi hận cái tính nhút nhát của tôi , tôi chỉ biết trốn vào một chỗ mà khóc lóc , tôi ko thể đến bày tỏ tình cảm của mình như các bạn gái khác. Tôi thậm chí còn ko để lại một chút ấn tg. gì trong lòng cậu ây. Khi gặp nhau , khi lướt qua nhau , cậu ấy chỉ cười với tôi thôi , tôi chưa bao giờ có thể nói chuyện với cậu ấy một câu nào. Cho đến lúc đi xa , cậu ấy chắc cũng ko nhớ đến một người tầm thg` như tôi , cậu ấy cũng sẽ ko biết dc một người luôn giành tình cảm cho cậu ấy rất nhiều , nhất định là sẽ như vậy.
Buổi liên hoan cuối cùng , nhìn cái bóng đạp xe của cậu ấy đang dần càng nhỏ bé , tôi chỉ có thể cúi mặt xuống đất để che muộn khuôn mặt đầy nước mắt , mặt đất nhòa đi , những tiếng khóc như vỡ òa ra.
Vậy là kết thúc rồi , mối tình đầu của tôi.
16 tuổi , nhớ lại tuổi thơ , tôi thấy nó thật vô vị. Tôi ko thể chỉu dc nữa , ko thể chịu dc cảm giác cô đơn này nữa. Có ai hiểu dc không???Cái cảm giác khó chịu ở trong người , muôn thoát khỏi nó nhưng ko thể nào thoát dc. Từng đêm ngủ trong nước mắt , tôi mướn hét thật to lên rằng :Tôi muốn dc yêu , tôi muốn dc ai đó yêu.
Tôi có 1 người bạn mới , đo smaf một chiêc máy tính nối mạng. Tôi tập chơi game , trìm trong một thế giới ảo. Trên mạng , tôi hoàn toàn la một người khác , tôi xinh đẹp trong các bộ cánh , tôi trẻ trung và hoạt bát với cách nói chuyện rất có duyên. Thế nên tôi có rất nhiều bạn trên mạng , thậm chí có cả một "ông xã".
Tôi đã nghĩ nếu ko thể vui vẻ trong cuộc sống đời thực thì hãy cứ trìm vào cuộc sống ảo vui tươi và hấp dẫn này đi.Và thế là tôi dành hết tất thời gian của mình để chơi máy tính. Tôi thg` xuyên lấy lí do ốm để nghỉ học ở nhà.
Chơi nhiều cũng chán. Tôi bắt đầu thấy chán cả cuộc sống trên mạng này , toàn 1 màu giả tạo. Đúng như 2 câu thơ tôi đã từng đọc ở đâu : Mạng là nơi mà nỗi cô đơn , trốn đâu đó ở sau mỗi bàn phím.
Trong lúc tha thẩn trên đó , một cái nick chat làm quan với tôi, một cái nick nam . Chúng tôi nói chuyện một lúc.Tôi đã hỏi cậu ấy rằng :
-Tại sao bạn lại đặt tên nick là HAPPY ANGEL???
-Vì mình là một thiên sứ mang hạn phúc đến cho mọi người.Còn bạn thì sao???Sao bạn lại đặt nick là "Hope to be happy"???
-Vì mình luôn hi vọng có được hạn phúc???
-Vậy à???
-Có thật.... bạn là thiên sứ đem đến hạn phúc ko???
-Thật !!!!
-Vậy bạn...hãy làm cho mình hạnh phúc đi !!!
-Được thôi !!!!^_^
Tôi và người bạn ấy thường xuyên nói chuyện với nhau.Cảm giác chán đời cũng biến mất.Cậu ấy kể rằng cậu ấy đang rất hạnh phúc , cậu ấy dc gia đình và rất nhiều bạn bè yêu quý , hoàn toàn trái ngược với tôi. Tôi cũng kể rất thật về mình , từ tuổi thơ , gia đình , trường lớp và cả...mối tình đầu của mình. Tôi và cậu ấy ngày nào cũng nói chuyện với tôi , thân quen như những ai khác ngày nào cũng gặp ba mẹ.
Cậu áy khuyên tôi quay lại cuộc sống đời thực , cậu ấy sẽ giúp tôi hòa nhập lại. Đúng là như vậy !!!Cậu ấy bày cách cho tôi đến bắt chuyện với bạn bè.Có nhiều lần thất bại , cậu ấy lại an ủi và cổ vũ tôi.Và lòng kiên trì đã dc đền đáp , tôi càng ngày càng có nhiều bạn bè hơn. Cậu ấy bày cách cho tôi hàn gắn quan hệ gia đình , lúc đầu tôi nghĩ là ko thể nhưng cũng thật ko ngờ , gia đình tôi cũng có một vài buổi cùng nhau đi picnic , cảm giác lạnh lẽo trong gia đình cũng bớt đi.Thậm chí cậu ấy dạy cho tôi cách làm đẹp dể cho tôi trông xinh hơn.
Và vì thế , thời gian tôi dành cho nhũng người xung quanh càng lấn áp thời gian dành cho việc lên mạng.
-Bạn càng ngày càng "online" ít ????:(
-Xin lỗi !!!Mình bận đi học và cả đi chơi với bạn bè nữa^^
-Thế ầ???Thế bạn đi chơi có vui không??? Sao hôm nay bạn ko đi chơi???
-Đi vui lắm !!!Cảm giác ấy thật tuyệt !!!Hôm nay mình dành thời gian nói chuyện với bạn.Sao thế???KO có mình bàn buồn sao???
-KO !Ko phải đâu !!!Bạn vui thì mình cũng vui ^-^
Rồi cái ngày ấy cũng đến !Tôi từ bỏ máy tính mãi mãi. Học tập , gia đình và bạn bè , mất quá nhiều thời gian để tôi dành cho nó , tôi ko còn thời gian để lên mạng nữa. Cậu ấy cũng muốn tôi làm vậy , cậu ấy bắt tôi phải làm như thế.
-Bạn đang làm gì thế???
Tôi đánh máy hỏi???
-Mình đang uống nc chanh ^_^
-Nc chanh à???Ngon ko??
-Có !!!Ngon lắm , mẹ mình pha mà lị.
-Ừ !!^^
-Bạn có đang thật sự hạnh phúc ko???
-Rất hạnh phúc !!!Mình đã có tất cả tình thg của rất nhiều người dành cho mình
-Vậy à !Chúc mừng bạn !
-Mình phải làm gì để cảm ơn bạn đây :(
-Ko có gì !!Đó là công việc của một HAPPY ANGEL phải làm ^-^
-Bạn đúng là một HAPPY ANGEL đó !
-Tạm biệt bạn nhé !
-Hix !!! Từ nay nick mình sẽ ngủ yên mãi mãi !Ban có buồn ko???
-^^
-Hix!Mình đang khóc nè.Mình sẽ nhớ bạn lắm đó.
-Đứng nhớ mình !Hãy quên mình đi và sống thật hạnh phúc với cuộc sống của bạn.
-Bye bye !!!
Tôi thoát YM.
Chúng tôi đã từ biệt nhau như vậy đó.Ngày hôm ấy tôi đã phủ một tấm vải lên máy tính ,suốt 3 tháng.
3thang sau , nghỉ hè đến.Tôi mới nói lại mạng và bật máy tính.
Trong lòng tôi , một cảm giác nôn nao hồi hộp khắp người.
Tôi vào YH. Có một email cậu ấy gửu cho tôi .Một email thật dài và thật kì lạ nó dc gửu đi vào đúng cai ngày từ biệt đó.
"
Bạn chắc đang và sẽ rất hạnh phúc phải không? Thật tốt quá , vì cho dù ở-trên-thiên-đường-mình-cũng-có-thể-trông-thấy-bạn-đang-hạnh-phúc ^^. Hãy hứa với mình , khi đọc bức amail này , bạn đừng khóc nhé.
Mình luôn nói dối bạn.Mình ko hề đang hạnh phúc trong vòng tay của gia đình và bạn bè.Mình giống bạn , tuổi thơ tẻ nhạt và vô vị , nỗi cô đơn bao trùm cuộc sống. Mình cũng sinh ra trong một gia đình giàu có và ko có hạnh phúc.Mình ko gặp bố mẹ mình 2 tháng cho đến khi họ bị tai nạn và khi gặp thì chỉ là những cái xác thôi.Họ để lại cho mình một gia tài lớn và một nửa là rơi vào tay chú mình với điều kiện sẽ nuôi ko mình. Và thế là , bạn biết đấy , cuộc sống của mình 24/24 đều vây quanh cái máy tính và thế giới ảo.Dường như mỗi ngày mình sống chỉ để...làm 1 việc...là nói chuyện với bạn.
Khi bắt gặp nick của bạn "hope to be happy" mình biết bạn và mình , 2 tâm hồn đồng điệu.Khi đã nói chuyện với bạn , mình ko muốn kéo thêm bạn vào cái tuyệt vọng của cuộc sống mình , mình đã ko nói sự thật , mình muốn reo rắc cho bạn một ít hi vọng.Bạn khác mình , bạn có thể quay lại con mình ,cuộc đời mình đã đặt dấu chấm hết từ lâu rồi.
Mình lại nói dối bạn lúc đó. Vị nc chanh hôm ấy ko phải của mẹ mình pha và cũng ko ngon chút nào ,vì trong đó...có tới 20 viên thuốc ngủ ^^.Khi bạn quyết định quay lại cuộc sống thực mãi mãi cũng là lúc mình ko còn luyến tiếc gì với trần đời này nữa.Khi nick bạn ngủ yên , chắc cũng là lúc mình gục xuống bàn phím. (vì mình vừa chát vừa viết bức mail này).Nhưng mình vẫn muốn bạn quay lại cuộc sống đời thực .Mình sống vì bạn nhưng bạn ko cần thiết phải sống vì mình.Hãy sống hạnh phúc thay mình nhé !!!
Bạn nói mong ước lơn nhất của bạn là dc ai đó yêu và coi bạn la toàn bộ cuộc sống của họ phải ko??.Mơ ước của bạn thành hiện thực rồi đó , mình yêu bạn và tất cả cuộc sống của mình là bạn đó ^^ "
Tôi bật khóc , ko tin là sự thật nhưng nước mắt vẫn chảy ra.
Hạn phúc của tôi , dc đổi lấy bằng sinh mạng của cậu ấy. Một HAPPY ANGEL lại ko thể làm cho chính mình hạnh phúc.
Ông trời thật bất công , tại sao???Tại sao lại sinh ra những người như chúng tôi.
Đôi bàn tay run rẩy của tôi nắm lấy chuột , check vào YH>"Messenger">"My contact Detals" và đổi một cái tên mới : HAPPY ANGEL
The end
_smile_oftear_[/QUOTE]
Lời kết cuối cùng : Có khi nào bạn để ý xung quanh có những con người như họ chưa ???Có khi nào bạn quan tâm đến họ chưa.? . Sự thờ ơ của bạn sẽ giết chết họ đấy.Ko một ai , ko một ai trên thế gian này có thể cưỡng lại dc sự cô đơn. Xin cá bạn hãy quay lại , ban cho họ 1 ít quan tâm cũng dc , cười với họ 1 nụ cười cũng dc ( như cậu bé trong mối tình đầu của nv chính ) hoặc hãy như cô bé kia , sau khi có dc hạnh phúc đã trở thành một HAPPY ANGEL mới. Xoè rộng đôi cánh của bạn và ban phát hơi ấm của tình thương.
Sống trong một gia đình ko có hạnh phúc , bố mẹ ko yêu nhau thật lòng , một cuộc hôn nhân mang tính chính trị. Thế nên tôi luôn có cảm giác ngôi nhà này giống như 1 tòa lâu đài của bà chúa tuyết hơn là 1 gia đình.
Tôi rất khó giao lưu kết bạn , lúc nào cũng lủi thủi một mình. Vì tôi chẳng có gì đặc biệt mà , xấu xí , ngốc nghếch và vụng về , ko bị đem ra làm chủ đề làm trò cười là may rồi.Ngắm nhìn những người bạn đang vui chơi ngoài sân mà tôi thèm dc như thế. Chỉ một người bạn thôi cũng được , chỉ cần 1 người bạn thật sự quan tâm đến tôi thôi. 2 năm trôi qua , người bạn ấy đã ko đến.
Năm cuối cấp 2 , tôi cảm thấy yêu đời hơn với 1 thứ tình cảm lần đầu tiên có trong tôi , người ta vẫn nó là tinh yêu , mặc dù đó chỉ là tình yêu đơn phương. Cậu ấy chuyẻn vào lớp tôi hồi đầu năm.Cậu ấy trông khá đẹp trai ,tốt bụng , học rất giỏi và cũng rất quậy.Ngay lập tức cậu ấy nhận dc rất nhiều tình cảm của các bạn gái.Và tôi cũng ở trong số đó.Tôi cảm thấy lớp học ko còn tẻ nhạt như trước khi có sự xuất hiện của cậu ấy.
Mùa thu năm ấy , lá phong rụng thật nhiều sắc đỏ của nó rực rỡ và nồng cháy như tình cảm của tôi dành cho cậu ấy vậy. Chỉ có nó mới biết tình yêu đơn phg của tôi. Ước gì những chiếc lá phong đang xoay xoay trong gió kia , bay đến chỗ cậu ấy và thay tôi nói rằng : Tôi yêu cậu ấy !!!Yêu biết chừng nào.
Hè đến , cả lớp tôi sẽ phải chia tay nhau và cậu ấy cũng phải chuyển lên Ha nội. Tôi hận cái tính nhút nhát của tôi , tôi chỉ biết trốn vào một chỗ mà khóc lóc , tôi ko thể đến bày tỏ tình cảm của mình như các bạn gái khác. Tôi thậm chí còn ko để lại một chút ấn tg. gì trong lòng cậu ây. Khi gặp nhau , khi lướt qua nhau , cậu ấy chỉ cười với tôi thôi , tôi chưa bao giờ có thể nói chuyện với cậu ấy một câu nào. Cho đến lúc đi xa , cậu ấy chắc cũng ko nhớ đến một người tầm thg` như tôi , cậu ấy cũng sẽ ko biết dc một người luôn giành tình cảm cho cậu ấy rất nhiều , nhất định là sẽ như vậy.
Buổi liên hoan cuối cùng , nhìn cái bóng đạp xe của cậu ấy đang dần càng nhỏ bé , tôi chỉ có thể cúi mặt xuống đất để che muộn khuôn mặt đầy nước mắt , mặt đất nhòa đi , những tiếng khóc như vỡ òa ra.
Vậy là kết thúc rồi , mối tình đầu của tôi.
16 tuổi , nhớ lại tuổi thơ , tôi thấy nó thật vô vị. Tôi ko thể chỉu dc nữa , ko thể chịu dc cảm giác cô đơn này nữa. Có ai hiểu dc không???Cái cảm giác khó chịu ở trong người , muôn thoát khỏi nó nhưng ko thể nào thoát dc. Từng đêm ngủ trong nước mắt , tôi mướn hét thật to lên rằng :Tôi muốn dc yêu , tôi muốn dc ai đó yêu.
Tôi có 1 người bạn mới , đo smaf một chiêc máy tính nối mạng. Tôi tập chơi game , trìm trong một thế giới ảo. Trên mạng , tôi hoàn toàn la một người khác , tôi xinh đẹp trong các bộ cánh , tôi trẻ trung và hoạt bát với cách nói chuyện rất có duyên. Thế nên tôi có rất nhiều bạn trên mạng , thậm chí có cả một "ông xã".
Tôi đã nghĩ nếu ko thể vui vẻ trong cuộc sống đời thực thì hãy cứ trìm vào cuộc sống ảo vui tươi và hấp dẫn này đi.Và thế là tôi dành hết tất thời gian của mình để chơi máy tính. Tôi thg` xuyên lấy lí do ốm để nghỉ học ở nhà.
Chơi nhiều cũng chán. Tôi bắt đầu thấy chán cả cuộc sống trên mạng này , toàn 1 màu giả tạo. Đúng như 2 câu thơ tôi đã từng đọc ở đâu : Mạng là nơi mà nỗi cô đơn , trốn đâu đó ở sau mỗi bàn phím.
Trong lúc tha thẩn trên đó , một cái nick chat làm quan với tôi, một cái nick nam . Chúng tôi nói chuyện một lúc.Tôi đã hỏi cậu ấy rằng :
-Tại sao bạn lại đặt tên nick là HAPPY ANGEL???
-Vì mình là một thiên sứ mang hạn phúc đến cho mọi người.Còn bạn thì sao???Sao bạn lại đặt nick là "Hope to be happy"???
-Vì mình luôn hi vọng có được hạn phúc???
-Vậy à???
-Có thật.... bạn là thiên sứ đem đến hạn phúc ko???
-Thật !!!!
-Vậy bạn...hãy làm cho mình hạnh phúc đi !!!
-Được thôi !!!!^_^
Tôi và người bạn ấy thường xuyên nói chuyện với nhau.Cảm giác chán đời cũng biến mất.Cậu ấy kể rằng cậu ấy đang rất hạnh phúc , cậu ấy dc gia đình và rất nhiều bạn bè yêu quý , hoàn toàn trái ngược với tôi. Tôi cũng kể rất thật về mình , từ tuổi thơ , gia đình , trường lớp và cả...mối tình đầu của mình. Tôi và cậu ấy ngày nào cũng nói chuyện với tôi , thân quen như những ai khác ngày nào cũng gặp ba mẹ.
Cậu áy khuyên tôi quay lại cuộc sống đời thực , cậu ấy sẽ giúp tôi hòa nhập lại. Đúng là như vậy !!!Cậu ấy bày cách cho tôi đến bắt chuyện với bạn bè.Có nhiều lần thất bại , cậu ấy lại an ủi và cổ vũ tôi.Và lòng kiên trì đã dc đền đáp , tôi càng ngày càng có nhiều bạn bè hơn. Cậu ấy bày cách cho tôi hàn gắn quan hệ gia đình , lúc đầu tôi nghĩ là ko thể nhưng cũng thật ko ngờ , gia đình tôi cũng có một vài buổi cùng nhau đi picnic , cảm giác lạnh lẽo trong gia đình cũng bớt đi.Thậm chí cậu ấy dạy cho tôi cách làm đẹp dể cho tôi trông xinh hơn.
Và vì thế , thời gian tôi dành cho nhũng người xung quanh càng lấn áp thời gian dành cho việc lên mạng.
-Bạn càng ngày càng "online" ít ????:(
-Xin lỗi !!!Mình bận đi học và cả đi chơi với bạn bè nữa^^
-Thế ầ???Thế bạn đi chơi có vui không??? Sao hôm nay bạn ko đi chơi???
-Đi vui lắm !!!Cảm giác ấy thật tuyệt !!!Hôm nay mình dành thời gian nói chuyện với bạn.Sao thế???KO có mình bàn buồn sao???
-KO !Ko phải đâu !!!Bạn vui thì mình cũng vui ^-^
Rồi cái ngày ấy cũng đến !Tôi từ bỏ máy tính mãi mãi. Học tập , gia đình và bạn bè , mất quá nhiều thời gian để tôi dành cho nó , tôi ko còn thời gian để lên mạng nữa. Cậu ấy cũng muốn tôi làm vậy , cậu ấy bắt tôi phải làm như thế.
-Bạn đang làm gì thế???
Tôi đánh máy hỏi???
-Mình đang uống nc chanh ^_^
-Nc chanh à???Ngon ko??
-Có !!!Ngon lắm , mẹ mình pha mà lị.
-Ừ !!^^
-Bạn có đang thật sự hạnh phúc ko???
-Rất hạnh phúc !!!Mình đã có tất cả tình thg của rất nhiều người dành cho mình
-Vậy à !Chúc mừng bạn !
-Mình phải làm gì để cảm ơn bạn đây :(
-Ko có gì !!Đó là công việc của một HAPPY ANGEL phải làm ^-^
-Bạn đúng là một HAPPY ANGEL đó !
-Tạm biệt bạn nhé !
-Hix !!! Từ nay nick mình sẽ ngủ yên mãi mãi !Ban có buồn ko???
-^^
-Hix!Mình đang khóc nè.Mình sẽ nhớ bạn lắm đó.
-Đứng nhớ mình !Hãy quên mình đi và sống thật hạnh phúc với cuộc sống của bạn.
-Bye bye !!!
Tôi thoát YM.
Chúng tôi đã từ biệt nhau như vậy đó.Ngày hôm ấy tôi đã phủ một tấm vải lên máy tính ,suốt 3 tháng.
3thang sau , nghỉ hè đến.Tôi mới nói lại mạng và bật máy tính.
Trong lòng tôi , một cảm giác nôn nao hồi hộp khắp người.
Tôi vào YH. Có một email cậu ấy gửu cho tôi .Một email thật dài và thật kì lạ nó dc gửu đi vào đúng cai ngày từ biệt đó.
"
Bạn chắc đang và sẽ rất hạnh phúc phải không? Thật tốt quá , vì cho dù ở-trên-thiên-đường-mình-cũng-có-thể-trông-thấy-bạn-đang-hạnh-phúc ^^. Hãy hứa với mình , khi đọc bức amail này , bạn đừng khóc nhé.
Mình luôn nói dối bạn.Mình ko hề đang hạnh phúc trong vòng tay của gia đình và bạn bè.Mình giống bạn , tuổi thơ tẻ nhạt và vô vị , nỗi cô đơn bao trùm cuộc sống. Mình cũng sinh ra trong một gia đình giàu có và ko có hạnh phúc.Mình ko gặp bố mẹ mình 2 tháng cho đến khi họ bị tai nạn và khi gặp thì chỉ là những cái xác thôi.Họ để lại cho mình một gia tài lớn và một nửa là rơi vào tay chú mình với điều kiện sẽ nuôi ko mình. Và thế là , bạn biết đấy , cuộc sống của mình 24/24 đều vây quanh cái máy tính và thế giới ảo.Dường như mỗi ngày mình sống chỉ để...làm 1 việc...là nói chuyện với bạn.
Khi bắt gặp nick của bạn "hope to be happy" mình biết bạn và mình , 2 tâm hồn đồng điệu.Khi đã nói chuyện với bạn , mình ko muốn kéo thêm bạn vào cái tuyệt vọng của cuộc sống mình , mình đã ko nói sự thật , mình muốn reo rắc cho bạn một ít hi vọng.Bạn khác mình , bạn có thể quay lại con mình ,cuộc đời mình đã đặt dấu chấm hết từ lâu rồi.
Mình lại nói dối bạn lúc đó. Vị nc chanh hôm ấy ko phải của mẹ mình pha và cũng ko ngon chút nào ,vì trong đó...có tới 20 viên thuốc ngủ ^^.Khi bạn quyết định quay lại cuộc sống thực mãi mãi cũng là lúc mình ko còn luyến tiếc gì với trần đời này nữa.Khi nick bạn ngủ yên , chắc cũng là lúc mình gục xuống bàn phím. (vì mình vừa chát vừa viết bức mail này).Nhưng mình vẫn muốn bạn quay lại cuộc sống đời thực .Mình sống vì bạn nhưng bạn ko cần thiết phải sống vì mình.Hãy sống hạnh phúc thay mình nhé !!!
Bạn nói mong ước lơn nhất của bạn là dc ai đó yêu và coi bạn la toàn bộ cuộc sống của họ phải ko??.Mơ ước của bạn thành hiện thực rồi đó , mình yêu bạn và tất cả cuộc sống của mình là bạn đó ^^ "
Tôi bật khóc , ko tin là sự thật nhưng nước mắt vẫn chảy ra.
Hạn phúc của tôi , dc đổi lấy bằng sinh mạng của cậu ấy. Một HAPPY ANGEL lại ko thể làm cho chính mình hạnh phúc.
Ông trời thật bất công , tại sao???Tại sao lại sinh ra những người như chúng tôi.
Đôi bàn tay run rẩy của tôi nắm lấy chuột , check vào YH>"Messenger">"My contact Detals" và đổi một cái tên mới : HAPPY ANGEL
The end
_smile_oftear_[/QUOTE]
Lời kết cuối cùng : Có khi nào bạn để ý xung quanh có những con người như họ chưa ???Có khi nào bạn quan tâm đến họ chưa.? . Sự thờ ơ của bạn sẽ giết chết họ đấy.Ko một ai , ko một ai trên thế gian này có thể cưỡng lại dc sự cô đơn. Xin cá bạn hãy quay lại , ban cho họ 1 ít quan tâm cũng dc , cười với họ 1 nụ cười cũng dc ( như cậu bé trong mối tình đầu của nv chính ) hoặc hãy như cô bé kia , sau khi có dc hạnh phúc đã trở thành một HAPPY ANGEL mới. Xoè rộng đôi cánh của bạn và ban phát hơi ấm của tình thương.