PDA

Xem đầy đủ chức năng : Chuyến xe bus



vuabairac
05-05-2008, 04:13 AM
Hôm ấy trên chuyến xe bus từ chiều từ bỗng nhiên đông lạ thường ngay từ đầu bến hàng chục người chen nhau lên xe chỉ để mong kiếm cho mình 1 chỗ ngồi cho đỡ mệt sau 1 ngày làm việc va 1 ngày học tập vất vả vì trên xe chỉ vèn vẹn khoảng 27 chỗ ngồi mà có tới 40 người bước lên xe ngay từ đầu bến và cũng thật may mắn cho tôi cũng kiếm được 1 chỗ ngồi khá thoải mái bên cạnh 1 cô bé xinh xắn khoảng 20 tuổi theo thông lệ và sở thích của mình tôi mặc kệ dù đó la ai tôi cũng vẫn đọc sách để giết thời gian trên quãng đường khá dài và mang lại sự lợi ích cho bản thân nhưng chỉ 3 chặng đầu số lượng khách lên xe đã quá tải lên đến khoảng hơn 80 người theo như tôi dự đoán đông đến lỗi chỗ bậc thang cho khách xuống xe cũng không còn khoảng trống tôi không thể đọc sách được nữa vì quá ồn ào tôi đang phân vân va suy nghĩ vu vơ rồi bịch 1 cái 1 cô bé khác do sự xô đẩy đã va vào tôi cô bé có vẻ hốt hoảng và khá bực mình về sự chen lấn của mấy cậu thanh niên khác nhưng ko dám nói ra thấy cô bé có vẻ mệt mỏi tôi mời cô bé ngồi cạnh vì chỗ ngồi trên xe khá rộng 3 người ngồi trên hàng ghế đôi không tránh khỏi sự đụng chạm ( trong đầu tôi hiên ra câu nói nam nữ thụ thụ bất thân ) và tôi cố gắng thu gọn người lại để 2 người bên cạnh đựơc thoải mái hơn và giảm thiểu sự đụng chạm về thân thể chưa bao giờ tôi rơi vào bối cảnh ngồi giữa 2 cô gái xinh đẹp trên hàng ghế chật hẹp như bao thanh niên khác tôi rơi vào tình trạng bối dối về tâm thức sau đó tôi cố gắng hít sâu thở dài lấy lại bình tĩnh tiếp tục tôi cố gắng nhắm mắt thả lỏng người và bắt đầu lẩm bẩm với câu ( NAM MO A DI DA PHAT )( NAM MO A DI DA PHAT ) cái bài học để giữ tâm thanh tịnh an vui mà tôi đã đươc học trong những khoảng thời gian online học phật pháp trên paltalk và thật thú vị hiệu quả tức thì tôi thấy mình nhẹ nhàng thoải mái khi trong đầu chỉ còn hình ảnh ( ĐỨC PHẬT THÍCH CA MÂU NI ) sự nhẹ nhàng bay bổng như đang được giải thoát an vui của tôi có lẽ đã bất ngờ đem lại sự khác lạ hiếu kỳ cho người con gái xinh đẹp ngồi cùng tôi ngay từ lúc lên xe ( ANH ƠI , ANH ƠI rồi ANH ƠI) khiến tôi giật mình như thức tỉnh sau một giấc mơ tôi hỏi lại có chuyện gì thế em gái cô bé hỏi lại tôi trong sự tò mò anh đang làm gì vậy ooh anh đang niệm phật tôi thản nhiên trả lời NIÊM PHẬT? sao anh lại niệm phật cô bé hỏi thêm giọng lớn hơn 1 chút khiến tôi ngượng chín cả người tôi nhẹ nhàng nói em có thể nói nhỏ hơn được ko trên xe có nhiều người mà vang em xin lỗi cô bé đáp lại tôi cũng ko bưc xúc hơn và thật thà trả lời cho cô bé vui lòng anh niệm phật để bình tĩnh và có trí tuệ hơn cô bé lại hỏi thêm 1 câu khá thực tế và hồn nhiên sao niệm phật mà lại có trí tuệ được hả anh tôi mỉm cười và thật sự chưa biết phải trả lời với cô bé như thế nào cho phải thấy tôi bối dối cô bé trầm lại và ko hỏi thêm nhưng có vẻ khá buồn khiến tôi như cảm thấy mình có lỗi và mắc nợ cô bé 1 điều gì đó tôi hỏi lại 1 câu cho phải lẽ em muốn biết thật à cô bé ngẩng mặt quay sang tôi và đáp VÂNG ạ ! đôi mắt cô bé sáng lên nụ cười trên đôi môi rực rỡ như 1 bông hoa cùng với những vẻ đẹp hồn nhiên khó diễn tả khiến tôi cảm thấy sao sao ấy rất khó diển tả sự bất ngờ về vẻ đẹp hồn nhiên và cảm giác khác lạ lần đầu trong đời tôi có được tôi cố gắng kìm chế cảm xúc chuẩn bị trả lời cho cô bé thi xe đã về tới bến thât có lã đó cũng là 1 điều đáng tiếc cho cả 2 câu chuyện vẫn còn dang dở mọi người lần lượt xuông xe tôi cũng đứng dậy nở nụ cười hoan hỷ và hẹn cô bé vào dịp khác sẽ trả lời cho cô bé tôi quay đi chân bước vội vàng trong lòng bỗng nhiên như mất đi 1 cái gì đó rất quý giá cảm giác hẫng hụt buồn buồn cứ lẽo đẽo theo tôi về đến tận nhà ! ngày 1 ngày 2 ngày 3 rồi những ngày tiếp đó mỗi là ra bến và lên xe tôi không khỏi trông ngóng mong muốn được gặp lại cô bé dễ thương hôm nào để trả lời và tiếp tục câu chuyện hôm nào ngày tháng cứ trôi qua tôi cảm thấy mình sao như cô đơn lạc lõng tình cảm và lỗi nhớ nhung cứ như mỗi ngày 1 nhiều hơn từng phút từng giờ và từng đêm tôi vẫn không quên cầu mong pháp phật nhiệm màu cho tôi gặp lại người ấy dù vẫn biết gặp lại liệu có giúp được gì và mang lại sự tốt đẹp hạnh phúc cho tương lai hay không nhưng từ cõi lòng sâu thẳm tôi luôn mong ước !



HẾT PHẦN MỘT

Tôi không phải là một người viết hay tôi không biết phải viết sao cho đúng cho hay thêm dấu chấm dấu phẩy sao cho hợp lý mong ai đó có duyên đọc giúp tôi chỉnh sửa

Thảo Anh ơi lỗi lòng này không biết tỏ cùng ai anh cầu mong được sớm gặp lại em để thỏa lòng nhung nhớ ! ai đó biết tin về bạn Thao Anh lam ơn liên hệ giúp tôi qua
địa chỉ : [email protected] xin chân thành cám ơn !

Đêm ngày mong nhớ tình vu vơ
Biết sao cuộc sống có chữ ngờ

tienu
05-05-2008, 04:44 AM
Trời ơi, bạn ơi, hỏng phổi, hỏng mắt tớ rồi!!! <khóc bù lu bù loa> Đọc 1 lượt chẳng hiểu nội dung chi cả >''<

Dấu chấm, dấu phẩy nhiều người đặt chiều theo dòng ý tưởng, mạch cảm xúc. Nhưng thật ra, nếu là 1 tác phẩm thật sự, Chấm-phẩy cũng là cả 1 vấn đề, chứng tỏ sự thành thạo, sành sõi và sự hiểu biết của người viết. 1 đoạn văn có đc ngắt đoạn, ngắt câu nhịp nhàng, nhấn mạnh chủ ý có tốt hay ko là nhờ các dấu câu như Chấm, phẩy, chấm phẩy, 3 chấm, dấu hỏi...

- Dấu chấm: Dùng khi bạn muốn ngắt ý, sau khi đã diễn đạt đầy đủ 1 ý. Vd: Em khóc rưng rức trên vai tôi. Tiếng nấc thổn thức xé toạc màn đêm, xé toạc lòng, làm tim tôi đau...vv...vv

Hoặc có thể, trong nhiều tác phẩm, chấm câu cũng đc dùng để nhấn mạnh 1 ý: Đêm. Lạnh. Gió phương nào lồng lộng thổi chạy như điên băng qua các hàng cây công viên nới nó đang co ro ngồi 1 mình. Mùa đông, nó ghét mùa đông ghê gớm....

- Dấu phẩy: Mang tính chất liệt kê, nối những Trạng Ngữ, Bổ ngữ lại, hoặc nhiều câu cùng ý bổ sung cho nhau. Dấu phẩy, nếu biết dùng thích hợp, sẽ điều hòa đc nhịp đoạn văn.

- Dấu 3 chấm: Khoảng lặng, suy nghĩ, đón chờ 1 điều bất ngờ, kéo dãn mạch gay cấn, hoặc tăng sự hồi hộp cho 1 câu, để diễn đạt Còn-nhiều-nữa, tức là Vân vân. Vd: Thằng Tèo rón rén vào cái lớp trống hoắc người. 1 tay nó lăm lăm cây...búa, tay kia cây cưa. Khỏi nói người ngoài nhìn vào chắc cũng mập mờ đoán đc "Mục tiêu" béo bở của tên khỉ này là...Ghế Giáo Viên.

- Dấu chấm phẩy: Liệt kê nhiều sự việc, vật ko liên quan đến nhau.

Các dấu câu là...mức độ căn bản trong viết văn. Bạn nên...mua lại sách lớp 6 về học rồi hẵng bắt đầu viết ^^

Chúc vui vẻ!!! ^^

P/S: 1 là đi chấm lại câu, 2 là ko ai đọc truyện của bạn (và điều đó đồng nghĩa với việc...ko ai đọc đc về mẩu tin Tìm-người yêu-lạc của bạn :D)

lừa_đảo_tiểu_thư
05-05-2008, 05:29 AM
nhìn nó rối mắt quá tớ chẳng muốn đọc nữa nên xin lỗi khi không hiểu bạn muốn viết gì.

nhoc_loc_choc15
05-05-2008, 01:03 PM
Hik..mở ra rồi......choáng...........cách dòng dùm tớ cái đi TT________TT ! Khong có đủ kiên nhẫn như pà "Ú" mà ngồi đọc....chóng mặt toàn tập !

ShiningSakhalin
05-05-2008, 05:14 PM
trời ơi là trời
tớ chỉ thấy 1 khối cubic chữ thôi

love257
05-05-2008, 06:07 PM
mô Phật ...đông zui ghê..nhưng hoa cả mắt...không thể nào đọc ra chữ gì cả T_T