PDA

Xem đầy đủ chức năng : Tôi ơi... đừng khóc



LeeHanSu
01-05-2008, 05:44 PM
Tôi vẫn đi vào những cơn mưa

Tôi vẫn hát khi trời chưa kịp tắt...

Tôi xót xa khi thấy lòng mằn mặn


Tôi ơi, đừng khóc, dựa vào vai ai mà ngừng khóc đi tôi... Tôi ơi đừng khóc, nước mắt tôi làm ướt áo ai rồi...

Tôi ơi, khóc đi, giữa bốn bề phố lặng, bàn tay bé, mình tôi ôm những khoảng trời nho nhỏ...

Tôi ơi, khóc đi, yêu thương giữ lại đừng đem cho, tôi hãy giữ thật kỹ, và đem theo đi... những gì tôi có... Đừng hy sinh và đem nó cho ai....

Tôi ơi, khóc tiếp đi, đừng nín....

Tôi ơi, khóc tiếp đi đừng cười tươi... Bởi khi đau mà cười tươi là đau gấp mười như thế....

Tôi ơi, gào lên đi, đừng nhịn, đừng lặng im.... Vì bản chất của con tim rất yếu.... Làm sao chứa đựng được quá nhiều????


Một chiều mong manh phố, một chiều thấm đẫm mưa, một trưa nắng rồi đi về lủi thủi, có bóng dáng ai đi qua dù đã rất cố lau chùi....
Tôi thấy lạnh....
Những lời lẽ yêu thương...
Tôi sợ
.....
Sự giả dối


Tôi đi gom những vệt nắng cho chiều đông lạnh....
Tôi à, con người ta dù mạnh mẽ đến đâu cũng ko thể một mình quá lâu, con người ta dù có thể chịu đau giỏi đến đâu, cũng không thể cứ ôm đau mà ko chết....

Nhiều lần tôi nhìn vào trong gương, ngón tay khẽ chạm nhẹ lên những "mảng tường trong suốt ấy", tôi gặp 1 người bạn bé nhỏ, nằm co ro trong tấm gương mảnh mai đó, co lại và nước chảy ra từ khoé mi mong manh, tôi giang tay ra... đón người bạn đó đến với tôi.... Nhưng tôi càng với thì người bạn đó càng chới với ngô nghê chạm vào ngón tay tôi, mà ko ai có thể ôm nhau thật chặt được...
Tôi nhận ra một điều rằng, ngay cả bản thân mình gần mình nhất nhưng cũng xa mình nhất, ko thể tự chạm lấy và ôm ấp chính mình, ko thể xoa dịu cho mình dù chỉ một giọt nước lăn, ko thể tự chăm sóc và vuốt ve từng vết xước....


Cũng như chính tôi đang nhìn thấy tôi trong bức tường trong suốt, tôi nhìn thấy tôi gục xuống mà ko thể dùng chính bàn tay tôi để kéo tôi đứng dậy...

...

Con đường nếu tôi còn đi, thì trên tôi sẽ còn rất nhiều tì vết.... Những nỗi lê lết kéo dài.... Bản thân tôi dù có chia làm 2, nhưng dù có thế, tôi cũng ko thể đủ....

........

Ừ, bâng quơ như gió như mây, như sương ngày lạnh, như gió nóng cồn cào.....


[Trong tôi có 1 cái tôi thật nhỏ bé... trong tôi có 1 cái tôi xấu xí hay giận dỗi linh tinh... và trong tôi vẫn luôn tồn tại 1 cái tôi biết nói lời xin lỗi... tôi đã làm mọi người mất vui ... tôi làm chính bản thân tôi cười nhạo mình... tôi đã ko đúng...tôi... 1 cái tôi ấy thật ngu ngốc... tôi lớn rồi mà sao xử sự trẻ con thế ... tôi thật đáng chê trách...tôi sẽ sửa sai...tôi vẫn thế ... tôi luôn ở sau và nhìn bạn cười ... tôi sẽ cố gắng đến khi tôi ko còn khả năng ấy...chỉ biết rằng tôi luôn cầu mong bạn cười ... với tôi ấy thế là đủ ... dù tôi đang rất lạnh... lạnh trong tim... buốt lắm...nhưng vì tôi là tôi đó thôi mà ...tôi ko có gì để đòi hỏi hơn là được ở phía sau thế]...

....

....

....

[Và cái tôi của thực tại ko vô tư lự như thế ...... Lạ nhỉ ......... Nhận ra giá trị của cuộc sống .... [trân trọng] và [thứ tha]

[Góc bình yên cho 1 thoáng tim mềm]

shinichi_tim_ranmori
01-05-2008, 06:45 PM
bạn ơi cười đi cho ko phải dữa dậm vào ai
bạn ơi cười đi cũng bớt 1 phần nỗi đau đấy

p/s : post cho ông 1 topic về nụ cười mà ko ăn thua , cười nào ^^

Cười cứ đâu phải cười là vui

cười là để che giấu nỗi buồn

cười là để an ủi chính mình

cười trong những lúc không thể khóc được nữa.

cười có 2 mặt

lúc vui thì muốn bày tỏ

lúc buồn thì muốn che đậy

lừa_đảo_tiểu_thư
01-05-2008, 07:33 PM
hầu như những gì mà Lee viết đều buồn là sao?Khóc cũng không phải là cách tốt nhất để thể hiện cảm xúc của mình.đã có lúc tôi cũng khóc nhiều như bạn nhưng rồi sau đó thì tôi thấy nụ cười thể hiện cảm xúc hay hơn cả khóc.Khóc khiến con người ta cảm thấy mình yếu đuối và khóc nhiều sẽ khiến người ta chẳng biết tới nụ cười là gì.

LeeHanSu
01-05-2008, 07:58 PM
Nước mắt là kết tinh cảm xúc, tình cảm của con người. Đừng cố che giấu những giọt nước mắt. Hãy khóc để là chính mình...

Lúc còn bé mới được sinh ra, khi ta “oa oa” cất tiếng khóc chào đời thì là lúc giọt nước mắt bắt đầu chảy. Giọt nước mắt trẻ thơ thấy thương thương làm sao!

Đó là giọt nước mắt của một thiên thần bé nhỏ, giọt nước mắt hạnh phúc vì được sinh ra trên đời này, được nằm trong vòng tay của người mẹ, được ngắm nhìn bằng ánh mắt sung sướng của người cha. Đôi mắt dễ thương tuôn ra những giọt nước mắt trong ngần, không pha chút bụi trần.

Rồi theo tháng năm ta lớn lên, những lần ham chơi trốn học cạnh bờ ao đuổi bướm, hái hoa cùng cô bé nhà bên rồi bị mẹ đánh đòn. Và nước mắt lại rơi… Giọt nước mắt hờn hờn, tủi tủi. Giọt nước mắt rơi từ đôi mắt thơ ngây, chưa biết suy ngẫm cái nào đúng, cái nào sai. Giọt nước mắt đó đã bắt đầu pha lẫn chút cảm xúc dạo đầu của trẻ con, khóc mà cứ mếu miệng không biết tại sao lại khóc!

Thời gian lại chầm chậm trôi, ta lớn khôn thêm tí nữa. Những lần bị mẹ cha la rầy, ta lại khóc. Nước mắt lại rơi vì lúc đó ta đã biết được rằng mình đã sai. Giọt nước mắt là giọt nước mắt ý thức. Đó là giọt nước mắt hối hận kèm lời xin lỗi “ba mẹ ơi, con đã sai”.

Và rồi, khi thực sự bước vào tuổi trưởng thành thì mỗi giọt nước mắt của ta mang một sắc thái tâm trạng hoàn toàn khác. Đó là giọt nước mắt sau khi đã thấm thía một điều gì đó. Có thể là giọt nước mắt của những lần vấp ngã thật đau trong cuộc sống. Dù có cứng rắn và tự nhủ lòng “không được khóc” nhưng mà… ta vẫn khóc.

Khóc để rồi đứng lên bước tiếp vì cuộc sống còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ ta nếu cố gắng và có niềm tin.

Thời gian trôi đi theo quy luật của tạo hóa thì giọt nước mắt vẫn theo ta trên chặng dường ta bước. Nhưng dù sao đi nữa, khóc chưa hẳn là buồn, vì có những giọt nước mắt tuôn chảy khi ta thực sự hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sinh ra trên đời; hạnh phúc vì có ba có mẹ, có anh chị em; hạnh phúc vì có một người bạn thân để sẻ chia; hạnh phúc vì có một người để yêu, để nhớ, để giận hờn; hạnh phúc vì có một người bạn trăm năm; hạnh phúc vì có thêm một đứa trẻ ra đời,….

Vì vậy, trong cuộc sống, bạn ơi hãy nhớ rằng, đừng cố gắng che giấu những giọt nước mắt. Hãy khóc để là chính mình, bạn nhé! Vì nước mắt là kết tinh của những cảm xúc, tình cảm của con người. Hãy khóc để rồi cười chứ đừng cười nhiều để rồi phải khóc.

--------------------------------------------------------------------------------

muathutim
01-05-2008, 09:55 PM
" Hãy khóc để rồi cười chứ đừng cười nhiều để rồi phải khóc "

Đúng là hãy khóc để rồi cười. Khi ta khóc , ta mới biết ta có một trái tim, biết yêu thương để bị tổn thương , biết quan tâm để rồi lại bị thất vọng , biết mong chờ để rồi thất vòn. Nước mắt của con người - khóc cho những cảm xúc thật của mình , là thứ quý giá bởi vì không phải lúc nào ta cũng khóc , và khóc vì bất cứ người nào.
Khóc để rồi ta vượt qua , đứng dậy và bước đi.

Khóc , để tự dặn lòng , lần sau đừng tái phạm như vậy , đừng làm chính mình bị tổn thương như vậy rồi khóc. Khóc , không có nghĩa là yếu đuối.
Khóc - như bạn nói !

Nhưng bạn - có khi nào thấy mình - đắm chìm trong nước mắt. Cuộc đời con người , nếu khóc quá nhiều rồi , thì cảm xúc cũng sẽ chai sạn đi , và dần dần , con người ta nguội lạnh , thờ ơ và hững hờ. Hãy dành những nước mắt ấy chỉ tuông ra khi nào ta thật sự cần chúng , đừng lạm dụng chúng. Bởi như bạn nói , nước mắt là kết tinh cảm xúc , khi bạn khóc quá nhiều , khóc cho cả những giọt nước mắt sau này cần phải khóc , thì bạn sau này , chẳng còn nước mắt để mà khóc đâu , và cảm xúc , chẳng còn ở bên bạn đâu.

Hãy khóc đi , khóc cho 1 lần , rồi đứng lên và làm lại.
giữ cho mình những giọt nước mắt - để sau này còn sẽ khóc :D
Vì cuộc đời đâu chỉ có nụ cười :D

Tháng Tư
01-05-2008, 10:16 PM
uhm thì khóc
khóc là hiện tượng nước mắt chảy ra đó
nhưng còn tuỳ theo cảm xúc
nhiều khi ko muốn nó chảy ra mà nó vẫn ào ạt tuôn rơi
nó làm cho con người ta thấy yếu đuối ghê gớm thấy mình ngu ngốc ghê gớm
Nhưng....dù ta là ai? kẻ giàu sang? người nghèo hèn? xinh đẹp hay xấu xí ? ai cũng cần được khóc...

LeeHanSu
02-05-2008, 05:48 PM
Không phải ai cũng có thể nhìn thấy màu nước mắt...

muathutim
02-05-2008, 11:34 PM
Nếu khóc để vơi nỗi sầu, cho ta tìm lại được bình yên.
thì cũng như viên thuốc bổ ,
Uống vào sẽ tốt nhưng uống quá nhiều sẽ mang lại tác dụng phụ sau này :D
Cái nào cũng có giới hạn của nó mà.
" Giới hạn nào cho chúng ta " :D