Vo Hinh Lang Tu
26-03-2008, 07:30 PM
Những giấc mơ không như lẽ thông thường, không lập lại. Giường như có một vùng ký ức in sâu những cảm xúc đớn đau đó. Để đáng lẽ những giấc mơ k phải là tràn đầy nước mắt....Tất cả trở về với những gì gọi là "Điểm xuất phát" ...Vẫn lê lết những bước chân qua khỏi vùng quá khứ đau thương vùng đen của cuộc sống vẫn nhưng bạn bè vẫn những con người đó đang nhìn chằm chằm vào cuộc đời số phận của mình ...Cười ! Thường và nhạt lắm ...!...
Bàng hoàng trong đêm, cố lắng nghe một tiếng động gì đó, dù chỉ là tiếng thổn thức của con tim trống trải, những sao im lặng quá. Cái chết có phải cũng cho con người cảm giác thèm khát được sử zụng lần nửa, lần cuối cùng thôi...những giác quan.... Bất lực ko cảm nhận đc gì ngoài sự cô độc của màn đêm lạnh giá vắng lặng tiếng côn trùng nỉ non hát những khúc tình ca ko tên như thể chính cuộc sống của ta đang sống ...Tiếng của đêm êm đêm tĩnh lặng đến rợn người Mùi của đêm mặn đắng như chính mùi vị của nước mắt như chính những cơn đâu dằng xé những mâu thuẫn đan xen trong cơ thể tâm hồn trí óc của ta ...Liệu đủ dũng cảm và tự tin để vượt qua những vùng xám những kí ức đen tối của số phận ....Chắc chắn !...
K như dòng suối trong xanh mát lành để có những điều cho đôi mắt trần gian xuyên thấu.... Ta lại vô hồn lạc bước giữa đam mê....Giữa những trò vui nơi trần thế những cuộc hoan lạc những thú vui " tao nhã " gây cho con người ta cảm giác hưng phấn ảo tưởng về một cuộc sống nơi thiên đường ....!Cười ! Một phút sa chân ngàn phút hận ....! ....
Là cõi tạm, là phù du. Mà lòng k sao là thanh thản. Yêu là Niết Bàn chạm tay vào được hay huệ trí nào dẫn sinh linh thoát khỏi chướng nghiệp luân hồi....Cõi thiên đường đó vẫn cô đơn vẫn lạnh lẽo vẫn trống trải có chăng chỉ là những mảnh hồn vất vường những số phận ko nơi nương tựa đến đó để cuộc sống có thêm phần ảm đạm và lạnh lẽo ....Cảm giác đó dân xâm chiềm cơ thể ta ......Lạnh giá nơi trái tim ....vô cảm trước những gì của cuộc sống ....Cuộc sống đã biền ta thành một con người lạnh đến đáng sợ .....Mọi cảm xúc đc kìm nén mọi ý nghĩ đc chôn chặt Chỉ có ta ...một mình ta một mình gánh chụi và đưa đôi vai gầy guộc lên chống đỡ những mảnh vỡ những gánh nặng của cuộc đời ....Cố lên tất cả rồi cũng qua .........!
Bàng hoàng trong đêm, cố lắng nghe một tiếng động gì đó, dù chỉ là tiếng thổn thức của con tim trống trải, những sao im lặng quá. Cái chết có phải cũng cho con người cảm giác thèm khát được sử zụng lần nửa, lần cuối cùng thôi...những giác quan.... Bất lực ko cảm nhận đc gì ngoài sự cô độc của màn đêm lạnh giá vắng lặng tiếng côn trùng nỉ non hát những khúc tình ca ko tên như thể chính cuộc sống của ta đang sống ...Tiếng của đêm êm đêm tĩnh lặng đến rợn người Mùi của đêm mặn đắng như chính mùi vị của nước mắt như chính những cơn đâu dằng xé những mâu thuẫn đan xen trong cơ thể tâm hồn trí óc của ta ...Liệu đủ dũng cảm và tự tin để vượt qua những vùng xám những kí ức đen tối của số phận ....Chắc chắn !...
K như dòng suối trong xanh mát lành để có những điều cho đôi mắt trần gian xuyên thấu.... Ta lại vô hồn lạc bước giữa đam mê....Giữa những trò vui nơi trần thế những cuộc hoan lạc những thú vui " tao nhã " gây cho con người ta cảm giác hưng phấn ảo tưởng về một cuộc sống nơi thiên đường ....!Cười ! Một phút sa chân ngàn phút hận ....! ....
Là cõi tạm, là phù du. Mà lòng k sao là thanh thản. Yêu là Niết Bàn chạm tay vào được hay huệ trí nào dẫn sinh linh thoát khỏi chướng nghiệp luân hồi....Cõi thiên đường đó vẫn cô đơn vẫn lạnh lẽo vẫn trống trải có chăng chỉ là những mảnh hồn vất vường những số phận ko nơi nương tựa đến đó để cuộc sống có thêm phần ảm đạm và lạnh lẽo ....Cảm giác đó dân xâm chiềm cơ thể ta ......Lạnh giá nơi trái tim ....vô cảm trước những gì của cuộc sống ....Cuộc sống đã biền ta thành một con người lạnh đến đáng sợ .....Mọi cảm xúc đc kìm nén mọi ý nghĩ đc chôn chặt Chỉ có ta ...một mình ta một mình gánh chụi và đưa đôi vai gầy guộc lên chống đỡ những mảnh vỡ những gánh nặng của cuộc đời ....Cố lên tất cả rồi cũng qua .........!