girlbuon
29-11-2007, 10:55 PM
biết nói gì bây giờ a nhi?Nói ra người đau khổ nhất là e nhưng trong đó cũng sẽ có a nữa.E biết nói ra những lời này a se ko bao giờ đọc được nó đâu vì có bao giờ a ghé vào đây đâu.E nói ra nếu a co đọc được thì xin a cũng đừng có buồn nha a.Không biết a vẫn còn nhớ hay a đã quên những lời hứa lúc mới quen còn e thì vẫn nhớ rất rõ những gì a nói và cả những gì a đã hứa ,nếu như a đã quên thì xin a hãy lắng nghe e nói dù chỉ 1 lần này thôi rồi a muốn ra đi e se ko bao giờ níu kéo a lại làm gì đâu.Ngày đầu trước lúc đến với a e đã tự hỏi lòng mình rằng a yêu e là thật lòng hay chỉ là đùa giỡn,dù nghĩ vậy nhưng e lúc nào vẫn tin vào tinh yêu mà a dành cho e, rồi từ đó a băt đầu hứa dù chưa bao giờ a hứa mà a thực hiện dc dù chỉ 1 lần vì e với a ở rất xa nên e hiểu và thông cảm.E con nhớ rất rõ cái ngày e ra Hà Nội cái ngày dịnh mệnh đã khiến e với a gặp nhau chỉ 1 lân mà 2 trai tim cùng nhịp đập và từ đó tình cảm giữa a và e cung bắt đầu.E chỉ ở HN dc 1 ngày nhưng 1 ngày đó cũng đã đủ làm e thấy hạnh phúc và vui khi dc ở bên a,a dẫn e đi chơi đến những nơi mà e chưa 1 lần đặt chân đến,rồi a dẫn e đến Hồ Gươm đi bên a e cảm thấy mình rất hạnh phúc thế nhưng giữa a va e vẫn chưa 1 lần tay nắm tay vì chúng ta vẫn con e ngại.Trời càng về chiều thì e và a càng luyen tiếc, e đã thấy ánh mắt buồn bã của a khi nghe e nõi 7h tối nay e phải trở về Huế có lễ lúc đó a dã khóc nhưng a ko muốn e thấy rồi a lại ngoảnh mặt đi mà khóc lúc đó e cũng đã khóc vì thời gian o bên nhau ko dc nhiều thì e với a lại phải xa nhau,4h chieu a đua e trở về nhà trọ để chuân bị ra sân bay lúc đi lên gác a đã níu tay e lại thi cảm thấy có cái ji đó chạm vào bờ môi của mình mở mắt ra e mới biết là a vừa hôn e khi đó e hạnh phúc và vui mừng biết bao e đã ôm chặt a vao lòng ,đi bên nhau 1 ngày đến chiều chúng mình mới dám cầm tay nhau nhưng khi đó thì đã quá muộn rồi đúng ko a.Ra đến sân bay e và a quấn quýt bên nhau ko muốn rời xa e cũng muốn ở lại nhưng e còn có mẹ đi nữa nên buộc e phải buôn tay a ra để trở về 1 lân nữa nước mắt a lại rơi,e bước đi nghe lòng đau nhói nhưng vẫn cố gắng bước đi mà ko quay lại nhìn a vì e sợ nhìn a rồi e sẽ ko kiềm chế dc lòng mình nên e đã cố bước đi thật nhanh thế rồi e cũng ko con nhìn thấy a nữa.Vào đến nơi e mới biết mình nhớ a nhu thế nào và a cũng thế nhưng đã quá muộn ,tuy ko gặp dc nhau nữa nhưng hàng ngày a vẫn gọi điện và nhắn tin nói chuyện với e tình yêu của chúng mình càng nhiếu và a cũng bắt đầu hứa hẹn a bảo e đợi a 4 năm nữa e vẫn chấp nhận,lúc nào a cũng bảo hãy cố gắng chờ a nhưng e sợ mình ko làm dc vì 4 năm đâu phải là ngắn ngủi đâu trong lúc đó ba mẹ e phải bắt e lấy 1 người mà e ko yêu và chuyện này e cung nói cho a biết và a cũng sợ e sẽ vì vậy mà rời xa a nhưng e đã hứa thì e sẽ làm dc,a đã từng nói với a e là người quan trọng nhất bởi vì e đã làm cho a vượt qua tất cả cảm thấy vui hơn hạnh phúc và học tốt hơn khi yêu e vì thế e đã rất vui vì ít ra e cũng đã làm cho a vui,a hứa 1 ngày nào đó sẽ nắm tay e đi dạo trên con dường mà chỉ co 2 chúng ta,e đã hanhj phúc biết bao ,thời gian wa đi e và a cũng ít liên lạc vi a chuẩn bị thi nên ko co thoi gian để gọi điện cho e nữa rồi e mới bảo chỉ cần mỗi tuần tối thứ 7 a gọi điện cho e là dc chứ ko cần nhiều vì a là sv thì lấy tiên đau mà goi hoài và a cũng hứa nhưng chưa 1 lần a thực hiên thứ 7 nào cung trôi wa 1 cách lặng lẽ e chỉ biết ngồi nhin cái dt cua minh mỗi lần nghe tiêng chuông e lại giật mình nhưng nhìn lại thi ko phải là a,roi a lại nhắn tin xin lỗi mà thực ra có bao jo e giận a đâu e ko muốn giận vì e sợ giận sẽ làm mất đi tình cảm vì thế mà e ko bao jof giận a dù a làm e rát buồn,e cón nhớ hôm đó lên mạng nói chuyện a đã vô tinh hỏi e 1 câu" có 1 cô gái học đại học kinh tế năm thứ nhất a hoi den đó thôi la e đã biết a noi gì rồi và e đã cắt ngang câu nói của a e bao cô ấy yeu a àh a bảo ùh"nghe sao mà đau cả lòng mình dù biết rằng xung quanh a có rất nhiều cô gái yêu nhưng lần này thi khác a da không tìm cho mình một hướng giải quyét mà anh lại hỏi e va còn bảo cho a lời khuyên thì hỏi trong a e là cái gì đây hả a,thế mà e vẫn bình tĩnh rồi khuyên a nhưng càng nói bao nhiêu e khóc bấy nhiêu a biết trái tim e cũng có giới hạn mà đâu có thẻ nó chịu như vậy dc.A xin lỗi e cững bỏ wa và rồi lần này đến lần khác a cũng làm cho e buồn nhưng lần này nó buồn và đau đớn nhất trong đời chỉ 1 phút trước a còn nhắn tin bảo là nhớ e rất nhiều và chỉ 1 phút sau a đã gọi điện nói chia tay e đã ngã gụy và chỉ biết khóc chia tay ko 1 ly do e đã khóc rất nhiều a co biết không ,vì những niêm tin và hy vong e diều đặt ở nơi a bây giờ chỉ 1 lời nói đó đã làm e phải mất đi tẩt cả,ngãy xưa khi yêu a e đã từng nói neeud như sau này a rời xa e thi cuộc đời e cung xem như ko còn nữa a đã nói se ko bao giở rời xa e,thée mà giờ đây anh lại quên đi tất cả để rỡi xa e ,cũng cach đây mấy hôm a dã nói têt này a vào se đeo vao tay e chiec nhẫn xe như a cầu hôn e nhưng bây giờ thật sự đã hết thật rồi a ơi,niêm tin và hy vọng của e chinh a đã làm cho nó phải thất vọng,nó không ngờ nỗi thât vọng lại lớn đên như vậy nó như thấy mình từ trên cao rơi xuống vực thẳm ước mơ làm ji cho nhièu ,hứa làm ji cho nhiều để rồi đây 1 mình e bơ vơ trên dòng đời rồi cuộc đời e nó trôi về đâu khi không còn có a bên cạnh đây a,e bệnh chưa khỏi hẳn thì nhận dc lời chia tay làm sao e co thể chịu đụng dc đây mấy hôm nay e đã ko ăn uống ji bây giờ a nói vậy làm sao e co thể khoẻ lên dc đây,a đã giết chết 1 trai tim cái hom a noi chia tay nó như 1 người điên ngồi đâu nó cũng gọi tên a đi trong nha nó vẫn nhìn xem a co ngồi o gần ko đẻ mà gọi thế nhưng nó tìm hoài mà ko thấy rồi nó lại khóc ,mặt cho mẹ khuyên nhủ thế mà nó đau co biết gì chỉ biêt khóc ,khóc nhiều rồi nó thiếp lúc nao chẳng hay chi biết rằng mỗi lúc tỉnh dạy no lại lấy hình a ra de nhìn roi lai khóc suốt 1 đêm no vân gọi tên a .Nhưng sao a lại đối xử với nó như vậy nó iu a nhiều đến thế cơ mà a cung bảo là yêu nó nhất mà tai sao a lại bỏ nó mà ra đi sao a cos thể đối xử với nó như thế dc hả a,vì a mà nó cố gắng đi học bây giò cùng vì a mà nó sẽ bõ tất cả nó sẽ làm những gì ba mẹ nó muốn vì trái tim của nó giờ đây ko còn cảm giác gì nữa rồi nó cũng không cảm thấy đau nhu hôm đó nữa ,bình thường nó rất hay cười và hay nói a thương bảo bé cười dể thương nhưng bây giờ nó ko còn cười cũng chang thấy nói nữa.A đã rời xa nó thì nó cũng đã mất tất cả ở nơi đó a có hiểu dc lòng nó hay không?