PDA

Xem đầy đủ chức năng : nghiệp thơ & nỗi buồn



tinhemlabienrong17
13-11-2007, 03:36 AM
dòng đời thù hận si-sân
mà lòng người cũng dối chân -lọc lừa
tâm hồn lãng mạng khổ chưa?
sao mà đa cảm khi vừa mưa rơi?
nghiệp thơ đã bám vào lời
buồn sầu đã bám vào đời của tôi
nỗi buồn ẩn hiện xa xôi
chờ dịp lại đến bên tôi hằng ngày
làm tôi mãi cứ buồn hoài
chắc là số kiếp bi ai chỉ buồn
buồn mà ko biết cọi nguồn
từ đâu buồn đến sao luôn bên mình
nào đâu tôi quá đa tình
vì tôi vẫn cứ 1 mình lẻ loi
ko mơ có cặp có đôi
ko mơ giàu có để rồi người xa
chỉ mơ đều ước nhỏ mà
ước gì trần thế như là cảnh tiên
ko tranh đua lẫn u phiền
ko vì danh lợi đồng tiền mờ tâm
đời người chưa đến trăm năm
mà sao quá những lỗi lầm phải mang
rồi khi chết xuống suồi vàng
hỏi ai được đến thiên đàng làm tiên!

giangtuantuong
13-11-2007, 08:34 AM
Từ thơ mà mình quen nhau
Đó cũng có thể... bắt đầu gì chănG?
Tâm hồn bay ở cung trăng !
Khiến vần thơ tỏ....cùng trăng cùng trời !
Hỏi em sống giữa cuộc đời
Nếu toàn cảnh đẹp... ông giời nào cho !!
Thà rằng cuộc sống ấm no
Nỗi niềm cùng tỏ đến cho nhau cùng

tinhemlabienrong17
14-11-2007, 03:38 AM
thế nên em ước đó mà
nhưng bao đều ước chỉ là mơ thôi
mơ chi cũng phải phai phôi
để mà thấy chán để rồi buồn thêm

giangtuantuong
15-11-2007, 06:45 AM
Đồng ý để anh cùng em
Song hành trên những bậc thềm đầy hoA?