PDA

Xem đầy đủ chức năng : ( VĂn TẾ... " CÂy Sj " ) NÈ...



love_chippro_forever
12-11-2007, 05:23 PM
nhớ thủa

mới gặp nàng nghe tiếng sét bên tai
lẽo dẽo theo nàng qua từng con phố
đứng hàng giờ ngáp dưới khung cửa sổ
mơ giọng nàng qua tiếng muỗi vo ve

những tưởng

ngày lại ngày vênh mặt trong cát bụi
nơi đệm êm nàng cũng xót thương ta
có lẽ vậy nên những lúc tưới hoa
nàng cũng " gửi " cho ta ...dòng nước mát (? GỬI CAJ' J` TA...)

nào ngờ

dáng khom khom hàng xóm tưởng lưu manh ( HA HA:so_funny: )
những lá thư biến thành tàu bay giấy
và bây giờ cây sj đã biết chạy
khj chó nhà nàng... sổng xjck lao ra ( CHÚA ÔI:so_funny: )

than ôj

chưa bén rễ sj đã...lìa khỏi đất
quanh thân mjnh` lấm tấm vết muỗi châm
qua mưa nắng đã sút mất vai` cân...
trót mơ hão nên cũng đành cắn răng mà hao mỡ :so_fun

CHOÁNG CHƯA HÀ... ĐỌC XONG CŨNG THẤY HAY HAY NHỜ....:so_funny: :so_funny:

shymen
13-11-2007, 02:32 AM
Tỏ tình

Chọn mãi mới được một ngày
Gặp anh để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
"Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi".

Nhớ anh!

Mặt trời lủng lẳng
Em nằm thẳng cẳng
Trên chiếc giường tây
Em cầm cây bút
Chấm chấm mút mút
Viết thư cho anh
"Hỡi anh thân yêu
Từ ngày anh đi
ở nhà vắng vẻ
Con chó nó đẻ
Nó đẻ 4 con
Mặt nó tròn tròn
Giống anh như đúc"


:botay:

TỎ TÌNH

Chọn mãi mới được một ngày
Gặp anh để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
"Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi".

Nhớ anh!

Mặt trời lủng lẳng
Em nằm thẳng cẳng
Trên chiếc giường tây
Em cầm cây bút
Chấm chấm mút mút
Viết thư cho anh
"Hỡi anh thân yêu
Từ ngày anh đi
ở nhà vắng vẻ
Con chó nó đẻ
Nó đẻ 4 con
Mặt nó tròn tròn
Giống anh như đúc"


:botay:

Thư gửi con ở Liên Xô

Hôm nay cha viết thư này
Gởi qua thằng bạn chỗ mày về chơi
Cả nhà mừng lắm con ơi
Thùng hàng mới nhận, bán lời lắm nghe .
Niken đẩy được chục que,
Vòng bi thắng đậm hơn xe rất nhiều,
Điều hòa chẳng được bao nhiêu,
May nhờ trong ruột khá nhiều thuốc tây .
Biết không mấy cuộn E-may,
Tính qua chi ít năm cây có thừa!
Xô tôn đã dặn đừng mua,
Tại sao mày cứ đóng bừa vào đây .
Thùng sau lưu ý thuốc tây,
Đồ nhôm nghỉ khỏe chớ dây làm gì.
Lanh-cô, e-rích, am-pi,
Kháng sinh tổng hợp kiểu gì cũng chơi .
Got-den xem kĩ con ơi,
Kẻo mà quá đát là đời đi tong!
Hóa chất có xoáy được không?
Cha đây đang có hợp đồng triệu đô.
Hải quan con chớ có lo,
Thằng nhỡ toa đã cài kho Hải phòng
Còn như ở tuyến hàng không
Cậu con soi máy khám trong Nội Bài .
Từ nay cho tới tháng hai
Chú Hai đi Bỉ, Gì Ba đi Bồ
Điều tờ-răng-dít Liên Xô
Thông tin giá cả báo cho kịp thời .
Đồng rúp thì mất giá rồi,
Lấy xanh mà tính lãi lời bảo cha .
Cần gì ghi thật rõ ra:
Đồng hồ áo chấm hay là áo phông,
áo thiêu ở ngực con công,
Hay là xi-líp có bông hồng cài,
áo da đểu, xuyến đeo tai,
Nữ hoàng lộng lẫy con xài tiếp không?
Bên ấy gái cộng khá đông,
Theo cha nên đánh cả vòng tránh thai .
Thể thao mác giả Ki-tai, Hay mì chính thái với đài hồng kông.
Bây giờ đang giữa mùa đông,
Con xem loại tất xù lông thế nào ?
áo ren các kiểu ra sao, Ki-mo-no đã đi vào sử xanh.
Cá sấu một thuở tung hoành,
Te-pe nay đã trở thành thiên thu .
Sự đời nghĩ cũng phù du,
Mốt này kiểu nọ tít mù cung mây .
Mới vừa như hổ bướm bay
Bướm vừa rã cánh, hổ quay về rừng.
Hươu kia khi thế bừng bừng
Nay đang ôm hận giữa rừng áo da
Mèo vừa mới ló sang Nga,
Chịu không thấu lạnh, vượt sang Polần.
ào ào áo gió ra quân,
Hỏi xem sống được mấy tuần nữa đây ?
Xét xem thế sự ngày nay
Thị trường biến hóa đổi thay chóng đầu .
Đồ thật thì đắt, tiền đâu!
Mình buôn như thế bằng hầu người ta .
Tiền dân nga đất dân nga,
Theo cha đồ rởm vẫn là lời hơn.
Ngoài ra trong chuyện bán buôn,
Thị trường quyết định thiệt hơn rất dầy .
Hàng sang con chớ đổ ngay,
Đợi thời mà bán đến tay người dùng.
Liên bang rộng lớn vô cùng,
Sức trai con cứ vẫy vùng đôi chân.
Dè chừng với lũ công nhân,
Tham gia quân đội nhân dân rất nhiều .
Ma phi trấn lột đủ điều,
Quen nghề đạo chích từ nhiều năm nay .
Ngang nhiên chiếm cứ sân bay,
Cướp hàng từ cửa sân bay vừa về.
Tránh voi thời chẳng sấu gì,
Lĩnh hàng chi chúng vài tì mà ra .
Bây giờ kể chuyện bên ta
Tình hình nay bét như là hũ tương
Mấy lần hội nghị trung ương
Xem ra cũng chẳng có phương kế gì
Dân tình ca cẩm như ri
Kêu nhau là vậy làm gì được nhau .
Thằng giàu nó vẫn cứ giàu,
Kẻ nghèo vẫn kiếp ngựa trâu tôi đòi .
Bung ra nay đã hết thời,
Sức dân đã kiệt dẫu trời cũng thua .
Trong nam lục tỉnh mất mùa
Sơn La sau một trận mưa tan tành.
Trông vời mấy nước đàn anh,
Liên bang tận số cứu mình chẳng xong.
Cu Ba một mớ bòng bong
Nga cúp viên trợ khó lòng đứng yên.
Báu gì ông bạn Ttriều-Tiên
Vốn quen vay nợ quỵt tiền đồng minh.
Mấy nhà lãnh đạo Bắc Kinh,
Thế cô đổi giận lam lành với ta .
Mối tình hữu nghị Việt-Hoa,
Sau cơn cắt xé dần dà lên hương.
Nhân vì Hoa Việt thông thương,
Hang tàu tràn ngập thị trường nước ta .
Dân tình kiếm cớ qua Nga
Mượn danh đi học thực là đi buôn!
Đào vàng sập cả núi non,
Nghe đâu đã đỡ lại càng khiếp hơn:
Quỳ Châu cùng cốc thâm sơn,
Ai đem hồng ngọc đến chôn xứ này ?
Nhiều thằng số đỏ vận may,
Đã ô tô nhật, lại xây nhà lầu,
Khối thằng bỏ xác rừng sâu,
Khối thằng ngã nước trọc đầu như sư.
Ông trời ăn ở khéo ư!
Người ăn chẳng hết kẻ thừa đổ đi!
Trách trời cũng chẳng được gì,
Có thân ta tự độ trì mà thôi .
à, hôm chủ nhật vừa rồi
Mấy anh tổ lái vào chơi nhà mình.
Nghe đồn ở tận Bắc kinh
Năm đô một bịch to uỳnh nhân sâm,
Ơ? nga trăm tám mươi đồng
Đem về Hà Nội đếm không hết tiền
bây giờ thời thế đảo điên,
Ông già bà lão phóng tiền ra mua
Năm nay thời tiết trái mùa
Bão to lụt lớn chiêm mùa trắng tay .
Trời thì cao đất thì dày
Trung Ương hứa sẽ chuyển lay tình hình!
Nhân đây kể chuyện nhà mình
Để cho con rõ tình hình con nghe:
Thằng Hai đánh bạc, gá xe!
Thằng Ba vẫn cứ rượu chè liên miên
Thằng Tư vừa mới vượt biên,
Thằng Năm tháng trước lại lên Hỏa lò!
Con sáu học dốt như bò,
Thi trược tốt nghiệp vào lò mát-xa
Khoe rằng lương tháng triệu ba
Còn thêm cái khoảng puốt-qua rất dày,
Hôm qua khóc với mẹ mày:
Mẹ ơi! Con mấy tháng này ...mất kinh!
Khách hàng là thứ linh tinh
Làm sao biết khối duyên tình của ai ?
Tao nghe mà sởn tóc mai,
Vội mời thầy thuốc phá thai tại nhà.
Tạ thầy mấy chục đô la,
Mong thầy kín tiếng kẻo mà về sau .
Thầy thuốc nháy mắt gật đầu:
Lần sau cô bị em hầu cô ngay .
Nhân đây nói đến chuyện mày:
Nghe đâu cũng xứng là tay giang hồ!
Người yêu rải khắp Liên Xô
Và trong số đó chục cô có bầu!
Cha không trách khứ con đâu,
Đương trai cứ việc kẻo sau tiếc thầm.
Nhưng còn tính chuyện hôn nhân,
Lút-se nên chỉ một lần mà thôi .
Phải suy tính kĩ con ơi,
Trong cơn hoan lạc ngừng lời trăm năm.
Thường khi chung gối chung chăn,
Người thường dễ dãi đem thân hiến bừa .
Và rồi cha cũng có nghe
Con yêu cô bé cùng quê tỉnh mình.
Hẳn rằng a-ná phải xinh,
Nên con mới phải nghiên mình trao tay .
Nghe cha ghi kĩ điều này:
Phải con ông cốp xấu gầy cũng yêu!
Ông cha cực khổ đã nhiều,
Sống xa Hà Nội thiệt nhiều nghe con.
Núp mình dưới bóng ô trò,
Tương lai xán lạn lầu son đuề huề.
Hồ Gươm liễu rủ xum xuê,
Hàng Ngang, Hàng Bạc, Thụy Khuê, Hàng Tiền,
Đồng Xuân chợ họp liên miên,
Mùa nào thức nấy sẵn tiền dễ mua .
Thăng long đất cũ người xưa
Mình con tỉnh lẻ ai đưa mình vào .
Xa xôi tình cảm dạt dào
Bận gì thì cũng ghi vào lời cha:
Coi chừng với lũ gái Nga,
Kẻo mà lại dính si-da có ngày!!!
CHA
P.S.:
À, quên tao hỏi điều này:
chẳng hay sức khỏe của mày ra sao ?
Học năm thứ mấy trường nào ?
Phòng khi nhỡ có ai vào tao khoe .
Dặn thêm đừng có mua xe,
Bây giờ lãi độ năm que là cùng,
Mà chổ lại chiếm nửa thùng,
Khuân vác lại nặng phát khùng phát điên.
Em mày vốn tính ngài phiền,
Mặc dù nó thích dây chuyền từ lâu,
Con chẳng dám xin anh đâu
Anh con lại bảo Em đâu hay vòi
Mẹ mày thì luống tuổi rồi
Đừng nên tặng thứ tân thời làm chi .
Can-sô xe-pốt,xe-ghi
Nặng gam là được cần gì hoa văn!



(suu tam)

shymen
13-11-2007, 02:41 AM
Nhớ !

Anh đi em bấm ngón tay
Anh về em bấm chỗ này chỗ kia.
Anh đi bát đũa cũng chia,
Anh về em dọn cả thìa lẫn môi.
Anh đi giường chiếu xẻ đôi,
Anh về giường trống... cả nơi anh nằm.
Anh đi giường chiếu lặng câm,
Anh về chúng nó reo ầm cả lên.
Anh đi đồi núi chẳng quên
Anh về anh lại đến bên gò đầm.
Anh đi cửa chốt tần ngần,
Anh về chúng nó rầm rầm mở ra.
Anh đi cà chửa ra cà,
Anh về bầu bí bò ra bò vào.
Anh đi cỏ mọc bờ ao,
Anh về... cá đớp cả phao lần mồi./.

NHỚ!

Anh đi em bấm ngón tay
Anh về em bấm chỗ này chỗ kia.
Anh đi bát đũa cũng chia,
Anh về em dọn cả thìa lẫn môi.
Anh đi giường chiếu xẻ đôi,
Anh về giường trống... cả nơi anh nằm.
Anh đi giường chiếu lặng câm,
Anh về chúng nó reo ầm cả lên.
Anh đi đồi núi chẳng quên
Anh về anh lại đến bên gò đầm.
Anh đi cửa chốt tần ngần,
Anh về chúng nó rầm rầm mở ra.
Anh đi cà chửa ra cà,
Anh về bầu bí bò ra bò vào.
Anh đi cỏ mọc bờ ao,
Anh về... cá đớp cả phao lần mồi./.

cho góp vui mấy câu

Chuyện tình Chử Đồng Tử và Tiên Dung....

Ngày xưa ở một làng kia
Có cha con nọ nhà rìa bờ sông
Nhà nghèo không có một đồng
Người cha có khố, con không có gì
Một hôm cha sắp ra đi
Gọi người con lại dặn gì mấy câu
Con ơi! Con sống còn lâu
Còn ta, ta sắp sang chầu bên kia!
Quần bò con giữ lấy đi
Về sau tán gái có gì đi chơi
Nhà ta giàu có ba đời
Chỉ vì đề đóm mà ra thế này.
Con ơi! Hãy hứa từ nay.
Thôi trò cờ bạc để rày làm ăn.
Nói xong, cha bỗng nhăn răng
Miệng sùi bọt mép, mắt căng lên trời
Đồng Tử thấy bố qua đời
Không tiền mai táng thân phơi giữa đồng
Chẳng đành để bố tồng ngồng
Mặc quần cho bố, giơ mông về nhà
Một hôm công chúa đi qua
Đang ngồi ngắm cảnh, bỗng da ngứa mần
Công chúa bèn trút áo quần
Thấy quanh mình vắng nhảy ầm xuông sông
Ai dè, rơi trúng Tử Đồng
Đang mò cua cá dưới sông Nhị Hà
Đồng Tử sợ quá, tưởng ma!!!
Định thần nhìn lại, hoá ra là người
Đồng Tử thấy thế liền cười!!!
Thế là ta sẽ đổi đời từ đây
Tử rằng:"Cô lấy ta thôi
Cô mà không lấy, ta thời tố cô
Bố cô mà biết? Xong rồi!
Thì ông ta giết cả tôi lẫn nàng"
Tiên Dung hoảng hốt vội vàng:
"Em thì em sẽ sẵn sàng lấy anh
Nhưng khi về đến kinh thành
Vua cha biết chuyện thì anh đi đời"
"Em lo xa quá em ơi!
Ở đây buôn lậu bằng mười về kinh"
Nàng nghe đến đó đồng tình:
"Thôi thì cũng được. Chúng mình lấy nhau"
Hai người từ đó về sau
Đi buôn ma tuý nhà giàu rất nhanh
Một hôm tin đến kinh thành
Vua cha biết chuyện giận xanh cả người
"Tại sao lại thế hả trời!
Nó có ma tuý không mời ta sao
Ta đây tuy tuổi đã cao
Nhưng mà phải rít thuốc lào đấy thôi!"
Nói xong truyền gọi bề tôi
Đem quân đến đánh để lôi con về
Quan quân vừa đến triền đê
Bỗng nhiên có tiếng rề rề trên cao
Rồi đâu gió cuốn ào ào
Bốn bề cát bụi không sao thấy đường
Tướng quân con mắt tinh tường
Nhìn về phía ấy mà thương số mình
Đồng Tử biết trước tình hình
Xe tăng đã sắm, pháo mìn đã mua
Nhưng địch đông quá , sợ thua
Trực thăng chờ sẵn làm tua (tour ) sang Lào
Ai dè, tốc độ quá cao
Máy bay nghiêng cánh, ngã nhào xuống sông
Dưới sông là bọn giặc Mông
Là quân xâm lược tấn công nước nhà
Trực thăng thẳng hướng mà sa
Thuyền cao cũng đắm, phà to cũng chìm
Việt Vương thấy thế sướng mình
Trước sau ập tới ngư kình một phen
Địch quân tơi tả như hèm
Bốn bề bủa kín tưởng kèm thiên la
Bấy giờ cọc mới nhô ra
Thuyền đâm vào cọc thế là chìm luôn
Bốn bề tên bắn như tuôn
Tướng giặc khồn đốn đành giương cờ hàng
Thuyền trôi xác giặc ngổn ngang
Máu loang đỏ thắm , nước tràn bờ cao
Việt Vương lúc đấy thều thào
"Ai vừa tới giúp? Ta nào có hay
Thôi thì ta tính thế này:
Để ghi công họ ta xây miếu thờ
Đầm này tên gọi Nây-chờ (Nature = Tự Nhiên )
Bãi này Nhất Dạ hãy thờ ở đây!!!!"

Đường xa mặc kệ đường xa
Nhưng mà xa quá thì ta quay về

Sông sâu mặc kệ sông sâu
Nhưng mà sâu quá thì ta đi cầu

Trời mưa mặc kệ trời mưa
Nhưng mà mưa quá thì ta vô nhà

Rượu say mặc kệ rượu say
Nhưng mà say quá thì ta lên giường

Vợ la mặc kệ vợ la
Nhưng mà la quá thì ta theo bồ

Tình yêu thì mặc tình yêu
Nhưng mà yêu qúa thì ta...đâm liều

Lên chùa thấy bụt muốn tu
Về nhà ngó vợ muốn xù em ngay
_________________
Kiếp Đọc Hành

Rời sòng bạc, ví rỗng không!
Về nhà vợ hỏi: nhẩn/đồng hồ đâu?
Hì hì cầm/bán từ lâu
May là trên cổ còn đầu đó em!

Cái thân anh chẳng ai thèm
Nên chưa sứt mẻ cứ xem đây nè
Mấy bà thua/hụt, vay nhe
Ma cô nó bắt làm me Tây liền!

Vướng vào thì mới biết phiền
Mê bài cháy túi hết tiền bán thân!
Vô chơi nó nhử cho ăn
Đến khi hăng máu chúng quần banh luôn!

shymen
13-11-2007, 02:47 AM
CỜ BẠ


Rời sòng bạc, ví rỗng không!
Về nhà vợ hỏi: nhẩn/đồng hồ đâu?
Hì hì cầm/bán từ lâu
May là trên cổ còn đầu đó em!

Cái thân anh chẳng ai thèm
Nên chưa sứt mẻ cứ xem đây nè
Mấy bà thua/hụt, vay nhe
Ma cô nó bắt làm me Tây liền!

Vướng vào thì mới biết phiền
Mê bài cháy túi hết tiền bán thân!
Vô chơi nó nhử cho ăn
Đến khi hăng máu chúng quần banh luôn!

shymen
13-11-2007, 02:52 AM
Con trai được sinh ra như thía này này ....


Thời xưa, xưa thiệt là xưa
Khi computer còn chưa được xài
Trần gian toàn những áo dài
Trời cao, sông rộng, đất ngời sắc xanh
Thế rồi tất cả lạnh tanh
Hình như thiếu tiếng "cành nanh" đây mà
Trời liền...trong bếp bước ra
Kêu ngay thần Sấm đem ta cái nồi
Bỏ vô 3 lít "đồ tồi"
Hai cân "làm biếng" xong rồi đem ninh
Gia vị "hay nói linh tinh"
"Ở dơ", "ngủ nướng", "hôi rình" thêm dzô!
Rồi mới lấy 1 cái xô
Hai chén "ít kỷ" 1 tô "tò mò"
Nêm thêm 1 ít "trùm sò"
Bột "nông nổi" muối "hồ đồ" cho ngon
Xong rồi trút hết ra soong
Lắc đều, nấu tiếp cho tròn 3 đêm
Đến khi nổ 1 cái "OÀNH"
Từ trong 1 dáng hình bước ra
Trời kêu lên 1 tiếng "à!"
Đích danh ông Tám gọi là Mày Râu

ai thấy hay vỗ tay cái nha
nhớ cho ý kiến nhá pà kon
_________________
Trách trời sao lại sinh ra Chowsongha
Xoay chuyển càn khôn đảo chính tà
Vung tay xuất kiếm mờ nhân ảo
Đối thủ đời ta kiếm chẳng ra ...



:hiepsi:

SIKHẤNNH VIÊN

Thắp hương con lạy ông giời
Cho con đỗ đạt qua thời sinh viên
Nhà xa con chẳng có tiền
Dâng ông mấy chục lạy liền mong thương.

Tính con vốn lắm bất thường
Học hành thì ít, yêu đương thì nhiều
Con thề con chẳng nói điêu
Con say cô bán bún riêu cổng trường.

Cắm hoài rồi cũng vấn vương
Sợi bún, sợi thuốc con thường lại qua
Thấm thoắt đã năm thứ ba
Đến năm nay rốt nữa là bốn năm.

Bạn bè con nó học chăm
Con không có khiếu con nằm nhả tơ
Thôi đành may rủi mong chờ
Chép phao âu cũng mắt mờ mỏi tay.

Ông giời ơi hỡi có hay
Phù thêm độ nữa kỳ này con qua
Ra trường con sẽ mua hoa
Con sắm lễ vật gọi là tạ ơn.
____________________________

shymen
13-11-2007, 02:59 AM
SINH VIÊN KHẤN

Thắp hương con lạy ông giời
Cho con đỗ đạt qua thời sinh viên
Nhà xa con chẳng có tiền
Dâng ông mấy chục lạy liền mong thương.

Tính con vốn lắm bất thường
Học hành thì ít, yêu đương thì nhiều
Con thề con chẳng nói điêu
Con say cô bán bún riêu cổng trường.

Cắm hoài rồi cũng vấn vương
Sợi bún, sợi thuốc con thường lại qua
Thấm thoắt đã năm thứ ba
Đến năm nay rốt nữa là bốn năm.

Bạn bè con nó học chăm
Con không có khiếu con nằm nhả tơ
Thôi đành may rủi mong chờ
Chép phao âu cũng mắt mờ mỏi tay.

Ông giời ơi hỡi có hay
Phù thêm độ nữa kỳ này con qua
Ra trường con sẽ mua hoa
Con sắm lễ vật gọi là tạ ơn.
____________________________

Người Hát Rong


Văn chương thì chẳng bằng ai
Lớn lên chỉ có cái nghề hát rong
Chạy show để kiếm từng đồng
Tối về húp cháo mà lòng đớn đau
Nhà người cửa rộng lầu cao
Nhà mình không cổng không rào thấy thương
Gia tài chỉ có cái giường
Một chum gạo nhỏ, một rương áo quần
Đồ thì hai bộ che thân
Xấu người nên cũng chẳng cần diện chi
Mặc cho đời lắm thị phi
Số nghèo thôi kệ mắc gì tranh đua
Chỉ mong mưa nắng hai mùa
Thứ bảy nào cũng tới chùa tụng kinh
Cầu cho bá tánh an sinh
Tranh dành lợi lộc chữ tình chớ quên
Công cha nghĩa mẹ chưa đền
Ráng làm việc thiện mà tên để đời
Bán buôn xin chớ quá lời
Như ta buông tiếng hát lời gì đâu
Câu này phải hiểu chiều sâu
Ta đây ca hát để cầu bình an
Cho người một chút an nhàn
Cho ai kia đó lỡ làng tình duyên
Mong sao quên hết muộn phiền
Mong người vì nghĩa quên tiền phút giây
Yêu rồi chớ có đổi thay
Chết đi rồi cũng trắng tay còn gì
Cầu xin phật tổ từ bi
Cho con mãi hát mà đi giữa đời.......

NHR

Người Hát Rong


Văn chương thì chẳng bằng ai
Lớn lên chỉ có cái nghề hát rong
Chạy show để kiếm từng đồng
Tối về húp cháo mà lòng đớn đau
Nhà người cửa rộng lầu cao
Nhà mình không cổng không rào thấy thương
Gia tài chỉ có cái giường
Một chum gạo nhỏ, một rương áo quần
Đồ thì hai bộ che thân
Xấu người nên cũng chẳng cần diện chi
Mặc cho đời lắm thị phi
Số nghèo thôi kệ mắc gì tranh đua
Chỉ mong mưa nắng hai mùa
Thứ bảy nào cũng tới chùa tụng kinh
Cầu cho bá tánh an sinh
Tranh dành lợi lộc chữ tình chớ quên
Công cha nghĩa mẹ chưa đền
Ráng làm việc thiện mà tên để đời
Bán buôn xin chớ quá lời
Như ta buông tiếng hát lời gì đâu
Câu này phải hiểu chiều sâu
Ta đây ca hát để cầu bình an
Cho người một chút an nhàn
Cho ai kia đó lỡ làng tình duyên
Mong sao quên hết muộn phiền
Mong người vì nghĩa quên tiền phút giây
Yêu rồi chớ có đổi thay
Chết đi rồi cũng trắng tay còn gì
Cầu xin phật tổ từ bi
Cho con mãi hát mà đi giữa đời.......

NHR

shymen
13-11-2007, 03:09 AM
Có 24 giờ trong một ngày, và có 24 chai trong một két bia. Ngẫu nhiên chăng?
-Khi chúng ta uống, chúng ta say.
Khi chúng ta say, chúng ta ngủ.
Khi chúng ta ngủ, chúng ta sẽ tránh được mọi tội lỗi.
Khi chúng ta tránh được mọi tội lỗi, chúng ta sẽ được lên thiên đàng.
Vì vậy cứ uống, và được lên thiên đàng !
-Bia là một bằng chứng chứng tỏ Thượng đế yêu ta và muốn ta luôn “dzui dzẻ”.


:mood:

love_chippro_forever
13-11-2007, 09:05 AM
uj zuj` bạn nj` lắm thơ
toàn thơ sưu tầm ở vườn lá cải
chip tuj đây xin gửi vaj` lời
nếu có giỏi thj` tự làm lấy
chứ sưu tầm đọc ngán lắm bạn ơj
vj` đọc rất nhju` lần uj`
zj` thế nên mới thành ra thja' nj`
có sưu tầm thj` sưu tầm chỗ khác
còn ở đây nà tự làm nghe hôn?

( nhớ chưa zday?)

ma_cô
13-11-2007, 11:41 PM
trời ơi, sao mà thơ của các bác dài thế. em đọc mãi mới hết

gjrl_hp_xjnhgaj
14-11-2007, 12:58 AM
Trui ui sao dai thế
Đầu óc phong phú ghê
Nhưng mà đi chép lại
Thì chẳng ghê tí nào
Có giỏi thì anh xào
Thơ mà anh sang tác
Chứ anh đừng có nhác
Chép lại của ngươi ta:so_funny:
:meo: :thatall: