Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Anh VẨn NgỒi ĐÂy..



tanamanker
02-11-2007, 02:37 AM
http://f3.yahoofs.com/mingle/46a60dfezc333285d/profile/__sr_/68d8.jpg?mg4ruKHBDXRZbDHc
Anh vẫn ngồi đây, trong căn phòng nhỏ này, nơi chúng mình đã có biết bao nhiêu kỷ niệm. Vẫn còn kia ô cửa nhỏ, nơi em thường nô đùa là khung trời mơ ước, giờ thì còn lại khoảng không gian mờ mịt, nhạt nhoà. Thu đã tàn lá vàng không rơi nữa. Khu vườn ngoài kia ngày nào đón em về xao xác lá, giờ đứng lặng yên trong đêm. Không gian hoang vắng đến lạnh lùng chỉ còn nghe đâu đây heo hút tiếng thở dài của cơn gió lang thang, như nuối tiếc những ngày thu đã qua.

Anh vẫn ngồi đây, lần giở từng trang kỷ niệm, những tấm bưu thiếp xinh xinh với dòng chữ thân thương mềm mại. Đây, tấm hình em ngày đầu nhập học… Và đây nữa, nhánh phượng khô gầy em ép tặng anh thay vì bông hoa, em đã chép bài thơ hai đứa mình yêu thích: Cuộc chia ly màu đỏ.

Trời ơi, phải chăng định mệnh đã an bài từ ngày ấy, ngày chúng mình còn chưa dám nói yêu nhau. Người đời vẫn nói: “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở…”. Anh không ngờ tình mình dang dở đến nhường này… Ngàn vạn lần anh nguyền rủa điều gọi là đẹp đẽ ấy. Bởi chính nó đã mãi mãi đưa em đi xa, lìa bỏ lối mòn thân thuộc, lìa bỏ những kỷ niệm… Để giờ này, vĩnh viễn anh mất em.

Em nghĩ gì khi đọc những dòng này, buồn, vui, hay lãng quên? Đôi mắt em có thoáng mơ màng khi nghĩ về quá khứ…? Đôi mắt ngày nào đã nhen lên ngọn lửa tình yêu trong con tim anh, thiêu đốt tâm can anh trong những ngày xa cách. Sao giờ đây đầy bóng hoàng hôn? Phải chăng em ơi “mắt người thiếu nữ không mây, song chứa đầy bão tố”. Anh biết từ lâu mình đã ngập chìm trong bão tố đầy trời.

Sáu ngày đêm đã trôi qua, kể từ lúc được tin em không trở về như lời hẹn ước. Anh đã lang thang trong đêm sinh nhật, cũng là lần cuối cùng của tình yêu chúng mình. Nến đã tắt từ lâu, hoa cũng đã héo tàn, chiếc ghế em thường ngồi giờ vắng lặng, chút quà lưu niệm định dành tặng em vẫn nằm yên nơi ấy. Nó đợi chờ một bàn tay, đợi chờ hơi ấm người thiếu nữ, mà nào có được… Tất cả giờ đây đã trở thành vô nghĩa. Anh chẳng biết làm gì, khi không còn em nữa. Em, sao em nỡ đành xa anh, sao em nỡ đành xoá vùi bao mơ ước, lãng quên bao kỷ niệm. Anh còn gì nữa đâu khi người dập vùi tình yêu vào bụi, và để rồi một ngày. Người vẫn vô tình giẫm nát dưới gót chân.

Đã bao lần trong mơ anh chợt thấy em hiện về rồi tan biến vào hư ảo. Giật mình tỉnh dậy, anh nguyện cầu cho điều ấy đừng bao giờ xảy ra. Vậy mà điều ấy vẫn đến, đến thật bất ngờ. Nó như trận cuồng phong cuốn đi tất cả. Giữa không trung nó gào thét gọi biển khơi cuộn sóng. Để rồi khi đã đi xa, nó đâu biết giữa lòng sâu biển cả sóng vẫn đang day dứt mãi không thôi…

Anh không oán trách em, cũng không hối hận điều gì. Anh đã dành tất cả cho tình yêu. Bởi anh biết em đáng yêu đến nhường nào. Song anh hiểu, mình đã lầm. Làm sao có thể xây được toà lâu đài trên bãi cát và bề dày kỷ niệm.

Thôi em hãy đi đi. Cầu mong cho em tới được chân trời mơ ước. Chỉ tiếc rằng, trên vời vợi những cung đường tìm về hạnh phúc anh sẽ chẳng bao giờ còn được gặp lại hình bóng người con gái đã một thời choáng ngợp trái tim anh.

congtu_q3
02-11-2007, 06:39 AM
hiii ;;;anh nhớ em wa

_ Girl Buồn _
02-11-2007, 08:00 AM
cảm đụng quá..thịt đoá....Con trai mà..cũng thích...cũng iu....cũng bùn đau mà...Nhưng cũng phải mạnh mẽ nhỉ....chúc tìm dc hạnh phúc

nu_gangster18
02-11-2007, 08:31 AM
sến như con hến , ăn cắp của ai za?

se7engirl_dj
02-11-2007, 08:47 AM
Bùn we' nhỉ , h0k ngờ c0n traj cũng ju ghê thế nhỉ hehehehehe

Dr3Am
02-11-2007, 09:16 PM
e0`! Bài viết này chẳng thật tí nào nếu tui là cô gái đó tui cũng hem cảm động tì nào đâu! Nó cứ giống như giả dối ây'. Hãy viết ra từ những gì thật lòng mình đừng văn chương theo kiểu đó nó giả dối lắm dù là bài văn vụng về mà thật lòng còn hơn ! Sorry!Tui chỉ nói sự thât.

maybe i love you
02-11-2007, 09:28 PM
Văn vẻ quá đi.............