o0khucTinh0o
06-10-2007, 09:14 PM
Đời nhạo tôi ... Một chữ khờ, si dại
kiếp con tằm, vây kén, trả nợ tơ
suốt nữa đời, gậm nhấm mối mộng mơ
cho nhân thế kết thành tơ, gấm, lụa
Đời cười tôi ... Một chữ tình, vây bủa
quay quắt hồn, tìm ngõ cụt không tên
bước thấp, cao vô lối chốn chênh vênh
chưa thoát ngõ, vì đa tình tự cổ
Đời chê tôi ... Một chữ nghèo, khốn khổ
cảm mến người, đè nén tận lòng sâu
ôm tương tư, khoé mắt ngấn giọt châu
không dám tỏ, vì sợ người chê trách
Đời oán tôi ... Một chữ lòng, mục rách
chấp vá hoài, muôn mảnh vụng thô sơ
vẫn thế thôi, ai đã biết, đã ngờ
vì nhân thế làm tâm hồn ngây dại
Đời ghét tôi ... Một chữ cười, tê tái
tôi cuồng ngông, thế thái vốn vô tình
nhân gian kia, ngàn vạn lối loạn hình
lúc mờ tỏ, không làm sao hiểu được
...... KT
....Đời cuời tôi sao yêu nguời vội vã
Nên giấu đi những vấp ngã đời thường
Tôi đáp khẽ: "thích chìm đắm tơ vương
Dù mai dẫu, đôi đường tình mặn chát "
Đời hờn tôi sao đem mây phuơng khác
Ôm si mê đến bạc trắng mái đầu
Tôi cuời buồn: "Khi tình biết về đâu ?
Giữ chi mãi mối sầu ,thương, đau, khổ !"
Đời khuyên tôi đừng đa tình tự cổ
Không an vui, khi bến đổ xa xưa
Tôi lặng mắt, mông lung...vô hướng phía
Giữ chặt em, khẽ hỏi: "Thả neo chưa?"
Bạn hỏi ta: " Có từng hứng giọt mưa
Đã bao lần.. kiếp sống thừa trôi dạt?"
Ta nhìn lại, đôi tâm hồn bạc rạt....
Ào ạt tình nuớc lắm lúc... hoá mây.. ! "
Tôi hỏi em: "Tình vẫn còn hương say
Hay bên nhau, chỉ một ngày tan rã ?"
Em yên lặng...bóng đêm buồn quỵ ngã
Nửa đời thừa, ngày cuối đã cần ai ? "
Em hỏi ta: "Nụ hôn hời đã phai
Nhớ nguời mới...đắm say đôi môi thắm ?"
Ta nín chặt, bâng quơ như khói thuốc
Mơ trời cao...như sương khói qua vai..!"
.........TK
kiếp con tằm, vây kén, trả nợ tơ
suốt nữa đời, gậm nhấm mối mộng mơ
cho nhân thế kết thành tơ, gấm, lụa
Đời cười tôi ... Một chữ tình, vây bủa
quay quắt hồn, tìm ngõ cụt không tên
bước thấp, cao vô lối chốn chênh vênh
chưa thoát ngõ, vì đa tình tự cổ
Đời chê tôi ... Một chữ nghèo, khốn khổ
cảm mến người, đè nén tận lòng sâu
ôm tương tư, khoé mắt ngấn giọt châu
không dám tỏ, vì sợ người chê trách
Đời oán tôi ... Một chữ lòng, mục rách
chấp vá hoài, muôn mảnh vụng thô sơ
vẫn thế thôi, ai đã biết, đã ngờ
vì nhân thế làm tâm hồn ngây dại
Đời ghét tôi ... Một chữ cười, tê tái
tôi cuồng ngông, thế thái vốn vô tình
nhân gian kia, ngàn vạn lối loạn hình
lúc mờ tỏ, không làm sao hiểu được
...... KT
....Đời cuời tôi sao yêu nguời vội vã
Nên giấu đi những vấp ngã đời thường
Tôi đáp khẽ: "thích chìm đắm tơ vương
Dù mai dẫu, đôi đường tình mặn chát "
Đời hờn tôi sao đem mây phuơng khác
Ôm si mê đến bạc trắng mái đầu
Tôi cuời buồn: "Khi tình biết về đâu ?
Giữ chi mãi mối sầu ,thương, đau, khổ !"
Đời khuyên tôi đừng đa tình tự cổ
Không an vui, khi bến đổ xa xưa
Tôi lặng mắt, mông lung...vô hướng phía
Giữ chặt em, khẽ hỏi: "Thả neo chưa?"
Bạn hỏi ta: " Có từng hứng giọt mưa
Đã bao lần.. kiếp sống thừa trôi dạt?"
Ta nhìn lại, đôi tâm hồn bạc rạt....
Ào ạt tình nuớc lắm lúc... hoá mây.. ! "
Tôi hỏi em: "Tình vẫn còn hương say
Hay bên nhau, chỉ một ngày tan rã ?"
Em yên lặng...bóng đêm buồn quỵ ngã
Nửa đời thừa, ngày cuối đã cần ai ? "
Em hỏi ta: "Nụ hôn hời đã phai
Nhớ nguời mới...đắm say đôi môi thắm ?"
Ta nín chặt, bâng quơ như khói thuốc
Mơ trời cao...như sương khói qua vai..!"
.........TK