*_ PHONG HẠ _*
23-08-2007, 02:06 AM
Cô ơi .....khi e viết những lời này thì cô đã đi xã em ...xã mãi ....e ko còn được thấy cô nữa ....nghe cô nói ....tâm sự với cô . Em vẫn ko thể tin đó là sự thật nữa .....gờ đây ...khi e thức giấc ..e fair chấp nhân rằng ....bên đời e ko còn cô nữa ...cô đã xa em .......Tại sao cô đi sớm tế .....cô còn hứa sẽ dạy e của em tiếng thụy điển ....cô còn mong ngóng từng ngày e sẽ đứa nó đến trường làm học sinh của cô ....Cô còn hứa cây mậm nhà cô nhờ e ử lí giùm cơ mà ....Bây giờ mỗi khi cầm dt lên ....e muốn kể chuyên vui buồn ...e biết gọi cho ai đây ..khi cô đã đi về nơi xa . Cô có biết ...khi e còn ngơ ngác đến nơi xa này ...cô đến lau nước mắt cho em ..mỗi khi e khóc vì nhớ nhà ...., cô an ủi e lúc e buồn ..cô cười cùng e lúc e vui .....ngày nào cũng vậy ....e gọi điện cho cô ...nói chuyên với cô về tất cả ...về bạn bè em . về nơi e sinh ra ...về những câu chuyên buồn mà e đọc được .... cho đên khi e ko còn là học sinh của cô nữa ....cô vẫn giúp đỡ e với cái môn tiếng khó nhai ...cô vẫn theo gót chân em ....nâng niu giúp đỡ e.......khi e bị ốm ...cô chắm sóc e khi e cô đơn nhà một mình khi mẹ đi vắng ....sinh nhật e cũng chỉ có cô chúc mừng ...tất cả những gi cô làm cho e đến hôm nay , e ko thể quên ...nhưng chính chúng cũng làm e càng đau đớn hơn ... Cô ơi ....bây giờ e của e sắp đến rồi ...nó sẽ ko có cơ hội dc làm học sinh của cô ..., thứ 2 này e bắt đầu đi học lại ....những hồi hộp , lo lắng e biết kể với ai ....Như giờ đây ....e ngồi một mình trong căn nhà vắng ....e ko còn khóc được nữa ....mọi nỗi buồn cứ tồn đọng trong lòng em ...em muốn gào khóc thật to cho người e yêu quý ...e muốn được rơi nước mắt nữa cho cô ....nhưng e ko thể dược nữa .....cô mất đi là sự mất mát to lớn đối với e , trong tim e như bị một nhát dao đâm thẳng ....đau đớn xót xa lắm cô . Sao cô ko để e chăm sóc cô nhưng giây phút cuối cùng ...ko để e nhìn thấy cô dù biết tất cả chỉ còn là lần cuối .....em sẽ làm tất cả những gì e muốn làm cho cô .....cô ra đi ko biết co đau đơn ko .....toàn thân e tê buốt ...đầu e như vỡ tung ...tất cả những suy nghĩ về cô khiến lòng e càng sắt lại . Khóc cũng từngđã khóc ....bây h khi e thức dậy .....e fair chấp nhân một sự thật cay đắng nất ....đau lòng nhất có khi cả cuộc đời e cũng ko thể quen được ...cô đã ra đi thật rồi ....cô đã rời xa em ...năm nay sinh nhật em ...ko còn lời chúc của cô ....năm học vừa đến ...còn nhiều hs cần sự giúp đỡ của cô ....sao cô đã đi sớm vậy .....mấy ngày ở bệnh viện ...chắc cô đau lắm ......e ước gì ..e có thể chia se nỗi đau đó với cô ...e ước gì điều này chỉ là 1 giấc mơ.....để khi e tỉnh lại ...cô vẫn bên em ....
Cô ơi ....cô mãi mãi là cô giáo yêu của em ....ngoài trời đang mưa to lắm cô àh ....giọt mưa buốt lanh ..nặng trĩu như từng giọt nc mắt đang đọng lại trong lòng em .... chắc cô còn nhớ câu chuyên của em bé Xa diễm e kể cho cô nghe ....mùa hạ vừa kết thúc thì cô đi ....e sẽ nhớ mĩa ...khi lá vàng rơi là lúc cô đã rời bỏ em .....em xin lỗi vì đã ko chăm sóc được cô ....ko gọi điện hỏi thăm cô , giá như e gọi hỏi tham cô như thường thì e đã biết cô bệnh ...giá như cô ko mắc căn bệnh đó .....căn bênh quái ác đã cướp đi cô của e mãi mãi ! e cấu mong ở nơ xa đó...cô được hạnh phuc...ko còn đau đớn...E sẽ rất nhớ cô...nguời đã mang đến cho e tình thương...và bây h e lại fai quay lại cuộc sống cô đơn và khép mình một lần nữa để nỗi đau nguôi ngoai.
Cô ơi ....cô mãi mãi là cô giáo yêu của em ....ngoài trời đang mưa to lắm cô àh ....giọt mưa buốt lanh ..nặng trĩu như từng giọt nc mắt đang đọng lại trong lòng em .... chắc cô còn nhớ câu chuyên của em bé Xa diễm e kể cho cô nghe ....mùa hạ vừa kết thúc thì cô đi ....e sẽ nhớ mĩa ...khi lá vàng rơi là lúc cô đã rời bỏ em .....em xin lỗi vì đã ko chăm sóc được cô ....ko gọi điện hỏi thăm cô , giá như e gọi hỏi tham cô như thường thì e đã biết cô bệnh ...giá như cô ko mắc căn bệnh đó .....căn bênh quái ác đã cướp đi cô của e mãi mãi ! e cấu mong ở nơ xa đó...cô được hạnh phuc...ko còn đau đớn...E sẽ rất nhớ cô...nguời đã mang đến cho e tình thương...và bây h e lại fai quay lại cuộc sống cô đơn và khép mình một lần nữa để nỗi đau nguôi ngoai.