PDA

Xem đầy đủ chức năng : Nghệ Thuật Thư Pháp



bebadboy87
15-07-2007, 07:57 AM
Thực ra mà nói hoài cổ thì cũng ko phải. Hiện nay có rất nhiều người trẻ rất ham thích môn nghệ thuật này. Nếu em ko nhầm thì ĐH KHXH&NV có một khoa chuyên nghiên cứu về môn nghệ thuật này, và các bạn trẻ bây giờ có nhiều bạn viết thư pháp rất "tanh" .

Bài viết dưới đây được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau. Bài viết cũng mong nhận được các bức hình, ảnh mà mọi người kiếm được. Mong rằng sẽ được các bạn ủng hộ. :hug:

1.Tổng quan về Thư pháp Việt: - Thư họa & Đạo

Ở Trung Hoa - thời Hán, từ khi phát minh ra bút lông thì chữ Hán được viết trong một cấu trúc có quy luật gọi là Thư Thể gồm: Triệt Thư, Lệ Thư, Khải Thư, Hành Thư và Thảo Thư.

Ở Nhật ngày xưa gọi môn nghệ thuật này là Thư Đạo (như Trà Đạo, Kiếm Đạo, Võ Đạo, Thiền Đạo v.v…). Bất cứ môn "Chơi" nào nếu được châm chú, nghiên cứu cho đến tận cùng để ngộ đến hư vô đều là Đạo cả.

Thư pháp là phương pháp viết chữ đẹp, tiếng anh là Calligraphy, theo từ điển Merrian Webster có nghĩa: Fair or elegant hand writing or the art of producing such writing. Vậy Calligraphy hay thư pháp là cách viết chữ đẹp, không phân biệt loại chữ nào, dù là chữ Hán, Việt, La tinh, Hồi, Miên, Thái, v.v… Do đó chữ Hán không thể giành ngôi vị độc tôn trên diễn đàn nghệ thuật này.

Nếu ai đó vẫn cực đoan, chỉ cho rằng thư pháp là của chữ Hán thì rất sai lầm và chưa thấu hiểu được cái huyền vi của siêu năng con người, một sinh vật duy nhất trên địa cầu có ngôn ngữ và chữ viết để diễn đạt tư tưởng.

Albert Einstein với tương đối luận, lấy giới hạn của tốc độ ánh sáng tìm ra được sự chuyển hóa vật chất qua năng lượng. Nhìn vào thư họa thì cái vật chất như: giấy, bút, mực được viết lên bằng năng lượng nghệ thuật tâm linh thì nhất định phảI đi vào Đạo. Thư pháp tức là Thư Đạo vậy.

Vật chất và năng lượng của Einstein bị giớI hạn 300.000km/s, nhưng siêu năng tư tưởng thì hoàn toàn không bị hạn chế bởi thời gian và không gian. Người Thư Đạo dùng năng lượng khí công thể nhập lời thơ siêu thoát chuyển vào nét bút để đến cõi hư vô.

Thư Đạo là lối viết tự nhiên không gượng ép, cái tự nhiên của trời đất, của thiên nhiên như Lão Tử đã viết: "Đạo pháp tự nhiên" (Đạo bắt chước tự nhiên). Những nét bút trên trang giấy như rồng bay, phượng múa, như gió thoảng mây bay; lúc im lìm lắng đọng, lại có khi cuồng phong bão tố, đó là cái tự nhiên của đất trời và cũng là cái Đạo vô cùng vậy.

Từ ngàn xưa, các Đạo sư, Thiền sư đã dùng thư pháp làm phương tiện chuyển đạt những cao thâm của Đạo. Bất cứ Đạo nào học ở phương Đông cũng đều là Đạo sống, nghĩa là tri hành hợp nhất. Thư Đạo là vừa tri vừa hành, vừa cảm vừa ứng. Ngọn bút lông, ý đạo, lời thơ với tâm thiền đưa ta đến sự giải thoát, thực hiện được câu kinh tối thượng của Đạo gia là hư kỳ tâm, thực kỳ phúc. Đó là phép "dụng tâm nhược kính", của Trang Tử, cũng là bí quyết dùng Thái Cực Quyền với nguyên tắc "xả ký tùng nhơn", "dĩ động cầu tịnh" . Một bức thư họa cũng là sự diễn đạt luật đạI hóa du hành, cái diễn biến từ lúc khởi thủy đến hồi chung cuộc của vạn sự, vạn vật qua bốn giai đoạn: thành, thịnh, suy, hủy được thoáng diễn qua một vài nét bút tài hoa.

Nhà thư pháp không những phảI thông hiểu về luật thiên nhiên mà cần phảI điêu luyện nét bút căn bản, đầy đặn, mạnh mẽ như: điểm, hoành, nét ngang, nét sổ, nét nhất lên, nét phẩy xuống v.v… Tâm, ý thân vừa hằng vừa chuyển, vừa bất di vừa biến dịch trong nghệ thuật thượng thừa của Thư Đạo.

Văn chương, nghệ thuật của Thư Đạo cô đọng trong tranh thư họa với sự lặng thinh, nhưng là một thứ lặng thinh hùng biện và khêu gợi để ngưòơi xem phải vận dụng công phu suy nghĩ, im thấy mà lắng nghe tiếng dội ở nơi sâu thẳm của lòng mình. Người xem phải "đắc ý vong ngôn" thì mới có thể thưởng thức được những nghệ thuật siêu đẳng thuần túy của Thư Đạo. Điều quan trọng đối với như thư họa là cốt tìm nắm lấy cái căn bản của thiên nhiên, tức là cái hư vô, cái vô cùng vô ẩn trong từng sự vật hữu hạn. Hư không trong thư họa được tượng trưng bằng những nét bút mạnh và thẳng, dường như chỉ phớt nhẹ trên mặt giấy và cảm thấy như nó bay đi vùn vụt, mất dạng trên không trung. Nét nào đã phóng ra không bao giờ đồ lại, nét đồ là nét chết. Nét bút thư họa vừa táo bạo vừa nhẹ nhàng thường gọi là Thần bút. Nhà thư họa chỉ dùng có một màu đen, khi đậm, khi nhạt, hòa với nước lã vẽ trên nền giấy, lụa trắng làm nổi bật lẫn nhau để biểu trưng cho sự gắn bó của âm dương. Muốn nắm lấy cái hư không tuyệt đối, nhà thư pháp phải phá các hình thức hữu danh để tạo những hình thức mỹ thuật vô danh, một lối cấu tạo tự do, không lề lối nhất định gì cả. Thay vì vẽ một cái cây, nhà thư họa chỉ vẽ một đoạn thân cây, không gốc, không ngọn, cũng như vậu nét chữ không cần phải chân phương. Hình thức gây nhiều mỹ cảm nhất là những hình thức bất toàn và trống không, những hình thức không hình thức rõ ràng. Chính sự cực kỳ giản đơn mới biểu trưng khái quát được hư không, cái vô cùng vô tận của vũ trụ.

Giá trị mỹ thuật thượng thặng của Thư Đạo bao giờ cũng ở nơi sức khêu gợi của nó. Sự bất chấp luật viễn thị trong thư họa, dùng nguyên tắc không nguyên tắc, chú trọng đến thần khí của câu thơ, nét bút; cái màu không màu của màu trắng đen đậm nhạt của thủy mạc, đó là những đặc điểm của thư đạo, có công dụng siêu thoát không gian để được cận với hư không mới gợi được cái cảm giác vô cùng của Đạo.

Thư họa, thư pháp, thư đạo chính là phương tiện tạo cho ngườI viết một thể tánh, một tâm hồn, một tác phẩm không tận cùng, một thứ bất tận ngôn, ngôn bất tận ý. Người viết thư pháp phải tập cho lòng luôn luôn bình thản, vô tư, thanh tịnh, đạt đến tâm vô niệm trong phương pháp của Trang Tử" "dụng tâm nhược kính".

Được như vậy, thư pháp, thư họa không còn là môn nghệ thuật tầm thường mà là một chính pháp, một Đạo thư, một Đạo trong nghệ thuật thư họa.

2. Giới thiệu chung về Thư Pháp Việt Nam

Xin được giới thiệu với các bạn một bộ môn nghệ thuật đang phát triển ở Việt Nam, đó là môn Thư pháp.

Ở Việt Nam thuở xưa, vào mỗi dịp Xuân về, người dân hay đến nhà những « Thầy Ðồ » hay những người « hay chữ » để xin chữ về treo như một bức tranh, vừa là món đồ trang trí nhưng cũng vừa là món ăn tinh thần. Thầy đồ hay người hay chữ cho chữ bằng cách viết một hay nhiều chữ trên một tờ giấy lớn, với nội dung mang tính cách chúc tụng hay giáo dục, nét chữ thường được khen là đẹp như rồng bay phượng múa. Lối viết như vậy được gọi là Thư Pháp. Thư Pháp là phương pháp viết chữ (đẹp).

Cụ Ðồ xưa:http://www.friendshipland.net/upanh/uploads/39a262f098.jpg

Thư pháp là một môn nghệ thuật phát xuất từ Trung Hoa và đã được các nước Nhật, Triều Tiên, Việt Nam âm thầm chấp nhận và lặng lẽ duy trì.

Ðối với phương Tây, thư pháp được thực hiện bằng nhiều phương tiện : bút sắt, cọ, thước, compa, êke...Con chữ được nắn nót theo chuẩn mực và tỷ lệ. Ðó là cái đẹp của các con chữ theo thị giác người sử dụng hệ chữ La Tinh.

Ðối với người phương Ðông, nói đến môn Thư pháp, người ta thường nghĩ đến cách viết chữ Hán với phong cách đặc biệt... Với cây bút lông, mực và giấy người Trung Hoa đã đưa nghệ thuật viết chữ vươn lên đỉnh cao với lý thuyết phong phú, mang tính triết học, thiền học.

Ở Việt-Nam vào thời điểm nầy, có lẽ ngoại trừ một số người lớn tuổi thâm Nho mới đọc được chữ Hán, chữ Nôm, chớ còn hầu hết là không đọc được.

Bởi vậy tại sao ta không viết thư pháp bằng tiếng Việt ? Viết chữ Việt cũng đẹp vậy, bởi vì sao giải thích được : « Sao là đẹp ? Sao là không đẹp ? » (KTS Nguyễn Thanh Sơn)

"Biết đâu cái gọi là đẹp đối với ta, chắc gì gọi là đẹp đối với kẻ khác !... biết đâu cái gọi là đẹp đối với ta bây giờ chắc gì gọi là đẹp đối với ta sau nầy" (Trang Tử).

Thư pháp bằng tiếng Việt:

Theo các bậc khoa giáp thời xưa, việc chọn một câu văn một bài thơ để viết lên trang giấy là việc cần hết sức cẩn trọng. Vì ngoài việc thể hiện nét bút tài hoa, năng khiếu viết chữ, nội dung một bức thư pháp còn cho thấy tư tưởng, kiến thức, tâm hồn của người viết. Khi cầm bút, ngoài thể hiện những đường nét rồng bay phượng múa, các thư pháp gia còn phải "nhiếp tâm" với những gì mình sắp sửa viết ra.

Có thể gọi thư pháp là tranh chữ, nhưng nó lại mang sắc thái đặc biệt của con người sáng tạo nên bức tranh mà không được tự do bay lượn như các họa sĩ khi tung những nét vẽ lên trang giấy. Người vẽ tranh thư pháp, trước hết phải có một tâm hồn thanh tịnh “như làn nước hồ thu”. Vì sao phải như vậy? Bởi chẳng có bức tranh thư pháp nào có thể ra đời khi lòng người đang rối ren, bấn loạn vì những cơm áo đời thường vương vấn. Chị Hoàng Thị Ngọc Lan, tên hiệu Nhất Chi Lan, chủ phòng tranh thư pháp, tâm sự : “Có đêm thức trắng, muốn viết thư pháp thì trước hết phải ngồi thiền. Lòng có tĩnh thì viết thư pháp mới được”.

Viết được thư pháp là cả một kỳ công. Người Trung Quốc xưa viết bằng bút lông, mực tàu, trên giấy lụa. Với người Việt Nam quen chơi thư pháp, những nguyên tắc đó cũng không thể nào thay đổi.

Người viết thư pháp quan trọng nhất cây bút. Để biết cầm bút đúng cách viết thư pháp, người giỏi phải mất một năm, người kém mà có tâm theo đuổi cũng phải kiên trì 3 năm chỉ chuyên tập cầm bút. Bút viết thư pháp phải là bút lông, nhất thiết không có bút gì khác. Cầm cây bút sao cho thẳng mà không cứng, vẫn mềm mại như hình con rắn uốn lượn.

Mực viết thư pháp cũng phải là mực xạ. Loại mực này hiện nay không nhiều và khá đắt, thế nhưng người ta không thể thay thế loại mực khác. Mực xạ đi với giấy dó là loại giấy cổ truyền ở Việt nam. Những năm trước đây, nghề làm giấy dó gần như thất truyền, nay đã và đang được khôi phục lại ở một số làng nghề miền Bắc. Giấy dó làm ra cũng chỉ để phục vụ một số công việc như viết tranh thư pháp, viết câu đối, vẽ tranh cổ… nên giá giấy khá đắt. Chị Lan cho biết, trong khi một ram giấy trắng bình thường chỉ khoảng mấy chục nghìn đã có thể mua được hàng trăm tờ, thì giấy dó với chừng đó tiền chỉ có thể mua vài chục tờ, mà chị phải lặn lội đặt hàng tận thành phố Hồ Chí Minh đem về.

Loại giấy dó thấm chữ rất nhanh, người viết thư pháp hay vẽ trên giấy này nếu không có trước ý tưởng trước mà cứ họa lên giấy thì tác phẩm 10 phần độ 9 phần bị hư. Bút lông thấm mực tàu sẽ tạo nên những nét đậm nhạt khác nhau, nhưng cái đậm nhạt lúc ấy không phải là ở tay viết mà phải ở cái tâm của người viết.

Thư pháp là mô phỏng theo hình dáng, sự chuyển động của thế giới thiên nhiên qua những con chữ thần kỳ. Chữ Tâm của Nhất Chi lan ở phòng tranh thư pháp là vậy. Một vầng trăng tròn và cành cây khô vươn cao, ai hiểu được thư pháp mới nhận ra những cành cây là chữ M, vầng trăng kia tựa chữ Â và cành cây vắt chéo qua mặt trăng đang rọi sáng là chữ T. Chị kể: Người bước vào con đường viết thư pháp đầu tiên phải học viết thành công 2 chữ: tâm và nhẫn. Với chữ Nhẫn, chị Lan họa theo điển tích Tử Nha câu cá bên hồ Sông Vỹ. Hình người đàn ông nhẫn nại với chiếc cần câu là nét vòng của chữ N tạo cho người cảm nhận một sự xao xuyến về con người và những thăng trầm trong cuộc đời.

Người ta nói rằng con chữ, nhất là chữ thư pháp, thường gắn với cuộc đời của người viết ra nó. Không có quy tắc cho người chơi thư pháp, nhưng có một nguyên tắc là chữ tâm phải sáng và tâm hồn phải thanh thản, vì vậy mà hầu hết những người chơi thư pháp đều biết Thiền- một cách tĩnh tâm. Ngoài ra thư pháp là lối chơi dành cho người cao tuổi, có đời sống nội tâm phong phú, thích hòa mình với cây cỏ, thiên nhiên. Đến với thư pháp là đến với thiên nhiên với muôn vàn hình thái, từ những cành cây đang vươn lên đón nắng xuân, đến những cảnh se lạnh khiến cỏ cây đìu hiu trong giá rét, từ hình ảnh chuyển động của muôn loài động vật với vũ điệu thiên biến vạn hóa đến sự chuyển động âm thầm trong thớ thịt đường gân của thế giới sinh vật… Với người chơi và thưởng ngoạn thư pháp, gần như đó là đòi hỏi để có thể hiểu được nó.

-::- ïŋ√ïʂîߣȝ -::-
15-07-2007, 08:18 AM
chữ thư pháp đẹp lắm :dance: :dance: ủng hộ cho tép nà :flower: :flower:

bebadboy87
15-07-2007, 08:40 AM
Các kiểu chữ trong Thư pháp

*Chữ Chân Phương, tạm gọi là Chân Tự, là cách viết rõ ràng dễ đọc, rất giống chữ thường.

http://nguyentl.free.fr/thu-phap/tam.jpg

*Chữ Cách Điệu, tạm gọi là Biến Tự, là cách viết biến đổi từ chữ Chân Phương mà ra nhưng các chữ cái hơi được biến dạng một chút để tạo ra cái lối viết riêng của mình.

http://nguyentl.free.fr/thu-phap/tam_3.jpg

http://nguyentl.free.fr/thu-phap/cach_tu.jpg

*Chữ Cá Biệt, tạm gọi là Cuồng Thảo, là lối viết Thư Pháp mà người phóng bút "nhiếp tâm" giữa tư tưởng và quản bút. Lối viết chữ nầy thể hiện cá tính của người viết, nhìn vào kiểu chữ nầy, người xem dễ biết tác giả mà không cần phải xem bút ký. Kiểu chữ nầy thường viết liền lạc trong một nét nên khó đọc.

http://nguyentl.free.fr/thu-phap/ca_biet.jpg

*Chữ Mô Phỏng là lối viết mô phỏng dựa theo kiểu chữ của nước ngoài. Có người viết chữ Việt nhìn vào ngỡ chữ Tàu, hay chữ Ả Rập, chữ Miên, v.v...

http://nguyentl.free.fr/thu-phap/tam_1.jpg

http://nguyentl.free.fr/thu-phap/tam_2.jpg

*Chữ Mộc bản là kiểu chữ giống như chữ khắc trên mộc hoặc như kiểu thợ sắp chữ của nhà in mà khi viết thì theo một phương pháp đảo lộn, khi xem phải dùng gương phản chiếu. Nhìn vào chữ có dạng Hán-Nôm nhưng đó lại là chữ Việt viết ngược.
(Rất tiếc, hình quá mờ nên không đưa lên được :()
Sưu tầm

***Loveless***
15-07-2007, 05:53 PM
TEP am hiểu quá :so_funny:

.March
16-07-2007, 11:43 PM
Tên gọi quốc tế cho thư pháp Việt Nam

Trải qua một thời gian hình thành và phát triển. Thư pháp Việt ngày nay gần như đã khẳng định mình, không chỉ với khán giả trong nước mà còn được sự đón nhận rất nồng nhiệt của bạn bè quốc tế. Qua những cuộc triển lãm của một số tác giả như Thanh Sơn, Vũ Hối, Đăng Học...

Trên thực tại, có rất nhiều câu hỏi đặt ra để tìm một cái tên gọi quốc tế cho thư pháp Việt.


Thường thì vẫn gọi là Vietnamese calligraphy, nhưng trong các cuộc triển lãm đó lại có những tác phẩm được viết bằng tiếng Anh, Pháp, Đức, Thụy Sĩ...nói chung là các ngôn ngữ có sử dụng ký tự La Tinh. Vậy phải gọi bằng cái tên nào cho thích hợp đây vì không những loại hình này có thể áp dụng riêng cho chữ Việt Nam mà còn có thể áp dụng cho nhiều loại ngôn ngữ khác và chúng ta cũng không muốn thư pháp chữ Việt chỉ dành cho người Việt.


Riêng tôi xin mạo muội đặt ra một tên gọi cho bộ môn nghệ thuật chữ viết này là: W.E CALLIGRAPHY




Với nghĩa đen W.E là chúng ta, CALLIGRAPHY là thư pháp. Vậy W.E CALLIGRAPHY là thư pháp của chúng ta, của dân tộc Việt Nam và của những người đang chung sống cùng một hành tinh tuy không cùng dân tộc và màu da. Nhưng cùng nhìn về một hướng, một tương lai tươi đẹp, một cái nhìn chung về thẫm mỹ.


Ý nghĩa thứ hai của W.E CALLIGRAPHY tức là: (thư pháp Á ÂU)

.W là viết tắt của WEST nghĩa là Tây Phương

.E là viết tắt của EAST nghĩa là Đông Phương

.CALLIGRAPHY là nghệ thuật chữ viết


Vậy W.E CALLIGARPHY là một loại hình nghệ thuật chữ viết kết hợp tinh hoa giữa Á và ÂU. Lối viết này thể hiện các hệ thống ngôn ngữ sử dụng mẫu tự La Tinh đến từ Phương Tây, hoà quyện dưới nét bút đặt trưng của nghệ thuật chữ viết Phương Đông.


Theo honchuviet.
http://www.honchuviet.com/gallery/pix/GDIRthanhson/la2.jpg

Ai đọc được chữ trên là gì hoh :hihi:
p/s: Dzũng chụp cái hình thư pháp của ông cho 3` kon ngắm nhờ :hihi:

.March
16-07-2007, 11:54 PM
Thư pháp Việt và những lý luận cơn bản

Như chúng ta đã biết, người dân Việt với lòng tự hào và yêu mến những truyền thống văn hóa dân tộc rất cao. Qua hàng nghìn năm đô hộ giặc Tầu, và trăm năm đô hộ giặc Tây... như lời thống kê của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn nhưng vẫn giữ được bản sắc riêng của dân tộc Việt Nam cũng như sự cộng hưởng của các nền văn hóa khác thật đậm nét. Như những phong tục tập quán, và nếp sống của dân Việt... bị ảnh hưởng bởi nền văn hóa Trung Hoa qua quá trình một nghìn năm thống trị. Cũng như kiến trúc nhà cửa cũng lai theo Tây phương không ít. Mặc dù thế dân tộc Việt Nam dù hòa nhập chứ không bao giờ hòa tan vào bất kỳ nền văn hóa nào. Chúng ta biết học hỏi cái hay của các nền văn hóa khác trở thành cái riêng và độc đáo của mình.

Điểm thay đổi đáng kể nhất có thể nhắc tới là hệ thống chữ Hán Nôm được thay bằng hệ thống chữ quốc ngữ sử dụng các ký tự Latinh do các linh mục người Pháp truyền bá. Với hai mươi bốn chữ cái và các dấu sắc huyền hỏi ngã nặng, đơn giản và mang tính phổ thông rất nhiều so với hệ thống chữ Hán Nôm vốn khó học và hầu hết chỉ có những giai cấp quan lại trí thức mới đọc và viết được. Nên ngày nay mấy ai đọc và viết được chữ Hán Nôm nữa.

Những ngừơi yêu văn yêu chữ, tôn thờ đạo nghĩa không để con chữ chỉ dừng lại ở chức năng duy trì và truyền bá thông tin...mà nâng nó lên một bậc giá trị tầm cỡ hơn trở thành một nghệ thuật sống động và mang tính chất tâm linh sâu sắc. Đó là nghệ thuật thư pháp. Nghệ thuật này được biết đến tại Việt Nam rõ nét nhất là hình ảnh những ông đồ già bên phố cùng những nét rồng bay uốn lượn.

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/ongdohanoi.jpg

Như nhà thơ Vũ Đình Liên đã viết:

Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiêng sầu...

Theo dòng phát triển, và biến cố lớn của đất nước, người dân phải lo thích nghi cho một cuộc sống mới. Và cũng ít đi những người biết đọc và hiểu được chữ Hán Nôm huống chi là thưởng thức nghệ thuật thư pháp.


Năm nay hoa đào nở
Chẳng thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ.


Một khỏang thời gian khá dài, người ta đã không còn thấy hình ảnh ông đồ già bên phố xuân như ngày nào nữa. Nhưng hôm nay, thế hệ con cháu rồng tiên không thể để mai một đi những truyền thống vốn cao đẹp đó. Nối bước theo nhà thơ Đông Hồ (được xem là ông tổ của nghành thư pháp Việt Nam) đã dùng cọ lông và mực Tầu đễ tạo nên linh hồn của những con chữ nhưng không phải chữ Hán hay Nôm mà là chữ quốc ngữ ngày nay. và được gọi là THƯ PHÁP VIỆT.
Vốn dựa trên những nguyên tắc của thư pháp Hán để áp dụng cho thư pháp Việt mặc dù hai cấu trúc chữ Hán và Việt này hòan tòan khác nhau cho nên việc áp dụng như vậy có vẽ khập khiễng. Những người chơi thư pháp Việt tới nay cũng chỉ viết theo cảm tính và tự phát. mỗi người tự tìm cho mình một đường lối thiếu bài bản và không thống nhất.

Qua bao nhiêu năm phát triển nền thư pháp Việt ngày nay đã bắt đầu nên hình nên vóc, vậy tại sao chúng ta không tự thống nhất và đưa ra những khái niệm và nguyên tắc riêng cho thư pháp Việt?

Định nghĩa: Thư pháp Việt là một lọai hình nghệ thuật chữ viết, sử dụng các ký tự Latinh với phương tiện cọ lông và mực Tầu để thể hiện.
Được chia ra là hai lối viết chính: Lối trúc và lối Mai

LỐI TRÚC:là lối viết mạnh mẽ rắn chắc các nét được viết to, mang thần sắc vốn dĩ của thư pháp Hán nhưng cũng không kém phần mềm mại uyển chuyển.
http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/nhandatma1.jpg

LỐI MAI: các nét chữ được viết mảnh mai từng nét chữ mềm mại thích hợp với cấu trúc của các ký tự Latinh đa số là những nét cong uốn lượng chứ không góc cạnh như chữ Hán.

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/vulan.jpg

Có người sử dụng cả hai lối này vào trong một tác phẩm, Lối Trúc được dùng cho chữ đại tự và lối Mai được dùng cho câu văn viết kèm.

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/th8.jpg


Theo honchuviet

Hàn Cát Nhi
17-07-2007, 06:17 AM
Không biết viết chữ thư pháp và cũng không am hiểu về thư pháp nhưng kì thực lại rất thích chữ thư pháp. Cách đây không lâu , Nhi đọc ở báo Văn học tuổi trẻ , truyện ngắn" Đạo " nói về chữ thư pháp , thấy nói rằng : " Nhìn chữ thư pháp người ta sẽ biết được tính cách " không biết có đúng không ?

Nghe mấy người bạn nói , với những người thành tâm thì mới học chữ thư pháp đc , còn những kẻ chỉ học cho biết hay để khoe khoang thì 3 năm chưa viết đc một chữ có phải không ?

ketromtinh
17-07-2007, 07:03 AM
ghê vậy...............hồi nhỏ mình viết chữ xấu lém.....cho hỏi mình có thể viết thư phép được kun?

.March
17-07-2007, 07:53 AM
Nghe mấy người bạn nói , với những người thành tâm thì mới học chữ thư pháp đc , còn những kẻ chỉ học cho biết hay để khoe khoang thì 3 năm chưa viết đc một chữ có phải không ?
Theo như cái anh viết thư pháp mà Tím nói thì cần một chút khéo léo nữa , ai có năng khiếu về hội hoạ có thể sẽ viết đẹp hơn ^^


ghê vậy...............hồi nhỏ mình viết chữ xấu lém.....cho hỏi mình có thể viết thư phép được kun?
Học thử biết liền :hihi:

.March
17-07-2007, 08:15 AM
Mỗi thư pháp gia có mỗi phong cánh và nét chữ hòan tòan khác nhau, mỗi người một vẻ. Nhưng được chia vào các thể chính như sau:
Điền , Họa , Thủy , Mộc , Phong , Dị .
ĐIỀN THỂ: là lối viết chữ Việt được xắp sếp thành từng khối vuông hay tròn, được ưa chuộng và khắc trạm trên các bức phù điêu... thường dùng cho những câu đối trong đền chùa...

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/dn_giaydo50_lager.jpg
HỌA THỂ: là một nghệ thuật viết chữ khéo léo có sắp xếp tính tóan sao cho từng đường nét chữ phối hợp thành những hình dạng mang ý nghĩa nhất định.


http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/nguyendung.jpg
THỦY THỂ: là lối viết chữ nhái theo lối viết chữ Hán, chữ viết không ngang hàng mà được viết dọc xuống như nứơc đổ.

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/27.jpg
MỘC THỂ: là lối viết mộc mạc giản dị ngay hàng thẳng lối dễ đọc và dễ cảm nhận nhưng không kém phần bay bướm. Lối này được nhiều người ưa thích và thể hiện.

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/la1.jpg
PHONG THỂ:là lối chữ viết nhanh trôi chảy. Khi đặt bút xuống là như một cơn bão quét qua không phút ngập ngừng. Nét chữ tuôn ra theo cảm hứng và quán tính vì thế đôi khi nét chữ không hòan chỉnh và hơi khó đọc nhưng vẫn dễ đọc hơn Dị thể.

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/cha_me_nhan_mot_doi.tif
DỊ THỂ: là lối viết chữ cá tính ngọn bút xuất phát từ cảm hứng cao độ, đường nét không theo chuẩn mực mà phóng bút tự do. Nét chữ không rõ ràng mà chỉ mang dáng dấp chính của con chữ, người thưởng ngoạn đôi khi cũng phải đóan để hiểu được nội dung.

http://www.honchuviet.com/anhminhhoa/honchuviet/Untitled_Scanned_14.jpg
Chú ý: ( chữ viết cho dù sáng tạo hoặc rắc rối cỡ nào nhưng điều quan trọng phải để ý đó là sự lầm tưởng. có những nét chữ khi tác giả trình bày, dĩ nhiên tác giả đọc được. Nhưng phần đông người xem hay nhầm lẫn sang chữ khác vì sáng tạo đó vượt quá khuôn khổ.)

bebadboy87
17-07-2007, 09:42 AM
p/s: Dzũng chụp cái hình thư pháp của ông cho 3` kon ngắm nhờ
Thể theo nguyện vọng của bà nhá, giới thiệu với mọi người đây là bức thư pháp của em tất nhiên là ko phải do em viết roài :D

http://i87.photobucket.com/albums/k122/bebadboy87/uploadhht/thuphap.jpg

mắt_cỏ
17-07-2007, 09:55 AM
Thư pháp cũng gần với hội họa phương Đông.Theo mình thì không nên phân chia kiểu loại và cũng chẳng cần nêu một định nghĩa vội vàng.việc đưa ra một định nghĩa cho Thư Pháp Việt nên để cho những bậc trưởng bối làm , trừ khi Violet là bậc cao nhân trong thư pháp. cái gì đẹp thì tự nó đi vào lòng người ,tự nó sẽ tồn tại cùng thời gian,và tự trong cái đẹp ấy đã mang một cái tên rồi.
Chữ trong thư pháp mô tả cái tâm của người viết , đặc biệt là hiểu biết của họ, tình cảm của họ đối với con chữ mà họ viết ra.Thư pháp không chỉ là cách viết chữ đẹp , mà đó là tư tưởng của con người.

inu_yasha_91
17-07-2007, 01:02 PM
có ai dạy thư pháp koooooooo
muốn học thư pháp thì học ở đâu hả bạn

.March
21-07-2007, 12:39 AM
Thư pháp cũng gần với hội họa phương Đông.Theo mình thì không nên phân chia kiểu loại và cũng chẳng cần nêu một định nghĩa vội vàng.việc đưa ra một định nghĩa cho Thư Pháp Việt nên để cho những bậc trưởng bối làm , trừ khi Violet là bậc cao nhân trong thư pháp. cái gì đẹp thì tự nó đi vào lòng người ,tự nó sẽ tồn tại cùng thời gian,và tự trong cái đẹp ấy đã mang một cái tên rồi.
Chữ trong thư pháp mô tả cái tâm của người viết , đặc biệt là hiểu biết của họ, tình cảm của họ đối với con chữ mà họ viết ra.Thư pháp không chỉ là cách viết chữ đẹp , mà đó là tư tưởng của con người.

Cái này thì bạn hiểu sai rồi nhé ,mình ko đủ trình độ và cũng chưa đủ tuổi để đưa ra những định nghĩa trên đâu. Đó là những cái mình cop ở chỗ khác để dzô cho phù hợp với chủ đề thôi. Mình cũng đã ghi rõ nguồn mình cop rồi mà >.<


có ai dạy thư pháp koooooooo
muốn học thư pháp thì học ở đâu hả bạn
Bạn ở HN hả? nếu ở HN thì đến cung văn hóa hữu nghị Việt Xô ý , chỗ đó có dạy đấy ^^

black_snow
21-07-2007, 04:36 AM
heee, chữ thư pháp đẹp qué