Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : DỰa Vai Anh MÀ KhÓc.



manly9000
18-05-2007, 10:07 PM
Tình cờ gặp bài thơ này trên mạng, không nhớ là bao giờ nữa. Chỉ biết rằng nó rất hay và mình đã copy về máy. Hôm nay post lên cho các khách ghé thăm dừng chân thưởng thức.

DỰA VAI ANH MÀ KHÓC.

Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao?
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi

...Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây.

...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại, dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ vỗ về "Dù mất cả trần gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay
Khóc đi em, dựa vai anh mà khóc!

Có thể một ngày mình sẽ xa nhau ...
Bởi vì Anh? vì Em? hay vì ai đó?
Những dấu hỏi tình yêu vẫn muôn đời bỏ ngỏ
Tìm đâu câu trả lời!

Có thể một ngày mình sẽ xa rời...
Để lời hứa xưa rơi vào nơi quên lãng
Chỉ còn một người trong bóng chiều nhập nhoạng
Choáng váng nỗi đau

Có thể một ngày.... mình không còn là của nhau
Ánh mắt cũ rồi cũng thành xa lạ
Thời gian cứ trôi mà dòng đời hối hả
Cả nỗi đợi chờ có thể sẽ quên đi

Có thể một ngày... cộng hết nỗi chia ly
Cũng chẳng đủ để hoà thành nước mắt
Cái nắm tay từng một thời rất chặt
Vậy mà rời nhau hờ hững thở dài !

Có thể một ngày ...có thể lắm ngày mai
Nhưng điều đó mãi chỉ là "có thể"
Khi chúng mình đủ niềm tin hơn thế
Sẽ làm nên điều" không thể" trong đời.
(St)
Tác giả: chưa biết.
Còn bài này nữa? Tôi copy nó ngay sau bài trên. Không biết tại sao lại copy vào sau bài đó... Nhưng bây giờ đọc 2 bài lên sao thấy chúng có vẻ như quen biết nhau vậy?
***
Hòn đá lăn chẳng bao giờ có rêu
Tôi đọc được trong sách một điều như thế
Vẫn biết cuộc đời mình còn nhiều cái " không thể"
Nhưng sao mình lại không thể quyết tâm!

Mình chỉ toàn những mơ mộng viển vông
Đến những điều xa xôi phi thực tế
Một ngày kia sẽ ngao du bốn bể
Bằng số tiền trúng sổ xố giải cao

Rồi chống cằm mơ mình thành ngôi sao
Thật nổi tiếng và nhiều người ngưỡng mộ
Mơ có người đồng cam cộng khổ
Yêu thương mình suốt cả cuộc đời xanh!

Mình cứ mơ, cứ nghĩ, cứ chòng chành
Giữa hiện tại , tương lai và quá khứ
Mình chỉ mơ rồi chẳng làm gì nữa
Buồn bã, thờ ơ, lạnh nhạt, dửng dưng!

Mơ trúng số, có bao giờ mua số?
Mơ thành" sao"_ sao chẳng học giỏi đi
Mơ có người thương, sao không hành động gì?
Để chứng tỏ mình là người dễ mến!

Tự vấn mình trong miền yên tĩnh
Chợt mỉm cười phổ lại thơ xưa
"Thà một phút làm việc mà có ích
Còn hơn ngồi mơ tưởng suốt trăm năm!"

Tác giả: Hiện giờ cũng chưa biết nốt!

boylangman_142
22-05-2007, 07:27 AM
Ý tưởng rất tuyệt nhưng lời thơ hok được vần lắm, có lẽ đây là một bài thơ có xuất xứ từ nước ngoài chăng???Mọi người cho ý kiến với...

ước gì.....
22-05-2007, 11:20 AM
hai bài thơ này khá hay.
thich bài đầu tiên nhất.
Thanks

x_men_codon
26-05-2007, 01:13 AM
Hi anh Dương Kiếm đâu bài thơ hay vậy , học thì dốt mà kiếm được bài thơ hay quá hehe

ngocnu
26-05-2007, 02:39 AM
Bài thơ này chắc chắn dịch từ thơ nước ngoài

tomato123
26-05-2007, 06:42 AM
Sặc ,đoạn đầu là bài DỰA VAI ANH MÀ KHÓC của Trần Huy Phương ,đây là bài thơ khá nổi tiếng mà , còn 2 đoạn sau thì :D :D


Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao?
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi

Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây.

Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại, dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Sớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ vỗ về "Dù mất cả trần gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay
Khóc đi em, dựa vai anh mà khóc"