Xem đầy đủ chức năng : Miên Man Tình Buồn II (Thơ Lã Thế Phong)
lathephong
08-04-2007, 11:40 AM
Thủ Đức Quê Tôi
Tôi mời em về thăm quê tôi Thủ Đức
Phía bên này giòng nước ngọt Đồng Nai
Cũng có đồng lúa xanh, hàng dừa cao vút
Và sáu câu hò vọng cổ miền Tây
Tôi sẽ đưa em đi một vòng phố chợ
Để em tìm hương vị miếng nem chua
Đượm thắm tình miền Đông đất đỏ
Bụi chập chùng đang trông ngóng mùa mưa
Nhỡ em muốn làm dâu nơi xứ lạ
Quà cưới xin chắc đơn giản thôi em
Quê tôi nghèo, thương mẹ hiền vất vả
Mâm trầu cau không ngọc quý đi kèm
Nhưng ở đây có bốn mùa cây trái
Có ngọn gió hiền dịu mát quanh năm
Có bờ vai chàng trai không quản ngại
Giọt mồ hôi ươm hạt lúa nẩy mầm
Tôi hứa cho em một góc trời hạnh phúc
Yên lành như vạt bèo nổi trong mương
Rất bình thản giữa giòng đời vẩn đục
Quê tôi thiếu nhiều nhưng giàu lắm tình thương
Lã Thế Phong
03/07
lathephong
09-04-2007, 02:39 PM
Niềm Vui Quanh Đây
Niềm vui như ở đâu đây
Giữa xôn xao lá trên cây trở mình
Bướm đùa sợi nắng lung linh
Sông nằm ôm bóng tỏ tình cùng mây
Gọi em giữa khóm hoa gầy
Gió đưa nhụy phấn ngật ngầy men thơm
Chỉ yêu mới được vài hôm
Bỗng như hạnh phúc xoay tròn quanh ta
Lã Thế Phong
03/07
Mua Sao Bang
09-04-2007, 10:25 PM
Nhẹ nhàng nân chen rượu hồng
Chúc em hạnh phúc bên người em yêu
Từ khi năm tháng thay màu
Thì anh cũng biết mình người đến sau
lathephong
10-04-2007, 10:23 AM
Cảm ơn bài thơ nhé MSB
_____________________
Còn Chi Mà Hối Tiếc
Không đâu em, chẳng bao giờ tôi hối tiếc
Một cuộc tình em ngờ vực từ lâu
Yêu em ít nhiều tự tôi mới biết
Em đào làm gì hố thử thách cho sâu
Rồi cứ như con đê bào mòn lần lữa
Tình tôi cho em rã nát từng ngày
Có lẽ em chưa bao giờ thấy rõ
Hạnh phúc nhỏ dần lọt qua khỏi kẽ tay
Để mỗi khi giấc mơ em về trống rỗng
Em kiếm tìm những hoài vọng đã xa
Có thể em gặp lại linh hồn còn hơi nóng
Nhưng nồng nàn đã chết buổi can qua
Không giống em, tôi đã trao ra tất cả
Nên cuối đường đi chỉ còn lại hoang tàn
Em cũng biết không thể trồng hoa trên đá
Thì mong chi mùa Xuân đến muộn màng
Lã Thế Phong
04/07
lathephong
11-04-2007, 10:08 AM
Đi Đâu Vội Thế Em?
Này cô bé đi đâu sao vội thế?
Đường Sài Gòn chật chội lắm người qua
Nếu về nhà cần chi mà sợ trễ
Chậm bước cùng anh, mình ngắm phố chiều tà
Em cứ bảo mau về cùng ông xã
Nhẫn trên tay em đeo trật ngón rồi!
Có phải chăng em ngại mình xa lạ
Đi một đoạn đường rồi cũng quen thôi
Nói nhỏ em nghe, anh là người nhút nhát
Gặp em thơ ngây nên bấm bụng làm liều
Sao vội lắc đầu để tình anh ngơ ngác
Rơi theo chiếc lá bàng giữa gió liêu xiêu
Phố tan giờ xe ngược xuôi như kiến
Em dịu dàng áo lụa chắc khó qua
Thong thả cho anh nụ cười kiều diễm
Để lối anh về khói bụi bớt xót xa
Lã Thế Phong
03/07
**qiutian**
11-04-2007, 07:29 PM
Lối em về trời giăng đầy mưa bụi
Sợ chung đường sẽ ướt áo trinh nguyên
Gặp một lần có phải đã là duyên
Hay chỉ chút thoáng đùa người khách lạ
Lối em về chiều cũng buông hối hả
Có đủ không cho một giấc mơ hồng
Ai biết ai tình cảm có sâu nồng
Hay chút gió lang thang nơi đồng vắng
Lối em về một ngõ xa... xa lắm
Biết chân ai có kiên nhẫn bước theo
Lối nhà em chẳng trăm suối ngàn đèo
Nhưng lòng người vẫn thường hay ngại khó
Bước em về còn vương cơn mưa nhỏ
Giọt nhạt nhòa chẳng đủ ướt chân ai
Lối em về chú dế mãi thở dài
Từ lâu lắm vẫn mình em một lối
ndt_td
12-04-2007, 12:19 AM
Chiều buồn vắng bóng em
lòng anh buồn lắm đóa
Đã hết yêu xin em hãy nhớ
cuộc đời này anh vẫn yêu em
lathephong
12-04-2007, 05:31 PM
Cảm ơn qiutan cho bài thơ đầy cảm xúc và thật hay, also cảm ơn ndt_td để lại 4 câu thơ nhé.
______________________
Cảm Ơn Em!
Tôi không biết rõ điều gì em đang nghĩ
Chắc là không mang vết bầm nhức nhối như tôi
(Ừ! Có lẽ đời dạy em phải nên ích kỷ)
Lúc không cần cứ giở giọng đãi bôi
Những gì tôi cho em, có khi vượt xa giới hạn
Rất tiếc em xem là lẽ đương nhiên
Ngoảnh mặt với chân tình mà không hề hối hận
Khư khư ôm cái Tôi mình như một kẻ cuồng điên
Cảm ơn em biến tôi thành người bất mãn
Biết giẫm lên mặt phải của đời thường
Dám vứt bỏ mặt trời khi vẫn cần ánh sáng
Mạt sát cả loài người và đảo ngược kỷ cương
Tôi phải tự giam mình lẻ loi như con bệnh
Để không làm tôi đòi cho thù hận dằng dai
Không nghi hoặc tấm lòng người muốn đến
Và cho linh hồn mình thoát khỏi kiếp khổ sai
Lã Thế Phong
03/07
**qiutian**
12-04-2007, 08:52 PM
Em bước vội qua đời giữa bộn bề nỗi nhớ
Giữa tiếng thở dài của chiếc lá sang thu
Heo hắt trái tim đã phủ bụi mù
Muốn reo hát giữa muôn ngàn cay đắng
Em bước qua đời chỉ hai bàn tay trắng
Kiếp độc hành có biết đến tình yêu
Chỉ ngổn ngang những u uất về chiều
Ánh dương tắt đem lòng em chết lặng
Chẳng có ai thắp lên chút ánh sáng
Dù chút lửa tàn tro lạnh giữa đêm đông
Chẳng có ai đem lại chút nắng hồng
Dù thừa thải cả bốn mùa nắng hạ
Em bước qua đời - bước chân vội vã
Sợ ngoái nhìn nước mắt sẽ trào ra
Em bước qua đời mang lắm nỗi xót xa
Để cười vang nhìn đời mây phủ kín...
lathephong
13-04-2007, 05:44 PM
Bravo bài thơ hay qiutian
____________________
Ngộ Nhận
Em ạ! có thể hai ta đều ngộ nhận
Cái xao xuyến ban đầu cứ ngỡ là tình yêu
Chỉ vì tôi lăn lóc đã khá nhiều
Nên sớm hiểu điều em chưa kịp hiểu
Con đường ta đi có lúc như đơn điệu
Trực giác dè chừng sau tay lái ngủ quên
Từng nỗi nhớ lướt qua đời khi lạ, khi quen
Lời bóng gió chỉ là ngọn đèn pha chói loè trong đêm tối
Nếu ánh mắt ta lỡ cắt nhau giữa lằn ranh bối rối
Thì em ơi! chắc hẳn rất vô tình
Tôi còn đang mải mê với thổn thức riêng mình
Em cũng thế, bộn bề với những ước mơ hào nhoáng
Tỉnh dậy đi! bước ra nhìn bình minh rực sáng
Có khác không em? màu nắng nhạt hoàng hôn
Em với niềm vui và tôi với nỗi buồn
Cứ quay mãi giữa hai vòng quanh quẩn
Cũng có thể chẳng phải là ngộ nhận
Nhưng thà thế còn hơn phải hụt hẫng một lần.
Lã Thế Phong
04/07
amy_le
13-04-2007, 11:36 PM
tôi thấy anh xinh khẽ lắn đầu
bởi vì tôi có được anh đâu
tay ấy sẽ ấp nhiều tay khác
môi ấy vì ai sẽ đượm màu
lathephong
15-04-2007, 03:12 PM
Cảm ơn 4 câu thơ nhé Amy
_____________________
Gọi Lời Ăn Năn
Rồi như tiếng a lô ở ngoài vòng phủ sóng
Tôi chới với gọi em giữa tuyệt vọng khôn cùng
Khoảng cách đời nhau giờ bỗng như quá rộng
Lời ăn năn tan biến dưới bão bùng
Ngỡ buông tay sẽ là người thắng cuộc
Hoá ra mình là kẻ bị lãng quên
Chỉ muốn lặng im nhìn chân trời phía trước
Mưa giông chưa ngừng xô ngã góc bình yên
Đâu trông mong gì em sẽ còn luyến tiếc
Những chuỗi ngày đã dậy sóng phong ba
Tôi cũng thử giả làm người câm điếc
Mà trong lòng không cản nổi tiếng kêu ca
Gửi vào biển xanh lời tim muốn nói
Mai có trôi sang bên ấy cùng người
Nhớ tạc trên cát vàng câu sám hối
Cho tình này ngoi ngóp giữa trùng khơi
Lã Thế Phong
04/07
**qiutian**
16-04-2007, 05:50 AM
Người vẫn bảo rằng ta vô tình
Bước chân đi chẳng hề ngoái lại
Uh ! vô tình ! ta không hề chối cãi
Trái tim ta như mảnh đất cằn khô
Cả yêu thương cũng chỉ những cợt đùa
Ngàn lời nói cũng chỉ là thoáng chốc
Người vẫn nói rằng ta lừa lọc
Chỉ một ngày đã đổi trắng thay đen
Biết làm sao ta chỉ muốn bình yên
Mà tình yêu lại thường hay sóng gió
Ta chỉ muốn tìm cho mình góc nhỏ
Những đa mang bỏ lại phía sau lưng
Những đắm say cũng chỉ cầm chừng
Ta giả dối vì ai người có biết
Nhớ làm gì xin người hãy quên hết
Ta van xin đừng nói tiếng chân tình
Rồi ngày mai tươi sáng ánh bình minh
Còn riêng ta toàn mang về khoảng tối...
lathephong
17-04-2007, 07:12 PM
Cảm ơn bài thơ nha qiutian, chúc vui.
_____________________________
Thản Nhiên Đi Em Nhé!
Thôi thì hãy thản nhiên đi em nhé!
Biết làm gì có kẻ lén đứng trông
Nghìn năm nữa cuộc đời này cũng thế
Có mấy tình yêu được kết cuộc thoả lòng
Trong nụ cười em hàm chứa nhiều ẩn ý
Ta đâu khù khờ đến nỗi chẳng nhận ra
Chỉ sợ tình em mang ra cho phung phí
E có ngày phá sản cả tim ta
Đành an phận làm cánh bướm trên cành khép nép
Lòng muốn ngọt ngào, nhưng phải cố làm thinh
Ai cũng bảo em người con gái đẹp
Mà xưa nay, người đẹp vốn đa tình
Gắng gượng trân mình mặc lửa si thiêu đốt
Để mai đây siêu thoát khỏi lụy phiền
Dẫu sao em vẫn là hiện thân cơn gió lốc
Đến quá gần, vũ trụ cũng ngả nghiêng
Lã Thế Phong
04/07
đại thiên vương
18-04-2007, 12:35 AM
Chán đời cắt tóc đi tu
Nghĩ đi nghĩ nghĩ lại ... đi tù sướng hơn
trong tù làm chủ giang sơn
một căn phòng đá với dăm ba thằng
thằng nào cũng có khiếu năng
thằng thì giỏi hoạ thằng thì làm thơ
CÓ thằng lại đứng ngẩn ngơ
Vì sao ta lại trở vô nhà tù??
**qiutian**
18-04-2007, 05:42 AM
Cám ơn nhé những chút tình hời hợt
Đã cho ta biết mùi vị ưu sầu
Giữa ngã ba đường nhung nhớ gửi về đâu
Hay lơ lửng trong tim ta chết lặng
Cám ơn nhé cuộc đời không bằng phẳng
Để bước chân phải vấp ngã đôi lần
Những khát khao cũng mới lưng chừng
Ta sợ lắm thêm một lần lạc bước
Xin cám ơn những giận hờn ngày trước
Ta bây giờ chẳng như thế nữa đâu !
Dòng thời gian xui hoa dại bạc màu
Chim giang hồ tìm về nơi góc nhỏ
Và cám ơn cả những lời bỏ ngỏ
Đã bao lần ta nuôi lớn viển vông
Bướng bỉnh ôm cả một mớ chờ mong
Ngày đã tới ta còn trong mộng mị
Một lần nữa xin cảm ơn ích kỉ
Để cho ta chỉ biết yêu mình
Dang rộng tay góp lại những bình minh
Đem về nhuộm thêm một ngày nắng mới...
lathephong
19-04-2007, 05:23 PM
Bài thơ hay qiutian, thnx.
___________________
Hương Dạ Lý
Ta gặp em giữa vườn khuya Dạ Lý
Hương còn bay mà đã muộn đêm Xuân
Mé bờ tim lạnh ngắt một mộ phần
Sầu len kín trên môi cười gượng gạo
Nỗi đăm chiêu dài theo bưóc em kiêu ngạo
Rất vô tình khua nhịp điệu bâng quơ
Ta cố tìm chút cảm giác nguyên sơ
Mà chẳng thể kéo thời gian quay ngược
Em dốc vào đời ta một liều linh dược
Bỗng thấy mình lạ lẫm cuối con mê
Nỗi niềm riêng chợt thoáng cũng theo về
Trên nhánh gãy, dáng xưa còn lấp lửng
Em có dạy ta câu nói yêu chập chững
Vẫn ngọt ngào như thuở biết đắm say
Ta sẽ vì em xua đuổi nỗi đau này
Cho Dạ Lý đêm tàn hương vẫn ngát
Lã Thế Phong
12/06
**qiutian**
21-04-2007, 05:57 AM
Em tìm gì trong ngày mới sang thu
Nắng hanh hao và mưa chiều chẳng đủ
Phút chạnh lòng em nhớ chiều phố cũ
Sang thu rồi ai có còn ngóng trông
Ngày đầu mùa làn gió mải phiêu bồng
Đầu dốc phố vắng tiếng đàn dịu dặt
Và nụ cười trong veo như ánh mắt
Khúc lãng du ngủ trên ngón tay gầy
Bản tình ca còn phảng phất nồng say
Dịu dàng thế ai nỡ xóa dư âm đó
Chiều bình yên , thấy lòng như lá cỏ
Gột bụi trần sau một cơn mưa thu
Ô gió về ! Như một khúc nhạc ru
Ru hoài niệm trôi vào vùng hư ảo
Chiều sang thu ! Dệt trinh nguyên thành chiếc áo
Khoát lên mình cho nỗi nhớ chẳng còn đầy
Ngày Hôm Qua
21-04-2007, 05:56 PM
Đêm qua ta nằm hoai không ngủ được
Nhớ những ngày hai đứa bước bên nhau
Ba năm hai tháng... ta còn nhớ rõ
Một mãnh tình duyên ta vắc ngang trời
Và mọng đợi một ngày sao sáng tỏ
Mảnh tình lấp lánh thấy trong đêm
Em có thể thấy từng dòng thật rõ
Nơi này đang có một người mong!
doanthithuong
22-04-2007, 01:58 AM
từng Đêm Buồn Một mình tôi lê bước
Gọi tên Anh trên những bước đường dài
Anh có biết em yêu Anh nhiều lắm
Như hoa kia yêu ong bướn chập chờn
lathephong
22-04-2007, 08:48 PM
Cảm ơn các thi sĩ HHT đã post thơ góp phần phong phú cho topic này nhé, :flower:
_____________________________
Không Cần Nói Thêm Lời Xin Lỗi
Em không cần nói thêm lời xin lỗi
Niềm tin tôi từ lâu đã lơ lửng giữa dòng
Nói thêm nữa cũng không ngoài giả dối
Có gì vui khi em chẳng thật lòng
Em thấy đó, cơn mưa về mát lạnh
Nhưng vào mùa ngập lụt mấy người ưa
Nếu vì nguyên nhân nào em cố tình né tránh
Thì chớ bận tâm lời hoa mỹ quá thừa
Thế gian này đâu chỉ mình em mới bận
Ai có một ngày hơn hai bốn tiếng để thảnh thơi
Hời hợt thế bảo sao tôi đừng giận
Những thêu dệt bâng quơ đã cũ lắm rồi
Thà em cứ vô tư như chưa bao giờ hứa
Để tôi còn quẩn quanh kiếm cớ tự trả lời
Cho dù phải buồn lòng thêm lần nữa
Vẫn thế thôi, một chút đắng cho đời
Lã Thế Phong
04/07
lathephong
24-04-2007, 08:40 PM
Lại Là Chuyện Chú Cháu
Tôi cũng có một người thích gọi tôi bằng chú
Giống buổi đầu cô bé ghé nhà chơi
Mùa Thu trong tôi, còn chiếc lá chưa rơi
Tiếng gọi khẽ đã lay niềm thương nhớ
Cung Nguyệt lão khéo bày trò cắc cớ
Em, cành mẫu đơn từ một sớm tinh khôi
Tôi, biết yêu thuở em còn vẫn nằm nôi
Như bất chợt nối cầu qua ý nghĩ
Để bây giờ vướng ngang vào thế bí
Xưng bằng anh ngọng nghịu chẳng thành lời
Mà làm chú thì sao âu yếm tiếng…Em ơi!
Cái cảm giác lưng chừng, ôi tệ hại
Chiều ra phố đi cạnh thôi cũng ngại
Cảnh so le thiên hạ ngoáy cổ nhìn
Cứ như là kẻ lạ ngoài hành tinh
Hay ganh tị tôi có riêng mình kho báu???
Mặc kệ đi, mình vẫn gọi nhau chú cháu
Miễn trong lòng thấu hiểu một tình yêu
Lã Thế Phong
04/07
ndt_td
26-04-2007, 03:46 AM
Đã bao ngày lòng anh thao thức
Nhớ một người nhớ kỉ niệm xưa
ngày gặp em trái tim anh thổn thức
mong 1 ngày mình mãi là của nhau
* * *
Ko quan tâm lời thế gian vẫn nói
mối tình đầu như lá mùa thu
Dù tình đẹp nhưng rồi cũng hết
Chỉ còn ta nằm buồn giữa đêm thâu
lathephong
26-04-2007, 08:00 PM
Cảm ơn bài thơ nhé ndt_td.
_____________________
Tưởng Chừng Như Quên
Cứ tưởng quên em là điều rất dễ
Không tìm nhau một dạo ắt cũng xong
Nào ngờ như cát bỏng rớt vào lòng
Ngày tháng cũ vẫn thập thò trong trí nhớ
Hương tóc em còn đi qua từng hơi thở
Quyện trong sương cho đêm đến bồi hồi
Tôi mong một lần, chỉ một lần thôi
Niềm ray rứt không theo tôi vào giấc ngủ
Tôi đã nghe tiếng gió khuya thầm nhắn nhủ
Cố quên đi ước mộng đã xa vời
Có tìm về chốn ảo ảnh mù khơi
Thêm uất nghẹn trăm nghìn lần mất mát
Gom lại hết vùng tâm tư vỡ nát
Chỉ còn vang xa thẳm bước em về
Nụ hôn đã nhoà mà đêm chưa nhạt đam mê
Em có thấu nỗi đau này không em hỡi!
Lã Thế Phong
01/07
Mua Sao Bang
27-04-2007, 03:52 PM
Có một bận lòng ta như dậy sóng
Nhớ về em ta lóng ngóng đợi chờ
Chờ kỉ niệm mang em về trở lại
Tháng ngày nào nhắc nhớ trái tim em!
lathephong
28-04-2007, 11:30 PM
Cảm ơn bài thơ nhé Mua Sao Bang.
__________________
Dặn Hờ Thế Thôi
Anh bây giờ không còn bên em nữa
Hai buổi đi về con phố chắc bơ vơ
Ong bướm lạ thức thời vây trước cửa
Sợ em cả tin nên anh mới dặn hờ
Nhớ em nhé! mỗi chiều khi tan học
Đừng ghé mua quà vặt trước cổng trường
Có những gã lừng khừng thích làm thơ trêu chọc
Nhỡ em cười lại mất mấy phần thương
Chiều ra phố em cũng đừng trang điểm
Em sẽ đẹp hơn tài tử của xứ Hàn
Rồi có người nảy sinh điều tà niệm
Gánh phiền hà vô cớ phải cưu mang
Nếu ai gạn em không trả lời tin nhắn
Cứ đổ thừa điện thoại mới hết pin
Cho dù phút giây cũng đừng quên anh đi vắng
Gắng giữ cho nhau những nhung nhớ riêng mình
Lã Thế Phong
04/07
Tri Ki 2000
28-04-2007, 11:34 PM
Ũa, Lã Thế Phong sao mà wen wa' zậy? hình nhu mấy bài này anh post trên TAT rùi mà!
lathephong
01-05-2007, 09:05 PM
TK: yep, nên chỉ cần đọc một nơi thôi cũng đủ :)
______________________
Nàng Xuân Cũng Khóc
Không chỉ mình tôi đang thầm nhớ đến em
Nàng Xuân vừa về bỗng dưng cũng khóc
Hạt rơi chưa đầy để xanh nhánh cây còi cọc
Nhưng đã ướt một mùa dĩ vãng ở trong tôi
Khuất nơi nào giữa giòng mực tím phai phôi
Còn những ước mơ chưa bao giờ nao núng
Còn những lời yêu mà em chưa xé vụn
Xếp đủ cánh dù che chắn hết đời nhau
Mây ở đâu về thân xác đã hư hao
Vỡ thành khói sương phủ chân trời tối sẫm
Từ phía bên em tôi chờ tia nắng ấm
Hong lại cuộc tình lỡ đánh mất hôm xưa
Tôi thấy mắt em buồn hắt hiu trong giọt mưa
Rơi xuống hồn tôi ở tận cùng giá buốt
Quay quắt giữa hư không một lời ve vuốt
Đã lặng câm rồi từ độ ấy chia tay
Lã Thế Phong
05/07
lathephong
04-05-2007, 05:03 PM
Bài Thơ Bỏ Lửng
Hôm qua con bướm chết
Dưới gốc cây hoa hồng*
Linh hồn còn chưa biết
Về đâu nơi mênh mông
Hôm qua tình đã hết
Buồn vui trong tim người
Bài thơ còn đoạn kết
Đành bỏ lửng vậy thôi
Ôi! đời ta phù phiếm
Vét cạn lời mượn vay
Giờ hoá thân đã điểm
Cánh hồng chẳng buồn lay
Gió nghiêm mình mặc niệm
Từng ý thơ không thành
Mây đan màu áo liệm
Vớt hoàng hôn mong manh
Ta tìm trong cô quạnh
Một niềm đau chợt về
Ta vùi trong huyệt lạnh
Một cuộc tình hôn mê
*Thơ một người
Lã Thế Phong
05/07
lathephong
10-05-2007, 05:19 PM
Tránh Gió Saskatoon*
Ừ! ngộ nhỉ, có duyên đâu mà gặp
Em từ nơi nào chẳng biết lạc về đây
Tôi đi tìm vàng trong truyền thuyết Viễn Tây
Cùng tránh gió nơi góc đường phố lạ
Bốn mắt nhìn nhau cũng không là gì cả
Tiếng chào tôi trơ trẽn nét vô hồn
Nụ cười em nhẹ như cát Saskatoon
Như chưa muốn chia đôi niềm khốn khó
Em vội vã bỏ lại tôi đứng đó
Cái bóng mờ chợt ngã giữa hư vô
Còn trong tôi chút nuối tiếc mơ hồ
Sao chẳng phải là trăm năm tiền định
Âu thì cũng là điều ngoài dự tính
Chỉ thêm một lần treo ngược nỗi bâng khuâng
Ấn tượng đầu tiên dù cao đến mấy tầng
Cũng theo gió bình nguyên qua rồi không trở lại
Lã Thế Phong
Saskatoon, 05/07
*Saskatoon: Một thành phố nhỏ của tỉnh bang Saskatchewan, phía Tây Canada.
lathephong
11-05-2007, 04:58 PM
Từ Đó Bao La Một Cõi Đời - Tặng Mẹ
Chẳng còn nhớ lần cuối cùng nói câu: Con thương Mẹ!
Tự trách mình hời hợt đến thế sao
Trăm năm tuổi đếm dần còn số lẻ
Chuỗi ngày vui nhìn lại chẳng là bao
Con ngờ nghệch lớn lên qua dòng sữa ấm
Từ đó bao la một cõi đời
Đuổi bắt ước mơ bằng đôi hia ngàn dặm
Giữa tha hương rơi mất tiếng Mẹ cười
Mẹ rạng ngời như ánh trăng rọi chiếu
Tỏa sáng bước con giữa bóng tối nhọc nhằn
Con biết mình chưa làm tròn đạo hiếu
Để Mẹ già héo hắt với băn khoăn
Đừng giận con, Mẹ nha, đừng giận
Vẫn còn đây tươi thắm nhánh hoa hồng
Sẽ dâng Mẹ hôm nay, chính tay Mẹ nhận
Chứ chẳng để dành cài áo lúc Mẹ không...
Lã Thế Phong
Saskatoon 05/07
lathephong
13-05-2007, 09:42 PM
Cô Bé Da Đỏ Trên 5th Ave.
Thoáng chút xót xa trên bờ môi em lạnh
Giữa cơn mưa chiều se sẽ lướt hàng cây
Dáng em nghiêng theo bóng nước đổ gầy
Như gánh một nỗi đau trĩu oằn từ muôn kiếp
Con đường quạnh hiu lồng giữa thế gian ngủ thiếp
Tuổi mười lăm trơ trọi đếm bước đời
Tự thiêu hủy mình qua khói thuốc lả lơi
Tìm ước vọng trong hơi men nồng đắng
Nhà em đâu? lang thang trên phố vắng
Trường em đâu? chẳng cặp sách cầm tay
Niềm vui em đâu? buồn in dưới dấu giày
Em chao đảo hay đất trời chao đảo
Em sẽ ra sao giữa mùa giông bão
Có gượng dậy được không khi ngã trước lỗi lầm
Hãy gào lên nếu cần ai đó quan tâm
Sao buông thả đến tận cùng như thế
Lã Thế Phong
Sask. 05/07
lathephong
15-05-2007, 03:57 PM
Có Đi Xa Mới Thấy Được Tình Gần
Em thường hỏi tôi - một ngày không còn nhau nữa
Tôi sẽ làm gì suốt khoảng trống đơn côi
Cau mặt trách em sao bỗng dưng ngớ ngẩn
Thích đọc thơ buồn nên sinh tính dở hơi
Như người ta nói - đường đời khó biết
Chuyện vui buồn lắm lúc chẳng là mơ
Trong xum họp đã có mầm tan vỡ
Em chợt đi, như lần đến, bất ngờ
Đời hạnh phúc mong manh vành lá mỏng
Chút dỗi hờn cũng đủ xé tim đau
Em tìm tương lai trong ân tình ngắn ngủi
Tôi nhặt dư âm tàn trên phố lạ xôn xao
Cái chân lý tầm thường - bây giờ tôi mới hiểu
Có đi xa mới thấy được tình gần
Kiểm nghiệm lại hành trang thời được, mất
Chỉ có em - điều duy nhất tôi cần
Lã Thế Phong
Sask. 05/07
Ngày Hôm Qua
15-05-2007, 11:20 PM
Khi Mùa Thi Đến
Mắt em màu đỏ thắm
Bởi tại thức học bài
Ngày thi đang dần đến
Em lòng chẳng nguôi ngoai
Và lòng anh cũng thế
Đôi mắt chuyển thay màu
Bao nhiêu ngày thầm nhớ
Giờ sắp giờ chia tay
Mong mùa thi đừng đến
Để mắt bé trong xanh
Và một điều anh ước
Một ngày bước chung đôi!
lathephong
18-05-2007, 09:34 PM
Cảm ơn bài thơ nha CMTY
______________
Trả Xong Nợ Cũ Cho Đời
Trả xong nợ cũ cho đời
Chiều sang nắng trải môi cười thênh thang
Thả lơi từng bước nhẹ nhàng
Trăm con bướm đậu nhuộm vàng lối hoa
Nhởn nhơ bầy én lượn xà
Giang đôi cánh rộng mừng ta trở về
Qua mùa cỏ héo tái tê
Trời xanh, lá cũng xum xuê khoe màu
Từ trong hương gió ngọt ngào
Có lời thơ mới bay vào cõi mơ
Lã Thế Phong
05/07
man_loveloster
21-05-2007, 07:20 PM
Cảm ơn bài thơ nha CMTY
______________
Trả Xong Nợ Cũ Cho Đời
Trả xong nợ cũ cho đời
Chiều sang nắng trải môi cười thênh thang
Thả lơi từng bước nhẹ nhàng
Trăm con bướm đậu nhuộm vàng lối hoa
Nhởn nhơ bầy én lượn xà
Giang đôi cánh rộng mừng ta trở về
Qua mùa cỏ héo tái tê
Trời xanh, lá cũng xum xuê khoe màu
Từ trong hương gió ngọt ngào
Có lời thơ mới bay vào cõi mơ
Lã Thế Phong
05/07
tôi thích bài thơ này, cái tựa đề nghe hơi già dặn làm tôi hình dung nhân vật trữ tình là một ông lão từ bỏ những bon chen của cuộc đời để trở về với cuộc sông thảnh thơi, nhàn tản...
nhưng những câu thơ thì lại mang sắc thái ngược lại, những câu thơ trẻ trung, những ngôn từ tươi tắn...của tuổi trẻ....con người trong thơ chưa hề già, chỉ có suy nghĩ hơi già một chút, tôi thấy người thơ như vừa trút được một gánh nặng lòng để tìm thấy cái thư thái trong tâm hồn, tìm lại hương vị trong lành của cuộc sống...
nhưng liệu đó có phải là hiện thực? hay chỉ là..."Có lời thơ mới bay vào cõi mơ "???
đôi điều cảm nhận vụng về, hi vọng có một chút gì đó gần với tâm trạng Phong !
lathephong
23-05-2007, 07:40 PM
Cảm ơn ML đã có lời phân tích "thấu tim đen", có lẽ chỉ mới là hiện thực thôi, nhưng cảm giác đó ở lại hay sẽ ra đi thì chưa biết. Chúc bình an nha ML.
___________________________
Trò Chơi Đã Dứt
Nhận được thư em hỏi
Đời tôi giờ ra sao
Lời nhẹ nhàng như khói
Mà cứa ngàn vết dao
Cũng lời thân thiết ấy
Một thời êm bên tai
Bây giờ tìm chẳng thấy
Chút vấn vương cuối ngày
Tưởng em đâu còn nhớ
Ở vùng trời riêng ta
Vầng trăng nào đã vỡ
Bóng đêm rơi mù loà
Với em tình đùa giỡn
Như gió vờn hạt sương
Với tôi tình đau đớn
Giữa âm thầm đơn phương
Nhận được thư em gửi
Nhưng chắc không trả lời
Mong rằng em sẽ hiểu
Trò chơi chấm dứt rồi
Lã Thế Phong
05/07
Mua Sao Bang
23-05-2007, 08:32 PM
Ngày Trở Lại
Em biết không anh mong ngày trở lại
Đặt trái tim mình trong thổn thức yêu thương
Vòng nhẫn cỏ vẫn vương hoài nỗi nhớ
Khi trở về...anh sẽ tặng cho em...
Và nữa anh sẽ bắc vầng trăng đêm sáng
Để hai mình lại được sánh đôi bên
Bao kỉ niệm cũng trở về trên mộng
Ước mong nào....ta sẽ mãi cùng nhau!
man_loveloster
24-05-2007, 02:09 AM
BỨC THƯ KHÔNG TRẢ LỜI
trò chơi chấm dứt đã lâu
mà người chơi cũ vẫn sầu đêm đêm
muốn quên mà chẳng thể quên
muốn yên mà chẳng thể yên cõi lòng
thư xa dẫu biết vẫn mong
mà không gửi trả - sợ lòng...thêm đau !
thôi đành mắc nợ tình nhau
người xa có hiểu nỗi sầu...chưa nguôi...?
LÒNG BUỒN GHÉ CHỐN BUỒN CHƠI
CHO LÒNG...CÀNG THẤY...BUỒN ƠI...LÀ BUỒN !!!
thao_nghichngom_dk
24-05-2007, 05:27 AM
mấy bạn làm thơ hay thật đó nha :lol:
lathephong
26-05-2007, 09:05 PM
-Cảm ơn MSB & ML đã để lại 2 bài thơ thật hay nhé.
-Thnx nhiều nha TNN.
_____________________
Trăm Năm Em Hãy Vui Bên Người
Bữa vô tình ghé nhà em thăm mẹ
Mẹ vui mừng đem ảnh cưới ra khoe
Em kiêu hãnh trong màu áo cô dâu tráng lệ
Nụ cười tươi như chưa hề có nan đề
Hôm xưa đó nếu em chọn tôi làm chàng rể
Chưa chắc gì em vui được như hôm nay
Bởi tôi là tên hồ đồ khoác danh thi sĩ
Mộng hoang vu đã bấy vết sướt trầy
Dẫu không gặp, cũng chúc em nhiều hạnh phúc
Bên người chồng chất phác chẳng mê thơ
Để mỗi ngày không năm bảy lần căm tức
Khi đọc những lời tình (thú thật, chỉ bâng quơ)
Hy vọng em yêu chồng như yêu tôi thuở trước
(Chớ hững hờ sẽ lỗi đạo sắt son)
Nếu có thoáng buồn cho duyên xưa lỡ bước
Hãy giấu vào trong khúc hát ru con
Lã Thế Phong
05/07
hoang hon mau tim
26-05-2007, 09:41 PM
hò ơi...tình xưa như áng mây trôi........
em về đau khổ mẹ già xót thương
nhớ thở ấy mình có duyên ko nợ
ai có trách ai.....ai có trách ai sang sông...lỡ đò
người về sao ghé thăm chi
để tình xưa cũ sầu bi trong lòng
yêu thơ em cũng yêu nhiều
nhưng sao sống nổi gạo nào nuôi em
anh phong trần bao nhêu cho kể
nhưng sự đời anh thấu hiểu bao nhiêu
tình còn nơi anh hay là lòng thù hận
mà sao buông lời chua chát đắng cay
xuất giá thì tòng phu nên tình lỡ
anh nên về mà ôm lấy mộng nàng thơ
hoang hon mau tim
26-05-2007, 09:53 PM
QUÊ TÔI XỨ QUẢNG TỰ HÀO
BAO NHIÊU CẢNH ĐẸP TÌNH NGƯỜI THIẾT THA
ANH NÀO CÓ THÍCH THÌ RA
EM ĐÂY TÌNH NGUYỆN DẪN ĐƯỜNG KO CÔNG
ĐƯỜNG LÊN XA QUÁ MỸ SƠN
CHIỀU VỀ PHỐ CỔ BỒI HỒI NHỚ THƯƠNG
NHỚ SÔNG HOÀI XANH NGẮT LÒNG THƯƠNG
CÙ LAO SÓNG BIẾC DẠT DÀO MÊNG MÔNG
NGÓ LÊN HÒN KẼM ĐÁ DỪNG
LÊN HIÊN GIẰNG ĐÓ MỘT VÙNG NÚI NON
ĐÓI LÒNG ĂN TRÁI LÒN BƠN (TÊN TRÁI CÂY ĐÓ NGHEN )
BÁNH BAO,BÁNH VẠC,CAO LẦU,BÁNH ĐA
CỘNG THÊM MỲ QUẢNG ĐẬM ĐÀ
ĐÔI CÂU VÍ DẶM BÀI CHÒI LẠ TAI
ĐỐ NGƯỜI BƯỚC ĐẾN NƠI ĐÂY
MÀ KO MONG MOI.........LẦN SAO BAO GIỜ
amy_le
26-05-2007, 10:31 PM
thầy ơi
tiếng trống trường đã điểm
ngày học cuối qua rồi
lòng bỗng thấy bồi hồi
phượng nở trên thềm hạ
ngỡ quen mà như lạ
ngỡ gần mà lại xa
rồi từng hạt mưa qua
vương tóc thầy ướt đẫm
câu nói còn lẫm bẩm
em... yêu thầy ,thầy ơi
em đứng lặng giữa trời
thầy ơi xa vời quá
đành để tình hóa đá
đã bao lần em quên ...
năm cuối cấp với nhiều kỉ niệm , rồi mỗi ngày trôi qua mỗi lần tôi được nhìn thấy thầy đó là lúc trái tim tôi thổn thức, để bây giờ ngày ra trường hihi mọi thứ đã quá nhanh đến nỗi tôi ko ngờ được . chưa bao giờ tôi đủ can đảm để nói răng tôi yêu ai hihi yêu 1 người đã khó nhưng yêu thày lại còn khó hơn hihi nhưng thầy ơi làm sao để quên cái hình bóng mà mỗi ngày em đều nhìn thấy hả thầy hihi làm sao em quên được thầy , thầy ơi... ?
man_loveloster
27-05-2007, 07:16 PM
-Cảm ơn MSB & ML đã để lại 2 bài thơ thật hay nhé.
-Thnx nhiều nha TNN.
_____________________
[B]Trăm Năm Em Hãy Vui Bên Người[/B
Hy vọng em yêu chồng như yêu tôi thuở trước
(Chớ hững hờ sẽ lỗi đạo sắt son)
Nếu có thoáng buồn cho duyên xưa lỡ bước
Hãy giấu vào trong khúc hát ru con
Lã Thế Phong
05/07
trước khi muốn nói đôi điều , man xin được xin lỗi Phong về sự thất thố của man !
bởi vì man cảm thấy hơi thắc mắc với câu thơ "Hi vọng em yêu chồng như yêu tôi thuở trước" (thành thực hơn , man cảm thấy hơi buồn cười )
có lẽ chàng trai nên nói rằng"Hi vọng em yêu chồng em hơn yêu tôi thuở trước" thì đúng hơn,vì nếu chỉ "...như yêu tôi..." thôi thì có lẽ rồi em và chồng em cũng...tan vỡ như đôi ta mà thôi...
có lẽ giữa chàng trai và cô gái chia tay vì một lí do nào đó mà người đọc thơ không biết được, điều đó chỉ có hai người biết thôi, nhưng nếu chỉ nhìn vào trong bài thơ này thì người đọc đễ có cái cảm tưởng như man vậy...
và cũng vì chỉ có thể nhìn vào bài thơ này nên một làn nữa xin lỗi Phong vì sự thất thố của man!
Mua Sao Bang
28-05-2007, 01:27 PM
trước khi muốn nói đôi điều , man xin được xin lỗi Phong về sự thất thố của man !
bởi vì man cảm thấy hơi thắc mắc với câu thơ "Hi vọng em yêu chồng như yêu tôi thuở trước" (thành thực hơn , man cảm thấy hơi buồn cười )
có lẽ chàng trai nên nói rằng"Hi vọng em yêu chồng em hơn yêu tôi thuở trước" thì đúng hơn,vì nếu chỉ "...như yêu tôi..." thôi thì có lẽ rồi em và chồng em cũng...tan vỡ như đôi ta mà thôi...
có lẽ giữa chàng trai và cô gái chia tay vì một lí do nào đó mà người đọc thơ không biết được, điều đó chỉ có hai người biết thôi, nhưng nếu chỉ nhìn vào trong bài thơ này thì người đọc đễ có cái cảm tưởng như man vậy...
và cũng vì chỉ có thể nhìn vào bài thơ này nên một làn nữa xin lỗi Phong vì sự thất thố của man!
ML, bạn nói có lý.
Hi vọng em yêu chồng em hơn yêu tôi thuở trước
....Để mộng tôi tàn theo tháng năm....hịc
lathephong
28-05-2007, 02:39 PM
Trước hết, thành thật cảm ơn Man đã có lòng ưu ái thơ LTP mới đọc và suy gẫm sâu xa như thế. Những lý giải sau đây cũng chỉ là ý kiến thiển cận của LTP và chỉ nằm trong khuôn khổ bài thơ này mà thôi, ngoài ra không có ý bình luận chung chung. Trước hết, theo LTP, tình yêu vốn không là một vật thể nên không định lượng được, chỉ là cảm nhận mà thôi, khi hai người yêu nhau thì đó là tình yêu, làm cách nào để định nghĩa tình yêu đó nhiều hay ít. Cô nàng và anh chàng thi sĩ "hôm xưa đó" yêu nhau, trong tư tưởng của anh chàng thi sĩ này, tình yêu đó đã tình yêu, nhiều hay ít, làm sao cân đong đo đếm? Nhưng "đâu phải tình yêu nào cũng đến được với nhau", nhận biết được là không thể chịu đựng tính gàn dở, lãng mạn của anh chàng thi sĩ kia nên đã có sự chọn lựa, thế mới có "nan đề". Còn bây giờ cô ta có chồng, làm sao có thể đánh giá là nhiều hay ít hơn, đơn thuần tình yêu là tình yêu, cho nên LTP chỉ có thể nói là "như" (cái cảm nhận của chính anh chàng thi sĩ khi hai người yêu nhau), chứ không dám nói là "hơn", bởi thế nào là hơn???. Vài lời thiển cận, mong bạn mình không đến nỗi "buồn cười" lần nữa.
lathephong
30-05-2007, 06:27 PM
Nguyện Cầu Em Bình Yên
Hay tin em lâm bệnh
Ngỡ tim mình nứt đôi
Trời sao không dành lấy
Gánh đau này riêng tôi
Em yếu mềm như cỏ
Ngã quằn giữa bão giông
Phải chi tôi là đá
Cho em nương vào lòng
Chân trời mênh mông quá
Làm sao đến cùng em
Lời nguyện cầu cũng loãng
Vào không gian ảo huyền
Ước mong liều thuốc đắng
Đưa em về bình yên
Và ngày mai còn đó
Bình minh tôi dịu hiền
Lã Thế Phong
05/07
lathephong
02-06-2007, 10:45 PM
Chẳng Phải Là Ghen
Em chớ vội bực tôi cằn nhằn em xí xọn
Mượn cớ mùa Hè để khoe áo hở vai
Giả sử như làn da em đừng trắng quá
Tôi đâu phiền hà cặp mắt những chàng trai
Ai biết được có mấy người hăm he giựt lấy
Cái may mắn trong tay thằng xấu xí như tôi
Cho dù cất kỹ em như cất viên ngọc quí
Còn khó đề phòng các tay móc túi cừ khôi
Đàng này em tung tăng giữa phố chiều lộng lẫy
Mây cũng thẹn thùng khi nghe những lời khen
Tôi giả vờ như không nghe không thấy
Nhưng áy náy trong lòng (mà chẳng phải là ghen)
Nếu được chọn, tôi chọn em kín đáo
Không như hoa hướng dương nổi bật giữa bầu trời
Sẽ có nhiều anh dại khờ chuốt vào mình nỗi khổ
Vì tim em đủ chứa chỉ một người
Lã Thế Phong
06/07
Mua Sao Bang
04-06-2007, 11:52 PM
Muốn nhắm mắt, để nhìn đời thật rõ
Vảnh tai cao nghe sự thật phơi bày
Ta vô tội, nhưng sao lòng nặng trĩu
Trách vì ai, ai có hiểu cho dùm
Ngày lạy ngày ta chùng chân, sợ hãy
Biết tìm đâu một nơi chốn yên bình
lathephong
07-06-2007, 06:26 PM
Thnx MSB
__________________
Em Giữ Giùm Ta Chút Thơ Ngây
Em giữ giùm ta chút thơ ngây
Chờ mai vực dậy khỏi bùn lầy
Còn bàn tay mịn cho ta nắm
Còn giấc mơ hồng để ta xây
Vẫn biết ngoài kia muôn trò lạ
Khó mà giữ mãi nét trinh nguyên
Em chớ vội rắp tâm cay cú
Trả thù đời bằng nụ cười duyên
Tóc huyền xưa nhuộm màu tím đỏ
Đừng chói chang như nắng mùa Hè
Đốt cháy hết dịu dàng còn lại
Ta sẽ buồn hơn cả tiếng ve
Treo nửa hiền từ trên môi thắm
Cho cỏ hoa thơm ngát lối về
Hy vọng ta xanh màu lá biếc
Buổi tương phùng, mát ngọn gió quê
Lã Thế Phong
06/07
Mua Sao Bang
09-06-2007, 09:01 PM
Em cho ta niềm tin và hi vọng
Chớ vội vàng mang giất mộng ta đi
Xin giữ lại những ngày xưa khi đó
Ánh mắt nào ta đã gởi về nhau
hoang hon mau tim
09-06-2007, 11:13 PM
ghét ghê anh lã thế phong
làm thơ chỉ biết riêng mình mà thôi
đọc vào em tưởng anh khoe
hay là anh tính đóng tập lòng anh
chuyện đời bao nỗi xót xa
tình yêu gặm nhắm cho qua tháng ngày?
hay là em có ý này
anh về in ấn , nhiêu tiền em mua
lathephong
12-06-2007, 05:51 PM
-Cảm ơn bài thơ nha MSB
-HHMT: hì hì...huynh muốn in thành tập lắm, nhưng chưa có điều kiện. Khi nào có in, huynh tặng cho muội, không cần mua đâu :)
__________________
Bài Vỡ Lòng Cho Em
Ai khiến xui em cợt đùa với lửa
Đem tình yêu gạ gẫm giữa chợ đời
Gửi nhung nhớ bên người dăm ba bữa
Rồi ngang nhiên lấy lại chẳng cần lời
Em chỉ muốn giải khuây qua cơn chán
Nhưng tim người chả phải chiếc xích đu
Lá thư kín em chuyền tay bè bạn
Chắc đâu ngờ giấy trắng biết ngầm đau
Điều phải đến cuối cùng rồi cũng đến
Một chiều về mưa đổ hạt tương tư
Không còn nữa những trò chơi bướng bỉnh
Có nỗi buồn lăn trên má tiểu thư
Bài học vỡ lòng - niềm riêng bối rối
Ngắt cánh hoa rừng đếm có đếm không
Là những đêm thâu giận mình nông nỗi
Ước mơ thầm người ấy cũng đợi trông
Lã Thế Phong
06/07
lathephong
18-06-2007, 07:11 PM
Cháy!
Cứ cháy đi, mùa Hè ta nóng đỏ
Hóa tro than lời lá úa thì thào
Khi mây trắng chở hờn đi ngang phố
Đã vô tình xóa sạch bóng xanh xao
Cứ cháy đi, ngọn đồi khô hoang trọc
Suốt ngàn năm chưa ngủ giấc yên lành
Khi biển cả uốn mình xoay cơn lốc
Niềm đau kia theo cát bụi tan tành
Cứ cháy đi, góc trời ta lơ đãng
Tự rất lâu quên lãng những vui buồn
Khi em đến giẫm trên vùng ánh sáng
Biết đâu làm sống lại một hoàng hôn
Cứ cháy đi, miền dư âm khắc khoải
Biến hồn này thành bình địa hoang vu
Khi sỏi đá nhú mầm xanh cỏ dại
Tình sẽ về ươm sắc lá vàng Thu
Lã Thế Phong
06/07
lathephong
22-06-2007, 05:18 PM
Hương Quê
Có tiếng tự tình vang từ gốc rạ
Luyến tiếc mùa xanh hoa lúa rộn ràng
Ai thả hương quê trên đầu ngọn gió
Lan khắp ruộng đồng hồi ức thênh thang
Mênh mông quá, tìm đâu ra ngày cũ
Hàng cau non chỉ vừa vặn tầm nhìn
Nghiêng vai dỗi anh học trò bỏ xứ
Cô bé bên nhà sau cửa lặng thinh
Hàng xén trả treo phiên làng nhóm chợ
Mà đã đi đâu tiếng réo gọi đò
Bến cũ bỏ hoang, lục bình chen cỏ
Bầy vịt lăng xăng cắm cổ rình mò
Hàng cau bây giờ cao hơn ngọn trúc
Cô bé ngày xưa chắc cũng theo chồng
Chỉ còn bờ đê nước tràn róc rách
San sớt nỗi buồn lãng đãng ven sông
Lã Thế Phong
06/07
man_loveloster
23-06-2007, 04:48 AM
QUÊ HƯƠNG !
hai tiếng thân thương trìu mến ấy ngự trị trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người , ta không muốn quên và sẽ chẳng bao giờ quên...quê hương !
QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ TÔI
làng tôi có một dòng sông
nước mênh mang chảy qua đồng lúa xanh
cha tôi cất vó lều tranh
đêm trăng kéo cả...long lanh ánh vàng...
mỗi năm đến độ hè sang
vó cha tôi mắc chắn ngag sông dài
tôi ngồi trông nước chảy hoài
gửi theo mơ ước ra ngoài bể xa...
tuổi thơ lặng lẽ đi qua
tôi theo đuổi ước mơ hoa ngày nào
nơi tôi đến có nhà cao,
có dòng xe cộ xôn xao sớm chiều...
nhưng lòng tôi một niềm yêu
gửi dòng sông với những chiều năm xưa...
thời gian ơi ! có bao giờ?
đưa tôi trở lại tuổi thơ ngọt lành
bên cha trong túp lều tranh
đêm trăn kéo vó...long lanh ánh vàng !
Mua Sao Bang
24-06-2007, 07:45 PM
Quê Hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người !!!
Quê hương ơi, ta nhớ người muốn khóc
Tuổi thơ nào sao lăn lóc qua mau
Còn kỉ niệm ....ta vẫn còn cất giữ
Nhưng trong lòng còn vươn mãi cơn đau
Nếu kỉ niệm không bao giờ vụt mất
Ta tặng minh.. cái nhất của thời gian
Ngày thơ ấu, những ngày xưa yêu dấu
Khi tuổi đời ôm ấp những mênh mang
lathephong
29-06-2007, 09:03 PM
Cảm ơn M_L và SB đã cho đọc 2 bài thơ Quê Hương thật hay nhé.
_____________________
Chờ Em Cho Tôi Một Lý Do
Có thể nào em cho tôi một lý do
Một lý do giản đơn đưa tôi về từ lạc lối
Tôi đã đánh mất chính tôi sau lần gian dối
Mơ hồ chìm vào ngục tối vô biên
Tôi cần một nhánh Cam Lồ rải phép linh thiêng
Từ đôi mắt em nhỏ giòng độ lượng
Gội rửa những rêu phong trót đời tôi đã vướng
Giữa khoan dung ta làm lại từ đầu
Tôi thắm thía rồi cái nghiệt ngã của xa nhau
Đã nhiều lần tự hỏi mình phải chăng đang sống
Hoài quạnh hiu như biển chết nghìn năm bất động
Chờ sóng quay về tấu lại khúc tình xưa
Cho dù lý do bình thường như trời nắng, trời mưa
Cũng ban cho tôi chút tự tin quì trước gương hối lỗi
Bởi chính em là thiên thần quyền năng sáng chói
Mới có thể cứu linh hồn này ra khỏi chốn bê tha
Lã Thế Phong
06/07
Mua Sao Bang
30-06-2007, 12:28 AM
Bài Thơ Cho Em
Ta tặng em bài thơ "tình cuối"
Mới lần đầu ta viết tặng cho em
Ba mùa trước tình ta còn cháy bỗng
Ước mơ nhiều thường đến giữa đêm đêm
Khi kỉ niệm chỉ còn là kỉ niệm
Ta biết mình đã xa cách trăm năm
Chưa kịp nói dù một lời đưa tiển
Mãi muốn đời không kí ức bên nhau
Sao em vội tặng ta..tình yêu đó
Khi ta còn chẳng dám nhận ra
Dù ta biết, nhưng dành chôn kín
Để âm thầm hai đứa phải xa nhau
Ta muốn biết giữa hai người "xa lạ"
Có gần hơn, khi năm tháng đã xa
Và "kỉ niệm", những ngày giận dỗi
Có còn không trong tâm trí hai người!!!
lathephong
03-07-2007, 10:47 PM
Cảm ơn bài thơ nha MSB
__________________
Tự Lượng Sức Mình
Cứ như thế, em cần chi thắc mắc
Lá trên cây còn biến đổi theo mùa
Tôi chỉ lượng sức mình mà cân nhắc
Con ngựa què kham nổi mấy vòng đua
Tôi bao bận qua lưới tình trầy trật
Làm thân lìm kìm ngậm đắng ngược giòng bơi
Em cuồn cuộn như triều cường chảy xiết
Một xế chiều đã cảm thấy hụt hơi
Dẫu phải tương tư cũng đành lòng né tránh
Không dùng khoảnh khắc vui để mua lấy bẽ bàng
Mưa đổ xuống nhưng rồi mưa sẽ tạnh
Cuộc phiêu lưu kết quả quá rõ ràng
Nỗi buồn em cũng theo giòng nước chảy
Thấm vào đất sâu lặng lẽ trở về nguồn
Tuổi đôi mươi đường còn xa lắm đấy
Đừng để chút luyến lưu lấn cấn vào hồn
Lã Thế Phong
07/07
lathephong
07-07-2007, 10:11 PM
Vườn Mộng Bỏ Hoang
Em đã trở về theo mùa Thu lấp ló
Tháng Bảy mưa phùn che con phố lặng câm
Đâu mất rồi em hiền lành thuở đó
Nét phong trần hằn rõ giữa mi thâm
Em đấy, tôi đây mà tình xa diệu vợi
Sao không như lần ta đã yêu nhau
Ngày em đi nắng hồng còn đứng đợi
Ngày em về đời bỗng hóa âm u
Những mạch tim buồn ngớt đau lần gặp lại
Cánh tay xưa cũng quên rộng vòng mừng
Môi chưa héo khô mà lời treo mấp máy
Như nước bên thềm từng giọt nhỏ dửng dưng
Có lẽ tôi vừa đem mùa Xuân tôi chôn kín
Nên chẳng còn hương trên những cánh hoa tàn
Yêu dấu cũ lắng sâu vào cát mịn
Em ghé về vườn mộng đã bỏ hoang
Lã Thế Phong
07/07
lathephong
14-07-2007, 12:52 AM
Khó Nói Lời Thật Lòng
Hình như mỗi lần em giận dỗi cúp phone
Không đơn thuần là không muốn nghe tôi nói
Mà có thể em bắt tôi đền tội
Cho những lời thật lòng nhưng nghe rất chói tai
Dễ lắm em à! nếu tôi cứ giả nai
Để vùng trời em cánh đồng xanh yên ả
Và em thản nhiên giẫm bừa lên cỏ lá
Y như rằng cỏ lá chẳng hư hao
Em bướng bò với tôi thì chả sao
Nhưng chung quanh em còn muôn ngàn người khác
Em đâu thể xem họ đều là rơm rác
Ngày mai này nhìn lại có còn ai
Nếu không vui, hãy cho là tôi nói sai
Lúc nào đó để tâm tư mình phản tỉnh
Em ngày xưa vốn thật thà, vui tính
Nguyên do nào đã trở chứng kỳ khôi
Thế nào rồi em cũng sẽ ghét tôi...
Lã Thế Phong
07/07
lathephong
19-07-2007, 04:51 PM
Hãy Xem Là Lần Cuối
Thôi hãy xem lần này là lần cuối
Còn gọi nhau bằng ngôn ngữ của yêu đương
Đêm sẽ hết, chuyện chúng mình cũng hết
Mặt trời lên, miên viễn cách đôi đường
Tôi không buồn em vì những lần trách móc
Biết làm sao cho em hiểu tận tường
Em khờ khạo chẳng nhận ra hư, thật
Khó vượt qua ý nghĩ của đời thường
Bất ngờ em chắt chiu điều hoang tưởng
Thiên đường ta độc tố cũng lan tràn
Nuôi nấng mãi tình yêu không thể lớn
Thì cần chi một lời hứa đá vàng
Em chiêm bao thấy mình rơi vực thẳm
Người nguyện lao theo không phải là tôi
Trong tim em, cả niềm tin rạn vỡ
Luyến lưu hoài chỉ vô nghĩa mà thôi
Lã Thế Phong
07/07
lathephong
23-07-2007, 08:47 PM
Lênh Đênh
(Tặng Em, người Mẹ trẻ cô đơn)
Em vẫn im lìm đi qua ngày tháng im lìm
Lặng lẽ nuôi con chưa một lời than vãn
Không thể thấy trong em có điều buồn nản
Những vết lệ dài em giấu kỹ giữa màn đêm
Dường như em cam lòng với phận số lênh đênh
Làm nhánh liễu xanh trườn trên mặt gió
Mang tiếng trẻ thơ lấp vùi khốn khó
Dù ánh mắt sâu hoằm còn canh cánh một nỗi đau
Em từng ao ước mình một hạnh phúc bền lâu
Cái em có là nỗi cô đơn vô bờ bến
Em đã xanh xao nhiều so với ngày em đến
Mà tương lai gầy guộc chiếc bóng mờ
Chập chờn phía sau bức rèm mỏng buông hờ
Em vuốt tóc con hay vuốt lòng hiu quạnh
Như sa mạc khô cần một đêm không giá lạnh
Hơi thở ấm mong chờ xa lắm ở nơi đâu
LTP
07/07
lathephong
28-07-2007, 09:47 PM
Không Hẹn Lần Sau
Ta gặp lại nhau sau mùa duyên lỡ
Hai tâm hồn khuyết nửa giấc mơ chung
Em chân đất đau vùng gai mắc cỡ
Tôi tay không hứng mưa bão chập chùng
Em thả dấu yêu chìm trong đáy mắt
Nên chỉ nhìn nhau qua khoé lệ nhoà
Nghe khát khao trên bờ môi tím ngắt
Nhưng chẳng thể nào, em đã thuộc người ta
Em khẽ hỏi tôi đôi điều lạ lẫm
Vương chút ngượng ngùng của tháng ngày xưa
Có một mùa Thu về từ xa lắm
Gửi thoáng trách hờn vào gió đong đưa
Tay nắm tay nghẹn ngào câu từ biệt
Biết bao giờ lần nữa gặp lại nhau
Nếu lần trước đã không lời hẹn ước
Thì lần này đâu hứa có lần sau
Lã Thế Phong
07/07
lathephong
31-07-2007, 06:49 PM
Lời Bên Mộ
(Lần 2 về thăm mộ em)
Em nằm đó mơ giấc mơ có đẹp?
Trên mộ bia, bức ảnh chớm phai màu
Cỏ vẫn vây quanh như năm nào tôi đến
Hình như xanh hơn từ em đã hết sầu
Tôi biết em không muốn thấy tôi rơi lệ
Như cái ngày tôi hay được hung tin
Nếu phụ mẫu không ép duyên ép nợ
Em đâu chọn lối thoát này để giữ vẹn tiết trinh
Tuy hai đứa mình chưa bao giờ dám tỏ
Tôi trong em chắc không khác gì em ở trong tôi
Con đường đó, mỗi chiều ta đón gặp
Vẫn thênh thang bụi đỏ phủ lưng đồi
Tôi trồng bên cạnh em cây sứ trắng
Nhớ gọi mưa về tưới mát mỗi sớm hôm
Tôi ở nơi xa cũng nghe lòng an ủi
Chỗ em nằm hoa sứ ngát hương thơm
Lã Thế Phong
03/07
dungnhinanh_em
31-07-2007, 11:21 PM
Có Thể rồi người khác đến với em
Nói lại những lời ngày xưa anh đã nói
Chỉ có vậy thôi mà tim anh đau nhói
Sao anh lại buồn khi em hạnh phúc với người ta?
Có thể rồi ngày xưa ấy rất xa
Hình bóng cũ cũng nhạt nhòa theo năm tháng
Khi bên em là người con trai khác
Em sẽ quên kỷ niệm mối tình đầu.
Có thể rồi anh sẽ nói với người đến sau
Họ đang có điều hạnh phúc lớn nhất
Hạnh phúc ấy ngày xưa anh đánh mất
Mà giờ đây chẳng có lại bao giờ.
Có thể rồi anh năm tháng vẫn đợi chờ
Nơi chốn cũ ngày xưa ta hò hẹn
Có thể rồi như ngày xưa em không đến
Anh mốt mình đứng đợi suốt ngàn năm
Hãy cho em mượn bờ vai
Dẫu em khóc vì một người nào đó
Để cho lòng được mở ngõ
Nỗi đau sẽ nhẹ nhàng hơn... những lúc cô đơn
Nếu mai tôi chết trên con đường hoang vắng
Chỉ có mây ngàn và cỏ dại dưới thân tôi
Bởi vì tôi cô độc suốt cuộc đời
Thân một bóng nơi phương trời đất khách
Nếu mai tôi chết không một lời than trách
Cho cuộc đời sao lại quá hẩm hiu
Thân cô liêu đau khổ đến trăm chiều
Không tuyệt vọng vì cô đơn lẻ bóng
Nếu mai tôi chết trong căn phòng cô tịch
Xin mọi người hãy thiêu xác hộ cho tôi
Vì thân tôi xác định đã lâu rồi
Sẽ cô đơn rời xa miền dương thế
Nếu mai tôi chết giữa muôn trùng sóng nước
Xác thân nầy sẽ chìm xuống độ sâu
Thịt rã tan trong sóng nước đục ngầu
Ðể cho cá làm mồi trong cơn đói...
Nếu mai tôi chết xin người đừng kêu gọi
Cho vong hồn được nhàn nhạ thảnh thơi
Không luyến thương , không một chút bùi ngùi
Và vĩnh viễn ra đi không tiếc nuối...
lathephong
03-08-2007, 07:27 PM
Cảm ơn bài thơ hay nha DNN_E
__________________
Như một lời đa tạ đến tất cả các bạn đọc thầm lặng...
Không Còn Của Riêng Em
Một ngày nào em tình cờ gõ phím
Tìm thấy thơ tôi khắc khoải một góc đời
Em đừng tưởng tôi còn yêu màu tím
Và làm thơ chỉ để cho em thôi
Thơ tôi giờ đã lạc cùng năm tháng
Viết cho em và cho cả mọi người
Có thể rất gần như thuyền neo bến cảng
Mà cũng xa như hải đảo cuối chân trời
Có những tâm tư trôi về từ tiềm thức
Có những thương đau là hệ lụy của hôm nay
Có lúc buồn như mưa đêm ray rứt
Có lúc vui như nắng sớm đầu ngày
Theo nhụy phấn mãi mê bay cùng gió
Tình tôi rơi lai láng khắp mọi miền
Nếu đâu đó có chùm hoa đang nở
Cũng không còn rực rỡ của riêng em
Lã Thế Phong
08/07
lathephong
07-08-2007, 09:10 PM
Chỉ Nói Để Mình Nghe
Chưa dám thốt lời thương nhớ em
Hồn tôi mỏng quá hạt sương mềm
Sợ em ngoảnh mặt lay gió thức
Hoa lá giật mình đau giấc đêm
Hôm ấy trải lòng bên bờ suối
Khe nước ngậm ngùi nỗi thương tâm
Thì thầm câu hát cùng vách núi
Gửi tiếng gọi em vào bâng khuâng
Em đi tháng tám mưa về hỏi
Liệu ánh trăng ngà có còn thơ?
Cột khói mơ màng im chẳng nói
Tiếc mây một kiếp mãi lững lờ
Ngày vẫn đôi lần tim thảng thốt
Ngỡ em về lại mỗi chuyến xe
Lời yêu thầm kín xưa chải chuốt
Bây giờ chỉ nói để mình nghe
Lã Thế Phong
08/07
lathephong
10-08-2007, 10:32 PM
Đêm Tìm Trăng
Em lo đi hái trăng rằm
Quẳng ngang nỗi nhớ sang nằm bên tôi
Ừ thì tôi chẳng đơn côi
Ban đầu có lạ, nhưng rồi cũng quen
Kết thân cùng với đêm đen
Mơ về cái thuở chong đèn chờ nhau...
Em mang trăng giấu đã lâu
Ngân hà kia vỡ ngàn sao lập loè
Cú mèo giương mắt tròn xoe
Hỏi em có trả trăng thề lại không...
Lã Thế Phong
08/07
lathephong
13-08-2007, 09:17 AM
Có Khi Em Sẽ Biết Dừng Chân
Chớp mắt ba năm qua rồi em nhỉ!
Những đổi thay trong đời em mãn nguyện lắm không?
Cuộc tình mới có đẹp như màu tranh sơn thủy
Hay chỉ thêm lý do cho kiếp nhạn phiêu bồng
Dù thế nào em cũng không còn như trước
Rồi có khi em sẽ biết dừng chân
Vung vãi tình yêu qua dặm trường xuôi ngược
Gánh nợ duyên chắc nhẹ bớt mấy phần
Em đừng hỏi tôi đã quên hay còn nhớ
Tôi và em đâu còn gì để nhớ hay quên
Kho ký ức dặn lòng thôi không mở
Sót lại chút hương thầm cũng khó để đặt tên
Có một điều chắc hẳn em chưa biết
Hết yêu em rồi mà tôi chẳng thể yêu ai
Lỗi tại tôi đặt tim mình nằm lệch
Nên phía sau em, khoảng trống vẫn miệt mài
Lã Thế Phong
08/07
lathephong
14-08-2007, 11:38 PM
Bím Ơi !
Tóc bím tôi ơi! đã về chưa?
Rừng phong ven phố sắp sang mùa
Mai sợ sắc màu che khuất lối
Bím sẽ quên tìm lại ngày xưa
Đã bảo bím đừng đi học xa
Để chú mèo ngoan đợi đã già
Không còn bắt bóng bên kẽ vách
Đờ đẫn nhớ hơi kẻ vắng nhà
Thu hẹn khi nào, hỡi lá phong?
Mà sương ủ dột ở trong lòng
Hôm xưa lỡ hụt lần nói nhớ
Làm sao bím biết có tôi mong
Tát mãi thương yêu vẫn còn đầy
Nỗi niềm chật kín cả trời mây
Bao giờ thấy lại mùa Thu cũ
Bím với tôi và lá phong bay...
Lã Thế Phong
08/07
Binhlangtu
15-08-2007, 03:29 PM
cam on ban .la the phong nha
minh la mot nguoi rat thich tho
minh dang song xa que
tho cua ban hay that do
man_loveloster
16-08-2007, 08:03 PM
Bím Ơi !
Tát mãi thương yêu vẫn còn đầy
Nỗi niềm chật kín cả trời mây
Bao giờ thấy lại mùa Thu cũ
Bím với tôi và lá phong bay...
Lã Thế Phong
08/07
tát đi được nỗi yêu thương sao?có lẽ tác giả chỉ nói để mà nói vậy thôi chứ hẳn lòng chàng cũng tự biết rằng chẳng thể nào tát cho vơi cạn được thương yêu... bởi vậy mà "tát mãi thương yêu vẫn còn đầy "!
có thể nào trở lại mùa thu cũ ư !chẳng thể nào mà cũng hoàn toàn có thể, vì sao vậy? vì mỗi mùa thu sau đều là một mùa thu mới, vẫn gọi là mùa thu nhưng có bao giờ lặp lại đâu, nhưng mỗi thu sang , lòng nhớ thương kia còn chưa nguôi ngoai thì cái bóng danh mùa cũ vẫn ngự trị trong lòng, có thể nào mùa thu trong nỗi nhớ đã đổi thay? thế nên mùa thu cũ vẫn trở lại bất cứ lúc nào.... chỉ có điều , mùa thu cũ chỉ thấy được trong tâm tưởng mà thôi...
hỏi là hỏi vậy chứ lòng người viết đã sẵn có câu trả lời, hỏi để mà bộc bạch cái nhớ cái thương, cái xót xa của một nỗi lòng buồn.....
lathephong
18-08-2007, 06:42 AM
Wow, hân hạnh có một nhà bình thơ thật bản lãnh. Dù khen, chê vẫn có cái sâu sắc của góc độ phân tích. Chỉ thiếu người ngâm thơ nữa là đủ bộ :cooll:
________________
Mừng Sinh Nhật Em
Em cứ ước!
Ước thật nhiều cho sinh nhật hôm nay
Hong nóng tin yêu nồng nàn trên ánh nến
Hy vọng có đi xa cũng quay về lại bến
Và hạnh phúc chan hòa vị ngọt chiếc bánh ngon
Máng hết muộn phiền trên những đọt lá non
Gió sẽ tìm đến sớt chia niềm tâm sự
Nếu bước thăng trầm làm hắt hiu lòng viễn xứ
Cũng tan biến nhanh theo tiếng vỗ tay mừng
Ta chúc cho em một tuổi mới tưng bừng
Rộn tiếng chim muông về cao giọng hát
Theo bước chân em vào mùa xanh ngát
Có nắng tươi hồng ấm áp mãi tim ngoan
Lã Thế Phong
08/07
lathephong
19-08-2007, 06:50 PM
Lần Đầu Hẹn Hò
Mình đưa nhau ra phố
Áo em màu rượu nho
Vừa tung tăng ra cửa
Người chung quanh trầm trồ
Em thẹn thùng tay níu
Quấn quít sau lưng tôi
Làm sao che em được
Tôi đã say mất rồi
Thôi, thế này em nhé!
Cứ trốn trong vòng tay
Lắng nghe đời hạnh phúc
Đỗ trên con đường dài
Mình đưa nhau ra phố
Chiều pha màu rượu nho
Mừng vui ngày hội lớn
Lần đầu ta hẹn hò
Môi em mùa hoa nở
Tỏa hương Xuân dạt dào
Phải em đang nếm thử
Men tình yêu ngọt ngào
Lã Thế Phong
08/07
man_loveloster
19-08-2007, 07:25 PM
[QUOTE=lathephong;3401314]Wow, hân hạnh có một nhà bình thơ thật bản lãnh. Dù khen, chê vẫn có cái sâu sắc của góc độ phân tích. Chỉ thiếu người ngâm thơ nữa là đủ bộ :cooll:
________________
ồ , không dám nhận 2 từ "bản lãnh" còn lâu man mới vươn tới cấp độ ấy, còn nếu P thấy thiếu "người ngâm" thì man xin được tự bổ sung cho " đủ bộ " vậy...:so_funny:
lathephong
21-08-2007, 05:55 AM
Vậy thì tuyệt rồi, thử giọng "sáo trầm" xem sao nhỉ :cooll:
____________________
Chỉ Có Em Mới Hiểu
Chỉ có biển mới hiểu*
Vì sao sóng bao chiều
Vỗ miên man bờ cát
Một điệu sầu cô liêu
Chỉ có mây mới hiểu
Vì sao mưa không về
Cho đời cây như thiếu
Một nhánh tình đam mê
Chỉ có đá mới hiểu
Vì sao rong rêu chờ
Bước chân nào trở lại
Khẽ khàng trên lối mơ
Chỉ có em mới hiểu
Vì sao tim tôi đau
Một niềm đau rất cũ
Mà vẫn như ngày đầu
Lã Thế Phong
08/07
*Thơ Hạt Mưa/HTT
ngan_kiep_mai_yeu_em
21-08-2007, 07:45 AM
trái tim tôi sao vội chia đôi ngã
có em rồi lại vội vã quên em
sâu trong tim khắc thêm một bóng hình
để cuộc tình trôi vào trong dĩ vãng
lathephong
27-08-2007, 04:48 PM
Cảm ơn ghé qua và để lại 4 câu thơ hay nhe NKMYE
___________
Điều Kỳ Diệu Của Con Tim
Em đừng trách vì sao tôi mù quáng
Giữa gọi mời hấp dẫn của thế nhân
Rồi vờ vĩnh chơi trò chơi lãng mạn
Đem rêu rao mộng tưởng chẳng ai cần
Như nhà thám hiểm lầm lì thèm đứng trên đỉnh tuyết
Tôi cũng muốn truy tìm vị lạ của tình yêu
Nào hay biết vực sâu đầy đá nhọn
Sẩy tay một lần ngỡ đời đã hẩm hiu
Hồi tỉnh lại thấy mình chưa tàn phế
Cảm ơn điều kỳ diệu của con tim
Bỗng nghe nắng trở về xôn xao lá
Hoa vẫn cười ở phía trước rộng thênh
Tôi sẽ giữ tâm hồn tôi cửa mở
Em bước vào mang dịu ngọt vào theo
Nhỡ có đắng em hãy cho vừa đủ
Ngụm bia ngon không đắng ắt nhạt phèo
Lã Thế Phong
08/07
bonghong_tangem_586
29-08-2007, 08:19 AM
tôi cứ ngỡ yêu là vị ngọt của cuộc đời
cứ lao vào như kẻ thiêu thân
thấm hồn đâu vị ngọt của đôi môi
vội men sầu tình mình sao cay đắn
tình nồng say cho bây giờ điên đảo
uống chén sầu thiêu đốt trái tim đau
đâu một lần cho biết yêu là khổ
yêu là vị đắng của thế gian sầu
yêu một lần cho quen với nồng cay
yêu một lần cho quen li sầu hận
cho biết rằng yêu là vị đắng đầu môi
lathephong
30-08-2007, 01:07 PM
Cảm ơn bài thơ hay nha BHTE
___________
Một Mình Đợi Sáng
Em bên đó trời chiều vương sợi nắng
Phố phường vui có biết vắng một người
Nơi góc đường ta một thuở rong chơi
Giờ ai hẹn dưới chân thềm tượng đá
Đêm bên này bốn bề yên tĩnh quá
Yên đến nỗi tim chùng từng bậc van lơn
Chưa một mình, chưa hiểu nghĩa cô dơn
Tôi không em mới thấy đời vò võ
Con cào cào nằm lẻ loi trên nhánh cỏ
Bỗng cựa mình nếm sương lạnh về quanh
Dõi mắt theo cảnh vật thiếp an lành
Thương cái bóng ai còn ngồi đợi sáng
Em thường bảo tình yêu ta vô hạn
Buồn làm gì khi lòng vẫn nhớ nhau
Tôi nghe em mà có tránh được đâu
Hồn thi sĩ vốn đa sầu thế ấy!
Lã Thế Phong
08/07
Lãnh Huyết Tử Xà
30-08-2007, 11:39 PM
biết đây là box thư tình
muh cũng tại khả năng hạn hẹp ko thể nàm thơ...
tớ chỉ mún nói 1 câu thôi
Phong nàm thơ hay, đọc muh buồn não rưột...
bonghong_tangem_586
31-08-2007, 08:36 AM
phút ban đầu ta trộm dại yêu em
đem thương nhớ se sợi tơ vương
dệt thành sóng mênh mang vổ bờ yêu
nhưng một đời bờ không yêu sóng
cứ vui đùa cùng bao nhiêu tình mới
như sóng kia em chỉ đùa vui thôi
đến một phút rồi đi một đời
cho tôi buồn và sóng mãi đơn côi
thien_longth
31-08-2007, 03:59 PM
@: Lã Thế Phong đã qua đây rồi sao, vẫn thấy làm thơ bên timvui và online bên vnthuquan. Tham gia nhiều diễn đàn nhỉ ^^! longth dạo này bận quá chưa thể đối thơ cùng được! hẹn dịp khác nhé!
Chúc vui vẻ!!!
lathephong
05-09-2007, 06:56 PM
NMD: Cảm ơn lời ưu ái nhé.
BHTE: Cảm ơn thêm 1 bài thơ hay
TL: LTP lúc nào cũng lang bạt giang hồ mà, gặp đó rồi biến đó, cảm ơn ghé thăm nha TL, rất mong đọc những vần thơ hoạ của TL.
Chúc vui all.
_________________
Đồi Gió Hát
Ở bên đồi gió hát
Ta đánh mất ngày xưa
Ngày em sang mười tám
Theo chân mùa học xa
Con dốc dài nuối tiếc
Từng buổi trưa tan trường
Em ngừng xe dẫn bộ
Tà áo lem bụi đường
Bên góc trang lưu bút
Ngại không viết một dòng
Để hôm nao nắng đến
Có người đành qua sông
Bóng đa già năm cũ
Treo hắt hiu sườn đồi
Dưới tàng cây quán nước
Giờ dư một chỗ ngồi
Gió bên đồi vẫn hát
Bài tình ca hôm xưa
Lời buồn ai gửi lại
Tím cả lòng hoa mua
Lã Thế Phong
09/07
lathephong
09-09-2007, 12:47 PM
Hạnh Phúc Bao Giờ Ta Sẽ Nhân Đôi
Mai tôi về em có còn ra đón
Khoe chiếc áo dài tinh khiết màu mây
Và nắng Sài Gòn có theo một đoạn
Hong má em hồng rạng rỡ thơ ngây
Tôi sẽ hôn em, nụ hôn ngày ấy
Buổi mắt giao tình, tim nối liền tim
Em có thẹn thùng sợ hoa nhìn thấy
Lây nỗi vui mừng ướm mộng đầy thêm
Mình lại đưa nhau qua miền kỷ niệm
Vòng tay yêu thương tìm dấu ban đầu
Hương tóc em bay theo chiều én liệng
Buông hết muộn phiền vỡ vụn phía sau
Sẽ nói cùng em bao lời chưa nói
Gom giữa chuỗi ngày lạc lối đơn côi
Nhất định hỏi em một điều chưa hỏi
Hạnh phúc bao giờ ta sẽ nhân đôi?
Lã Thế Phong
09/07
Veronica Nguyên
11-09-2007, 08:04 AM
Thủ Đức Quê Tôi
Tôi mời em về thăm quê tôi Thủ Đức
Phía bên này giòng nước ngọt Đồng Nai
Cũng có đồng lúa xanh, hàng dừa cao vút
Và sáu câu hò vọng cổ miền Tây
Tôi sẽ đưa em đi một vòng phố chợ
Để em tìm hương vị miếng nem chua
Đượm thắm tình miền Đông đất đỏ
Bụi chập chùng đang trông ngóng mùa mưa
Nhỡ em muốn làm dâu nơi xứ lạ
Quà cưới xin chắc đơn giản thôi em
Quê tôi nghèo, thương mẹ hiền vất vả
Mâm trầu cau không ngọc quý đi kèm
Nhưng ở đây có bốn mùa cây trái
Có ngọn gió hiền dịu mát quanh năm
Có bờ vai chàng trai không quản ngại
Giọt mồ hôi ươm hạt lúa nẩy mầm
Tôi hứa cho em một góc trời hạnh phúc
Yên lành như vạt bèo nổi trong mương
Rất bình thản giữa giòng đời vẩn đục
Quê tôi thiếu nhiều nhưng giàu lắm tình thương
Lã Thế Phong
03/07
Em ghé qua đây, Thủ Đức quê anh
Lạc giữa chiều đông của thị thành
Xe cộ kìa anh, xuôi ngược quá
Khói bụi ngợp trời, giống tuyết rơi.
Em vẫn lạc đây, giữa phố anh
Ngược xuôi mua bán giữa chiều hồng
Xế bên xe Bus còi inh ỏi
Trước mặt sau lưng, quán quán hàng.
Em muốn cho mình được thảnh thơi
Tìm quên trong khói bụi hồng trần
Rẽ gót bước vào cafe phố.
Phố cafe hay cafe phố đây anh?
Em ước giản đơn thôi - 1 góc trời
Chỉ anh, chỉ gió chỉ đôi ta
Chẳng còi xe Bus oang oang óc
Chẳng có xe ôm níu kéo người.
Xa xoi qua, vien~ vong ao vong qua.
Xe van chay deu`, coi` van keu
P/s: Đối thơ vui vui chút, hi vọng không làm chủ topic bực bội :D
lathephong
13-09-2007, 05:23 PM
Cảm ơn bài thơ dzễ thương nha Nguyên, không phiền đâu.
_______________
Khi Không
Khi không nắng đổ cháy người
Để ta còn tưởng Hạ lười chưa đi
Nàng Thu gót mỏng kiêu kỳ
Đã về sao vẫn nấp lì ở đâu?
Công viên cỏ héo bạc đầu
Van từng hạt sỏi cùng cầu mưa rơi...
Khi không em đến nói cười
Vai trần phủ kín một trời yêu thương
Cho mùa Hạ đó vấn vương
Và tim ta cũng lạc đường đi hoang
Trên đầu nắng trải thênh thang
Bóng em dài tận ngút ngàn lối mơ...
Lã Thế Phong
09/07
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.