Q&Q
26-02-2007, 09:01 AM
Lạ.
Đôi khi,anh lại tự hỏi tại sao lại có những người con gái thích anh trong khi người ta chẳng biết gì về anh cả.Mà không,có lẽ là người ta nghĩ là biết nhưng thật ra những điều họ tưởng tượng ra lại khác xa so với thực tế...
"Anh có muốn đi thêm một vòng nữa không ?"
Cô bé hỏi khi anh đi cùng cô bé về đến cổng nhà.Hẳn là cô bé đã không nhìn thấy anh mỉm cười thắc mắc trong cái ánh đèn chỉ vừa đủ sáng để người ta che giấu đi một điều gì đó.
Anh_bình thường đến nỗi quá đỗi bình thường
Anh_lôi thôi và luộm thuộm
Anh_râu có khi cả tuần chẳng buồn cạo
Anh_đầu tóc lúc nào cũng rối bù như vừa mới ngủ dậy
Và anh_vẫn có những người con gái thích anh ngay từ lần gặp đầu tiên
Và thêm nữa_anh,ghét cay ghét đắng điều đó !
Anh không thích có quá nhiều người thích mình.Nghe có vẻ rất bùn cười phải không,nhưng anh thì lúc nào mà chẳng bùn cười như thế.
_______________________________________
Anh ngốc ngốc
Vẽ những điều ngớ ngẩn lên bàn tay
Những thứ đôi lúc anh cũng chẳng buồn nghĩ về ý nghĩa
Thế mà
Ai đó lại cứ cho đó là những điều đặc biệt...
Anh hâm hâm
Vẽ nỗi cô đơn bằng những mảng màu khác lạ
Những nỗi buồn đôi khi anh chẳng thể nào hiểu nổi
Thế mà
Ai đó lại cứ nghĩ đó là những điều đặc biệt !
Anh dở hơi
Hay tự đốt mình bằng cái màu xanh lam của khói thuốc
Thứ mà anh cũng chẳng ưa gì
Thế mà
Ai đó lại cứ bảo như thể là lãng mạn !
Anh !
Gửi lên trời xanh một rừng hoa cúc dại
Xinh xinh và yên ả như nỗi nhớ của anh
Ai đó cười
Quay gót bỏ đi...
Anh !
Khẽ mỉm cười
Trở về với giấc mơ của riêng mình
Cũng vô thường..như anh...
Đôi khi,anh lại tự hỏi tại sao lại có những người con gái thích anh trong khi người ta chẳng biết gì về anh cả.Mà không,có lẽ là người ta nghĩ là biết nhưng thật ra những điều họ tưởng tượng ra lại khác xa so với thực tế...
"Anh có muốn đi thêm một vòng nữa không ?"
Cô bé hỏi khi anh đi cùng cô bé về đến cổng nhà.Hẳn là cô bé đã không nhìn thấy anh mỉm cười thắc mắc trong cái ánh đèn chỉ vừa đủ sáng để người ta che giấu đi một điều gì đó.
Anh_bình thường đến nỗi quá đỗi bình thường
Anh_lôi thôi và luộm thuộm
Anh_râu có khi cả tuần chẳng buồn cạo
Anh_đầu tóc lúc nào cũng rối bù như vừa mới ngủ dậy
Và anh_vẫn có những người con gái thích anh ngay từ lần gặp đầu tiên
Và thêm nữa_anh,ghét cay ghét đắng điều đó !
Anh không thích có quá nhiều người thích mình.Nghe có vẻ rất bùn cười phải không,nhưng anh thì lúc nào mà chẳng bùn cười như thế.
_______________________________________
Anh ngốc ngốc
Vẽ những điều ngớ ngẩn lên bàn tay
Những thứ đôi lúc anh cũng chẳng buồn nghĩ về ý nghĩa
Thế mà
Ai đó lại cứ cho đó là những điều đặc biệt...
Anh hâm hâm
Vẽ nỗi cô đơn bằng những mảng màu khác lạ
Những nỗi buồn đôi khi anh chẳng thể nào hiểu nổi
Thế mà
Ai đó lại cứ nghĩ đó là những điều đặc biệt !
Anh dở hơi
Hay tự đốt mình bằng cái màu xanh lam của khói thuốc
Thứ mà anh cũng chẳng ưa gì
Thế mà
Ai đó lại cứ bảo như thể là lãng mạn !
Anh !
Gửi lên trời xanh một rừng hoa cúc dại
Xinh xinh và yên ả như nỗi nhớ của anh
Ai đó cười
Quay gót bỏ đi...
Anh !
Khẽ mỉm cười
Trở về với giấc mơ của riêng mình
Cũng vô thường..như anh...