PDA

Xem đầy đủ chức năng : For u only :)



CKG
31-01-2007, 07:34 PM
Có một lần...
anh kể với em câu chuyện về những nỗi buồn
em không nói...
chỉ thở dài chầm chậm bước quay đi
Từ ấy,
có điều gì mỏng manh rạn vỡ..

Anh ngốc khờ
không biết đem ghép lại những niềm vui
cứ giữ cho riêng mình những mảnh vỡ u buồn từ ký ức
bàn chân trần đi giữa đời rất thực
chênh vênh vệt nắng chiều nghiêng...

Có một lần,
em vẽ cánh diều mùa thu lên màu trời xanh biếc...
anh chỉ lặng lẽ đứng mỉm cười
em dỗi hờn,
cất mùa thu vào trong ngăn cặp
Cánh diều lạc lõng giữa trời không..

Anh ngồi xếp cỏ dọc bờ sông
Nắng cuối đông úa như màu chiều muộn
Lá vẫn cứ xanh như một ngày em đến
Chỉ có mùa lạc bước mãi rong chơi...

CKG
11-03-2007, 11:41 PM
Em đừng khóc một mình..
Làm sao anh dỗ được
Gió dẫu rất dịu dàng,nhưng gió vốn mong manh
Làm sao ủ ấm ánh mắt em,làm sao cho đôi bàn tay bớt lạnh
Em đừng khóc..một mình..

..

Mưa cứ mềm
Cho con đường cũng mảnh mai trong lặng lẽ
Gã trai ngu ngơ đứng trầm ngâm như thể
"Không có mình rồi,chắc phố sẽ buồn thiu.."
..

Khép hờ phố,anh về ru giấc ngủ
Ru những hiền ngoan cứ bướng bỉnh chẳng nằm yên
Cơn gió về,mảnh khảnh đứng trước thềm
Không gõ cửa..
ngập ngừng trong vội vội

....

CKG
05-04-2007, 08:40 AM
Có một lần
em quên
bỏ lại người con gái ấy nơi chiều tàn sắc nắng
Dốc phố buồn tênh
nghiêng nghiêng đứng cúi đầu

..
Anh đứng lại phía sau
nghe thời gian trôi dần xuống
Người con gái không khóc
Chỉ lặng lẽ nhìn anh không nói
Em quên thật rồi
anh biết phải làm sao

..
Em đi thật rồi
khuất lối yêu thương