i_miss_2112
09-10-2006, 08:06 PM
Anh à!
Chắc anh còn nhớ em đã nói với anh lần đầu tiên em gặp anh là khi em đang khóc phải ko? Lúc ấy em chỉ muốn có người để tâm sự nên dù chưa gặp anh lần nào nhưng em cũng có thể ngồi liên thiên tâm sự với anh. Sau đó em cũng ko hiểu tại sao những khi buồn lại muốn tìm đến anh. Cư như vậy, càng ngày em càng có cảm giác thân thiện và gần gũi với anh hơn. Hè vừa rồi anh về VN, em thấy anh thật gần gũi. Gần như ngày nào em cũng được buôn với anh. Vẫn những câu chuyện hài hước, những câu chuyện thú vị về cuộc sống của anh bên ấy. Em nghe và được những trận cười thoải mái khi nói chuyện với anh.
Buổi sáng hôm ấy, ngày anh phải rời xa VN quay lại bên ấy để tiếp tục việc học của mình anh gọi điện chào em. Em vẫn bình tĩnh chúc anh mọi điều tốt đẹp. Nhưng khi đặt ĐT xuống bỗng dưng em thấy nước mắt rơi xuống. Em khóc! Em gọi lại cho anh và muốn hét lên trong ĐT với anh rằng "Anh đừng đi!" Nhưng em đã ko nói được câu đó vì em biết em có gào khản tiếng thì anh vẫn phải đi thôi. Và em bỗng thấy nhớ anh. Từ khi anh sang bên đấy những lần em gặp anh chỉ là qua mạng. Vẫn những câu chuyện vui anh kể khi em buồn, những lần trêu em tức muốn khóc. Khi online mà ko thấy anh em thấy buồn và thấy nhớ. Cho đến một ngày em nhận ra tình cảm dành cho anh, em đã suy nghĩ rất kĩ trước khi nói với anh vì sợ nói ra sẽ mất đi tình anh em. Nhưng em cũng đã nhận ra được chút tình cảm từ anh, vì vậy em đã nói với anh tình cảm thật của mình. Nhưng anh sợ em phải khổ khi yêu một người ở xa như anh, anh sợ em ko được hạnh phúc khi yêu anh vì anh ko chăm sóc được cho em. Em hiểu và ko giận anh đâu. Vì nghĩ cho em mà anh đã ko dám đón nhận tình cảm của em. Anh có biết những khi anh nói rằng anh buồn em cũng buồn ko? Ngày nào anh cũng online rồi bỗng nhiên mấy ngày liền ko thấy đâu, anh có biết em lo lắng thế nào ko? Anh có biết nhìn thấy ảnh anh chụp với người khác dù anh nói là em họ nhưng em vẫn thấy bất an thế nào ko? Những khi anh thấy chán nản, em chỉ mong sao mình có thể an ủi được anh. Nhưng em lại quá nhỏ bé so với khoảng cách giữa em và anh, vì vậy em ko thể làm được gì cả. Và khi biết rằng em ko thể nắm giữ được tình cảm của anh, em đã quyết định từ bỏ ý định chiếm lĩnh tình cảm ấy. Tối qua em đã nói với anh rằng em ko làm phiền anh nữa. Em nhận thấy chút buồn từ anh. Nhưng em đã ko còn đủ kiên nhẫn nữa anh ạ. Anh vẫn muốn cho anh thêm thời gian nhưng em nghĩ thời gian cũng chẳng giúp gì được đâu anh ạ. Khi nói ra với anh những điều ấy anh có biết em cảm thấy hụt hẫng lắm ko? Bỗng dưng em lại khóc. Ngồi trong phòng của mình chat với anh, khác với mọi hôm em cười thoải mái. Còn hôm nay vẫn căn phòng quen thuộc ấy em thấy mình cô đơn. Mọi người trong nhà đi ngủ cả rồi, em càng thấy cô đơn hơn. Tại sao lại như vậy?
Giờ đây, em chỉ mong sao anh có thể luôn sống vui vẻ và hạnh phúc. Sống một cuộc sống tốt đẹp. Đừng uống rượu và hút thuốc nhiều nữa anh nhé. Khi gặp chuyện buồn anh nên mạnh mẽ đối diện để tìm cách giải quyết chứ đừng tìm đến rượu, như thế yếu đuối lắm. Anh là người tốt, rồi những điều tốt đẹp sẽ đến với anh. Em tin là như vậy. Chúng mình là anh em như trước kia, được ko anh? Như vậy có lẽ tốt hơn cho cả em và anh. Chào và chúc mọi điều tốt đẹp nhất đến với anh![/LIST]
Chắc anh còn nhớ em đã nói với anh lần đầu tiên em gặp anh là khi em đang khóc phải ko? Lúc ấy em chỉ muốn có người để tâm sự nên dù chưa gặp anh lần nào nhưng em cũng có thể ngồi liên thiên tâm sự với anh. Sau đó em cũng ko hiểu tại sao những khi buồn lại muốn tìm đến anh. Cư như vậy, càng ngày em càng có cảm giác thân thiện và gần gũi với anh hơn. Hè vừa rồi anh về VN, em thấy anh thật gần gũi. Gần như ngày nào em cũng được buôn với anh. Vẫn những câu chuyện hài hước, những câu chuyện thú vị về cuộc sống của anh bên ấy. Em nghe và được những trận cười thoải mái khi nói chuyện với anh.
Buổi sáng hôm ấy, ngày anh phải rời xa VN quay lại bên ấy để tiếp tục việc học của mình anh gọi điện chào em. Em vẫn bình tĩnh chúc anh mọi điều tốt đẹp. Nhưng khi đặt ĐT xuống bỗng dưng em thấy nước mắt rơi xuống. Em khóc! Em gọi lại cho anh và muốn hét lên trong ĐT với anh rằng "Anh đừng đi!" Nhưng em đã ko nói được câu đó vì em biết em có gào khản tiếng thì anh vẫn phải đi thôi. Và em bỗng thấy nhớ anh. Từ khi anh sang bên đấy những lần em gặp anh chỉ là qua mạng. Vẫn những câu chuyện vui anh kể khi em buồn, những lần trêu em tức muốn khóc. Khi online mà ko thấy anh em thấy buồn và thấy nhớ. Cho đến một ngày em nhận ra tình cảm dành cho anh, em đã suy nghĩ rất kĩ trước khi nói với anh vì sợ nói ra sẽ mất đi tình anh em. Nhưng em cũng đã nhận ra được chút tình cảm từ anh, vì vậy em đã nói với anh tình cảm thật của mình. Nhưng anh sợ em phải khổ khi yêu một người ở xa như anh, anh sợ em ko được hạnh phúc khi yêu anh vì anh ko chăm sóc được cho em. Em hiểu và ko giận anh đâu. Vì nghĩ cho em mà anh đã ko dám đón nhận tình cảm của em. Anh có biết những khi anh nói rằng anh buồn em cũng buồn ko? Ngày nào anh cũng online rồi bỗng nhiên mấy ngày liền ko thấy đâu, anh có biết em lo lắng thế nào ko? Anh có biết nhìn thấy ảnh anh chụp với người khác dù anh nói là em họ nhưng em vẫn thấy bất an thế nào ko? Những khi anh thấy chán nản, em chỉ mong sao mình có thể an ủi được anh. Nhưng em lại quá nhỏ bé so với khoảng cách giữa em và anh, vì vậy em ko thể làm được gì cả. Và khi biết rằng em ko thể nắm giữ được tình cảm của anh, em đã quyết định từ bỏ ý định chiếm lĩnh tình cảm ấy. Tối qua em đã nói với anh rằng em ko làm phiền anh nữa. Em nhận thấy chút buồn từ anh. Nhưng em đã ko còn đủ kiên nhẫn nữa anh ạ. Anh vẫn muốn cho anh thêm thời gian nhưng em nghĩ thời gian cũng chẳng giúp gì được đâu anh ạ. Khi nói ra với anh những điều ấy anh có biết em cảm thấy hụt hẫng lắm ko? Bỗng dưng em lại khóc. Ngồi trong phòng của mình chat với anh, khác với mọi hôm em cười thoải mái. Còn hôm nay vẫn căn phòng quen thuộc ấy em thấy mình cô đơn. Mọi người trong nhà đi ngủ cả rồi, em càng thấy cô đơn hơn. Tại sao lại như vậy?
Giờ đây, em chỉ mong sao anh có thể luôn sống vui vẻ và hạnh phúc. Sống một cuộc sống tốt đẹp. Đừng uống rượu và hút thuốc nhiều nữa anh nhé. Khi gặp chuyện buồn anh nên mạnh mẽ đối diện để tìm cách giải quyết chứ đừng tìm đến rượu, như thế yếu đuối lắm. Anh là người tốt, rồi những điều tốt đẹp sẽ đến với anh. Em tin là như vậy. Chúng mình là anh em như trước kia, được ko anh? Như vậy có lẽ tốt hơn cho cả em và anh. Chào và chúc mọi điều tốt đẹp nhất đến với anh![/LIST]