conangcodon
23-07-2006, 08:24 AM
Đây là truyện đầu tay của mình. các bạn đọc rồi cho mình ý kiến nhé.
:type: :cungly:
* * * * * * * * * * * * *
* * * * * * * * * * * *
Nhất linh ngồi nhìn lại mình trong gương mà lòng buồn vời vợi,vậy là hết rồi hết thật rồi cái thời hoa mộng.Nàng chưa kịp mộng mơ, chưa kịp biết yêu là gì thì đã phải đi lấy chồng. Mà chồng nàng thì nàng có biết gì đâu ngoài cái tên kì phong và tuổi của anh ta hinh như là 30 thì phảiVậy đó tuổi mộng mơ của nàng kết thúc buồn tẻ quá , mà nào nàng có biết mặt mũi chồng nàng méo tròn ra sao? chỉ vì trước lúc lâm chung mẹ nàng đã trao nàng cho bác tâm bạn thân mẹ và mong muốn bác sẽ chăm sóc nàng và với lời trăn trối" con hãy đồng ý làm con dâu bác tâm ". vậy là nàng đành chấp nhận cuộc hôn nhân vô lý này.
Đang miên man với dòng suy tưởng nhất linh giật mình vì tiếng của nhỏ quỳnh :
-nhất linh bồ xong chưa vậy? đàng trai đến rồi đó.
vội lấy tấm voan trùm lên mặt nhất linh vọng ra :
-Mình xong rồi đây.
Như quỳnh bước vào vén nhẹ tấm voan lên ,cô xuýt xoa :
-Trời ơi mày đẹp quá linh ạ tao phải công nhận chưa từng gặp ai lại đẹp như mày. tao đảm bảo lão chồng mày mà nhìn thấy mày sẽ mê tít cho mà coi.
Nhất linh ko nói cô chỉ lặng lẽ theo quỳnh đi ra ngoài.
Ra ngoài cô thấy nhà trai đã đến bà tâm ân cần nắm tay cô , và cô cũng thấy người đàn ông mà mình sẽ gọi là chồng cũng dang ngồi ở đó. Khuôn măt, lạnh lùng nhưng phải công nhận là anh ta rất đẹp trai. Gương mặt cương nghị ,đôi mắt đa tình mà chỉ nhìn thôi nàng cũng đủ biết rằng nó đủ sức thiêu đốt hàng trăm trái tim con gái.
Lúc đó thì kì phong cũng ko bỏ qua cơ hội quan sát người con gái mà mình sẽ gọi là vợ. khuôn mặt nàng thì anh nhìn ko rõ vì đã bị tấm voan che mặt che kín , bộ xoa rê trắng nàng đang mặc làm nổi bật làn da trắng mịn màng ,và ôm gọn lấy thân hình kiều diễm của nàng.
Cuối cùng thì cũng xong tiệc cưới ,nhất linh theo kì phong ra xe , nàng vẫn ko bỏ tấm voan che mặt ,chỉ lặng lẽ theo chàng ra xe.Thấy nàng mãi im lặng ,kì phong đành lên tiếng:
-sao cô ko nói gì?
nhất linh nhát gừng :
- ko có gì để nói.
kì phong khó chịu :
-sao cô ko bỏ voan che mặt ra?
nhất linh hờ hững :
- Để làm gì cơ?
kì phong nổi giận thật sự :
-cô nói như thế với tôi à?
-Tôi nói thế thì sao nào?
kì phong giận dữ:
-cô ăn nói kiểu đó à? đừng quên cô đã là vợ của tôi.
nhất linh bừng giận :
-vợ anh à? vợ thì sao nào? anh có quyền gì mà mạt sát tôi ?
- tôi ko mạt sát cô tôi chỉ muốn cô gỡ tấm voan che mặt ra.
-Nhưng tôi ko muốn sao anh lại ép tôi?
- tại sao cô lại ko muốn vả lại tôi ko ép cô. hay là mặt cô..................
nhất linh hỏi dồn :
- Mặt tôi làm sao?
kì phong cười khẩy :
-sao cô lại phải cuống lên vậy hay là mặt cô có vấn đề gì thật.
nhất linh bừng giận :
-anh.........anh..............
-tôi làm sao?
nhất linh lấy lại bình tĩnh :
-ù! đấy mặt tôi có vấn đề đấy. sao nào?anh hối hận vì đã lấy tôi à?
-vậy rốt cuộc cô có bỏ tấm voan quái quỷ kia ra ko?
nhất linh bướng bỉnh :
- tôi ko bỏ anh làm gì tôi nào?
kì phong giận điên lên. anh quát cô ko bỏ ra thì đừng trách tôi.
-anh sẽ làm gì tôi nào?
- cô thích bướng bỉnh với tôi.
-tôi ko thèm bướng với anh.
-rốt cuộc cô có bỏ ra ko?
-ko.
-được.
vừa nói kì phong vừa giơ tay giật tấm voan ra khỏi đầu nhất linh.tấm voan trắng được kéo ra kì phong sững sờ vì người con gái trước mặt mình. ôi! nàng đẹp quá , ko thể tưởng tượng được trên đời này lại có người con gái đẹp đến vậy.làn da trắng mịn màng ,sóng mũi cao thanh tú hơi hếch lên trông bướng bỉnh vô cùng,đôi mắt đen mượt như nhung với vẻ mơ màng mà phong tin rằng chỉ cần nàng chớp mắt 1 cái thôi thì sẽ có cả trăm thằng đàn ông chết chìm trong đó và nó ko loại trừ chàng,lại còn bờ môi hồng nhỏ xinh kia nữa chứ sao nó cứ như trề ra nũng nịu mà nhìn nó chàng chỉ muốn hôn 1 cái thôi.
Thấy phong cứ nhìn sững mình nhất linh hơi lúng túng nàng nói:
-Anh sao vậy , sao cứ nhìn tôi chằm chằm vậy?
Đang ngây ngất chợt nghe cô nói anh giật mình lúng túng :
-à ! ko , ko có gì?
linh trề môi , cái trề môi đáng yêu của cô làm anh lỗi 1 nhịp tim :
-xí! cái đồ vô duyên, tự nhiên đi ngó người ta chằm chằm, làm như mặt người ta có dính lọ vậy.
Nén nụ cười anh nói :
-sao đâu? mà cô ko nhìn tôi làm sao lại biết tôi nhìn cô chằm chằm.
-Anh.....anh..........
nhất linh thẹn đỏ mặt vì những lời kì phong đã nói. thấy vậy phong liền nói :
- thôi,thôi tôi chỉ đùa cô 1 chút thôi mà làm gì mà cô giận vậy.
Nhất linh giận dỗi cô nguýt anh 1 cái thật sắc :
- Đáng ghét.
kì phong thấy buồn cười trước cử chỉ trẻ con đó của cô và anh ko còn cảm thấy buồn bực vì cuộc hôn nhân này nữa mà ngược lại anh cảm thấy dường như mình là người hạnh phúc nhất. và hình như anh đã yêu nhất linh mất rồi , yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Chiếc xe dừng lại trước biệt thự " hoàng hôn tím " kì phong bước xuống anh galang mở cửa xe cho nhất linh rồi đỡ cô xuống xe. Mặc dù rất khó chịu vì những cử chỉ đó của anh nhưng nhất linh cũng đành chịu vì bà tâm cùng chồng đang đứng trước của chờ 2 người.
Nhất linh lí nhí :
-con chào ba mẹ.
bà tâm cười hiền :
-có mệt lắm ko con.
dù rất mệt nhưng nhất linh cũng nói nhanh :
- dạ cũng ko mệt lắm đâu mẹ ạ.
lúc này ông trường mới lên tiếng :
- thôi các con mệt rồi bà để chúng về phòng.
bà tâm hật đầu :
-ừ! các con về phòng đi.
chỉ chờ có vậy kì phong vội lên tiếng :
-vâng con chào ba mẹ.
anh đưa tay vòng qua eo nhất linh dìu cô lên lầu.bực mình vì hành động của anh lắm song ngại ông bà tâm còn đứng đó nên cô để yên cho anh dìu mình. vừa khuất khỏi cầu thang cô đã hất tay anh ra xẵng giọng :
- Anh làm cái trò gì vậy? đừng có mà lợi dụng.
kì phong bật cười trước những lí lẽ hết sức vô lí của cô. thấy anh cười cô bực bội :
-Anh cười cái gì mà cười? vô duyên khi không lại bật cười ha hả.
thấy cô có vẻ giận,anh ngưng cười rồi nói:
- sao em lại nói vậy anh là chồng em ko lẽ lại ko có quyền được ôm em. sao em lại nói là anh lợi dụng em được?
anh nói có lí quá nhưng vốn ngang bướng nên nhất linh vẫn cố cãi ngang :
- cho dù vậy anh cũng ko được ôm tôi bữa bãi và khi nào tôi cho phép anh mới được làm điều đó.
Anh thật ko biết làm gì với cô vợ trẻ lắm lí lẽ của mình đành nhún vai làm thinh, đi theo nhất linh vào phòng anh thấy cô đang chạy lung tung quanh phòng. Thật vậy nhất linh vô cùng thích thú với căn phòng này mọi thứ đều màu hồng mầu mà cô thích nhất.Nhìn thấy cảnh đó anh chỉ biết lắc đầu cười trừ cho tính cách trẻ con của vợ mình.Đi nhanh vào phòng tắm anh muốn tắm rửa cho thoải mái 1 chút sau 1 ngày vất vả. tắm xong anh đi ra và bảo nhất linh vào tắm lúc này nhất linh mới nhớ ra là cô vẫn mặc nguyên bộ váy cưới .
Đi nhanh vào phòng tắm cô trút bỏ bộ xoa rê rườm rà ,vặn vòi sen cho nước chảy ra cô cảmthấy vô cùng thoải mái. Cô suy nghĩ lại những việc mình vừa trải qua và thấy như 1 giấc mơ "vậy là cô đã có chồng " cái cảm giác này thật lạ lẫm. Đang mải suy nghĩ cô chợt nghe tiếng kì phong gọi lớn :
-Nhất linh em làm sao vậy?
giật mình nhất linh nói lớn :
-tôi ko sao song ngay rồi đây.
với tay lấy bộ đồ ngủ màu hồng đã được chuẩn bị sẵn rồi nghĩ thầm"anh ta cũng chu đáo đó chứ ".Mặc nhanh vào người cô bước ra ngoài. vừa thấy nhất linh ra kì phong định bụng sẽ mắng cho cô 1 trận vì cái tội làm anh lo lắng nhưng khi cô vừa xuất hiện thì những gì anh vừa nghĩ đã đi đâu hết. Nhất linh thật quyến rũ trong chiếu váy ngủ ngắn màu hồng, chiếc váy ngủ mỏng tanh để lộ những đường cong tuyệt mĩ trên thân thể cô.mái tóc dài đen óng ả được xõa tự nhiên xướng ngang eo.Thấy anh cứ nhìn mình trân trối nhất linh giận dỗi :
-anh làm gì mà cứ nhìn người ta hoài.đáng ghét.
cử chỉ đáng yêu đó của cô càng làm phong ngẩn ngơ ngơ ngẩn. thấy anh chẳng chuyển biến gì cô hậm hực :
-thôi tôi đi ngủ. lúc này phong mới sực tỉnh :
-phải rồi cũng đã muộn mình đi ngủ thôi.
anh vòng tay qua eo nhác bỏng nhất linh lên làm cô hoảng hốt :
- anh......anh làm gì vậy?
kì phong bật cười anh nói nhỏ đua em đi ngủ cưng ạ.
sự va chạm da thịt làm nhất linh rùng mình đây là lần đầu tiên cô gần gũi với 1 người đàn ông đến vậy. cô la nhỏ vì sợ mọi người thức giấc :
- anh bỏ tôi xuống tôi tự đi dược mà.
ko thèm trả lời cô kì phong đưa cô đến bên giường và đặt cô xuống.anh thầm thì :
- em đẹp lắm nhất linh à.
Nhất linh thấy hơi thở của anh gần mình quá. hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô ,bối rối quá nhất linh đẩy mạnh anh ra :
-đừng anh làm gì vậy?
kì phong khẽ cười anh nói trong hơi thở nóng bỏng :
-thì yêu em chứ làm gì nữa.?
anh đặt 1 nụ hôn lên mắt lên má và lần dần xuống môi cô. mùi hương con gái khiến anh ngây ngất cả hồn. bờ môi cô mềm và ngọt quá làm anh cứ muốn hôn mãi. Bàn tay anh xiết chặt lấy cô và bắt đầu khám phá.nhất linh thấy anh cứ mải miết hôn mình cô sợ quá cố hết sức đẩy anh ra nhưng càng đẩy vòng tay anh càng xiết chặt. Rồi khi bàn tay anh bắt đầu đặt lên ngực mình cô sợ quá nước mắt cứ trào ra tức tưởi. Đang còn ngây ngát vì nụ hôn , vì hương thơm tỏa ra từ người cô anh chợt khựng lại khi thấy những giọt nước mắt nóng hổi của cô. vội nới lỏng vòng tay anh cuống quýt :
- em sao vậy linh? anh làm em đau à?
- anh............. anh....... làm tôi sợ.
kì phong sững người. trời ơi! đây là vợ anh ư,cô còn ngây thơ trong sáng quá.vậy mà lúc nãy khi hôn cô ,thấy cô run lên trong vòng tay mình,anh cứ ngỡ là cô còn xấu hổ. nào ngờ là vì cô sợ , vì cô chưa từng biết hôn.Anh cảm thấy hồn ngây ngất vì điều vừa khám phá ra.
nhưng rồi chính điều đó lại làm anh lo lắng. cô còn ngây thơ như vậy thì làm sao anh nỡ làm tổn thương cô chứ? khẽ thở dài anh nói :
- thôi em ngủ đi , anh sẽ ko làm gì em đâu.
thấy anh nói vậy nhất linh an tâm, nàng nhắm mắt và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. kì phong rút điếu thuốc đặt lên môi châm lửa hút. nhả khẽ những đường khói mỏng chàng thầm buồn cười cho chính mình. khi không lại đi cưới về 1 cô vợ trẻ con để rồi đêm tân hôn chỉ dám nhìn nàng chứ ko dám làm gì .quay sang phía nhất linh thấy nàng ngủ ngon quá.gương mặt ngay thơ trong sáng trong giấc ngủ vẫn như 1 thiên thần. đôi mi cong khép hờ hững , làn môi hồng he hé như mời gọi khiến chàng chỉ muốn cắn lên 1 cái cho bõ ghét. Sao cô lại đáng yêu đến vậy cơ chứ. nhìn mà anh chỉ muốn hôn cô thôi , rồi luyến tiếc nụ hôn ngọt ngào kia sao mà ngắn ngủi , khiến hồn anh cứ mãi vẩn vơ.
:type: :cungly: :bath: :blow: :blow: :lelele:
o0o
:type: :cungly:
* * * * * * * * * * * * *
* * * * * * * * * * * *
Nhất linh ngồi nhìn lại mình trong gương mà lòng buồn vời vợi,vậy là hết rồi hết thật rồi cái thời hoa mộng.Nàng chưa kịp mộng mơ, chưa kịp biết yêu là gì thì đã phải đi lấy chồng. Mà chồng nàng thì nàng có biết gì đâu ngoài cái tên kì phong và tuổi của anh ta hinh như là 30 thì phảiVậy đó tuổi mộng mơ của nàng kết thúc buồn tẻ quá , mà nào nàng có biết mặt mũi chồng nàng méo tròn ra sao? chỉ vì trước lúc lâm chung mẹ nàng đã trao nàng cho bác tâm bạn thân mẹ và mong muốn bác sẽ chăm sóc nàng và với lời trăn trối" con hãy đồng ý làm con dâu bác tâm ". vậy là nàng đành chấp nhận cuộc hôn nhân vô lý này.
Đang miên man với dòng suy tưởng nhất linh giật mình vì tiếng của nhỏ quỳnh :
-nhất linh bồ xong chưa vậy? đàng trai đến rồi đó.
vội lấy tấm voan trùm lên mặt nhất linh vọng ra :
-Mình xong rồi đây.
Như quỳnh bước vào vén nhẹ tấm voan lên ,cô xuýt xoa :
-Trời ơi mày đẹp quá linh ạ tao phải công nhận chưa từng gặp ai lại đẹp như mày. tao đảm bảo lão chồng mày mà nhìn thấy mày sẽ mê tít cho mà coi.
Nhất linh ko nói cô chỉ lặng lẽ theo quỳnh đi ra ngoài.
Ra ngoài cô thấy nhà trai đã đến bà tâm ân cần nắm tay cô , và cô cũng thấy người đàn ông mà mình sẽ gọi là chồng cũng dang ngồi ở đó. Khuôn măt, lạnh lùng nhưng phải công nhận là anh ta rất đẹp trai. Gương mặt cương nghị ,đôi mắt đa tình mà chỉ nhìn thôi nàng cũng đủ biết rằng nó đủ sức thiêu đốt hàng trăm trái tim con gái.
Lúc đó thì kì phong cũng ko bỏ qua cơ hội quan sát người con gái mà mình sẽ gọi là vợ. khuôn mặt nàng thì anh nhìn ko rõ vì đã bị tấm voan che mặt che kín , bộ xoa rê trắng nàng đang mặc làm nổi bật làn da trắng mịn màng ,và ôm gọn lấy thân hình kiều diễm của nàng.
Cuối cùng thì cũng xong tiệc cưới ,nhất linh theo kì phong ra xe , nàng vẫn ko bỏ tấm voan che mặt ,chỉ lặng lẽ theo chàng ra xe.Thấy nàng mãi im lặng ,kì phong đành lên tiếng:
-sao cô ko nói gì?
nhất linh nhát gừng :
- ko có gì để nói.
kì phong khó chịu :
-sao cô ko bỏ voan che mặt ra?
nhất linh hờ hững :
- Để làm gì cơ?
kì phong nổi giận thật sự :
-cô nói như thế với tôi à?
-Tôi nói thế thì sao nào?
kì phong giận dữ:
-cô ăn nói kiểu đó à? đừng quên cô đã là vợ của tôi.
nhất linh bừng giận :
-vợ anh à? vợ thì sao nào? anh có quyền gì mà mạt sát tôi ?
- tôi ko mạt sát cô tôi chỉ muốn cô gỡ tấm voan che mặt ra.
-Nhưng tôi ko muốn sao anh lại ép tôi?
- tại sao cô lại ko muốn vả lại tôi ko ép cô. hay là mặt cô..................
nhất linh hỏi dồn :
- Mặt tôi làm sao?
kì phong cười khẩy :
-sao cô lại phải cuống lên vậy hay là mặt cô có vấn đề gì thật.
nhất linh bừng giận :
-anh.........anh..............
-tôi làm sao?
nhất linh lấy lại bình tĩnh :
-ù! đấy mặt tôi có vấn đề đấy. sao nào?anh hối hận vì đã lấy tôi à?
-vậy rốt cuộc cô có bỏ tấm voan quái quỷ kia ra ko?
nhất linh bướng bỉnh :
- tôi ko bỏ anh làm gì tôi nào?
kì phong giận điên lên. anh quát cô ko bỏ ra thì đừng trách tôi.
-anh sẽ làm gì tôi nào?
- cô thích bướng bỉnh với tôi.
-tôi ko thèm bướng với anh.
-rốt cuộc cô có bỏ ra ko?
-ko.
-được.
vừa nói kì phong vừa giơ tay giật tấm voan ra khỏi đầu nhất linh.tấm voan trắng được kéo ra kì phong sững sờ vì người con gái trước mặt mình. ôi! nàng đẹp quá , ko thể tưởng tượng được trên đời này lại có người con gái đẹp đến vậy.làn da trắng mịn màng ,sóng mũi cao thanh tú hơi hếch lên trông bướng bỉnh vô cùng,đôi mắt đen mượt như nhung với vẻ mơ màng mà phong tin rằng chỉ cần nàng chớp mắt 1 cái thôi thì sẽ có cả trăm thằng đàn ông chết chìm trong đó và nó ko loại trừ chàng,lại còn bờ môi hồng nhỏ xinh kia nữa chứ sao nó cứ như trề ra nũng nịu mà nhìn nó chàng chỉ muốn hôn 1 cái thôi.
Thấy phong cứ nhìn sững mình nhất linh hơi lúng túng nàng nói:
-Anh sao vậy , sao cứ nhìn tôi chằm chằm vậy?
Đang ngây ngất chợt nghe cô nói anh giật mình lúng túng :
-à ! ko , ko có gì?
linh trề môi , cái trề môi đáng yêu của cô làm anh lỗi 1 nhịp tim :
-xí! cái đồ vô duyên, tự nhiên đi ngó người ta chằm chằm, làm như mặt người ta có dính lọ vậy.
Nén nụ cười anh nói :
-sao đâu? mà cô ko nhìn tôi làm sao lại biết tôi nhìn cô chằm chằm.
-Anh.....anh..........
nhất linh thẹn đỏ mặt vì những lời kì phong đã nói. thấy vậy phong liền nói :
- thôi,thôi tôi chỉ đùa cô 1 chút thôi mà làm gì mà cô giận vậy.
Nhất linh giận dỗi cô nguýt anh 1 cái thật sắc :
- Đáng ghét.
kì phong thấy buồn cười trước cử chỉ trẻ con đó của cô và anh ko còn cảm thấy buồn bực vì cuộc hôn nhân này nữa mà ngược lại anh cảm thấy dường như mình là người hạnh phúc nhất. và hình như anh đã yêu nhất linh mất rồi , yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Chiếc xe dừng lại trước biệt thự " hoàng hôn tím " kì phong bước xuống anh galang mở cửa xe cho nhất linh rồi đỡ cô xuống xe. Mặc dù rất khó chịu vì những cử chỉ đó của anh nhưng nhất linh cũng đành chịu vì bà tâm cùng chồng đang đứng trước của chờ 2 người.
Nhất linh lí nhí :
-con chào ba mẹ.
bà tâm cười hiền :
-có mệt lắm ko con.
dù rất mệt nhưng nhất linh cũng nói nhanh :
- dạ cũng ko mệt lắm đâu mẹ ạ.
lúc này ông trường mới lên tiếng :
- thôi các con mệt rồi bà để chúng về phòng.
bà tâm hật đầu :
-ừ! các con về phòng đi.
chỉ chờ có vậy kì phong vội lên tiếng :
-vâng con chào ba mẹ.
anh đưa tay vòng qua eo nhất linh dìu cô lên lầu.bực mình vì hành động của anh lắm song ngại ông bà tâm còn đứng đó nên cô để yên cho anh dìu mình. vừa khuất khỏi cầu thang cô đã hất tay anh ra xẵng giọng :
- Anh làm cái trò gì vậy? đừng có mà lợi dụng.
kì phong bật cười trước những lí lẽ hết sức vô lí của cô. thấy anh cười cô bực bội :
-Anh cười cái gì mà cười? vô duyên khi không lại bật cười ha hả.
thấy cô có vẻ giận,anh ngưng cười rồi nói:
- sao em lại nói vậy anh là chồng em ko lẽ lại ko có quyền được ôm em. sao em lại nói là anh lợi dụng em được?
anh nói có lí quá nhưng vốn ngang bướng nên nhất linh vẫn cố cãi ngang :
- cho dù vậy anh cũng ko được ôm tôi bữa bãi và khi nào tôi cho phép anh mới được làm điều đó.
Anh thật ko biết làm gì với cô vợ trẻ lắm lí lẽ của mình đành nhún vai làm thinh, đi theo nhất linh vào phòng anh thấy cô đang chạy lung tung quanh phòng. Thật vậy nhất linh vô cùng thích thú với căn phòng này mọi thứ đều màu hồng mầu mà cô thích nhất.Nhìn thấy cảnh đó anh chỉ biết lắc đầu cười trừ cho tính cách trẻ con của vợ mình.Đi nhanh vào phòng tắm anh muốn tắm rửa cho thoải mái 1 chút sau 1 ngày vất vả. tắm xong anh đi ra và bảo nhất linh vào tắm lúc này nhất linh mới nhớ ra là cô vẫn mặc nguyên bộ váy cưới .
Đi nhanh vào phòng tắm cô trút bỏ bộ xoa rê rườm rà ,vặn vòi sen cho nước chảy ra cô cảmthấy vô cùng thoải mái. Cô suy nghĩ lại những việc mình vừa trải qua và thấy như 1 giấc mơ "vậy là cô đã có chồng " cái cảm giác này thật lạ lẫm. Đang mải suy nghĩ cô chợt nghe tiếng kì phong gọi lớn :
-Nhất linh em làm sao vậy?
giật mình nhất linh nói lớn :
-tôi ko sao song ngay rồi đây.
với tay lấy bộ đồ ngủ màu hồng đã được chuẩn bị sẵn rồi nghĩ thầm"anh ta cũng chu đáo đó chứ ".Mặc nhanh vào người cô bước ra ngoài. vừa thấy nhất linh ra kì phong định bụng sẽ mắng cho cô 1 trận vì cái tội làm anh lo lắng nhưng khi cô vừa xuất hiện thì những gì anh vừa nghĩ đã đi đâu hết. Nhất linh thật quyến rũ trong chiếu váy ngủ ngắn màu hồng, chiếc váy ngủ mỏng tanh để lộ những đường cong tuyệt mĩ trên thân thể cô.mái tóc dài đen óng ả được xõa tự nhiên xướng ngang eo.Thấy anh cứ nhìn mình trân trối nhất linh giận dỗi :
-anh làm gì mà cứ nhìn người ta hoài.đáng ghét.
cử chỉ đáng yêu đó của cô càng làm phong ngẩn ngơ ngơ ngẩn. thấy anh chẳng chuyển biến gì cô hậm hực :
-thôi tôi đi ngủ. lúc này phong mới sực tỉnh :
-phải rồi cũng đã muộn mình đi ngủ thôi.
anh vòng tay qua eo nhác bỏng nhất linh lên làm cô hoảng hốt :
- anh......anh làm gì vậy?
kì phong bật cười anh nói nhỏ đua em đi ngủ cưng ạ.
sự va chạm da thịt làm nhất linh rùng mình đây là lần đầu tiên cô gần gũi với 1 người đàn ông đến vậy. cô la nhỏ vì sợ mọi người thức giấc :
- anh bỏ tôi xuống tôi tự đi dược mà.
ko thèm trả lời cô kì phong đưa cô đến bên giường và đặt cô xuống.anh thầm thì :
- em đẹp lắm nhất linh à.
Nhất linh thấy hơi thở của anh gần mình quá. hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô ,bối rối quá nhất linh đẩy mạnh anh ra :
-đừng anh làm gì vậy?
kì phong khẽ cười anh nói trong hơi thở nóng bỏng :
-thì yêu em chứ làm gì nữa.?
anh đặt 1 nụ hôn lên mắt lên má và lần dần xuống môi cô. mùi hương con gái khiến anh ngây ngất cả hồn. bờ môi cô mềm và ngọt quá làm anh cứ muốn hôn mãi. Bàn tay anh xiết chặt lấy cô và bắt đầu khám phá.nhất linh thấy anh cứ mải miết hôn mình cô sợ quá cố hết sức đẩy anh ra nhưng càng đẩy vòng tay anh càng xiết chặt. Rồi khi bàn tay anh bắt đầu đặt lên ngực mình cô sợ quá nước mắt cứ trào ra tức tưởi. Đang còn ngây ngát vì nụ hôn , vì hương thơm tỏa ra từ người cô anh chợt khựng lại khi thấy những giọt nước mắt nóng hổi của cô. vội nới lỏng vòng tay anh cuống quýt :
- em sao vậy linh? anh làm em đau à?
- anh............. anh....... làm tôi sợ.
kì phong sững người. trời ơi! đây là vợ anh ư,cô còn ngây thơ trong sáng quá.vậy mà lúc nãy khi hôn cô ,thấy cô run lên trong vòng tay mình,anh cứ ngỡ là cô còn xấu hổ. nào ngờ là vì cô sợ , vì cô chưa từng biết hôn.Anh cảm thấy hồn ngây ngất vì điều vừa khám phá ra.
nhưng rồi chính điều đó lại làm anh lo lắng. cô còn ngây thơ như vậy thì làm sao anh nỡ làm tổn thương cô chứ? khẽ thở dài anh nói :
- thôi em ngủ đi , anh sẽ ko làm gì em đâu.
thấy anh nói vậy nhất linh an tâm, nàng nhắm mắt và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. kì phong rút điếu thuốc đặt lên môi châm lửa hút. nhả khẽ những đường khói mỏng chàng thầm buồn cười cho chính mình. khi không lại đi cưới về 1 cô vợ trẻ con để rồi đêm tân hôn chỉ dám nhìn nàng chứ ko dám làm gì .quay sang phía nhất linh thấy nàng ngủ ngon quá.gương mặt ngay thơ trong sáng trong giấc ngủ vẫn như 1 thiên thần. đôi mi cong khép hờ hững , làn môi hồng he hé như mời gọi khiến chàng chỉ muốn cắn lên 1 cái cho bõ ghét. Sao cô lại đáng yêu đến vậy cơ chứ. nhìn mà anh chỉ muốn hôn cô thôi , rồi luyến tiếc nụ hôn ngọt ngào kia sao mà ngắn ngủi , khiến hồn anh cứ mãi vẩn vơ.
:type: :cungly: :bath: :blow: :blow: :lelele:
o0o