PDA

Xem đầy đủ chức năng : MẤt ĐỂ RỒi LẠi CÓ



romeo si tình
22-07-2006, 09:20 AM
thật là buồn chiều nay tôi đã mất
mất người tình mất tất cả trong tay
và giây phút tôi thấy mình ngốc nghếch
yêu sao đành chịu ngậm nuốt đắng cay
riêng một mình cho người tình hạnh phúc
để giờ đây tôi mới thấy gậm nguồi
tiếc.......
chẳng để làm chi cho buồn cho khổ
chẳng để làm gì hãy nhổ nỗi đau
đem đốt đi và quăng vào dĩ vãng
tìm cuộc tình mới mẻ ngày mai
sẽ lại kia một cuộc tình tốt đẹp
hơn những gì đã có của hôm qua

Icrysoul
22-07-2006, 10:58 PM
Đời em anh đã đi qua
Sáng thơm như một luồng hoa giữa đời
Hiểu làm sao hết anh ơi
Bốn năm kì diệu đất trời nhờ anh
Ngôi nhà, cánh cổng trái tim
Khóm cây, con mắt ngày đêm đón mừng
anh đi, em ngóng trông chừng
em về, miệng đã gọi lừng: anh ơi!
Bữa ăn thành một hội vui
Có anh gắp với, rau thôi cũng tình;
Cảnh thường cũng hoá ra xinh;
Có anh, em hết ngẫm mình bơ vơ

Bốn năm đầm ấm say sưa
Tình yêu có biết hạn bờ nào đâu
Bốn năm nhưng cũng qua mau
Cõi trần ai có ở lâu thiên đường;
Giã từ, từ biệt đôi phương
Đôi nơi, đôi ngả, đôi đường: khổ em!
Bốn năm, lại khép trời xanh
Nhớ anh như một mộng lành mà thôi
Từ đây em lại trong đời
Bữa cơm ngồi với một đôi đũa cầm;
Giường kia một bóng em nằm;
Phòng văn một sách đăm đăm sớm chiều.
Muôn vàn cảm tạ anh yêu
Chất cho em biết bao nhiêu ân tình
Ai hay em đã để dành
Ánh hương một thuở, thơm thanh suốt đời
Sống bằng nhớ lại nguồn vui
Nhớ khi ôm cả đất trời cùng anh...

không biết tác giả là ai