PDA

Xem đầy đủ chức năng : nhất quỷ nhì ma



meovuitinh
21-06-2006, 02:49 AM
người ta hay nói nhất quỹ nhì ma..thứ 3 học trò ............đúng thiệt phãi ko mấy bạn..mình nhớ wa' cái năm lớp 9 cuối cấp ,,dzui thiệt và nhiều kĩ niệm thiệt,,,,bây giờ khó kiếm lai được những giây phút vui buồn đó nữa,,,khi viết những dòng này mình thấy tiếc quá ,,giá như ngày đó mình biết quý trọng nhung giờ phút hiếm hoi bên bạn bè ,thầy cô thì hay wa'.ngày đó mình và nhõ hiền là 2 con quỷ quậy nhất nhì lớp dzậy mà lại được cô thương ,,,,,,,,,,,,,,,,,cũng đặt biệt 1 điều là bị cô cho ăn đòn nhiều nhất lớp luôn,,,,ehhehhehe..đã nhiều lần bọn mình cùng song ca hát cho cô nghe nên hồi bữa tự nhiên cả trường đang kỉ niệm ngày thành lập trường ,các lớp đăng kí văn nghệ ,bọn mình ngồi xem vui vẻ thì tự nhiên có tiếng micro vang len^(sau đây là đôi song ca 9A5 ,....an và hiền.......)bọn nó vỗ tay ầm ỹ ,....còn bọn mình thì chẳng hiểu mô tê gì tại gì bọn mình đâu có đăng kí.....hic hic báo hại 2 đứa tụi mình lên mà chẳng biết gì ,tai vì có tập trước đâu ,,,,,hát lộn xì ngầu lên làm bọn nó cười wa' trời ,,,thì ra là cô vinh của tụi mình đăng kí ,báo hại sau lần đó mình hổng dám hát nửa ,,,,,quê wa' trủi...nhưng mà đó cũng là kĩ niêm khó wen^ phãi ko..20-11 tụi mình đến nhà cô chơi ,cô nấu cơm cho cả bọn ăn tuy chỉ có mấy món đơn sơ nhưng ngon hết biết vì nó chứa cả tình thương yêu mà cô trò dành cho nhau....còn nhiều kỉ niệm mà mình kể cả ngày củng ko hết ........bây giờ phượng nở rồi mình và các ban phải xa nhau,viết đến đây mình chợt nhớ 1 câu thơ mà học trò truyền miệng nhau:
(bắc thang lên hỏi ông trời
sao ông ác thế chia đôi bạn bè
ông trời thong thả bảo rằng
bốn mùa phải có 1 mùa chia tay)
mình thấy đúng lắm ,cuối cùng cũng phải chia tay để đi theo con đường của mỗi người ..........nhưng có một điều là bọn mình ko bao giờ quên nhau và tuổi học trò sẽ mãi lả kỉ niệm khó quên trong mình:....................
(tuổi học trò hồn nhiên thơ mộng
tuổi học trò sống động khó quên)
mình sẻ ko bao giờ quên thời học sinh chứa đưng những kỉ niệm vui buồn đó
(lưu là nhớ
niệm là thương
2 chữ vấng vương kết thành lưu niệm):)