PDA

Xem đầy đủ chức năng : Cây, Lá và Gió



heo sữa
05-05-2006, 08:20 PM
Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước đã... (http://nnthanh1986.com/cay_la_gio/Love Paradise (English) - Kelly Chen.wma)


Cây

Lý do tôi được gọi là cây là vì tôi thích vẽ cây, một thời gian dài, tôi vẽ 1 cái cây nhỏ ở góc những bức tranh của tôi. Tôi đã từng hẹn hò với 5 cô gái khi tôi còn học dự bị đại học, trong số đó có 1 người tôi rất mến, rất mến nhưng lại ko có can đảm để quen cô ấy. Cô ấy không có khuôn mặt xinh đẹp, không có những ngón tay thon dài,không có một ngọai hình nổi bật, cô ấy là một cô gái hết sức bình thường.
Tôi thích cô ấy, thật sự thích cô ấy, tôi thích sự ngây thơ, thích nét tinh nghịch, thích sự dễ thương , thông minh và yếu ớt của cô ấy. Lý do mà tôi không quen với cô ấy là vì tôi nghĩ người quá bình thường như cô ấy thì không hợp với tôi. Tôi cũng sợ rằng khi quen nhau rồi thì những tình cảm tốt đẹp tôi dành cho cô ấy cũng tan vỡ. Một phần cũng sợ những tin đồn sẽ làm tổn thương cô ấy. Tôi nghĩ rằng nếu cô ấy thật sự dành cho tôi thì cuối cùng cô ấy cũng sẽ là của tôi và tôi không việc gì phải từ bỏ mọi thứ vì cô ấy. Lý do cuối cùng đã khiến cô ấy ở bên cạnh tôi suốt 3 năm. Cô ấy nhìn tôi theo đuổi những cô gái khác và.. tôi đã làm cô ấy khóc suốt 3 năm đó…

Cô ấy muốn làm một diễn viên giỏi nhưng tôi lại là một đạo diễn vô cùng khắt khe. Khi tôi hôn người bạn gái thứ 2 thì cô ấy từ đâu đi tới, cô ấy rất bối rối nhưng cũng chỉ cười và nói “ cứ tự nhiên” trước khi chạy đi.Ngày hôm sau, mắt cô ấy sưng như một hạt dẻ. Tôi cố tình không hiểu lý do tại sao cô ấy khóc và chọc cô ấy suốt ngày hôm đó. Khi mọi người đi về hết, cô ấy ngồi khóc một mình trong lớp. Cô ấy không biết tôi quay trở về lớp để lấy đồ …và tôi đã ngồi nhìn cô ấy khóc hơn 1 tiếng

Người bạn gái thứ tư của tôi không thích cô ấy. Có một lần hai người đã cãi nhau, tôi biết theo tính cách của cô ấy , cô ấy chắc chắn ko phải là người gây chuyện nhưng tôi vẫn đứng về phía bạn gái mình. Tôi mắng cô ấy, cô ấy đã nhìn tôi với một ánh mắt thật sự shock, tôi đã không quan tâm đến cảm giác của cô ấy và bỏ đi với bạn gái của mình

Ngày hôm sau, cô ấy vẫn cười giỡn với tôi như không có chuyện gì xảy ra, tôi biết cô ấy bị tổn thương nhưng tôi nghĩ cô ấy không biết, tôi cũng đau như cô ấy vậy.

Khi tôi chia tay với người bạn gái thứ 5, tôi đã hẹn hò với cô ấy, sau khi đi chơi được vài ngày tôi nói với cô ấy tôi có chuyện muốn nói cho cô ấy, cô ấy nhìn tôi và cũng nói là có chuyện muốn nói cho tôi biết. Tôi nói cho cô ấy nghe về việc tôi chia tay và cô ấy nói cho tôi hay là cô ấy bắt đầu quen người con trai khác. Tôi biết người đó là ai, người đó đã theo đuổi cô ấy một thời gian dài, một ngừời con trai rất dễ thương, năng động và đầy sức sống. Việc người đó thích cô ấy đã được bàn tán trong trường một thời gian dài.

Tôi không thể nói cho cô ấy biết là tim tôi đau như thế nào, tôi chỉ cười và chúc mừng cô ấy. Khi tôi về tới nhà, tim tôi đau đến nỗi tôi không thể đứng vững nổi nữa, giống như có một tảng đá đè nặng lên ngực tôi, Tôi không thở nổi, muốn hét thật to nhưng không thể. Nước mắt rơi xuống, tôi gục ngã và khóc.Đã bao nhiêu lần tôi nhìn thấy cô ấy khóc vì một người đàn ông cũng không chịu hiểu cho cảm giác của cô ấy?

Sau khi tốt nghiệp, tôi cứ đọc mãi cái sms được gửi 10 ngày sau đó, nó nói


lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại





Suốt thời còn học dự bị đại học, tôi rất thích đi nhặt lá, tại sao ư? Tại vì tôi thấy để một cái lá rời khỏi cái cây mà nó đã dựa dẫm lâu như vậy cần phải rất can đảm.Suốt thời gian học dự bị, tôi luôn ở rất gần một người con trai, không phải là bạn trai đâu… chỉ là bạn bè thôi. Khi anh ấy có người bạn gái đầu tiên. Tôi học được một cảm giác mà trước giờ tôi nghĩ là mình ko thể có – Sự ghanh tị. Nỗi cay đắng đó không thể diễn tả bằng lời, giống như là cực đỉnh của đau khổ vậy. nhưng sau đó 2 tháng thì họ chia tay, tôi chưa kịp vui mừng thì anh ấy lại quen tiếp một người con gái khác
Tôi thích anh ấy và tôi biết rằng anh ấy cũng thích tôi. Nhưng tại sao anh ấy lại không hề biểu hiện? Tại sao anh ấy thích tôi mà lại không chịu bắt đầu trước. Mỗi lần anh ấy có bạn gái mới là một lần tim tôi đau nhói. Thời gian trôi qua, tim tôi đã vì anh ấy mà tổn thương rất nhiều. Tôi bắt đầu tin rằng đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình tôi mà thôi.Nhưng nếu anh ấy không thích tôi thì tại sao lại đối xử tốt với tôi như vậy. Nó khác xa với việc anh ấy làm vì tình bạn. Thích một người sao mà khổ như vậy. Tôi có thể biết anh ấy thích gì, biết sở thích của anh ấy, nhưng tình cảm anh ấy dành cho tôi thì tôi không thể hiểu được và tôi cũng không thể nào mở lời được.
Trừ việc đó ra, tôi vẫn muốn được ở bên cạnh anh cấy, quan tâm anh ấy, chăm sóc anh ấy và yêu anh ấy, hi vọng một ngày đẹp trời nào đó anh ấy sẽ thay đổi và yêu tôi, kiểu như đợi điện thọai của anh ấy mỗi đêm, muốn anh ấy gửi tin nhắn cho mình… Tôi biết cho dù anh ấy bận thế nào, anh ấy cũng sẽ dành thời gian cho tôi. Bởi vì như vậy nên tôi đã chờ anh ấy. 3 năm thật khó mà trôi qua và nhiều lúc tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Thỉnh thỏang, tôi tự hỏi liệu tôi có nên tiếp tục đợi chờ hay không? Nỗi đau, sự tổn thương và nỗi ám ảnh đã theo tôi suốt 3 năm.
Cho đến năm tôi sắp tốt nghiệp, một chàng trai nhỏ hơn tôi 1 tuổi đã công khai theo đuổi tôi. Mỗi ngày anh ấy đều thể hiện tình cảm với tôi,anh ấy như một cơn gió, cố thổi một chiếc lá ra khỏi cành cây mà nó dựa dẫm, ban đầu tôi thấy hơi khó chịu, nhưng dần dần tôi đã dành cho anh ấy một góc nhỏ trong tim mình. Đến cuối cùng, tôi nhận ra rằng cơn gió đó có thể làm tôi hạnh phúc, có thể thổi tôi tới một vùng đất tốt đẹp hơn…cho nên cuối cùng tôi đã rời cây, nhưng cái cây chỉ cười và không hề khuyên tôi ở lại.


Lá lìa cành là vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại??


Gió

Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.

Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây”
Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy “ em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy”, cô ấy nói “ Đầu của em đau lắm” “hả?” “đầu em đau lắm” cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp .


Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...

Má Lúm
05-05-2006, 08:43 PM
Cây ... Lá ... và Gió ...
Lá rời Cây ... là vì ... Lá kô còn đủ sức để Bám Trụ ... là vì ... Cây đã Ruồng Bỏ Lá ...
Em Xa Anh ... cũng chỉ bởi Em Sợ Anh Tổn Thương ... cũng chỉ bởi Em Yêu Anh Quá Nhiều ...

Meodzo
05-05-2006, 08:55 PM
Tối wa bé Gấu send cho link Cây , Lá , Gió ... Vội out nên chưa kịp đọc , Add vào favorites ... sáng nay định đọc thì thấy Heo post ...

Rốt cuộc ... lá rời cây vì gió thổi bay hay vì cây hoh giữ lá lại ? ... Chợt nhớ đến mình quá ... chưa bao giờ mình ví mình là chiếc lá cả ... Vẫn là một làn gió mong manh ... đến rồi đi rất vội ... Nếu ... thử làm một chiếc lá xem nào ...

... E vẫn chưa rời Cây đâu ... mặc kệ ... Có lẽ bởi chưa có cơn Gió nào đủ mạnh để cuốn E theo ... Cũng có thể ... E nhu nhược ... E yếu mềm ... E hão huyền ... E mặc kệ ... Chỉ cần lưu giữ hình ảnh của Cây ở một góc tim mình ... đến khi nào E còn có thể ...
... HP nhé Cây ... đừng để thêm một chiếc Lá nào như E nữa cả ... đừng để ngừoi ta buồn ... E biết ... Cây hoh muốn vậy đâu ... E biết ... Và E chỉ giữ riêng mình mah thôi ... Giữ riêng mình những dzấu ba chấm ... Chơi vơi và Chông chênh quá đỗi ...

Lá âm thầm bên Cây suốt 3 năm ... Như một kẻ đứng bên lề ... Gió cuốn Lá theo ... Gió sẽ chở che Lá ... Bên Gió , Lá sẽ hoh phải nép trong góc lặng khóc một mình ... Gió yên bình ... Gió sẽ hoh làm Lá đau ...

... Sẽ có một cơn gió như thế ... E sẽ chờ ...

tea_young
05-05-2006, 09:02 PM
“ lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại”
Vì Cây k giữ Lá lại ... Lá rất yêu Cây ... Cây là nguồn sống đấy ... K có ngọn Gió nào đủ mạnh mẽ để thổi bay đi Tình Yêu của Lá cho Cây ...nhưng chỉ vì ... Vì Cây muốn từ bỏ Lá ... Lá ...Ừhm thì chỉ mãi là Lá ... K có quyền Quyết Định đâu ... Cây háh ... :)

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”

Hnay ... Ngmai ... Ngkia ... Tình yêu của Lá cho Cây ... sẽ k bao h Thay Đổi ... Chỉ là bây h ... Lá fải Ra Đi ... Đi cho Cây ... Nhẹ nhàng ... :)

Lá rời cây là vì Gió cuốn đi hay là vì Cây không giữ Lá lại ... Cây à ... Hồn Lá ... vẫn ở bêN Cây đó thôi ... :)

It's Never Too Late
05-05-2006, 09:19 PM
“ lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại” ......
Lá rời cây vì lá muốn cây hiểu , lá đã từng yêu cây nhưng tại cây không giữ lá lại , cây đã bỏ mặc lá để đi tìm những bông hoa khác . Lá rời cây vì bây giờ lá đã đi theo gió , lá đã tạm biệt cây , có lẽ mãi mãi . Cây đã không hiểu chính lòng mình ......:)

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây”
Lá không muốn rời khỏi cây , lá vẫn muốn sẽ ở bên cây !!! Nhưng sao cây lại nỡ đối xử với lá như vậy .... suốt thời gian qua , lá đã chịu đựng ...:)

"Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?... "
Giờ thì cây và lá đều đã hiểu những gì ??? Nhiều lắm , ... nhưng cuối cùng cây và lá đều tìm được hạnh phúc của mình ...:)

the_warm_winter
06-05-2006, 12:54 AM
chuyện rất hay và đầy ý nghĩa...mình đã từng mong một cơn gió...không...một cơn lốc thật lớn...để cuốn mình đi đến một vùng đất khác. Có thể đó ko là nơi "chỉ có mùa xuân, nụ cười và tình yêu", có thể ở nới đó cũng có mùa đông, nước mắt và nỗi đau...nhưng tất cả ko giống như khi mình yêu anh. Và khi cơn lốc ấy đến, mình lại co ro sợ hãi, mình lại trốn trong kỉ niệm, trong quá khứ và trong tiếc nuối..Mình sợ...sợ rời xa cách nghĩ cũ của mình, sợ thay đổi...

1246
06-05-2006, 02:49 AM
Lá lìa cành vì gió thổi hay vì cây ko giữ lá ở lại ?
Nếu, lần nói chuyện ấy giữa cây và lá, nếu cây muốn giữ lá ở lại thì sao ? Kết cục sẽ khác đi chăng ?
Cứ cho là lá chịu ở lại, rồi sẽ ra sao ? Cây sẽ biết nâng niu trân trọng lá, hay ngựa quen đường cũ tiếp tục làm lá khóc và đứng nhìn lá khóc vì mình ?

Lá lìa cành vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại ?
Tôi bảo, chẳng phải do gió, chẳng phải do cây, hoàn toàn do lá.
“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời khỏi cây”
Phải, hoàn toàn chỉ bởi lá muốn hay không muốn mà thôi. Gió, cây chỉ là nguyên nhân khách quan, xét về thực chất, tất cả do ở lá..

Nếu, tôi là chiếc lá... và ở bên cạnh tôi có một cái cây và một cơn gió như thế... Lá sẽ lìa cành, nhưng lá sẽ không cuốn theo gió.
Lá yêu cây, nhưng cây chẳng biết trân trọng. Chiếc lá mong manh quá, chẳng đủ mạnh mẽ, gai góc để ở bên cây và nhận những tổn thương.
Ở bên gió, lá sẽ hạnh phúc, sẽ bình yên nhưng... lá có yêu gió không ? Bên cạnh một người mình không yêu, hạnh phúc có trọn vẹn không ? Hay mãi dằn vặt bởi nhận quá nhiều mà cho chẳng bao nhiêu ?
Gió mang đến cho lá quá nhiều, vậy thì... liệu có bao giờ, có một ngày nào đó, lá sẽ yêu gió chăng ?
Nếu không thì sao ?
Nếu, tôi là chiếc lá... Chẳng ở lại bên cây, cũng chẳng để mình cuốn theo cơn gió. Tôi cứ là tôi thôi. Và rồi một ngày kia, nhất định, chiếc lá sẽ tìm được một hạnh phúc chân chính, một hạnh phúc được xây đắp từ cả hai phía.
Có lạc quan quá chăng ? Liệu một ngày như thế sẽ đến chăng ?
Có thể đến, cũng có thể không. Nhưng, thà hoặc có hoặc ko có một ngày như thế, chứ chẳng bao giờ như chiếc lá kia...

Meodzo
06-05-2006, 03:24 AM
Ha ha ... Nếu không là cơn gió này thì sẽ là cơn gió kia ... Cơn Gió này không đủ làm cho Lá yêu Gió ?

Cho là Nhận ! TY là khi cho đi và nhận về những cái tương tự _ ở một khía cạnh nào đó thì điều này hoh hợp lý lắm với sự Cao Thượng trong TY ( cho đi mah hoh mong nhận lại điều dzì ... Tiêu cực có thể là Mù quáng >.< )

Chẳng fải ... Lá đã dzành cho Gió một góc trong trái tim rồi đó sao ? Một góc liệu đã đủ ? Chưa ! Nhưng Sẽ ! ... Chẳng fải khi Lá cố lặp lại rằng "đầu của em đau" là khi Lá cần Gió sao ? ... Chẳng fải ... Lá đang bắt đầu bước những bước tiếp theo ... tìm cho mình một HP đó sao ? ...

1246
06-05-2006, 03:35 AM
Con người bao giờ chẳng có những lúc gục ngã, yếu đuối. Những khi ấy cái ta cần là một chỗ dựa, nhưng, chỗ dựa đấy là suốt đời hay chỉ trong những lúc như thế ? Ai mà biết được. Giống như bảo, mình cần người ta thì mình gọi, ko cần lại biến, có thực dụng quá ko ? Có thể Lá trong câu chuyện trên ko như thế, nhưng... đã từng có một chiếc lá khác như thế... Chiếc lá đó đã ân hận và tự trách đến thế nào khi biết rằng ko hợp, rằng ko hề yêu nhưng lại cố tình gọi gió đến, chỉ để được xoa dịu những tổn thương do cây mang lại, để rồi sau đó chẳng bao lâu lại bỏ gió mà đi, vì nhận ra rằng... người mình cần ko phải là gió...
Dẹp gió, cây, lá sang một bên. Tỉnh táo mà nói, trong tình yêu, người ta vẫn khuyên ko nên vội vàng tìm tình yêu mới ngay sau khi vừa chia tay với tình yêu trước. Có lý do người ta mới khuyên thế chứ...

Meodzo
06-05-2006, 03:44 AM
Lá và Cây trong câu chuyện trên đây không hề được xem là Yêu nhau , nên không thể gọi là Chia Tay ... Chỉ là Lá từ bỏ cái hình ảnh của Cây trong lòng mình để đến với Gió ... Nếu màh nói đến sự Gục Ngã , chẳng fải trong suốt 3 năm Lá đã gục ngã bao nhiêu lần vì Cây làm Lá đau ? ... Và , không thể nói Lá vội vã tìm đến Gió ... màh là Gió dần dần đã chiếm được một vị trí nào đó trong Tim Lá ... bằng sự chân thành của mình ... Lá dần dần chấp nhận Gió ... Từ bỏ Cây để cho mình một Cơ hội ...

Màh ... tự nhiên hai con điên lại tranh luận vớ vẩn thế nhỉ ? .... :rain: Chẳng hiểu nổi !

tea_young
06-05-2006, 03:51 AM
:so_funny: ... Lá và Cây ... kô hề YÊU nhau ... mah là SỐNG cho nhau ... có thể Hy Sinh cho nhau ... :so_funny: ... Hai thứ ... song song tồn tại ... :so_funny: ... Ừhm thì rồi ... sẽ có 1 điểm Vô Cực ... :so_funny:

Cây ơi ... :( ... Ra Đi ... là 1 cách Giải QUyết fải hoh hảh Cây ... :)

x2uz21.o2O5
06-05-2006, 03:53 AM
lá rụng về côi...
Cái gì cũng có giá của nó hô hô...!!!
Cây ơi đừng xa lá...cây ơi lá yêu cây nhiều...
í ẹ...đời ơi là đời hô hô!!!

1246
06-05-2006, 03:55 AM
Hơi bị háo thắng, còn lý lẽ là còn tranh tiếp :hehe:

Lá từ bỏ Cây ? Lá có thực sự từ bỏ Cây hay chưa ? Nếu Lá thực sự từ bỏ Cây, Lá sẽ chẳng băn khoăn "Lá lìa cành vì gió thổi hay vì cây không giữ lá ở lại"...
Gió dần dần chiếm được vị trí nào đó trong Lá, nhưng Lá vẫn còn tình cảm với Cây, có thể là võ đoán nhưng ko hiểu sao cứ có cảm giác, khi nói với Cây rằng mình đã tìm được người con trai khác, đâu đó trong Lá vẫn hy vọng Cây sẽ giữ Lá ở lại thay vì mỉm cười và chúc phúc cho Lá.
Dẫu sao... vẫn cứ nghĩ, Lá đã vội vàng khi đến với Gió, lẽ ra... nên để một thời gian, khi hình ảnh của Cây trong Lá dần phai nhạt...
Tuy nhiên, ta ko phải Lá, người cũng ko phải, nên chẳng biết được ai đúng, ai sai, chẳng biết được Lá là vội vàng hay là chừng mực.
Chỉ biết... với một chiếc lá khác trong đời thực, đã từng có một chiếc lá khác trong đời thực, vội vàng để rồi ăn năn...

...-=Eve...Angelin=-...
06-05-2006, 04:40 AM
Cây...........Lá.........Gió...........

Gió

Bởi vì tôi thích một cô gái được gọi là Lá, bởi vì cô ấy quá dựa dẫm vào cây cho nên tôi phải trở thành một cơn gió mạnh, một cơn gió có thể cuốn cô ấy đi. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là khỏang 1 tháng sau khi tôi chuyển trường tới đây. Tôi nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn hay nhìn đội trưởng và tôi chơi đá bóng. Suốt thời gian đó, cô ấy luôn ngồi đó , một mình hoặc với những người bạn chỉ để nhìn đội trường. Khi anh ấy nói chuyện với những cô gái khác, tôi nhận thấy sự ghen tị trong mắt cô ấy, khi anh ấy nhìn cô ấy, tôi lại thấy nụ cười trong mắt cô ấy. Nhìn cô ấy trở thành một sở thích của tôi, giống như cô ấy thích nhìn anh ấy vậy.

Một ngày, cô ấy không xuất hiện nữa, tôi cảm thấy như có gì đó trống vằng vậy. Tôi không thể giải thích nổi cảm giác của mình lúc đó , cảm thấy như là khó chịu lắm vậy, bữa đó đội trưởng cũng không tới , tôi tới lớp của 2 người, đứng ở ngòai và nhìn thấyanh ấy đang la mắng cô ấy. Mắt cô ấy ngân ngấn nước khi anh ta đi. Ngày hôm sau, tôi thấy cô ấy trở lại bình thường, vẫn ngồi đó và ngắm anh ta. Tôi đi ngang qua cô ấy và cười, tôi viết một lời nhắn và đưa cho cô ấy, cô ấy hơi ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi , cuời rồi nhận mảnh giấy. Ngày hôm sau, cô ấy xuất hiện, đưa tôi mảnh giấy rồi đi

“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây”
Tôi trả lời lời nhắn của cô ấy như vậy và dần dần cô ấy đã chấp nhận những món quà và điện thọai của tôi. Tôi biết người cô ấy yêu không phài là tôi. Nhưng tôi có linh cảm là một ngày nào đó tôi có thể làm cho cô ấy thích tôi. Trong vòng 4 tháng , tôi công khai tình cảm của tôi với cô ấy không dưới 20 lần . Mỗi lần như vậy, cô ấy đều chuyển đề tài, nhưng tôi không bỏ cuộc. Nếu tôi đã quyết định muốn có cô ấy, tôi sẽ làm mọi cách để cô ấy thích tôi. Tôi không thể nhớ nổi là tôi đã tỏ tình với cô ấy bao nhiêu lần. Mặc dù cô ấy lảng tránh nhưng trong lòng tôi vẫn nuôi hi vọng, hi vọng một ngày cô ấy sẽ chịu làm bạn gái của tôi.
Một hôm tôi gọi điện cho cô ấy nhưng cô ấy không nói gì cả. tôi hỏi cô ấy “ em đang làm gì vậy, sao em ko nói gì hết vậy”, cô ấy nói “ Đầu của em đau lắm” “hả?” “đầu em đau lắm” cô ấy lặp lại to hơn. Tôi cúp máy và vội vàng đón taxi đến nhà cô ấy, khi cô ấy vừa ra mở cổng, tôi ôm ghì cô ấy vào lòng….và từ hôm đó…chúng tôi là một cặp .


Vậy lá rời cây là vì gió thổi đi hay vì cây đã không giữ lá lại?...
Người con trai ấy đúng là 1 người con trai kiên trì.Rất biết quí trọng tình iu
“Trái tim của chiếc lá quá nặng nề, gió không thể thổi đi được đâu”
“Không phải tại vì trái tim chiếc lá quá nặng nề. Nó bởi vì chiếc lá không muốn rời hkỏi cây”
Thích cái câu này nhứt

Akite_for_you
06-05-2006, 04:40 AM
... Khi chiếc lá xa cành, lá không còn màu xanh! Mà sao em xa anh ...!
Có khi nào, Cây sẽ thốt lên lời đó không nhỉ?
Lá lìa cành, là đúng hay là sai ...? Chẳng biết được, hạnh phúc thực sự chỉ đến khi được sẻ chia từ 2 phía, Lá cố gắng & cũng mệt mỏi lắm chứ khi Cây chẳng chịu rung cùng, ... Lá mưốn có một Bờ Vai, Lá mưốn có một điểm tựa, Lá mưốn được khác cái Tôi là mình bây giờ, mưốn Yêu và cũng mưốn được Yêu! Gió - có thể làm đựoc hay không? Gió, từ lặng lẽ ngắm nhìn, rồi bộc lộ tình cảm, ... rồi một lần, khi Lá nói "Em ..." Lá và Gió ai hạnh phúc hơn ai sau câu nói này của Lá, hay cả hai đang cùng Yêu & Được Yêu?

Cả bưổi chiều, chẳng làm việc gì nên hồn, cứ nghe đi nghe lại cái ca khúc ấy ... Ngọt ngào và thanh thản đến lạ! Tình yêu, Lá - Gió & Cây!

http://nnthanh1986.com/cay_la_gio/Love Paradise (English) - Kelly Chen.wma
Love Paradise
Yêu & Được yêu (http://nnthanh1986.com/cay_la_gio/Love Paradise (English) - Kelly Chen.wma)

Như 1 kẻ Ngốc, em cứ tự hỏi, liệu Lá có rời khỏi Cây khi không có Gió? Và Nếu Cây Hok cười khi Lá bỏ đi cùng Gió, Cây mưốn giữ Lá lại, thì Lá sẽ làm gì ...? Có khó quá không, những lựa chọn hả anh?

*Thanh Quang*
07-05-2006, 12:18 AM
uhm ta là gì ?là cây là lá hay chỉ là một cơn gió vô tình và lãnh đạm ??thoắt đến rồi lại đi ...

It's Never Too Late
16-05-2006, 05:51 AM
Gió là vậy , đến rùi đi cũng như những tình yêu thoáng qua vậy ....

Có một TY thật lòng , một tình yêu dù có gió mạnh đến đâu cũng không làm rời nhau được , lá và cây sẽ mãi ở đó , dù biết khó , chiếc lá cuối cùng vẫn ở lại , không phải ở lại trên cành mà ở lại trong tim cây , trong tim lá , trong tim hai người ... đó là một TY đích thực .....

yugi
16-05-2006, 07:26 AM
hay đấy lá và cây nhưng thực sự lá xa cây thì lá có còn xanh như ngày xưa ko nhỉ
chắc ko thể được rồi lá sẽ nhanh úa tàn đi đâu mất cái vẻ màu xanh của lá thế lá sẽ ko còn là lá nữa cây có chắc la` muốn mất lá ko ko bao giờ
các bạn có nghe câu chuyện chiếc lá cuối cùng của OHENRI ngày học cấp hai chưa
có lẽ cây mất lá cây vẫn sống tốt nhưng lá thì khác đấy

♥ PlanetVN ♥
16-05-2006, 08:24 AM
Cây thì cần Lá... Nhưng có chắc Lá đã cần Cây??? :think: Nhiều khi, sự ràng buộc là một sự tra tấn... Giải thoát trong nhiều trường hợp có lẽ sẽ tốt cho cả 2 bên... :(

Có nhiều khi, ta phải hiểu và thông cảm cho Lá, cũng như cho Cây...

PS: Buồn... Không muốn tranh luận hay cảm nhận gì về vấn đề này hết...

tea_young
16-05-2006, 07:05 PM
Giải thoát ? Gió đưa Lá về nơi màh thuộc về Lá ... thoát khỏi sự ép buộc màh từng ngày Cây đang dzành cho Lá ...

heo sữa
16-05-2006, 08:37 PM
đôi khi cảm giác mình đúng như cơn Gió... nhưng sao Gió chưa đủ lớn để thổi chiếc Lá nhỉ???... Nhìn Lá buồn bã, đau khổ đến mức này mà Gió vẫn không đủ can đảm để đưa Lá đi thật xa nhỉ??? tránh sự níu kéo vô hình của Cây!
Gió ơi!!! mày hãy dũng cảm lên!!!

tea_young
16-05-2006, 09:45 PM
khi Gió mang Lá ra đi .. cũng là một fần vì Lá tự nguyện ... Chứ nếu màh đã thật lòng muốn suốt đời bên Cây ... thì Gió có thổi mạnh đến đâu ... Lá vẫn cứ là Lá ... thuộc về Cây ...

It's Never Too Late
17-05-2006, 03:03 AM
Lá vẫn thuộc về Cây bởi trong tim Cây vẫn còn Lá ... Lá rời Cây vì Lá tự nguyện , Lá rời Cây có phải chăng vì Cây đã làm Lá quá buồn , dù gì trong tim Lá vẫn có Cây ....:)

Nhưng cuối cùng chẳng phải Lá và Cây đều tìm được hạnh phúc của mình sao , hãy thử tìm kiếm cơ hội mới xem sao .... :think:

Akite_for_you
17-05-2006, 03:14 AM
Mông lung, đầu óc cứ lùng bùng rốt cục Cây - Lá - Gió.... chuyện gì đến sẽ đến thôi, mỗi người đều fải tự tìm & giữ lấy hạnh phúc của chính mình....

tea_young
17-05-2006, 03:18 AM
... Chắc fải như pé Gấu nói thôi ... :( ... Tự nắm lấy vậy ... Refresh ... Làm mới mình ... sống và hy vọng cho chính mình ... :(

the_warm_winter
17-05-2006, 03:26 AM
cây đâu cần đến lá vì cây có thật nhiều lá, phải ko cây? và cơn gió kia nữa, trong cả cuộc đời lẽ nào chẳng bứt thêm bao nhiêu chiếc lá lìa cành...lá rời xa cây ko phải vì gió, chỉ vì đó là quy luật mà thôi...