moc_xi_dau
19-04-2006, 11:19 PM
HI ...
Cho mình gửi bài viết này ở đây để ... thăm dò ... phản ứng chút xíu nha !:lelele:
Mới viết nên nó còn chưa ráo mực .
Có gì xin được chỉ ráo ! Ok ?
Vòng Tròn Số Phận
T.H
1. Không hẳn là chuyện bực mình về thời tiết, đó là sự bực mình âm ỉ từ khi cô nghe mấy người đàn ông trong công ty nói chuyện với nhau về cô . Trời mưa, ướt lướt thướt chỉ là một cái cớ để cô nhăn mặt, nhưng cũng chỉ dám ném cái áo mưa vào góc phòng được một phút, rồi lại nhấc nó treo lên mắc . Cô không phải là người bừa bộn lại càng không phải là người không rạch ròi ... ghét cái này giận cái kia !
Ngồi hẳn xuống chiếc ghế tựa , cô mở mắt chong chong nhìn lên trần nhà, nơi có mấy tấm ốp hoa văn tẻ nhạt, đơn điệu . Đầu óc trôi dạt về tận miền xa xôi ...
Không nghĩ rằng cách sống của mình lại làm nhiều người khó chịu như thế . Ra tất cả những nụ cười mà họ dành cho cô chỉ là những nụ cười xã giao ... họ cười với " chiếc ghế " mà cô đang sở hữu ! Cô hơi nhếch môi, nhìn xuống mấy tập hồ sơ để trước mắt . Bên cạnh là một tờ giấy nhớ mà cô thư ký của Tổng giám đốc gửi tới " Chị Chi xem nhanh mấy hợp đồng này để Tổng giám đốc ký nhé !" Ừm ... chỉ có cô ta gọi cô là " chị Chi " , còn lại ai cũng chào " bà cố vấn " vừa mỉa mai vừa ganh ghét ! Chi thở hắt ra, uể oải ngồi dậy, một tay với lấy cái bút, một tay lật tập hợp đồng ... Công việc này là do những nỗ lực không ngừng nghỉ của cô kể từ khi cô chỉ là một cô sinh viên năm nhất .. Bao nhiêu tích lũy ... bao nhiêu trau dồi ... bao nhiêu niềm mong ước ... làm sao có thể buông xuôi chỉ vì như thế ?
Tiếng máy lạnh chạy rì rì không át được tiếng gạch bút cảu Chi . Cô tập trung gần như ngay lập tức vào công việc . Sự cương nghị ánh lên trong đôi mắt đen láy, trên khoé môi ít khi cười của Chi ... Căn phòng chìm sâu vào yên lặng . CHi không hề nhận ra mình đang đơn độc như thế nào ...
2. Khánh quăng mình xuống giường , mệt lả người vì rượu . Buổi tối nay, cả bọn bắt anh uống quá nhiều đến nỗi anh muốn lảo đảo khi ra khỏi quán . Mừng thăng chức kiểu này vài lần nữa chắc Khánh cũng phải dắt xe ... vọt mất . Anh cười nhẹ, mắt lim dim ... chuẩn bị đi sâu vào giấc ngủ, nhưng giật mình bởi bàn tay lạnh mát ... Anh nắm nhanh lấy bàn tay ấy, kéo mạnh vào người ...
_ Anh .. hư quá ... Người toàn mùi rượu thôi !
Khánh không để cô gái nói thêm câu nữa, anh hôn mạnh lên môi cô ... Trong lúc mê đắm , anh vẫn nghe đâu đó trong đầu một niềm tự mãn ngấm ngầm ... Khẽ đẩy cô gái nằm xuống bên cạnh, nhưng anh vẫn không buông bàn tay mềm mại của cô ra ... Cô gái khẽ ngóc đầu lên nhìn Khánh với đôi mắt không hài lòng :
_Anh hôm nay lại về muộn nữa !
_ Ừm ...
_ Lại còn uống rượu ! _ Giọng cô vút cao buộc tội .
_ Ừm ....
_ ANh khiến em chờ mỏi mòn mấy ngày nay !
Khánh hơi quay lại . Cô gái cúi đầu, rồi lại ngẩng lên , đôi mắt long lanh nước . Anh xoay người về phía cô, nhẹ nhàng lau nước mắt trên đôi má bầu bĩnh . MẶc dù mọi cái do cô chủ động nhưng anh vẫn thấy mình tồi tệ ... Anh không yêu được cô ! Cũng đã hai năm nay, mối quan hệ vẫn thế, không rõ ràng hơn, không mặn nồng hơn ... và cô cũng chẳng làm anh chú ý nhiều hơn !
_ Nếu khóc nữa thì về phòng mình đi Thy ! Anh mệt lắm !
Thy dăn mình xuống gối, cố nín khóc . Biết Khánh không ưa được nước mắt, nhưng không hiểu sao lần nào gần giũ anh, cô cũng rớt nước mắt giận hờn ... Anh hờ hững quá, còn cô thì yêu anh quá ...
Cho mình gửi bài viết này ở đây để ... thăm dò ... phản ứng chút xíu nha !:lelele:
Mới viết nên nó còn chưa ráo mực .
Có gì xin được chỉ ráo ! Ok ?
Vòng Tròn Số Phận
T.H
1. Không hẳn là chuyện bực mình về thời tiết, đó là sự bực mình âm ỉ từ khi cô nghe mấy người đàn ông trong công ty nói chuyện với nhau về cô . Trời mưa, ướt lướt thướt chỉ là một cái cớ để cô nhăn mặt, nhưng cũng chỉ dám ném cái áo mưa vào góc phòng được một phút, rồi lại nhấc nó treo lên mắc . Cô không phải là người bừa bộn lại càng không phải là người không rạch ròi ... ghét cái này giận cái kia !
Ngồi hẳn xuống chiếc ghế tựa , cô mở mắt chong chong nhìn lên trần nhà, nơi có mấy tấm ốp hoa văn tẻ nhạt, đơn điệu . Đầu óc trôi dạt về tận miền xa xôi ...
Không nghĩ rằng cách sống của mình lại làm nhiều người khó chịu như thế . Ra tất cả những nụ cười mà họ dành cho cô chỉ là những nụ cười xã giao ... họ cười với " chiếc ghế " mà cô đang sở hữu ! Cô hơi nhếch môi, nhìn xuống mấy tập hồ sơ để trước mắt . Bên cạnh là một tờ giấy nhớ mà cô thư ký của Tổng giám đốc gửi tới " Chị Chi xem nhanh mấy hợp đồng này để Tổng giám đốc ký nhé !" Ừm ... chỉ có cô ta gọi cô là " chị Chi " , còn lại ai cũng chào " bà cố vấn " vừa mỉa mai vừa ganh ghét ! Chi thở hắt ra, uể oải ngồi dậy, một tay với lấy cái bút, một tay lật tập hợp đồng ... Công việc này là do những nỗ lực không ngừng nghỉ của cô kể từ khi cô chỉ là một cô sinh viên năm nhất .. Bao nhiêu tích lũy ... bao nhiêu trau dồi ... bao nhiêu niềm mong ước ... làm sao có thể buông xuôi chỉ vì như thế ?
Tiếng máy lạnh chạy rì rì không át được tiếng gạch bút cảu Chi . Cô tập trung gần như ngay lập tức vào công việc . Sự cương nghị ánh lên trong đôi mắt đen láy, trên khoé môi ít khi cười của Chi ... Căn phòng chìm sâu vào yên lặng . CHi không hề nhận ra mình đang đơn độc như thế nào ...
2. Khánh quăng mình xuống giường , mệt lả người vì rượu . Buổi tối nay, cả bọn bắt anh uống quá nhiều đến nỗi anh muốn lảo đảo khi ra khỏi quán . Mừng thăng chức kiểu này vài lần nữa chắc Khánh cũng phải dắt xe ... vọt mất . Anh cười nhẹ, mắt lim dim ... chuẩn bị đi sâu vào giấc ngủ, nhưng giật mình bởi bàn tay lạnh mát ... Anh nắm nhanh lấy bàn tay ấy, kéo mạnh vào người ...
_ Anh .. hư quá ... Người toàn mùi rượu thôi !
Khánh không để cô gái nói thêm câu nữa, anh hôn mạnh lên môi cô ... Trong lúc mê đắm , anh vẫn nghe đâu đó trong đầu một niềm tự mãn ngấm ngầm ... Khẽ đẩy cô gái nằm xuống bên cạnh, nhưng anh vẫn không buông bàn tay mềm mại của cô ra ... Cô gái khẽ ngóc đầu lên nhìn Khánh với đôi mắt không hài lòng :
_Anh hôm nay lại về muộn nữa !
_ Ừm ...
_ Lại còn uống rượu ! _ Giọng cô vút cao buộc tội .
_ Ừm ....
_ ANh khiến em chờ mỏi mòn mấy ngày nay !
Khánh hơi quay lại . Cô gái cúi đầu, rồi lại ngẩng lên , đôi mắt long lanh nước . Anh xoay người về phía cô, nhẹ nhàng lau nước mắt trên đôi má bầu bĩnh . MẶc dù mọi cái do cô chủ động nhưng anh vẫn thấy mình tồi tệ ... Anh không yêu được cô ! Cũng đã hai năm nay, mối quan hệ vẫn thế, không rõ ràng hơn, không mặn nồng hơn ... và cô cũng chẳng làm anh chú ý nhiều hơn !
_ Nếu khóc nữa thì về phòng mình đi Thy ! Anh mệt lắm !
Thy dăn mình xuống gối, cố nín khóc . Biết Khánh không ưa được nước mắt, nhưng không hiểu sao lần nào gần giũ anh, cô cũng rớt nước mắt giận hờn ... Anh hờ hững quá, còn cô thì yêu anh quá ...