luật_sư_tóc_vàng
14-04-2006, 01:07 AM
Hey mọi người ! đây là câu chuyện mới của mình , vẫn là mảng đề tài tình yêu , nhưng là tình yêu và số phận của một cô gái SA PA , cô gái vùng cao . Vì mình chưa lên vùng núi bao giờ , nên nếu đọc chuyện có gì thiếu sót , mong mọi người góp ý và chỉ bảo . thanks ! :type:
CHƯƠNG 1 :http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/suongmu.jpg
_Sương Mai ! khoan dệt thổ cẩm đã , ra đây mế bảo .
Sương Mai với 2 bàn tay nhỏ xinh đang cặm cụi dệt thổ cẩm , nghe tiếng mế gọi , cô luýnh quýnh sắp đồ chạy ra góc bếp nhà sàn , nơi bà A Mây đang ngồi cạnh bên lò sưởi đỏ rực :
_ Mai này ! ngồi xuống mế bảo câu chuyện .
Sương mai hất váy nhẹ nhàng ngồi xuống , 2 tay quờ quờ trên hơi ấm của lò sưởi :
_ Dạ mế !
_ Ừ , bữa nay trăng lên đầu núi , hết mùa rẫy , bao lâu nay mế cũng giành giụm được chút ít , tuy không dư giả nhưng cũng đủ lo toan cho con về nhà chồng , đủ để thiết đãi 1 bữa khao cả làng , con nghĩ sao ?
Nghe mế nói , 2 mắt cô tròn xoe , chẳng hiểu mế đang muốn nói gì :
_ ý mế là sao ạ ?
_ Cái con bé này ! Bà mây khẽ bẹo má với nụ cười hiền từ :
_ Năm nay con đã tròn 20 mùa rẫy rồi , còn chuyện gì ngoài chuyện cưới chồng nữa chứ ?
Sương mai nhích tới ngồi gần bà Mây , tựa vào vai bà , cô phụng phịu :
_ Mế à , con còn trẻ mà , con chưa muốn lấy chồn đâu , con muốn ở với mế cơ .
Bà mây nghe vậy thì sửng sốt :
_ Trời ơi ! con định ở vậy mãi sao ? phải kiếm lấy thằng chồng nó rước về nhà chứ ? cứ làm ma nhà này mãi sao ? con gái trong cá bản này có đứa nào 20 tuổi mà chưa lấy chồng như con không hả ?
Chậm rãi , bà nói tiếp :
_ Hồi bằng tuổi con , mế đã sinh thằng Hơ Nú rồi đấy .
Bà mây thở dài , đôi mắt bà đượm buồn , trong giây lát bà hồi tưởng về Hơ Nú _đứa con tai kém may mắn của bà đã qua đời khi mới chỉ 4 tuổi , bà đã rất đau khổ khi mất đứa con trai đầu tiên , tình yêu và nỗi nhớ của một người mẹ trong những năm tháng qua chưa bao giờ nguôi ngoai .
Vì vậy bao nhiêu tình thương bà đều giành cho Sương Mai . Tuy không phải con ruột nhưng bà hết mực yêu thương cô . Năm đó , 1 cặp vợ chồng người Kinh , nghe mọi người nói là người miền bắc , lên công trường SaPa làm việc , họ sinh sống và lập gia đình tại sa pa , nhưng thật không may . Trong 1 vụ hỏa hoạn tại công trường , cả 2 vợ chồng đã qua đời , dân bản ráng hết sức để cứu thoát nhưng mọi thứ đều vô ích , đám cháy quá lớn , mọi thứ đều trở thành tro tàn . Họ để lại một đứa bé gái lên 2 , chính bà Mây _ người phụ nữ với tình thương bao la đã nhận đứa bé , và đứa bé đó chính là Sương Mai bây giờ . Bà mây yêu thương cô như con rứt ruột đẻ ra vậy . Khi cô lớn , bà đã kể lại mọi chuyện để cho cô biết rõ nguồn gốc và bố mẹ đẻ của mình ............Mắt bà nhoè lệ khi nghĩ tới những hồi ức trong quá khứ .
_Mế , Mế à ! Sương mai khẽ lay cánh tay gầy gò sương gió của bà mây , vẻ mặt cô lo lắng :
_ Mế đang nghĩ chuyện gì vậy ? sao mế lại khóc ? vừa nói cô vừa lau những giọt nước mắt trên gò má nhăn nheo của bà mây .
_ Mế lại nghĩ tới anh Hơ Nú , nghĩ về cha mẹ của con phải không mế ?
Giẩt mình , bà mây chợt tỉnh , trở về với thực tại , bà cười và nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của đứa con gái :
_ Không . Mế không sao hết .
Như hiểu tất cả những ý nghĩ của mế , Sương mai xúc động ôm chầm lấy bà :
_ Mế à ! con yêu mế nhất trên đời , mế đã vì con mà vất vả bao năm qua . Mế chính là người mẹ thứ 2 của con , ơn này con không bao giờ quên . Con hứa với mế , con sẽ lấy chồng cho mế vui lòng , nhưng mà ............ cô bỗng dừng lại với nụ cười tinh nghịch :
_ Nhưng sao ? bà mây khẽ nạt .
_ mế phải cho con học song đã , con muốn học song cái chữ , sau này về dạy học cho bọn nhỏ trong bản , phải mang kiến thức về bản , không thể để chúng mù chữ mãi như thế được .
Bà mây mỉm cười hài lòng với mục đích của đứa con gái , bà biết sương mai là 1 cô bé dịu dàng , giàu lòng nhân ái , lúc nào cũng hồn nhiên , nhí nhảnh như một con chim nhỏ , suốt ngày cứ quấn lấy bà . 20 tuổi rồi mà vẫn cứ như 1 con bé ngày nào vậy . Thật may mắn khi có 1 đứa con gái như vậy ! Bà chép miệng :
_ Được rồi , mế không nhắc chuyện chồng con nhiều nữa , nhưng con phải nhanh lên , nếu không thì khi con lấy chồng , mế không còn sống mà bế cháu được nữa .
Sương mai khẽ nhíu mày , thủ thỉ bên tai bà mây :
_ Mế này , chỉ được cái nói xui ! mế còn khoẻ lắm , phải sống với con tới 100 tuổi , mế nhé !
_ Ừ , Ừ , được rồi . Thôi mế con ta đi ngủ thôi , thức đêm hại sức khoẻ lắm .
_ Dạ , con biết rồi mế !
_AH , phiên chợ Tình năm nay để con dệt thổ cẩm đi bán lấy tiền , sức khoe mế không được tốt , mế đừng đi nữa nhé !
_ Cái con bé này ! có cho mế ngủ không đây hả ?
_ Dạ , dạ , con ngủ rồi .
Sương mai khép mắt nắm sát cạnh bà mây , con bé ngủ ngon lành dưới cái lạnh của sa pa . Ngoài kia , sương mù giăng kín , đâu đây vẫn có tiếng khèn vàn vang ....!
_ Ahhhhhhhhhhhh.....Sương mai khẽ vươn mình dưới vườn mận chín sau nhà . Cảm giác thức dậy lúc sáng sớm thật dễ chịu , cô khịt mũi nhắm mắt cảm nhận hương thơm của buổi sớm , đâu đây thoang thoảng mùi mận chín , mùi hoa ban , và cả những cành mai vàng đang khoe mình dưới làn sương mù dày đặc .
http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/suongmu.jpg
Nhìn kĩ , cô hái một trái mận chín nhét vội vào miệng ăn một cách ngon lành , rồi chợt ngoái đầu phía sau như cảnh giác ai đó .
_ " Ấy chết ! mế mà nhìn thấy mình ăn mận sáng sớm thì nhừ đòn "
Rồi cô lại tủm tỉm cười ăn hết quả mận . Sinh ra ở cái xứ sở sương mù này , tuy cô không phải là con gái vùng núi , nhưng thực sự mọi thứ đã quá đỗi thân thiết gần gũi với cô . Nhiều lúc cô tự hỏi , " Tại sao bố mẹ lại đặt cho mình cái tên " SƯƠNG MAI " ? , nó có ý nghĩa gì không ? " , tò mò có lần cô đã hỏi mế , và mế bảo rằng :
_ " Có lẽ khi con sinh ra đã mang 1 vẻ đẹp của miền Sa pa này , làn da trắng và đẹp như những giọt sương ! mang vẻ đẹp như những cánh mai ngày xuân . " , Cô thích cái tên đó lắm !
Lơ đãng nhìn xung quanh , cô chăm chú nhìn xuống ruộng bậc thang nhà mình " năm nay vụ lúa tốt quá , chắc mế sẽ vui lắm đây :
http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/ruongbacthang.jpg
CHƯƠNG 2 :
Nhớ ra nhiệm vụ , cô vội vã chạy vô bếp lấy xách quần áo đi giặt . Men theo bờ suối , cô lội qua khe suối nhỏ , bước trên những hòn sỏi trắng muốt , đùa nghịch với những chú cá đang bơi lội tung tăng dưới chân . Vừa giặt quần áo , cô vừa véo von hát những bản nhạc của núi rừng , giọng ca trong trẻo thánh thót như có sức hấp dẫn chim muông , chúng tíu tít gọi bầy đậu trên cành cây như hòa theo điệu nhạc .
Dưới ánh nắng , Sương mai giống như 1 chú chim họa mi xinh xắn ! có lẽ cô may mắn được thừa hưởng vẻ đẹp từ người mẹ đã qua đời . Cô mặc 1 chiếc váy thổ cẩm thêu hình hoa ban , mái tóc dài thướt tha đen tuyền chấm mặt nước , nhẹ nhàng cô búi tóc cao ! đôi môi đỏ chúm chím như trái mận , cặp mắt to đen láy lúc nào cũng chỡp chớp dưới vành mi cong vút . Vẻ đẹp của cô tạo nên 1 bức họa tuyệt vời , bức họa vẻ đẹp của 1 người con gái sapa .
Dân bản ai cũng quí mến cô , bọn trẻ con nhìn thấy cô thì ríu rít , quấn lấy đòi cô dạy chữ . Con gái trong bản quí mến cô vì sự hiền hậu , nhưng cũng không kém phần ganh tị . Còn con trai trong bản thì ngưỡng mộ trước vẻ đẹp rạng rỡ của cô . Đẹp thế ! tốt như thế , nhưng cô không bao giờ kiêu ngạo mà ngược lại , rất khiêm tốn .
_ Mai à !
Có tiếng con gái cười rúc rích phía sau gọi cô , rồi họ cùng nhau té nước .
Quay lại phía sau cô bị tấn công bất ngờ , không kịp phản ứng . Nhưng đã sớm nhận ra được trò đùa tinh nghịch của Vân _ cô bạn thủa nhỏ cùng mấy đứa con gái trong bản .
Lấy tay đỡ mặt , cô lên tiếng :
_ Thôi , thôi , tao sin mà . Chúng mày cậy đông bắt nạt người .
Vân cười rúc rích :
_ Sáng sớm mà đã ra suối giặt quần áo thế này , lại còn hồn nhiên mà cất tiếng hát nữa .
Sương mai hất tóc , lấy khăn lau mặt , cô ngẩng đầu nói tiếp :
_ Đâu có đâu , vì mế tao không được khoẻ , phải dọn dẹp mọi thứ thôi mà .
Vân bê xách quần áo lại gần sương mai , cô tiếp tục chọc :
_ Chà , chăm chỉ ghê ! thế này thì trách sao lũ con trai trong bản chẳng hết hồn cả lượt , lấy chồng sớm đi cho đỡ khổ .
Nhắc tới chủ đề này , Mai nhăn nhó :
_lại chuyện chồng con nữa à ?
Nhìn đôi mắt mai tròn xoe , nhăn mặt , vân không nhịn được cười , cô động viên :
_ Chứ sao ! lấy chồng đi , như tao bây giờ có phải song chuyện không ?
_ Xì ! mày là đứa mơ mộng , tao không chấp . Vừa nói Mai vừa lè lưỡi trả đũa .
_Thôi rồi , tao chịu thua ! không nhắc chuyện này nữa .
_Có thế chứ ! Sương mai cười rồi xiết chặt tay vắt quần áo cho khô .
_ À , mai này !
_ Gì ?
_ Mày có biết thằng A Pao' nó để ý mày không ?
2 má đỏ ửng , Sương mai lắc đầu giả bộ :
_ Đế ý gì ? tao gây nên tội gì hả ?
Vân đẩy xách quần áo ra sau , chu miệng cô quay sang tiếp lời :
_ Ừ , thì mày có tội , tội làm bùa mê nó , khiến ngày nào nó cũng thổi khèn , làm cho dân bản này không sao ngủ ngon giấc được .
Nói đến đây mặt Mai đổi nét , cô đứng sững người , mắt nhìn lơ đãng phía thảo nguyên cạnh con suối , tay cô chỉ chỉ :
_ Vân , mày thấy gì đằng đó không ?
Vân hướng mắt theo tay Mai chỉ , vịn vào vai Mai , cô nghến người :
_ Đâu , đâu , có thấy gì đâu ?
_Trời ơi ! mắt với chả mũi , nhìn kĩ lại coi .
Vân nháy mắt , vỗ vai Mai , gật gù ra vẻ đã biết :
_ À , tao nhìn thấy rồi .
_Nói thử coi , mày thấy gì ?
_ Tao thấy 1 con bò ....ừm , nó đang đứng ăn cỏ , nói rồi Vân cười tít mắt .
_ Ôi trời ạ ! con ranh . Sương mai hất tay bạn ra khỏi vai , cô nói tiếp bằng giọng nhẹ nhàng .
_ Mày thấy nơi ở của Bộ đội Biên Phòng chưa ? tao đang học chữ trong đó , nếu có thể tao sẽ đi học cao đẳng trên huyện , sau này về bản làm giáo viên , rồi tính gì thì tính .
Vân gật gù , vừa nói cô vừa lấy tay Mai đặt lên bụng mình :
_ Mày nghe thấy tiếng con tao đạp không ? sau này nó ra đời , mày nhất định phải dạy nó học cho thật giỏi nhé !
Sương mai nở nụ cười , cô giả bộ ghé mồm , rồi đặt tay lên bụng bạn , cô thì thầm :
_ Cháu à ! sau này cô mai sẽ dạy cháu thật thông minh , chứ đừng có tối dạ như mẹ cháu nhé !
Vân nguýt dài , khẽ đẩy đầu mai , cô nói :
_ Mai này ! tuần sau là bắt đầu phiên chợ Tình rồi , mày có đi chứ ?
_Ừ , nhất định là đi rồi . Nhưng với mục đích bán thổ cẩm chứ không phải để kiếm chồng .
_Thế năm nay mế mày không đi cùng à ?
_ Chắc không , mế tao dạo này yếu quá , tao phải dệt thật nhiều thổ cẩm để kiếm tiền mua thuốc chạy chữa cho mế .
_Mày nói cũng phải ! mà thổ cẩm mày dệt thì bát đắt hàng phải biết . Thế mấy hàng trên chợ Huyện , họ không đặt hàng nữa sao ?
_ Có mà , nhưng tao vẫn muốn dệt thêm để mang ra chợ bán .
_Chịu khó dệt hàng đi ! Chợ Tình năm nay chắc đông người lắm , nghe nói có nhiều khách người Kinh , họ lên thăm quan , mua nhiều hàng lắm !
Sương mai cúi xuống bê xách quần áo :
_lên bờ thôi , trời như sắp mưa rồi .
Khện nệ bê xách đồ , cô ngoái đầu hỏi vân :
_thế mày có đi chợ Tình không ?
Vân lắc đầu nguây nguẩy , tay khua khua thanh minh :
_ Trời ơi ! có chồng có con đến nơi rồi còn đi chợ tình làm chi . Mày muốn thằng chồng tao nó lên cơn ghen à ?
Bật cười trước sự thật thà của bạn , mai lắc đầu :
_ Đứng là có chồng con có khác , mất tự do quá đi . Thôi tao phải về đây , không mế lại tìm .
_ Ừ , tao cũng về luôn , không thằng chồng nó lại lo lắng .
Sương mai cười xòa , cô tự nhủ :
_ " Khổ thân con bạn mình , không biêt nó lấy chồng có hạnh phúc thực sự hay không ? mà nhìn nó già đi rất nhiều "
Bước chân trên phiến đã gập ghềnh , tay cô phẩy nhẹ những cánh hoa đào nhỏ li ti , khẽ thả cho cánh hoa cuốn theo chiều gió
Trong đầu cô lúc này chỉ có hình ảnh của mế , hình ảnh của bản làng , mảnh đất sapa sương mù , và mục đích dệt thẩt nhiều thổ cẩm trước phiên chợ Tình . Cô không hề biết rằng sau phiên chợ tình ấy , cuộc đời cô sẽ rẽ sang một hướng khác , 1 con đường màu xanh hay 1 cơn lốc xoáy , tất cả hãy để cho thời gian trả lời !
.http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/hoadao.jpg
CHƯƠNG 1 :http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/suongmu.jpg
_Sương Mai ! khoan dệt thổ cẩm đã , ra đây mế bảo .
Sương Mai với 2 bàn tay nhỏ xinh đang cặm cụi dệt thổ cẩm , nghe tiếng mế gọi , cô luýnh quýnh sắp đồ chạy ra góc bếp nhà sàn , nơi bà A Mây đang ngồi cạnh bên lò sưởi đỏ rực :
_ Mai này ! ngồi xuống mế bảo câu chuyện .
Sương mai hất váy nhẹ nhàng ngồi xuống , 2 tay quờ quờ trên hơi ấm của lò sưởi :
_ Dạ mế !
_ Ừ , bữa nay trăng lên đầu núi , hết mùa rẫy , bao lâu nay mế cũng giành giụm được chút ít , tuy không dư giả nhưng cũng đủ lo toan cho con về nhà chồng , đủ để thiết đãi 1 bữa khao cả làng , con nghĩ sao ?
Nghe mế nói , 2 mắt cô tròn xoe , chẳng hiểu mế đang muốn nói gì :
_ ý mế là sao ạ ?
_ Cái con bé này ! Bà mây khẽ bẹo má với nụ cười hiền từ :
_ Năm nay con đã tròn 20 mùa rẫy rồi , còn chuyện gì ngoài chuyện cưới chồng nữa chứ ?
Sương mai nhích tới ngồi gần bà Mây , tựa vào vai bà , cô phụng phịu :
_ Mế à , con còn trẻ mà , con chưa muốn lấy chồn đâu , con muốn ở với mế cơ .
Bà mây nghe vậy thì sửng sốt :
_ Trời ơi ! con định ở vậy mãi sao ? phải kiếm lấy thằng chồng nó rước về nhà chứ ? cứ làm ma nhà này mãi sao ? con gái trong cá bản này có đứa nào 20 tuổi mà chưa lấy chồng như con không hả ?
Chậm rãi , bà nói tiếp :
_ Hồi bằng tuổi con , mế đã sinh thằng Hơ Nú rồi đấy .
Bà mây thở dài , đôi mắt bà đượm buồn , trong giây lát bà hồi tưởng về Hơ Nú _đứa con tai kém may mắn của bà đã qua đời khi mới chỉ 4 tuổi , bà đã rất đau khổ khi mất đứa con trai đầu tiên , tình yêu và nỗi nhớ của một người mẹ trong những năm tháng qua chưa bao giờ nguôi ngoai .
Vì vậy bao nhiêu tình thương bà đều giành cho Sương Mai . Tuy không phải con ruột nhưng bà hết mực yêu thương cô . Năm đó , 1 cặp vợ chồng người Kinh , nghe mọi người nói là người miền bắc , lên công trường SaPa làm việc , họ sinh sống và lập gia đình tại sa pa , nhưng thật không may . Trong 1 vụ hỏa hoạn tại công trường , cả 2 vợ chồng đã qua đời , dân bản ráng hết sức để cứu thoát nhưng mọi thứ đều vô ích , đám cháy quá lớn , mọi thứ đều trở thành tro tàn . Họ để lại một đứa bé gái lên 2 , chính bà Mây _ người phụ nữ với tình thương bao la đã nhận đứa bé , và đứa bé đó chính là Sương Mai bây giờ . Bà mây yêu thương cô như con rứt ruột đẻ ra vậy . Khi cô lớn , bà đã kể lại mọi chuyện để cho cô biết rõ nguồn gốc và bố mẹ đẻ của mình ............Mắt bà nhoè lệ khi nghĩ tới những hồi ức trong quá khứ .
_Mế , Mế à ! Sương mai khẽ lay cánh tay gầy gò sương gió của bà mây , vẻ mặt cô lo lắng :
_ Mế đang nghĩ chuyện gì vậy ? sao mế lại khóc ? vừa nói cô vừa lau những giọt nước mắt trên gò má nhăn nheo của bà mây .
_ Mế lại nghĩ tới anh Hơ Nú , nghĩ về cha mẹ của con phải không mế ?
Giẩt mình , bà mây chợt tỉnh , trở về với thực tại , bà cười và nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của đứa con gái :
_ Không . Mế không sao hết .
Như hiểu tất cả những ý nghĩ của mế , Sương mai xúc động ôm chầm lấy bà :
_ Mế à ! con yêu mế nhất trên đời , mế đã vì con mà vất vả bao năm qua . Mế chính là người mẹ thứ 2 của con , ơn này con không bao giờ quên . Con hứa với mế , con sẽ lấy chồng cho mế vui lòng , nhưng mà ............ cô bỗng dừng lại với nụ cười tinh nghịch :
_ Nhưng sao ? bà mây khẽ nạt .
_ mế phải cho con học song đã , con muốn học song cái chữ , sau này về dạy học cho bọn nhỏ trong bản , phải mang kiến thức về bản , không thể để chúng mù chữ mãi như thế được .
Bà mây mỉm cười hài lòng với mục đích của đứa con gái , bà biết sương mai là 1 cô bé dịu dàng , giàu lòng nhân ái , lúc nào cũng hồn nhiên , nhí nhảnh như một con chim nhỏ , suốt ngày cứ quấn lấy bà . 20 tuổi rồi mà vẫn cứ như 1 con bé ngày nào vậy . Thật may mắn khi có 1 đứa con gái như vậy ! Bà chép miệng :
_ Được rồi , mế không nhắc chuyện chồng con nhiều nữa , nhưng con phải nhanh lên , nếu không thì khi con lấy chồng , mế không còn sống mà bế cháu được nữa .
Sương mai khẽ nhíu mày , thủ thỉ bên tai bà mây :
_ Mế này , chỉ được cái nói xui ! mế còn khoẻ lắm , phải sống với con tới 100 tuổi , mế nhé !
_ Ừ , Ừ , được rồi . Thôi mế con ta đi ngủ thôi , thức đêm hại sức khoẻ lắm .
_ Dạ , con biết rồi mế !
_AH , phiên chợ Tình năm nay để con dệt thổ cẩm đi bán lấy tiền , sức khoe mế không được tốt , mế đừng đi nữa nhé !
_ Cái con bé này ! có cho mế ngủ không đây hả ?
_ Dạ , dạ , con ngủ rồi .
Sương mai khép mắt nắm sát cạnh bà mây , con bé ngủ ngon lành dưới cái lạnh của sa pa . Ngoài kia , sương mù giăng kín , đâu đây vẫn có tiếng khèn vàn vang ....!
_ Ahhhhhhhhhhhh.....Sương mai khẽ vươn mình dưới vườn mận chín sau nhà . Cảm giác thức dậy lúc sáng sớm thật dễ chịu , cô khịt mũi nhắm mắt cảm nhận hương thơm của buổi sớm , đâu đây thoang thoảng mùi mận chín , mùi hoa ban , và cả những cành mai vàng đang khoe mình dưới làn sương mù dày đặc .
http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/suongmu.jpg
Nhìn kĩ , cô hái một trái mận chín nhét vội vào miệng ăn một cách ngon lành , rồi chợt ngoái đầu phía sau như cảnh giác ai đó .
_ " Ấy chết ! mế mà nhìn thấy mình ăn mận sáng sớm thì nhừ đòn "
Rồi cô lại tủm tỉm cười ăn hết quả mận . Sinh ra ở cái xứ sở sương mù này , tuy cô không phải là con gái vùng núi , nhưng thực sự mọi thứ đã quá đỗi thân thiết gần gũi với cô . Nhiều lúc cô tự hỏi , " Tại sao bố mẹ lại đặt cho mình cái tên " SƯƠNG MAI " ? , nó có ý nghĩa gì không ? " , tò mò có lần cô đã hỏi mế , và mế bảo rằng :
_ " Có lẽ khi con sinh ra đã mang 1 vẻ đẹp của miền Sa pa này , làn da trắng và đẹp như những giọt sương ! mang vẻ đẹp như những cánh mai ngày xuân . " , Cô thích cái tên đó lắm !
Lơ đãng nhìn xung quanh , cô chăm chú nhìn xuống ruộng bậc thang nhà mình " năm nay vụ lúa tốt quá , chắc mế sẽ vui lắm đây :
http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/ruongbacthang.jpg
CHƯƠNG 2 :
Nhớ ra nhiệm vụ , cô vội vã chạy vô bếp lấy xách quần áo đi giặt . Men theo bờ suối , cô lội qua khe suối nhỏ , bước trên những hòn sỏi trắng muốt , đùa nghịch với những chú cá đang bơi lội tung tăng dưới chân . Vừa giặt quần áo , cô vừa véo von hát những bản nhạc của núi rừng , giọng ca trong trẻo thánh thót như có sức hấp dẫn chim muông , chúng tíu tít gọi bầy đậu trên cành cây như hòa theo điệu nhạc .
Dưới ánh nắng , Sương mai giống như 1 chú chim họa mi xinh xắn ! có lẽ cô may mắn được thừa hưởng vẻ đẹp từ người mẹ đã qua đời . Cô mặc 1 chiếc váy thổ cẩm thêu hình hoa ban , mái tóc dài thướt tha đen tuyền chấm mặt nước , nhẹ nhàng cô búi tóc cao ! đôi môi đỏ chúm chím như trái mận , cặp mắt to đen láy lúc nào cũng chỡp chớp dưới vành mi cong vút . Vẻ đẹp của cô tạo nên 1 bức họa tuyệt vời , bức họa vẻ đẹp của 1 người con gái sapa .
Dân bản ai cũng quí mến cô , bọn trẻ con nhìn thấy cô thì ríu rít , quấn lấy đòi cô dạy chữ . Con gái trong bản quí mến cô vì sự hiền hậu , nhưng cũng không kém phần ganh tị . Còn con trai trong bản thì ngưỡng mộ trước vẻ đẹp rạng rỡ của cô . Đẹp thế ! tốt như thế , nhưng cô không bao giờ kiêu ngạo mà ngược lại , rất khiêm tốn .
_ Mai à !
Có tiếng con gái cười rúc rích phía sau gọi cô , rồi họ cùng nhau té nước .
Quay lại phía sau cô bị tấn công bất ngờ , không kịp phản ứng . Nhưng đã sớm nhận ra được trò đùa tinh nghịch của Vân _ cô bạn thủa nhỏ cùng mấy đứa con gái trong bản .
Lấy tay đỡ mặt , cô lên tiếng :
_ Thôi , thôi , tao sin mà . Chúng mày cậy đông bắt nạt người .
Vân cười rúc rích :
_ Sáng sớm mà đã ra suối giặt quần áo thế này , lại còn hồn nhiên mà cất tiếng hát nữa .
Sương mai hất tóc , lấy khăn lau mặt , cô ngẩng đầu nói tiếp :
_ Đâu có đâu , vì mế tao không được khoẻ , phải dọn dẹp mọi thứ thôi mà .
Vân bê xách quần áo lại gần sương mai , cô tiếp tục chọc :
_ Chà , chăm chỉ ghê ! thế này thì trách sao lũ con trai trong bản chẳng hết hồn cả lượt , lấy chồng sớm đi cho đỡ khổ .
Nhắc tới chủ đề này , Mai nhăn nhó :
_lại chuyện chồng con nữa à ?
Nhìn đôi mắt mai tròn xoe , nhăn mặt , vân không nhịn được cười , cô động viên :
_ Chứ sao ! lấy chồng đi , như tao bây giờ có phải song chuyện không ?
_ Xì ! mày là đứa mơ mộng , tao không chấp . Vừa nói Mai vừa lè lưỡi trả đũa .
_Thôi rồi , tao chịu thua ! không nhắc chuyện này nữa .
_Có thế chứ ! Sương mai cười rồi xiết chặt tay vắt quần áo cho khô .
_ À , mai này !
_ Gì ?
_ Mày có biết thằng A Pao' nó để ý mày không ?
2 má đỏ ửng , Sương mai lắc đầu giả bộ :
_ Đế ý gì ? tao gây nên tội gì hả ?
Vân đẩy xách quần áo ra sau , chu miệng cô quay sang tiếp lời :
_ Ừ , thì mày có tội , tội làm bùa mê nó , khiến ngày nào nó cũng thổi khèn , làm cho dân bản này không sao ngủ ngon giấc được .
Nói đến đây mặt Mai đổi nét , cô đứng sững người , mắt nhìn lơ đãng phía thảo nguyên cạnh con suối , tay cô chỉ chỉ :
_ Vân , mày thấy gì đằng đó không ?
Vân hướng mắt theo tay Mai chỉ , vịn vào vai Mai , cô nghến người :
_ Đâu , đâu , có thấy gì đâu ?
_Trời ơi ! mắt với chả mũi , nhìn kĩ lại coi .
Vân nháy mắt , vỗ vai Mai , gật gù ra vẻ đã biết :
_ À , tao nhìn thấy rồi .
_Nói thử coi , mày thấy gì ?
_ Tao thấy 1 con bò ....ừm , nó đang đứng ăn cỏ , nói rồi Vân cười tít mắt .
_ Ôi trời ạ ! con ranh . Sương mai hất tay bạn ra khỏi vai , cô nói tiếp bằng giọng nhẹ nhàng .
_ Mày thấy nơi ở của Bộ đội Biên Phòng chưa ? tao đang học chữ trong đó , nếu có thể tao sẽ đi học cao đẳng trên huyện , sau này về bản làm giáo viên , rồi tính gì thì tính .
Vân gật gù , vừa nói cô vừa lấy tay Mai đặt lên bụng mình :
_ Mày nghe thấy tiếng con tao đạp không ? sau này nó ra đời , mày nhất định phải dạy nó học cho thật giỏi nhé !
Sương mai nở nụ cười , cô giả bộ ghé mồm , rồi đặt tay lên bụng bạn , cô thì thầm :
_ Cháu à ! sau này cô mai sẽ dạy cháu thật thông minh , chứ đừng có tối dạ như mẹ cháu nhé !
Vân nguýt dài , khẽ đẩy đầu mai , cô nói :
_ Mai này ! tuần sau là bắt đầu phiên chợ Tình rồi , mày có đi chứ ?
_Ừ , nhất định là đi rồi . Nhưng với mục đích bán thổ cẩm chứ không phải để kiếm chồng .
_Thế năm nay mế mày không đi cùng à ?
_ Chắc không , mế tao dạo này yếu quá , tao phải dệt thật nhiều thổ cẩm để kiếm tiền mua thuốc chạy chữa cho mế .
_Mày nói cũng phải ! mà thổ cẩm mày dệt thì bát đắt hàng phải biết . Thế mấy hàng trên chợ Huyện , họ không đặt hàng nữa sao ?
_ Có mà , nhưng tao vẫn muốn dệt thêm để mang ra chợ bán .
_Chịu khó dệt hàng đi ! Chợ Tình năm nay chắc đông người lắm , nghe nói có nhiều khách người Kinh , họ lên thăm quan , mua nhiều hàng lắm !
Sương mai cúi xuống bê xách quần áo :
_lên bờ thôi , trời như sắp mưa rồi .
Khện nệ bê xách đồ , cô ngoái đầu hỏi vân :
_thế mày có đi chợ Tình không ?
Vân lắc đầu nguây nguẩy , tay khua khua thanh minh :
_ Trời ơi ! có chồng có con đến nơi rồi còn đi chợ tình làm chi . Mày muốn thằng chồng tao nó lên cơn ghen à ?
Bật cười trước sự thật thà của bạn , mai lắc đầu :
_ Đứng là có chồng con có khác , mất tự do quá đi . Thôi tao phải về đây , không mế lại tìm .
_ Ừ , tao cũng về luôn , không thằng chồng nó lại lo lắng .
Sương mai cười xòa , cô tự nhủ :
_ " Khổ thân con bạn mình , không biêt nó lấy chồng có hạnh phúc thực sự hay không ? mà nhìn nó già đi rất nhiều "
Bước chân trên phiến đã gập ghềnh , tay cô phẩy nhẹ những cánh hoa đào nhỏ li ti , khẽ thả cho cánh hoa cuốn theo chiều gió
Trong đầu cô lúc này chỉ có hình ảnh của mế , hình ảnh của bản làng , mảnh đất sapa sương mù , và mục đích dệt thẩt nhiều thổ cẩm trước phiên chợ Tình . Cô không hề biết rằng sau phiên chợ tình ấy , cuộc đời cô sẽ rẽ sang một hướng khác , 1 con đường màu xanh hay 1 cơn lốc xoáy , tất cả hãy để cho thời gian trả lời !
.http://i36.photobucket.com/albums/e38/chip_chanh00/hoadao.jpg