Trang 1/4 1234 cuốicuối
kết quả từ 1 tới 8 trên 29

Ðề tài: viết lại câu chuyện "Hoa oải hương - Đợi chờ tình yêu"

  1. #1
    Bé vào mẫu giáo Chun kute's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2008
    Bài gởi
    64

    Smile viết lại câu chuyện "Hoa oải hương - Đợi chờ tình yêu"

    2! mọi người
    Vì một số lí do riêng tư ở bên H4 , Chun sẽ viết lại câu chiện Hoa Oải Hương - Đợi chờ tình yêu :) Hi vọng sẽ đc mọi người ủng hộ ^^

    ===================================
    Tác giả: It is me ^^ (tính cách: thất thường, dở hơi, hâm hâm, điên điên,...blablabla)
    Tình trạng truyện: vừa viết vừa nghĩ
    Tiến độ: khá chậm T__T ( đúng hơn là càng về sau càng chậm !! Cảnh báo trước cho mọi người =.=)

    ================

    Một Quý Tinh Xuyên lạnh lùng mà ấm áp...
    Một Lương Dĩ Huân yếu đuối mà mạnh mẽ...
    Một Tiểu Đồng si tình mà cao thượng...
    Một Meggie xinh đẹp mà toan tính...
    Tạo hóa thật trớ trêu...Cuộc đời của 4 con ngừi đó dường như đã bị tạo hóa đùa giỡn....Nhưng họ ko chịu khuất phục...Vẫn kiên cường...Vẫn hạnh phúc....Vẫn yêu hết mình....Bởi vì...Họ có tình yêu!!!


    Chap 1: BFF (Best Friend Forever)

    - Quý Tinh Xuyên yêu Lương Dĩ Huân!! Quý Tinh Xuyên yêu Lương Dĩ Huân!!! Quý Tinh Xuyên yêu Lương Dĩ Huân!!!

    Lớp học 4A hum nay bỗng nhiên "đông vui" đến lạ!!! Tất cả học sinh của lớp đều tụ tập quanh chiếc bảng có viết hàng chữ ( ko biết nhóc quỷ sứ nào viết =.=):

    Quý Lương
    Tinh S2 Dĩ
    Xuyên Huân



    Gần đó, có một cô bé xinh xắn đang ôm mặt khóc tức tưởi vì trò đùa thái quá của đám bạn. Mái tóc dài đen mượt rủ xuống ôm gọn lấy khuôn mặt hình trái xoan của cô bé. Đôi mắt long lanh giờ đỏ mọng lên vì khóc quá nhiều...Chúng bạn xung quanh vẫn thản nhiên như ko có chiện j xảy ra, vẫn trêu chọc, vẫn hét to cái câu đó (ko bít cô giáo đâu mất tuy rùi!!! =.=)...Bỗng....

    - Các cậu có im ngay ko thì bảo !!!!!

    Cả lớp im bặt như bị ...khóa miệng lại. Trước cửa lớp, một cậu bé đang đứng đó, cặp mắt long lên vì tức giận. Cậu gằn từng tiếng:

    - Thằng... nào... viết... dòng... chữ... đó????

    - Là tao!!!

    Một cậu bé khác từ trong lớp bước ra. Cậu này trông có vẻ to con, mặt mũi khá là "bặm trợn" =.=

    - Là mày??? Mã Thừa Ân ????

    - Phải. Mày làm j đc tao ??? Hahahaha!!!!!!

    Thèng đó cười nhăn nhở.

    "BỤP!!!!"

    Một quả đấm giáng ngay vào mũi nó, lực mạnh đến nỗi khiến thèng đó ngã ngửa ra đằng sau!!! Nhưng nó đứng dậy ngay

    - Mày dám đánh tao??? Tinh Xuyên , mày đc lắm!!!!!!!!!

    Và thế là 2 thèng bé lao vào nhau. Chỉ có thể tóm tắt bằng 2 chữ: "DỮ DỘI!!!

    - Tinh Xuyên thôi ngay đi!!! Cô giáo vào bi h!!!!!

    Một tiếng hét đến lạc giọng vang lên. Khuôn mặt cô bé lúc này tràn đầy lo lắng...Cho Xuyên...Cho ngừi bạn kia....Cô chỉ còn biết đứng nhìn , bất lực....

    Tinh Xuyên lúc này dường như ko còn nghe thấy bất kỳ tiếng khuyên ngăn nào nữa, kể cả ngừi đó có là Dĩ Huân ...Cậu dồn hết lực để đấm, để đánh cái thèng đã dám làm cô bạn thân của cậu phải khóc...Cậu đấm...Cậu đá...Ko còn biết j nữa....

    - 2 em có thôi ngay ko????

    Vừa lúc đó thì cô giáo vào. Cảnh tượng đánh nhau vừa rùi quả đã làm cô phải "sốc"!!!!!!
    Thở dài, cô nói :

    - Tinh Xuyên, em vốn từ trước đến nay luôn là một học sinh chăm ngoan, một lớp trưởng gương mẫu. Vậy mà hum nay lại....Cuối giờ học, 2 em lên văn phòng gặp cô!!!!

    Bỗng. Một tiếng nói vang lên, cắt ngang không khí im lặng của lớp từ nãy đến h:

    - Em thưa cô, bạn Tinh Xuyên đánh bạn Thừa Ân là có lí do ạ!!!

    Và bạn có tin nổi ko, khi ngừi phát ra tiếng nói "dõng dạc" đó lại chính là cô bé ngồi khóc từ nãy đến h

    Một cách từ tốn, cô giáo hỏi lại:

    - Lí do là j hả em Dĩ Huân ????

    - Cái đó...Cái đó...

    " Chẳng lẽ lại nói vs cô giáo rằng Tinh Xuyên đánh nhau là vì mún bảo vệ mình??? Ko đc!!! Như thế chỉ làm trò cười thứ 2 cho lớp mà thôi!!! " - Cô bé nghĩ thầm

    Kết quả là, sau một hồi nhìn cô học trò nhăn nhó ấp úng, cô giáo đã quyết định cuối giờ học sẽ mời cả 3 em lên văn phòng!!! =.=''


    Chap 2: Quá khứ không bình lặng

    Sau một hồi bị "tra tấn" trong phòng , cuối cùng, 2 cô cậu bé cũng đc "thả " ra về...

    Trên đường đi...

    - Tinh Xuyên, chờ tớ với!!!! Sao cậu đi nhanh thế????

    Tiếng cô bé lanh lảnh gọi với theo . Nhưng cái bóng dáng nhỏ bé phía trước vẫn lặng lẽ đi..đi..và đi...

    - Quý Tinh Xuyên!!! Cậu làm sao thế ??? Đi hay là chạy vậy?????

    Cái bóng phía trước bỗng dừng đột ngột. Và một tiếng gắt:

    - Chính là cậu mới là kẻ bị làm sao ấy!!! Tớ đã phải chịu bị mắng vì cậu!!!! Vậy mà, ...Thiệt hết chỗ nói!!! Cuối cùng cả hai cùng bị vạ lây!!!!! =.=

    - Nhưng...Sao cậu lại phải chịu phạt vì tớ ???

    Cô bé ngước đôi mắt ngây thơ "vô số tội" hỏi bằng giọng khe khẽ

    - Tất nhiên là vì...là vì....

    Cô bé vẫn nhìn, đôi mắt long lanh đến lạ. Dường như cô bé đang chờ đợi một điều j đếy... Không rõ ràng...

    - Là vì chúng ta là bạn thân!!! Tớ có trách nhiệm phải bảo vệ cậu!!!! Hiểu chưa hả đồ NGỐC ???

    Sau một hồi ngắc ngứ, Xuyên bỗng hét lên thật to. Mặt cậu lúc này có lẽ còn đỏ hơn quả cà chua =.= Nói xong, cậu bỗng tự trách mình đã làm tổn hại đến lòng tự tôn bấy lâu...

    Dĩ Huân thật sự bất ngờ. Cô bé ko thể tin nổi vào tai mình khi nghe câu nói đó "thoát" từ thèng bạn "công tử" của mình. Cái thằng luôn lạnh lùng, cao ngạo...Cái thằng đã chơi với cô từ nhỏ đến giờ...

    ...Từ khi mới sinh ra, thể trạng của cô rất yếu. Vì thế, mẹ ko bao giờ cho cô ra ngoài chơi. Ngày ngày, cô chỉ có thể ngắm nhìn chúng bạn trong khu phố chạy nhảy, đuổi bắt nhau rất vui vẻ. Cô như chú chim nhỏ bị giam cầm trong lồng sắt, tuy được chăm sóc đầy đủ nhưng vẫn ngày một xanh xao.... Cô cũng tự biết là mình vốn rất hay bị ngất. Chỉ một tác động nhỏ thôi cũng làm cô thấy mệt. Cô đã từng chứng kiến mẹ mình khổ sở, lo lắng đến thế nào khi thấy con gái mình nằm sõng xoài trên mặt đất ( hum đó cô bé tự ý chạy ra chơi =.=) Chúng bạn từ lúc ấy cũng ko còn chơi vs cô bé. Chỉ còn một mình cô đơn độc trong ngôi nhà, lặng lẽ ngắm nhìn mọi ngừi sinh hoạt bên ngoài qua ô cửa sổ...

    Rùi đến một ngày, căn nhà hàng xóm bỗng đổi chủ. Gia đình mới chuyển đến hình như có vẻ rất giàu có. Nhưng cô chỉ quan tâm đến một cậu bé.

    "Cậu ta hình như là cậu chủ trong ngôi nhà đó thì phải??? Mọi ngừi có vẻ khá sợ cậu ta..." - Đó là nhận xét đầu tiên của cô bé khi lần đầu tiên nhìn thấy cậu =.=

    Ngày ngày, cô quan sát căn nhà hàng xóm. Có một điều kì lạ là cô bé ko hề thấy cậu ta ra ngoài chơi cùng bạn bè trong khu phố.

    ...Cậu bé đó chính là Quý Tinh Xuyên - "cậu chủ nhỏ" của tập đoàn Quý gia lừng lẫy...

    "Sao vậy nhỉ ???Cậu ta rõ ràng khỏe mạnh cơ mà !!!"

    Và rùi, cô bé phát hiện ra cậu cũng ko đc ra ngoài chơi như cô bé. Ko phải là cậu ko muốn mà là bố mẹ cậu bắt cậu phải tránh xa những đứa trẻ khác, mà theo họ nói là những đứa "bình dân". Cậu luôn phải chơi vs những đứa con nhà quyền quý - những đứa bé sinh ra trong nhung lụa =.=''. Bố mẹ cậu muốn biến cậu thành một ngừi hoàn mỹ, một ngừi xứng đáng để kế thừa sản nghiệp của Quý gia...Hàng ngày, đều có các giáo sư đến tận nhà để dạy cậu (=.='') Họ cứ tưởng như thế là đã lo cho cậu đầy đủ... Nhưng ko phải...

    Cậu chán ghét ngôi nhà này... Cái ngôi nhà lạnh lẽo...Ngôi nhà thiếu vằng tình thương...Bố mẹ cậu thường xuyên đi công tác. Trong nhà chỉ có cậu với một đám ngừi hầu, mà theo cậu nghĩ, là họ chỉ biết nói mỗi : 'Vâng, thưa cậu chủ" (!)

    Đồ chơi, cậu ko cần. Tiền bạc, cậu lại càng ko muốn. Cái cậu cần chính là cái thế giới bên ngoài kia...Cái thế giới sống động...Cái thế giới có âm thanh...có màu sắc... Cậu ước ao đc ra ngoài chạy nhảy cùng đám trẻ trong khu phố....Cậu ước ao mình có thể cười đùa một cách hồn nhiên, vô tư lự như họ... Và đến một ngày, cậu phát hiện ra ngôi nhà kế bên có một cô bé cũng bị "nhốt" như mình ...Ngày ngày, cậu trò chuyện với cô bé qua cửa sổ đối diện hai nhà. Cô bé có nụ cười rất ngây thơ. Chính điểm này đã thu hút cậu. Và hai ngừi đã giao tiếp với nhau như thế trong một thời gian dài... Đến một ngày...

    TO BE CONTINUE...
    thay đổi nội dung bởi: Chun kute, 08-01-2009 lúc 05:12 AM

  2. #2
    Bé vào mẫu giáo mèocon_kute's Avatar
    Tham gia ngày
    Jul 2008
    Nơi Cư Ngụ
    nghja~ +)ja.~~~
    Bài gởi
    74

    Default

    uhm cùng hay ha
    làm wen nhá bạn ưi
    _____nhoc_con_____
    ***nhoc_coi***
    _kun_k3o_
    2g0

  3. #3
    .:Mãi.Là.Mưa:. mưa_buồn's Avatar
    Tham gia ngày
    Mar 2007
    Bài gởi
    2,469

    Default

    Tên có vẻ lạ quá , nhưng nội dung cũng ok , post típ ih bạn

    Có những lúc quay đầu nhìn lại,
    Rồi lặng lẽ cất bước ra đi
    Bởi đôi khi chỉ nhìn là biết
    Có những thứ không thuộc về ta..

  4. #4
    Go to the Sun! Pha Lê Tím's Avatar
    Tham gia ngày
    Apr 2008
    Nơi Cư Ngụ
    Heaven
    Bài gởi
    4,028

    Default

    Phim đã hay giờ truyện còn hay hơn
    Chun pm mà giờ mình mới có time vào đọc đc. Thanks Chun nhìu nhìu :X:X

    Đến chiếc lá cũng cần phải có nhau...
    Nhưng sao em không giữ nổi yêu thương...
    Chuyện vui em xin giữ... Cho nỗi buồn đừng qua đây.

    -Yêu Chồng nhất trên đời♥-
    .

  5. #5
    Bé vào mẫu giáo Chun kute's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2008
    Bài gởi
    64

    Smile viết lại câu chiện "Hoa oải hương - Đợi chờ tình yêu "

    Làm quen cái nèo
    meocon_kute: Thanks người đã póc chem đầu tiên Chun bít Mèo roài :) Chun cũng là mem H4 mà.

    mưa_buồn : Thanks người đã cm thứ 2 Nhìn profile của bạn mà Chun choáng quá ! Đạt giải của HHT thì pro roaj ^^ Tiếp tục theo dõi mà cho Chun ý kiến nha :)

    Pha lê tím : Thanks người đã cm thứ 3 Hì, Chun cứ tưởng bạn hok nhận đc tin nhắn ấy =.='' Lúc trước, Chun từng pót chiện Hoa Oải Hương - Đợi chờ tình yêu phiên bản 1.0 ( cái phiên bản đầu tiên ấy là giống với phim nhất ^^). Nhưng vì một số lí do riêng tư ở bên H4 mà Chun đã phải viết lại câu chiện Hoa Oải Hương - Đợi chờ tình yêu TT__TT Chiện viết lại này nếu ai đã từng đọc phiên bản 1.0 thì chắc sẽ thấy câu chiện viết lại buồn hơn, các nhân vật có đôi chút trưởng thành hơn ... Cảm ơn đã ủng hộ :x


    Cảm ơn tất cả mọi người :)

    Đến một ngày...

    Hôm đó, bà Lương đi làm về muộn hơn mọi ngày. Cô bé Huân ở nhà đã chuẩn bị cơm nước xong xuôi, chỉ còn chờ mẹ về. Vừa nghe thấy tiếng xe đỗ xịch trước cổng, cô bé đã vui mừng chạy ra, hớn hở khoe với mẹ :

    - Mẹ ơi, hôm nay con đc điểm 10 đó!!!

    - Mẹ ơi, con đã tự nấu cơm suốt cả buổi chiều đấy!!!

    - Mẹ ơi,....

    Đáp lại vẻ tươi vui, mừng rỡ của con bé, bà cố gượng cười.

    Con bé là món quà mà ông trời đã ban cho bà, là niềm tự hào của bà. Nụ cười hồn nhiên. Đôi mắt trong sáng. Ánh mắt lấp lánh. Con bé đẹp như một tiểu thiên thần vậy !!! Vậy mà ...

    Bà nhớ lại cuộc nói chuyện lúc chiều....

    - Bác sỹ, bác sỹ nói sao ???

    - Xin lỗi bà, căn bệnh tim của bà đc bước sang giai đoạn cuối. Tôi đã cố hết sức. Nhưng...

    - Tôi hiểu...Nhưng bác sỹ có thể nói cho tôi biết tôi còn có thể sống đc bao lâu ko???

    Ánh mắt bà lúc này tràn ngập một nỗi hoang mang, lo sợ. Bà ko sợ chết. Bà chỉ là ko nỡ chết, ko nỡ để Dĩ Huân cô đơn một mình trên thế gian này...

    -...

    - Có thể bất cứ lúc nào đúng ko bác sỹ ???

    -...

    Dường như có một cái j đó đang vỡ vụn trong trái tim của bà. Xót xa...Đau đớn...Xen cả nuối tiếc...Ông trời sao lại nỡ tàn nhẫn đến thế ??? Sao lại để bà ra đi khi đứa con gái của bà hãy còn thơ bé ??? Sao lại như thế ??? Bà biết rõ cảm giác khi mất đi người thân sẽ đau khổ biết chừng nào. Chính bà - khi mới chỉ là một cô bé con , cũng đã từng tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mình bị căn bệnh đó hành hạ, khổ sở như thế nào... Và cũng đã chứng kiến cái quang cảnh bi thương lúc ở đám tang. Chỉ một màu đen và trắng tang tóc... Những bài hát ỉ ê, não ruột....Mẹ bà nằm trong cỗ quan tài, mắt khép lại, rất yên bình....Lúc ấy, bà đã rất hận mẹ đã bỏ mình đi một cách đột ngột như thế... Nhưng phải đến tận lúc này, khi chính bà phải đối mặt với căn bệnh tim quái ác, căn bệnh năm xưa đã cướp đi ngừi mà bà thương yêu nhất trên cõi đời này, bà mới cảm nhận đc nỗi lòng của mẹ bà năm đó...

    - Mẹ, mẹ ko khỏe à ???

    Tiếng cô bé Dĩ Huân lanh lảnh vang lên, phá tan dòng hồi ức của bà. Khẽ cười nhẹ, bà ôm con bé vào lòng, ủ ấm nó bằng tình yêu thương của mình, âu yếm nói :

    - Ko, mẹ đang vui. Vui vì con gái mẹ đã lớn rồi. Đã biết lo lắng cho mẹ rồi!!!

    - Thế thì ngày nào con cũng sẽ làm như thế. Để mẹ vui!!!! ^^

    " Thượng Đế ơi, dẫu người có tàn nhẫn đến mức nào thì cũng ko nên để cho một cô bé dễ thương, ngây thơ như thế này phải chịu sự đau khổ chứ!!!!! " - Bà xót xa

    Bỗng...

    "Đau quá. Sao lại đến vào chính lúc này chứ!!! Chúa ơi, mình ko muốn con bé phải nhìn thấy cảnh này.."

    Bà khẽ rên. Ngực bà rất đau. Cảm giác khó chịu...

    Đúng lúc ấy....

    " Kính coong!!! Kính coong!!!"

    - Dĩ Huân, con ra xem ai đến đi.

    - Vâng

    Con bé nhanh nhảu . Nó tung tăng chạy ra phía cổng..

    - Mẹ ơi, là Tinh Xuyên đến!!!

    Con bé reo lên với giọng vui mừng.

    Bà biết cậu bé này. Và bà cũng rất yêu quý cậu .Đó là "cậu chủ nhỏ" của nhà bên cạnh, của tập đoàn Quý gia lừng lẫy trên thương trường. Cậu có khuôn mặt mang nét ngây thơ, trong sáng của trẻ thơ..nhưng phảng phất có nét ưu tư của ngừi lớn. Có lẽ hoàn cảnh sống, môi trường sống đã tác động đến cậu bé. Ở cậu có khí chất cao quý , lạnh lùng của giới quý tộc, lại có nét hồn nhiên, đáng yêu của trẻ con.

    "Thật như một thiên thần !!!' - Bà nghĩ thầm

    - Cháu chào bác ạ!!

    - Ừ, Tinh Xuyên, cháu vào nhà đi. Sao hôm nay lại đc ra ngoài chơi thế???

    - Dạ. Bố mẹ cháu lại đi công tác. Chắc phải đến tháng nữa với về. Ở nhà chán quá nên cháu định rủ Huân sang bên kia chơi ^^

    - Ừ , thế 2 đứa đi đi. Tí nữa phải về ngay đó!!

    Con bé Huân vui đến độ ko còn biết gì nữa. Nó nhảy cẫng lên. Bình thường, mẹ nó ko bao h cho nó đi đâu chơi. Thế mà hôm nay lại dễ tính đến lạ. Nhưng con bé cũng ko suy nghĩ đc lâu. Vì Tinh Xuyên đã nhanh chóng kéo nó ra khỏi nhà =.=

    Bà Lương nhìn theo bóng của 2 đứa trẻ, miệng bà hình như có nét cười thoáng qua. 2 đứa nắm tay nhau. Cái nắm tay hồn nhiên, vô tư của trẻ thơ...

    "Ít ra thì Dĩ Huân còn có 1 thứ mà mình ngày trước ko có..." - Bà Lương nghĩ thầm

    Nhưng nụ cười của bà sớm tắt. Ngực bà lại nhói đau.... Khó chịu...Tay bà cố với lấy lọ thuốc trong túi xách...

    ...Tình yêu là gì ??? Hạnh phúc là gì ??? Nhiều người mải miết kiếm tìm trong suốt cuộc đời mới hiểu được đâu là tình yêu, đâu là hạnh phúc đích thực, và cũng có không ít người chỉ thực sự thấm thía khi đã chịu trả giá cho nó. Cái giá phải trả, đôi khi, lại chính là tình yêu và hạnh phúc!!!! Cuộc sống không ngừng trôi chảy, mà cuộc đời của mỗi con người thật ngắn ngủi quá....


    "RẦM"

    Dường như có ai đó đã ngã xuống ....

    Trên sàn nhà, bà Lương nằm đó...Mắt nhắm nghiền....Tay nắm chặt lọ thuốc trống rỗng....Các viên thuốc lăn lông lốc trên sàn....Cái chết đến vs bà thật nhanh...Nhanh đến nỗi bà chưa kịp hiểu chuyện j đang xảy ra thì nó đã đến...Nhanh đến nỗi bà chưa kịp nhìn cô con gái bé nhỏ lần cuối...Nhưng như vậy cũng tốt...Hình ảnh cuối cùng bà nhìn thấy là cô con gái nhỏ bé nắm tay cậu bạn thân...chạy vô tư...với nụ cười trong sáng....tỏa ánh ban mai....

    "Hãy luôn giữ nụ cười hồn nhiên như thế ,con gái nhé!!!"

    "Ngoeo ngoeo" Có tiếng mèo kêu trong đêm...Trên bàn, mâm cơm phần cho ai đó vẫn đậy nguyên... Khói vẫn bốc lên nghi ngút...

    Lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất trong đời, bà biết cái chết nó lại nhẹ nhàng đến thế...

    Ko đau đớn...

    Cũng ko bị giày vò...

    Chỉ cần nhắm mắt lại...

    Và...

    Trên không trung, hình như có ánh sao băng vừa vụt qua....

    TO BE CONTINUE...



    Cho Chun ý kiến đi mọi người :)
    thay đổi nội dung bởi: Chun kute, 08-01-2009 lúc 09:24 PM

  6. #6
    Bé đi nhà trẻ Argent Ethel's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2008
    Bài gởi
    49

    Default

    ài, quả thật chun viết chậm quá, phần này đã đọc bên h4 rồi.

  7. #7
    Bé vào mẫu giáo mèocon_kute's Avatar
    Tham gia ngày
    Jul 2008
    Nơi Cư Ngụ
    nghja~ +)ja.~~~
    Bài gởi
    74

    Default

    mất tem oy` giả tem đây 0 bít đâu
    mèo và chun làm wen nha

    dậy là bà mệ đoá chết ha r????
    _____nhoc_con_____
    ***nhoc_coi***
    _kun_k3o_
    2g0

  8. #8
    Bé vào mẫu giáo Chun kute's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2008
    Bài gởi
    64

    Smile viết lại câu chiện "Hoa oải hương - Đợi chờ tình yêu "

    To argent: hì, từ từ, đừng vội, cứ thong thả Lại thêm một người ở H4 vào cm . Vui quá ^^ Cảm ơn ss đã thanks ở fic bên H4 :) Mà khoan, Argent Eithel có phải là mod Argent bên H4 hok đó ???? (Sợ nhầm =.=)

    To meocon_kute: đừng khóc...lần sau cố gắng lên...tem sẽ lại về Mèo mà ^^ Đc. Làm quen nèo. Y!M của Chun ở phần chữ kí bên H4 ấy. Mèo mún làm quen thì add. Chun đang onl mà ^^ Cứ buzz là thấy
    thay đổi nội dung bởi: Chun kute, 08-01-2009 lúc 11:11 PM

Trang 1/4 1234 cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện đang có 1 tv xem bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • Bạn không được quyền đăng bài
  • Bạn không được quyền trả lời bài viết
  • Bạn không được quyền kèm dữ liệu trong bài viết
  • Bạn không được quyền sửa bài
  •