Trang 1/5 12345 cuốicuối
kết quả từ 1 tới 8 trên 34

Ðề tài: [TD] Ánh mắt đa tình - Hồng Kim

  1. #1
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Lightbulb [TD] Ánh mắt đa tình - Hồng Kim

    truyện này càng đọc càng thấy hay mới chết


    Vũ Trần Như Thủy
    - Đang đắm mắt nhìn đám mây trắng treo lơ lững giữa vòm trời xanh ngăn ngắt, để so sánh xem cuộc sống hiện tại của mình có đơn độc như đám mây trắng ấy .. Như Thủy giật mình, bởi tiếng gọi của thầy Hùng vang lên . Cô cầm cuốn tập, ngần ngừ, rên nhỏ:
    - Chúa ơi ! Chết con
    - Thanh Trà lo lắng:
    - Mày không thuộc bài sao ?
    - Hôm qua tao .. ngủ quên
    - Nhỏ này hôm nay thật lạ . Cứ dàu dàu buồn bã từ khi vào lớp đến giờ . Khác hẳng tính quậy phá nhộn nhạo thường ngày của nó . Chắc chắn, điều gì đã xảy ra với nó rồi ?
    - Thanh Trà nhìn theo bạn, nghĩ thầm:
    - Trên bảng, Như Thủy lễ phép đặt cuốn tập trước mặt thầy, ngập ngừng:
    - Thưa thầy ! Em xin lỗi
    - Thầy Hùng ngạc nhiên:
    Về chuyện gì ?
    - Dạ, thưa thầy, em chưa học bài
    - Thầy Hùng gờ cặp kiếng khỏi mắt, nhìn cô như ngạc nhiên . Cả lớp bốn mươi ba đứa đều chung cảm giác ngỡ ngàng như thầy . Chữ không ư ? Lần đầu tiên trong suốt ba năm học, Như Thủy cất lời nói chưa học bài . Khác gì sự kiện lạ ? Như Thủy vốn học giỏi, nhiều khi không cần học, nó vẫn trả lời được bài, bởi nó rất nghiêm túc khi thầy giảng bài
    - Vậy mà ? ...
    - Như Thủy cúi đầu, biết lỗi:
    - Tối qua, em bị đau đầu nên ngủ sớm . Em hứa không để có lần sau, thưa thầy
    - Thầy Hùng thở dài:
    - Thôi được, em về chỗ . Bài này vốn khó và năm nào thì tốt nghiệp, Bộ cũng cho một bài tập ở định lý bài học theo mỗi cách giải khác nhau . Năm học khÔng còn bao nhiêu ngày, bỏ quên một bài, rủi ngày thi trúng nhằm bài đó, chúng ta sẽ ân hận
    - Suốt giờ học, Như Thủy chẳng hề tiếp thu được chữ nào . Những công thức, cách giải hình cứ như múa trước mặt cô
    - Thanh Trà lo lắng:
    - Mày đau nhiều không ? Để tao xin phép đưa mày về
    - Như Thủy lắc đầu:
    - Tao bớt rồi . Chỉ còn hai tiết nữa
    - Thanh Trà cắn môi:
    - Hình như, mày có chuyện buồn, chứ không phải đau như mày nói với thầy ? "đúng là không chuyện gì lọt qua khỏi cặp mắt "viễn thông" đen nháy của Thanh Trà!"
    - Như thủy nghĩ thầm, giả vờ chót chét:
    - Không những đau đầu, tao còn đang đau răng và bao tử nữa
    Tưởng thật, Thanh Trà kêu hoảng:
    - Ôi Trời ! Bệnh tật gì mà tùm lum thế . Mà đã đi khám bác sĩ chưa ?
    - Như thủy tỉnh bơ:
    - Rồi
    - Họ nói sao ? Sưng mọng răng hay loét bao tử ? Khổ nữa, thi cử sắp đến, lỡ phải nằm viện thì sao ?
    - Như Thủy tủm tỉm:
    - Bác sĩ biểu: Tại sáng tao mới uống môt. hộp sửa tươi, chưa đủ năng lượng cung cấp cho cơ thể trong 5 giờ học . Muốn hết đau, phải ăn thêm một tô phở gà, một chầu lem Bạch Đằng
    - Thanh Trà chưng hửng:
    - Con khỉ, làm tao hết cả hồn . Ăn gì như heo vậy, coi chừng hết mộng thi người mẫu, lại nhè
    - Như Thủy cong môi:
    - Tao nhớ, chưa hề nói sẽ thi người mẫu bao giờ . Mày tài lanh ghê nơi
    - Thanh Trà cười cười:
    - Dáng đẹp nứt mắt người ta của mày không thi người mẫu uổng lắm . Mai Huệ lớp A3 chưa đủ gang tấc, còn dám nộp đơn dự thi đấy
    - Như Thủy bĩu môi:
    - Tao không ham đâu . Cái chuyện mặc hết đồ nọ đồ kia, lấp lửng nữa kín nử hở, õng a, õng ẹo trước mắt thiên hạ tao chịu, không làm được
    - Thanh Trà bât. cười:
    - Khiếp, con gái khắp bàn dân thiên hạ, ai cũng mơ được chói sáng . Chỉ một mình mày, nói toàn những từ kinh dị . Mà thôi, mày vui trở lại, tao mừng rồi
    - Như Thủy hất mặt:
    - Xời ơi ! Chớ bộ sáng giờ, tao ủ rũ như mèo mắc mưa hả ?
    - Còn phải hỏi . Nguyên việc mày không học bài, đã khiến cả lớp hoang mang
    - Đừng đưa tao lên mây qúa, tao te không có người đỡ tội lắm
    - Thanh Trà nheo mắt:
    - Tao té mới sợ đau . Chớ mày, tên Huy o bế trọn vẹn . Hôm nay mày làm hắn học bài không vô đấy
    thay đổi nội dung bởi: Hàn Cát Nhi, 16-01-2007 lúc 09:08 PM

  2. #2
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Default

    Như Thủy ré lên:
    - Con khỉ, ăn nói bậy bạ không à . Mẹ Huy khó tính kinh khủng . Là bạn của hắn, tới nhà còn hòng bà ấy cho ly trà đá . Léng phéng đầu mày cuối mắt, sẽ bị bà ấy lấy chổi lông gà xua thẳng tay đấy . Tao cóc thích bị người ta băm xẻ bằng mắt đâu
    - Vưà dứt câu, cô dạy Anh Văn bước vào lớp . Cả hai im re . Cô NGuyệt luôn nổi tiếng nghiêm khắc trong giờ học . Như Thủy được cô cưng nhất lớp . Nhưng không vì thế Thủy dám lơ mơ các giờ của cô
    - Cuối cùng, hai tiết học cũng hết . Học sinh đổ xuống cầu thang ồn ào, huyên náo
    - Như Thủy ôm cặp, bâng quơ nhìn xuống sân trường . Mặt cô lại buồn xo
    - Thanh Trà kéo tay Thủy:
    - Về Thủy, hôm nay tao bao mày ăn bún thịt nướng
    - Như Thủy châm rãi:
    Tự nhiên tao không đói nữa
    - Thanh Trà gắt khẽ:
    - Mày lạ ghê Thủy . Đừng để tao thắc thỏm tính nết bất thường khác hẳn mọi ngày của mày
    - Như Thủy giả lả:
    - Khác đâu nào . Tại tao mệt trong người nên không muốn ăn thôi . Mọi ngày, mày cũng biết, tao kết nhất món bún thịt nướng mà
    - Thanh Trà cương quyết:
    - Chỉ môt. tô thôi . Ăn xong, tao hộ tống mày về tận nhà . Vậy nghen
    - Biết không thể từ chối . Như Thủy đành lững thững ôm cặp đi sau Thanh Trà
    - "Nhỏ này đúng là có vấn đề rồi . Mà chuyện gì nhỉ ? Ba mẹ nó luôn lo lắng đủ đầy cho nó . Bà nội ở tận ngoài Hà Nội cũng một tháng đôi lần, gởi vô cho nó hàng hục phong bánh đậu xanh, bánh cốm . Mùa nhãn, vải, nó được ăn toàn loại ngon nhất, hệt ở vườn . Cuộc sống của nó, có gì để phải buồn chán đâu ? Chả lẽ, qủi nhỏ có vấn đề khác ? Tim nó bị đau hay sao ? Đau tim thuờng dẫn đến đau đầu nữa
    - Ôi trời ! Tên con trai nào nhỉ, làm đau tim vốn hồn nhiên nhạy cảm của Như Thủy ? Huy chắc không phải rồi . Bởi mẹ Huy khinh người như rác, ấy là tụi Thanh Trà, Như Thủy cũng thuộc dạng có ăn có để, bà Uyên còn khỉnh khảng . Nếu nghèo nnhư Hương An, chắc khó đến ngõ nhà Huy lần thứ hai "
    - Thanh Trà vừa ăn vừa suy nghĩ về Như Thủy mãi . Rốt cuộc cũng không thể hiểu được lý do vui buồn thoắt đến thoắt đi của Như Thủy
    - Chia Tay Thanh Trà đầu ngã tư, Như Thủy không chạy xe về nhà như cô vừa nói . Quay đầu xe, Thủy chạy lòng vòng ra bến sông
    - Mệt và buồn ngủ kinh khủng . Nhưng cô không muốn về nhà chút nào
    - Cứ nghĩ đến sự thật tàn nhẫn ghê tởm mà sáng qua cô vô tình chứng kiến . Như Thủy lại muốn kho;c, muốn đập phá ..
    - Hụt hẩng và đau xót ! Cô không thể tin nổi ? Dù tận mắt, cô vô tình chứng kiến . Mẹ cô đang ngả ngớn trong vòng tay người đàn ông khác . Kinh tởm qúa . Cô đã đập vào cửa rầm rầm và bỏ lên phòng
    - Tại sao cô không đi lang thang như mọi lần trống tiết ? Huy năn nỉ cả chục lần cô vẫn chạy xe về nhà . Để rồi phải nhìn cảnh mẹ cô phản bội cha ?
    - Phải chăng ông trời muốn cho cô nhìn thấy sự thật về mẹ ! Mé khéo che giấu qúa, ngay cả cô và nhóc Thạch mỗi ngày cận kề bên mẹ, còn không biết . Thì ba đi làm liên miên, ba làm sao biết mẹ đang lừa dối ba ?
    - Một lần ? Hay đã hàng trăm lần như thế ? Mẹ thât. khéo chọn giờ, để thoả mãnh dục vọng của mình
    Tội cho ba cô . Suốt đời cứ lo vợ con khổ, tiền bao nhiêu mang về, ba cũng nghĩ chưa đủ !
    - Két ! két ...
    Vừa chạy xe, Như Thủy vừa suy nghĩ miên man . Cô quên mất mình đã chạy xe giữa lòng đường
    - Tiếng thắng xe rít mạnh xuống mặt đường, khiến cho Như Thủy giật mình, đạp thắng theo phản xạ . Chưa kịp nhìn lên, cô đã bị mắng té tát:
    - Đồ con gái chết tiệt, muốn tự tử gì đó thì đến bến sông mà nhảy xuống . Hoặc giả dùng dầy mà treo cổ trong nhà . Chứ đừng kéo thêm mạng sống của người khac''
    - Như Thủy tức điên người, vì giọng nói của gã đàn ông thật độc ác . Nhưng, cô không có cách nào để biện minh, khi xe cô chỉ còn vài tất là lao gọn vào đầu xe hắn ta . Ác nỗi, hắn đi đúng đường . Còn cô thì ... y như kẻ muốn chết . Nên đường của mình không chạy, lại đâm sang đầu xe người ta . Còn chưa biết nói sao, bởi đám người hiếu kỳ bắt đầu bu tới
    - Như Thủy lại nghe hắn ra lệnh:
    - Còn chưa chịu dắt xe lên lề . Muốn cảnh sát phạt nữa à ?
    - Thật qúa quắt . Dù đang buồn nẫu ruột, đang chán đời . Cô cũng đâu .. điên đến mức tự tử chư . Nhất là lao đầu vào xe, đau đớn lắm . Lỡ không chết được, chỉ què cụt thôi, còn khốn khổ tệ hại hơn cả chết
    - Như Thủy cáu lên:
    - Ông độc miệng vừa thôi . Mặt mũi không đến nổi, mở miệng ra là chửi người ta . Tôi có lỗi đã khiến ông sợ . Chỉ do vừa rồi tôi chóng mặt, chệch tay lái . Nếu không may rủi ro xảy ra . Tôi hay ông thiêt. mạng ?
    - Tự nhiên Thủy nói láo như thật
    - Hắn thoáng ngẩn người, giọng dịu một chút:
    - Chuyện xe cộ, không thể lơ mơ được . Nếu thấy choáng, cô phải dừng xe lại . May đường cũng vắng, tôi kịp thắng xe . Chớ gặp giờ cao điểm, liệu cô còn đứng đây để ân hận không ?
    - Như Thủy chớp mắt:
    - Tôi xin lỗi
    - Dứt lời, Như Thủy trở lại xe đạp máy
    -
    - Lại trở chứng nữa . Như Thủy lầm bầm loại xe Trung Quốc này, nhóc Thạch cứ thích chạy, chớ cô chúa ghét . Bởi nó hay chết máy, hỏng bất tử cô bị ít nhất dăn lần rồi . Nên đã đổi chiếc future này cho Thạch . Chạy Dream cho nhẹ nỗi lo hơn . Sáng nay, chẳng hiểu vô tình hay cố ý Nhóc Thạch luợm chìa khóa xe cô , Và bỏ xe nó lại . Đẻ bây giờ, vừa bị mắng trước bao nhiêu cặp mắt . Chiếc xe lại cứ ì ra không chịu nổi Thiệt bực
    - Mặt xụ xuông mt "đống" nặng trịch không biết tức ai, Như Thủy khom người dắt xe
    - Hắn lại ra lệnh . Giọng đã hoàn toàn dễ chịu hơn
    - Đẻ tôi coi dùm cho
    - Như Thủy ngần ngừ:
    - Cám ơn ông . Tôi tự lo được, đứng đây mãi tôi không co tiền np phạt
    - Hắn tỉnh bơ, như không nghe câu "móc họng' của Thủy, giữ chiếc xe lại bằng đng tác nhanh và đút khoát
    - Như Thủy vẫn chông chênh bên cạnh hắn thản nhiên cúi xuống ngó nghiêng mt hồi rồi đúng lên đạp số xe
    - Như Thủy cuống lên, buông chi đông xe, không phải vì tiếng máy nổ giòn giả của xe, ma vì ... hơi thở của hắn sát mt bên tai cô
    - Hắn tươi cười:
    - Cô chưa trả hết số đã đạp, nên xe không nổ máy thôi . Lần sau nhớ bình tĩnh, cẩn trọng hơn . Chào nhen !
    - Chết tiệt cái lần sau của hắn . Cùng nụ cười rất ư quyến rũ của hắn, mà tới tận lúc này cô mới nhận ra
    - Như Thủy chưa kịp nói câu "cám ơn" xã giao . Hắn đã lên xe . Nụ cười làm đau tim con gái va cái nháy mắt tinh quái, thoáng chốc đã mất hút cuối con đường
    - Như Thủy chép miệng . Nếu còn lần sau, không biết cô nên nói lại lời cám ơn với hắn không nhỉ ? Bây giờ định thần lại . Cô biết hắn nói đúng trăm phần trăm
    - Vừa rồi, không là xe hắn ? mà xe của mt tên nhóc cỡ "Như Thạch", lên xe là rú ga bạt mạng . Chắc gì cô sống để mà chán đời ! ...
    thay đổi nội dung bởi: Hàn Cát Nhi, 16-01-2007 lúc 08:06 PM

  3. #3
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Default

    Thạch vẻ biết lỗi:
    Chi Hai à, em xin lỗi . Hồi sáng, em đi Vũng Tàu với nhỏ bạn . Đi xa bằng chiếc Future em sợ nó trở chứng, tốn tiền đã đành, e quê mặt với bạn . Nên đã mạo muội đổi xe của chi.
    - Như Thủy hất mặt:
    - Chứ hồi ba cho cậu chọn xe, cậu quảng cái rùm beng loại xe này lắm mà . Cùng với chiếc xe tiệt ấy, hồi trưa tao suýt mất mạng
    - Thạch hết hồn:
    Nó rã máy hả chị ? Hay máy nóng qúa bị nổ ?
    - Như Thủy lấp lửng:
    - Đủ kiểu hết . Một lần chạy tao tởn đến già
    - Chợt Thủy cau mày:
    - Nè nhóc, tao vừa nghe mày nói chở bạn đi chơi ? Chả lẽ mày đã có bạn gái ?
    - Thạch hạ giọng:
    - Chị làm ơn hạ bớt âm thanh, kẻo mẫu hậu nghe được lại nổi trận lôi đình . Em đã học lớp 11, thua chị có một lớp à , Lớp em nhiều đứa có bồ hồi lớp 10 lận . Em là sau cùng đấy
    - Nghe Thạch nhắc đến mẹ với nỗi sợ hãi tôn kính, tự nhiên Thủy thấy đắng ngắt cõi lòng . Thạch mà biết mẹ phản bội ba, không biết nó sẽ phản ứng ra sao ?
    - Thấy Như Thủy im lặng, nét mặt rầu rĩ khó đăm đăm . Như Thạch lo lắng:
    - CHị Hai ! Chị giận em phải không ?
    - Như Thủy hờ hững:
    - Chuyện gì mà giận chứ ?
    - Thì chuyện của em và nhỏ Hằng ...
    - Như Thủy cười giả lả:
    - Rốt cuộc, không khảo mà xưng nha cậu Va . Hằng gì ? Xinh không ?
    - Thạch khoe ngay:
    - Em nghĩ chị biết nó . Thanh Hằng, học 10A3, Năm rồi đạt giải nhất cuộc thi "Chúng em viết về đất nước" do Thành Đoàn tổ chức, xinh tuyệt nhưng hơi bị dưới cơ chị một cái đầu
    - Như Thủy kênh kênh:
    - Tao không cần mày "thổi" lên mây đâu, tự tao cũgn biết tao xấy hay đẹp ! Hơn mấy người môt. lớp, dĩ nhiên đầu tao phải cao hơn rồi
    - Thạch phì cười:
    - chị nói chẳng chịu ... trừ hao . Nhỏ con cỡ chị Vĩnh An, liệu đúng như lời chị phán không ?
    - Như Thủy chợt than:
    - Sắp thi đến nơi, sao nhai hoài, vẫn không vô hết các bài học Chưa khi nào tao có ý niệm sơ rớt như năm nay
    - Như thạch ngạc nhiên:
    - Chị không đùa chứ . Học cỡ chị, còn than thì người khác học thế nào ?
    - Nhìn Như Thủy một hồi, Thạch bẻm mép:
    - Hay chị có vấn đề ?
    - Như Thủy ngơ ngác:
    - Vấn đề gì ?
    - Thì, trái tim chẳng hạn . Phải chị bắt đầu bị đau .. tim vì ai đó
    - Thủy gắt lên:
    - Tao ghét tụi con trai nhất đời . Đứa nào cũng mồm mép và giả dối . Mày giỏi đoán ẩu
    - Thạch tủm tỉ,:
    - Chị Hai à, với em chị nói thế được, chứ người khác, chị nói vậy, họ sẽ bắt bẻ "Con gái nói ghét là thương đấy"
    - Ai nghĩ sao kệ họ . Còn tao sự thật là sự thật . Không bao giờ ngược xuôi
    - Cô chợt nhìn quanh:
    - Sao mà vắng hoe vậy Thạch ?
    - Mẹ đi siêu thị với dì Nhân . Tuy chỉ có hoặc vắng "Mẫu hậu" căn nhà của chúng ta cũng vui, buồn theo ấy thôi
    - Thạch nói như đùa
    - Như Thủy thở dài:
    - Chuyến này ba đi lâu ghê
    - Thạch tỉnh quái:
    - Nhớ ba hay nhớ qùa của ba vậy chị Hai ?
    - Như Thủy dài giọng:
    - Tao tuy con gái thật, nhưng không hề giống qúy tử của ba đúng không ? Tao nhớ ba và cứ bồn chồn về chuyến đi quá dài của ba
    - Thạch trùng giọng:
    - Đuà chịcho bớt căng thẳng . Chứ em cũng mang tâm sự làm sao ấy . Tối qua em điện thoại cho Nội, hỏi thăm về ba . Nội có vẻ ngập ngừng, khi nóiu em biết ba đang ở biên giới phía Bắc, không liên lạc được
    - Như Thủy tròn mắt:
    - Phải vậy không ? Lẽ nào ba đã gặp rắt rối ?
    - Thạch gật đầu:
    - Nội nói thế . Song em không biết làm sao cả, chúng ta chờ ba điện thoại về
    - Như Thủy bước nhanh về phía máy điện thoại:
    - Chị nóng ruột lắm

  4. #4
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Default

    Lúc post truyện này SS đã search trong rz rồi , ko thấy nên mới post , lúc sáng on thấy Came del , ss định del luôn truyện ở comp ...:plz: may ..fù ...dzù đọc hết truyện rồi , nhưng post mới hơn fân nữa
    Ùa..Mèo cũng iu Cát hử


    - Bấm máy và chờ đợi . Phải mất vài phút đầu dây mới có người nhấc máy . Thủy nhận ra giọng của nhỏ Nhật Ánh, em con chú út Thủy
    - Cô mừng rỡ:
    - Alô ! Nhật Ánh hả em ? Chỉ Thủy nè
    - Giọng Nhật Ánh tật ngọt:
    - Chị Như Thủy, lâu qúa không được nói chuyện cùng chị . Dạo này chị khỏe không ?
    - Chị lúc nào cũng lúc ấy, ăn ngủ học hành đều vào quĩ đạo hai mươi bốn giờ đồng hồ . Còn em ?
    - Nhật Ánh cười khúc khích:
    - Em đang xin bố, tết này vào chơi trong đó . Bố ừ, nhưng mẹ chưa duyệt . Đòi em cam ký kết, đại học sinh xuất sắc mới cho đi . Đúng là hơi phiền . Quanh quẩn mãi một quĩ đạp, chán lắm . Anh Thạch chịu học không chị ?
    - Như Thủy cười cười:
    - Tụi chị phải đặt việc học lên hàng đầu . Vì tương lai của mình và vì tâm nguyện của nội nữa . Phải gắng thôi . Nội có nhà không Ánh ?
    - Nhật Ánh hạ giọng:
    - Mấy hôm nay, nội đi suốt, em không biêt'' nội gặp chuyện gì . Mãi tối qua, vô tình em nghe được nội dung nói chuyện của bác Hai với bố em
    - Như Thủy lo lắng:
    - Kể chị nghe đượg không ?
    - Bác Hai đang kẹt trên Lạng Sơn . Có khả năng bị truy tố đấy chi.
    - Bây giờ, nội đâu rồi ?
    - Nhật Ánh nhỏ nhẹ:
    - Nội vừa đi khỏi . Không biết khi nào mới về . Thế này nha . Bao giờ nội về em sẽ gọi điện cho chị nhé
    -
    - Như Thủy thở dài:
    - Đành vậy, chớ biết sao . Chị sốt ruột muốn điên lên . Nếu đúng như lời em nói gia đình chị sắp gặp sóng gió rồi . Phải chi không là năm học cuối, chị sẽ nghỉ để ra đó xem sao
    Nhật Ánh vẻ người lớn:
    - Chị ra cũng không giúp gì được cho bác Hai, nhiều khi còn làm rộn thêm nữa . Nội quen rộng, biết đâu sẽ lo được cho bác cũng nên
    - Như Thủy thẩn thờ:
    - Mong được vậy . Thôi nha, nhớ điện cho chị biết ngay, khi nội về tới
    - Như Thạch nôn nóng nhìn Thủy thẫn thờ gác máy:
    - Chị gặp Nhật Ánh à ? Nó nói gì, mà chị buồn vậy ?
    - Như Thủy nói như hụt hơi:
    - Nhật Ánh nói, ba dang ở Lạng Sơn, khả năng bị truy tố
    Như Thạch hoảng hốt:
    - Truy tố à ? Chẳng lẽ ba đang bị giam ?
    - Chị không biết . Nhật Ánh chị nghe lén nội và chú Út nói chuyện
    - Mình phai làm sao hả chị Hai ? Mà sao ba lại bị kẹt ở biên giới Công ty của ba nằm ở Hà Nội kia mà ?
    - Như Thủy lắc đầu:
    - Chị cũng như em . Biết gì đến công việc của ba
    - Mình không biết đã đành . Còn mẹ ? Chã lẽ mẹ không hề quan tâm đến công việc của ba ? Chúng ta hỏi mẹ đi chị
    - Như Thủy nhếch môi:
    - Em biết mẹ ở đâu giờ này ? Đừng nhắc đến mẹ nữa . Chị linh cảm mẹ và ba chẳng lo lắng gì đến nhau cả . Nhất là mẹ. Chỉ sáng mắt, khi ba đưa tiền về . Chứ Ba làm gì, tiền ba làm ra cực khổ ra sao ? Mẹ không thèm quan tâm đến đa6u . Hỏi mẹ cũng bằng thừa ?
    - Như Thạch nhìn chị:
    - Hình như, chị đang bất mãn mẹ ?
    - Thủy chối phắt:
    - Chị đâu dám . Bất mãn mẹ lúc này coi chừng hai chị em đói dài họng . Thôi, chị mệt qúa rồi . Phải ngủ một chút đã . Chuyện gì cũng phải chờ nội gọi điện . chiều nay em có học thêm không ?
    - Như Thạch gật đầu:
    - Em học thể dục hai tiết . Có thể ở nhà với chị cũng được
    - Như Thủy cười như mếu:
    - Em coi chị như con nít không bằng . Đi học đi nhọc ạ . Dù môn phụ, nhưng không đủ điểm cũng thi lại . Thà thi lại môn chính không quê đô.
    - Như Thạch nhún vai:
    - Gì chớ môn thể dục, em được thầy cưng nhất . Sau này em định học đại học thể dục thể thao . Có đâu để thi lại . Vậy chị ở nhà, ngủ một giấc cho khỏe . Tối em về, chị em mình đi ăn cơm bụi một bữa . Chị đừng mất công nấu nướng
    Như Thủy gật đầu:
    - Vậy cũng được
    thay đổi nội dung bởi: *Camellia*, 17-01-2007 lúc 08:33 PM Lý do: sua lai ti ^^ (ss, post lâu rồi nên research khó kiếm ^^)

  5. #5
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Default

    Còn HCN , iu tất cả những ji` liên quan đến Mèo




    Đợi Thạch lên xe rồi . Như Thủy mới chậm chạp đi lên lầu . Cơn buồn ngủ biến mất tiêu . Chỉ còn thấp thoáng gương mặt rắn rỏi của ba ẩn hiện . KHông ! Nếu phải chọn giữa hai bậc sinh than`h . Cô thât. sự không muốn ba cô phải đau đớn . Cô muốn được chia sẽ với ba những khó khăn ba cô đang gánh chịu
    - Mẹ là nửa cuộc đời của ba . Mà sao mẹ chẳng biết chút gì về công việc của ba ? Mẹ luôn ơ hờ và lạnh lùng với ba . Không phải cô ác cảm vì phát giác sự phản bội của mẹ . Từ rất lâu rồi , mẹ luôn không dịu dàng với ba và cả hai chị em cô
    - Chưa bao giờ Như Thủy đặt câu hỏi về mẹ như hôm nay ! Phải chăng, mẹ qủa thật có điều gì đó không tốt, không tròn bổn phận làm vợ và làm mẹ ! ....
    Như Thủy hoàn toàn hụt hẩng
    Mẹ bỏ đi biệt tăm với toàn bộ số tuền và vàng vòng trong túi
    - Và đau đớn hơn cả, buổi ságn thứ hai vừa rồi, cảnh sát cùng tranh tra kinh tế và ngân hàng, đã tới nhà cô, đọc lệnh thu biêntài sản
    - Họ cho chị em cô một tuần để thu xếp chỗ ở
    - Hôm nay là ngày cuối
    - Như Thạch uất ức:
    - Em không thể tin được, mẹ nhẫn tâm bỏ rơi chúng ta
    - Như Thủy nhếch môi:
    - Bây giờ, em tin vẫn còn kịp đấy
    hình như chị đang giấu em điều gì về mẹ đó ?
    - Như Thủy chua chát:
    - Chúng ta vô tư qúa Lớn cỡ này rồi, cứ mãi trong vòng tay người lớn . Nên thấy hụt hẫng khi bỗng mất tất cả trong một lúc . Chị đã từng gặp mẹ với người đàn ông khác
    - Như Thạch hét lên:
    - Tại sao chị chiu đựng ? Tại sao chị không vạch mặt lão ta . Mẹ chỉ là con bài, cho họ lợi dụng chứ yêu thương gì
    - Như Thủy nói như mơ:
    - Phận làm con, chúng ta chỉ được nghe, thậm chí phải nhìn . Nhưng không được quyền nói . Biết đâu mẹ không hạnh phúc, bởi ba cứ đi liên miên . Người lớn họ khác mình
    - Như Thạch bặm môi:
    - Thế nào nữa mới là hạnh phúc ? Khi mẹ có tất cả những thứ mà hàng ngàn người chi/ ước trong mơ . Em ước gì được gặp mẹ lúc này ?
    - Chi vậy ? Không phải cầu xin ở bà lòng mẫu tử chứ ?
    - Không ! Chỉ để hỏi mẹ môt. câu
    - Như Thủy lạnh lùng:
    - Với bà, bây giờ duy nhất chỉ có lão già kia . Mọi lời nói của chúng ta chẳng có tác động gì đâu . Chuyện gì rồi cũng đến hồi kết thúc . Chị tin rằng ba sẽ không bị tù tội . Dầu nghèo khổ, chúng ta còn ba là được . Thôi, dọn lẹ cho xong
    - Như thạch nói như khóc:
    Em chẳng muốn đi chút nào . suốt tuổi thơ, chúng ta đã lớn ở đây . Bây giờ, Phải giao kỷ niệm về tay người khác, em xót xa qúa
    - Như Thủy cố cứng rắng:
    - Chị cũng như em thôi . Nhưng phải cố gắng chấp nhận em ạ . Ba không có lỗi trong chuyện này
    - Chúng ta sẽ làm gì để duy trì cuộc sống hả chị ?
    - Như Thủy cắn môi:
    - Tạm thời chị chưa biết . Nếu cần, chị sẽ tìm việc làm, để lo cho em
    - Như Thạch kêu lên:
    - Không đâu . Nếu phải làm việc . thì em là con trai, em phải cáng đáng, như ba đã lo cho chúng ta
    - Thủy dịu dàng:
    - Muốn được vươn lên, giành lại những gì mình bị mất hôm naỵ thì em phải cố gắng học tập . Em phải học cho đến cùng . Đừng nhưng nhị gì nữa
    - Hai chị em chợt rơi vào im lặng . Cũng may, người ta chỉ lấy căn nhà, còn đồ đạc chị em Như THủy được toàn quyền bán lại hay đem đi
    - Bà Nội không vô được vì đang lo luật sư cho ba
    - Nhưng nội đã gởi gắm chị em cô cho một người bạn của nội . Ông Lập Hưng là một nhà kinh doanh dịch vụ thương mại nổi tiếng mấy chục năm nay ở miền Nam . Ông Lập Hưng đã tìm mua cho chị em cô một căn nhà nhỏ khiêm tốn nằm trong một con hẻm yên tỉnh
    - Với số lượng đồ đạc trong nhà Như Thủy chuyển sang ngôi nhà mới, sẽ khiến ngôi nhà chật chội và đầy tiện nghi quá mức
    Như Thủy biết vậy . Nhưng không muốn bán bất cứ vật gì . Tất cả đều mang dấu ấn đẹp của một thời gia đình hạnh phúc , Không vì số lượng đồ đạc kềnh càng, có lẽ chị em Như Thủy đã về Hà Nội ở rồi
    - Cuối cùng rồi tất cả cũng đâu vào đấy . Nhìn ngôi nhà, Thanh Trà phải thốt lên:
    - Tao xin lỗi nha giống một nhà kho chứa đồ cổ qúa . Không ngờ nhà mày có nhiều đồ qúy đến vậy
    - Như Thạch đang cắm cúi kê lại chiếc tủ ti vi, xen vào:
    - Đều do ba em thu gom từ mọi miền đất nước sau mỗi chuyến đi đấy

  6. #6
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Default

    - Như Thủy thở dài:
    - Như những kỷ vật gia đình . Chị em cố gắng giữ
    - Thanh Hằng dưới bếp đi lên, cười tươi:
    - Mọi người nghỉ tay, ăn cơm . em đã nấu nướng xong cả rồi
    - Như Thủy mỉm cười:
    - Hằng khéo ghê . Sau này chàng nào có phước lắm mới lấy được em
    - Thanh Hằng bẽn lẽn:
    - Chị khen làm em mắc cỡ qúa . Em học từ Thạch cả đó chi.
    - Thủy lại cười:
    - Như Thạch mà biêt'' nấu ăn sao ? em đùa luôn chị hả nhỏ >
    Thanh Hằng lắc đầu:
    - Em không đùa chị đâu , Chính Thạch dạy em nấu các món ăn . Trước đây, thi thoảng tới chơi nhằm lúc chị và bác gái không có nhà em đều thấy Thạch làm đồ ăn . Rất ngon và khéo nữa . Vậy là em vừa phụ Thạch vu8` hoc. cách nấu nướng của Thạch
    - Như Thủy chớp mắt, xúc động:
    - Thì ra, em trai chị giỏi hơn chị nhiều . Bây giờ chị mới hiểu, những lúc mẹ không có ở nhà, đi học về, chị vẫn có cơm nóng canh ngọt để ăn . Chị kém em và vô tâm qúa
    - Như Thạch từ tốn:
    - Chị Hai à, người ta nói, con trai không nên biết những việc của phụ nữ . Nhưng em không muốn chị buồn, nên đã học cách nấu ăn của mẹ, để khi không có mẹ, chúng ta vẫn không bị hục hẫng . Chị cần thời gian học . Em phụ xoong cơm . có gì nặng nhọc đâu . Chúng ta vô ăn cơm đi chị . Hôm nay, tất cả do Thanh Hằng và chị Khả Tâm nấu đó
    -Bữa cơm tuy đơn giản chỉ có món tôm rang thịt ba chỉ, đậu va xào thịt bò và tô canh chua cá lóc . Nhưng ai ăn cũng thật sự ngon miệng
    - Thanh Trà chót chét:
    - Không ngờ đá nha . Út cưng của nhà doanh nghiệp sản xuất hàng công nghệ lớn nhất thành phố, lại biết nấu cơm . Qủa là tuyệt vời
    - Khả Tâm cũng nói:
    - Thanh Hằng khéo tay và thành thạo như một nhà đầu bếp giỏi . Nhóc Thạch lo mà giữ báu vật, kẻo không thôi lại tiếc dài đấy
    - Thạch tự tin:
    - Hằng trước sau như một . Em cũng biết "Nam nữ bình đẳng". Việc nội trợ sau này tụi em chia theo công việc và hoàn cảnh mỗi người
    - Huy cười cười:
    - Dù sao, đàn ông sự nghiệp cũng là trên hết
    - Thạch bình thản:
    - Bây giờ đã thế kỷ hai mươi mốt . Phụ nữ nhiều người giỏi hơn phái mạnh . Sự độc đoán đã bị tẩy chay khỏi cuộc sống gia đình trí thức
    - Khả Tâm kêu lên:
    - Nhóc tuyệt lắm . Nhất định sau này cô bé làm cợ nhóc, sẽ không bị suốt ngày nấu cơm đi chợ, đón con và tỉ tỉ việc không tên khac''
    - Bữa cơm diễn ra thật vui vẻ, đầm ấm . Như Thủy chợt ước, ngày nào mái nhà bé nhỏ của cô cũng đông vui như thế này
    - Vừa cơm nước xong, thoát cái Thanh Trà đã rủ Khả Tâm đi đâu mât'' tiêu
    - Như Thạch đưa Thanh hằng trở về bên nhà Hằng
    - Huy ngắm nghía căn phòng khách, cười khẽ:
    - Hơi bị chât. Thủy a.
    - Như Thủy tư lự:
    - Đành vậy, chứ biêt'' sao được ? Phòng của Thạch chât. ních đồ đạc . Nó chấp nhận ngủ dưới đất . Hoc. bài ngoài phòng khách
    - Học bài phòng khách dễ bị phân tâm, khó thuôc. bài lắm
    - Trước đây, có thể đúng . Chứ bây giờ chị em Thủy ngoài bạn bè ra, có khách như hồi trước còn ba mẹ đâu
    - Huy cầm tay Thủy:
    - Cố gắng học cho xong chương trình nghe Thủy,chúng ta đã từng hứa sẽ học chung nhau đại học . Sau đó là môt. gia đình
    - Như Thủy cười buồn:
    - Xa vời qúa . Bây giờ Thủy sống theo từng ngày từng giờ . Tới đâu hay tới đó . Chủ yếu phải lo cho Như Thạch
    - Tại sao Thủy lại bi quan thế ? Huy nhớ Thủy rất thích học điện toán và ngoại ngữ, ước mơ của Thủy là được ngồi trong phòng điền khiển các chương trình viễn thông kia mà
    - Thủy ậm ừ:
    - Bây giờ . Thủy không có quyền ước mơ cao xa nữa
    - Nội của Thủy, bà vẫn bảo bọc Thủy và Thạch kia mà
    - Điều đó Thủy đâu phủ nhận . Nội già rồi, không tự tay làm ra tiền như trước, Nội còn chú út Thủy . Thím ấy tuy hiền đấy, nhưng ai không xót của, khi cứ bị rút dần đi
    - Huy sôi nổi:
    - Thủy cho anh được chia sẽ cùng em chứ
    Như Thủy lắc đầu:
    - Thủy không muốn mắc nợ Huy ạ . Tiền bạc và tình cảm phải rạch roì
    - Nhưng ...
    - Thủy rất cảm ơn lòng tốt của Huy . Bây giờ THủy chưa cần gì cả Điều Thủy khao khát nhất là mái ấm gia đình như xưa thì không ai giúp ThủY có được nữa . Thủy hứa nhất định sẽ nhớ đến Huy trước, khi Thủy không còn cách tự lực
    - Cả hai rơi vào im lặng một lúc khá lâu . Mãi sau Thủy mới điềm đạm:
    - Thủy mệt qúa, xin lỗi Huy, Thủy muốn nghỉ một chút
    - Huy cố giấu nỗi buồn vào giọng nói rất ấm:
    - Ừ ! Anh về cho ThủY nghỉ . Tối anh tới chở em đi ăn . Đừng nấu nướng một bữa Thủy nha
    - Như Thủy do dự:
    - Còn nhóc THạch . Thủy ...
    - Anh sẽ mời cả Thạch và Thanh Hằng . Vậy nghen
    - Huy về rồi . Còn môt. mình Như Thủy gieo mình xuống chiếc giường nhỏ . Cô buồn ngủ ríu mắt . Nhưng không sao dỗ được giấc ngủ . Những kỷ niệm về căn nhà cứ ùa về, chất ngất nỗi niềm trong tim cô


  7. #7
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Default


    Đang lúi húi nấu cơm sau bếp, nghe chuông cửa kêu binh bong, bonh bong, Như Thủy vội lau tay vào chiếc khăn, và chạy lên nhà . Mắt Thủy sáng lên mừng rỡ
    - Ôi ! bà Nội
    - Chỉ kêu được có thế, Như Thủy nhào tới ôm chầm lấy bà Hiền, cô mếu máo:
    - Con nhớ nội qúa hà . Nội vô, sao không báo tin để chị em con ra đón
    - Bà Hiền mắng đùa:
    - Coi kìa, con gái sắp lấy được chồng, còn mít ướt . Mời khách vào nhà chớ con
    - Đang giọt ngắn giọt dài, nghe nội nhắc, Như Thủy vội rời vai nội, cô chớp mă
    t, làm rơi những giọt lê chưa kịp lau . Một đôi mắt rất sáng trên gương mặt kh'' hoàn hảo đang nhìn cô đầy tinh quái
    - Như Thủy quẹt nhanh những giọt nước mắt:
    - Xin lỗi anh . Tôi sơ ý qúa . Mời anh vào nhà
    - Bà Hiền mau mắn:
    - Cậu Cường là luật sư bào chữa cho ba con nay mai
    - Thủy càng rối hơn, khi ánh mắt Cường nhìn cô hom hỉnh, tinh quái, vừa ấm áp
    - Ôi ! Qúy hoá qúa . Anh thật tối với gia đình tôi
    - Tự nhiên Thủy nói môt. câu chẳng "Giống ai cả" Thât. tê.
    - Cường nhìn căn nhà, tủm tỉm:
    - Em là Như Thủy phải không ? Chú Tài có cô con gái dễ thương ghê . Đã vậy còn khép thu xếp căn nhà của mình nữa
    - Như Thủy hơi bối rối:
    - Tôi không dám nhận lời khen của anh đâu . Con gái phải biết chút chút nữa công gia chánh để gia đình ngăn nắp thôi
    - Ngã người xuống ghế, bà Hiền hỏi Thủy:
    - Như Thạch đâu con ?
    - Nó đi học nội ạ . Chắc cũng sắp về
    - Nó có biểu hiện buồn bã, chán chường không khi phải thay đổi nếp sống ?
    - Như Thủy từ tốn:
    - Nội yên tâm . Như Thạch được lắm . Nó biết nấu nướng lo lắng cảbữa cơm trong nhà . Học vẫn giỏi nội a.
    - Bà Hiền chép miệng:
    - Được vậy nội cũng yên tâm . Vì cuộc sống bây giờ xô bồ phức tạp . Nội sợ nhất nó bị hụt hẫng đâm ra thất vọn, lao vào hut'' chích thì chết con a.
    - Như Thủy hiền hoà:
    - Thạch không dễ bị lôi kéo vào các tệ hại xã hội đâu nội ạ . Bản tính nó xưa nay vốn trầm tĩnh, làm gì cũng tính toán kỹ
    - Bà Hiền gât. gù:
    - Được vậy, nội mừng cho hai chị em . Con nói chuyện với cậu Cường . Nội muốn tắm rửa môt. chút
    - Như Thủy ân cần:
    - Nội để con pha cho nội chút nước nóng
    - Không cần đâu . Nội dang nóng muốn chết
    - Còn lại hai người . Như Thủy đóng vai cô chủ nhà hiếu khách:
    - Anh Cường có hay vô Thành phố không ? Anh uống nước đi, nước chanh đá, Thủy tự làm đấy
    - Cao Cường vui vẻ:
    - Đây là lần thứ ba anh vô đây . Hai lần trưóc anh đi chung bạn bè thăm than`h phố . Lần này, bà nội Thủy muốn anh vô đây, tìm nhân chứng vật chứng cho việc làm của ba Thủy . Có thế, mới dễ gỡ tội cho bác
    - Như Thủy cắn môi:
    - Mong anh hết lòng giúp đỡ . Thủy không tin ba Thủy lại dính dáng tới chuyện làm ăn phi pháp . Công ty có hàng đống công việc cần làm, ba Thủy đâu dễ bỏ tâm huyết mình, chạy theo lợi nhuận gian dối, không phải là điều ba em phạm vào
    - Cao Cường đủng đỉnh:
    - Cũng bởi nhận xét ban đầu của tôi về ba Thủy như Thế . Nên tôi không muốn phạm sai lầm khi bào chữa cho bác Tài . Tôi xin bà nội em vô đây, cũng không ngoài mục đi
    ch tìm hiểu thêm về công ty của bác, các nguồn hàng do công ty xuất nhập ra
    - Như Thủy cắn môi:
    - Cám ơn anh đã vì ba Thủy mà vất va?
    - Tôi vì sự thật trong sạch của mỗi cuộc đời trước xã hội thì đúng hơn
    - Cao Cường nháy mắt:
    - Nghe bà nội em kể về con gái lớn bác Tài, tôi hình dung Như Thủy rất ...
    - Như Thủy hiếu kỳ:
    - Rất sao kia, anh Luật sư ?
    - Cao Cường rổn rảng;
    - Thủy có cách nói chuyện tếu ghê . Cũng đơn giản, tôi nghĩ Thủy phải rất hiền lành, có phần yếu đuối nữa . Con gái nhà giàu mà, Vậy mà ...

  8. #8
    Nhím Ngông Nghênh Hàn Cát Nhi's Avatar
    Tham gia ngày
    Sep 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Quảng Bình
    Bài gởi
    14,798

    Default

    Như Thủy cao giọng:
    - Sao anh không nói tiếp . Tôi đã khiến anh thất vọng phải không ?
    - Cường nheo nheo đôi mắt rất sáng:
    - Trên cả sự tưởng tượng của tôi . Như Thủy xinh đẹp và bản lỉnh lắm
    - Như THủy chua lè:
    - Tôi không thích lên mây đâu . Anh chưa biết gì về tôi, đã khen tôi là không thât. lòng
    - Cường tỉnh bơ;
    - Không cần phải nhìn trông rộng, căn nhà này, cách sắp xếp của thủy, hoàn toàn nói lên tính cách của em . Mạnh mẽ và tự tin đấy
    - Đúng là mồm mép của Luât. Sư . Như Thủy tủm tỉm cười- Cường nhăn trán:
    - Em cười tôi, vì nghĩ tôi đang nịnh em à ?
    - Như Thủy lắc đầu:
    -Không dám nghĩ xấu về anh đâu . Thủy nhớ tới lời môt. người bạn
    - Họ nói gì ?
    - Khác hẳn nhận xét của anh . Thủy là đứa con gái mít ướt số một . Và yếu đuối hơn cả những cô gái mới mười bốn mười lăm tuổi
    - Chắc họ muốn làm vệ sĩ cho em
    - Như Thủy ngạc nhiên:
    - Sao anh đoán hay vậy ?
    - Cường tủm tỉm:
    - Đơn giản vì đàn ông luôn thích làm người hùng che chở cho phái nữ
    - Anh giống họ chứ ?
    - Tuỳ đối tượng
    - Nói câu ấy, cường cứ cười cười . Nụ cười khiến Thủy bối rối và đề phòng
    - Vừa lúc ấy bà hiền bước ra . bà vui vẻ bảo cường:
    - Cháu vô trong ấy tắm rửa cho khỏe . Tối nay và những ngày cháu ở trong này, cháu cứ ở luôn đây cho tiện
    - Cường từ tốn:
    - Cháu xin lỗi bà .Cháu muốn ở nhà bạn để tr''anh sự dị nghị của dư luận
    - Bà Hiền tư lự:
    - Bà muốn cháu được gần gũi chị em Như Thủy để tụi nhỏ có gì khúc mắc, hỏi thêm cháu . Nhưng thôi, cháu nghĩ thế cùng phải . Công việc của cháu, tránh đưọc nhiều dư luận là tốt nhất
    - Bà Hiền hỏi Thủy, khi Cường đã vào trong:
    - Cháu thấy cậu Cường như thế nào ?
    - Như Thủy chớp mắt:
    - Cháu chưa rõ ý nội ?
    - Ờ thì, tính nết, hình thức bề ngoài ấy . Bất giác Thủy nhìn bà Nội đăm đăm . Hình như ngoài mục đích đưa Cường vô đây vì việc của ba cô . Bà nội còn ý định gì đó . Nhất thời cô chưa đoán ra
    - Thủy từ tốn:
    - Vừa gặp nhau vài phút . Cháu không thể nhận xét nội ạ . Cháu không phủ nhận anh Cường có bề ngoài rất dễ coi
    - Bà Hiền thủng thẳng:
    - Cao Cường có ý chí lắm. dù vẻ ngoài cậu ấy rất thư sinh . Ba mất sớm, ở với mẹ . Bà mẹ cũng không khá giả gì . Vậy mà vẫn lo lắng cho cậu ấy ăn học đến nơi đến chốn
    - Như Thủy chợt buồn:
    - Mẹ con tệ hơn họ rất nhiều
    - Vừa lúc ấy, có tiếng chuông cổng reo
    - Như Thủy đứng lên:
    - Chắc nhóc Thạch về nội a.
    - Bà Hiền nhìn theo Như Thủy mà xót xa . Phải chi mẹ nó đàng hoàng, có lẽ chị em con bé đâu phải khô?
    - Như Thạch uà vô, ôm cứng cổ bà nội:
    - Nội vô hồi nào ? Sao không báo cho chị em con đi rước ?
    - Bà Hiền nạt đùa:
    - Mồ tổ cha mi . Đi học về chi trễ vậy ? Có ghé hàng quán không đó con
    - Như Thạch lùa tay lên mái tóc bạc của nội bẻm mép:
    - Con mà về quá giờ quy định . Chị Hai có nước bỏ con đói và phạt qùy nữa . Hôm nay tiết cuôi, thầy dạy qúa giờ tới mười lăm phút . Nội khỏe không nội ?
    - Bà Hiền cười vui:
    - Phải qùy nữa à ? Mà con có chịu nghe lời chị Hai không ? Hay cãi lời nó nữa
    - Con hổng dám đâu nội . Không nghe lời, chị Hai khóc muốn lục thành phố, ai dỗ cho nỗi . Tốt nhất cứ đi về đúng giờ cho vui vẻ nội ơi

Trang 1/5 12345 cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện đang có 1 tv xem bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • Bạn không được quyền đăng bài
  • Bạn không được quyền trả lời bài viết
  • Bạn không được quyền kèm dữ liệu trong bài viết
  • Bạn không được quyền sửa bài
  •