Trang 15/15 đầuđầu ... 59101112131415
kết quả từ 113 tới 115 trên 115

Ðề tài: Đoản khúc cho một người

  1. #113
    The next time I see you Mộc's Avatar
    Tham gia ngày
    Jan 2008
    Bài gởi
    38

    Default

    NHỚ MÙA ĐÔNG

    Từng hốc mắt khô dần, khô dần
    Đôi khi anh vẫn bật nhạc lên và hát theo quán tính
    Dù đã tập quên những thứ cần quên.

    Đã nhạt nhòe rồi, sao cứ nhớ đau đáu một mảng rêu nhức mắt giữa bức tường rêu?
    Mùa đông xám từ mùa đông năm ngoái
    Mùa đông xám từ khoảnh khắc cà phê lăn xuống tim (khoảnh khắc ấy giá em đừng ngoảnh lại)
    Giá em đi, đừng ngoảnh lại bao giờ.

    Một hẻm vắng. Một cà phê. Một gió.
    Chẳng có điều gì cô đơn giống nhau.

    LÊ VĂN LÂM


    Lần kế tiếp mình gặp lại, sẽ là mùa thu nhé

    Chỉ có một vấn đề nhỏ

    Khi nào là lần kế tiếp ?


  2. #114

    Default

    Chẳng có ai tẻ nhạt trên đời

    Evgheni Evtusenco ( Nga)
    Bằng Việt dịch



    Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời
    Mỗi số phận chứa một phần lịch sử
    Mỗi số phận rất riêng, dù rất nhỏ
    Chắc hành tinh nào đã sánh nổi đâu?

    Dẫu anh sống chỉ một đời lặng lẽ
    Quen với cái lặng thinh không tô vẽ cho mình
    Thì lại chính cái lặng thinh nhường ấy
    Biến anh thành đáng nhớ với xung quanh!

    Mỗi người chứa một nội tâm tiềm ẩn
    Phút cao hứng thiêng liêng, phút hạnh phúc tuyệt vời,
    Cả phút đau thương, kinh hoàng không xoá nổi,
    Một thế giới lặng thầm, đâu phát lộ cho ai?

    Cho đến khi con người ấy chết đi
    Thì cũng chết theo luôn sắc tuyết đầu lóng lánh
    Những khám phá trong đời... cái hôn, trận đánh...
    Cùng xoá hết theo anh, không sót lại gì!

    Dù quyển sách đã in, dù chiếc cầu đã dựng
    Những máy móc đã làm, những bức vẽ đã treo,
    Đồ vật có thể còn, vẫn còn gì hơn thế
    Mỗi người vẫn có gì sẽ vĩnh viễn mang theo.

    Quy luật thiên nhiên thẳng thừng, khắc nghiệt
    Mỗi con người ra đi- một thế giới mất đi.
    Ta hay nhớ bề ngoài từng đặc điểm trần gian, xương thịt,
    Nhưng thực chất sâu xa, ta nắm bắt được gì?

    Cho đến anh em ruột thịt, bạn bè
    Đến cả cha mẹ mình, cả người yêu duy nhất
    Chúng ta tưởng biết kỹ càng, sâu sắc
    Nhưng thử hỏi thực tình, ta đã biết gì đâu?

    Những con người ra đi... Không thể gì tái tạo
    Những vũ trụ riêng tư không lặp lại bao giờ…
    Tôi cứ muốn kêu lên, kêu to lên điều ấy
    Trước đời người đều đặn tựa thoi đưa.
    Trắng tận khi
    úa tàn.

  3. #115
    The next time I see you Mộc's Avatar
    Tham gia ngày
    Jan 2008
    Bài gởi
    38

    Default

    Qua cửa kính xe

    Tạ Thanh Lan

    Nhập nhòe và chắp vá
    Những mảng thành phố ầng ậng nước
    Chảy rào rạt qua tôi
    Áp má vào cửa kính xe
    Những dòng không hình thù xé
    Thành phố ra nhiều khuôn mặt

    Loang loáng những con người bì bõm
    Cơn mưa thành phố cũng khoe giàu nghèo
    Dưới mái hiên cửa kéo hay dù căng quán cóc
    Mọi người có mắc mưa như nhau?

    Dập dềnh trên những dòng kêng đen ngòm
    Những giọt mưa tội nghiệp sa chân không lối thoát
    Và những giọt gõ vào cửa kính tôi rột roạt
    (Chúng chạy trốn và rơi xuống như nhau)

    Xe tôi chạy qua trùng trùng màn mưa
    Tôi áp má vào kính nghe mát lạnh

    Những cô gái, những chàng trai đẹp như ma-nơ-canh
    Lướt qua tôi để lại tiếng cười về một ngày mưa
    Tiếng cười trẻ quá trong cơn mưa dường như già cỗi
    Cơn mưa vẽ nhập nhòe thành phố trên cửa kính xe
    Tôi lại thấy tôi trong muôn ngàn giọt nước…


    Lần kế tiếp mình gặp lại, sẽ là mùa thu nhé

    Chỉ có một vấn đề nhỏ

    Khi nào là lần kế tiếp ?


Trang 15/15 đầuđầu ... 59101112131415

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện đang có 1 tv xem bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Từ "khóa" cho đề tài này

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • Bạn không được quyền đăng bài
  • Bạn không được quyền trả lời bài viết
  • Bạn không được quyền kèm dữ liệu trong bài viết
  • Bạn không được quyền sửa bài
  •