"....Lòng ngừ kòn hơn là thuốc độc....
Lòng ngừ pạc hơn vôi... "

....Sự thật nào cũng wá xót xa dzẫu ta nén đau chấp nhận....



Zất pùn.....

Tự cHo mình 5' để "jả bộ" khóc....

Vì thật sự ....níu khóc thật thì nước mét vẫn hok thể chẻy za được...

Hok hĩu ngày mai....... cuộc đời sẽ trôi về đâu đêy?....câu nèy nghe ở 1 nơi nào đó thì fải....

Lo lắng ....zà đau đớn ....

Mệt mỏi....zà pùn fiền...

Nhưng kon ngừ mừh...đâu dzễ dzàng đầu hàng số fận...

Sống fải có nìm tjn chứ ,nhờ...???

Nhắm mét lại ....zà nhìn cuộc sống xung wanh mình....

Đôi lúc ngừ ta cũng cần những khoảnh khắc lắng dzịu và êm đềm như vậy đếy....

Dzừng lại và ngắm nhìn = tâm hồn...để ổn định mọi tư tưởng....zà vun đắp cho mình thêm thật nhìu sức mạnh...

Đứa kon gái chưa tròn 18 tuổi đã đủ jà dzặn để nhìn cuộc đời chưa?...

Chéc là chưa...

Nhưng ai cấm được tui nhìn đời chứ hả?....

Jống như kon ngừ ta sinh za bik khóc bik cười....bik đau đớn...bik sướng zui...

Hok hằn học cũng chẻng chua ngoa...

HOk thể hiện cũng chẻng cần sa đà vào nguỵ ngôn và triết lí...tui chỉ đơn jản nói những đìu tui nghĩ...như tui nhìn đời...zà chấp nhận đời nhìn tui...

Đừng đem tuổi tác và năm tháng gắn liền vào já trị pản thân tui để kéo tui trượt xuống hàng fía dzưới...

Tự hào về pản thân mình...Hok ai nâng đỡ nhưng bước đi vững chãi chẻng kém 1 ai...

Nước mét chẻy ngày đêm và mãi mãi...nhưng pản thân thì mãi mãi hok thất bại được đâu...

=>> waaaaaaaaaaaaaaaaaa !!! có nên yu hok nhỉ