Trang 1/14 123456711 ... cuốicuối
kết quả từ 1 tới 8 trên 109

Ðề tài: Minh Nhật _ Hà Nội Hiền ... và "dzuyên kỳ ngộ" với HHT

  1. #1
    Xí Xọn Pà Pà
    Khách

    Default Minh Nhật _ Hà Nội Hiền ... và "dzuyên kỳ ngộ" với HHT

    ... Thêm một Topic mới nữa ^^ ... Hy vọng sẽ có thêm nhiều bất ngờ thú vị bởi những "behind scenes" màh chính Hà Nội Hiền tiết lộ với chúng ta

    List những Topic có liên wan đến Hà Nội Hiền đã được Post trong HHT ^^ :

    1. Hacker bí ẩn ( NoMore vào đây màh tìm Thư Ngăn Bàn này , ở trang 2 thì fải ^^ )

    2. MInh NHật và Bắt đầu 1 kết thúc

    3. MInh Nhật và những truyện ngắn chưa từng có trên HHT


    ** Khuyến mãi thêm 2 Topic iêu iêu của bọn tớ nèh

    -- Story collections

    -- Story Collection Part II

    Nào , Hà Nội Hiền Topic trước đang nói về behind scenes của Chiến Hữu ... tiếp tục đi chứ ^^

    Pi ét : Xai này , ai bảo là ss không thíck những truyện ngắn viết về học trò huh ? :fi: ss cũng từng bằng tuổi cưng bây giờ , và cũng từng iu lắm những khoảnh khắc đó chứ bộ :lelele:



    Cách đây khoảng 2 năm Minh Nha^.t nổi lên với giọng văn lạ lạ,số lượng bài đăng trên báo hoa thì đọc mà choáng, vì là cây bút tuổi teens nên các đề tài rất gần gũi với giới học sinh nên được nhiều người yêu thích ...

    Minh Nhật là CTV của báo HHT với bút danh Minh Nhật, Nhật Nguyễn
    (Cái bút danh Nhật Nguyễn cũng là MN đó, dưới cái tên này, MN viết bài "Hãy xem phim Hàn như đọc cổ tích" khá thú vị, truyện "Bản giao hưởng không mùa" cũng được viết dưới cái tên này ^^

    Còn đây là 1 chút ít ỏi thông tin về MN

    Họ Nguyễn
    Ngày sinh: 3/3/1987 , cấp 3 là hs lớp Lý trường HN-Ams
    Đã xuất bản tập truyện :Sự lựa chọn của bầu trời (Nằm trong tủ sách của NXB Kim Đồng )
    Bây giờ hình như MN đang du học bên Sing ( Hoh bik chắc,thấy tên MN ở trong top được nhận học bổng du học bên đó )

    Năm TT học lớp 11, gặp tên này trong kỳ thi Văn ở trường Phạm Hồng Thái.Nhớ lại xem nào...khá cao to,thích chơi bóng rổ (Dám kêu ca về sân bóng của CVA >.< ),tính tình cũng sôi nổi như những câu chuyện ngắn MN viết ...(Thôi,hoh nói nữa :P )

    Truyện của MN thì TT thích những truyện ngắn như là Sự Lựa Chọn Của Bầu Trời, Nơi Tình Yêu Bắt Đầu,Ngày mai ko gục ngã,Định nghĩa Tình yêu,Bỗng một ngày đẹp trời ...

    Ah`,mọi người có muốn thưởng thức tí xíu thơ thẩn thẩn thơ ko :P

    "Không có anh lấy ai đưa em đi học
    Lấy ai viết thư đọc trong lớp mỗi ngày
    Ai lau mắt cho em ngồi khóc
    Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa

    Ở một nơi nào
    Những cơn mưa mùa hạ ,có biết chờ
    Em đi
    Một khoảng trời vời vợi,
    Những con đường nằm đợi bước người qua..."

    (Trích trong "Mười Bảy và những cơn mưa đầu hạ" )

    Còn đây là lời MN nói trong cuốn truyện đầu tay:

    "Tôi còn quá trẻ để nói trước một điều gì,chỉ miệt mài viết ,không phải vì tiền hay tên tuổi mà chỉ để thoả mãn những gì tôi yêu ghét và đam mê..."

    (Câu này trích trong tập truyện "Sự Lựa chọn của bầu trời")



    Đây là thông tin về MN dzo tiểu thư lang thang cung cấp ^^ trong Topic Hacker Bí Ẩn ... Tớ trích ra để post lên đây cho thêm fần "khí thế"
    Có vẻ như cô bé này có kha khá thông tin đây


    ( Này , Hà Nội Hiền ... nhỏ tuổi hơn tớ đấy nhé Gọi chị đi nào )

  2. #2
    Bé còn quấn tã kem sôcôla's Avatar
    Tham gia ngày
    Aug 2006
    Bài gởi
    3

    Smile

    Chào mọi người!!!!!!!!!!!:hilo: :hilo:
    sôcôla là mem mới của hht
    cũng rất thích đọc truyện ngắn, nhất là truyện của MN-Hà Nội hiền(thích cái tên này lém cơ)
    mong mọi người post nhìu nhìu lên hem
    iu mọi người nhìu
    thay đổi nội dung bởi: kem sôcôla, 18-08-2006 lúc 02:41 AM

  3. #3
    Bé đi nhà trẻ Rei Hayami's Avatar
    Tham gia ngày
    Aug 2006
    Nơi Cư Ngụ
    Mas
    Bài gởi
    46

    Cool

    Đang đọc MN và nh truyện ngắn chưa từng đăng trên HHT thì thấy ở đấy bị close ruì. Tự nhiên lại mò ra topic nè
    Mình đang tự hỏi ko bít anh Nhật có bít đường tự mò vào đây ko nhi??? :plz:
    Nếu anh vào đây cho Rei hỏi một tí: anh truyền đạt cho em một ít kinh nghiệm đi, dạo này em bị chị Vân del bài suốt :helpme: :loccoc: :buctoc:
    Àh, nếu anh còn tiếp tục thu nhận đệ tử, cho em một chân với !!!
    Anh add nick Y! của em rồi thì phải, đừng có bảo ko nhớ đấy là nick nào nhé
    Thanks

  4. #4
    _sleep.in.the.rain_ x_xainm_X's Avatar
    Tham gia ngày
    Jul 2006
    Nơi Cư Ngụ
    ...
    Bài gởi
    182

    Default

    ss: ss nhiều vì đã lại lập thêm một "nhà" nữa cho cả tụi
    Em cứ nghĩ ss đã qua cái tuổi đó, nên cũng chẳng mấy mặn mà mấy với mấy truyện ngắn về học trò nữa. Mà thôi, ss yêu là tốt rồi
    Rei Hayami: ấy có phải cũng là một cây bút nữa của HHT hok... Nếu tớ nhớ hoh nhầm thì ấy là tác giả của: Những kẻ bùng tiết, Xách ba lô lên và đi, Đồng xu may mắn... Trí nhớ tớ hok tệ đâu nhỉ ^^



    Không khóc ở London

    Đan Linh sang Anh từ đầu tháng bảy, sau Vĩ Anh gần chẵn một năm. Cũng ôtô đón từ sân bay, đưa tờ hướng dẫn, các bản khai và yêu cầu, đẩy vào phòng, chúc may mắn, sập cửa, thế là xong. Bắt đầu chặng đường "thả kiến vào rừng", nào dò đường, nào tìm "người-có-trách-nhiệm", nào đăng kí môn học, nào kiểm tra sức khoẻ, nào lấy các loại giấy tờ chứng nhận... hàng trăm thứ đổ sập xuống đầu. Giữa lúc ấy, Vĩ Anh xuất hiện. Chẳng quen biết gì cả, nhưng tự nhiên Vĩ Anh thấy tội tội cho Đan Linh, vì nó cũng từng như thế, cũng từng leo lên xe bus rồi lạc luôn đến tối mới đi bộ được về trường, mệt rũ và đói lả; cũng từng bị muộn hạn đăng kí lịch học các môn để rồi bị trường xếp lung tung beng lên; cũng từng... vướng phải vô số cái vớ vẩn nhưng thực tế, mà bất cứ người mới đến nào cũng phải trải qua ít nhất một lần. ở cũng một toà nhà chỉ cách nhau có một tầng nên Vĩ Anh khong khó trong việc hướng dẫn Đan Linh...
    Lần Đan Linh đi tìm phòng đăng kí môn ngoại khoá đụng phải hai tên lớp trên cà khịa, "ma cũ bắt nạt ma mới'' thì vừa lúc Vĩ Anh và hai cậu bạn đi ngang qua. Vĩ Anh chỉ trừng mắt một cái, hai thằng kia cúp đuôi chạy liền. Mãi sau này, vào một lần thích hợp, Đan Linh mới hỏi:
    - Bình thường anh hiền khô mà sao lúc ấy... dữ vậy?
    Vĩ Anh nhún vai:
    - Biết sao. Vào bầu thì phải tròn thôi, không gồng mình thì sao tồn tại được.
    Rất lâu sau, Đan Linh mới hiểu hết ý tứ của câu nói ấy...
    ***

    Hồi ở Việt Nam, Đan Linh học rất giỏi. Vì vậy tuy gia đình thừa "lực" để đưa con gái bay tuốt sang Mỹ, Đan Linh vẫn kiếm được một học bổng 80% ở đại học Scranton danh tiếng. Nó sang, mang theo nhiều đồ gấp rưỡi người bình thường do sự chuẩn bị chu đáo của bà mẹ kĩ tĩnh, đến mức bố nó mua luôn cho hai vé máy bay để khỏi phải kì kèo khi cân đồ. Mọi thứ vẫn là hoàn hảo cho đến khi Đan Linh đặt chân xuống thành London. Một bà mẹ chu đáo cỡ nào cùng không hình dung được hết những gì con mình cần ở một nơi hoàn-toàn-mới. Và thế là cô con gái rượu (ngoại) bắt đầu hiểu thế nào là đánh rơi khoá va li, hiểu thế nào là thiếu một cái kéo nhỏ, hiểu khi không có một túi kẹp giấy tờ cũng là cả một vấn đề... Mọi thứ đều rối tung. Đan Linh bắt đầu quên thói quen nghe nhạc Avril Lavigne mỗi sáng thức dậy, quên việc trước khi đi học chải kiểu tóc BoA, quên những cốc nước sâm trước mỗi bữa ăn, và những cái mặt nạ dưỡng da trước khi đi ngủ... Phải quen mà để sống thôi!!!
    ***
    Vĩ Anh thì ít khi kể về cuộc sống trước đây của mình. Đan Linh cũng vài lần hỏi nhưng thường thì Vĩ Anh không trả lời hoặc nói lảng đi. Đan Linh thấy Vĩ Anh sống khá đơn giản, mọi thứ đều giản tiện, gọn gàng. Đan Linh cảm tường Vĩ Anh trưởng thành hơn tuổi nhiều, tuy thực sự nó không hiểu gì về chàng trai kì lạ này.
    Năm học vừa bắt đầu thì Đan Linh lăn đùng ra sốt, đầu óc nó quay cuồng như quạt trần. Hễ lúc nào tỉnh một chút, mở mắt ra là nó thấy Vĩ Anh, khi thì ở bên lò vi sóng làm nóng cái gì đó cho nó ăn, khi thì ngồi chép bài. Vĩ Anh nói như đinh đóng cột:
    - Em chỉ được phép ốm... 3 ngày thôi nhé. Nếu không em sẽ không theo kip chương trình học đâu. Mới lại thuốc ở đây có thua vàng mấy đâu, đắt kinh!
    Thế mà Đan Linh ốm đúng ba ngày thật. Rồi nó lên giảng đường được, xuống thưu viện được, coi như khỏi. Sau đợt ấy, Vĩ Anh quan tâm đến Đan Linh nhiều hơn, có lẽ nó sợ cô bé không bắt lại nhịp học được, cũng có lẽ vì sợ cô bé lại... ốm!
    Một tháng trôi qua êm ả. Đan Linh vẫn phải thường ăn mì vào buổi sáng vừa cuống cuồng mặc quần áo, vẫn phải hằng tối xoa bóp đôi chân đã mỏi như sau mỗi ngày đi bộ cả năm, sáu cây... Nhưng dù sao nó đã tập được cách thích nghi với môi trường mới, "gặp lá thì chuyển xanh, gặp hoa thì xoè cánh, rồi đâu sẽ có đó", câu tuyên ngôn đỏ choé Vĩ Anh hay nói luôn là kim chỉ nam cho Đan Linh.
    - Đi mà! Giúp em đi mà!
    - Không thể được, em đừng có treo cổ giai đoạn như thế. Mới sang tháng rưỡi đã đòi đi làm thêm. Anh giúp em là bằng anh... treo cổ em.
    Đan Linh nỉ non:
    - Em muốn chóng quen với cuộc sống ở đây.
    Vĩ Anh cau mày:
    - Đi làm thêm có đơn giản thế đâu chứ. Nó khó khăn, vất vả...
    - ...Thì em cố - Đan Linh kéo tay Vĩ Anh năn nỉ.
    - Nhưng em còn quá non. Em muốn tập bơi hay tập lặn là quyền của em nhưng xin đừng bước vào một bể bơi sâu gấp ba em - Vĩ Anh cương quyết lắc đầu.
    - Nhưng trong lúc ấy có một người bơi giỏi sẵn sàng cứu em. Em an toàn mà - Đan Linh mím môi lí sự.
    Vĩ Anh lắc đầu:
    - Nhưng em đâu có thiếu tiền và đâu có dư thời gian, nhất là sức đề kháng chưa cao, những điều cơ bản của đi làm thêm.
    Đan Linh chớp mắt:
    - Đặc tính hay ho và dở hơi nhất của con gái là thích thử những điều khó thử mà anh.
    Vĩ anh thở dài, buông câu cuối:
    - Vấp ngã cấm khóc nhè!
    ***
    Vĩ Anh đưa Đan Linh đến cửa hàng ăn nơi cậu đang làm bồi bàn đã nửa năm. "Anh cũng chỉ có thể xin cho em vào, còn em có trụ được hay không là tuỳ vào vào năng lực của em." Vĩ Anh dặn lần cuối trong khi Đan Linh gật đầu răm rắp.
    Ngày đầu, ông chủ nói chuyện lướt một chút để thẩm định khả năng ngoại ngữ bắt buộc của Đan Linh, khá trôi chảy, nhưng khi ông hỏi đến những giấy tờ sức khoẻ, cũng bắt buộc, thì Đan Linh tắc tịt. Nó phải đi lấy các giấy tờ chứng nhận, những thứ thiếu như mũi tiêm ngừa viêm gan B, bệnh ngoài da... thì phải đi làm ngay. Hai hôm sau, Đan Linh quay lại cửa hàng với đầy đủ những thứ cần thiết. Nó bắt đầu vào làm với công việc tạm thời là rửa bát đĩa, rất nhiều và tất nhiên là cứ phải sạch bong, Đan Linh làm việc luôn tay, thỉnh thoảng liếc mấy tay đầu bếp Hoa xào nấu với những ngọn lửa cao tới trần. Hai ngày đầu, Đan Linh đều ra về bằng những cảm giác mệt rũ người và đau nhức các khớp ngón tay...
    ***
    Ngày thứ ba, Đan Linh đến làm với một bộ mặt tươi hơn hớn như nó vẫn hay như thế. Đan Linh bước vào bếp và bắt đầu làm việc với chồng đĩa bẩn đã cao ngất. Nó rửa xong một chồng khoảng hơn 10 cái rồi bê lên trước ngực đi cất. Lúc đi qua chỗ một người đầu bếp Hoa, chợt ông ta giật lấy ba cái đĩa trên cùng. Bị bất ngờ, Đan Linh giật mình làm rơi chồng đĩa. Những cái đĩa rơi xuống đất tạo thành một âm thanh kinh khủng, khoảng năm, sáu cái đĩa vỡ nát. ông chủ chạy vào, giận dữ nhìn Đan Linh và bắt đầu mắng xối xả, không cần biết nguyên cớ. Đan Linh lúng túng, nó giơ tay định giải thích thì người đầu bếp kia cũng lên tiếng hùa vào mắng nó. Nó thấy lòng uất nghẹn, nước mắt trào ra, Đan Linh khóc nức nở. Vừa lúc Vĩ Anh bước vào. Thoáng nhìn, cậu hiểu ngay, quay sang nói với ông chủ, rành rọt:
    - Tôi sẽ trả tiền cho những cái bát đĩa vỡ...
    Đan Linh vùng chạy ra đằng sau vườn, nó gục xuống tán cây bạch dương vừa khóc vừa nấc lên từng hồi vì tức tối. Vĩ Anh đi theo, ngồi xuống đặt tay lên vai nó:
    - Nước mắt vào những lúc thế này khiến người nước ngoài thêm khinh người Việt Nam mình là hèn kém. Để dành cho ngày về nước cô bé ạ. Ai đã hứa với anh rằng sẽ không "nhè" khi vấp ngã?! Bây giờ việc cần làm là khiến cho những kẻ khinh mình sẽ không thể lặp lại điều đó. Đừng khóc cho những-người-không-xứng-đáng!
    Đan Linh nhìn Vĩ Anh. Thoáng thôi nhưng đủ cho một cái gì đó rất mạnh mẽ và xúc động vừa vang lên trong trái tim nó. Một chút, nó gật đầu khe khẽ, lau nước mắt, đứng dậy, bước vào bếp, xin lỗi ông chủ rồi ngồi xuống vừa thu dọn hậu quả của những cái đĩa vỡ vừa nhẫn nhục... thưởng thức nốt mấy câu cáu gắt của ông chủ.
    Vĩ Anh bước ra quầy phục vụ. Nó đặt 10$ lên bàn cho 5 cái đĩa vỡ cùng mẩu-giấy-kì-quặc không nhiều người hiểu: "Thanks my boss!" Vĩ Anh nhịp nhịp tay lên bàn, lẩm bẩm: "10$ cho một bài học tốt. Giá rẻ hơn lần của mình!" (!)

    Hàn Lê Minh

    Hok thể hok thích truyện này ... Quá hay .. Dạy cho Xai nhiều thứ nhiều hơn là mục đích giải trí ban đầu của nó

    Ps: ss quảng cáo cho 2 topic của tụi mình hay quá
    thay đổi nội dung bởi: x_xainm_X, 18-08-2006 lúc 03:53 AM

  5. #5
    Bé đi nhà trẻ Nhật Zest's Avatar
    Tham gia ngày
    Jul 2006
    Nơi Cư Ngụ
    thi thoảng về nhà
    Bài gởi
    39

    Default

    trước hết là thế này nhá.:-?
    bạn hiền GK ạ, tớ có thể cung cấp cho bạn nhiều hơn số thông tin bạn đã đưa ra.^^
    đồng thời tớ cũng muốn đính chính lại ít thông tin: ví dụ như tớ đã ra hơn 1 tập sách rồi, và trường tớ học là NAP của Sing.^^

    cuối cùng là bạn nghĩ sao nếu tớ nói số thơ tớ làm nó đã đến được khoảng vài trăm trang.^^ [tại bạn trích 1 cái bài cũ rích của tớ cơ.( ]
    Kô khóc ở California

    Kìa mưa rơi&lá bay.E lái xe.Con đg hun hút.Kính xe mở.Ai huýt sáo 1 bài bên đường.Nhớ a
    A ạ,e lớn rồi,kô còn thẹn thùng.E mặc áo rộng,mua hoa,xếp đặt đồ vật trg nhà,yêu mọi ng.Mọi ng kô khóc
    E mua gói kẹo nhỏ.Liếm kẹo như vết thương.A tan biến trg miệng.E cười 1 mình.Soi trg gương.Kô khóc

  6. #6
    _sleep.in.the.rain_ x_xainm_X's Avatar
    Tham gia ngày
    Jul 2006
    Nơi Cư Ngụ
    ...
    Bài gởi
    182

    Default

    Tập sách còn lại là Bỗng một ngày đẹp trời phải hok Hà Nội Hiền
    Trích Nguyên văn bởi Nhật Zest
    bạn hiền GK ạ, tớ có thể cung cấp cho bạn nhiều hơn số thông tin bạn đã đưa ra.^^
    Rất mong chờ

  7. #7
    Bé đi nhà trẻ Rei Hayami's Avatar
    Tham gia ngày
    Aug 2006
    Nơi Cư Ngụ
    Mas
    Bài gởi
    46

    Default

    Trích Nguyên văn bởi x_xainm_X

    Rei Hayami: ấy có phải cũng là một cây bút nữa của HHT hok... Nếu tớ nhớ hoh nhầm thì ấy là tác giả của: Những kẻ bùng tiết, Xách ba lô lên và đi, Đồng xu may mắn... Trí nhớ tớ hok tệ đâu nhỉ ^^
    Trí nhớ bạn chẳng tệ tí nào cả Xem ra cũng có ng nhớ ra mình :oh:
    Nhưng con đg đi đến trang truyện ngắn HHT của tớ xem ra không thuận lợi như anh Zest
    Nhớ cách đây vài năm, tớ đã có lần thắc mắc ko hỉu MN là ai mà thấy đăng bài liền tù tì nhìu tuần trên HHT thế, cứ tưởng PV. Đến khi đọc HHT 500, nghe giới thiệu về tác giả MN, hình như đi kèm truyện "Chàng trai tội nghiệp" thì phải, jờ mình vẫn còn giữ tờ báo đó
    Mình đã rất ngạc nhiên sao MN hơn mình có một tuổi mà viết hay đến vậy và thế là mình cũng le te cầm bút viết...
    Mất một năm rưỡi từ lúc mình bắt đầu viết đến khi truyện đầu tiên được đăng. Nghĩ lại cũng oải thật... :sick:
    Nhưng dù là truyện hay nhất của mình, chẳng hiểu sao vẫn thấy ko bằng truyện anh Zest.:nooo: :schmoll:
    Mình khoái truyện "Bản giao hưởng không mùa" :timup: đọc nhiều lần không chán.

  8. #8
    Bé đi nhà trẻ Nhật Zest's Avatar
    Tham gia ngày
    Jul 2006
    Nơi Cư Ngụ
    thi thoảng về nhà
    Bài gởi
    39

    Default

    ai bảo anh thuận lợi thế em?^^
    chị Vân nói thế à.^^
    anh vẫn giữ kỷ lục số bài bị loại trong các cây bút HHT từ trước đến h mà.^^
    [tỉ lệ cao nhất hồi xưa là anh Đông - khoảng 4 ăn 1, anh là khoảng 5.3-1 đấy là anh tự tính.^^] còn số truyện ngoài HHT [những cái không gửi] còn nhiều nữa.^^

    ai thuận lợi thế em.^^ anh nhớ hồi xưa anh thử viết cho "Sách và đời sống" và tạp chí M, cũng khoảng đến cái thứ 10 thì người ta ok.^^ tất nhiên đấy là giai đoạn khi anh đọc tên anh ra, người ta hỏi: "là ai thế, không biết.^^"

    now can not be like that.^^
    Kô khóc ở California

    Kìa mưa rơi&lá bay.E lái xe.Con đg hun hút.Kính xe mở.Ai huýt sáo 1 bài bên đường.Nhớ a
    A ạ,e lớn rồi,kô còn thẹn thùng.E mặc áo rộng,mua hoa,xếp đặt đồ vật trg nhà,yêu mọi ng.Mọi ng kô khóc
    E mua gói kẹo nhỏ.Liếm kẹo như vết thương.A tan biến trg miệng.E cười 1 mình.Soi trg gương.Kô khóc

Trang 1/14 123456711 ... cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện đang có 1 tv xem bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Thành Viên đã ghé thăm: 0

There are no members to list at the moment.

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • Bạn không được quyền đăng bài
  • Bạn không được quyền trả lời bài viết
  • Bạn không được quyền kèm dữ liệu trong bài viết
  • Bạn không được quyền sửa bài
  •