Hôm qua anh gọi cho em, lúc hơn mười hai giờ đêm ở bên anh. Anh nằm ngoài phòng khách, nói rằng anh chỉ muốn nhìn thấy em chút thôi. Rồi chúng mình trò chuyện về nhiều thứ, về những người mới sang, về những chú bơ heo con mập kít, về Mihai, về palinka,… nhưng không về chuyện của chúng ta. Em thấy lòng mình đã bình thản hơn nhiều so với lần cuối anh gọi, và anh hình như cũng vậy. Anh vừa đá bóng về, nhìn anh vui hơn, kể về trận bóng thật hào hứng. Rồi kể về chuyện mai anh phải lên công trường, phải đưa máy xuống mà anh chưa biết phải đưa thế nào, thôi mai rồi biết, haha…
Mình đã cười nhiều hơn, anh nhỉ?
Em đã kể cho một người bạn nghe về chuyện của chúng ta, dù không chi tiết lắm. Bạn ấy dặn cấm có kể thêm cho ai nhé, vì không nhiều người sẽ thấy chuyện này là bình thường đâu. Em mới bảo, em biết tự nhục, nên không kể ai nghe đâu… Thật tốt khi có người luôn ở phía mình dù mình xấu xa đến đâu, anh nhỉ.
Hôm qua em ngồi nghe lại mấy bản radio online trên diễn đàn ngày xưa, ngôi nhà cũ của em, anh muốn nghe cùng không nè?
Em chọn
đúng anh nhỉ?Em lựa chọn bình yên cho riêng mình
Con người giàu tình cảm mà sống càng lí trí thì càng đau đớn nhiều hơn,
Em vẫn thường hay nói với mọi người, rằng cuộc sống của chúng ta đều là do chúng ta lựa chọn. Đến bên anh là do em lựa chọn. Nên em sẽ không hối hận, cũng không tự trách móc gì anh hay là bản thân mình. Chỉ là đôi lúc, em thấy chua xót quá thôi…
Như là sáng nay, khi em lướt facebook bỗng thấy anh đăng hình đồ ăn vợ nấu lên và nói cảm ơn vợ yêu, tầm nửa tiếng trước khi gọi cho em, em đã tự hỏi trong anh đang nghĩ gì lúc ấy? Khi đi nhậu về khuya, ăn đồ ăn vợ nấu xong up facebook khoe, vài phút sau đã ra phòng khách gọi cho cô gái khác?
Xong rồi em còn tự hỏi, thấy hình này em có quyền ghen không nhỉ? Buồn cười ghê anh ha. Em nhớ lúc ở đây em đã từng ghen dỗi khi anh đến ghẹo và xin chụp hình với mấy cô bé người Romani xinh xinh. Anh cũng từng ghen vì em cứ đi chơi với anh hai hoài, từ lúc anh còn ở đó đến lúc anh về rồi. Nhưng anh không nói gì khi em đổi ava chụp với người yêu. Em cũng chẳng nói gì được khi anh up ảnh yêu vợ yêu nhiều.
Là hai chúng ta đều biết, mình mãi mãi chỉ là người thứ ba trong cuộc đời của người kia, phải không? Mãi mãi chẳng có quyền ghen với người đang ở cạnh bên. Em tự hỏi mỗi lần nhìn vào nick em anh có chút bực mình nào không khi thấy ava, chứ em thì chỉ thây hình đồ ăn vợ anh nấu thôi đã rất hờn rồi, hì hì.
Nhưng thật ra, em cũng thấy vui, vì anh được vợ yêu thương và chăm sóc. Anh cũng vui, vì em được người yêu em thương mà, đúng không?
Dù người cạnh bên có không phải là mình, thì người ta hạnh phúc mình cũng vui rồi, anh nhỉ?
Thương anh,