[Tản mạn]







Mất điện.

Ngoài trời đang mưa, ánh sáng nhập nhoạng. Mưa hòa tan không khí nóng ẩm suốt mấy ngày qua.

Tôi chỉ vừa bắt tay vào đánh máy tập bản thảo, tiếng kêu la của mấy đứa hàng xóm vang lên như chọc vào màn đêm. Trong bóng tối ngự trị, âm thanh lấn át mọi suy nghĩ. Nhìn vào góc màn hình, người ngồi đây đành phải giải trí bằng 40% pin còn lại, màu trời tím khói ẩn hiện sau mỗi ánh chớp. Bọn trẻ lại ré lên một lượt khi chớp nháng một đường kinh hoàng rực sáng trên đầu. Đèn của chiếc xe máy phi trong cơn giông lượn vòng qua sân nhà. Nhanh như lúc bắt đầu, mưa chỉ còn nỉ non vài giọt nhưng rồi lại bỗng chốc tiếp tục, ào đến mạnh mẽ.

Thứ dai dẳng nhất trong mưa hẳn phải là sấm chớp. Ì ục qua lại, mưa ngớt nhưng vẫn ầm ì dọa, nháng lửa sáng cả bầu trời.

Mưa như một cô gái khó ưa, chập chờn giữa các thứ cảm xúc, một cô gái khiến bạn phát mệt,
khiến bạn vẫn thương.

Nước trút ầm ĩ, âm thanh dội thẳng vào tai ấy dễ chịu và khoái trá. Đánh một giấc trong khi cơn mưa xối xả ngoài trời là niềm hạnh phúc yên bình khó tả. Tôi tìm lại bật nghe những bản nhạc cũ, mở toang cửa đón làn gió mát tràn vào.


Trên vương quốc của mây
Ai đánh trống suốt đêm không ngừng nghỉ
Hội hè trên cao làm rung rinh những tán cây dướt đất
Tiệc tùng tung tóe những hạt mưa xuống nhân gian

Là nước hồ Vọng tưởng,
hay Túy đào hoa say để nhớ
Nhớ rồi lại quên,









.

P/s: ngắn dễ sợ nên phải rinh cái hình dài thoòng vào cho nó đỡ bị tũn.