Trang 3/12 đầuđầu 123456789 ... cuốicuối
kết quả từ 17 tới 24 trên 94

Ðề tài: Those were the days...

  1. #17
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default

    Cảm thấy bản thân rất bị động khi 32w rồi mà chưa mua được đồ chuẩn bị cho khỉ con nhà mình gì hết. Chị chồng bảo nhà có hết rồi, em ko phải mua gì. Nhưng mình thấy có hết chưa chắc đã đủ, nên đã hỏi ý kiến chồng và rồi mình quyết định sẽ mua thêm dần dần. Chồng mình ok, nói coi như nhà chưa có gì đi. Và giờ là gấp rút lên danh sách các thứ cần mua, và cần tẩm bổ

    Tháng này là tháng của tiêu tiền. Hôm qua phòng mình bị mất laptop, dù biết là ai rồi nhưng ko có chứng cứ chẳng làm gì đc hết. Đành chấp nhận vậy. Chồng bảo "có những cái phải mất đi thì cái mới nó mới tới đc". Ok thôi mình ko tiếc gì cho lắm, tự nhủ sẽ cẩn thận hơn. Lần đầu tiên mất cả đống tiền mà ko cảm thấy cay cú, ngược lại còn check xem laptop nào đẹp - chuẩn nghĩa là đẹp chứ ko phải cấu hình cao Ram cao này kia đâu để mua

    Đóng dấu 1 phát cho sự ra đi của em nó
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

  2. #18
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default

    Bản thân mình luôn có nhiều nỗi sợ vô hình, điển hình là 3 nỗi sợ vô lý nhất. "Sợ ma" mặc dù mình chưa từng thấy. Thứ 2 "Sợ rắn" mặc dù trước giờ nó vẫn chưa làm gì mình, hay cắn mình. Nỗi sợ thứ 3 là "Giải thích" mình sợ mỗi khi phải giải thích một điều gì đó mặc dù nó vốn dĩ là một điều đương nhiên khi mọi người không thể dễ dàng hiểu được nhau.

    Con người mình lạ lắm, ranh giới giữa niềm vui và nỗi buồn, thất vọng và hạnh phúc lúc nào cũng đến rất nhanh và mong manh hơn cả sợi chỉ...

    Thiết nghĩ khi nào máu nghệ sĩ nó bớt đi thì mình mới giàu được. Thầy bói nói mình sau này giàu lắm nên mình cố gắng đợi
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

  3. #19
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default

    Chồng áp tay vào bụng hóng con đạp, ra cái vẻ tâm sự với con:
    - Cái con nhóc này, đã còi lại cứ thích đạp. Cứ từ từ hãy ra con ạ, ở trong bụng mẹ đạp hết tầm tận hưởng cho bố. Ra ngoài cả 2 bố con mình khổ với mẹ mày con ạ.

    Ok fine
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

  4. #20
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default


    Đã chuẩn bị được hết đồ dành cho khỉ con iu em
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

  5. #21
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default

    Mặc dù hắn mở miệng ra phần nhiều là la mắng Nhược Hi, mỉa mai, khó nghe nhưng ngẫm ra tất cả đều muốn tốt cho nàng hết.

    Khi nàng đánh nhau với Minh Ngọc cách cách, nàng sợ Bát ca la rầy, hắn bảo "Đừng sợ. Ta sẽ xin giúp cô".

    Khi Nhược Hi vì chuyện của Lục Vu và Thập tam mà bị bắt quỳ. Đêm mưa, hắn mò đến, mang cho nàng mấy cái bánh. Vì chuyện đó, hắn cũng quỳ suốt một đêm mưa xin Hoàng thượng tha tội.

    Khi hắn kháng chỉ, đi theo Bát ca đến doanh trại Mông cổ và được Nhược Hi che giấu bằng cách giả làm người yêu, sau đó bị Mẫn Mẫn phát hiện là nói dối. Nhược Hi sợ Mẫn Mẫn mách lại với hoàng thượng nên nói chuyện với hắn. Hắn giận Nhược Hi vì từ chối Bát ca nên mỉa mai "Tài lung lạc lòng người của cô há còn phải sợ sao?". Miệng thì nói vậy đó nhưng khi Mẫn Mẫn đi mét thiệt thì lại nói với Nhược Hi "Tí nữa cứ đổ hết sang cho ta".

    Khi Nhược Hi bị ốm liệt giường sau khi nghe tin có thể bị gả cho Thái tử, hôm đầu tiên hắn đến nhưng không vào thăm, hôm sau nữa vào thăm và nói "Nhìn đỡ hơn hôm qua" (vậy là hôm qua có đến còn gì).

    Cứ mỗi dịp trung thu, nguyên tiêu, tết... hắn cùng Thập ca ra ngoài, thấy có gì hay, gì lạ, gì ngộ đều mua về để cho Nhược Hi chơi, thương nàng ở trong cung chẳng được đi đâu. Thấy cái lồng đèn kéo quân đẹp, lạ, ý nghĩ đầu tiên là mua về cho cô.

    Khi Nhược Hi từ chối hôn sự hoàng thượng ban cho với hắn mà bị đày đến chỗ giặt quần áo, hắn không biết vì sao nàng bị đày đến đó nhưng sáu năm là ba lần hắn xin hoàng thượng ban hôn cho hắn. Không phải vì muốn chiếm hữu, mà chỉ muốn nhờ đó cứu nàng ra khỏi chỗ cực khổ đó. Thậm chí khi biết vì sao nàng bị đày rồi lại vẫn nói lúc nào nàng muốn rời Tử cấm thành hãy nói với hắn (tự hỏi lòng hắn có đau không?).

    Hắn biết nàng bị ốm, nghe thái y dặn gì nàng hắn cũng nhớ. Thế là hết xuân sang đông, hắn cứ luôn miệng dặn dò, bớt suy nghĩ, sống thoải mái, phải làm theo lời thái y dặn đi.

    Hắn không hiểu Nhược Hi bằng Thập tam a ca. Nàng nói gì, làm gì hắn cũng cứ phải hỏi cho rõ ràng. "Ta không hiểu cô bằng Thập tam, nhưng chính vì thế ta mới hỏi". Hắn luôn cố gắng hiểu nàng.

    Hắn không quen với những ý nghĩa cổ quái của nàng, thất kinh khi nàng nói sau khi chết, nàng muốn được hỏa táng, sợ dòi bọ cắn xé. Nhưng hắn vẫn làm. Vì nàng muốn thế.

    Hắn dám làm đủ thứ. Vầy mà hắn không dám làm cái gì trên danh nghĩa của mình. Đi thăm Nhược Hi ốm cũng là "Bát gia xót lắm đây", "Bát gia nhờ ta"... Chiếc trâm vàng Nhược Hi cắm vào mông ngựa phi như bay để cứu hắn, hắn vẫn giữ, đó là chân tình của riêng hắn chứ còn của ai nữa.

    Không rõ nét, mạnh mẽ và nồng nàn như Bát hay Tứ, nhưng hắn luôn có mặt trong đời nàng.

    Tại sao cái gì liên quan đến nàng, hắn cũng luôn hài lòng ở vị trí thứ hai vậy? Khi Nhược Hi hát mừng sinh nhật Thập ca, hắn bảo, sinh nhật hắn nàng có hát cho nghe không? Khi thấy Nhược Hi thoải mái trò chuyện tâm giao với Thập tam, hắn bảo hắn cũng muốn kết giao bạn bè với nàng như thế. Chỉ cần Nhược Hi gật đầu đồng ý, chỉ cần nàng nói cứu hắn không phải vì Bát gia, hắn đã hài lòng mãn nguyện rồi.

    Hắn có thánh chỉ, muốn lấy nàng lúc nào chả được. Nhưng chỉ khi nàng đã mệt mỏi, rơi nước mắt và gục ngã, nhờ Thập tam nhắn với hắn rằng nàng "bằng lòng", hắn mới cầm thánh chỉ đến xin hôn. Vì nàng muốn vậy. Vì hắn muốn là bến đỗ an yên cuối cùng cho nàng. Hài lòng với hạnh phúc giản đơn là nàng lau mồ hôi cho, biết nàng nằm bên kia tấm bình phong lắng nghe những gì hắn nói.

    Đến lúc nàng gần đất xa trời rồi, hắn cũng chỉ dám hỏi "Nếu có kiếp sau nàng có còn nhớ ta không?". Tại sao không là "Nếu có kiếp sau nàng có chọn ta không?". Đến cuối cùng, hắn cũng chỉ dám xin nàng nhớ tới hắn chứ không phải là một lời yêu.

    "Không yêu - không phải không dám yêu, không muốn yêu - mà là vì muốn tìm thời điểm hoàn hảo, thời gian thích hợp, cách thức chu toàn. Nhưng con tạo xoay vần, chẳng đợi ai an bài trọn vẹn. Cứ chần chừ từng bước, cuối cùng nói chẳng thành câu, đành bước qua nhau."

    Lần thứ n xem lại "Bộ bộ kinh tâm" :)
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

  6. #22
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default

    Mình ghét phải rơi vào tình thế bị động như bây giờ. Rõ ràng mình đã báo trước cả 1 tháng, đến giờ là tháng rưỡi rồi mà gọi hỏi và nhắn tin thì chỉ nhận được một câu "có tôi hú bà liền". Thế đợi đến bao giờ? Hay đợi mình đẻ xong mới có? Hay là con mình lấy chồng rồi mới có? Có thì nói 1 câu, ko thì nói 1 câu cho nó rõ ràng, cứ để người khác phải ngóng như thế này rất cáu bẩn. Bạn bè chơi thân với nhau thì mới cho vay, mà lúc vay đã nói rõ là sắp đẻ phải cố trả sớm. Cả 1 tháng nay câu ok dễ nói vl =,= ngang ăn xin.
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

  7. #23
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default

    - Mai sau con gái mấy tuổi cho đi bấm lỗ tai hả vợ?
    - 6 tuổi nhé?
    - hả?
    - uh, sợ con bé quá đau lại ko biết sờ vào tai nhiễm trùng
    - lúc ấy nhớ bấm cho con hẳn 5 lỗ nhé!
    - cái gì cơ?
    - bấm liền luôn cho con nó đỡ phải bấm nhiều như con mẹ chồng còn nghĩ nếu đc cho con bấm khuyên mũi luôn =)))

    Cứ nghĩ con mẹ của khỉ đã bá đạo rồi, ông bố của nó còn bá hơn
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

  8. #24
    |♥|Đã qua thương nhớ|♥| Nelly. Doanh's Avatar
    Tham gia ngày
    Nov 2010
    Bài gởi
    1,316

    Default

    Người càng tỏ ra thông minh, duyên dáng thì lại càng kém duyên
    "Tôi mở lòng tin vào tương lai. Tôi tự nhủ mình không bao giờ lặp lại những điều đã cũ. Ðừng để hồn mình mòn đi vì những tổn thương tưởng có thật mà không thật."

    - Trịnh Công Sơn.

Trang 3/12 đầuđầu 123456789 ... cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện đang có 2 tv xem bài này. (0 thành viên và 2 khách)

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • Bạn không được quyền đăng bài
  • Bạn không được quyền trả lời bài viết
  • Bạn không được quyền kèm dữ liệu trong bài viết
  • Bạn không được quyền sửa bài
  •